1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế - Vân Túy Vũ (14/73)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Thái Hậu Chọn Phu Thiên Thiên Tuế

      Tác giả: Vân Túy Vũ

      Độ dài: 73 chương

      Convert: Ngocquynh520

      Nguồn: lqd

      Thể loại: Xuyên , cung đấu

      Editor: Tiểu Song

      Giới thiệu:


      Aizzz, đầu năm nay phụ nữ dễ dàng, xinh đẹp mà ai thèm lấy, dáng dấp xinh đẹp càng ai thèm lấy; có tiền chắc chắn được gả , có tiền lại càng ai thèm lấy, đàn ông tốt cũng trở thành của người ta, đàn ông xấu ta muốn, đáng thương ta đây 28 tuổi rồi mà chưa lập gia đình, buổi xem mắt lại thảm hại như vậy, xem mắt còn chưa tính, lại còn gặp phải tên đàn ông hẹp hòi. Cuối cùng lại còn ác tục mà xuyên qua , trời xanh thực có mắt.

      Người khác xuyên qua hoặc là trở thành tiểu thư cách cách hoặc là vương phi quý nhân, phải trai đẹp cũng gặp tên có tiền mà mập mờ tán tỉnh, ngay cả mỹ nam xung quanh cũng có để chuyện đương, ta đến , đời trước có tình còn chưa tính, xuyên qua lại còn biến thành Hoàng thái hậu, còn có Hoàng đế lạnh lùng, nhi tử Vương Gia phản nghịch, công chúa nữ nhi cay cú, cả ngày bới móc gây chuyện, hại ta những ngày sau này kinh hồn bạt vía được an bình, im lặng hỏi ông trời, ta muốn thành mẹ ghẻ, muốn cả đời phải thủ tiết a, nhưng, Thái hậu nếu muốn có tình , phải là nên rời cung đình hay sao? A a a a, ta muốn xuất cung, ta muốn bỏ a…​

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Gặp gỡ cực phẩm nam nhân
      Editor: Tiểu Song

      ♦♦♦♦

      Đàn ông tốt quả nhiên đều là của người ta , đàn ông cực phẩm bắt đầu phiếm lạm.

      Người đàn ông đối diện tươi cười rạng rỡ, nước miếng văng tung tóe, bề ngoài ngụy trang quý ông cố nhét miếng thịt bò vào miệng, nhìn ta khẩu vị tốt kèm với sắc mặt ấy, tôi bỗng nhiên cảm thấy khẩu vị của mình toàn bộ tiêu tán.

      Buồn bực, cực kỳ buồn bực, vốn là tôi rất thích ăn thịt, bản tiểu thư từ trước tới giờ chính là thịt vui, mỗi ngày hát vang "Ta muốn giảm cân" , mỗi bữa ăn đều muốn gặm thịt.

      Nhưng bây giờ thực là ăn vô. Bởi vì, đều là bởi vì người đàn ông quần áo chỉnh tề trước mặt. Nhìn hình ảnh “ ưu tú” như vậy, bản tiểu thư thể có khẩu vị được.

      Chuyện là như vầy, bản tiểu thư tên là Tần Phiêu Phiêu, được 28 cái xuân xanh, qua tuổi thiếu nữa nhưng lại thiếu người hỏi thăm.

      Về phần điều kiện, tiền lương cao thấp vừa đủ mua được căn nhà, trong nhà có phòng có xe coi như là bình thường, ba mẹ có bệnh có họa được cho là khỏe mạnh, bản thân tôi mi thanh mục tú cũng coi là mỹ nữ, chỉ là quá đáng tiếc, lúc học đại học bi cha mẹ quản nghiêm ngặt cho đương, đợi đến tốt nghiệp đại học đàn ông tốt cũng bị mấy nàng khác lấy , kết quả là, thứ nhất vì tương lai thứ hai vì quá khứ, tôi liền biến thành nữ nhân viên nóng lòng muốn xuất giá – Nữ thanh niên lớn tuổi.

      Cho nên á..., tôi bắt đầu từ công việc, vì giải quyết đại cuộc đời, cha mẹ coi việc gả tôi làm trọng tâm, lấy đối phương là đàn ông làm tiêu chuẩn, sử xuất tất cả mọi cách trước khi tôi thành bà , tìm quý ông để gả.

      Vì vậy tôi cực kỳ đáng thương khi mọi thời gian rảnh đều phải giành xem mắt, nhiều ít, tôi tính toán chút, tính cả người này trong hôm nay vừa đúng là lần thứ 108, con số may mắn, tôi nghĩ, điều này chỉ tạo nên chuỗi hạt cầu nguyện cổ Shaka cũng tập hợp đủ 108 hùng hảo hán Lương Sơn, Amen, cũng quyên góp đủ 108 Lương Sơn hảo hán, Amen, quá giống đám tang.

      Nhưng mặc kệ tôi có muốn hay , tôi lại còn phải hao phí tuổi thanh xuân cho tên đàn ông đáng chết này, nhưng nhìn người đàn ông này, rất xin lỗi người xem, tôi khóc ròng.

      Xem , ăn bữa cơm so với con còn nhăn nhó, động tác êm ái còn chưa tính, bàn tay còn mềm mại như đóa hoa lan, nụ cười quyến rũ cùng giọng , tóc dài so với tôi còn giống con hơn, người khác nhìn vào còn nghĩ tôi là đàn ông, thiệt là, người đàn ông há miệng uống rượu ăn thịt bò cực kỳ mạnh mẽ, cái gì mà mỹ nam phong tình vạn người mê, tôi thực hộc máu, đây là giới thiệu cho tôi tên đàn ông hay là tiểu bạch đây? Coi như giới thiệu tiểu bạch ít nhất cũng tạm được, nhưng làm ơn đừng ảnh hưởng tới bộ mặt thành phố chứ? Người đàn ông này toàn bộ đều giống như con ếch, tôi im lặng triệt để, ở trong lòng thay mặt tổ tông mười sáu đời nhà ta nguyền rủa. Đều do cái bà mai đáng ghét kia, ta là người đàn ông phong lưu phóng khoáng, đẹp trai, cực kỳ phong nhã, cả tiên cũng thể xứng bằng, khiến cho tôi cảm thấy cực kỳ tò mò xem tiên dạng gì, nhất thời vui mừng đồng ý, kết quả lãng phí tối của tôi còn chưa tính, đáng hận nhất còn ảnh hưởng tới khẩu vị của tôi, ăn tới hai cân thịt, thua thiệt rồi, thịt bò bít tết này cực kỳ mắc tiền, tôi vô cùng đau lòng.

      Đặc biệt là nhìn ăn ngon như vậy, tôi còn đau lòng hơn! Tại sao tôi lại để ăn ngon như vậy? Chẳng qua là tôi miễn cưỡng cho rằng, bởi vì bản tiểu thư ta sắc đẹp thay cơm, thấy ta muốn ăn nên giúp tăng cường sức khỏe, giống , con heo chuyển thể, còn tự cho là Phan An sống lại, ảnh hưởng tới khẩu vị của tôi.

      chỉ nghĩ đến người của ta, mà tôi còn cảm thấy đồng cảm sâu sắc đến ba mẹ ta, tôi bắt đầu hoài nghi, đầu năm nay có phải đàn ông đều đội lốt chó sói hay , làm thịt đàn dê mà giả bộ vô tội.

      về người đàn ông biến thái này, mấy phút xuất ngồi nghiêm chỉnh, dùng ánh mắt sáng rực nhìn tôi cái, đoán chừng ở trong lòng tính toán giá trị thị trường của tôi, sau đó lắc đầu lập tức tỏ vẻ, bày ra tư thái tôn quý, mở miệng , "Ai, mặc dù chỉ là bữa cơm tối, nhưng đối với tôi mà đó là thời gian nghiên cứu chứng khoán quan trọng, chỉ là do mời tôi ăn cơm, tôi cũng tiện từ chối." xong, vung tay lên, đầu giương lên, mười phần khoa trương, khiến tôi cực kỳ uất nghẹn mà muốn đập ly nước ngay tại chỗ.

      phải chỉ là người đàn ông biến thái hẹp hòi thôi sao? Còn bày lên tư thái đó nữa! Khó trách đầu năm nay da dê giày càng ngày càng đắt, ra là da dê cũng bị lang nhân giả mạo. Đáng thương đàn dê, tôi xin mặc niệm cho các bạn, các bạn là cực khổ, tôi vừa cắn răng vừa ở trong lòng cảm thương sâu sắc, thuận tiện cũng vì cảm thương đến túi tiền của mình. LQĐ

      Thiệt là, nếu phải người làm mai là người thân cách ba nghìn dặm tôi cùng người này cãi lộn, ném trả về cho bà mai phiền chết này, tôi có trái tim nhân từ mà bao cho tên biến thái này bữa ăn, với số tiền đó chẳng lẽ tôi thể cầu chàng tiểu bạch? Dù gì cũng muốn ăn.

      Ách, dĩ nhiên tôi tuyệt đối thừa nhận người đàn ông trước mắt này thân thể kiện tráng khiến ta sợ hãi, tôi thề, tôi phải sợ ta bạo cuồng, tôi là đại diện cho phái nữ giàu tinh thần mạo hiểm.

      A, chết đói, tức chết, nhìn ta ăn uống nước miếng văng tung tóe, tôi quyết định, phải nhanh đuổi tên này , sau đó tìm nơi ăn bữa no nê, an ủi tâm linh bị thương của mình, thuận tiện nguyền rủa những người đàn ông biến thái lấy được vợ.

      "Chủ quán, cho tôi 20 xiên thịt bò 30 xiên thịt dê 40 xiên thịt heo 50 xiên nấm 60 xiên. . . . . ." tới quán đồ ăn tại chợ đêm, ngửi thấy mùi thơm tôi nhịn được mà tới, hướng về phía chủ quán rống to, tôi cần ăn nhiều để bù đắp lại thể lực!

      Chủ quán nhìn về phía tôi cười nheo mắt, mời tôi vào chỗ, chủ quán phải là người ngốc, ông ta ngu mà xem tôi có phải là người điêm hay , chỉ cần có lợi cho việc bán hàng của ông ta là được, những người xung vừa nãy bị khí thế của tôi làm cho sửng sốt hồi, toàn bộ tự động đứng cách tôi khoảng xa, bọn họ vẫn nhìn tôi như đứa điên, khiến tôi cực kỳ khó chịu.

      Thôi , chưa từng nhìn thấy người đẹp sao, tôi thầm trong lòng, khinh miệt liếc nhìn họ, sau đó tay trái cầm cây xiên thịt dê tay phải cầm xiên thịt bò hứng khởi ăn.

      Quả nhiên, ăn mới là vua, tôi trong lòng nghĩ, há mồm ăn liên tục, ăn ngấu ăn nghiến, đem xiên dễ xiên bò trước mắt hóa thành tên đàn ông biến thái kia, hung hăng cắn, trong lòng cảm thấy cực kỳ thống khoái.

      Này tên đàn ông kia, ta xem thử coi ngươi có tìm được vợ hay , hừ, tôi quyết định lần sau xem mắt nữa, tôi tìm người đàn ông nào đó nhiều tiền mà rảnh trông nhà, từ đó về sau sống nhàn nhã qua ngày, mỗi ngày mỗi ngày chỉ có ăn và ngủ, cuộc sống vạn vạn tuế!

      ở lúc tôi mơ màng đến cuộc sống ăn sung mặc sướng, chợt nghẹn lại, ách, vì nghĩ quá hưng phấn mà tay tôi vẫn đưa thức ăn vào miệng nên kịp nhai, cho nên ta. . . . . . Tôi vỗ ngực liên tục nhưng vẫn bị nghẹn lại, cuối cùng đảo mắt rồi nuốt khí.

      A a a a, tôi muốn kháng nghị, tôi là thục nữ thế kỷ 21, dù là hơi lớn tuổi, ngoại hình được đẹp, đặc biệt là tôi nguyền rủa tên đàn ông biến thái kia lấy được vợ cơ mà? Tại sao lại bị nghẹn chết , hình tượng của tôi phải làm thế nào đây? Chết như thế này cực kỳ mất mặt, tôi nguyền rủa ông, ông trời!

      Nhưng nguyền rủa cũng vô ích, tôi trợn mắt tiếc nuối khi thể được, lên trời vinh quang, giải quyết vấn đề dân số cho cả nước. . .
      Last edited by a moderator: 30/3/15
      nhimxuTuyết Liên thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Là ấy
      Edit: TiêuKhang

      Chỉ thoáng chốc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tô Duyệt, người người đều dừng chân để xem trò hay sắp diễn ra.

      "Nếu phải tại chị vì quá hóa hận, thấy Gia Dũng em nên trong lòng thấy khó chịu, sỉ nhục ấy, đưa vào đồn cảnh sát, e là cho đến bây giờ ấy còn phải nhọc lòng suy nghĩ xem làm sao để giấu chị, để làm tổn thương chị nữa đấy."

      Tô Thiến Tuyết đau lòng nhìn người đàn ông đứng cạnh mình, "Gia Dũng tốt bụng như thế đó, mặc dù còn chị nữa, nhưng vẫn quan tâm đến cảm nhận của chị. Nhưng bây giờ, bởi vì hành động của chị chị mà rốt cuộc Gia Dũng cần phải áy náy nữa rồi."

      "Bởi vậy cho nên em muốn cám ơn chị, cám ơn chị tác hợp cho bọn em, cám ơn chị buông tha cho Gia Dũng."

      Từng lời lẽ của Tô Thiến Tuyết chân thành tha thiết, trong mắt còn lấp lánh ánh nước. Lời vừa thốt ra, mọi người lập tức chỉ chỉ chỏ chỏ Tô Duyệt. Tình vốn nên là chuyện đôi bên tự nguyện, nếu tình cảm của đối phuơng dành cho bạn còn, dù bạn có khổ sở cưỡng cầu cũng có ý nghĩa gì. Huống chi, tên đàn ông này lại còn vì muốn tổn thương mà chần chừ chia tay, nếu còn cố tình gây chỉ càng thêm rước thị phi.

      Tô Duyệt cười lạnh nhìn Tô Thiến Tuyết tự biên tự diễn, ta lợi hại, lại có thể đổi trắng thay đen như thế. Gã đàn ông lừa dối phản bội trở nên tình thâm ý trọng qua cái hình dung của Tô Thiến Tuyết, võ mồm của Tô Thiến Tuyết quả làm cho người ta bội phục.

      Thẩm Gia Dũng chỉ mím chặt môi đứng ở bên, cúi đầu nhìn xuống đất, vốn ý giúp giải vây.

      " cần cám ơn, đây tất cả đều là kết quả nỗ lực mà có." Tô Duyệt thản nhiên xong tiếp tục về phía trước.

      muốn nhiều lời với hai người này, càng muốn xảy ra tranh chấp với Tô Thiến Tuyết ở nơi công cộng, dù cho ngay lúc này có thể làm cho hai người họ mất mặt cũng chẳng thay đổi được gì.

      Huống chi, gia giáo của cũng cho phép mình vì muốn phô trương thỏa mãn cái miệng trong nhất thời, mà bất chấp nhân cách để lời qua tiếng lại với người khác và bản thân cũng khinh thường việc làm đó.

      Nhưng muốn nhẫn nhịn cho êm chuyện, thế nhưng người khác muốn thế.

      " nữa, bọn em vẫn phải cảm ơn chị nhiều lắm, chị họ, em biết ở trung tâm thành phố có nhà hàng rất được, chúng ta cùng nhé!" Tô Thiến Tuyết vẫn nhất quyết tha, vốn tính dễ dàng bỏ qua cho Tô Duyệt.

      Có được cơ hội hiếm có để tỏ ra hạnh phúc trước mặt Tô Duyệt như thế, sao Tô Thiến Tuyết lại có thể bỏ qua?

      "Tiểu Duyệt, mặc dù chúng ta còn nhau nữa, nhưng chúng ta vẫn có thể là bạn, cùng ăn bữa ." Thẩm Gia Dũng cũng mở miệng .

      Nhiệt tình mời mọc như thế, nếu như Tô Duyệt còn từ chối nữa, làm vậy chỉ càng tỏ ra mọn hẹp hòi, có chút chuyện này cũng để bụng.

      Haizz, hai người này quả nếu tận mắt nhìn thấy khổ sở đau đớn vì Thẩm Gia Dũng đến chết vẫn thay đổi chịu bỏ qua cho .

      Chẳng lẽ bọn họ biết, công phu ngụy trang của đạt tới trình độ ‘vượt bậc’ rồi sao?

      Tô Duyệt nhìn hai người, cuối cùng : "Được."

      ***

      "Tay cậu sao vậy?" Thẩm Tuấn Ngạn liếc nhìn Ninh Duệ Thần từ lúc gặp đến bây giờ ngừng xoa nắn cánh tay phải, tò mò hỏi.

      " sao." Ninh Duệ Thần nhàn nhạt trả lời, tiếp tục vừa xoa cánh tay vừa nhìn tờ báo hôm nay, vậy mà biết thế nào, suy nghĩ của lại bị kéo về buổi sáng sớm hôm nay.

      Sáng sớm tỉnh lại, vừa mở mắt ra phát bên cạnh mình trống rỗng, kia biến đâu mất.

      Chỉ có tờ giấy trắng đặt bên cạnh , nét chữ xinh đẹp giống y hệt như lần trước đập vào mắt , "Tối hôm qua, mặc kệ xảy ra chuyện gì, tất cả chỉ là hiểu lầm, tôi....Tôi đồng ý gánh chịu tất cả trách nhiệm!" Theo sau là dãy số, là số điện thoại của , nhưng để lại tên của mình.

      có thể tưởng tượng ra, sau khi tỉnh lại phát mình ngủ bên cạnh người đàn ông xa lạ, chắc là giật mình đến choáng luôn, quyết định nhân lúc còn ngủ say chuồn trước. dám đối mặt nhưng cũng ráng lấy can đảm vội vã viết lại mấy câu như vậy để cho biết, đừng sợ, chịu trách nhiệm với .

      Vẻ mặt của lúc ấy, hẳn chắc là rất khó coi.

      Nghĩ tới đây, trong mắt Ninh Duệ Thần lơ đãng thoáng quá nụ cười ấm áp, nếu như lúc này dù là mùa đông khắc nghiệt, đầy trời băng tuyết mà nhìn thấy Ninh Duệ Thần lúc này, sợ rằng cũng bị tan chảy thành nước.

      Nhìn tên đàn ông có diện mạo điển trai khiến cho bất kỳ người đàn ông nào khác cũng phải ghen tức trào máu ở đối diện, Thẩm Tuấn Ngạn khỏi thầm thở dài, tên này nếu vào làng giải trí, sợ rằng danh tiếng của mình sớm bị loại dưới tay cậu ta.

      Điện thoại ở trong tay đột nhiên rung lên, Ninh Duệ Thần mở ra xem, ngờ là tin nhắn đe dọa trắng trợn của Tô Đông Thần, "Ninh Duệ Thần, mười hai giờ thu xếp gặp nhau ở quán trà, nếu như tới, tôi cắt áo đoạn tuyệt với cậu!"

      Ninh Duệ Thần buồn cười lắc đầu, xem ra, Tô Đông Thần kiên nhẫn muốn đem em bảo bối của cậu ta giới thiệu cho . Nhưng phải làm sao đây, tại trong đầu chỉ có mỗi bóng dáng xinh, cùng với nụ hôn thoảng qua kia.

      Thẩm Tuấn Ngạn đột nhiên đoạt lấy điện thoại của Ninh Duệ Thần, đọc tin nhắn xong huýt sáo tràng dài, "Bạn Ninh à, xem ra bạn Tô quyết tâm muốn cậu biến thành em rể của cậu ta rồi."

      Ninh Duệ Thần liếc Thẩm Tuấn Ngạn cái, lấy lại điện thoại. Tâm tư của Tô Đông Thần sao lại biết? Chỉ cần mỗi lần ở cùng cậu ta, chưa tới ba câu là liền đề cập tới em bảo bối của cậu ta. Chỉ là, vì muốn cho Tô Đông Thần đạt được gian kế, luôn giả câm vờ điếc thôi.

      Thẩm Tuấn Ngạn thấy Ninh Duệ Thần im lặng lên tiếng, cũng hiểu được nỗi lòng của bạn, vỗ vỗ vai : "Nếu như cậu muốn, vậy để người em này dạy cậu chiêu, bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Hạ Việt, bảo cậu ta tới điểm hẹn thay cậu, bảo đảm cậu ta vô cùng cảm kích cậu, thằng nhóc đó, phải lòng con bé ấy nhiều năm rồi."

      "Người mà thẳng quỷ đó thích từ đến lớn, chính là em Tô Đông Thần?" Ninh Duệ Thần vừa viết tin gửi cho Hạ Việt, vừa thuận miệng hỏi.

      "Ừ, con bé ấy cũng vừa tới đây, mời mình tham gia buổi phỏng vấn phía công ty họ, nhưng mình đoán lúc này có lẽ cũng chẳng muốn gặp mình, vì vậy mình tìm đại lý do để ấy về rồi. Nè, đây là lời nhắn con bé để lại."

      Thẩm Tuấn Ngạn đem tờ giấy đưa tới đặt trước mặt Ninh Duệ Thần, miệng vẫn ngừng lảm nhảm , "Con bé này ở mọi phương diện có chỗ nào tốt, chỉ có mắt nhìn người tốt, ngờ ấy lại coi trọng Thẩm Gia Dũng...."

      Tùy ý lướt qua tờ giấy, vừa nhìn thoáng qua tay ấn lên màn hình của đột nhiên dừng lại, ngay sau đó, Ninh Duệ Thần bình tĩnh xóa sạch nội dung tin nhắn mình viết được nửa, liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, đứng dậy nghiêm túc nhìn Thẩm Tuấn Ngạn : "Nếu Hạ Việt xem trọng, thân là bạn cậu ấy, hẳn mình phải nên thẩm tra xem giúp cậu ấy phen, chuyện này cậu cũng cần lại với Hạ Việt, kẻo cậu ta cảm động khóc tới sưng mắt đấy."

      xong, Ninh Duệ Thần lập tức sải bước ra ngoài, bước chân thong dong, hành vi bình tĩnh.

      Mắt Thẩm Tuấn Ngạn thoáng qua kinh ngạc, kỳ quái , từ lúc nào thằng nhóc này lại lo chuyện bao đồng của người khác vậy? Lại còn bảo để tự mình thẩm tra? Chẳng lẽ lương tâm nhận ra là phải nên đối tốt với bạn bè chút rồi hả?
      Last edited by a moderator: 30/3/15

    4. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      up nhầm truyện rồi :-((

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Hộc máu, tôi là Hoàng thái hậu
      Editor: Tiểu Song


      ――― ra là tôi xuyên qua thành quả phụ giàu sang nhất : Thái hậu lão phật gia!

      "Thái hậu. . . . . ."

      "Thái hậu. . . . . ."

      "Thái hậu. . . . . ."

      Tôi tỉnh lại được ba ngày, ba ngày nay, chưa tính đến việc toàn thân nhúc nhích, hai lỗi tai tôi lại phải nghe hai từ này nhiều đến nỗi muốn hộc máu.

      Thái hậu, Thái hậu, trời ạ, suy nghĩ chút đến việc tôi đây trẻ thế này mà bị gọi là thái hậu cực kỳ cảm thấy thoải mái. Thế nhưng có vẻ dần dần tôi quen được rồi, chết lặng. Lúc ban đầu khi đám cung nữ gọi tôi như thế khiến toàn thân tôi run rẩy, khóe miệng co giật, mồ hôi lạnh toát. . . . . . nhưng bây giờ, đến lông mày cũng nhíu cái, mắt cũng chớp lên cái, ông Trời ở khắp nơi rồi. . . . . .

      Người đâu, quả nhiên là thói quen động vật, tôi than thở.

      Chỉ là tới bây giờ tôi dám soi gương, chỉ cần nghĩ đến tuổi thanh xuân tươi đẹp của tôi còn chưa trải qua mà tóc trắng, Thái hậu lão phật gia tôi cách nào nhịn được, gương, chừng nhìn thấy quỷ, tôi muốn nhìn thấy mái tóc trắng ấy, bằng nhảy xuống sông tự vẫn, chừng chết lại lần thứ hai lại được xuyên trở về.

      Như Nguyệt là cung nữ thân cận của tôi, cũng chính là người dùng Đại Lực Kim Cương Chỉ nắm tay tôi lần trước, ra là Thái Hậu nhảy xuống sông tự vẫn.

      là tức chết, thân chủ này sống cuộc sống phú quý nhàn nhã, hoàn toàn phù hợp với tiêu chí bản tiểu thư tôi theo đuổi "Ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại, đếm tiền đến khi tay chuột rút", cuộc sống hạnh phúc, kết quả lại còn tự sát, nàng vội vã, linh hồn bé thăng thiên, mà tôi lại thảm, có tuổi thanh xuân tốt, lại còn nhập vào thân thể lão thái bà.

      Ông trời ở đâu, Quan , Ngọc Hoàng đại đế, chúa Jesus ở đâu, tôi đắc tội với người khi nào, tại sao lại muốn tôi đây thê thảm thế này, càng nghĩ càng cảm thấy buồn bã, tôi thấy mình thực xui xẻo đến tận cùng rồi.

      Ai, nhưng bây giờ làm thế nào, dù tôi hận chết phiền chết cũng là lão thái bà này rồi, Thái hậu lão phật gia, là nghĩ như thế nào cũng là oán khí ngất trời.

      Chỉ là mấy ngày nay, căn cứ vào việc Như Nguyệt ấp a ấp úng miêu tả cùng bản nhân tôi quan sát, Thái hậu này rất được quý.

      từ mà biệt, ba ngày qua này, Phi Phượng Cung đến cả người cũng ai tới thăm hỏi, nhắc tới hoàng cung hẳn là ít người, lại địa vị Thái hậu cũng là cao quý, làm sao xảy ra chuyện lớn thế này mà ai đến xem? Hoàng đế hoàng hậu hoàng tử hoàng nữ đâu cả rồi?

      Theo tôi thấy, Thái hậu này cũng giống lãnh cung phi rồi, quả phụ + lão thái bà + đám thái giám cung nữ + có thân tình = có thế lực có trai đẹp có cung đấu bị người khác vứt bỏ. . . . . . Ách, phân tích như vậy, khó trách Thái hậu này muốn tự sát, khó trách cuộc sống nàng có theo đuổi, chỉ đành tìm cái chết, tôi đồng tình với nàng.

      Chỉ là, lại, có thế lực ai trông nom chính là có cung đấu, tình cảm tốt, phải biết tế bào não của tôi quá ít, dính vào những nơi phức tạp, vạn cẩn thận lại dễ mất mạng, mặc dù bây giờ tôi là lão bà rồi, nhưng cũng rất sợ chết. Nhưng, có hoàng tử hoàng nữ có chút thể tưởng tượng nổi, có bọn họ, vậy ta đây Thái hậu làm như thế nào mà tại thượng, nhưng sao cả, có nam nữ cũng có nhớ thương, tôi muốn xuyên qua, thuận nước đẩy thuyền. Nhưng có thế lực có trai đẹp, cuộc sống này là quá hắc ám rồi, lần này tôi hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ hết biện pháp trở lại nơi đô thị thế kỷ 21, tiếp tục làm, yy trai đẹp hạnh phúc mỗi ngày.

      Ừ, cứ như vậy , chờ tôi có khả năng nhúc nhích, bắt đầu thực kế hoạch trở về, Thái hậu lão phật gia này thoạt nhìn phú quý những cũng khá phức tạp, tôi là người đại giải quyết việc cổ đại được..

      Nghĩ như vậy, tôi thở dài, liếc khuôn mặt nghiêm chỉnh nhìn tôi của Như Nguyệt, tôi quyết định hạ xuống, thăm dò chút tin về mình. Ở nơi tôi xuyên qua này cũng chính là nơi tôi phải sống qua ngày, tôi dù gì cũng nên làm ràng tôi là ai thôi.

      sai, ba ngày rồi, tôi tỉnh lại ba ngày rồi, mà tôi còn biết tên tôi là là gì. . . . . .

      "Như Nguyệt." Tôi bắt đầu chán đến chết khi gọi thị nữ.

      "Có nô tỳ."

      "Ngươi biết, tại ta cũng nghĩ ra được gì, ngươi cho ta nghe chút chuyện của ta , cũng khiến ta giải bớt nhiều nỗi buồn." Giả bộ mất trí nhớ quả nhiên là việc người ta xuyên qua dùng, chủ yếu là bất tỉnh nhân , làm bộ như quên mất những việc hồi trước!

      Tôi vừa than thở vừa lấy lòng nha hoàn mỹ nhân kia, bây giờ mặc dù tôi là chủ tử nàng là nô tài, nhưng dù sao tôi cũng sống ở nơi là Xã Hội Chủ Nghĩa Đại Hóa, xã hội nô lệ còn , tôn trọng nhân quyền, đến hoàng cung cũng giống vậy, tôi là người phẩm chất tốt ở thế kỷ 21, tự hào! Hơn nữa, tại quá khứ của Thái hậu này chỉ dựa vào thông tin từ nàng, nếu là đắc tội nàng, tôi tìm ai đây?

      Cũng may nét mặt Như Nguyệt rất bình thường, hình như sớm thành thói quen giải thích được của Thái hậu, nhìn tôi như bị thần kinh..

      Ừ, rất tốt, phản ứng của Như Nguyệt thái quá, xem tôi là mắc bệnh thần kinh, cũng nghĩ tôi bị điên, ra Thái hậu là thích ba ngày hai ngày chơi mất trí nhớ, cho nên thị nữ nàng cũng được huấn luyện xương đồng da sắt , chịu đánh cũng cục gạch rồi. . . . . .

      "Chuyện này. . . . . . Thái hậu muốn biết cái gì?" Nét mặt Như Nguyệt có chút co quắp, quả nhiên nàng cảm thấy tôi chơi cùng nàng, đoán chừng sợ bản thân cẩn thận sai cái gì bị tôi trách phạt.

      “ Cái gì ta cũng muốn biết, tên của ta, thân phận, bây giờ chúng ta đối mặt chuyện gì trong cung." Tôi thẳng khí hùng mở miệng, vốn dĩ cái gì tôi cũng biết, nếu hỏi đương nhiên là muốn hỏi ràng, "Ngươi mặc dù , vô luận ngươi cái gì, Bổn cung cũng thứ cho ngươi vô tội, như vậy ngươi có thể yên tâm chưa?" Tôi phất tay cái, hào khí ngàn vạn vỗ ngực bảo đảm. Chậc, tôi cũng phải là Bạo Quân, làm lại có xu hướng chém đầu vô cớ.

      Tôi liếc Như Nguyệt cái, nghĩ thầm lúc này nàng luôn có thể an tâm , quả nhiên, đầu tiên Như Nguyệt chỉ ngây ngốc nhìn tôi, động tác khóe miệng dần mở, ngón tay có chút vặn vẹo, chỉ là ngay sau đó lập tức tỉnh táo lại, phản ứng còn rất minh mẫn

      . . . . . . Nếu là Thái hậu hỏi, nô tỳ nhất định thẳng." Như Nguyệt kiêu ngạo tự ti nhìn tôi, sau đó bắt đầu về cuộc sống vị thái hậu này.

      Tôi vừa nghe Như Nguyệt miêu tả lần, tôi thể , cuộc sống vị thái hậu này là đặc sắc đến khiến tôi hoài nghi, nàng chính là xuyên qua!

      Nơi này là biết quốc gia nào, tên là nước Hi Thừa, thập niên xa xưa..., dù sao chuyện lão tổ tông cùng tôi liên quan, cũng phải là lão tổ tông tôi, đáng kể, về phần thân thể này, cũng chính là Thái hậu lão phật gia, khuê danh gọi là Tần Phiêu Phiêu, cùng giống tên tôi, tôi rất hoài nghi đó là lí do tôi xui xẻo chiếm lấy thân thể này, nghe Thái Sư Thái Bảo là trọng thần trong hai triều đại liên tiếp chỉ có nữ nhi, gả cho tiên đế cảnh văn đế Hạ Hầu Xương làm hậu, Văn Đế sau khi chết nhi tử Hạ Hầu Dận thừa kế vương vị, cũng chính là Hoàng đế bây giờ, con trai của tôi.

      Nghe Như Nguyệt kể lại, tôi thực khóc ra nước mắt, vốn là muốn nhàn nhã tìm mọi cách xuyên qua, nhưng bây giờ tôi hận thể tự vẫn ngay tức khắc.

      Là thế này, tôi chỉ có nhi tử Hoàng đế ba mươi tuổi, nhi tử này còn có ba phi tần bốn quý nhân năm mỹ nhân sáu Chiêu Nghi bảy tài tử. . . . . . phức tạp, là phức tạp. Trong cung ngoại trừ các phi tử, tôi còn có nhi tử Vương gia 24 tuổi, tại cai quản bộ Binh quyền, nghe diện mạo tuấn tiêu sái, nhân phẩm phong lưu, cá tính bướng bỉnh, hình dung này, căn bản chính là Hoa Hoa Công Tử con nhà giàu rồi. Còn chưa hết, tôi còn có tiểu công chúa 18 tuổi, nghe nữ nhi này phải phòng khách dưới phải phòng bếp, cao ngạo giống như Phượng Hoàng, tính tình là Vương Hi Phượng tái thế, là luân hồi của rồng phun lửa, đóa hoa hồng điển hình, mị mê người nhưng là toàn thân đều là gai đâm, kết quả là đến 18 tuổi mà ai dám cưới. Mỗi lần Hoàng đế cảm thấy vừa mắt người nào liền gả công chúa cho, đại thần kia lập tức ngoan ngoãn nghe lời.

      Tôi nghe chợt rất muốn cười, cả nhà này, là quỷ dị.

      Nhưng tại tôi lại tài nào cười nổi, ba đứa con lớn như vậy, lão thái thái tôi đây chắc hẳn già rồi? Nghĩ như vậy, tôi nhất thời nhíu lại gương mặt, buồn bực.

      Ghét, cổ nhân kết hôn sanh con sớm làm gì? Hại tôi trở thành lão thái thái cao quý, giá thị trường hoàn toàn có, nghĩ đến những chuyện xuyên kia đều có trai đẹp vây quanh, thế mà tôi lại xui xẻo đến vậy sao?

      "Nếu ta có nhiều nhi tử như vậy . . . . . Vậy tại sao mấy ngày nay bọn họ lại ai tới nhìn ta?" Tôi nhàm chán , ăn miếng kem Tuyết Hoa, hai miếng bánh đậu phộng, ba chén canh ngân nhĩ, bốn quả chuối năm con quả táo sáu con quả lê, vẫn chưa thỏa mãn tiếp tục ôm nửa quả dưa hấu bắt đầu gặm. Tâm tình tốt khẩu luôn luôn tốt mà.

      "Cái này. . . . . ." biết là bởi vì nghe được tôi hỏi vấn đề này, hay là bởi vì nhìn thấy khẩu vị tốt của tôi, mà khỏe miệng Như Nguyệt tiếp tục co quắp, "Đó là bởi vì. . . . . ."

      "Bởi vì sao? Làm sao ấp a ấp úng thế, mau." biết là tôi cực kỳ quan tâm hay sao?

      "Chẳng lẽ phải vì Thái hậu từng : chết cũng muốn nhìn thấy mặt người họ sao?" Như Nguyệt thốt ra, mắt ta chợt lóe sáng vô tội nhìn nàng.

      "A, hoá ra là như vậy." Tôi tiếp tục nháy mắt, tiếp tục giả vờ vô tội, thuần khiết cực kỳ thuần khiết, thiếu chút nữa mặt lên hai chữ “ thuần khiết” rồi, "Vậy quan hệ của ta với Hoàng đế, Vương gia, Công chúa rất tệ sao? Vậy mấy phi tần thế nào? Vương gia thành thân chưa?" Tôi tiếp tục đưa ra đống vấn đề bát quái.

      Lúc này bát quái, khi nào bát quái? Edit tại dien.dan.le.quy.don

      "Dạ. . . . . . cái này sao, phải là rất tệ. . . . . . Chỉ là. . . . . ." Như Nguyệt ấp a ấp úng lần nữa.

      "Đó là như thế nào? Tôn kính nhưng lạnh lùng? để ý lẫn nhau? Hay gặp mặt lại gây ?" Còn có thể như thế nào nữa? Tôi cau mày.

      "Cũng phải đều là như vậy. . . . . ." Như Nguyệt thận trọng nhìn tôi, cẩn trọng dùng từ, "Là có. . . . . . Là có. . . . . . có chút mập mờ." Tiểu mỹ nữ suy nghĩ hồi lâu, tìm được từ để hình dung, tôi ngay lập tức sốc.

      Mập mờ. . . . . .

      Tôi hết ý kiến, Thái hậu và nhi tử, nhi nữ của mình lại có quan hệ mập mờ. . . . . . Lạnh đến buồn nôn, tôi bắt đầu cầu nguyện đời này bọn họ xuất , tôi đây xuyên qua biết xử lý mối quan hệ của lão thái bà này với những người trẻ tuổi như thế nào, hơn nữa còn quan hệ mập mờ.

      Người cổ đại, quả nhiên rất dâm loạn, tôi đưa ra kết luận này.

      Ngày mai bắt đầu tìm cái chết. . . . . . đúng, xuyên qua , tay tôi đưa về phía Như Nguyệt, vừa nghĩ hỗn loạn, tiếp tục ở nơi quỷ quái này chắc chắc tôi thành người điên!

      Buổi tối, tôi nằm mơ, mơ thấy lão thái bà tóc trắng xóa dắt theo nam nhân trẻ tuổi, trong mập mờ. . . . . . Mà bên người lại còn có trai đẹp khác, xem tôi đào hoa lấp lánh, còn có mỹ nữ kiều diễm như đóa hoa hồng, hướng về phía tôi phóng điện. . . . . .

      Mồ hôi lạnh khiến tôi tỉnh lại, tôi quyết định dù thế nào cũng phải xuyên trở lại, thân thế kia nuôi hay nuôi cũng như thế mà thôi.
      nhimxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :