1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục- Yến Ngữ Yên Nhiên (72 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      [​IMG]
      Tác giả: Yến Ngữ Yên Nhiên
      Nguồn: https://taodo1992.wordpress.com
      Edit: Táo đỏ

      Đôi: Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh

      Nam: vị tổng tài giỏi giang, đẹp trai, tuấn (dĩ nhiên)

      Nữ: là siêu mẫu mỹ lệ động lòng người

      …Trời sinh cặp??!! Kết hôn sống hạnh phúc là lẽ dĩ nhiên?

      , phải kết hôn mà là bị bức hôn mới đúng!

      …Ồ!Sao tiểu nữ nhân này khó thuần phục đến thế? Muốn thoát khỏi tay ta ư?…Hãy đợi đấy!

      Vậy rút cục mèo nào cắn mỉu nào?

      Ai là người bị thuần phục đây?

      tart_trung thích bài này.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 1: Hôn lễ thế kỷ
      Edit: táo đỏ

      Người ta bàn tán đây là hôn lễ thế kỷ!

      Tổng tài tập đoàn Lâm Lập, Lâm thị đại gia tộc – trưởng nam Lâm Lập Phong và siêu mẫu Hạ Tử Tinh kết hôn!

      Chú rể tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang; dâu cao quý, mỹ lệ động lòng người.

      là tuấn nam mỹ nữ, trời sanh cặp!

      Hôn lễ được cử hành rầm rộ, toàn bộ giới doanh nhân cũng đều tham dự, xem kiện náo nhiệt hiếm thấy này!

      Chú rể tinh thần thoải mái, thần thái hạnh phúc. dâu lại lạnh lùng, mặt có chút vui sướng nào. Đối với nàng mà , tình cảnh này chỉ là loại hành hạ!

      Gả cho người mình thương, trừ là hành hạ ra, còn có thể có cảm tưởng gì nữa?

      dâu mỹ lệ của tôi, tại sao cười cái?” Chú rể Lâm Lập Phong nhắc nhở dâu bên cạnh có nửa điểm cười.

      “Tôi đạo đức giả như , sao có thể cười giả tạo được!” dâu Hạ Tử Tinh nghiêng mắt nhìn cái, lạnh giọng .

      “Nụ cười của tôi là từ nội tâm, có nửa điểm giả dối. mình giả dối cũng được, đừng tưởng rằng ai cũng giả dối như .”

      –” Hạ Tử Tinh tức giận mở to mắt trừng .

      nên tức giận. Em thấy mọi người đều nhìn chúng ta sao? Cười lên. Bên kia có ký giả chụp ảnh đấy.” dùng tay ôm lấy bả vai của , cố ý kề sát mặt vào gần , làm bộ thân mật.

      Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ lộ ra nụ cười vô cùng cứng ngắc. thể làm xấu mặt mình tại hôn lễ của chính bản thân được, cho dù thế nào cũng muốn!

      “Cười tươi chút.” thấp giọng ở bên tai : “Em thấy mẹ em nhìn chúng ta sao?”

      Hạ Tử Tinh nhìn thấy ánh mắt của mẹ mình, mặt mẹ còn lộ ra lo lắng. Mẹ lo lắng cho sao!

      Hạ Tử Tinh lập tức tạo ra nụ cười giả vờ nhưng rất sáng lạn.

      đứa con hiếu thuận. Mẹ em tự hào vì em!” Lâm Lập Phong vỗ vỗ bả vai của .

      cần phải , mẹ tôi dĩ nhiên luôn lấy tôi là niềm kiêu hãnh!” giọng của Hạ Tử Tinh vẫn lạnh lùng.

      Lâm Lập Phong lộ ra nụ cười khinh thường rồi rời . Hạ Tử Tinh lặng lẽ nhìn tân khách chung quanh, cảm thấy mình vô dụng, bây giờ giống như cái xác có linh hồn vậy!

      Tương tự như tình cảnh kết hôn, biết bản thân chờ đợi ngày này bao lâu rồi nữa. mến Lý Vĩ Hoành, muốn được cùng sống hạnh phúc, cùng nhau bước vào lễ đường kết hôn, nhận những lời chúc phúc của mọi người.

      Nhưng, như mong muốn, hôm nay kết hôn, chú rể phải là Lý Vĩ Hoành- người mến, mà là người chán ghét nhất Lâm Lập Phong!

      là mỉa mai thay!

      Hôn lễ kết thúc, Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh trở lại căn nhà riêng của Lâm Lập Phong, lúc ấy là 2h sáng. Mở cửa phòng, Hạ Tử Tinh nhìn thấy chữ hỉ đầu giường, trong lòng lập tức nỗi da gà.

      Tối nay, là đêm động phòng hoa chúc của họ… Vừa nghĩ chuyện này, mặt Hạ Tử Tinh khỏi đỏ lên.

      “Sao thế? Còn vào?” Lâm Lập Phong đẩy Hạ Tử Tinh vào phòng, đóng cửa lại.

      Hạ Tử Tinh lập tức lui lại, ánh mắt trợn to khủng hoảng nhìn . Chẳng lẽ muốn cùng

      Trong lòng thấp thỏm, sợ như ác quỷ đầu thai luôn nhằm mà chọc phá. Đến lúc đó, nên làm cái gì bây giờ? Lòng của cơ hồ muốn từ chui ra từ cổ họng a…

      Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh biểu tình bộ dạng như vậy, lộ ra nụ cười ma quỷ.

      “Vợ của , đêm động phòng hoa chúc là khắc đáng giá ngàn vàng a! Em còn chưa hầu hạchồng mình thay quần áo nghỉ ngơi?” Giọng của Lâm Lập Phong tràn đầy đùa giỡn.

      đừng mơ tưởng!” Hạ Tử Tinh lập tức nắm chắc cổ áo mình thối lui.

      “Em làm, để tôi tự mình làm.” Lâm Lập Phong từng bước từng bước tiến tới gần Hạ Tử Tinh. Hạ Tử Tinh nhìn từng bước tiến tới gần, sợ hãi vội vàng lui về phía sau.

      được qua đây! dám lại gần là tôi kêu lên đấy!”

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 2: Đêm tân hôn
      Edit: táo đỏ

      “Tốt. cứ kêu to lên . Để cho tất cả mọi người đều biết tình cảm mãnh liệt của chúng ta! sợ hãi tiếp tục kêu !” Lâm Lập Phong nhìn dáng vẻ kinh hoảng của cảm thấy chơi .

      Lời của Lâm Lập Phong làm cho Hạ Tử Tinh đỏ bừng mặt.

      , muốn thế nào?”

      Lâm Lập Phong dồn đến vách tường làm cách nào nhúc nhích nổi.

      “Tôi chỉ muốn ôm tân nương của tôi cùng trải qua đêm tân hôn a.” Cánh tay cường tráng của ôm vào trong ngực mình. để có nửa điểm phản kháng!

      Thân thể của bọn họ dính sát vào nhau, mùi vị nam tính đặc biệt người bao vây quanh . dùng hai tay chống đỡ lồng ngực của , thầm nghĩ mọi cách tách ra khỏi người .

      , rốt cuộc muốn như thế nào mới có thể bỏ qua cho tôi?” Hạ Tử Tinh dường như muốn van nài.

      “Trở thành thê tử của tôi, cho đến khi tôi chán ghét , tôi tha cho !” tuyên bố lãnh khốc.

      Hạ Tử Tinh ngẩng đầu tức giận nhìn : “Đừng mơ tưởng! Tôi tuyệt đối làm vợ ! Tôi gả cho là bất đắc dĩ! Nhưng tôi để mặc muốn làm gì làm! để mặc định đoạt!”

      “Tốt!” Ngón tay thon dài của nhàng vuốt vài sợi tóc rủ xuống ở trán , thoáng chốc cảm giác mình run rẩy.

      Thấy phản ứng của , cười tiếng quỷ dị: “Vậy chúng ta thử chút xem!”

      Vừa , dùng tay nhấc cằm lên, hôn lên đôi môi mềm mại của . Bờ môi của như gặm nhấm , chút thương tiếc mà chiếm đoạt . Những lời môi bị nuốt hết ở trong miệng , đầu lưỡi mềm nhẵn của trượt vào trong miệng cùng dây dưa.

      muốn tiếp nhận , dùng hết toàn lực đẩy ra. hơi chút buông lỏng, rất nhanh sau đó lại ôm chặt lấy , cùng ngã nhào lên giường. Lấy tốc độ nhanh nhất, đè xuống giường, tiếp tục việc vừa xong.

      ở phía dưới cách nào nhúc nhích được, tự với mình, cho dù thế nào cũng thể chịu khuất phục! phản ứng, cho dù ta mạnh mẽ cứng rắn đoạt lấy , cũng khuất phục!

      Bàn tay to lớn của trượt vào trong y phục của , ôn nhu vuốt ve da thịt mềm nhẵn của , dấy lên người ngọn lửa khó hiểu. Nụ hôn của xuống đến cổ hôn nhàng, những nụ hôn như cánh hoa rơi lả tả cổ khiến cảm thấy trận run rẩy. nắm chặt tay, để chính mình phát lên tiếng.

      “Xem ra, thân thể em còn thành hơn nhiều so với miệng của em.” ngẩng đầu trước ngực , trong tròng mắt lạnh như băng đều là đùa giỡn.

      Hạ Tử Tinh lập tức đẩy ra, rời . sửa sang lại y phục xộc xệch của mình, quát to: “ là đại ác ma! Đại sắc quỷ! mau cút !”

      Lâm Lập Phong tỏ vẻ buồn cười nhìn nàng, “Mắng chồng mình là đại sắc quỷ! Hạ Tử Tinh em đúng là kỳ lạ!”

      “Lâm Lập Phong! mau cút cho tôi!” Hạ Tử Tinh khàn giọng quát càng lớn.

      “Em nên kích động. Tôi hiểu em muốn cùng tôi ngủ chung giường, cho nên tôi tìm người khác tới.” phủi tay, người phụ nữ ăn mặc diêm dúa lẳng lơ từ phòng rửa tay ra, thoáng cái ngã vào trong lòng ngực của .

      thôi Phong, người ta rất muốn giết chàng nha. Trễ như vậy mới để cho người ta ra ngoài? Em ở bên trong buồn chết mất.” Thanh làm nũng của ta làm cả người Hạ Tử Tinh nổi hết cả da gà.

      có cách nào, ta chịu . thể làm gì khác hơn là phải ủy khuất em.” Lâm Lập Phong thân mật gật đầu bên cánh môi tươi đẹp của ta.

      Hạ Tử Tinh mở to hai mắt nhìn, chả lẽ ta định trong đêm tân hôn của hai người, ở giường của hai người lại cùng đồ cáo già này triền miên?! Hạ Tử Tinh cảm thấy máu nóng trong người như xông lên đến đỉnh đầu!

      Đồ cáo già kia liếc nhìn nàng cái: “Sao còn ? Chẳng lẽ muốn xem chuyện tốt của chúng tôi sao?”

      ta xong, cười hì hì, vẻ mặt tỏ ra quyến rũ.

      “Các người muốn làm gì tôi có hứng thú muốn biết! Hãy rời phòng tôi mau! Tôi cần nghỉ ngơi!” Hạ Tử Tinh lớn tiếng gào lên.

      “Xin lỗi, tôi cảm thấy cái giường này thoải mái! Tôi muốn ở chỗ này nghỉ ngơi. Em muốn ở lại tùy. Chỉ cần quấy rầy chúng tôi là được.” Lâm Lập Phong hôn đồ cáo già, nhanh chóng áp ta dưới người mình.

      Hạ Tử Tinh nhìn bọn họ ở giường. nắm chặt nắm đấm! sỉ nhục! Hạ Tử Tinh nhớ kỹ trong lòng!

      xoay người cách cứng ngắc rời khỏi phòng, ra phòng khách. Trong phòng tiếng rên rỉ dồn dập truyền ra làm cảm thấy xấu xa, ác tâm!

      dùng hai tay che lỗ tai của mình, muốn nghe những thanh khó nghe kia. Nhưng bất kể có làm thế nào, thanh kia giống như quay chung quanh bên tai vậy, vứt được!

      Vì sao phải bị vũ nhục như vậy?! Vì sao phải bị hành hạ như vậy?!

      là Hạ Tử Tinh luôn tự tin a! Vì sao tại lại biến thành như vậy?! Đến hết thảy rốt cuộc là tại sao?!

      Thanh từ gian phòng bên cạnh ngừng truyền tới, tiếng rên rỉ của đồ cáo già kia cũng càng lúc càng lớn.

      Hạ Tử Tinh dùng sức mình che lỗ tai lại, nhưng làm sao cũng ngăn cản được thanh khiến buồn nôn kia.

      Lâm Lập Phong chết tiệt! Cái đồ cáo già kia cũng chết tiệt kém, cái đồ…đồ biết xấu hổ! Chẳng lẽ lúc bọn họ làm loại chuyện như vậy thể nhàng hơn chút sao?

      Chẳng lẽ bọn họ biết bọn họ lớn tiếng như vậy rất quấy rầy người khác sao? Hạ Tử Tinh hung hăng đấm cái xuống dưới tấm nệm mềm mại, sau đó chợt đứng lên! Tên nam nhân chết tiệt kia, tại sao phải ngủ phòng khách chứ? Tại sao lại làm chuyện đó vào đúng hôm nay, còn đem vứt ở bên ngoài?

      Mặc dù căn bản là lên tiếng, nhưng, Hạ Tử Tinh cũng phải người dễ dàng để cho người khác khi dễ! ta dám nhục nhã như vậy, cũng đừng trách khách khí! Nghĩ tới đây, Hạ Tử Tinh cắn cắn môi, sau đó sải bước rời phòng khách.

      lát sau, thân thể mềm mại của ra ở trước cửa phòng, trong tay còn cầm thùng đá!

      Nhìn cánh cửa khép hờ, Hạ Tử Tinh lộ ra vẻ cười lạnh, Lâm Lập Phong, đồ đáng chết, tôi cho hưng phấn hơn nữa!

      nhàng đẩy cửa ra, Hạ Tử Tinh từ từ vào.

      Hai người ôm nhau ở giường phát vào, vẫn tiếp tục “trò chơi nóng bỏng” chỉ dành cho người lớn, đồ cáo già diễm lệ kia cả nửa người phía cơ hồ toàn bộ lộ ra, miệng còn phát ra từng tiếng kiều.

      Mà Lâm Lập Phong nằm người cái đồ cáo già đó, ngừng cố gắng. chút cũng cảm nhận được Hạ Tử Tinh.

      Nụ cười mặt Hạ Tử Tinh càng đậm, bước nhanh tới bên giường, giơ tay lên, rầm tiếng, nửa thùng băng đá, giội lên hai người ôm nhau giường.

      Lâm Lập Phong lập tức nhảy dựng lên!

      “Hạ Tử Tinh! bỗng dưng phát điên gì thế?” Lâm Lập Phong tức nghiến răng nghiến lợi gào thét.

      Hạ Tử Tinh cười lớn: “Lâm Lập Phong, thích lễ vật của tôi tặng sao?”

      “Chết tiệt!” Lâm Lập Phong túm tay , áp người lên vách tường, hai mắt bùng cháy ngọn lửa giận dữ!

      “Phong, Phong…” Đồ cáo già đáng ghét đó ở giường lo lắng gọi.

      “Cút! Mau cút !” Lâm Lập Phong , quay đầu lại ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Tử Tinh. Nếu như ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Hạ Tử Tinh bị giết chết đến vài ngàn lần rồi.

      Đồ cáo già kia cầm y phục, bĩu môi rất tình nguyện rời .

      muốn thế nào?” Hạ Tử Tinh dũng cảm đón nhận ánh mắt giận dữ đó. mới sợ!

      Lâm Lập Phong lộ ra nụ cười cực lạnh: “Tốt, lễ vật em tặng tôi rất thích! Tôi cũng muốn trả lại em phần lễ vật!”

      ta kéo Hạ Tử Tinh vào phòng tắm, mở vòi nước hoa sen, nước lạnh như băng đổ xuống đầu Hạ Tử Tinh, đổ xuống cả người . Hạ Tử Tinh rùng mình! lập tức ôm lấy thân thể của mình.

      tại là tháng 12 khí trời rét lạnh, nước này lạnh như băng quả thực là đạt tới trình độ lạnh thấu xương mà!

      ! Tên khốn kiếp này!” Hạ Tử Tinh đẩy ta ra, muốn rời phòng tắm. Lâm Lập Phong lại dùng lực mạnh xoay lên vách tường, nước lạnh như băng rơi người Hạ Tử Tinh, mà Lâm Lập Phong cũng may mắn thoát khỏi tình cảnh cả người ướt đẫm!

      “Chết tiệt! buông ra!” Hạ Tử Tinh thể nhúc nhích, đôi môi cũng trở nên tím bầm.

      phải toàn thân là lửa giận sao? tại nhờ tình huống này mà dập tắt lửa, hẳn ưa thích?” Lời của Lâm Lập Phong lãnh khốc tới cực điểm. Hạ Tử Tinh cả người nổi da gà. Nam nhâm này kinh khủng a~~!

      Hạ Tử Tinh hô to: “ điên à!”

      “Xem ra lửa giận trong lòng em còn chưa hoàn toàn bị dập tắt! sao! Để tôi giúp em!” Bỗng nhiên Lâm Lập Phong tiến sát tới, chặn miệng của . Đầu lưỡi mềm nhẵn của xông vào miệng cùng dây dưa với chiếc lưỡi thơm mùi đinh hương.

      Hạ Tử Tinh bị áp đặt vách tường, cả người cách nào nhúc nhích, miệng lại bị phong tỏa quá chặt chẽ, lửa giận trong lòng bừng lên mạnh mẽ. liều mạng giãy dụa muốn thoát khỏi khống chế của ta.

      tay bắt lấy hai tay của , tay còn lại ôm hông , thành công giữ chặt hơn. Hạ Tử Tinh cơ hồ hô hấp được! tức giận dùng lực mạnh cắn đầu lưỡi , lập tức cảm thấy trong miệng mình có mùi máu tanh.

      Lâm Lập Phong lập tức buông lỏng , thừa cơ hội này đẩy mạnh ta ra, lập tức rời khỏi trường, trở về phòng khách.

      Lâm Lập Phong sờ sờ đầu lưỡi bị cắn, tròng mắt đen nhánh thâm thúy cách nào che dấu được tức giận!

      tìm người hãm hại , theo dõi , sắp đặt lên giường cùng nam nhân để hãm hại , mục đích để thân bại danh liệt!

      cố ý cưới là muốn trừng trị, dạy dỗ ! Muốn phải trả giá đắt!

      Vốn là nghĩ chỉ cảnh cáo trừng phạt thỏa đáng rồi sau để rời ! nghĩ tới “mèo hoang” này lại khó thuần phục đến thế!

      Tốt! Là em khơi mào hứng thú của tôi! Đừng trách tôi buông tha em!

      Hạ Tử Tinh! Em nhất định cả đời này phải làm đồ chơi của tôi! Làm vợ của tôi!

      Hạ Tử Tinh thở hổn hển về phòng khách, vừa may là còn có thể chạy trốn! Nếu , biết tên đại khốn khiếp đại sói lang Lâm Lập Phong kia muốn xử trí mình như thế nào?!

      sờ đôi môi của mình bị hôn đến phát đau. Nhịn được trào dâng nước mắt ủy khuất!

      bất quá là nhầm phòng gặp phải tình cảnh ta ngủ giường cùng nam nhân khác…

      vô tội! Những người của Diễm Môn phải là do đưa tới! Sau khi tỉnh lại ta đổ tội cho , cho rằng gây nên!

      cùng ta thù oán, vì sao phải làm như vậy?! Cái tên não heo kia sao suy nghĩ kỹ?!

      Mà ghê tởm hơn! ta dám cưỡng bức phải kết hôn cùng ta, để che dấu gièm pha!

      Nếu như ta chỉ muốn tìm người để kết hôn, chị hai ta như vậy phải là thích hợp hơn sao? ta nên cưới ? có bạn trai rất tốt, cũng tính toán đến việc kết hôn. Nhưng… kết quả lại!

      Tên Lâm Lập Phong đáng chết này! hận chết ta! ta cường ngạnh cưới còn là hành hạ ! Nếu như trong lòng ta cố ý cho là việc đó là gây nên, ta dễ dàng bỏ qua cho sao?

      Tuyệt đối ! Nhưng ta là người có cừu oán tất phải trả! người nào, ai dám đắc tội còn có thể bình an vô ! Bao gồm cả !

      ta trừng trị thế nào đây? Đêm đầu tiên tìm đồ cáo già kia vũ nhục , đừng đấy mới chỉ là bắt đầu !

      Hạ Tử Tinh là ai chứ? nào có thể để tùy ý bắt nạt?

      Mặc dù Hạ gia có gia thế bằng Lâm gia nhưng Hạ Tử Tinh cũng có danh tiếng, muốn hành hạ ? Trừng trị ?

      tuyệt đối để được như ý! tuyệt đối khuất phục thế lực ác bá! Tuyệt đối !

      Lâm Lập Phong! cứ chờ xem!

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 3: Báo thù: thuốc xổ


      Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Tử Tinh còn trong giấc mộng ngoài cửa có tiếng gõ cửa đánh thức.

      “Là ai?” Hạ Tử Tinh lười biếng hỏi.

      “Tôi là Ngọc tẩu.” Cửa ngoài truyền tới thanh .

      Hạ Tử Tinh mở cửa phòng, nhìn thấy người phụ nữ trung niên tầm 40 tuổi. Thái độ bà ta cung kính nhưng lại lạnh lùng nhiều hơn.

      “Bà là ai?” Hạ Tử Tinh hỏi.

      “Tôi là Ngọc tẩu, là người giúp việc của Lâm gia.” Ngọc tẩu trả lời hề khách khí.

      “Bà tìm tôi có chuyện gì sao?”

      “Bây giờ là 7 giờ sáng, hẳn là phải nấu bữa ăn sáng, thiếu phu nhân.”

      “Cái gì? Muốn tôi nấu bữa sáng?” Tiếng của Hạ Tử Tinh cao lên đến quãng tám. Muốn nấu bữa sáng?! là thiên kim tiểu thư a~~!

      “Đúng. Nữ nhân Lâm gia chúng ta mỗi sáng đều vì trượng phu của mình mà nấu bữa sáng, thiếu phu nhân cũng ngoại lệ.” Ngọc tẩu cao ngạo, dường như bà mới là chủ nhân chân chính.

      “Xin lỗi, tôi biết làm!” Hạ Tử Tinh lạnh lùng.

      sao, tôi chịu trách nhiệm chỉ bảo cho thiếu phu nhân.”

      cho bà biết, tôi làm!” Hạ Tử Tinh tức giận muốn đóng sầm cửa phòng lại. Ngọc tẩu lập tức chặn cửa.

      “Thiếu gia nếu như muốn làm…, thiếu gia gọi mẹ đến làm. Thiếu phu nhân, muốn tôi gọi điện thoại cho lệnh tôn sao?” Lời của Ngọc tẩu mang theo uy hiếp.

      “Bà——! Bà uy hiếp tôi?” Hạ Tử Tinh chỉ về phía bà ta, mở to mắt.

      “Tôi dám, tôi chỉ chuyển cáo lời của thiếu gia mà thôi.” Khuôn mặt Ngọc tẩu vẫn lạnh lùng, lộ vẻ gì.

      Hạ Tử Tinh cắn cắn đôi môi, Lâm Lập Phong chết tiệt! Muốn tôi nấu bữa ăn sáng cho ăn? Được, vậy được nếm thử mùi vị của tôi!

      lúc sau, trải qua hơn mười lần làm làm lại, Hạ Tử Tinh có thể đem trứng chần nước sôi thành công để bàn ăn đợi Lâm Lập Phong thưởng thức. Thừa dịp Ngọc tẩu chú ý, đem chút thuốc xổ len lén bỏ vào sữa bò của Lâm Lập Phong. Chờ ta uống ly sữa này là… Hắc hắc! Có trò hay để xem rồi!

      Hạ Tử Tinh nhìn ly sữa bò mặt bàn lộ ra nụ cười như ma quỷ.

      Lâm Lập Phong thấy bữa cơm vợ mình tự tay làm, trứng ngon mắt, lạp xưởng đầy đủ bị sứt mẻ, sữa bò ấm nóng, nhìn Hạ Tử Tinh cái “Khá tốt ” rồi nở nụ cười:

      “Xem ra cũng tệ lắm, biết mùi vị thế nào?”

      ăn thử chút .” Hạ Tử Tinh ngồi xuống phía đối diện ta.

      Lâm Lập Phong ăn trứng gà, mùi vị cũng đến nỗi tệ. Dĩ nhiên ngon bằng Ngọc tẩu làm, nhưng miễn cưỡng có thể chấp nhận được.

      “Như thế nào?” Khóe miệng Hạ Tử Tinh nhấc lên nụ cười.

      “Cố mà làm!”

      “Tôi mất lúc mới làm được.” Hạ Tử Tinh hừ lạnh. Làm bữa sáng, chỉ làm cho mất thời gian, còn làm tay bị dầu nóng bắn lên nhiều lần.

      “Tôi ở lầu nghe thấy phía dưới có thanh heo bị giết kêu rất nhiều lần. Heo kia hẳn phải là em chứ?” Lâm Lập Phong trêu chọc .

      “Hừ ——” Hạ Tử Tinh quay mặt qua chỗ khác uống sữa bò của mình, thèm nhìn ta nữa. Bất quá, mắt của vẫn len lén nhìn chăm chú xem ta có uống ly sữa bò kia .

      Lâm Lập Phong cầm lấy ly sữa bò, ánh mắt Hạ Tử Tinh lập tức theo dõi tay ta, đợi thời khắc kích động nhân tâm đến.

      Chỉ thấy ta biết là sữa bò liền để xuống với Ngọc tẩu: “Hôm nay tôi muốn uống sữa bò, cho tôi tách cà phê.”

      “Thiếu gia, phu nhân vì con của cậu sau này, cậu phải giảm uống cà phê, nên uống nhiều sữa bò hơn.” Ngọc tẩu đem lời của mẹ Lâm Lập Phong chuyển cáo ta.

      Lâm Lập Phong nhíu mày, “Đừng dài dòng! Cho tôi ly cà phê!”

      “Dạ.” Ngọc tẩu xoay người vào phòng bếp lấy cà phê.

      Hạ Tử Tinh vừa uống sữa bò vừa nhìn ly sữa có thuốc xổ kia lộ ra vẻ mặt thất vọng. đáng tiếc a! ta uống ly sữa bò đó. Lần sau nên đem thuốc thả vào trong cà phê! thầm suy nghĩ.

      Bỗng nhiên có tiếng nhạc kêu vang, Hạ Tử Tinh nhìn điện thoại chút, là bạn tốt La Y của . La Y là nữ tiếp viên hàng , thời điểm kết hôn, La Y máy bay thể tham gia hôn lễ, tại trở về. cầm lấy điện thoại di động tới phòng khách bên kia nghe máy.

      “Như thế nào? Tiếp đất an toàn chứ?” Hạ Tử Tinh có thể dùng giọng thoải mái đối với bạn tốt.

      “Đó là đương nhiên! Nếu bây giờ còn có thể chuyện với cậu sao?” La Y ở trong điện thoại cười khanh khách.

      “Tôi rất nhớ cậu, La Y.” Hạ Tử Tinh bỗng nhiên thở dài.

      “Làm sao vừa kết hôn lại nghĩ tới tôi a~~. Phải nghĩ tới lão công hoàn mỹ của cậu chứ?” La Y tính trêu chọc .

      “Thôi . ta hành hạ tôi, tôi liền cười trộm.”

      “Kết hôn nhất định phải chung sống hòa hợp.” La Y khuyên can.

      “Rất khó khăn! Tôi với ta vĩnh viễn cũng hòa bình được ngày!” Hạ Tử Tinh suy đoán cách chắc nịch.

      “Tháng này tôi rất rảnh rang. Cậu có rảnh rỗi nhớ tìm tôi nha.”

      “Tốt. Mấy ngày sau gặp lại.” Hạ Tử Tinh sảng khoái.

      “Vợ chồng cậu hưởng tuần trăng mật sao?” La Y kỳ quái hỏi.

      “Hừ! Hưởng tuần trăng mật? Chúng tôi là chiến tranh bắt đầu!” Hạ Tử Tinh hừ lạnh.

      Trở lại bàn ăn, Hạ Tử Tinh thấy ly sữa bò trước mặt mình được rót đầy. nên, nhất định là Ngọc tẩu làm. Bà giúp việc này mặc dù làm việc nhanh nhạy, nhưng những việc mình có thể làm, mình vẫn có thể làm tốt.

      cầm ly sữa bò cạn sạch. Sau đó phát ra ly sữa bò của Lâm Lập Phong thấy đâu. Chẳng lẽ ta uống rồi? Hạ Tử Tinh thầm cao hứng trong lòng.

      Lâm Lập Phong thấy Hạ Tử Tinh nhìn mình thầm lộ ra tia cười thần bí, liền lạnh lùng liếc cái: “Em ngắm nhìn tôi xong chưa?”

      “Nhanh như vậy uống hết ly sữa bò?”

      “Ly sữa bò nào? Chính là ly sữa tay em a.” Lâm Lập Phong xem thường cúi đầu đọc báo.

      Hạ Tử Tinh sửng sốt chút, nhìn ly sữa trống rỗng tay, sắc mặt biến đổi, lập tức chạy lên lầu. chạy đến phòng tắm liều mạng móc cổ họng mình, muốn đống sữa bò uống phun hết ra ngoài.

      Nhưng, bụng đột nhiên đau nhói, biết, hết thảy quá muộn! Thuốc xổ phát huy tác dụng…. ^^

      Hơn mười lần rồi a~~, Hạ Tử Tinh khổ sở. Gương mặt trắng bệch nằm giường nhắm mắt lại, cầu nguyện trời cao nên làm mình tiếp tục bị tào tháo rượt nữa. Nếu , chết mất.

      Trời ạ! Hại người cuối cùng thành hại mình! Như vậy có phải là tự gây nghiệt chướng thể sống nổi ?!

      Buổi tối, Hạ Tử Tinh còn ngủ mê man, Ngọc tẩu tới báo cho là tối nay và Lâm Lập Phong phải tham gia yến tiệc. Lễ phục chuẩn bị xong, phải đứng lên rửa mặt thay trang phục.

      Đẩy thân thể mệt mỏi, Hạ Tử Tinh kiên trì bò dậy khỏi giường. Rửa mặt mặc y phục, Hạ Tử Tinh cùng Lâm Lập Phong ngồi lên xe hơi lên đường.

      “Em trang điểm sao? Mặt mũi sao lại khó coi như vậy?” Lâm Lập Phong bất mãn. Tối nay muốn dẫn tham gia yến tiệc quốc tế, bên trong là người của công ty đa quốc gia, tổng tài cùng các nhân viên quan trọng, xem ra giống như ngã bệnh, khuôn mặt nhìn vô cùng thoải mái!

      “Lưu, đến MBM , tìm chuyên viên trang điểm cao cấp. Tôi muốn bộ dáng của ta hù dọa người khác.”

      Hạ Tử Tinh nhắm mắt nghỉ ngơi, căn bản rảnh để ý đến việc ta muốn xử trí mình thế nào.

      Ở MBM nổi tiếng, được trang điểm trở nên xinh đẹp, rực rỡ.

      là “người dựa vào y trang, Phật dựa vào kim trang”! Lâm Lập Phong rốt cục lộ ra nụ cười thỏa mãn.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chap 4: Ngẫu nhiên gặp người tình cũ


      Ở yến tiệc, mọi người thảo luận sôi nổi, ai nấy y phục trang trọng, ai ai cũng là những nhân vật nổi tiếng, còn có nhiều các thiên kim tiểu thư…

      “Tôi cùng bạn thương lượng chút chuyện làm ăn, em cứ tự nhiên. Nhưng, tôi cảnh cáo em nên làm gì ở bên ngoài… để cho Lâm gia phải hổ thẹn. Hậu quả, chỉ sợ em gánh vác nổi!” Lâm Lập Phong cảnh cáo Hạ Tử Tinh.

      Hạ Tử Tinh hừ lạnh tiếng coi như là đáp lại lời ta.

      Lâm Lập Phong liếc nhìn cái, xoay người rời . Nhìn ta khi xoay người sang chỗ khác khuôn mặt lập tức trở nên tươi cười, Hạ Tử Tinh quả thực coi thường! Người này, quá dối trá!

      xoay người định tìm chỗ thanh tĩnh nghỉ ngơi chút, nhưng thấy bạn trai cũ Lý Vĩ Hoành ôm tuổi còn trẻ lại xinh đẹp cùng nhau cười cười vui vẻ lướt qua . Giống như căn bản nhìn thấy vậy, ngay cả ánh mắt cũng keo kiệt hề liếc nhìn cái. Căn bản coi là trong suốt!

      “Vĩ Hoành, em hay là cái Hạ Tử Tinh kia?” trẻ nhắn nũng nịu hỏi.

      “Đương nhiên là em rồi! Hạ Tử Tinh ham mê hư vinh! sớm quên ta.” Lý Vĩ Hoành tàn nhẫn , lời như kim châm đâm vào lòng , đau nhói.

      nhìn thấy ôm trẻ dần xa, hốc mắt bỗng đỏ lên. hiểu mình phản bội tình của hai người, Vĩ Hoành chắc thể tha thứ cho . . . Nhưng nổi khổ tâm riêng của , thể thấy ?

      phải là vì cứu ba, cứu Hạ gia bên bờ vực phá sản, sao lại đáp ứng Lâm Lập Phong, gả cho ta, làm vợ của ta?

      quên lời thề ước của hai người, nhưng thể giữ vững nữa rồi!

      “Như thế nào? Tình cũ khó quên? Nhìn thấy bạn trai cũ trở nên mất hồn sao?” Thanh trầm khàn của Lâm Lập Phong bỗng nhiên ở bên cạnh .

      tức giận nhìn chằm chằm Lâm Lập Phong cái, xoay người tới ghế sa lon ngồi xuống, thèm để ý lạnh nhạt châm biếm của ta.

      “Như thế nào? Để tôi mình? Em sao?” Khóe miệng Lâm Lập Phong là nụ cười tràn đầy đùa cợt.

      “Tôi thương ấy thế nào? cho rằng toàn bộ mọi người thế giới đều giống , lãnh khốc vô tình, biết là gì hay sao?” Hạ Tử Tinh nhìn , xem thường!

      Hừ! Con người ghê tởm! Trước mặt chồng mới cưới của mình lại tỏ vẻ đối với tình nhân cũ nhớ mãi quên? muốn chết mà!

      “Tình thế nào? Các người đến chết sống lại sao? Cuối cùng phải cũng chia tay? xem người ta đấy, vừa rời vui mừng với tình mới. Tình của các người đúng là rẻ mạt!” Lâm Lập Phong chút lưu tình châm chọc .

      Hạ Tử Tinh biến đổi sắc mặt, “Nếu như phải cản trở, chúng tôi chừng đã kết hôn rồi.”

      “Nếu như , ngay lập tức tìm người khác thay thế ! xem bọn họ thân mật a! Chúng ta mặc dù là vợ chồng, nhưng còn thân mật bằng người ta đấy.” cố ý ở bên cạnh lỗ tai thổi hơi, khiến cho cả người khó chịu.

      “Thân mật?!” Hạ Tử Tinh lộ ra nụ cười lạnh, “Lâm tiên sinh, phải thích nam nhân sao? Loại người như phải là nam nhân bình thường, biết cái gì gọi là thân mật sao?”

      Sắc mặt Lâm Lập Phong biến đổi, lạnh lẽo vô cùng. Hạ Tử Tinh đáng chết này! Dám đem kiện kia ra nhục nhã mình?!

      tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Tốt! Tôi làm biết tôi có phải là nam nhân bình thường ! ! Về nhà!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :