1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Từng yêu - Trừu Phong Mạc Hề (2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      TỪNG



      Tác giả: Trừu Phong Mạc Hề

      Editor: Ốc Vui Vẻ

      Thể loại: Thanh mai trúc mã, oan gia....

      Nguồn: LQD


      Giới thiệu

      " vấn đề cuối cùng......".

      "Chưa từng qua".

      "À.... Vậy tốt".

      "Bởi vì vẫn em, chỉ có , có từng ".
      Chris thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1

      Ngày mùng 5 tháng giêng là ngày đón thần tài, sáng sớm tiếng pháo vang lên ngừng, tình thế còn long trọng hơn cả ngày trừ tịch, có thể thấy được “Phát tài” có sức hấp dẫn hơn là “Trừ tà”. Mặc dù Lộ Nhã Nam đạt tới trình độ vì kiếm tiền chừa thủ đoạn nào, nhưng thừa nhận được, kiềm tiền cũng đáng xấu hổ —— nhất là với tình trạng trước mắt của , kiếm tiền là chuyện tương đối cần thiết.

      năm trước, bởi vì trong công việc nhất thời xúc động phạm phải sai lầm, bị cha Lộ Chấn Thanh đình chỉ công tác tạm thời —— đình chỉ công tác và dừng lương. Lộ Nhã Nam tự biết trừng phạt đúng tội, cũng thấy có gì phải tủi thân, rất có cốt khí từ chối người lớn trong nhà cầu tha thứ vì mình, nhanh nhẹn giao lại công tác yên ổn, trở thành nữ thanh niên thất nghiệp.

      Vừa mới đình chỉ công tác thời gian, còn kiêu ngạo nghĩ rằng mình nhân cơ hội này nghỉ ngơi. Đầu tiên là vòng quanh hải đảo ở Đông Nam Á, sau đó lại quét vòng ở Châu Âu. Tiêu xài kiêng dè nửa năm, thay đổi xe, đổi đồ trang sức, đổi cả phòng ốc, quay đầu lại nhìn cả số tiền gửi ngân hàng cũng đổi theo!

      Lúc Lộ Nhã Nam ý thức được mình sắp chịu được cả phí bảo dưỡng xe hơi và phí nhà ở, mới ý thức được lúc này còn giống như xưa. Lúc ấy học mặc dù có công việc nhưng trong nhà cho sinh hoạt phí, ăn uống lo, lúc làm, tiêu xài lớn nhưng doanh thu cũng . Giống như vấn đề trong bài toán số học của học sinh tiểu học, thoát nước khỏi bể. Mà bây giờ tài chính của Lộ Nhã Nam còn là vấn đề khoa học lại bảo vệ môi trường như vậy, mà là đề toán đơn giản:

      Trong ao có 50 mét vuông nước, mỗi giờ thoát 10 mét vuông, hỏi, mấy giờ xong?

      phát tình huống đúng, cốt khí.... có thể hầm thành canh xương uống sao?

      Nhìn lại số tài khoản còn lại sau khi giao phí bảo dưỡng xe hơi về , Lộ Nhã Nam chợt ngộ ra phải tìm việc làm. Chỉ là cha chưa nới lỏng, cũng muốn chủ động tới cửa, mình tìm việc làm lại đúng lúc khủng hoảng kinh tế chỗ nào cũng giảm biên chế, nghĩ tới nghĩ lui quyết định lại nắm việc cũ.

      “Việc cũ” rất tế nhị, “lại nắm” cũng phải chuyện dễ, vẻ ngoài Lộ Nhã Nam điềm nhiên, coi tiền như rác nhưng trong lòng lại cực kỳ nóng nảy, gần như coi rác như tiền, ngay cả ngày nghỉ xuân cũng nghỉ ngơi, được gọi là người tận tụy.

      ****

      Ngày cuối năm luôn là thời gian chết của người nghèo, keo kiệt của Lộ Nhã Nam càng bộc phát dữ dội hơn, ngay cả internet trong nhà cũng bấm bụng, mỗi ngày chỉ dựa vào ly cà phê ở quán trà dưới lầu, đến lúc bụng đói kêu vang chuyển ổ.

      Tiếng pháo còn chưa ngừng lại, kẹp laptop xuống lầu dưới, em phục vụ quán trà vừa mới nổ pháo mong đợi năm có thể buôn bán tốt, đón người như Lộ Nhã Nam có lẽ đập tan điều đó.

      Có lẽ là do nghỉ đông, Hiểu Hiểu con của bà chủ học tiểu học cũng ở trong cửa hàng, Lộ Nhã Nam tìm chỗ ngồi được bao lâu, con bé phe phẩy hai bím tóc bu lại, “Chị, máy vi tính của chị có hai cái màn hình.....”.

      Lộ Nhã Nam dùng hai màn hình cực đắt, trước khi phá sản, cực kỳ thích bị người ta cắt ngang lúc làm việc, nhưng nhìn gương mặt tò mò của Hiểu Hiểu, ít khi tốt tính mở mặt sau cho bé chơi trò chơi, dù sao... cũng uống cà phê và sử dụng internet nhà người ta, ngay cả Hiểu Hiểu chơi trò chơi cũng là dùng điện nhà mình mà.

      Lộ Nhã Nam uống hớp cà phê, lấy lại bình tĩnh tìm về ý văn vừa bị cắt đứt, bàn tay đánh nhanh như bay. bé con chơi lúc lòng hiếu kỳ lại nổi lên, nghẹo đầu hỏi, “Chị, chị làm gì đó?”.

      Lộ Nhã Nam nổi lên xúc động, hết sức chăm chú để ý tới bé, bé cảm thấy hứng thú, cười hì hì nhảy xuống ghế, lại gần nhìn, “Cho em xem chút !”.

      Lộ Nhã Nam tắt máy tính , rốt cuộc chịu nổi, “Con nít đừng xen vào chuyện người lớn...”. nhướn mày, mắt xếch ngược lên, bộ dạng sẵng giọng dọa bé sợ hãi bẹt miệng, khóc chạy .

      Nhân viên cửa hàng đón lấy bé, nhìn Lộ Nhã Nam mở máy tính ra với ánh mắt xem thường. Được rồi, người nên buồn bực là , phải bắt nạt trẻ con, mà sao có thể với đứa bé, chị viết tiểu thuyết ngôn tình, hơn nữa còn là chuyện tiểu thuyết ướt át?! Chương mà viết chính là thịt heo nguyên chương, tắm uyên ương!

      Lại trở về nghiệp cũ viết ngôn tình thịt gần nửa năm, nhanh chóng tìm về tiểu thuyết viết hai năm trước về thanh xuân vườn trường. Lộ Nhã Nam quả quyết ném cả tiết tháo, cái gì mà dưới tàng cây đào có thiếu niên, cái gì mà xương quai xanh mảnh khảnh dưới cổ áo sơ mi trắng, tất cả đều vô nghĩa!

      người từng trải, nữ vương Nhã Nam có thể chịu trách nhiệm mà cho toàn bộ thiếu nữ biết, con trai thời kỳ trưởng thành chỉ có loại —— ngây thơ! Người đàn ông sau khi trưởng thành chỉ có hai loại —— mặt người dạ thú và bằng cầm thú!

      ****

      Tiếp tục viết cho xong đoạn văn thịt, thở dài hơi, giơ tay lên vuốt vuốt mi tâm, có thể do gần đây ngủ ngon, mới đánh được đoạn chữ cảm thấy mệt mỏi. duỗi cánh tay định làm chút vận động, ngờ lại đụng phải thứ gì đó, vang tiếng, cánh tay hơi lắc, đánh bay cái kính sống mũi ra, đôi mắt cận thị hơn sáu độ nên cả thế giới mơ hồ trong nháy mắt, mà cái tên đầu sỏ gây nên tội ung dung qua bên người , dường như có ý định dừng lại, đừng gì đến việc xin lỗi.

      “Đứng lại!”. Lộ Nhã Nam hét lớn tiếng, bóng lưng vai rộng rất biết điều dừng lại, vội vàng cúi đầu tìm kính, dưới ghế bàn bên cạnh tìm được kính của mình, nhặt lên đeo vào, cả thế giới ràng toàn bộ.

      Có mắt kính có phấn khích, Lộ Nhã Nam quay đầu nhìn lại, giỏi lắm! Đụng vào xin lỗi, còn dám vô liêm sỉ ngồi vào ghế đối diện với , nhìn chằm chằm màn hình máy tính của ?!

      !”. Lộ Nhã Nam dùng tay che máy tính, thoáng nhìn qua! Sặc, từ khi nào kết nối hai màn hình máy tính vậy?!

      Kẻ đầu sỏ gây tội tương đối mặt dày, bình tĩnh nghiêm túc đọc xong toàn bộ chữ viết qua kẽ tay Lộ Nhã Nam, sau đó nhanh chậm ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt tươi cười quen thuộc, “Tiểu ~ Nhã ~ Nam ~”.

      Khóe miệng Lộ Nhã Nam run rẩy, chỉ cảm thấy thế giới sụp đổ trong nháy mắt, tại sao lại gọi ta lại, tại sao lại đeo kính vào, cứ mơ hồ để ta phải tốt hơn sao....

      Phải biết rằng, người đàn ông Lộ Hàn Phi này phải là mặt người dạ thú, cũng phải bằng cầm thú, ta là quái thú!

      ****

      đến đây từ lúc nào?”. Quái thú ngồi trước mặt, thẳng, nhảm nhiều.

      “Từ đoạn ‘A... Đừng có ngừng...’ đó”. Quái thú hé miệng cười , vẫn còn mấy phần ngượng ngùng, “ luôn ngồi phía sau nhìn, nhìn thấy ràng lắm, ánh mắt cũng sắp mù....”.

      Lộ Nhã Nam nhíu mày, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, dường như sớm nhìn thấu Lộ Hàn Phi. Nếu như người đẹp ở xương ở da, vậy tiện nhân cũng thế, Lộ Hàn Phi bỉ ổi sâu tận xương tủy, lúc này ở trong thân thể ta dâng lên dục vọng, ngay cả bộ dạng tuấn lãng hời hợt cũng bọc được.

      Trong lòng , ngoại trừ hai, tất cả đàn ông đều là đồ vô sỉ, nhất là Lộ Hàn Phi, cực kỳ vô sỉ hai mươi năm, cần nhảm nhiều! Lộ Nhã Nam đóng máy tính lại, uống cạn chén cà phê lạnh, xách túi cất bước , “Vậy tiếp tục ‘Đừng có ngừng’ , em !”.

      Tay cầm túi xách bị bắt được, Lộ Nhã Nam tránh thoát, liếc mắt, lạnh lùng nhấn mạnh từng chữ, “Buông —— tay ——”.

      Lộ Hàn Phi ngồi ghế đứng dậy, mà ngửa đầu nhìn , thay đổi bộ dạng tự phụ rắm thối trước kia, tội nghiệp cầu khẩn, “Nhã Nam, đưa về nhà cùng ....”.

      Lộ Nhã Nam ghé mắt nhìn, lau mồ hôi lạnh giữa mùa đông! ta còn hé ra bộ mặt nhìn lên nghiêng 45 độ nữa! “Đưa... về nhà cùng?”.

      “Đúng vậy, cũng bị đuổi khỏi nhà rồi”. Thấy dừng bước, Lộ Hàn Phi dường như nhìn thấy ngọn lửa hi vọng , thuận thế chớp đôi mắt vô tội, “ có tiền ăn cơm....”.

      Lần này Lộ Nhã Nam miễn dịch, hề bị ảnh hưởng, chỉ dở khóc dở cười, “Lộ, Hàn, Phi! cũng dùng từ ‘cũng’, vậy chẳng lẽ em có tiền ăn cơm à?!”.

      Đối mặt với rống giận, Lộ Hàn Phi hề bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại càng biết xấu hổ lôi kéo thả, “Tiểu Nhã Nam, dù sao cũng là chồng trước của em, chúng ta có tình EX.....”.

      Tình EX..... Lộ Nhã Nam mặt đen xì nhìn cái người biết xấu hổ.... Đúng vậy, người đàn ông biết xấu hổ! Đây là tiếng người sao, là lời mà người có thể ra sao? “Lý tưởng hào hùng trước đó của đâu! Bị chó ăn rồi sao?”.

      biết ở nơi công cộng phải giữ vững hình tượng ưu nhã đoan trang khí độ, nhưng mà trước mặt người đàn ông này, biết, giả bộ, hai là giả bộ cũng được!

      “Lý tưởng hào hùng chó cũng ăn....”. Lộ Hàn Phi quả có tiết tháo, lời nào này mà cũng ra miệng.

      Lộ Nhã Nam cau mày tức giận , “Vậy cũng liên quan đến em! Chúng ta ly hôn hơn năm!”.

      “Ly hôn cũng là ba của em!”. Lộ Hàn Phi tiếp tục bỏ qua tiết tháo, khiến chúng rơi đầy đất.

      “Chưa từng thấy trai nào tìm em xin ở nhờ!”. dùng sức rút tay về, chỉ lát ngắn ngủi, cánh tay hơi lạnh bị cầm ra lớp mồ hôi mỏng, mất tự nhiên đổi tay xách túi, thu cánh tay kia vào trong túi áo, nhìn , “Lộ Hàn Phi, biết xấu hổ sao!”.

      chứng minh, Lộ Hàn Phi đúng là biết xấu hổ!

      đứng dậy, hắng giọng, lấy ngữ điệu của học sinh tiểu học đọc bài diễn cảm, , “Tay của chìm dưới nước, muốn lấy xà phòng, lại sờ vào cái gì đó cứng rắn, nghi ngờ sờ soạng vài cái, nhiệt độ nóng bỏng, cảm xúc trong tay....”.

      “... ....”. Lộ Nhã Nam hóa đá.

      “Bàn tay trượt xuống, cái đụng vào , người nào đó trêu chọc lần lại lần....”. Giọng ràng có lực, năng có khí phách.

      “....”.

      “A.... Đừng có ngừng... muốn....”. càng càng dõng dạc, nhất là chữ “A”, đọc kéo dài tình ý, thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng.

      “!!!!!!!!”. hoàn toàn sụp đổ.

      ****

      Che cái miệng của kéo ra khỏi quán trà, Lộ Nhã Nam buông tay ra thở hổn hển, gió lạnh trong trung ngưng kết làn sương trắng che nửa gương mặt ửng hồng của , dưới ánh trăng mờ, Lộ Hàn Phi nheo mắt lại, hơn năm gặp, vẫn dễ dàng đỏ mặt như trước đây, đặc biệt là... chỉ ở trước mặt .

      “Lộ Hàn Phi! muốn chết hả?”.

      Lộ Hàn Phi vô cùng phối hợp đổi thành nụ cười du côn xấu xa, “Hì hì, tiểu Nhã Nam, hôm nay em gọi tên đầy đủ của ba lần, nhìn thấy tinh thần em tốt như vậy, ba rất vui mừng!”.

      Lộ Nhã Nam muốn tiếp tục tranh luận cùng , xoay người rời . cũng vội, vô cùng thích ý cười chút, nụ cười rực rỡ giống như nắng ấm giữa đông. Nhưng mà khi mở miệng, gọi Lộ Nhã Nam khiến rùng mình cái.

      “Em đưa về nhà, phải cầu xin ba mẹ tha thứ, em xem, nhỡ đâu hốt hoảng bừa, ra chuyện em viết ‘hoàng văn’ và bút danh, em là vô tình hay là cố ý...”.

      Lộ Nhã Nam giậm chân trong tuyết, lông mày nhíu chặt lại, cắn cánh môi phấn nộn đến trắng bệch, siết chặt quả đấm, tức giận xoay người với , “, cùng, em!”.

      Lộ Hàn Phi vung cánh tay hô to, “Vạn tuế! Có vợ trước tốt!”.

      Lời tác giả: Đây là câu chuyện cẩu huyết về em nuôi gả cho trai, hai người gặp lại sau khi ly hôn.
      Chrisngocanh thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2

      Lộ Nhã Nam vẫn là Lộ Nhã Nam, đường từ quán trà về nhà, tỉnh táo lại, láng máng cảm thấy có gì đó đúng. ở thành phố J có gì là bí mật, nhưng rời khỏi An Nhân cũng hơn năm, làm sao Lộ Hàn Phi tìm được mình?

      “Làm sao biết em ở chỗ này?”.

      Lộ Hàn Phi quan sát khắp nơi trong phòng, có vẻ như rất hài lòng. Tìm được chỗ dừng chân, quả quyết ra người chỉ đường, thể bảo đến tình cảm, mà có lẽ là cái người chỉ đường này cũng có ý định nấp, “Cháu em cho biết!”.

      Chân tướng tuyệt đối bất ngờ, Lộ Nhã Nam thản nhiên đón nhận, “Cố Song Thành... Nó còn cho biết những gì nữa?”.

      “A, cậu ấy ‘thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo’, con người mà, bình thường thích bắt được nhược điểm của người khác, đến lúc mấu chốt, khẳng định bắt chẹt được chút!”. Lộ Hàn Phi vui vẻ truyền lời, ngờ mới hơn năm gặp, lại có nhiều thêm đưa cháu trai, cảm giác làm dượng —— rất tốt!

      “Còn gì nữa ?”. Khóe miệng Lộ Nhã Nam giật giật, đây đúng là cháu ruột của !

      “À, cậu ấy còn quân tử báo thù năm muộn, món nợ hôm nhận dâu coi như thanh toán xong rồi”. Lộ Hàn Phi xong, giống như rất hiếu kỳ, chạy tới hỏi, “Tiểu Nhã Nam, em thiếu cậu ấy bao nhiêu tiền, dùng tới trả nợ, nhất định là rất nhiều phải , chậc chậc....”.

      Lộ Nhã Nam liếc mắt, lạnh lùng , “ đồng tiền”.

      Mặc dù Lộ Nhã Nam tỏ vẻ Lộ Hàn Phi chỉ đáng giá đồng tiền, nhưng Lộ Hàn Phi cho là như vậy, khi tự phụ tự đại trong thế giới của mình, phong thái lỗi lạc như thế, thong dong tuấn nhã, thế nào cũng phải trị giá số tiền lớn chứ!

      Lộ Nhã Nam xì mũi coi thường, chỉ đưa tay ra trước mặt , gần như là dò dưới mũi, “Tam thiếu gia nhà họ Lộ phong thái lỗi lạc, thong dong tuấn nhã, phiền ngài lấy ra ”.

      “Lấy ra cái gì?”. mặt Lộ Hàn Phi tỏ vẻ hiểu.

      “Tiền!”. Lộ Nhã Nam khinh bỉ liếc cái, “ đừng giả bộ ngu với em, ra ngoài mà đồng cũng có sao?”.

      “Có mà!”. Lộ Hàn Phi đứng thẳng lên, nghiêm mặt đưa tới, “ phải đồng sao?”.

      “... .....”. Lộ Nhã Nam phát , phạm vào sai lầm vô cùng lớn, đó chính là hơn năm gặp quên mất Lộ Hàn Phi là người biết xấu hổ cỡ nào!

      ****

      “Cạch!”. Cửa đóng lại, Lộ Hàn Phi bị giam ở ngoài cửa nhà trọ, “Tiểu Nhã Nam, em sợ tố cáo sao?”.

      Lộ Nhã Nam mở khe, híp đôi mắt phượng xinh đẹp cười, “ ba, nghĩ rằng có thể lừa em sao. bị đuổi ra khỏi nhà nhất định làm chuyện gì khiến ba tức giận, hơn nữa chuyện này hề giống em, bà nội rất thương , cầu xin tha thứ cho còn để ra ngoài lưu lạc đầu đường có đồng nào sao? Chậc chậc chậc, dám trở về sao? có thể trở về à?”.

      Lộ Hàn Phi bị trúng, nàng này càng ngày càng khôn khéo, càng ngày càng dễ lừa...

      Lộ Nhã Nam đưa tay ra, “ cơ hội cuối cùng, giao tiền bà nội cho trước khi cút khỏi nhà ra đây, em là em mở lòng từ bi, lưu ở chỗ này nằm chăn đệm dưới đất”.

      Lộ Hàn Phi bi thương nắm quyền, “Lộ Nhã Nam! Em lừa gạt! Số tiền này đủ để ở khách sạn năm, tại sao phải giao tiền cho em rồi ngủ dưới đất!”.

      nhíu mày, cười đắc ý, “ ba, dám ngủ mình sao?”.

      “!!!!”.

      Nếu quyết định cho ở, Lộ Nhã Nam phải đưa ra ba điều quy ước với , định ra quy tắc EX ở chung.

      (*EX ở chung: vợ/chồng cũ ở chung)

      Điều thứ nhất: Thẳng thắn giao tiền, về nhà vào lễ mừng năm mới, kháng cự dấu riêng, bữa quần ẩu.

      Lộ Nhã Nam vui vẻ ngồi bàn đếm số tiền Lộ Hàn Phi nộp tới, khóe miệng hai bên thu vào, lại cố ra vẻ bình tĩnh , “Rất tốt, rất tốt, cho phép ngủ ghế salon”.

      “Em bị đuổi ra ngoài bà nội cho em tiền sao....”. Lộ Hàn Phi dọn dẹp hành lý, ngẩng đầu hỏi.

      Lộ Nhã Nam kiêu ngạo ngẩng cao đầu, “Em từ chối, em là người có cốt khí!”.

      Lộ Hàn Phi bị bóc lột sạch , còn bị rơi vào đầu danh tiếng có cốt khí, là oan uổng. bĩu môi thầm than tiếng, “Em và hai có cốt khí, có...”.

      Lộ Nhã Nam lắng nghe lời của , chỉ lo nghĩ khoản tiền phi nghĩa này dùng như thế nào, chỉ có như thế, dưới bá khí bẩm sinh của , cho dù bóc lột người khác cũng có thể lẽ thẳng khí hùng, giống như là vội vàng muốn Lộ Hàn Phi cống nạp, “Từ bây giờ, em quản tài chính, tìm việc làm !”.

      Lộ Hàn Phi buồn bực, “Lúc kết hôn em quản tiền, tại sao ly hôn em còn có thể quản lý tài chính?”.

      cầm sổ tiết kiệm bỏ vào ngăn kéo ở đầu giường mình, khóa lại, cười thản nhiên , “Cái đó gọi là người trong cuộc mơ hồ, người đứng xem sáng suốt, bây giờ hai chúng ta đều bị đuổi khỏi nhà, có thể sống chung cuộc sống, đạt tới hài hòa trong cuộc sống!”

      ****

      Có tiền, Lộ Nhã Nam quyết định buổi tối ăn bữa ngon, coi như là ăn mừng mình phát tài. Đương nhiên thể trắng trợn như vậy được, phải uyển chuyển chút – “Để ăn mừng hai chúng ta ở chung, buổi tối mời ăn bữa tiệc lớn!”

      tự thấy mình hiểu được tài nấu nướng của , Lộ Hàn Phi hoàn toàn có gì ảo tưởng đến bữa tiệc lớn này, nhưng mà tuyệt đối nghĩ tới, Lộ Nhã Nam đúng là cho chút gian ảo tưởng nào, thực tế cũng rất tàn khốn!

      “Là phần gai đình hay là chiên đóng hộp?”

      Người đàn ông nào đó trải giường chiếu ngẩng đầu lên, gương mặt khó tin, “Đến bây giờ em còn nấu cơm?”

      Đôi mắt long lanh mê người sóng nước dao động, ngoại trừ vô tôi, còn có loại thản nhiên bình tĩnh. Đúng vậy, biết nấu cơm đáng xấu hổ sao? Đương nhiên là xấu hổ!

      “Em quên…”

      “Vậy năm nay em đều ăn thức ăn bán ở ngoài sao?” Lộ Hàn Phi chỉ có khiếp sợ mà còn tức giận, giơ tay lên lắc lắc .

      “Nảy!” Lộ Nhã Nam khó chịu, nhân cơ hội cầm tay bỏ ra, “ dạy dỗ em sao, đừng quên, em là chủ nhà đấy?”

      “Lộ Nhã Nam! Em có biết mỗi ngày đều ăn thức ăn bán ở ngoài ảnh hưởng đến sức khỏe !” Nhìn cực kỳ tức giận, khuôn mặt vừa rồi còn tươi cười bất cần đời trong nháy mắt mây đen giăng đầy. “Em có biết Nhân mỗi ngày có bao nhiêu bệnh nhân nhập viện vì lâu dài ăn thức ăn bán bên ngoài mà dẫn đến viên ruột, mỡ trong máu cao thậm chí là dạ dày ung thư !”

      cúi đầu di mũi chân, mặc dù cảm thấy sai nhưng lại muốn thừa nhận, lẩm bầm tiếng. “Cả nhà họ Lộ đều là thầy thuốc, cũng phải có mình học y…”

      “Em có biết những khối u đủ loại đó moi ra có hình dáng gì , đúng là nên cho em nhìn.” Là bác dĩ ngoại khoa ung bướu, Lộ Hàn Phi tuyệt đối có quyền phát ngôn. giơ tay lên chọc vào ót , vào cửa lâu như vậy cuối cùng cũng có cơ hội bày ra bộ dạng trai, “Em thử làm như vậy nữa xem, đến lúc đó bà nội cũng giúp em!”

      Dứt lời duỗi tay đưa ra trước mặt , “Đưa tiền.”

      “Hả?” Lộ Nhã Nam hiểu.

      mua thức ăn!” Lộ Hàn Phi giày, còn quên dạy dỗ câu, “Em còn dám ăn thức ăn bán ở ngoài, quyết tha cho em!”

      ****

      Lộ Hàn Phi tức giận mở cửa ra ngoài, Lộ Nhã Nam xì cười tiếng, được bao bọc bởi loại cảm giác quen thuộc, mặc dù muốn thừa nhận nhưng cũng thể , cảm giác này cũng tệ lắm.

      đến cuộc hôn nhân của và Lộ Hàn Phi, Lộ Nhã Nam có thể dùng từ để hình dung – hoang đường. chuyện hoang đường bắt đầu, vậy nhất định có kết thúc hoang đường.

      Theo , hơn năm trước hai người ly hôn là quyết định lý trí, cho nên bây giờ thu lưu chồng trước Lộ Hàn Phi mới xem như là tăng thêm chuyện hoang đường vào cái kết hoàn mỹ.

      Thu lưu Lộ Hàn Phi, phải do bị uy hiếp, cũng phải vì vơ vét tài sản của , nhiều năm như vậy, Lộ Nhã Nam vẫn nghẹn hơi, khẩu khí này tên là – “Tiểu Nhã Nam, nghe sai…”

      Từ lúc mười tuổi được nhà họ Lộ nhận nuôi, có trai bỉ ổi như vậy, mười mấy năm qua Lộ Nhã Nam đến chịu đựng cái giọng tự tin giảng đạo lý đó!

      “Tiểu Nhã Nam, em nên thích , mặc dù có phong độ, khí chất phi phàm nhưng mà em phải đợi đến lúc hai ly hôn!”

      Kết hôn được năm bọn họ du lịch, ở trong khách sạn ăn kem xem bộ phim “Chủ nhân thành tây tựu”. Bộ phim này xem n lần, mỗi lần Trương Học Hữu hát, Lộ Nhã Nam đều cười đến ngã trái ngã phải, kem bị sặc trong cổ họng mà còn cười đến dừng được. Lúc đó Lộ Hàn Phi cũng cười, vừa vỗ sau lưng vừa , “Tiểu Nhã Nam, chị dâu cũng rồi, bây giờ hai chỉ có người, rốt cuộc em cũng đợi được cơ hội…”

      Trong màn hình Trương Học Hữu trong vai Hồng Thất Công còn tiếp tục hát, “ em em em em em em em em…”

      Bên ngoài màn hình, Lộ Hàn Phi liếc mắt bình tĩnh nhìn biển trong đêm gợn sóng sợ hãi, thế mà giờ Lộ Nhã Nam nhìn thế nào cũng thấu. cười rươi, đẹp trai như cũ, “ để cho luật sư chuẩn bị thỏa thuận, em ký chữ là được. Chúng ta… ly hôn .”

      ****

      Lộ Nhã Nam thu lưu chính vì cái miệng ác khí, để cho Lộ Hàn Phi trợn to mắt chó nhìn chút, sau khi ly hôn với , cũng có cách sống của mình! muốn đứng thức ăn, nghiền nát trả thù , cho biết tại sao tất cả nhất định phải nghe sắp xếp của , lời của đều là vớ vẩn.

      Lộ Nhã Nam vì tranh khẩu khí mà giữ Lộ Hàn Phi, như vậy Lộ Nhã Nam chết cũng muốn ở chỗ này của có vẻ có nhiều logic.

      Cái lý do “ dám ngủ mình” chỉ có thể lừa dối Lộ Nhã Nam đắc ý vênh váo, đối với lý do này muốn lừa dối mình cũng lừa dối được.

      ra chỉ muốn nhìn chút, tiểu Nhã Nam rời khỏi nhưng ở cùng với hai, người sống thế nào có phải giống như năm đó, ở trong ngực khóc , “ hai phải của em nữa rồi…”

      Nhớ tới đây, Lộ Hàn Phi ném vào trong xe đẩy hộp xương sườn, phải, vẫn lừa mình dối người!

      ****

      Lộ Hàn Phi mua đồ trở về, bận rộn trong phòng bếp, thỉnh thoảng lại nghe thấy kêu rên tiếng, “Trời ạ! Thậm chí ngay cả đường trắng em cũng có!”

      Lộ Nhã Nam vùi mình trong ghế salon trả lời, “Đường vuông có được hay ?”

      Bộ dạng muốn điên khiến càng đắc ý hơn, sai, là nữ vương, Lộ Hàn Phi là đầy tớ! Đây mới là cảm giác muốn.

      Mùi thơm của bàn thức ăn nóng hổi xông vào mũi, quả gần đây Lộ Nhã Nam ăn ít, bây giờ ăn ngấu nghiến, cho dù nhìn Lộ Hàn Phi, phải giơ ngón tay cái lên, “Haiz, biết , lúc nấu ăn là lúc nhìn đàn ông nhất!”

      Người nào đó vừa ăn no hạ đũa, tối mặt, “Em khen sao?”

      “Đương nhiên!” Lộ Nhã Nam cắn miếng cánh gà cuối cùng, vô cùng khẳng định : “ còn có thời điểm nào nhìn đàn ông hơn sao?”

      Lộ Hàn Phi mặt người dạ thú và bằng cầm thú bực tức đứng dậy, tháo dây tạp dề cổ, trong nháy mắt khôi phục thành hán tử uy nghiêm. tà mị nhìn Lộ Nhã Nam cái, bắt đầu cởi từng nút áo cúc áo sơ mi của mình. “Tiểu Nhã Nam ~ em muốn tìm đường chết nhịp nhàng…”

      là vợ trước của , như vậy, chẳng lẽ phải gây hấn?

      Lộ Nhã Nam thấy nhưng sợ, tiếp tục càn quét thịt xào ớt xanh còn lại trong mân, “À? Vừa đúng lúc cửa sổ em trống lâu, suy nghĩ tìm bạn pháo, lần này cần tìm.”

      Đầu ngón tay Lộ Hàn Phi căng thẳng, cởi cái nút áo, gương mặt tuấn tú xanh mét, cũng lần thứ ba trong ngày gọi thẳng tên, “Lộ Nhã Nam! Em muốn làm tức chết phải ?”
      Last edited: 16/5/15

    4. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      nam nữ chính là 49 gặp 50... phải dạng vừa. Hay qá editor!!! Tiếp tục cố gắng nhá

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :