1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Thích em như gấu mùa [​IMG]

      Tác giả: Hoa Gian Thụ Lý
      Nguồn convert: Củ Lạc converted
      Thể loại: đại, thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, HE
      Số chương: 52
      Editor: Cuồng Soái Ca, Thất Tiểu Tử, Nguyên Hy
      ____________________________________________
      Văn án:
      trời sinh có giọng rất , chỉ có thể xoay người nghe chuyện.

      Nam chính là tổng tài tài giỏi, nữ chính là tác giả truyện tranh cổ phong, nam chính siêu đẹp trai, là lão xử nam phúc hắc, nữ chính mềm mại, ngốc nghếch đáng .
      Thời gian theo đuổi từ trung học đến đại học.

      Keyword tìm kiếm: Nhân vật chính: Trì Vũ, Nha Ưu ┃ phối hợp diễn: Hoa Tư Niên, Lý Minh Hàm, Lộ Gia, Hàn Mỹ Kỳ, Hải Vi Vi ┃ cái khác: Ấm manh chữa khỏi hệ ngọt văn

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG] Mục Lục [​IMG]

      [​IMG]

      Chương 1 [​IMG] Chương 2

      [​IMG] Chương 3 [​IMG] Chương 4 [​IMG] Chương 5 [​IMG]
      Chương 6 [​IMG] Chương 7 [​IMG] Chương 8 [​IMG] Chương 9 [​IMG] Chương 10
      Chương 11 [​IMG] Chương 12
      [​IMG] Chương 13 [​IMG] Chương 14 [​IMG] Chương 15+16 [​IMG]
      [​IMG] Chương 17 [​IMG] Chương 18 + Chương 19 [​IMG] Chương 20

      [​IMG]
      Chương 21 [​IMG] Chương 22
      Chương 23 [​IMG] Chương 24 [​IMG] Chương 25
      Chương 26 [​IMG] Chương 27 [​IMG] Chương 28 [​IMG] Chương 29
      Chương 30 [​IMG] Chương 31 [​IMG] Chương 32
      Chương 33 [​IMG] Chương 34 [​IMG] Chương 35
      Chương 36 [​IMG] Chương 37 [​IMG] Chương 38 [​IMG] Chương 39 [​IMG] Chương 40

      Chương 41 [​IMG] Chương 42.1 + 42.2 [​IMG]Chương 43 [​IMG] Chương 44 [​IMG] Chương 45
      Chương 46 chương 47 chương 48 Chương 49 Chương 50
      .......
      [​IMG]

      Last edited by a moderator: 3/6/19
      Sơn đầu hỏa, Ốc Sênnn, nhudao12 others thích bài này.

    2. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 1:

      Editor: Cuồng Soái Ca

      Từ , Nha Ưu bé có giọng vô cùng .
      Nếu kề sát vào tai mọi người để , gần như ai có thể nghe được giọng của . Trước đây luôn có người hỏi: “Nha Ưu là người câm điếc sao?” , “Nha Ưu cháu vừa chuyện sao?” , “Nha Ưu sao bạn mang cái loa để chuyện?” , luôn bị bọn trẻ cùng tuổi lấy ra để cười nhạo, luống cuống đứng tại chỗ: “Tại sao chỉ có giọng của mình giống với mọi người?”
      Bà của Nha Ưu đưa tới bệnh viện kiểm tra, dây thanh quản cũng có gì khác thường. Bác sĩ hỏi cha mẹ có bệnh này hay ?
      thể trả lời được vì Nha Ưu là do bà nhặt được ở bờ sông, khi đó dưới tã lót chỉ có tờ giấy, mặt mặt viết chữ “Ưu”, bởi vì lúc ấy là mùa xuân, khi những chiếc lá vừa hé ra những chồi non xanh biếc, nên gọi là 'Nha Ưu'. Nha Ưu là nhi, được bà cụ Lý hảo tâm thu dưỡng, sống ở trấn tại Giang Nam yên ả, yên lặng lớn lên.
      Bởi vì có giọng đặc biệt, nên lớp Nha Ưu cần trả lời các câu hỏi của giáo viên, sau khi tan học cũng có bạn bè nào chuyện cùng . Các bạn trong lớp đều coi như khí, và Nha Ưu cũng thường xuyên bị các bạn bắt nạt đến phát khóc. Mỗi khi thương tâm trở về nhà, sau khi uống xong bát canh của bà, lại yên lặng tha thứ cho thế giới này.
      Sau khi lên trung học, giáo viên cũng vì mà lo lắng, Nha Ưu sau này em làm sao bây giờ? Nha Ưu cũng nghĩ như vậy, sau này phải làm thế nào? Phải làm thế nào đây ?
      nghĩ ra phải làm sao ngày tháng vẫn tiếp tục trôi qua, Nha Ưu biết làm sao bây giờ khi ngồi cạnh thầy Hà của lớp mỹ thuật, tay cầm bút lông, học về cách phối màu sắc. học về cách vẽ các nhân vật cổ đại với lối vẽ tỉ phỉ, trang phục đa số đều là hán phục, trong tranh thường thường xuyên xuất những mặc hán phục, ngồi dưới khung cửa sổ khắc hoa, ngắm hoa hải đường chưa ngủ.
      Học 4 năm lối vẽ tỉ mỉ, năm trước Nha Ưu tham gia cuộc thi thanh thiếu niên cả nước vẽ quốc họa, khi giám khảo biết tác giả của bức tranh [túy hải đường] là 16 tuổi, mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Đây là mầm non đáng bồi dưỡng, lối vẽ này cũng là lối vẽ mà họa sĩ nổi tiếng vô cùng thích, Trần Lạc lão tiên sinh biết đến Nha Ưu qua tình huống đó, sau đó tài trợ cho Nha Ưu đến Bắc thành học tập, giúp đỗ vào học viện mỹ thuật nổi tiếng nhất cả nước.
      Năm Nha Ưu 17 tuổi, lần đầu tiên rời xa quê hương, đến trường học ở Bắc thành….Ngoài cửa sổ xe, ánh mặt trời chiếu lên những tòa nhà cao tầng, những dòng xe cộ nối đuôi nhau, trong những màn hình quảng cáo là hình ảnh những người mẫu gửi nụ hôn gió tới mọi người, đây là cuộc sống ở thành phố sắp tới của !
      Trần lão tiên sinh giúp đỡ tuổi tác cao, năm trước bị bệnh nên ở tại trại an dưỡng ở nước ngoài. Con trai và con dâu ông cũng ở đó, vợ chồng họ có hai người con, người con học thiết kế ở Milan, cậu con trai tên Trần Tử Kiêu. Người của Trần gia đều là những người hào phóng, tốt bụng, nên họ liền đưa Nha Ưu tới chỗ Trần Tử Kiêu để coi như em mà chăm sóc, chiếu cố cuộc sống ở Bắc Kinh của .
      Trần đại thiếu gia hẹn gặp mặt ở khách sạn Vạn Hào, thư ký Trương vừa xuống xe liền nhận được điện thoại, Trần Tử Kiêu ta ở “Hoàng Cung”, trước hết cứ để Nha Ưu ở khách sạn đêm, ngày mai sắp xếp.
      Lại ở Hoàng Cung, đúng là thiếu gia phong lưu…thư ký Trương bất đắc dĩ cất điện thoại, vừa vào khách sạn mới nhớ tới hành lý vẫn chưa cầm, thư ký Trương đưa Nha Ưu vào trong nghỉ ngơi trước sau đó vội vàng đuổi theo chiếc taxi kia.
      Tiếng giày da dẫm nền khách sạn vang lên tiếng: “cộp, cộp” , vài người đàn ông mặc âu phục bước ra từ thang máy, người đàn ông dẫn đầu có khí thế áp đảo khiến những người khác tự giác cúi đầu theo, giọng lo lắng vang lên: “Trì tổng…”
      Người đuổi theo người đàn ông rất nhanh liền bị bảo tiêu ngăn lại, ta khóc kêu: “Trì tổng, Trì tổng, xin cho tôi cơ hội nữa..” ta bị bảo tiêu áp dưới đất, người đàn ông đãn đầu vẫn làm như nhìn thấy, nhanh về phía trước.
      Cửa khách sạn tự động xoay tròn, Nha Ưu vào bên trong, dư quang nơi khóe mắt trộm liếc qua thân ảnh, cơ thể người đàn ông cao ngất, sườn mặt lạnh bạc mà thâm thúy. Cửa lại xoay tròn vòng, đột nhiên ngoái đầu nhìn lại, cửa thủy tinh trong suốt phản chiếu bóng dáng , thân hình hoàn mỹ trong bộ âu phục đen, vạt áo bị gió thổi bay lên lại hạ xuống.
      Nha Ưu lại xoay người vào khách sạn. Sau đó thư ký Trương trở về cho biết, đuổi kịp hành lý, liên lạc với công ty taxi, ngày mai mới có tin tức.
      Nha Ưu nhớ trong túi hành lý có bút vẽ và thuốc màu, kỳ có chút lo lắng, nhưng từ trước tới nay biểu gì” quen, gặp bất kỳ tình huống gì cũng luôn im lặng, cái gì cũng , mượn điện thoại của thư ký Trương gọi cho bà báo bình an.
      “Hoàng Cung” là hội sở cao cấp dành cho các quý ông, ông chủ phía sau từng là ngôi sao nam, lợi dụng các mối quan hệ trong giới giải trí để kinh doanh, hội sở này là nơi hội họp của các tuấn nam, mỹ nữ, có thể đến nơi này đều là những người có địa vị. Hai ngưởi bảo vệ suy nghĩ, hôm nay có thể khiến tổng giám đốc của “Hoàng Cung” đích thân ra nghênh đón, rốt cuộc đây là nhân vật lớn nào?
      Người đàn ông bước xuống từ chiếc xe thương vụ màu đen, quần áo sang trọng, từ ánh mắt có khí thế khiến người khác phải kính phục. Theo sát bên cạnh là hai người đàn ông có vẻ tinh , diện mạo vô cùng xuất sắc, phía sau là đội bảo tiêu luôn trong tư thế sẵn sàng đón kẻ địch, phô trương như vậy vừa thấy biết là người này có địa vị đơn giản.
      Tổng giám đốc dặn phòng VIP bên trong thể chậm trễ, “Đều là đám tổ tông, hầu hạ cho tốt, ông chủ chúng ta mới pải cởi quần!”
      Đàn ông cởi quần đàn ông… đám nam phục vụ sợ ngây người. Tổng giám đốc làm việc ở đây lâu, cũng biết ít chuyện, người dẫn đầu vừa nãy chính là tổng tài Trì Vũ của tập đoàn đứng đầu Bắc thành – Ngân Thịnh, tác phong làm việc của Trì tổng ngoan tuyệt, hơn phân nửa những người trong thương trường đều phải nhìn sắc mặt của ta.
      Phàm là người theo Trì Vũ, đều là người tinh , có trình độ học vấn cao, chưa đến dáng người. Bởi vì Trì Vũ gần nữ sắc, xung quanh lại toàn những người đàn ông đẹp trai, cho nên trong Ngân Thịnh những lời đồn đại vô cùng nhiều…
      Theo phó tổng đến phòng VIP, giám đốc đầu tư chờ sẵn, về việc Ngân Thịnh sở hữu rất nhiều tuấn nam chân dài, giày da, mặc âu phục, nhân viên của Ngân Thịnh , Trì tổng là đội trưởng của “Nam thần đội”, đối thủ cạnh tranh trêu chọc “Trì Vũ và nhóm nam sủng ”
      “Nam sủng?” Khó trách muốn ông chủ của chúng ta cở quần! Chẳng qua khí thế kia chính là của những nhân tài tinh , cùng loại với những kẻ cổ đeo đầy vàng – nhà giàu mới nổi. Nhóm phục vụ nam đặc biệt chân chó nghĩ, muốn làm nam sủ của ông chủ lớn…
      Thấy bọn họ đến, tổng giám đốc đầu tư liền cười ha ha, Trì Vũ liếc ông ta cái: “Người bên trong vừa gọi nam sủng , chính là thiếu gia của Trần thị - Trần Tử Kiêu, so với phụ cậu ta còn xinh đẹp hơn.”
      Trong phòng VIP, cái cằm xinh đẹp của Trần Tử Kiêu bị Trì Vũ bóp lấy, Trần Tử Kiêu kêu tiếng: “Trì ca, Trì ca, chút, đau a…’
      “Cho cậu nếm chút đau khổ, để cậu nhớ kỹ giáo huấn lần này!” thả người xuống ghế sa lon, Trì Vũ nới lỏng cà vạt, cái mũi tuấn của phun ra vòng khói, tầm mắt quét về phía bên cạnh người kia “Ngân hàng gia” – Lương Phi.
      Thực tế chuyện tấn công tài chính là , làm giả quá trình giao dịch, lợi dụng sơ hở, thao túng thị trường chứng khoán, thậm chí có thể qua mặt tổng giám đóc của Ngân Thịnh, đánh chủ ý lên Ngân Thịnh.
      Trì Vũ nhả ra vòng khói: “Lương Phi, cậu rất có bản lĩnh”
      Bị hai mắt nhìn thẳng, trong lòng Lương Phi lộp bộp. Lần đầu tiên gặp mặt, Lương Phi thể thừa nhận, người đàn ông này so với người mẫu còn đẹp trai hơn, ngón tay thon dài mài gợi cảm, phía sau màn khói là đôi mắt đen trầm, trong trẻo nhưng lạnh lùng, thâm thúy thể nhìn thấu.
      Tổng tài của Ngân Thịnh, trời sinh có sắc đẹp vô cùng nguy hiểm.
      Thua trong tay người này, Lương Phi tâm phục khẩu phục. Từng có người nhắc nhở nhắc, đừng trêu chọc Ngân Thịnh – Trì Vũ, tên kia là người vô cùng thâm độc, tâm ngoan thủ lạt, những thứ vô dụng đều bị vứt bỏ. Tuy rằng sau lưng tập đoàn lớn, nhưng 4 năm trước Trì công tử từ Mỹ trở về cùng nhóm tinh , tạo ra bầu trời riêng ở Bắc thành, cũng chính là “Trì Vũ và nhóm nam sủng” trong lời mọi người…
      Trì Vũ nhìn bản hợp đồng trong tay Lương Phi, ánh mắt hướng về phía Trần Tử Kiêu, bạc môi phun ra vòng khói: “Tử Kiêu, nếu tôi đến chậm bước, mười triệu của cậu chạy sang Thụy Sĩ.”
      Trần Tử Kiêu bừng tỉnh đại ngộ, “người bạn tốt” Lương Phi này hóa ra chính là tên lừa đảo! “Trì ca… lại cứu em lần…” hổ là đại ca của , Trần Tử Kiêu cảm động thiếu chút nữa rơi lệ.
      Lương Phi rất ngạc nhiên, loại người này cũng xứng để trở thành người của Trì Vũ: “Ngay cả ngôi sao nữ xinh đẹp cũng tiếp cận nổi Trì tổng, hôm nay vội vã tới vì sợ tôi ra tay với Tử Kiêu, ra Trì tổng thích đàn ông?”
      “Trì ca… thực thích em sao…” Trần Tử Kiêu tình huống, câu, Trì Vũ đối diện sắc mặt phát lạnh: “Tử Kiêu, cậu muốn bị tôi đè sao?”
      Trần Tử Kiêu vẫn chưa biết trả lời thế nào, đột nhiên sàn nhà vang lên tiếng ‘phịch’, chỉ thấy hai đầu gối Lương Phi quỳ xuống đất: “Trì tổng, xin cho tôi làm nam sủng của !”
      Trần Tử Kiêu:[⊙o⊙]......
      Trì Vũ:……..

      Trong quán bar, phó tổng của Ngân Thịnh – Lý Minh Hàm cười to dứt, tên lừa đảo khổ tâm bày ra kế hoạch này, ra chỉ muốn Trì tổng thu về làm nam sủng, Lý Minh Hàm cần nghĩ cũng biết Trì đại mỹ nhân cự tuyệt người ta như thế nào?
      Phất tay, Trần Tử Kiêu khuếch đại giọng , bắt chước ngữ khí của người nào đó, nhớ lại cảnh tượng lúc ấy, đối phương túm chặt ống quần Trì Vũ khóc thét… “Biểu tình của Trì ca lúc ấy, vô cùng phấn khích!”
      Cặp mắt đào hoa của Lý Minh hàm cười ra nước mắt, hương phấn cùng Trần Tử Kiêu uống chén, Trì Vũ bên cạnh quơ quơ ly rượu thủy tinh, tự uống mình.
      Bạn bè của Trì Vũ đều biết, thẳng nam chân chính, tam quan so với mọi người còn đúng đắn hơn, “nam sủng” trong lời mọi người chính là do đối thủ mất còn phao tin đồn. Ngoại trừ bạn bè có thể trêu đùa, Trì Vũ chưa bao giờ cho phép người ngoài nhảm, nếu trêu chọc , có kết quả tốt.
      Lý Minh Hàm cười , đều do Trì tổng quá xinh đẹp, tư sắc bậc này, người ngoài nhầm lẫn mới lạ… nâng cằm người nào đó: “Cho đến bây giờ, khuôn mặt này vẫn khiến bao nhiêu người động lòng.”
      Trì Vũ gạt ngón tay sang bên: “Muốn chết sao?”
      “Có thể làm cho Trì tổng tự ra tay, cũng rất là may mắn” Còn chuyện dám lừa gạt chúng ta, đêm nay xứng đáng chịu tội, nhưng vì để cho lời đồn này sụp đổ, Lý Minh Hàm đề nghị: “Trì tổng, nhìn ngực đại mỹ nữa kia xem… to…”
      Mặt Trì Vũ đổi, ngồi ghế chân cao, chân dài bắt chéo, áo sơ mi trắng cài kín cúc, phác họa ra cơ ngực gợi cảm, rắn chắc, có cỗ cảm giác cấm dục lên lời. Cứ như thế, khí lạnh của khiến đám mỹ nữ cũng dám tới gần.
      Lý Minh hàm thức thời cách xa Trì tổng chút, bên kia Trần Tử Kiêu ôm mỹ nữ cùng uống rượu, bỗng nhiên nhận điện thoại, lớn tiếng : “Cái gì? thấy người?”
      Lý Minh Hàm nhìn thần sắc vội vàng của , hỏi sao thế này, Trần Tử Kiêu phiền não cào cào tóc, đều do ông của , khi lại rước cho đứa em , kết quả buổi tối lại thấy đâu. Lý Minh Hàm kinh ngạc: “Em sao? Từ khi nào móng vuốt của cậu thò tới loli?”
      Trần Tử Kiêu cắt lời: “Đừng bừa, tôi tìm người, hai người tiếp tục uống, đem nay tôi mời khách, cảm tạ Trì ca thân ái hôm nay cứu em!”
      cánh tay Trì Vũ vắt áo khoác âu phục đen, sáng từ phía sau chiếu tới, chiếu đến thắt lưng , phác họa ra dáng người cao ngất. cởi ra cà vạt đen, người chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng, nhưng khí chất cao quý tuấn dật hề suy giảm.
      ngắn gọn, tất cả mọi người tìm.
      Rất nhanh, QQ của nhóm nam sủng bùng nổ, Lý Minh Hàm nhìn đến ảnh chụp, đôi mắt sáng lên “Bộ dáng xinh đẹp, Tử Kiêu kiếm được ở đâu vậy?” Sau đó nghiêng đầu nhìn về phía vài vị soái ca số trong xe thể thao bên kia, trong bóng đêm, di động chiếu ra ràng khuôn mặt góc cạnh của của bọn họ.
      “Đến đánh cược , cược xem ai tìm được tiểu mỹ nữ trước.” Lý Minh Hàm vừa dứt lời, cửa xe lần lượt xuất thủ thế ok của mọi người, mà bên trong chiếc xe Bentley màu đen, Trì Vũ trầm mặc, từ chối cho ý kiến.
      ----------------------------------------------------------

      P/s: Đêm hôm mình thả thính trước chương, mong mọi người ủng hộ:yoyo63::yoyo63:
      Last edited: 12/9/17
      hạnh dori, Tôm Thỏ, KhaiDoanh_34737 others thích bài này.

    3. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Mỗi chương dài kinh khủng khiếp :th_4::th_4::th_4:
      huynhphuc9494, linhdiep17, levuong3 others thích bài này.

    4. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 2:

      Editor: Cuồng Soái Ca

      Đầu mùa xuân, ban đêm Bắc thành gió mát, Nha Ưu chạy ra từ khách sạn, chỉ mặc chiếc áo mỏng, vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, gió thổi qua, khiến lạnh run. Cuối cùng vất vả lắm mới tìm được cửa hàng bán băng vệ sinh.
      da mặt mỏng, việc này dám nhờ thư ký Trương, tự mình mua. Kết quả khi trở về liền lạc đường, có di động, cũng có số của thư ký Trương, Nha Ưu chỉ có thể tự tìm đường trong đêm.
      biết được bao lâu, Nha Ưu càng chạy càng mất sức, sắp ngất , hai chân trầm xuống, có sức lực, chuẩn bị băng qua đường cái, thấy hai ánh đèn chói mắt chiếu tới, trước mắt tối sầm, bất giác ngất .
      Cửa kính màu đen của xe Bentley hạ xuống, lộ ra gương mặt thâm thúy, người đàn ông mặc âu phục, giày da tản ra hơi thở cao quý lãnh liệt. châm điếu thuốc, nhất thời trong xe tràn ngập mùi thuốc lá.
      Buổi tối còn giả bị đụng, lần đầu tiên Trì Vũ thấy người có lá gan lớn như vậy, còn biết xấu hổ.
      Đèn xe chiếu lên người , tuổi chừng 15 16, nhìn qua phải con cái trong gia đình giàu có, quần áo vải dệt cũ đến trắng bệch, vạt áo cũng sờn. Trì Vũ ngồi xổm xuống, nhìn “ gỉa bị đụng” nằm nghiêng người, có khuôn mặt thanh tú, mày liễu, mặt trái xoan điển hình.
      Hai tròng mắt Trì Vũ híp lại, nhìn vào tấm ảnh QQ, trong đầu ra lời của Lý Minh Hàm: “Bộ dáng xinh đẹp, Tử Kiêu kiếm được ở đâu vậy?”
      “Còn nhớ vụ đánh cược chứ?” Lý Minh Hàm ồn ào QQ, người thua ngày mai mời khách, Trần Tử Kiêu thành vấn đề, chỉ là phiền toái cho Trì Vũ phải đưa em về khách sạn, thuận tiện thêm câu, may mắn là Trì ca tìm được trước, nếu bị thằng nhãi Lý Minh Hàm này tìm được đưa em vào khách sạn hồi phong hoa thảm rồi.
      Nhóm người vui đùa, Trì Vũ lãnh đạm đáp lại, cúi người xuống, tay nâng hai chân Nha Ưu, ôm từ dưới đất lên. rất , khuôn mặt dán áo sơ mi trắng của Trì Vũ, lẳng lặng ngủ, lúc này ánh trăng chiếu vào mái tóc đen của , lưu lại đầu ngón tay , mà cẳng chân tay dán vào bụng, cách vải dệt truyền tới độ ấm, có chút khác thường.
      Trì Vũ rất nhanh nhắn tin QQ cho Tử Kiêu, em cậu phát sốt, đưa ấy vào bệnh viện trước. Sau đó đem Nha Ưu đặt tại ghế phụ, bàn tay cài dây an toàn, giúp ngồi tốt.
      Chuông điện thoại reo, Trì Vũ tiếp điện thoại, bên đàm thoại cùng công ty hạng mục, bên cởi khuy áo, cởi áo khoác âu phục đen đắp lên người . Độ ấm trong xe dần tăng lên, Nha Ưu bị lo lắng bao vây lấy, mơ mơ màng màng mở mắt, người đàn ông trong bóng đêm mặt mày thâm thúy, lãnh đạm xa cách, đôi mắt mắt giống như ngôi sao xa xôi, nhìn chăm chú vào .
      Là mơ sao? Lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông đẹp như vậy… nhợt nhạt nở nụ cười, hai má hơi ửng đỏ, ánh đèn xuyên thấu qua da thịt trắng nõn, trong trắng lộ hồng. Trì Vũ nhìn biểu cảm ngơ ngác này, trong đầu lướt qua rất nhiều suy nghĩ.
      ở phía nam, non mịn có thể ép ra nước” Trần Tử Kiêu duyệt qua vô số mỹ nhân, đánh giá như thế.
      Bệnh viện của Trì thị, y thuật tuyệt vời, thiết bị tiên tiến, Trần Tử Kiêu yên tâm đem “em ” giao cho Trì tổng tài, chính mình tiếp tục xa đọa với cuộc sống về đêm.
      “Em cũng mặc kệ sao? đến gặp ấy?” Lý Minh Hàm biết được Trần Tử Kiêu tới bệnh viện, cảm khái nghĩ Trần Tử Kiêu vô tâm, đều dựa vào Trì ca luôn giúp thu dọn cục diện rối rắm.
      Trần gia và Trì gia là thế giao, hai người chơi với nhau từ đến lớn, Trần Tử Kiêu mọi mặt đều bằng Trì Vũ, tử chạy theo khắp nơi. Bạn bè đều , có loại tình cảm gọi là Trần Tử Kiêu và Trì Vũ. Trì Vũ chăm sóc Trần Tử Kiêu rất nhiều năm, thậm chí mẹ còn , nếu sau này muốn lấy Trần Tử Kiêu vào cửa, bà tuyệt đối cho phép.
      “Lúc trước Tử Kiêu chưa từng việc này, đêm nay cho người điều tra thế nào rồi?” Trì Vũ sờ tay vào túi áo, ý bảo ra ngoài chuyện, Lý Minh Hàm cười cười, Trì tổng nghiện thuốc lá nặng.
      Chiếc bật lửa nạm kim cương “ba” tiếng, đốm lửa bùng lên, giữa bạc môi người đàn ông phun ra làn khói trắng. Hai người đứng cạnh cửa xe, chuyện giữa làn khói lượn lờ.
      tra xét, phải người của Kỷ Nam Đình, hay là có hứng thú với tiểu tử Lương Phi kia?” Lý Minh Hàm cười ý tứ.
      Trì Vũ phủ định suy đoán của Lý Minh Hàm, đối với người có lòng tham đáy, có hứng thú.
      “Đối với có hứng thú, nhưng chắc có hứng thú với tài nguyên trong tay ?” Ở bên người này nhiều năm, Lý Minh Hàm vô cùng hiểu: “Cộng tác cùng kẻ có lòng tham đáy, sau đó ép cống hiến tài hoa, phải là việc Trì tổng vô cùng thích sao?”
      “Khi nào bị cậu nhìn thấu…” Trì Vũ nhả vòng khói, có chút đăm chiêu nhìn về tên được mệnh danh là chủ tịch hội nam sủng của kia.
      Lý Minh Hàm mỉm cười, nhớ về nhiều năm trước, bọn họ ở NewYork Wall street, 12 giờ trưa, mỗi người ly cà phê, trò chuyện, tranh luận với nhau. Lúc đó, Trì Vũ còn chưa biết hút thuốc, chỉ dựa vào cà phê mới có thể giảm bớt áp lực. Sau đó lại theo Trì Vũ chinh chiến ở Bắc thành đến nay, chứng kiến Ngân Thịnh ngày càng lớn mạnh, bởi vì, vị tổng tài cường giả này có thể tìm được lực lượng trung thành, nguyện vì mình mà cống hiến sức lực.
      Vài năm nay Ngân Thịnh phát triển thần tốc, Trì Vũ cũng trở thành người cuồng công việc. Mỗi tháng tư mùa xuân Bắc thành đến, Trì Vũ luôn đóng của ra, hoặc hải đảo “nghỉ phép”, hoặc luôn luôn quản lý công việc trong nước. Bởi vậy, Trì Vũ đối với mùa xuân dường như mẫn cảm, Lý Minh Hàm đề nghị năm nay nghỉ phép, vì cả năm ngoái Trì Vũ chưa hề nghỉ ngơi, nhân tiện dịp này giúp thả lỏng luôn.
      Trì Vũ lại sớm có dự tính, năm nay nhân viên trong công ty nộp báo cáo quý, vừa lòng lắm. Lý Minh Hàm búng vệt bụi, trêu chọc hỏi Trì Vũ, định ôm tòa núi vàng kia, sau đó tự đánh côn tới tám mươi rồi lấy tiểu nuơng hai mươi sao?
      Trì Vũ nhìn ra ngoài cửa xe: “ có ý này.”
      Buổi sáng Nha Ưu tỉnh lại, phát mình ở trong phòng bệnh, ngày hôm qua cảm nhận được giá cả của thành phố lớn này, phản ứng đầu tiên của Nha Ưu là thể ở lại bệnh viện, lập tức muốn xuống giường.
      Y ta vội vàng bảo dừng lộn xộn, nhìn quần áo rách rưới, liền biết rằng lo lắng tiền thuốc men: “ , may mắn, gặp được Trì tổng đưa tới bệnh viện”
      Nha Ưu ngẩn người, ngày hôm qua phải mơ sao? hỏi chị y tá, người tốt kia tên là…Trì tổng?
      Y tá nghe thấy thanh gì, mình đắm chìm trong ưu thương, hôm qua trực đêm, nghe đồng nghiệp bát quái, khó có lần được gặp Trì tổng, đẹp trai đến mức giống người thường.
      Lúc này thư ký Trương ủ dột tới phòng bệnh, tìm được túi hành lý rồi, nhưng lại thấy ông chủ. Trần đại thiếu gia bay Tây Ban Nha, đêm qua cuộc gặp gỡ bất ngờ với mỹ nữ bản địa. Trần Tử Kiêu muốn theo đuổi tình đích thực, thư ký Trương rất đau đầu, tình đích thực của trải rộng toàn thế giới. (-_-)
      “Để Nha Ưu ở chỗ Trì ca vài ngày, mấy hôm nữa tôi mới trở về.” Điện thoại tút tiếng liền bị cắt đứt.
      “Trì….Trì tổng?” Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng nghiêm khắc của của Trì tổng, chân thư ký Trương liền phát run, mặc dù đó là người đàn ông tuyệt sắc mà ai cũng ái mộ.
      Vài ngày sau, hoa liễu bay lả tả, bay đến cả trời đều là những sợi tơ màu trắng. Nha Ưu theo sau thư ký Trương đến biệt thự Phỉ Thúy, túi hành lý của trước được để ở khách sạn, thư ký Trương cho rằng chừng việc này đến bây giờ Trì tổng vẫn chưa biết, đối với hiểu biết của với thiếu gia, Trì tổng tuyệt đối hề biết việc này. Thư ký Trương cho Nha Ưu, hôm đó là Trì tổng tìm được và Trì tổng là bạn bè của Tử Kiêu.
      Biệt thự Phỉ Thúy mà Trì Vũ là biệt thự sân vườn kiểu Trung Quốc, đình viện thanh lịch, ngoài vườn đầy những chậu hoa quý, dọc theo hành lang là những cậu gốm trồng hoa thủy tiên, nơi đây yên tĩnh đến mức giống như có thể nghe được tiếng của đàn cá dưới hồ. Trong sân , nối tiếp từng chậu nhân sâm, trúc đuôi phượng, Kiến Lan, bước vào trong sân chỉ thấy màu xanh biếc, xinh đẹp.
      Khi Nha Ưu ngắm hết các bồn hoa, liền theo thư ký Trương, là muốn về phía sau ngắm trộm chút, hoa hải đường xinh đẹp lộ ra, giống như mỹ nhân giấu kín góc váy.
      Nha Ưu có chút ngại ngùng, theo quản gia Thẩm vào con đường lát đá. Bình thường, trong biệt thự Phỉ Thúy chỉ có mình Trì Vũ ở, quản gia THẩm theo thời gian cố định mới tới đây, sau khi làm xong việc, liền tới nơi khác.
      Biệt thự được xây mặt nước, tầng là phòng tiếp khách, hai bên tường đều có cửa sổ sát đất, bên ngoài bốn phía đều là nước, ánh sáng chiếu cửa sổ thủy tinh vô cùng xinh đẹp, Nha Ưu lại nhớ đến con sông ở quê nhà, yên tĩnh mà thơ mộng.
      Lần đầu tiên biết, ra đời này có đẹp như vậy. So với nơi khác trời, hôm nay giống như bước vào thế giới khác.
      Nha Ưu nâng chén trà lên, cái miệng nhấp ngụm, cầu thang gỗ truyền tới tiếng bước chân, ngiêng đầu nhìn qua, thấy người đàn ông ung dung từ cầu thang xuống, trong lòng nhảy dựng… là đẹp trai. Từ khi sinh ra tới nay, chưa gặp người nào đẹp trai như thế.
      Ngũ quan của vô cùng tuấn, dáng người rất cao, mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản.
      Người đàn ông trả lời điện thoại bằng tiếng nước ngoài, nghe hiểu. Chỉ thấy bàn tay tay cầm di đọng, tay kia chống nạnh, vai rộng, thắt lưng tinh tráng, dáng người thon dài, so với người mẫu còn đẹp hơn.
      Thư ký Trương cung kính đứng dậy, nhìn : “Ngài cứ làm việc trước.”
      Ánh mắt Trì Vũ thản nhiên đảo qua hai người trong phòng khách, liếc thư ký Trương cái ý bảo “Chờ”, sau đó liền thu hồi ánh mắt, về phía biifnh phong bằng bạch ngọc, tiếp tục đàm thoại công việc.
      Tuy rằng chống lại tầm mắt của , nhưng trong lòng Nha Ưu lặng lẽ có chút rung động, trưởng rằng ông chủ đều có tuổi rất lớn, so với tưởng tượng của trẻ hơn rất nhiều, bộ dáng còn rất đẹp… khỏi tò mò, trộm nhìn về phía bình phong, chỉ thấy tay trái lộ ra khuỷu tay, nhìn bóng lưng có thể thấy chân rất dài, chỉ thấy chút rồi lại bị che ở sau bình phong, qua lại nghe điện thoại.
      Thư ký Trương vừa ra ngoài nghe cuộc điện thoại khẩn cấp, ngồi mình yên lặng chờ đợi, bông nhiên bên tai truyền đến giọng lạnh lùng: “Tìm tôi có việc gì?”
      Nha Ưu đúng bật dậy từ ghế sa lon, cẩn thận khiến đầu gối đụng vào bàn trà, bị đau lại ngã ngồi xuống ghế. “Đông” thanh va chạm vang lên, Trì Vũ cũng nghe thấy, liền tới, trong lúc vô tình nhìn thấy biểu tình xấu hổ của , hơi giật mình chút, thấy quẫn bách ngẩng đầu…
      Bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt, bị đoi mắt thâm thúy kia hấp dẫn, mọi thứ xung quanh rơi vào yên tĩnh, cặp mặt trong suốt, lạnh băng, nhìn thấu. Nhưng trong đáy mắt lại chiếu ra bóng dáng .
      phía nam thanh tú, đôi mắt to trong suốt như lưu ly, Nha Ưu 17 tuổi trong mắt Trì Vũ đơn thuần, nhiễm hạt bụi.
      Trong phút chốc thất thần, đôi mắt thâm trầm ra tia cảm xúc chưa từng có.
      Bị nhìn chằm chằm, Nha Ưu cuống quít dời ánh mắt, mặt đỏ bừng dám nhìn Trì Vũ, nhớ tới còn chưa chào hỏi, liền ngây thơ giới thiệu.
      “Bị đau sao?” giọng hỏi, ngữ khí ôn hòa.
      Nha Ưu sững sờ, có chút khổ sở, lời nghe thấy, mà có dũng khí lặp lại lần nữa…
      Trì Vũ đứng tại chỗ, cao lớn mà tuấn, đôi mắt tập trung vào bóng dáng bé của : “Ừ….Em vừa gì?”
      Biệt thự tràn đầy ánh sáng, gió thổi hàng cây tùng sàn sại, bởi vì giọng quá nên nghe thấy gì. chó chút tự ti với giọng của mình, ngửa đầu nhìn, thấy rất cao, chỉ đứng tới ngực .
      Trì Vũ nhìn bằng đoi mắt đen, lạnh lùng thâm trầm, Nha Ưu cúi đầu, trong lòng vô cùng khẩn trương, tay nắm góc áo .
      Ánh mắt Trì Vũ đảo qua, liền xoay người. Bỗng nhiên ngửi được mùi yên thảo người , còn tưởng rằng đây là mùi của cỏ cây hoa lá trong biệt thự này, bất quá liên quan…. hề cảm thấy chán ghét.
      kiếng mũi chân, môi rất gần, gần như muốn hôn lên lỗ tai Trì Vũ, đọt nhiên hơi thở của truyền tới, rốt cuộc nghe thấy…Giọng của mềm mại, ngọt ngào.
      “Xin chào…Tôi tên là Nha Ưu.”
      -------------------------------------
      Chính thức gặp mặt rồi nha:-*:-*:-*:-*

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nhìn tư thế hai người chuyện với nhau ái muội. Tánh Trì Ca bá đạo. Nha Ưu mong manh dễ vỡ. Thanks Nàng
      tieumieumieu, biu~biu~biuCuồng Soái Ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :