Từng bước dụ dỗ: Nữ luật sư xinh đẹp của tư lệnh.
Tác giả: Thần Mộ Nhi
Edit: An
Nguồn: tangthuvien.com
Giới thiệu:
Đan Diệc Thần, là con trai út của Đan gia, là tư lệnh trẻ tuổi, tay che trời, 4 năm trước trong lần vô tình gặp gỡ nhìn trúng .
Nghê Tiêu là luật sư , sợ trời sợ đất, chỉ riêng đối mặt với người đàn ông đó, hằng đêm cầu xin tha thứ
Trước khi kết hôn, tùy tiện hẹn gặp “ bạn trai trước” ai ngờ giữa đường bị bắt được, khiêng về nhà
Sau khi kết hôn, “người cũ” của thường xuyên quấy rầy, bị xử đẹp thương tiếc!
Vì tự do, chạy trốn 3 lần, ngại hao hết quân số, mà đuổi đến chân trời góc biển!
“Đan Diệc Thần, trái đất này, có chỗ nào tìm được ?” Phụ nữ nhe răng, nhếch mép cười
im lặng, cho biết, từ lúc 2 người thực “vợ chồng chi lễ” cài thiết bị tìm kiếm người !
chạy, đuổi!
Đoạn ngắn 1:
Đêm trăng cao gió lớn, bị mỗ nam ăn sạch sành sanh, phấn khích thét chói tai
“Đan Diệc Thần, nhìn ra, cởi quần áo quả thực chính là cầm thú”
“Mặc quần áo sao?”
cười hắc hắc, hai tay ôm eo của : “Mặt người dạ thú”
Đoạn ngắn 2:
ưỡn bụng lên tòa án, tức giận, vây ở cửa văn phòng luật sư
“Vợ , em to gan, mang thai con của , còn dám lên tòa?. Cột vào giường, chỗ nào cũng được ”
buộc miệng : “Nếu như dám làm vậy, em kiện tội giam giữ phi pháp”
Đùa sao?. phải là người dễ bắt nạt!
ngồi ở cuối bàn, đáy mắt sắc bén tràn đầy sủng nịch: “ đây chỉ có thể làm cho em xuống giường được, để xem em làm sao khởi kiện?”
cả kinh, bắt lấy tay :
“Đồ điên----- Trong bụng tôi còn mang thai con của nha!!!!!!”
Đoạn ngắn 3:
Phụ nữ tìm tới cửa cho biết: “Tôi còn khả năng sinh con, nhưng mà Diệc Thần tôi”
ta còn : “ ta cưới vì có khả năng mang thai”
tiêu sái đáp lại câu: “Có khả năng sinh con cũng là loại bản lĩnh”
Ban đêm, đè ở dưới thân, vỗ vỗ bụng của , thào : “ có em có con để làm gì”
cười, đáp án cũng ngoài dự đoán!
Đàn ông hư bị đem ra công lý, phụ nữ hư bị trừng phạt giường!.
Đoạn ngắn 4:
5 năm sau, Đan Tiểu Tam cáo trạng với Đan Tiểu Điểm:
“Sáng nay lúc ngủ dậy, em lại ngủ ở trong phòng của mình, ràng em nhớ ngày hôm qua em ngủ trong phòng của mẹ”
Đan Tiểu Điểm gật đầu : “Chị cũng thường xuyên bị như vậy, ba là ba nhớ lầm, nhưng kỳ thực, mỗi lần ba đều chiếm giường của mẹ rồi đuổi chúng ta ra ngoài”
Đan Tiểu Tam: “Rất phúc hậu, chúng ta làm gì bây giờ?”
Đan Tiểu Điểm: “Chúng ta bỏ nhà trốn ”
P.s: Nam chính phúc hắc, bá đạo, nữ chính có lúc ngây ngô, nhưng là nữ cường. Truyện sạch, sủng, mời các bạn nhảy hố!