1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thê tử hai kiếp của tể tướng - Thiên Tầm (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Thê tử hai kiếp của tể tướng

      Tác giả: Thiên Tầm;

      Xuất bản ngày: 3-2-2010

      editor: An Điềm Điềm​



      Giới thiệu :
      người cố chấp dứt khoát, chân tình ngang trái của thiên kim tể tướng, vì , hi sinh tính mạng.

      người kiên đinh báo thù, sau khi ngụy trang chân tình nơi địa vị, vì hận, hi sinh tình .

      đạo thánh chỉ , bọn họ bị cái chết chia lìa , trở thành tể tướng có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh.

      Sau đó nàng trọng sinh trở về, nhưng tin rằng Nguyệt lão thanh toàn cho mình.

      Sau khi chết , nàng ở lại làm thuộc hạ cho mạnh bà, những chuyện qua , suy cho cùng vẫn thể quyên được.

      Cuối cùng vẫn vì đành lòng mình cuộc đời tàn nhẫn, rơi vào cảnh tù tội, mà trở về nhân gian.

      Ban đầu, vì khuyên làm nhiều việc thiện mà đến, sau đó lại phát còn là kẻ thù với nhau nữa.

      có thể ở nha môn cho nàng xem quyền uy, ở tướng phủ trước mặt mọi người cưng chiều nàng. Nhưng chỉ có thể cho nàng tình , bởi tướng phủ sớm có nữ chủ nhân mới.... .......

      Năm đó vì báo thù, vì địa vị, cố ý cưới nữ nhi kẻ thù về làm vợ.Giả tình giả ý hứa hẹn sống với nàng tới răng long đầu bạc, thực tế lại lá lợi dụng nàng để củng cố thế lực. Mục đích đạt được lại kiên quyết cự tuyệt dịu dàng của nàng, lại nghĩ rằng nàng vì cứu mà chết.

      Từ đó, chưa lần mở miệng , rồi ngày ngày sống trong ác mộng, nàng còn. Cho tới ngày, gặp ngã ngay trước dinh thự.....

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Mở đầu:

      dòng nước chảy vào trong rừng trúc rậm rạp, theo dòng nước chảy ngược lên tìm kiếm đầu nguồn, trước mắt là ngàn vạn cỏ xanh còn đọng sương, được bao quanh bởi dòng suối, bóng trúc thanh u( thanh tịnh và đẹp đẽ), cuối rừng trúc là sân xinh xắn.

      Giẫm lên lớp đá trải thành đường mòn, hai bên trồng đầy Thất Lý Hương, những đóa hoa trắng thanh nhã tự mình ló ra nền lá xanh giống như tuyết trắng đậu cây thông màu xanh.

      Xa hơn phía trước, đẩy cửa trúc ra có thể thấy được hai căn nhà rộng rãi thoáng mát, lúc đó ở phía đông có hai tì nữ cúi đầu sắc thuốc, động tác cẩn thận kĩ lưỡng, ngẫu nhiên tán gẫu vài câu.

      "Trong bảng điều tra, Vi Nhĩ này sát tâm quá nặng biết hai từ ' từ bi ' ". mặc cẩm bào đỏ thẫm đường viền được thêu hoa, nàng trả lời mặc váy màu xanh nhạt cũng ngửng đầu lên , nàng là Mạnh Tiễn Xuân- tới đây sớm nhất.

      "Tiễn Xuân tỷ tỷ, Lý Mộng kia đâu?" Mạnh Miêu Thu đặt chén sứ lên trước mặt, nàng mặc sườn xám màu xanh nhạt thêu hoa văn hồ điệp, búi tóc kiểu phi yến đơn giản, y hệt dáng vẻ cung nữ.

      " xem qua những việc làm trước kia chưa?" Tiễn Xuân nhướng mày hỏi.

      " xem rồi."

      " là người như thế nào?" nàng ghi lại hai nét bút trong vở gi, đôi mắt đẹp hơi mở ra.

      " thầy thuốc ngoại khoa, là nhười uyên bác về y thuật nhưng chỉ chữa cho người giàu chữa người nghèo, giữ được mạng hay hoàn toàn phụ thuộc vào trong túi bệnh nhân có bao nhiêu ngân lượng."

      "Thực là người vô tâm, cho thêm chút ' thương hại ', hi vọng kiếp sau với tài năng của mình có thể giúp đỡ cho nhiều người." Tiến Xuân lưu loát khép sổ ghi chép lại.

      "Tiễn Xuân tỷ tỷ, chúng ta cho mỗi người học điều lương thiện, chẳng lẽ họ vừa vào trần thế liền quên sạch, tám chín phần trở thành nô lệ của lợi lộc, chẳng phải uổng phí công sức sao?" Miêu Thu cong miệng hỏi.

      Nàng cười nhạt :" Vì đó là con người, nhớ lúc trước ta và ngươi ở nhân gian cũng tránh khỏi tâm tư u sầu có thể giúp được phần phần ."

      Trong phòng phía tây cũng có hai nữ tử, có vẻ quái dị là trong đó có người mặc quần bò áo ngắn tay, đầu đội mũ cao bổi màu xanh thẫm , tóc buộc thành bím ở phía sau người, chân mang bốt dài,y hệt quần áo đại, kia mặc cẩm áo dài màu xanh nhạt có hoa văn hình lá cây, đầu chải kiểu tóc nha đầu, búi tóc điểm vài trân châu trắng tuyền tựa như tiên nữ từ trong tranh cổ ra.

      Nữ tử mặc trang phục cổ điển là Mạnh Hội Hạ, còn mặc trang phục đại tên Mạnh Tài Đông.

      nay, các nàng tập trung nhìn về bát thuốc phía trước, Hội Hạ nhìn thực chuyên chú, mà Tài Đông thỉnh thoảng cầm lấy bút viết thêm lên giấy mấy chữ.

      Đây là nơi chẳng phân biệt được xưa và nay, bình thường đó đều là trang phục lúc các nàng còn sống, từ đó có thể biết Tiễn Xuân tới sớm nhất còn Tài Đồng tới trễ nhất.

      Tiễn Xuân, Hội Hạ, Miêu Thu, Tài Đồng là nha đầu giúp việc của Mạnh bà, các nàng có nhiệm vụ quan sát những việc qua, điều phối canh mạnh bà, sau đó giao cho Mạnh bà để bưng cho những linh hồn phải đầu thai.

      Người ta khi qua cầu Nại Hà, nhìn thấy những việc làm thiện ác của mình khi còn sống, nếu muốn nhập tiên đạo hay quỷ đạo có tiểu quỷ đưa bọn họ , còn nếu muốn chuyển thế nhập vào người, súc vật ... phải xếp hàng tới trước Mạnh bà.

      Uống xong canh Mạnh bà, chuyện cũ trước kia tan thành tro bụi, từ đó là linh hồn hoàn toàn mới, những điều qua đều ở lại, tương lai thanh thanh lãng lãng (đơn thuần trong sáng ) mảng trống , chờ làm người lần nữa.

      "Nhìn xem, đôi nam nữ này có ngu ngốc ? Chỉ vì cha mẹ hai bên đồng ý họ ở bên nhau liền muốn tự tử! Sống đời này còn quan trọng hơn tình gấp trăm ngàn lần."

      Tài Đông khinh thường giễu cợt. Hai người cuối cùng cũng ghi chú xong, quăng bút ra, bỏ sổ ghi chép xuống, nàng nhàng tới bên cửa sổ ngồi, nhìn phía rừng trúc xa xa nhớ tới món măng non miệng có chút thèm ăn.

      Hội Hạ nhìn đôi nam nữ phía trước chớp mắt, bọn họ tay trong tay ở bờ biển dài lưu lại dấu chân, gương mặt lộ hai hàng lệ, dùng hết sức lực nắm chặttay nam hài.

      Đó là đôi nam nữ khoảng mười bảy tuổi, còn học trung học nhưn có thai, đều là những đứa trẻ của gia đình gia giáo suy nghĩ ra biện pháp cho tình cảnh của mình , hai người trốn học ước hẹn đến bờ biển ý định tự tử .

      "Tiểu Hải ngươi hối hận vì quen biết ta ?" Nam hài ngẩng lên mắt mũi đều đỏ cả.

      hối hận, ngươi là Đại Hải ta là Tiểu Hải , Tiểu Hải và Đại Hải nhất định hòa vào khối." Nữ hài .

      Nam hài gọi là Lô Hải Mạc, nữ hài là Hồ Xảo Hải, hai người tên đều có biển đều đặc biệt cố chấp, các học sinh cùng lớp đều gọi họ là Đại Hải và Tiểu Hải, bọn họ mới nhau tình cuồng nhiệt.

      Trước đây với nàng "Tương lai ta muốn trở thành thuyền trưởng dũng cảm."

      Mà nàng lại cho biết."Ta muốn ở tại ven biển mỗi ngày chờ thuyền trưởng dũng cảm của ta trở về nhà."

      hối hận - tâm Hội Hạ chấn động, giống như động phải đúng chỗ đau, đau đến nhíu mày.

      "Tài Đông uống xong canh Mạnh bà họ quên đối phương đúng ?" Đây là quy tắc,nàng đảm nhiệm trăm ngàn lần nhưng vẫn hỏi lại, dường như bất ngờ.

      "Đương nhiên đến lúc đó dù có nhau hơn nữa cũng là uổng phí, còn cái gì kiếp sau phải tìm đuợc nhau, buồn cười, bọn họ xem chúng ta là người chết sao,Mạnh Tài Đông ta nếu để cho bọn họ có bản lĩnh còn nhớ những chuyện đó , gọi Tài Đồng chuyển thành Đại Hải Bao Tiểu Hải," Tài Đồng giơ hai tay thề.

      Đôi nam nữ phía trước nhìn nhau cười, mười ngón tay đan chặt vào nhau, cũng quay đầu lại chạy về phía biển, nước vượt quá mặt bọn họ, nước biển mằn mặn tràn vào làm đỏ hai mắt bọn họ, họ có gắng đem ánh mắt mở to, cố gắng nhớ kĩ diện mạo đối phương.
      ngừng lắc đầu, tuy miệng phát ra tiếng nhưng vẫn dùng khẩu hình ngừng lặp lại - hối hận, hối hận, hối hận....

      Càng thêm đau đớn, trái tim bị ép đến ra lời, Hội Hạ khỏi nhíu chặt hai hàng lông mày.

      "Như thế nào, thoải mái sao?' Tài Đông hỏi.

      " có việc gì."

      Nàng chần chừ liếc mắt về số quyển sổ bị ném sang bên, hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng. thể, được, nên, kinh nghiệm đau khổ lần trước, trăm ngàn lần đừng làm hại mình lần nữa.

      Nàng nhanh chóng quay đầu , nhưng là.....nhưng câu ‘ hối hận trong miệng đó ngừng gõ vào lòng nàng, ở mặt bắt đầu xuất vết rách.

      Lại liếc mắt những việc qua trong chiếc cốc của đôi nam nữ kia....do dự....do dự...

      Ai! xen vào, nành phải làm, nếu phiền muộn đến ngủ được mất. Vì thế nàng cố nặn ra nụ cười rồi với Tài Đông " Ngươi có đói bụng ?"

      "Đói, nghĩ đến rừng trúc non thơm ngon, nước miếng của ta lại chảy ròng ròng."

      Tài Đồng liếm liếm môi. Nếu phải hiệp hội bảo vệ động vật của Hội Hạ được nhiều người bảo vệ, chút nữa bắt hai con gà tre về hầm cách thủy, chác chắn nước canh càng thêm ngon miệng.

      "Bằng ngươi lấy măng, rồi hẹn Tiễn Xuân tỷ tỷ, Miêu Thu uống canh măng , sau đó nghe ngươi kể những chuỵên lý thú ở thế kỉ 21." Trước kia các nàng tạo ra khối hình học TV, muốn xem Tây Thi Tình Sử, Hồng Phấn Nữ Lang *các nàng có thể từ trong đó xem được.(* hai bộ phim của Trung Quốc )

      Hội Hạ nhìn đông nhìn tây , nàng giỏi dối, may mắn lúc này tất cả lực chú ý của Tài Đông đều tập trung phiến rừng trúc xanh biếc kia, chú ý tới biểu tình chột dạ của người nào đó.

      "Thế kỉ 21 có cái gì tốt? Ngẩng đầu, tầng ozone rách mảng lớn; cúi đầu, đất dưới chân khoác chiếc áo mới mang tên ôi nhiễm, hít vào mũi là lượng lớn bụi trôi lơ lửng , ở nơi đó, lòng người nham hiểm , thương nhân thích buôn bán các sản phẩm độc hại , người tiêu thụ nhiệt tình thương thôn xóm núi, trâu bò có trâu bò điên, heo có lở mồm long móng, gà vịt có dịch cúm gia cầm, rau dưa có vấn đề thuốc trừ sâu....

      "Được rồi, những thứ này giữ lại để trưa tiếp, ta cũng đói bụng rồi.". Nàng kéo Tài Đông đẩy ra khỏi phòng.

      "Nhưng công việc còn chưa làm xong đâu." Tài Đông chỉ chỉ cái bát phía trước.

      " còn dư lại mấy cái, ta làm là tốt rồi, ngươi đó, phụ trách tìm kiếm măng non tươi nhất mềm nhất , cho chúng ta ăn no." Hội Hạ càng cười tâm càng di động, làm chuyện xấu cần phải có thiên phú mà thiên phú của nàng cực kì kém.

      " Nếu ngươi như vậy, thành vấn đề." Suy Nghĩ của Tài Đông bị dạ dày khống chế, cho dù nhìn ra lý do, cũng lựa chọn coi .

      Nàng vừa ra khỏi phòng, Hội Hạ liền nhanh chóng cầm lấy quyển sổ, hất đầu, tự thề với mình ," lần cuối cùng, ta chỉ làm lần cuối cùng." Ngay sau đó xóa vài nét bút dưới tên của Lô Hải Mạc và Hồ Xảo Hải

      Nàng nghĩ tới, vì bọn họ lưu lại chút kí úc mơ hồ, để kiếp sau bọn họ có thể tìm được nhau, vì " hối hận" lại chứng kiến tình bền chặt.

      "Lô Hải Mạc"

      Mạnh Bà cầm lấy canh mạnh Bà, đưa cho nam hài ở trước mặt phát màu sắc canh mạnh Bà có chút khác biệt.

      Nàng ngầm liếc mắt cái rồi cầm lấy tay hỏi:"Ngươi là Hồ Xảo Hải?"

      nhu thuận gật gật đầu, Mạnh Bà cầm lấy chén thuốc khác, quả nhiên, cũng có màu phấn hồng nhợt nhạt,nghi ngờ đẻ ý.

      Nàng nở nụ cười từ ái với đôi tiểu nam nữ này."có hối hận khi cứ như vậy mà chết ?”

      " hối hận." Hai người cùng lắc đầu tỏ vẻ chắc chắn.

      Bỗng nhiên nghe thấy hai chữ " hối hận**", nàng lập tức hiểu .( theo tiếng Trung Quốc viết: "不悔." )

      cần hoài nghi, đây là kiệt tác của Hội Hạ, đây cũng phải lần đầu tiên nàng vi phạm, từng khuyên bảo bao nhiêu lần, nàng vẫn nghe theo. Cũng biết rằng, có tơ hồng Nguyệt lão làm se duyên, cho dù ở kiếp sau họ tìm được nhau cũng chỉ là tình cay đắng, lần lãng phí thời gian.

      Ai, cuối cùng tình ái rước lấy tai họa,trái tim Hội Hạ thiếu góc, mặc kệ nàng tới chỗ nào, đều bị chi phối bởi tình cảm, người như vậy, ách, " Tiên" như vậy ở lại chỗ này thích hợp.

      Có lẽ nàng nên theo lời Nguyệt Lão , cho Hội Hạ trở lại quá khứ kết thúc duyên tình chưa xong, nếu , dù tự trải qua ngàn năm, sinh mệnh sớm mai , Hội Hạ vẫn có biện pháp dứt khoát vất bỏ tình .

      Mạnh Bà hoàn hồn với bọn họ:"Mới mười bảy tuổi, nếu các người tiếp tục sống, người trở thành luật sư nổi tiếng, người trở thành người đại diện cho các tác phẩm nghệ thuật, các người mua được khu nhà cao cấp, có người sánh đôi và cuộc sống hoàn mỹ.”

      "Đến lúc đó, chúng ta là vợ chồng sao?"

      " phải, nhưng các ngươi đều có gia đình khiến cho người ta hâm mộ."

      " Nếu thê tử của ta phải Hồ Xảo Hải, như vậy cũng chỉ là gia đình mà 'người khác' hâm mộ thôi. "Mặc Hải .

      Ngụ ý, đây chẳng phải là dạng gia đình thỏa mãn được người khác nhưng thõa mãn được chính mình, mất đối phương, chẳng phải hối hận sao?

      " Đúng vậy a, chúng ta tình nguyện làm lại từ đầu, cho chúng ta thân phận tốt, hiểu nhau, gặp lại nhau ở thời điểm thích hợp, khi đó, chúng ta muốn , ai cũng thể cản trở." Mặc dù với Mạnh Bà, nhưng Hồ Xảo Hải hướng về phía Mặc Hải cười.

      Lại là đôi nam nữ ngu dại, Mạnh Bà cười khổ." Được rồi, các ngươi uống xong canh Mạnh Bà, chuyển thế đầu thai ."

      Nàng bưng chén thuốc đến trước mặt bọn họ, hai người nhận lấy, nhìn nhau cười.

      " thể quên ta nha!"Hồ Xảo Hải .

      " Ta tuyệt đối quên." Mặc Hải gật đầu .

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Hai người kiên định như vậy, còn có thể gì? Nàng vỗ bả vai :" Nghe Mạnh Bà câu, sau khi chuyển thế, hãy bái miếu Nguyệt lão, vị lão nhân kia nhất là người ta rót mê canh (lời ngon tiếng ngọt.)

      Bọn họ hướng Mạnh Bà dùng sức gật đầu → Bọn họ ra sức gật đầu về phía Mạnh Bà, uống xong canh Mạnh Bà chính thứcchấm dứt những ngày qua.

      Đây là kết thúc đối với khoáng( rộng rãi) nam oán (oán hận) nữ, nàng hướng tới quay về phía thị vệ bên cạnh dặn dò vài câu sau đó chuyển hướng rừng trúc.

      Trong phòng , mấy nữ hài mặt uống canh măng mặt nghe Tài Đông miêu tả thế kỉ 21 sinh động: Sản phẩm ba C của thế kỉ 21, ba năm, khi đó vẫn còn gẩy gẩy cái bát chứa những việc qua , đến hình ảnh thanh dùng để dạy học. (ss cũng chả hiểu :)))) )

      Mạnh Bà quấy rầy các nàng, trước hết về phía căn phòng phía Đông điều chế xong li canh Mạnh Bà đậm đặc, rồi trở lại chỗ các ở tòa nhà phía Tây.

      " Mạnh Bà Bà." Các nàng cùng kêu lên, nhường ra chỗ ngồi cho lão nhân gia.

      Nàng nhìn cái tới hình ảnh phía trước các nàng thanh tú ăn mặc mát mẻ quảng cáo mẫu điện thoại di động model mới nhất, nhịn nhịn được lắc đầu. Thế kỉ 21 nhân loại thay đổi quá nhanh, ngay cả Ngưu Đầu ca, Mã Diện đệ (quỷ sai ở ti) cũng nhịn nhịn được mà oán giận, y học phát triển người chết lại ngày càng ít, hại họ lại nhàm chán chỉ có thể chuyện phiếm.

      "Xem này, thẹn thùng xấu hổ ?

      “Có cái gì mà thẹn thùng? Chúng ta ở nơi đó, mặc càng ít càng thuận lợi, ngay cả nam nhân biểu diễn đều đem mình dầm ướt , cởi để nửa thân trần mới có thể khiến toàn hội trường reo hò." Tài Đông .

      Mạnh Bà thấy các xem say sưa như vậy, thở dài. Quả nhiên là gần son đỏ (gần nhau lây nhiễm), gần Tài Đông còn gì để ! Quên , đối với các nàng đạo đức nghiêm chỉnh phải là trọng điểm.

      “Hội Hạ, canh Mạnh Bà của Lô Mạc Hải, Hồ Xảo Hải là ngươi điều chế?”

      việc bại lộ! trong lòng Hội Hạ chấn động hai cái, cúi đầu xuống, mặt đỏ lên.Cũng biết bị phát …Lại bị cấm quan lần nữa, được rồi, dù sao phải nàng có kinh nghiệm.

      Xem biểu kia của nàng còn có thể ràng sao? Tiễn Xuân bất đắc dĩ, dạy nàng vĩnh viễn có hiệu quả , giành bước che chở đằng trước Hội Hạ gánh tội thay. “ , đó là ta làm.”

      “Hội Hạ liên quan đến Hội Hạ, hai người bọn ta điều chế ra bát thuốc kia.” Tài Đông cũng cướp lời che chở.

      đùa, lần trước Hội Hạ bị phạt bế quan ba mươi năm, trong rừng trúc này, gà , thỏ , rắn… lộn xộn hết cả, tất cả động vật đều tới tận cửa tìm người, đủ phiền chết rồi, cũng chỉ có Hội Hạ mới đem đám súc sinh kia cưng chiều đến tận trời.

      , thời điểm mới tới, nàng rất ghét khi phải thấy Hội Hạ thiện lương, thế nhưng bao lâu rồi…Được rồi, nàng thừa nhận nàng bị Hội Hạ thiện lương cảm hóa ít nhiều lúc cũng có lúc bắt chước đọc A Di Đà Phật.

      Ánh Mắt Mạnh Bà mặc dù lúc mí mắt nhíu lại cũng giấu được phần, nhưng ánh măt vẫn khiến cho bốn người kinh hồn bạt vía.

      Hội Hạ nhìn Tiễn Xuân chút rồi lại nhìn sang Tài Đông, liên lụy đến tỉ muội, nàng có lỗi, “ Mạnh Bà Bà, xin lỗi, là ta lừa dối Tài Đông sửa cách điều chế.”

      “ Việc này phát sinh qua mấy lần rồi? Chính ngươi .” Khẩu khí của Mạnh Bà Bà khiến người khác rùng mình, bên trong phòng độ ấm chợt giảm xuống, bốn người trong phòng cùng hẹn mà xoa cánh tay nổi da gà.

      “Thực xin lỗi Mạnh Bà Bà.”Đầu nàng thiếu chút nữa thấp hơn hai mươi độ, cằm dán lên trước ngực.

      Mạnh Bà Bà lên tiếng, này bản tính lương thiện, làm việc chịu khó, trừ vài vấn đề nàng thực tìm ra khuyết điểm.

      Nàng thở dài :”Xem ra, cho dù ta có phạt ngươi trăm lần cũng vô dụng, ngươi vẫn nên trở lại bên người Vũ Văn Kí, kết thúc truyện tình cảm, giải quyết trái tim rồi hãy trở về.”

      “Mạnh Bà Bà , thể!” Tiễn Xuân, Miêu Thu, Tài Đông trăm miệng lời.

      Vũ Văn Kí phải là người, căn bản có tình người, biết quý trọng Hội Hạ, đưa nàng trở về, chẳng bằng đẩy nàng vào địa ngục, ít nhất các nàng còn có chút giao tình với các đại ca lính cai ngục.

      Các ngươi thể là thể, Mạnh Bà Bà ta có tốt như vậy sao? Mạnh Bà Bà hướng ánh mắt về phía Hội Hạ. “ Như thế nào? Ngươi có muốn trở về hay .”

      Muốn trở về sao? Xa cách nghìn năm, nàng sớm quên hết cửu thù cùng oán hận, quên phụ thân thương nàng, quên mất những người nàng từng van xin, quên cách sống ở thời đại kia, ngược lại nàng lại thích thế kỉ 21, nhưng…… ánh mắt của , nàng hối hận, ngực nàng vẫn đeo mảnh Phỉ Thúy cùng hình vẽ uyên ương hồ điệp cánh tay, chưa từng tháo ra….móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, giống như con sâu chui sâu vào trong lòng, thực đau quá.

      “Con mẹ nó, Vũ Văn Kí là tên khốn khiếp!” Tài Đông thô bạo .

      “Mạnh Bà Bà, ta thề về sau canh trừng Hội Hạ để nàng phạm sai lầm lần nữa.”Miêu Thu giữ chặt ống tay áo Mạnh Bà.

      “Chúng ta cam đoan.” Ba người lại trăm miệng lời, để bảo hộ tỉ muội của mình khỏi truyện này, các nàng đồng tâm hiệp lực.

      “Các ngươi cam đoan cái gì?Chưa chắc Hội Hạ muốn trở về.” Nàng chuyển hướng tới Hội Hạ “ Phải hiểu , ngươi trở về để khuyên bảo Vũ Văn Kí lòng hướng thiện, ít tạo sát nghiệp, nếu ngươi làm tốt chừng có thể thay đổi vận mệnh cho , giúp phải địa ngục chịu khổ.”

      phải địa ngục chịu khổ…Nghe lời của Mạnh Bà lòng nàng gợn sóng, ở trong tâm trí của nàng vòng vòng khuếch tán, tâm, rục rịch ngóc đầu dậy ở trong tâm trí của nàng.

      “Hội Hạ!”

      Các nàng phát ánh mắt của nàng lộ ra mong đợi. , ánh mắt kia biểu lộ …

      Ta nghĩ muốn trở về.

      Tiễn Xuân chán nản.

      Tài Đông ở trong bụng đem 18 đời tổ tông nhà Vũ Văn Ký hỏi thăm lượt.

      Dù nhận hết bất hạnh ta cũng muốn thử lần.

      Miêu Thu hốc mắt đỏ lên.

      Ta nghĩ tới nam nhân kia, cho dù tên vô lại hơn kém.

      " công bằng, Mạnh bà bà, người căn bản là bắt ép Hội Hạ thiện lương."Tài Đông hướng về phía Mạnh Bà Bà kêu to, sau đó nắm lấy hai vai nàng mà lay." Ngươi, ngươi, ngươi,... nếu ngươi trở về đừng nhận thức bọn ta là tỷ muội."

      "Đừng trở về, chẳng nhẽ ngươi trước kia còn chưa chịu đủ khổ hay sao?"Miêu Thu kích động .

      Nàng khó xử nhìn các tỷ muội thân thiết ." Nhưng mà..." Ta nghĩ thử lần , các ngươi đừng nóng giận chỉ cần chấm dứt, hoàn thành nhiệm vụ,ta rất nhanh trở về.

      " Ngươi đầu óc có vấn đề hả!"

      Tài Đồng kinh hô."Nam nhân kia có cái gì tốt?" Gọi là Đức Châu biến thái giết người cũng quá đáng, chẳng lẽ Hội Hạ ăn no có việc gì làm liền tự làm khổ bản thân? Nếu thực là như vậy liền cho Mạnh Bà Bà đem nàng đến bên người Hitler.

      " Ngươi quyết định rồi sao?" Từ đầu tới cuối Tiễn Xuân câu nào chỉ hỏi duy nhất câu.

      " Ân, ta chắc chắn." Nàng ấp úng trả lời.

      thực tế mỗi lần bóng dáng của A Quan lên trong tâm trí nàng nàng đều khỏi tự hỏi, nàng nhớ lúc cười , giận, lạnh nhạt, dịu dàng đeo phỉ thúy lên ngực của nàng.

      " nam nhân sắt đá, ngươi phải tận mắt chứng kiến trước đây sao? vô tâm vô phế , thủ đoạn tàn nhẫn, ngươi biết rằng muốn lấy mạng của ngươi sao. Đúng vậy, phải gọi là Ác Quan mới đúng, phải là quá mức chút ngươi thế nào cũng là con người, phải' quá mức chút' mà là vượt qua rất nhiều, vô cùng vô nhân tính, cho nên mới làm quan lớn như vậy, cả người là vinh hoa phú quý lại vô hậu, cái này là gọi là báo ứng, ngươi có hiểu hay ?" Tài Đông vội la lên.

      “Ngươi biết rằng giết rất nhiều người, chắc chắn phải ở địa ngục chịu khổ, thể chuyển thế, ngươi trở về làm gì?”

      Hội Hạ mím môi, chắc chắn chịu khổ, lòng nàng cũng đau như cắt, chấp niệm ngàn năm, chỉ cần có tia cỏ hội, nàng vẫn nguyện ý trở về!

      cho cùng, ngươi căn bản là vẫn còn si mê đoạn tình cảm có khả năng kia, ngươi còn nhớ hay , Vũ Văn Kí sống hai mươi bảy năm, cho ngươi năm năm vợ chồng sau đó hại chết ngươi, có lấy vài năm sống tốt, ngươi trở về làm gì?” Miêu Thu túc điên.

      , ta là.....” nàng muốn giải thích cho mình.

      “Ngươi nghĩ mình là Quan Thế Bồ Tát cứu khổ cưu nạn sao.” Tài Đông tức giận đoạt lời.

      “Xin lỗi, nhưng ta thục muốn trở về.” Hội Hạ thở dài.

      Tiễn Xuân rất ít nghe nàng thở dài cũng chỉ biết thở dài, nàng nhìn ra Hội Hạ rất quyết tâm. “Nếu ngươi thực muốn trở về, liền chuyển bị ”.

      “Chuẩn bị cái gì?” Miêu Thu hỏi.

      Nàng trả lời, vung tay lên, dung mạo của Hội Hạ hoàn toàn biến đổi, dung mạo vốn thanh lệ chuyến thành người kiều diễm đến chói mắt, mặt trái xoan, mi lá liễu bao lấy đôi mắt sáng ngời, đôi môi đào đỏ mọng nàn da trắng phấn nộn ửng hồng, khiến cho ai nhìn thấy khuôn mặt đó đêu tim đập thình thịch.

      “Như vậy sống lại, đem mọi người hù chết .”Tiễn Xuân cười nhạt .

      Tài Đông thấy nàng thỏa hiệp, hiểu đuộc mình và Miêu Thu có hợp lực cũng có tác dụng gì, ba người hai người đồng ý, các nàng nhất định thua. Nàng lạnh giọng châm chọc,” Rất tốt, ngươi dùng khuôn mặt này đem tên súc sinh kia mê hoạc đén đầu óc choáng váng, sau đó hung hăng vất bỏ , dù sao ngươi cũng có duyên súc sinh.”

      Hội Hạ cười khổ,Tài Đônh kiếp trước vốn học luật , miệng lưỡi so với đao còn sắc bén hơn.

      Miêu Thu ánh mắt đỏa vòng, hiểu dù có kiên trì cũng thể thay đổi được suy nghĩ trong lòng nàng, vì thế cầm nấy tay nàng, ở cánh tay nàng hạ nốt ruồi đỏ, :”Nếu cần hỗ trợ liền đè dè nên nó, chúng ta liền lập tức đến.”

      “Nếu nhóm các ngươi đều tặng lễ vật, ta, ta cũng tới.” Tài Đông cam lòng, muốn đến rất khó chịu, nhưng dù có khó chịu vẫn xuất ra từ trong đầu mất sợi màu bạc, ấn dán lên đầu Hội Hạ, nghiến răng nghiến lợi :” Ta đem toàn bộ chí tuệ thế kỉ 21 cho ngươi, sau này thanh tỉnh chút, đừng để cái nam nhân kia lừa, đem kiêu ngạo của phái nữ chúng ta ra hù chết , nếu đoản mệnh, ngươi cũng quan hệ, dù sao chỉ có thể sống hai mươi bảy năm.”

      Mạnh bà tức giận nhìn về bốn nữ nhân tình như tay chân kia. Cũng phải diễn mĩ nhân rời , các tiên nữ tranh nhau tiến cống lễ vật! Tức giận đứng dậy. Nàng đem ‘ lễ vật’ các nàng đua thu hồi lại hết, lại đưa cho Hội Hạ chén canh mạnh bà, đem trí nhớ kiếp trước và kiếp này của nàng hoàn toàn loại bỏ.

      theo bên người Mạnh bà lâu như vậy, chỉ cần ánh mắt của nàng cũng hiều nàng muốn lam gì, Tài Đông phát tình huống đúng, liền nhanh chóng kéo Hội Hạ chạy.

      “Tài Đông, ngươi đứng lại cho ta!” Mạnh Bà lớn tiếng quát.

      Ai để ý nàng a, các nàng chạy trốn nhanh hơn. Theo sau các nàng, Tiễn Xuân, Miêu Thu cũng lao ra cửa, chờ sau khi mạnh Bà Bà cầm canh đến Hội Hạ bị Tài Đông cước đá xuống phàm trần, nằm úp sấp trước cửa tướng phủ Vũ Văn Kí.

      phải nàng đồng ý cùng các nàng đối nghịch cùng Mạnh Bà Bà nhanh chóng nhảy xuống, nàng dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh căm tức trừng Tài Đông.

      Trừng cũng vô dụng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, đối với loại nam nhân cường thế khó đối phó như Vũ Văn Kí, nếu trong đầu có trí nhớ, chỉ có thể bị bắt nạt thui.

      “Biết biết, đừng tức giận, ta tự động xin làm con lừa tự bế quan năm mươi nam.” Miêu Thu yếu ớt . Nàng có bản lĩnh che giấu rất tốt, ai cũng đừng mong nhìn ra sơ hở.

      Tiễn Xuân bảo trì trầm mặc, nhưng trong đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng hàm kiên định.

      Mạnh bà tức giận có chỗ phát, chỉ có thể dùng sức hít vào, hít vào, thoạt nhìn như người sắp chết đuối vừa được đưa lên bờ bị giày vò, tàn phá kinh khủng hết cả, đầu năm nay, luân lí được coi trọng lại coi trọng ngỗ nghịch.

      Nửa ngày sau, hơi thở của nàng bùng lên, làm cành cây đáng thương va đạp tạo nên tiếng vang to, thảng đến khi bụng hỏa phát ra hết.

      “Mạnh bà bà, người đừng nóng giận, tức giận phá hư thân thể có lợi.” Miêu thu thanh yếu ớt trấn an.

      “Tức chết ta, các ngươi ngày càng tự do tự tại”.

      “Làm sao có thể? Những người chết, ai chẳng biết người bao che khuyết điểm!” Tài Đông lành lạnh .

      Mạnh bà bà trừng ngàng khừ khẽ. Đúng rồi, dù sao Tiên giới từ xuống dưới ai chẳng biết nàng rất bao che khuyết điểm, nàng sớm còn hình tượng để .

      “Ta cho các ngươi biết trước , Hội Hạ xin giúp đỡ trước, ai trong các ngươi cũng cho phép xuất .” Nàng thử giả bộ tàn nhẫn nhưng lần này tàn nhẫn được.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :