1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư - Tiểu Giã Áp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư

      Tác giả: Tiểu Giã Áp
      Covert: Yappa
      Edit: Amu
      Giới thiệu
      Sống lại ở dị thế, nàng lại bị gia tộc xem thành "Thức ăn" đưa cho ma thú, kiếp trước vì nhịn nhục mà giết, kiếp này trùng sinh lại bị làm nhục, xoay người, nàng đem ma thú đánh chết, nghịch thiên sống lại, có được cơ duyên, bảy hệ toàn bộ đều có, nàng trở thành người duy nhất với thất hệ-toàn năng triệu hoán sư trong lịch sử đại lục - thiên tài triệu hoán sư!

      "Phế vật, mở to hai mắt nhìn như thế nào mới gọi là triệu hoán sư!" thanh khinh thường của nữ tử truyền đến, liền sau đó nàng triệu hồi ra hai ma thú, toàn thể cùng hút ngụm lãnh khí, song hệ!

      Thiếu nữ nhàng cười, "Song hệ triệu hoán sư? Đích thực rất hiếm lạ!" Môi mỏng thiếu nữ khẽ mở, con ma thú xuất sau lưng nàng, thiếu nữ cười nữa tươi cười, mà phía sau của nàng, con, hai, ba, tứ con... Bảy ma thú quý hiếm thuộc tính khác nhau dần dần xuất , nếu như song hệ triệu hoán sư thực hiếm, vậy thiếu nữ toàn năng triệu hoán sư kia chẳng phải là nghịch thiên?

      "Diệp Như Phong, chẳng phải ngươi đối với luyện dược sư rất có tự tin sao?" Thanh chế nhạo vang lên, Diệp Như Phong cười khẽ, tiện tay lấy ra bình đựng sinh mệnh tễ (tễ: thuốc) cấp bậc đại sư, mờ mịt hỏi, "Cái này, cái này là cái gì?"

      Dưới đài lâm vào mảnh tĩnh mịch, người nào nhìn chằm chằm sinh mệnh tễ cấp bậc đại sư trong tay nàng, hung hăng nuốt nuốt nước miếng!




      Bài này giới thiệu về cấp bậc triệu hoán sư, cơ bản chia làm chín cấp (cấp đến cấp chín): lĩnh chủ (sơ , trung , đỉnh), đại lĩnh chủ (sơ, trung, đỉnh), quân chủ (chia làm sơ, trung, đỉnh), đế vương( cũng xưng là quân chủ) (1 – 9 cấp) đế thần, (1 – 9 cấp) Đế Tôn (1 – 9 cấp) sau là thần vương , (1 – 9 cấp), Thần quân (1 – 9 cấp), thần hoàng (1 – 9 cấp), thần tôn (1 – 9 cấp) cuối cùng mới là thánh giả (1 – 9 cấp), Thánh vương (1 – 9 cấp), thánh thần (1 – 9 cấp), thánh tôn (1 – 9 cấp).

      Ma thú ngũ cấp được tiếng người , Lĩnh Chủ cấp bậc biến hoá!

      Màu băng ( thủy hệ), màu đỏ (hỏa hệ), màu xanh lam (lôi hệ), màu vàng (mộc hệ), màu đen (ám hệ), màu trắng (quang hệ), màu lục (phong hệ) bảy loại màu sắc ma pháp.

      Cấp bậc luyện dược sư :

      Cấp đến cấp chín gọi là cấp thấp luyện dược sư , Luyện dược sư bình thường cũng có thể đạt tới.

      Cấp chín trở lên gọi là luyện dược sư vương cấp, cấp bậc này người bình thường mà cần phải tu luyện mấy chục năm, nhưng nế có thiên phú tốt, luyện dược thiên tài có thể tu luyện tới lúc còn niên thiếu.

      Sau vương cấp luyện dược sư chính là cấp bậc đại sư (cấp bậc đại sư dùng sinh mệnh dược tề làm chủ)

      Cấp bậc đại sư trở lên là cấp bậc tông sư (cấp bậc tông sư chế thuốc mỗi lần đều có lôi kiếp, vượt qua tốt nhưng nếu như thể, cũng bị lôi kiếp giết chết, vì lẽ đó có luyện dược sư cấp bậc tông sư bào chế thuốc, mặc dù có, cũng rất ít chế thuốc)

      Bảy hệ ma pháp: Quang , ám , thủy , hỏa , mộc , lôi , phong mỗi hệ đều có nhất linh , chất chứa số lớn nguyên tố ở bên trong!

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 1
      Edit: Amu

      "Ma thú đại nhân, đây là thức ăn Diệp gia chúng ta hiếu kính ngài, hi vọng ngài có thể bỏ quá cho mặt, tha cho tiểu nữ!"

      Diệp Như Phong cố nén cảm giác đầu đau nhức, chậm rãi mở mắt ra, vừa lúc nghe thấy lời bên tai khỏi có chút ngạc nhiên, mắt híp lại, ma thú đại nhân? Nàng chưa chết sao? Còn có, ma thú là vật gì?

      "Mang !"

      Ma thú lên tiếng, Diệp Như Phong biết là đem nàng mang nhưng cũng lần nữa nhắm mắt lại, để mặc bọn , bởi vì lúc này nàng rất mệt mỏi, có người ôm vậy tốt nhất, nghĩ tới đây, trong lòng thù hận đè xuống rất nhiều, trong đầu chỉ có ý niệm, có chết liền tốt!

      Thế nhưng đợi rất lâu, Diệp Như Phong cũng có cảm giác đến bị người ta ôm, mặt truyền đến cảm giác ngượng ngùng ướt át, hình như là... Bị liếm , mở mắt ra, đập vào mắt chính là cái lưỡi ướt sũng, con sói khổng lồ đen thùi, chung quanh rải đầy đất cơ man là phần còn lại của chân tay bị cụt, máu chảy đầm đìa màn khiến Diệp Như Phong toàn thân run lên, tròng mắt bắn ra bốn phía, rừng cây to như vậy, trừ trước mắt con hắc sói này, chỉ có nàng, có người, đây là có chuyện gì?

      Bên tai truyền đến tiếng sói thấp giọng gầm rú, Diệp Như Phong xoay người lại, nhìn hắc sói trước mặt, cúi đầu nhìn thân thể của mình, thấp, gầy như que củi, toàn thân đầy dấu lằn roi, máu tươi nhễ nhại, đây là của thân thể mới của nàng?

      "Mặc dù có điểm gầy, thế nhưng mùi vị tồi" hắc sói liếm liếm lưỡi, khóe môi còn dính vài vệt máu khiến Diệp Như Phong hoảng sợ trợn to mắt.

      "Thức ăn?" Diệp Như Phong nhìn thân thể mình máu chảy đầm đìa, mắt lạnh nhìn chằm chằm hắc sói, hồi ức vừa chuyển, cuối cùng nàng hiểu, vừa rồi, bọn họ chuyện về thức ăn chính là nàng, mà tên đầu sỏ đem nàng đưa tới làm thức ăn chính là người Diệp gia kia, nàng ta là ai?

      "Muốn ăn ta, chỉ bằng ngươi?"

      Hắc sói hừ lạnh tiếng, "Cuồng vọng!"

      Ma thú tộc là tộc tôn quý nhất thế giới này, nhân loại ti tiện chung quy vẫn đem nhân loại vô dụng đưa tới, thay vì thức ăn của bọn họ, đây là rất bình thường, nhưng ma thú cũng bị nhân loại có ma pháp cao khế ước, loại người như vậy người gọi là "Triệu hoán sư" mà triệu hoán sư chia làm bảy hệ: Quang, ám, phong, hỏa, thủy, thổ, mộc, bình thường trở thành triệu hoán sư đơn hệ vẫn có khả năng, thế nhưng song hệ liền trở nên hiếm, nhiều hệ lại ít hơn, toàn bộ bảy hệ càng cần phải , chưa từng có!

      Ma thú thuộc tính cũng giống người, ma thú cùng loại thuộc tính nhất định là mạnh giống nhau, bình thường, vượt lên ngũ cấp ma pháp, ma thú mới có thể tiếng người, bất quá ma thú loại này cũng rất ít, vậy mà Diệp Như Phong lại trùng hợp đụng phải con!

      "Nhưng ta chút cũng muốn bị ngươi ăn!" Diệp Như Phong như trước đứng ở nơi đó, mặc dù cỗ thân thể này gầy như que củi, toàn thân đều bị thương, nhưng nàng vất vả mới trùng sinh, kiếp trước thù cũ chưa báo, kiếp này thù mới lại tới, nàng cam lòng mà chết như vậy, muốn chết, cho nên, muốn giết nàng, vậy liền chuẩn bị tốt để nàng giết chết !

      Hắc sói sửng sốt chút, lập tức cười ha ha, nhìn nữ hài trước mắt gầy như que củi, còn muốn bị ăn, thực là quá buồn cười, nàng cũng hỏi thăm chút, ngũ cấp ma thú muốn ăn thứ bỏ , phế vật có thể thoát khỏi cái chết sao?

      Diệp Như Phong giữ nguyên có tức giận, bình tĩnh nhìn , mắt nhìn cây gỗ ở bên, kiếp trước từng có Võ Tòng đánh hổ, kiếp này, nàng muốn côn đánh hắc sói!

      "Ta , ta muốn chết!"

      Diệp Như Phong cắn răng, từng chữ từng chữ mở miệng, ánh mắt phát ra tia khát máu lạnh lẽo, sát khí nở rộ, khí chung quanh nhanh chóng lạnh xuống, hắc sói còn chưa kịp phản ứng, gậy hướng bụng hung hăng đánh, hắc sói chỉ cảm thấy dạ dày trận cuồn cuộn, đau đớn lan ra toàn thân, vừa định xuất ra ma pháp, nhìn thấy đạo bóng dáng nho nhào tới, hai tay ôm lấy cổ của , hung hăng siết ở cổ của , khí lực lớn dọa người, hung hăng bóp chặt, cổ truyền đến thanh răng rắc, hắc sói ngã xuống. Diệp Như Phong lấy cây gậy, bụng cắm mạnh vào, tiện tay lấy ra viên tinh thạch cấp năm. mặt, tất cả đều là khát máu lạnh lẽo!

      "Nhớ kỹ, lần sau đừng khinh địch!"

      Thế nhưng, hắc sói còn có lần sau, đến chết cũng dám tin, ngũ cấp ma thú như mình lại bị phế vật dùng hai chiêu giải quyết , cơ hội phản kháng cũng có, cứ như vậy oanh oanh liệt liệt chết!

      Diệp Như Phong giơ tay lau khô vết máu mặt, đem tinh thạch giấu kỹ, cũng rời lập tức, mà là ngồi ở chỗ kia, suy tư bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ!

      Chương 2:Ta phải phế vật!

      Edit: Amu


      Nhắm mắt lại, đoạn kí ức từ trong cỗ thân thể ánh vào trong đầu, Diệp Như Phong bỗng nở nụ cười khát máu, ngờ kiếp trước nhẫn, giấu thực lực bị giết, lại mang theo cam lòng cùng nồng đậm hận ý xuyên việt tới mảnh dị thế đại lục, lại còn gặp phải xui xẻo như vậy. Nguyên lai chủ nhân thân thể này mới 13 tuổi, là thứ nữ của Diệp gia, Liên tiếp mấy lần kiểm tra có linh cơ, có tư cách trở thành ma pháp sư, mà trùng hợp đại tiểu thư Diệp gia bị ma thú bắt được, Diệp gia lập tức đem nàng đánh thành trọng thương tống đến nơi đây, làm cho nàng thay thế trở thành thức ăn ma thú.

      Cha ruột Diệp Định Thiên chỉ vì cầu tình cho nàng, mà bị giam giữ ở đại lao Diệp gia, mẫu thân bị Diệp gia gia chủ chiếm lấy (làm nhục), xấu hổ mà chết, năm ấy tiểu đệ năm tuổi duy nhất cũng bị đưa , tung tích !

      Được, rất tốt!

      Kiếp trước là như vậy, kiếp này cũng là như thế này! Con mẹ nó, nàng nhẫn làm cái gì, nếu như kiếp trước bất dù nhẫn hay giấu thực lực của chính mình, nàng cũng chết, ngờ sau khi trùng sinh, nàng lại còn là tình cảnh tương tự. có linh cơ, phụ thân ở ngục oan, mẫu thân nhục nhã mà chết, đệ đệ mất tích, nàng lưu lạc trở thành thức ăn ma thú, đây là hậu quả của việc nàng nhẫn sao?

      Hận, nàng chưa từng có hận thù nồng đậm như vậy, Diệp Như Phong siết chặt nắm đấm, bỗng nhiên mở mắt ra, tia sát ý lên. Nàng thề, nàng còn nhẫn, nàng hiếu thắng, mạnh mẽ, đem tất cả mọi người giẫm ở dưới chân, bao giờ chịu bị người xem thường!

      "Mặc kệ ngươi có phải phế vật hay , từ hôm nay trở , ngươi bao giờ là phế vật nữa!" Nhắm mắt lại, Diệp Như Phong buông lời thề, nàng còn là người bị xâm lược!

      Trong đầu lên toàn bộ mảnh kí ức hỗn độn từ cỗ thân thể, ngoại trừ cha mẹ, người của Diệp gia căn bản cũng phải là người, phụ thân là thất cấp ma pháp sư, mẫu thân là ngũ cấp ma pháp sư, mặc dù chưa tính là lợi hại, nhưng cũng coi như là trình độ bậc trung, mà cái kia Như Ý, Diệp gia thiên chi kiều nữ, 15 tuổi đạt tam cấp ma pháp sư, được Diệp gia nâng niu trong lòng bàn tay, coi như là thiên tài.

      "Tam cấp ma pháp sư?" Diệp Như Phong nhìn trong tay ngũ cấp ma thú tinh thạch, nàng có thể giết chết ngũ cấp ma thú, vậy còn thể giết chết tam cấp ma pháp sư? Nàng có nắm chắc, dù sao lần này nàng là đánh lén, nếu là đọ sức, có thể nằng chết rất thảm!
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 2.2
      Edit: Amu

      Diệp Như Phong cắn răng, bọn họ bỏ lại nàng, vậy nàng phải ở chỗ này tu luyện. Coi nàng là phế vật phải sao? Nàng, dù cho có ma pháp, cũng có thể lợi dụng bản lĩnh kiếp trước báo thù, nhất định có thể!

      Diệp Như Phong đứng lên, đem tinh thạch ma thú cấp năm treo bên hông, thân thể mảnh khảnh bắt đầu chạy trong rừng cây. Ngày qua ngày, ma thú xung quanh rất muốn xông qua, nhưng nhìn thấy tinh thạch ma thú cấp năm treo bên hông nàng, đều e ngại dừng bước chân.

      Mười ngày trôi qua trong nháy mắt, thân thể Diệp Như Phong khôi phục sai biệt lắm, thời gian mỗi ngày chạy bộ cũng càng lúc càng lâu, người mang theo vật nặng cũng càng ngày càng nặng, thường xuyên có nhất cấp ma thú hoặc là nhị cấp ma thú bị nàng giết trong nháy mắt, mà cỗ thân thể nho giết ma thú to lớn khiến trong rừng cây trận giật mình!

      "Người điên!"

      Từ đó về sau, trong rừng cây từ ngũ cấp ma thú trở xuống hễ thấy bóng dáng gầy yếu kia liền chạy vô tung vô ảnh, ai cũng dám tiến lên trêu chọc nàng, mà cuộc sống Diệp Như Phong cũng phi thường đơn độc, mỗi ngày chính là chạy bộ, rèn luyện, sau đó tìm các loại ma thú khai đao!

      tháng lặng lẽ trôi qua, trải qua tháng rèn luyện, trong rừng cây, ma thú hầu như quen với việc ở trong rừng cây mỗi ngày trận gió điên cuồng cuốn. Mặc kệ xung quanh chướng ngại vật có bao nhiêu, đối với đạo bóng dáng kia đều như vô hình, căn bản cũng có bất luận trở ngại gì cả!

      "Rốt cuộc cũng lấy lại được sức mạnh như xưa (kiếp trước), xem ra, nên ra ngoài mua ít đồ!" Diệp Như Phong nhếch khóe môi, ở đây tháng, màn trời chiếu đất, nàng chẳng khác gì dã nhân, y phục người bẩn thỉu, mặt dơ bẩn tới độ làm người ngoài nhìn ra tướng mạo sẵn có của nàng, chỉ là bên hông tinh thạch ma thú càng ngày càng nhiều!
      " biết ta bây giờ có thể giết chết cấp mấy ma pháp sư ? Phải tìm con ma thú tới thử mới được!" (thiện tai, tội nghiệp em ma thú bị chị tóm) Đôi mắt đẹp lưu chuyển, thân thể gầy yếu hướng về chỗ sâu trong rừng cây đến, hai bên, ma thú sợ đến run lẩy bẩy, chạy tán loạn, vài con còn như nhìn thấy quỷ, chạy đến mức vô tung vô ảnh!

      Chương 3: Bị uy hiếp!

      Edit: Amu.
      Diệp Như Phong sờ sờ mũi, rất hài lòng, xem ra, ma thú cũng rất thông minh!
      Ở chỗ sâu trong rừng cây, bình thường đều là ma thú cấp năm trở lên cư trú, rất ít khi lại, mà nhân loại chỉ có triệu hoán sư mới có thể bước chân vào bên trong, tìm kiếm ma thú thích hợp khế ước, thế nhưng triệu hoán sư rất ít, cho nên, ở đây tương đối yên tĩnh.

      "Tộc... Tộc trưởng! Quái... Quái vật tới!"

      ma thú cấp năm hốt hoảng chạy tới, biết vì sao, vừa bị đạo bóng dáng kia liếc mắt cái, liền sợ hãi chạy về, cùng ma thú khác hỏi thăm, sắc mặt đại biến, vội vã chạy về bẩm báo.

      "Quái vật? Quái vật gì?"

      Làm tộc trưởng tộc ma thú, thực lực sâu lường được nhưng khi nghe thấy hai chữ quái vật, còn dọa đến cấp năm ma thú, khỏi nhíu mày nghi hoặc. Rốt cuộc là thần thánh phương nào đến? Thần thức ngay lập tức tản ra, ý đồ điều tra, thế nhưng...

      " có triệu hoán sư tiến vào!"

      Cấp năm ma thú vội vã gật đầu, nuốt ngụm nước bọt, "Có tiểu nương 13 tuổi tiến vào, nàng có bất kỳ linh cơ (căn cơ để tu luyện) nào!"

      "Thực là vô năng, gặp phế vật liền sợ đến như vậy!" Ma thú lục cấp bên cạnh tộc trưởng khinh thường nhìn cấp năm ma thú, cấp năm ma thú để ý tới , chỉ muốn tìm chỗ trốn .

      "Cấp năm ma thú, ra đây con!"

      Diệp Như Phong thanh lớn , vừa vặn truyền vào trong tai chúng ma thú, các ma thú sợ đến xung quanh tán loạn, trừ những ma thú cấp năm trở lên.

      "Nhân loại cuồng vọng, cư nhiên dám ở trước mặt bản đại gia hô to gọi , hôm nay ta khiến ngươi có đến mà có về!"

      Ma thú lục cấp tới trước mặt Diệp Như Phong, con gấu lớn, thuộc tính là gì? Diệp Như Phong cũng biết, bởi vì nàng có linh cơ, cho nên ràng lắm.

      "Ngươi là cấp mấy ma thú?" Diệp Như Phong mặt sợ hãi, cũng coi tộc trưởng đứng bên, lạnh giọng hỏi.

      "Lục cấp!"

      Diệp Như Phong trầm mặc, lục cấp, là khiêu chiến!

      "Thế nào? Sợ? Sợ liền ngoan ngoãn nằm xuống làm thức ăn cho bản đại gia!" Lục cấp ma thú cuồng vọng cười , trận gió thoáng qua, tươi cười của lục cấp ma thú lập tức cứng đờ, chỉ cảm thấy bụng truyền đến trận đau nhức, thân thể khổng lồ ầm ầm ngã xuống đất, máu tươi chảy ròng, Diệp Như Phong vung lên nắm tay lập tức hướng hung hăng đánh tới...

      "Tiểu nương, thủ hạ lưu tình!"

      Tộc trưởng vội vã lên tiếng, Diệp Như Phong nhìn cái, cảm nhận được uy áp khiếp người, buông lỏng ma thú kia ra, "Hảo, ta cho ngươi mặt mũi, thả !"

      "Tộc trưởng, giết nàng, nhân loại ti bỉ!"

      Lục cấp ma thú ngờ, mình vậy mà thiếu chút nữa bị tiểu nương này nháy mắt giết chết!

      Tộc trưởng để ý đến , chỉ là nhìn Diệp Như Phong, cười hỏi, "Cho ngươi cơ hội đểngươi tới chỗ, nếu như thành công, ngươi có thể trở nên cường đại, nếu như thất bại, ngươi chết rất thảm, ngươi có dám hay ?"

      "Trở nên cường đại ý là gì? Chết rất thảm lại có ý gì?"

      biết ràng, nàng cũng ngốc đến mức dùng tính mạng của mình đặt cược, nàng vất vả mới sống lại, đơn giản buông tha tính mạng của mình.

      Tộc trưởng ha hả cười, nhìn vẻ mặt sợ hãi, thản nhiên , "Ta cũng biết, bởi vì vào người đều chết, có lẽ ngươi vào có thể chết!"

      "Dựa vào cái gì!"

      vào đều chết, muốn nàng vào, đây phải là gọi nàng chịu chết sao?

      "Tiểu nha đầu, ngươi chẳng lẽ biết, ngươi căn bản thể chọn lựa sao?" Ở trước mặt , nàng dù cho có lợi hại cũng có khả năng đánh bại , cho nên, cũng phải , cũng phải !

      Diệp Như Phong cắn răng, "Được, ta !"
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 4: Hồng y mỹ nam!
      Edit: Amu

      "Quả nhiên là nha đầu thông minh!" Tộc trưởng cười dài , chỉ là nụ cười kia nhìn thế cũng làm cho người ta cảm thấy đáng đánh đòn, Diệp Như Phong mặc dù rất muốn trốn, thế nhưng dưới mí mắt , bây giờ mình có chắp cánh cũng thể bay, chỉ có thể chỗ chỉ định.

      "Đừng nhìn ta như vậy, kỳ thực vào trong đó, ngươi cũng có thể sống ra!"

      Tộc trưởng vẫn cười cười như cũ, Diệp Như Phong siết chặt nắm tay. mang theo nàng tới chỗ tháp cổ xưa, mỉm cười , "Vào thôi! Chúc ngươi nhiều may mắn!"

      Bị gã tộc trưởng đẩy mạnh, Diệp Như Phong cả người xô ngã vào, cứ như vậy rơi vào tầng thứ nhất của tháp!

      "Tộc trưởng, nàng có thể còn sống ra ?" Lục cấp ma thú nhìn Diệp Như Phong giam giữ, nghĩ đến vừa rồi mình thiếu chút nữa bị nàng giết, liền hận thể đem nàng xé thành mảnh .

      "Ngươi thấy người nào vào còn ra được?" Tộc trưởng hiểm cười. khi tiến vào vậy vĩnh viễn cũng ra được, mặc dù biết ở đây có cái gì, thế nhưng chỉ cần ra được tốt rồi!

      Nơi này là địa phương quái quỷ gì vậy? u u!

      Diệp Như Phong nhìn xung quanh mảnh tường u, biết ở trong này có phải có cơ hội làm mình trở nên mạnh mẽ hay ? Nhưng nàng chỉ biết nàng thể chết ở chỗ này, cho dù thu hoạch được gì, nàng cũng muốn ra ngoài.

      "Ước (tiếng trợ ngữ, biểu lộ kinh ngạc, sợ hãi)! Lần này lại thay đổi tiểu nương chưa dứt sữa, xem ra cũng khó thoát khỏi cái chết !" thanh lỗ mãng vang lên, Diệp Như Phong khẽ đảo con ngươi lạnh, nhìn chằm chằm vào gian vắng vẻ, biết thanh này là từ đâu truyền tới ?

      "Tiểu nương, cho ta biết ngươi tên là gì?"

      đạo hồng ảnh thoáng qua, tuyệt sắc nam tử nửa dựa đối diện Diệp Như Phong, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm nàng, xiêm y nửa mở rộng, lộ ra lồng ngực khêu gợi, rất quyến rũ người.

      " cho ngươi biết, ngươi thả ta ra sao?"

      Diệp Như Phong lạnh lùng hỏi, trong giọng có nửa điểm khủng hoảng, ánh mắt cũng bởi vì đột nhiên xuất lộ ra dáng vẻ tuyệt sắc mà điểm dao động, cái nàng quan tâm là nàng có thể hay có thể ra ngoài!
      Hồng y nam tử có chút giật mình, nhìn nàng, thấp giọng cười.

      "Ngươi muốn ra ngoài?"

      Diệp Như Phong trắng mắt liếc cái, "Đương nhiên, ra, chẳng lẽ chết ở chỗ này!"

      để ý đến , Diệp Như Phong tiếp tục về phía trước, nàng tin, mặc kệ có nhiều chắc chắn, nhiều kiến trúc tỉ mỉ, chung quy vẫn phải có kẽ hở thôi, nàng nhất định có thể tìm được cửa rời nơi này. Nếu có ngày, nàng có thể sống sót ra ngoài và trở nên mạnh mẽ hơn, nàng nhất định làm cho người tộc trưởng kia biết hậu quả của việc đắc tội nàng!

      Hồng y nam tử thấy nàng để ý tới mình, vội vàng đuổi theo.

      "Uy, ngươi biết ta là ai ? Ta phải người, ta là ma thú trông coi ở đây, ngươi muốn rời , ngươi phải cầu xin ta!" Chưa từng có ai như nàng thèm nhìn , nữ tử như vậy quá thú vị, chờ ngoạn (chơi đùa) đủ rồi giết nàng cũng muộn!

      "Ma thú?" Diệp Như Phong nhìn , vẻ mặt khinh thường, "Vậy thế nào, ngươi nếu muốn động thủ nhanh chút, ta còn muốn tìm cửa ra!"

      Lười tiếp tục lời vô ích với , Diệp Như Phong thấy cái nhà môn bừa vào...

      "Uy, chỗ đó thể vào..."

      Thế nhưng quá muộn, Diệp Như Phong vào, hồng y nam tử lo lắng đứng ở cửa, muốn vào, lại dám vào, vốn tính toanchowiss đùa lâu chút, ngờ nàng tự tìm đường chết, xong!

      Diệp Như Phong vào cửa, ánh vào mắt là căn phòng, lớn , rực rỡ muôn màu, tất cả đều là sách vở cùng đống quặng xinh đẹp. Diệp Như Phong tiện tay cầm lên quyển sách phủ kín bụi, thấy đó viết: "Cửu Dương triệu hoán sư", tùy ý nhìn xuống, đại thể người viết này gọi là Cửu Dương, ngũ hệ triệu hoán sư khi còn sống ngã xuống, sau khi xem xong, Diệp Như Phong thả lại chỗ cũ, xoay người muốn chạy!

      "Ngươi muốn quặng cùng ma pháp kỹ năng sao?"

      đạo thanh lớn vang lên, Diệp Như Phong ngoái đầu nhìn lại, bạch y nam tử tuấn mỹ tựa trích tiên xuất ở trước mặt nàng, vẻ mặt nghi hoặc.


      *Trích lời tác giả:【 thích loại hình này thân môn, hảo hảo thu giấu , văn văn để cho đại gia thất vọng, tuyệt đối phấn khích, đừng do dự , nhảy hố ! 】 (ta cũng lười edit lời tác giả lắm, mà kì thực, ta cũng hiểu tác giả gì) n_n

      Chương 5: Muốn ra ngoài, bái ta làm thầy!

      Edit" Amu


      Diệp Như Phong nhìn , trong ánh mắt nghi hoặc phản bác , "Ta linh cơ cũng có, căn bản là phế tài, ta muốn mấy thứ này làm cái gì? Ta tại chỉ muốn ra ngoài!" Nàng chỉ muốn ra ngoài, sống khỏe, cho dù là có linh cơ, nàng cũng muốn biến thành ngoại tộc (người khác tộc) cường giả!

      "Phế tài? có linh cơ?"

      Bạch y nam tử nhìn trước mắt, nhìn thế nào cũng tưởng tượng ra nàng lại là phế vật, mỗi nhân loại tiến vào cánh cửa này, người hướng về phía quặng cùng ma pháp kỹ năng, chỉ có nàng cầm lưu danh sử, sau khi xem xong cũng lấy bất kỳ vật gì, ánh mắt kia điểm tham lam tạp chất cũng có.

      " sai, như vậy, ngươi làm gì ta sao?"

      " cho ta lý do!"

      Bạch y nam tử kéo cằm, vẫn chưa tin nàng lại là phế vật, phế tài nếu tiến vào, Vô Song công tử sao có thể để thoát nàng đâu? Huống chi, nàng sao có thể thừa chịu được dập (sáng chói, lấp lánh) ở đây?

      "Nếu như ta cho ngươi biết, ta muốn sống, muốn chết, còn có hai kiếp thù lớn chưa trả, ngươi thả cho ta đường sống sao?"

      Diệp Như Phong để ý chút nào đem ý nghĩ đáy lòng cho biết, bởi vì nàng muốn sống, trước mắt người này có bản lĩnh, có thể cho nàng sống, cũng có thể làm cho nàng chết! Thế nhưng, nàng muốn chết!

      "Lưỡng thế thù? Ngươi từng chết qua?"

      "Là u hồn dị thế!"

      Diệp Như Phong lạnh lùng , con ngươi bạch y nam tử thoáng qua tia nghi hoặc, đè nén hưng phấn dưới mắt, "Xuyên việt?"

      Diệp Như Phong nhìn , "Đừng cho ta, ngươi cũng là xuyên việt tới!" Cửu Dương gật gật đầu, "Ta cũng là xuyên việt tới, trừ cái này mặt viết toàn bộ là , ngờ vậy mà có thể gặp lại đồng hương!"

      " như vậy, ngươi thả ta , ta muốn báo thù!"

      Diệp Như Phong thanh lạnh như băng như trước, nhìn Cửu Dương, có quá nhiều tình cảm, nàng dễ dàng tin bất luận kẻ nào, tin kết quả đó chính là đáp tính mạng của mình.

      "Nếu là đồng hương, tự nhiên giết ngươi, cấu tạo thân thể của ngươi ta cũng thấy ràng, chủ nhân cỗ thân thể này của ngươi là phế tài, có linh cơ, nhưng sau linh hồn của ngươi rót vào, trong thân thể linh cơ được mở ra, ngươi có thể qua khảo nghiệm thuộc tính!"

      Cửu Dương cười , hệt như tiền bối, vung tay lên, lấy ra tinh thạch màu trắng đặt trước mặt Diệp Như Phong, "Hai tay đặt lên, chuyên tâm ngưng thần!"

      Diệp Như Phong hai tay ôm đá thủy tinh, ngưng thần nắm đá thủy tinh, nhìn đá thủy tinh thượng xuất , băng màu (thủy hệ), màu hồng (hỏa hệ), màu lam (lôi hệ), màu vàng (mộc hệ), màu đen (ám hệ), màu trắng (quang hệ) màu lục (phong hệ) bảy loại màu sắc, toàn bộ thủy tinh cầu trở nên thất thải rực rỡ, rất đẹp.

      "Có thể sao?"

      Diệp Như Phong lạnh lùng hỏi, Cửu Dương nuốt ngụm nước bọt, nhìn Diệp Như Phong, dám tin tưởng lần nữa nhìn thủy tinh cầu, đích thực là thất sắc, cách khác, người này là toàn hệ thuộc tính?

      "Có thể!"

      "Ngươi tên là gì?"

      "Diệp Như Phong!"

      Đơn giản lên tên của mình, Diệp Như Phong nhìn Cửu Dương thần tình quái dị, mở miệng lần nữa, "Ta có thể rời nơi đây sao?"

      "Nha đầu, bái ta làm thầy ta liền thả ngươi rời , thế nào?"

      Diệp Như Phong nhìn , vẻ mặt hoài nghi, "Ngươi bảo đảm lừa gạt ta?"

      Cửu Dương gật đầu, "Đương nhiên, chúng ta như thế nào cũng là đồng hương, làm đồ đệ của ta, ta có thể cho ngươi trở nên mạnh mẽ!"

      "Được, sư phó ở , xin nhận Như Phong cúi đầu!"
      "Ha ha ha ha... Lão tử có đồ đệ, lão tử thu toàn năng hệ đồ đệ!" Dù cho mình chỉ là ngũ hệ thế nào, toàn hệ đồ đệ, suy nghĩ chút, liền cảm thấy vinh dự a!
      Lại là lời của tác giả:【 canh hai, đại gia ủng hộ nhiều hơn, thích liền cất giữ, đề cử, nhắn lại, này đó đối nha nha quá trọng yếu! 】
      sanone2112 thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 6: Sư phụ vô lương, công tử vô lương!
      Edit: Amu


      Diệp Như Phong mặt biểu tình nhìn sư phó, phải là thu nàng làm đồ đệ sao? Đáng cao hứng như thế sao? Nhìn cười thành như vậy, nàng thực hoài nghi đầu óc có phải xảy ra vấn đề hay .

      "Tiểu Phong Phong, ngươisao lại cười?"

      Diệp Như Phong tức giận trừng mắt liếc cái, "Ta tại sao phải cười, có cái gì đáng cười sao?" Vẫn lạnh mặt như cũ, biết bao lâu nàng cười nữa, chỉ như vậy có cái gì buồn cười?

      Cửu Dương nghe thấy lời của nàng, khuôn mặt tuấn tú thoáng nghiêm túc.

      "Tiểu Phong Phong, đồ nhi bảo bối của ta, sư phó cho ngươi, người sống, thể như vậy, người có thể hèn hạ, vô tình, hạ lưu, chỉ cần quá đáng, có thể có nhiều người, chỉ cần lạc lối đánh mất bản tính là có thể!"

      Diệp Như Phong nâng lên đôi mắt nhìn sư phó, vẻ mặt hoài nghi, đây chính là sư phó của nàng sao?

      " hiểu? Sư phó làm mẫu cho ngươi xem!"

      "Vô song công tử!" Cửu Dương lớn tiếng hô, chỉ thấy trận gió phất quá, trước mặt hai người liền nhìn thấy hồng y nam tử vừa đứng bên ngoài, khuôn mặt mị tràn ngập hưng phấn.

      "Cửu Dương, ngươi kêu ta làm cái gì?"

      "Qua đây!"

      Cửu Dương hướng vẫy tay, ở bên tai mấy câu, ánh mắt Vô Song sáng lên, nhìn Diệp Như Phong, cả người đánh tới, còn chưa khịp tới gần, nhìn thấy Cửu Dương nhấc chân, bỗng nhiên hướng dưới hông hung hăng đá cước, trực tiếp đánh bay!

      "Cửu Dương, ngươi..." Vô song công ủy khuất cắn cắn răng, "Ngươi cư nhiên gạt ta!"

      "Hắc hắc, ta đây là dạy đồ nhi ta học!"

      Cửu Dương mặt dày mày dạn sửa lại, dù sao chết cũng chết, (Vô
      Song) cũng thể đem (Cửu D) làm gì , cho nên, càng thêm kiêng nể gì cả.

      Diệp Như Phong híp mắt nhìn bọn họ, vẻ mặt tuyệt hiểu gì cả.

      "Đồ nhi, thấy ràng chưa? Vi sư căn dặn tiến vào chiếm tiện nghi ngươi (ặc ặc >.<), sau đó để tới gần lập tức cước đạp bay, đây là sư phó theo như lời hèn hạ, vô sỉ..." Ngay sau đó, Cửu Dương thao thao bất tuyệt, nước miếng tung bay, Cửu Dương rửa não Diệp Như Phong rất cẩn thận lắng nghe và tiếp thu. Vô Song công tử ôm bụng dưới, hận thù dưới ánh mắt ràng, người này, quá độc ác, cư nhiên lừa , còn đá sinh mạng !

      Bất quá, vừa rồi thu nha đầu này làm đồ đệ, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ , Cửu Dương coi trọng nữ tử đặc biệt này?

      "Vô Song, từ hôm nay trở , ngươi liền bồi hảo đồ nhi của ta tu luyện ma pháp, tự mình chỉ đạo, thể lười biếng, bằng ..."

      "Dựa vào cái gì!"

      (V Song) còn chưa có cùng (CD) tính sổ, cứ như vậy tự nhiên coi là nô lệ sai sử, xú nam nhân đáng chết!

      "Ngươi muốn tự do sao?" Cửu Dương nghi hoặc đáp, Vô Song nhìn Diệp Như Phong, "Ý của ngươi là nàng có thể cho ta tự do?"

      "Đương nhiên, đồ đệ của ta sao có thể có bản lĩnh này, ngươi có muốn hay , nếu muốn, ta liền..."

      "Muốn, đương nhiên muốn!
      "
      Ở đây ngồi ngốc sắp mốc meo tới nơi, rất lâu có ra ngoài a, biết mỹ nữ bên ngoài có thể hay nhớ !

      "Vậy liền bắt đầu , tháng, ta muốn tiểu Phong Phong thay hình đổi dạng!"

      "Thành giao!"

      Hai nam nhân ăn nhịp với nhau, Diệp Như Phong nhìn Cửu Dương, Cửu Dương vừa với nàng, trong vòng tháng, nàng phải nghĩ biện pháp đem vô song công tử cấp khế ước, lĩnh ngộ trận pháp khế ước, hơn nữa đem sách kỹ năng toàn bộ cho nàng, trừ ám hệ cùng quang hệ, năm hệ còn lại đều có.

      "Tiểu Như Phong, từ hôm nay trở , Vô Song ca ca dạy ngươi làm thế nào để tu luyện ma pháp, đến, trước cho Vô Song ca ca ngươi là triệu hoán sư thuộc tính gì?"

      "Quang, ám, hỏa, thủy, mộc, phong, lôi thất hệ toàn năng!" Diệp Như Phong thản nhiên , Vô Song công tử tròng mắt trừng ra, cả người té xỉu!



      Lời của tác giả:【 canh , mỹ nam ra sân, mặc dù phải người, thế nhưng trước liền đem ra, chờ ta các nữ chủ ra , vô số mỹ nam toàn bộ ra, nhượng các vị nhìn quan cao nhồng chậm chọn, như muốn ôm mỹ nam về, đề cử, cất giữ là phải 】

      Chương 7: Khế ước với Vô Song công tử!

      Edit: Amu


      Diệp Như Phong ở để ý tới , sư phó sai, nghe thấy nàng là toàn năng Vô Song công tử này té xỉu, xem ra, sau này, cách sống của nàng xác thực nên thay đổi.

      Tiện tay cầm lên quyển sách, bên trong viết là triệu hoán sư lĩnh ngộ khế ước trận pháp thế nào, bất quá nhiều nhất là dựa vào lĩnh ngộ. Đọc xong, Như Phong nhắm mắt lại, bắt đầu lĩnh ngộ. Trong đầu ngũ giác trận pháp chậm rãi hình thành, thoáng qua tia quang mang nhàn nhạt, khế ước trận pháp hoàn thành. Diệp Như Phong chậm rãi mở mắt ra, nhíu nhíu mày, sư phó , lĩnh ngộ khế ước trận pháp phải cần khoảng thời gian, nàng có phải hay nghĩ sai rồi?

      Nhưng là mới vừa chính mình ràng là lĩnh ngộ ra khế ước trận pháp, nếu tìm ma thú xem thử?

      Nhìn Vô Song công tử còn nằm mặt đất, Diệp Như Phong nghĩ đến lời sư phó giảng đạo, cắn ngón tay rức giọt máu tươi nhập vào trán Vô Song công tử, máu tươi nhanh chóng nhập vào đầu Vô Song công tử, Diệp Như Phong chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, hình như có thứ gì vào trong cơ thể của mình, ngay sau đó liền nghe thấy trận rít gào.

      "Ai đem bản công tử khế ước!"

      Ngủ cũng bị khế ước, đây quả thực là sỉ nhục, sỉ nhục!

      Vô Song công tử bỗng nhiên mở to mắt, đôi mắt đặc biệt hồng, thấy Như Phong nhìn chằm chằm , sắc mặt của bỗng trắng bệch.

      "Là... Là ngươi!"

      " khế ước thành công sao?" Như Phong nhìn , sư phó phải , khế ước sau khi thành công, ma thú ngoan ngoãn nghe lời, gọi chủ nhân của mình sao? Vì sao hung dữ như vậy? Thất bại? Xem ra tu luyện thành công khế ước trận pháp.

      "Là ngươi khế ước bản công tử?" Vô Song công tử nhìn nàng, Như Phong gật gật đầu, "Ta chỉ là thử, vừa xem xong quyển sách này, hình như là lĩnh ngộ khế ước trận pháp, cho nên liền thử xem thử, ngươi sao chứ?"

      Sư phó , người này rất dễ nổi giận, hống hống tốt rồi!

      Vô song công tử nhìn nàng, ngay cả muốn chết tâm cũng có.

      "Ngươi ngươi vừa nhìn xong sách, vừa lĩnh ngộ khế ước trận pháp?"

      Như Phong gật gật đầu, Vô Song công tử cả người đô nằm bò mặt đất, gào khóc kêu to lên.

      "Trời xanh a, cái này là cái gì"

      "Ha ha ha... Đồ nhi, bản lĩnh, ngươi khiến sư phó quá khiếp sợ !" Hồn Cửu Dương bay ra, rất muốn ôm đồ nhi bảo bối của khoe khoang khắp nơi, ngờ cư nhiên thu được thiên phú như vậy bt đồ nhi.

      Diệp Như Phong hiểu nhìn Cửu Dương, vì sao kích động như vậy a.

      "Cửu Dương, ngươi cho ta, nàng thực vừa xem xong sách vừa lĩnh ngộ khế ước trận pháp?"

      quá xui xẻo, bị thiên phú toàn năng hệ của nàng sợ đến té xỉu, té xỉu rồi lại mạc danh kỳ diệu bị khế ước, tin, đôi mắt hoa đào tràn đầy lệ quang, thực rất hi vọng Cửu Dương cho biết, tất cả đều là giả , thế nhưng Cửu Dương lại vỗ vỗ bờ vai của , "Huynh đệ, có thể khế với ước đồ đệ của ta là phúc khí của ngươi!"

      Thình thịch! Vô Song công lần nữa té xỉu, rốt cuộc hiểu ra, vì sao mình giải khế ước đấu lại , người này quá phúc hắc!

      "Sư phó!"

      "Đồ nhi, làm tốt, lấy bản lĩnh của ngươi, rất nhanh là có thể tu luyện tới nhị cấp ma pháp sư, đến lúc đó, sư phó đem ngươi ra, ngươi là có thể ra ngoài xông pha!"

      Diệp Như Phong gật gật đầu, sư phó làm như thế nào làm như thế đó, nàng tại đích xác cần lão sư giáo dục nàng.

      "Đúng rồi, người này sau này là khế ước thú của ngươi, bản thể là cái gì, sau này chính ngươi hỏi , còn có, ở đây tháng trước, đem sách bên trong toàn bộ nhìn xong rồi tìm ta!" Cửu Dương , trong lòng tràn đầy muốn. Đồ đệ thông minh như vậy, khẳng định rất nhanh liền rời , rất luyến tiếc a!

      Lời tác giả @_@ 【 có hay thích Cửu Dương cùng Vô Song công tử , có thể bán đấu giá nga! Giới cao giả được! 】

      Chương 8: Biến thái tu luyện!

      Edit: Amu


      Sai khi Cửu Dương bay, Diệp Như Phong mơ hồ còn nghe thấy thanh , biết cái gì đó, hình như oán giận.

      "Chủ nhân, ngươi nhanh nhanh chút, lấy thiên tư của ngươi, ta tin ngươi tuyệt đối có thể trong vòng tháng xem xong sách!" Vô Song công tử mặc dù hận cũng chỉ có thể cắn răng, biết đối Diệp Như Phong thế nào. Dù sao người ta là vô tình, huống chi, ai có thể ngờ, thời gian chưa đến canh giờ, chủ nhân của liền lĩnh ngộ khế ước trận pháp. Quả là kích thích mà! Chủ nhân chẳng những là triệu hoán sư, hơn nữa còn là thiên tư, phi thường phi thường thông minh toàn hệ triệu hoán sư.

      "Hảo!"

      Diệp Như Phong cũng nhiều lời lập tức vào trong phòng. Vô Song công tử thở dài, bổ nhiệm trở thành ma thú triệu hoán thứ nhất của Diệp Như Phong.

      "Đồ nhi, kỳ thực ngươi có thể xem chậm chút, chú ý bảo dưỡng mắt!" Mới ngày, sách với mấy quyển, tốc độ như vậy, sách ở đây có thể giữ chân nàng tuần sao?

      Diệp Như Phong buông sách, "Sư phó, nơi này có đồ ăn?" Nàng đói bụng, thực rất đói!

      Cửu Dương trước mắt sáng ngời, "Đương nhiên là có, để ta bảo Vô Song công tử giết cho ngươi con ma thú nướng ăn!" Diệp Như Phong gật gật đầu, gọi ra Vô Song công tử, nhìn ngáp, bộ dáng ràng ngủ no.

      "Chủ nhân!"

      "Ta đói bụng!"

      Diệp Như Phong nháy mắt mấy cái, từ lúc vào đây cho tới giờ vẫn chưa ăn gì nha, nàng thực rất đói, chỉ xem sách quên mất , thế nhưng là đói.

      "Chủ nhân, ta biết nên làm như thế nào !" Vô Song vèo cái ly khai, sau nửa canh giờ tiến vào lấy ra chuỗi thịt nướng thơm ngào ngạt đưa cho Diệp Như Phong. Diệp Như Phong tiếng cảm ơn, liền bắt đầu gặm cắn. Cửu Dương nhìn thẳng chảy nước miếng, thế nhưng cần ăn cái gì cả a, cho nên... Chỉ có thể chảy nước miếng!

      "Đồ nhi, ngươi xem nhanh như vậy, nhớ được sao?"

      Diệp Như Phong gật gật đầu, "Có thể, ta có thể đọc nhanh như gió, gặp qua là quên được!"

      Cửu Dương nhìn nàng, có loại xúc động muốn chết, trời ạ, đọc nhanh như gió, còn gặp qua là quên được, thảo nào nàng liền xem nhiều mà nhanh như vậy.

      "Cái kia, đồ nhi, ngươi xem rồi đồng thời cũng cần lĩnh ngộ, thể chỉ ghi nhớ, tỷ như công kích kỹ năng của nhất cấp ma pháp sư hỏa hệ, ngươi phải biết có những thứ ấy, lực lượng các loại, đều phải nhớ kỹ!"

      Diệp Như Phong gật gật đầu, lòng bàn tay khẽ mở, đoàn ngọn lửa toát ra, vung tay lên, chiếc roi bằng lửa vung lên ba ba đánh mặt đất, phát ra thanh thanh thúy.

      "Chiêu này kêu là hỏa chi lửa cháy mạnh, có thể theo triệu hoán đẳng cấp mà thăng cấp, chậm rãi tăng cường."

      Diệp Như Phong thu hồi tay, lòng bàn tay xuất thủy cầu, thủy cầu chậm rãi biến lớn, theo tay nàng vung lên, đánh ở bàn, bàn lập tức cách cách biến thành mảnh , "Đây là ta lĩnh ngộ thủy chi rửa, cái khác còn chưa có xem xong!"

      Diệp Như Phong , tiếp tục gặm cắn thức ăn, đói, đói, hoàn toàn biết tâm sư phó bây giờ bị khiếp sợ nhìn Diệp Như Phong, ánh mắt giống như nhìn thấy quỷ, hoàn toàn ra lời. Mà vô song công tử truyện sớm tỉnh,lại bị màn kích thích vừa rồi thiếu chút nữa ngất , chủ nhân của rốt cuộc là cái gì? Mới ngày, nàng vậy mà lĩnh ngộ hai hệ kỹ năng, hơn nữa cũng yếu, còn tổ hợp.

      "Cái kia... Đồ nhi, ngươi có hay cảm thấy linh lực của ngươi đủ dùng?"

      "Linh lực?" Diệp Như Phong nhìn sư phó, chờ đợi giải thích.

      "Chính là ngươi dùng vừa kỹ năng, có thể hay cảm giác vùng đan điền mau khô kiệt, thể ở sử dụng tiếp?" Cửu Dương nuốt ngụm nước bọt, nhìn biểu tình của nàng mờ mịt, mong là linh lực nàng cũng tiêu hao. Thế nhưng Diệp Như Phong lắc lắc đầu.

      " a, ta cảm thấy đan điền tràn đầy, cuồn cuộn ngừng, còn có thể làm tiếp!"

      "Phốc..."

      Cửu Dương phun , đáng tiếc ra máu, hồn phách phiêu phiêu dao động, hiển nhiên là vì chịu nổi kích thích.

      "Sư phó, ngươi làm sao vậy?"

      Lời của tác giả: http://***************.com/images/smilies/icon_sweat.gif 【 canh , sao sao đại gia, biệt lui , đô ra cất giữ, theo nha nha, nhượng các ngươi có mỹ nam, có đùi gà, đủ cường thế! 】
      sanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :