1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      [​IMG]
      Tác giả:
      Vụ Thỉ Dực

      Thể loại:
      Xuyên , trùng sinh, tâm thần, hào môn thế gia, sủng (^^)

      Số chương:
      Hình như là 227 chương phải

      Nguồn convert:
      Tàng Thư Viện
      (http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=127494)

      Edit & Beta:
      Cacmons

      Tiến độ edit:
      Tối thiểu 1 chương/tuần

      Email:
      [email protected]

      Văn án:
      Từ sau khi phát vị hôn phu đẹp đẽ như lan như ngọc trong mắt thế nhân là kẻ mang bệnh tâm thần, Khúc Liễm vẫn luôn muốn từ chối cửa hôn đáng sợ này.
      Nhưng ngờ là cả hai nhân cách của đối phương đều cố tình nhận định nàng, làm cho có nơi nào lúc nào trong cuộc sống khuê các của nàng là có bóng dáng của , mang theo loại dục vọng khống chế trong tay nồng đậm.
      Càng khiến nàng bị bức đến phát điên là người đời lại cho rằng nam nhân tốt hiếm có khó tìm, nếu nàng còn lần lữa chịu lấy chồng ai cũng nghĩ mắt nàng bị mù rồi.
      Vì thế, trong hoàn cảnh trâu bắt chó cày, giữa những lời chúc phúc, hâm mộ của thế nhân, nàng bi thống lên kiệu hoa, vào động phòng.
      Cuộc sống sau hôn nhân, quả nhiên là vô cùng bi thảm, giống với tưởng tượng của nàng. Xương sống, thắt lưng và chân của nàng đều mềm nhũn, xuống nổi giường, bày trò gì đây chứ!
      Tóm lại, đây là chuyện xưa của nam thần hoàn mỹ trong mắt người đời nhưng mắc bệnh thần kinh dọa nữ chính luôn nghĩ nhiều sợ đến lên bờ xuống ruộng! = _ = !
      PS: Vẫn là văn sủng tiểu bạch.

      Chú ý khi lọt hố (lời tác giả):
      (1) Đây là câu chuyện đặt trong bối cảnh cổ đại dựa tưởng tượng, vừa có sủng vừa có ngốc nghếch, hề có bất kỳ căn cứ nào.
      (2) Trình độ IQ của tác giả có hạn, về cung đấu trạch đấu gì đó, chỉ viết được đến thế thôi, xin đừng ôm hy vọng quá lớn.
      (3) Chín người mười ý là chuyện bình thường, thế nên xin các bạn hãy là những đọc giả cư xử văn minh, nếu thích xin mời ra khỏi hố.
      (4) Truyện dài cổ đại, vẫn là tiết tấu chậm chạp nhịp nhàng như cũ.

      Mục lục
      Chương 1 :th_90:Chương 2:th_90:Chương 3:th_90: Chương 4:th_90:Chương 5:th_90:
      Chương 6:Cheerleader:Chương 7:Cheerleader:Chương 8:Cheerleader:Chương 9:Cheerleader:Chương 10:Cheerleader:
      Chương 11:full:Chương 12:full:Chương 13:full:Chương 14:full:Chương 15:full:
      Chương 16:tungtung:Chương 17:tungtung:Chương 18:tungtung:Chương 19:tungtung:Chương 20:tungtung:
      Chương 21:th_90:Chương 22:th_90:Chương 23:th_90:Chương 24:th_90:Chương 25:th_90:
      Chương 26:Cheerleader:Chương 27:Cheerleader:Chương 28:Cheerleader:Chương 29:Cheerleader:Chương 30:Cheerleader:
      Chương 31:full:Chương 32.1:full:Chương 32.2:full:Chương 33:full:Chương 34:full:
      Chương 35:tungtung:Chương 36:tungtung:Chương 37:tungtung:Chương 38:tungtung:Chương 39:tungtung:
      Chương 40:th_90:Chương 41:th_90:
      Góc editor
      (1) Đây là lần đầu mình edit, nên khó tránh khỏi sai sót, mong các bạn ủng hộ và hoan nghênh mọi góp ý
      (2) Do bản thân mình biết tiếng Trung, chỉ edit dựa Quick Translator và Google, nên thể đảm bảo chuyển ngữ trọn vẹn nội dung của bản gốc.
      Hố mới, hố mới, *tung bông* * tung bông * Cầu ủng hộ a~
      Last edited: 6/8/18

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 1
      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Mùa xuân tháng ba, hoa đào nở khắp phủ Thường châu.

      Phố lớn ngõ đều có thể thấy những cành hoa nở chi chít, màu đỏ, màu phấn hồng hay màu trắng, run rẩy trong nắng, là cảnh đẹp khó gặp. Mỗi năm lúc hoa đào nở thu hút biết bao nhiêu văn nhân thi sĩ đến phủ Thường châu, chỉ vì thưởng thức cái phong tình của ngàn đào chớm nở kia.

      Khúc gia là danh môn vọng tộc hàng đầu phủ Thường châu, nhà chính nằm ở ngõ Bình An, đầu ngõ có hai cây bích đào, mỗi khi xuân đến, hoa nở đầy cành, làn gió xuân thổi qua làm những đóa hoa đỏ thắm nương theo rơi xuống, khiến cả ngõ đều là cánh hoa đào, cũng tăng thêm vài phần thi vị.

      Bên ngoài cảnh xuân tươi đẹp, thế nhưng trong ngõ Bình An, tam phòng Khúc gia lại vô cùng căng thẳng. Nha hoàn bà tử làm việc so với bình thường thêm vài phần cẩn thận, ai cũng cúi mắt thu mày, công việc so với thường ngày lại càng thêm trôi chảy.

      bé khoảng chừng mười tuổi, mặc bộ bối tử màu xanh nhạt, dẫn theo nha hoàn tùy thân Bích Xuân qua sân đầy hoa đào,vạt váy điểm xuyết châu báu nhàng quét qua, như dường cắt duyên dáng ngang qua bầu trời đầy sắc hồng, làm cho Khúc đại phu nhân ở hành lang gấp khúc đông viện thấy mà kinh diễm, cũng biết là kinh diễm cho sắc đào tươi đẹp trong gió xuân, hay kinh diễm cho phong tư người nọ giữa sắc hồng khắp trời.

      - Liễm nha đầu!

      bước nghe tiếng gọi bèn nghiêng đầu lại nhìn, khuôn mặt nhắn như lòng bàn tay, đôi mắt trong trẻo như nước, trông vừa đẹp đẽ lại vừa ngây thơ, làn da mượt mà như ngọc, tuy rằng thần thái nhàng, môi hồng nghiêm túc mím lại, nhưng ngũ quan xinh đẹp, cùng với dáng người như liễu mềm mại nhắn, thực khiến người ta sinh tâm thương tiếc.

      Khúc gia là vọng tộc ở Thường châu phủ, dòng đích ở ngõ Bình An có bốn phòng, bốn phòng lại có năm vị tiểu thư, đều được nâng niu trong tay mà lớn, là xuân lan thu cúc mỗi người vẻ, trong đó xem ra tứ tiểu thư Khúc Liễm của tam phòng là xuất sắc nhất, chỉ kế thừa dung mạo xinh đẹp của mẹ nàng là Quý thị, mà thậm chí còn xuất sắc hơn, trông khác gì Ngọc nữ bên cạnh Quan thế Bồ Tát, tuổi tuy còn có phong thái vượt trội hơn người, sau này lớn lên khó lường trước được.

      Khúc đại phu nhân luôn thích những đứa trẻ khả ái, thấy Khúc Liễm trong làn gió xuân thổi tung những cánh hoa đào tăng thêm vài phần xinh đẹp, khỏi cười đến.

      Khúc Liễm thấy Khúc đại phu nhân đến, vội mang nha hoàn tiến lên hành lễ:

      - Gặp qua đại bá mẫu!

      Khúc đại phu nhân tiến lên đỡ nàng, cười :

      - Mấy ngày gặp, trông con lai gầy nhiều, Thấm nha đầu còn chưa hết bệnh sao?

      Khúc Liễm thấp giọng :

      - Dạ vâng, tỷ tỷ vẫn luôn mơ mơ màng màng, khi ngủ khi tỉnh, con cũng lo lắng!

      Tiểu nương mười tuổi vừa ngẩng đầu lên, thanh êm ái, đôi mắt mở to, long lanh sóng nước, tựa như chỉ cần lớn tiếng chút dọa nàng sợ, làm lòng người thêm vài phần thương xót.

      Khúc đại phu nhân sờ mặt của nàng, thấy vẻ mặt nàng có chút tiều tụy, liền biết là nàng phải chăm sóc tỷ tỷ lâm bệnh, ôn hòa lên tiếng:

      - cần lo lắng, Thấm nha đầu là đứa có phúc khí, mẫu thân con lại thành tâm thắp hương bái phật như vậy, Phật tổ nhất định phù hộ cho con bé!

      Trước đó vài ngày, khi Khúc Thấm của tam phòng cùng các đường tỷ muội chèo thuyền, cẩn thận rơi xuống nước, tuy rằng cứu lên kịp thời, nhưng vì bị nhiễm lạnh, đến đêm bèn bắt đầu sốt cao. Tưởng là uống mấy thang thuốc, hạ sốt khỏe lại, song sốt cao quả thực giảm, nhưng người lại lúc mê lúc tỉnh, miệng luôn mê sảng, vẫn sốt hết, thực khiến mọi người trong Khúc gia hoảng sợ.

      Đến giờ, Khúc Thấm còn mê sảng nữa, nhưng người vẫn cứ mơ màng, vẫn phải nằm giường, lúc mê lúc tỉnh, dọa Khúc tam phu nhân Quý thị sợ hãi, mỗi ngày đều đến tiểu Phật đường thắp hương bái Phật, thành kính cầu Bồ Tát phù hộ cho Khúc Thấm nhanh khỏe lại.

      Đối với Quý thị, Khúc đại phu nhân có gì để chê trách.

      Quý thị cũng phải là nguyên phối (1), mà là vợ kế của Khúc tam lão gia.

      Nguyên phối của Khúc tam lão gia là con nhà Bình Dương hầu Lạc gia ở kinh thành, ngờ rằng khi sinh trưởng nữ Khúc Thấm khó sinh mà chết, sau khi Khúc tam gia để tang thê tử nguyên phối năm, thấy Khúc Thấm người chăm sóc, Lạc gia lại mạnh mẽ ép buộc (nguyên văn: Lạc gia lại cường thế), liền cưới Quý thị.

      Quý thị là người phủ Thường châu, là tiểu thư nhà quan lại sa sút, sở dĩ Khúc tam gia nhìn trúng bà, cũng là xem ở tính cách dịu ngoan nhu hòa của bà, nghĩ nàng đối xử tử tế với con do vợ trước sinh ra. Sau khi Quý thị gả đến, quả thực đối xử với Khúc Thấm tốt còn gì để , dù sau này sinh con Khúc Liễm cùng con trai Khúc Loan, cũng hề bất công.

      Nhưng tính tình bà lại tốt ở chỗ quá mềm yếu, gặp chuyện có chủ kiến, chỉ biết khóc. Đặc biệt từ khi Khúc tam gia qua đời vào tám năm trước, Quý thị càng thêm có chủ kiến, chỉ thầm nghĩ mấy mẹ con ráng mà sống với nhau.

      Nay Khúc Thấm sinh bệnh, Quý thị hằng ngày phải khóc thắp hương bái Phật, làm cả tam phòng khói hương lượn lờ, trông khác gì chùa miếu, làm người ta nhìn thấy phải thở dài.

      Khúc đại phu nhân hôm nay đến, cũng là đến thăm xem Quý thị thế nào, chỉ sợ Khúc Thấm mà khỏe, bà lại khóc đến mù cả mắt.

      Khúc Liễm đối với lời của Khúc đại phu nhân từ chối cho ý kiến, nhưng vẫn cảm tạ bà, lại hỏi:

      - Đại bá mẫu đến tìm mẫu thân con sao?

      - Đúng vậy, nghe Thấm nha đầu bệnh vẫn chưa dứt, ta có chút lo lắng cho nương ngươi…

      Dừng chút, lại :

      - Thuận tiện cũng đến thăm Thấm nha đầu xem thế nào, lão phu nhân hồi sáng cũng nhắc nhắc lại đấy.

      Khúc Liễm hiểu được Khúc đại phu nhân còn chưa hết lời, cũng hiểu tính tình mẫu thân nhà mình, cảm thấy như vậy còn chưa đủ xấu hổ sao, nhưng vẫn quay lại lời cảm tạ, rồi mới cùng bà tìm mẫu thân ở Đào An cư.

      Rất nhanh liền đến Đào An cư.

      Bởi vì Quý thị ở góa, Đào An cư có hoa tươi, trừ vài cây đào ra, cũng chỉ có ít cây cảnh bốn mùa bình thường, trông nhàng yên tĩnh. Chỉ là ở phía tây sương phòng của Đào An cư có khói đặc cuồn cuộn bay lên, nhìn như trường hỏa hoạn, đánh vỡ tĩnh mịch này.

      Khúc đại phu nhân thấy mà nhíu mày, từ xa ngửi được mùi hương Phật, hơn nữa mùi còn rất nặng, làm cho người ta thấy khó chịu, cũng biết trong tiểu Phật đường kia đốt hết bao nhiêu hương.

      Tần ma ma hầu hạ bên người Quý thị nghe Khúc đại phu nhân đến, bèn vội vàng ra tiếp đón, sau khi hành lễ xong liền cười :

      - Đại phu nhân cùng tứ tiểu thư đến thăm phu nhân sao? Phu nhân ở tiểu Phật đường, kính xin hai vị chờ chút!

      xong, liền đưa mắt ra hiệu với Khúc Liễm rồi vội tiểu Phật đường gọi người.

      Nha hoàn rất có ánh mắt, sau khi dâng trà bánh xong liền cùng các nha hoàn bà tử khác lui ra nín thở mà canh giữ ngoài cửa.

      Khúc đại phu nhân sớm quen với tính cách của Quý thị, cũng để ý, lại liếc nhìn Khúc Liễm cái.

      Khúc Liễm tự mình bưng trà cho bà, ngoài mặt bình thản, thậm chí có phần trong trẻo lạnh lùng, nhưng biểu cảm này kết hợp với phong tư ôn nhu giống tạc Quý thị lại vô hình trung mềm hóa , chỉ khiến người ta cảm thấy nàng thực nhu thuận nghe lời, giống như con thỏ đáng .

      Quý thị đến rất nhanh.

      Bà mặc bộ bối tử màu đậm, đầu chỉ cài cây trâm bạc hoa đinh hương (2), thoạt nhìn rất đơn giản, có phụ tùng dư thừa, phù hợp với thân phận ở góa nay của bà, song chẳng thể che giấu vẻ thiên sinh lệ chất vốn có, ngược lại càng tôn lên vẻ tinh tế ôn nhu, hơn nữa khóe mắt ửng đỏ, lệ nóng doanh tròng, quả là tiểu phụ nhân vô cùng yểu điệu.

      Khúc đại phu nhân có phần được thoải mái, nhất là khi Quý thị vừa nhìn thấy liền kéo tay bà, dùng ánh mắt ướt sũng ấy mà dán vào người bà, càng làm cho Khúc đại phu nhân cảm thấy, may mắn là tính tình Khúc Liễm trong trẻo mà lạnh lùng, giống Quý thị, bằng biết tương lai có bao nhiêu nam nhân đau lòng đến chết vì nàng.

      - Đại tẩu, làm phiền tẩu đến thăm, muội sao, nhưng Thấm nhi…

      Nức nở tiếng, nước mắt lại dâng lên.

      Khúc đại phu nhân sợ bà vừa khóc dứt được, vội

      - Hôm nay tẩu sang đây, là có việc muốn cùng đệ muội, là việc tốt đấy!

      Thấy Quý thị hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn sang, Khúc đại phu nhân có chút chịu nổi, tiếp tục :

      - Thấm nhi bệnh tình vẫn mãi khỏe lại, tẩu cảm thấy có thể là do thuốc của Lưu đại phu tốt, vừa rồi tẩu ở chỗ của lão phu nhân, cũng với bà chuyện của Thấm nhi, hôm qua Trần tri phủ phu nhân đến, có chuyện lão thái gia của Trì phủ cáo lão hồi hương (3), liền thương lượng với lão phu nhân, bằng mời Trì lão gia đến xem Thấm nhi lần!

      Trì gia là thế gia lớn nổi danh ở phủ Thường châu, Trì lão gia này vốn là ngự y trong cung, nay lớn tuổi, liền cáo lão hồi hương, vài ngày trước mới về phủ Thường châu. Chẳng qua Trì lão gia cũng phải người thích phô trương, khi về cũng khá yên tĩnh, vậy nên tin tức ông trở về cũng có bao nhiêu người biết.

      Quý thị cũng có nghe qua chuyện của Trì lão gia, khỏi vui mừng quá đỗi, chắp tay lại, lẩm nhẩm “A di đà Phật”, rồi lại cảm ơn Khúc đại phu nhân và lão phu nhân hồi.

      - Muội phải cảm ơn lão phu nhân…Ai nha, Liễm nhi, còn mau qua đây cảm ơn đại bá mẫu của con, chút nữa chúng ta phải qua thỉnh an lão phu nhân, cảm tạ lão nhân gia bà quan tâm đến tỷ tỷ con.

      Quý thị đứng lên liên miên.

      Khúc Liễm thấy mẫu thân bỗng nhiên nhanh nhẹn mười phần, chút hoang mang đến đỡ bà, cười :

      - Con biết rồi ạ, cần phải cảm ơn đại bá mẫu và tổ mẫu!

      xong, nàng liền thi lễ với Khúc đại phu nhân.

      Quý thị vui cười mà nhìn, lại :

      - Trà lão phu nhân cho ta lần trước còn lại ít, Liễm nhi con nhanh pha bình đến cho đại bá mẫu con nếm thử .

      Khúc Liễm nhìn thoáng qua vẻ mặt tươi cười như cũ của Khúc đại phu nhân, liền xin phép pha trà.

      Đưa con rồi, Quý thị lại chuyện với Khúc đại phu nhân:

      - …Lúc trước đại phu còn Thấm nhi miễn là hết sốt sao, nhưng chẳng biết làm sao mà chỉ trong chốc lát, Thấm nhi lại mê sảng, chẳng còn biết ai nữa…

      Khúc tam phu nhân hồng cả mắt, ràng là hết sức đau lòng.

      - Muội lại nghĩ, có phải chăng do muội chưa đủ lòng thành, nên muội muốn ngày mai Tể Minh tự cầu phúc cho Thấm nhi.

      Chân mày của Khúc đại phu nhân nhảy lên, vẻ mặt chợt nghiêm khắc hẳn, nhưng thấy vẻ lo sợ bất an của Quý thị, nhẫn nại đè xuống lời trách móc sắp dâng lên cửa miệng, ôn hòa :

      - Đệ muội chớ vội, là do Thấm nhi bệnh đến mơ hồ, chờ Trì lão thái gia xem qua, chắc khỏe lên thôi.

      Quý thị rụt bả vai lại, mặc dù Khúc đại phu nhân rất điềm đạm, nhưng bà trời sinh mẫn cảm, trực giác cho bà thấy trong giọng của bà ấy lộ ra vẻ hơi tức giận, sợ mình mà thêm, lại làm mất lòng Khúc đại phu nhân, nên chỉ có thể mệt mỏi gật đầu.

      Lúc này, Khúc Liễm mang nước pha trà về.

      mặt Khúc đại phu nhân lần nữa lộ ra nụ cười, với Quý thị:

      - Được rồi, chúng ta vào thăm Thấm nhi !

      Quý thị vội vàng đứng dậy.

      Cũng ngờ rằng, đúng lúc này, nha hoàn hầu hạ bên cạnh Khúc Thấm hấp tấp chạy vào, vẻ mặt rất kích động, bẩm rằng:

      - Phu nhân, tam nương, nương nhà ta tỉnh lại rồi!

      Quý thị vừa nghe liền ứa nước mắt.

      Đúng lúc, Khúc Liễm pha trà xong vào.

      Đây là vui đến chảy cả nước mắt.

      Khúc Liễm vội đỡ mẫu thân, với Khúc đại phu nhân:

      - Đại bá mẫu, chúng ta vào thăm tỷ tỷ !

      Khúc đại phu nhân cười gật đầu, liếc thấy Khúc Liễm làm vậy mà vừa hay khiến Quý thị thôi khóc nữa, khỏi có chút hài lòng.

      Quả nhiên, tính tình Khúc Liễm hề giống mẫu thân của nàng, đúng là quá tốt.
      ***********************************************************************************​
      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Tác phẩm mới, hoan nghênh mọi người để lại lời nhắn, lời nhắn của mọi người là động lực lớn nhất cho Vụ tôi.

      Còn có, lần đầu mở hố vào canh ba~

      ****************************************************************************​


      Chú thích:


      (1) Nguyên phối: vợ cả (http://hvdic.thivien.net/han/phối)


      (2) Hoa đinh hương: Loài hoa này thuộc nhóm Syringa, trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là ống,thuộc họ Ô liu (Oleaceae). Tử đinh hương đến từ vùng đất Ba Tư, nơi nó được gọi là “lilag”. Lilac được đem vào châu Âu từ thế kỉ 16 và ngay sau đó đem đến Bắc Mỹ bởi những người hành hương.Hoa Lilac từ màu tím đến màu trắng, màu xanh nhạt, màu hoa cà, tím đậm, muôn màu muôn sắc. Hương Lilac rất thơm, bát ngát góc trời. (tìm hiểu thêm tại https://wisterialh0601.wordpress.com/2014/08/03/y-nghia-cac-loai-hoa-hoa-tu-dinh-huong/).

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Trâm bạc đinh hương:
      [​IMG]
      [​IMG]
      (3) Cáo lão hồi hương (nguyên văn: trí sĩ hồi hương): cũng đồng nghĩa như về hưu.
      Last edited: 8/12/16

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 2

      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Tỷ muội Khúc Thấm và Khúc Liễm cùng ở viện, tên là Thu Uyển cư.

      Ngay khi đến Thu Uyển cư, có thể nhìn thấy cả sân hoa bích đào ánh kim (1) rực rỡ, nhị trắng lấp ló trong cánh hoa đỏ thắm, chóp cánh lại có màu vàng, tất cả tập trung nơi tạo nên vẻ đẹp thể bỏ qua.

      Nhưng lúc này, lại chẳng ai có tâm trạng mà thưởng thức cảnh đẹp hiếm gặp ấy, tất cả mọi người đều vội vã đến sương phòng của Khúc Thấm ở giữa Thu Uyển cư.

      Vừa bước vào khuê phòng Khúc Thấm, liền thấy Kiều ma ma hầu hạ Khúc Thấm bưng cái khay sơn khắc (2) đỏ ra, khay có chén thuốc đen ngòm, trông thấy ba người họ, Kiều ma ma liền vội tiến lên hành lễ.

      Khúc đại phu nhân cắt ngang hành lể của bà, vội hỏi:

      - Tam tiểu thư sao rồi?

      Quý thị hơi sốt ruột, kéo con vào phòng rồi.

      Khúc đại phu nhân chỉ có thể vừa đuổi theo vừa nghe Kiều ma ma bẩm báo, rằng Khúc Thấm tỉnh lại còn mê man sảng nữa, khỏi nhàng thở ra.

      Vài ngày trước, Khúc Thấm bệnh đến hồ đồ, hai hàm răng cắn chặt, chẳng cách nào đút cháo vào miệng nàng, xem ra xong, vẫn là do Khúc Liễm nghĩ ra cách, cho người đút nàng chút nước cơm, bằng người chết vì bệnh chết vì đói rồi.

      Nay Khúc Thấm khỏe lại, rốt cuộc Quý thị cần cả ngày thắp hương bái Phật, làm cả tam phòng như trường hỏa hoạn nữa, Khúc Liễm cũng có thể nghỉ ngơi chút, cần phải cực nhọc chăm sóc tỷ tỷ cả ngày lẫn đêm, Khúc Loan cũng có thể an tâm học với tiên sinh. Quan trọng nhất là, Quý thị còn cả ngày lo sợ bất an, cho rằng Khúc Thấm bị vật bẩn thỉu gì đó ám, nên mới mê sảng như vậy, dù là trong lúc ngủ mê man, vẫn cứ vô cùng đau đớn, kêu loạn tên muội muội và tổ tiên Lạc gia.

      Vừa bước vào trong phòng, liền trông thấy mười bốn mười lăm tuổi xinh xắn ngồi đầu giường gỗ sơn, vì bệnh, nên sắc mặt tái nhợt, chỉ là đôi mắt nàng vừa to lại vừa đen nhánh, nhìn nàng lúc này, biết vì sao làm cho người khác cảm thấy có phần khó coi.

      Hai chị em Khúc Thấm và Khúc Liễm của tam phòng, có thể là vì cùng mẹ, nên bề ngoài cũng giống nhau lắm, nếu ví Khúc Liễm là đóa ngọc lan xinh đẹp mỏng manh cành, Khúc Thấm chính là đóa mẫu đơn nở rộ, cả người khí phái, diễm lệ rực rỡ. Hai tỷ muội, nhu cương, người yểu điệu động lòng người, người lại thông minh chững chạc.

      - Thấm nhi, con thấy sao rồi? Có khỏe hơn chút nào chưa?

      Quý thị thấy Khúc Thấm chỉ tỉnh lại, mà còn có thể ngồi dậy, còn nhảm nữa, nước mắt lại dâng, nhưng bây giờ là do quá vui mừng.

      Khúc Liễm cũng gọi giường tiếng tỷ tỷ, lại bảo nha hoàn bưng nước đến cho nàng, săn sóc :

      - Uống chút nước nhuận họng trước .

      Khúc Thấm hề nhúc nhích, chỉ nhìn mấy người đứng trước giường, mãi mới thấp giọng gọi:

      - A Liễm… Mẫu thân, đại bá mẫu…

      Tiếng “mẫu thân” này hơi phức tạp, dường như chứa đựng nhiều hàm ý, thiên ngôn vạn ngữ, thể nào được.

      Khúc Liễm khỏi khó hiểu nhìn nàng cái.

      Từ sau khi Khúc Thấm sinh bệnh, mẫu thân nàng vội vàng thắp hương bái Phật, đều là nàng cùng nha hoàn chăm sóc tỷ tỷ, Khúc Thấm sảng nàng cũng nghe, chỉ là lời mớ, hàm hàm hồ hồ nghe lắm, chỉ khi nào nàng lớn tiếng gọi muội muội, Khúc Liễm mới đến nắm lấy tay nàng vỗ về, nàng mới yên giấc lại.

      Nàng biết so với mẫu thân, Khúc Thấm sẵn lòng tiếp nhận muội muội cùng huyết mạch là nàng hơn, chỉ là ngờ địa vị của mình trong lòng Khúc Thấm lại quan trọng đến thế.

      Quý thị lại vô cùng xúc động, vỗ mạnh vào tay Khúc Thấm, nghẹn ngào :

      - Thấm nhi tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh lại là tốt rồi…

      Khúc Thấm lại giống như trước, thích vẻ nức nở của Quý thị, nhíu mày lạnh lùng trách móc, mà ngồi yên , cho đến Quý thị càng khóc càng dữ, mới lên tiếng:

      - Con khỏe lại rồi ạ, mẫu thân đừng khóc nữa!

      Khúc Liễm thấy mà thầm lắc đầu.

      Khúc đại phu nhân cũng cười :

      - Cảm tạ trời đất, Thấm nha đầu cuối cùng cũng tỉnh lại, mẫu thân con đúng đó, tỉnh lại là tốt rồi. Sau này chăm sóc cơ thể tốt, chớ có bất cẩn như thế nữa. Có gì muốn ăn, con cứ việc ra, trông con gầy cả rồi, phải tẩm bổ nhiều vào mới được…

      Khúc Thấm nhìn Khúc đại phu nhân, ánh mắt chợt lóe, chờ sau khi bà xong, liền muốn đứng dậy cảm tạ, lại bị Khúc đại phu nhân vội vàng ngăn lại, Khúc Liễm cũng nhanh chóng đến đỡ nàng, cũng ngờ Khúc Thấm đột nhiên lại bắt lấy tay nàng, sức lực rất mạnh, làm nàng khỏi kinh ngạc nhìn nàng ấy.

      Nhìn chung cảm thấy tỷ tỷ từ khi tỉnh lại, có chút giống lúc trước.

      Khúc Thấm nhìn chằm chằm muội muội còn trẻ với khuôn mặt non nớt, bờ môi run run, nên lời.

      Mọi người đều biết tình cảm tỷ muội các nàng tốt, nên thấy thần sắc của Khúc Thấm cũng để bụng, Khúc đại phu nhân lại :

      - Con vừa tỉnh, cơ thể còn yếu, đừng nên những lời vô nghĩa này nữa, cố gắng chăm sóc bản thân tốt, đừng khiến mẫu thân cùng đệ đệ muội muội con lo lắng nữa mới phải.

      Khúc đại phu nhân đợi lát, thấy Khúc Thấm tỉnh táo, còn sảng nữa, dặn dò vài câu, liền cáo từ vì muốn báo với lão phu nhân tiếng, đỡ phải làm lão nhân gia bà lo lắng.

      Quý thị cùng con ở lại.

      Quý thị thấy Kiều ma ma mang đến chén thuốc sắp nguội, liền tiện tay nhận lấy, chẳng qua nhận thuốc xong, lại nhớ đến thái độ bình thường của kế nữ, tránh khỏi hơi lúng túng, ngượng ngập đem chén thuốc để xuống bên cạnh con .

      Khúc Liễm nhận lấy rất tự nhiên, với Khúc Thấm:

      - Tỷ tỷ, uống thuốc trước , uống thuốc rồi mới khỏe lên được!

      Khúc Thấm chuyển tầm mắt từ đôi mắt sưng đỏ của Quý thị sang muội muội, thấy gương mặt nhắn xinh đẹp đến hoa nhường nguyệt thẹn của muội muội tràn đầy thân thiết, mũi bỗng thấy chua xót, nhịn được mà giang tay ôm thân hình mảnh khảnh của muội muội vào lòng, khóc ô ô.

      Chén thuốc trong tay Khúc Liễm nhất thời rơi xuống trước giường, chén sứ thanh hoa vỡ ra, nước thuốc bắn tung tóe khắp nơi, chỉ vậy, còn làm bẩn cả váy của Quý thị và Khúc Liễm. Nhưng bấy giờ cả hai đều để ý, mà đều bị hành động bất ngờ của Khúc Thấm làm cho kinh hãi.

      Có lẽ vì Quý thị là mẹ kế, Khúc Thấm từ là người có chủ kiến, cũng thân thiết với Quý thị, thậm chí xa lánh, mà tính tình của nàng lại luôn chững chạc, nhất cử nhất động luôn nghiêm ngặt tuân giữ quy củ lễ nghi, chưa bao giờ khóc trước mặt người khác, ngay cả việc nàng khóc, cũng là chuyện có khả năng xảy ra.

      Bây giờ, Khúc Thấm bỗng gào khóc như đứa bé, làm hai người vô cùng khiếp sợ.

      Khúc Liễm hơi ngạc nhiên.

      Quý thị cũng ngơ ngác, đến khi phản ứng lại, nước mắt liền chảy, cũng khóc ô ô theo.

      Khúc Liễm bị việc mẫu thân và tỷ tỷ cùng khóc làm ngẩn người, nhưng nhìn tỷ tỷ nhào vào trong lòng nàng khóc như đứa trẻ, lại xem tính nết chẳng thể cứu vãn nổi của mẫu thân, đành ra hiệu cho nha hoàn dọn dẹp đống bừa bãi mặt đất, vừa dỗ dành tỷ tỷ hiếm khi yếu đuối của nàng.

      - Tỷ tỷ đừng khóc nữa, có gì tủi thân chúng ta với đại bá mẫu nhé, bà nhất định làm chủ cho tỷ.

      Từ khi phụ thân của họ qua đời, tam phòng dựa vào chi trưởng mà sống, Khúc đại phu nhân đối nhân xử thế tệ, nếu tam phòng có gì khó khăn, bà cũng giúp tay, vì thế, cuộc sống của tam phòng mới quá khó khăn, Khúc Thấm và Khúc Liễm cũng khác gì tiểu thư khuê các bình thường.

      Quý thị nghe xong, lập tức lau nước mắt, theo:

      - Đúng vậy, đúng vậy, Thấm nhi đừng khóc nữa, có gì oan ức, con cứ với nương, nương dù có liều cái mạng này cũng chủ trì công đạo cho con.

      Khúc Thấm hề để ý đến, chỉ ôm muội muội mà khóc, khóc cho đến khi trước mắt biến thành màu đen, cho đến khi khóc được nữa.

      Đây là lần đầu tiên trong đời nàng được khóc trận thỏa thích đến vậy.

      Sao có thể khóc chứ?

      Kiếp trước từng đau khổ đến vậy, là do nàng sai lầm tin phải người nên tin, cuối cùng phát ra, là muội muội khác mẹ nàng vẫn luôn cho là yếu đuối bất tài, cùng Quý Thị ít khi mạnh mẽ -người thay thế địa vị mẹ ruột của nàng, vì nàng bôn ba tìm đường sống, lại can đảm đến thế.

      Nhưng rốt cuộc nàng vẫn phụ lòng kỳ vọng của họ, chống đỡ chưa được mấy năm mất.
      ******************************************************************************************​

      Chú thích:

      (1) Hoa đào kim bích:

      Đào có 3 loại là đào phai, đào bạch và đào bích. Đào phai có hoa màu phớt hồng, hoa đơn, to, mau tàn. Đào bạch rất hiếm, ít người có, loại này phát nhiều tán và cành sum xuê. Còn đào bích hoa đơn hoặc hoa kép, hoa , hoa nở kết thành quả, hoa nhiều tràng trùng lặp, cánh dày, màu rất đẹp, lâu tàn. Bích đào có nhiều loại như bích đào hoa hồng, bích đào hoa đỏ, bích đào hoa trắng, bích đào ánh kim, bích đào lá tím, bích đào cành rủ. Đào bích là loại đào đẹp nổi tiếng, được nhiều người ưa thích nhất.

      Hoa bích đào :
      [​IMG]
      [​IMG]
      Ảnh: Google
      (Do tìm được ảnh hoa bích đào ánh kim, nên Gấu đành post mấy ảnh này lên đỡ vậy, khi nào tìm được ảnh, Gấu bổ sung sau nhé!)
      (2) Sơn khắc: sơn khắc (là loại thủ công mỹ nghệ đặc biệt, đầu tiên phủ lớp sơn lên bề mặt của đồ đồng hoặc gỗ, sau khi khô khắc hoa văn lên. Sản phẩm nổi tiếng nhất là ở Bắc Kinh và Dương Châu, Trung Quốc)
      [​IMG]
      [​IMG]
      ảnh: Google
      Last edited: 8/12/16
      BigCute→_→, h0903nhunhu, Sweet you34 others thích bài này.

    4. Dion

      Dion New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      5
      Rất thích truyện của tác giả này>.<
      Cảm ơn bạn!
      cacmons thích bài này.

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      mình cũng vậy ! nhưng hóng dài cổ mà thấy ai edit nên đánh liều tự thân vận động thui!:yoyo42: cảm ơn bạn ủng hộ nhé!:034:
      Tiểu Bông, Hương ThảoDion thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :