1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Tổng mạn - NP] Cúc Trắng Trong Mưa - Chạng Vạng

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Cúc trắng trong mưa - Chạng Vạng

      [​IMG]

      Thể loại: đại, Tổng mạn – Np

      Đôi lời p/s: _mình nhắc chút, cái truyện này là xuyên vào các bộ anime như “Brother conflict”, “hoá giải lời nguyền”, “Cung đàn vàng”, “ em 1000% (3000%) lần”, “hắc quản gia”.

      _Ngoài ra nữ chính là đa tài đa nghệ, nhưng nghề nghiệp chính là ca sĩ kim diễn viên.

      _Mình lấy hình tượng nữ chính là ca sĩ Megurine Luka (cái này mình đổi tên), ngoài ra, truyện này là “đạo nhạc có giấy phép”(tất nhiên mình chỉ lấy những ca khúc các ca sĩ hát, ngoài ra nếu ca khúc bên ngoài mình tên ca sĩ trình bày, tên tác giả có khi mình nhớ bỏ trống)

      _Còn thể loại Np ai dị ứng xin nhấn back.

      _ Truyện được viết theo số lượng like và cmt ( 2 người trở lên)
      Tiến độ: 2 chương/ tuần, rảnh rổi thêm vài ba chương nữa, ngoài ra nếu được bạn xem nhiều thêm

      Giới thiệu gắn ơi là gọn:

      Thế kỉ 26………Công nghệ phát triển, ca sĩ ảo lừng lẫy thời bị bỏ quên trong góc tối rác rưởi nào đó. Trò chơi của nhưng giấc mơ được phát triển mạnh. Đến nỏi dường như cả thế giới đem nó vào môn học tập và giải trí.

      Từ ca sĩ ảo Megurine Luka, trở thành tấm ảnh ảo hay con búp bê bụi bặm. cảm xúc, hơi thể. Thế trời còn thương có thể cho xuyên qua.

      Kiếp này mãi làm nhân vật ảo

      Đời người trôi nhanh, thoáng chốc thế giới làm người cũng kết thúc. Nhưng lại có cảm giác gì tiếc nuối nhỉ???....

      Kiếp này là kẻ máu lạnh, có gia đình
      ngờ số vẫn chưa tận. Lão thiên trêu người đem vứt vào thế giới nào đó. Khi mới vừa chào đời chứng kiến được cảnh cha mẹ qua đời.
      Cứ nghĩ kiếp này kết thúc, ngờ……………Bố nuôi đến…
      Kiếp này vui chứ? Hay chỉ là như những giọt mưa chạm cánh hoa trắng rồi hoà tan trong đất?

      Trích ít lời (giấu tên nhé ^.^)
      “Biển rất đẹp! Giống như mắt cậu”

      “ Thuốc đắng giả tật…….ta bệnh rồi. Thuốc nào cho ta?”

      “Thần linh nhờ ta gửi cho em món quà.”

      “Giọng thế này đóng vai ác kiểu gì?”

      “ Nhớ về ……….Được chứ?”

      “Vứt mấy thứ linh tinh kia qua bên. Lại đây nào!”

      “Lần sau, có thể…..cùng uống trà chứ?”

      cái xác xinh đẹp. làm ta mơ luyến”

      “Nghiêm túc chút. Ngài chắc chết đâu”

      “Mèo con, đừng xù lông nữa. Đáng chết mất”

      “ Ta……. hiểu ngươi….nhưng ta thua rồi”

      “ Đừng khóc. Bên cậu còn có tớ mà”

      ngứa mắt……….những tên rùi nhặn quanh ngươi”

      “Này…….tôi…….à ừm…..” (người được chặn đường nghe rời )

      “ Nàng là của ta. Cấm chạm vào….”

      chết mất. Mỗi ngày thiết kế đồ cho em………nhé!”

      “Chị ấy là của riêng tôi. Ai chạm vào giết!”

      “Này dịu dàng chút !”

      ………………………………………………………

      Hoa cúc trắng trong mưa. Liệu có ai cảm thông mà dành thời gian để nhặt chúng lại?
      ThiênMinhPhong Vũ Yên thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 1: CÓ KIẾP SAU ?

      Đời người bình thản. Mỗi ngày chỉ cần bạn phóng tầm mắt ra có thể thu trọn cả đại lục vào mắt dù chỉ chỗ.

      Thế kỉ 26

      Các lời tiên tri về ngày tận thế dường như vào dĩ quản. Công nghệ thế giới con người phát triển. Hoà bình lặp lại giữ các lục địa. Bình ổn giá cả kinh tế dường như trở thành mục tiêu chính cho tấ cả các nước đề ra.

      CÙng nguyên nhân đó, công nghệ phát triển. Đời sống con người được đáp ứng tốt hơn về mặt tinh thần và vật chất. Và nhắc đến tinh thần ai nhắc đến trò giải trí của những giấc mơ trong nay. nay bộ giáo dục dường như có xu hướng đẩy mạnh trò chơi, áp dụng vào học tập cho các học sinh. Mọi người đều háo hức chào đoán, có người còn cố gắng nghĩ ra các thể loại khác cho trò chơi.

      Phố sá nhộn nhịp, ai vui đùa, đèn đường chạy bằng năng lượng mặt trời thu nạp hồi sáng đủ bắt đầu bật sáng mọi ngỏ ngách. Nhưng tận sâu cùng của con hẽm , đèn điện vẫn thể nào chiếu rọi được. con búp bê cũ kĩ, mái tóc hồng bị cắt xén vì lũ chuột gặm, quần áo cũ kĩ. Với chất liệu thép dường như rỉ sét theo năm tháng. Nhưng gương mặt búp bê kia vẫn trắng hồng, mặt vẫn giữ nụ cười tươi. Đưa mắt ngọc xanh biết, chỉ còn con nhìn gắm phố xá đông vui ngoài kia. Nhưng bóng đem to tướng bao trùm con búp bê kia. Tiếp đến là đám lông rậm rạp, mở chiếc miệng với chiếc răng nhọn hoắc đớp lấy………..

      _Aaaaaaaaaaaaaa……..

      Meyami bật dậy khỏi giường, ngồi bệch dưới đất mồ hôi lăn nhanh xuống khuôn mặt nhắn xinh đẹp, nhưng mang chút trẻ con

      _Mimi em sao chứ? Mimi???

      Bên ngoài có tiếng gõ cửa dồn dập. Chính nó cũng kéo về thực. nhàng cất tiếng: “Vâng em sao, em nhìn nhầm thảm lau nhà là chuột thôi”

      _Em chắc là sao?

      _Vâng ạ

      _......ừm sao xuống nhà . Papa đưa học

      _Vâng

      Sau khi đợi bước chân dần lại và biến mất trong trung. Meyami từ từ đứng dậy, đến bên chiếc gương của mình. Tay phải xoa xoa khuôn mặt, tay trái sờ soạng kiểm tra khắp cơ thể. Được lúc thở dài. Chỉ là mơ, cũng qua bao nhiêu năm rồi giấc mơ kia vẫn còn tiếp diễn.

      Gọi là mơ? Nhưng thực chất nó là ác mộng

      ác mộng bao giờ xoá khỏi thế giới của . Mình là con búp bê bị vứt bỏ, ngày ngày chịu những vết cắn ghê tởm của lũ chuột rắn. Lâu lâu lại là loài mèo hoang điên khùng. Đến nổi dường như lúc đó có bộ phận nào cơ thể của con búp bê nguyên vẹn. Thân hình mất luôn nửa người. Tay có. Mắt bị rách ai sửa chữa mà rơi rớt. Nghĩa lại lúc đó trong như con búp bê bị ma ám. Phù phép đến đáng sợ.

      Nhưng may. Kiếp số được trời thương.

      Kiếp thứ hai, là người. may lại là trẻ mồ côi, trở thành xác thủ. Suốt ngày chỉ chém chém giết giết. Hình như có thời gian để nghĩ gì khác. Cuối cùng cuộc đời tẻ nhạt kia cũng kết thúc. Meyami hối tiếc.
      Kiếp này có gia đình.

      Ít nhất là từ trong bụng mẹ, được cả hai người thương. Nhưng thời gian quá ngắn, ngắn đến nổi khi vừa ra đời cha mẹ bị tai nạn mà mất . Cuộc sống có lẽ kết thúc ngay sau đó. Nhưng khi cha Rintarou nhận nuôi , cuộc sống bước sang trang mới. Và có lẽ mãi biết.
      Trước Meyami còn có đứa bé tên Ema Hinata, bé rất dễ thương, lớn hơn tuổi. Trái ngược với tính cách của , Chi (tên cúm cơm của Ema) rất hoạt bát, năng động. Nụ cười của ấy luôn làm cho đứa em như thấy ấm áp lạ thường.

      _ Mimi em xuống nhà chứ?_bên ngoài phòng có tiếng vọng vào

      _ Vâng ạ_vội đứng dậy đôi chân trần

      Ngồi nảy giờ đỡ ý chân mình tê rân. Bước có chút loạn choạng, nhưng rất nhanh bình ổn chạy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.
      Ngồi vào bàn ăn, thức ăn hôm nay khác mấy, là trứng ốp la với bánh mỳ trét mức. Thực chất cha Rintarou khá giả, cũng chẳng là nghèo. Gia đình ba người, cha nuôi mua căn hộ gần trường cho cả hai chị em tiện việc lại. Cuộc sống từ khi sinh ra ở thế giới này rất yên bình, ít nhất là tới tại.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 2:

      Trước kia tuy là ảo, nhưng Meyami có thể nhìn thấy những hình ảnh cả thế giới nhờ những bản sao của mình. có thể thấy từ nụ cười tươi vui khi nhận được quà của những bé hay vật thích của mình, cho đến khi nụ cười đó thay đổi bằng ánh mắt chán ghét.

      _Meyami, có chuyện gì vậy con?

      _a….dạ có gì

      _ừm, vậy ăn đừng cắm thìa nữa

      _ a….vâng

      Cúi mắt nhìn thìa xắn vào bánh mỳ loan lỗ. thề là vô ý.

      _ sắp nghỉ hè rồi. Gia đình ta về thăm ông bà nội chuyến

      _ ạ. Con rất nhớ họ_Chi vui mừng đứng phắt dậy

      _ biết ông bà có khoẻ không_còn vẫn giữ nguyên, cười yếu ớt
      Nhắc đên ông bà nội, lại nhớ đến gương mặt hiền lành đầy nếp nhăn. Khi ông bà ngừng ngắt véo mặt . Đến nổi ngày nào mặt cũng sưng phồng. Ông bà nội sinh ra papa, nhưng họ xem papa như con ruột của mình, và tình thương ấy cũng lây sang qua những đứa cháu như chị Chi cùng . lại nhớ đến những ngày mưa nhìn ra ngoài đồng lúa xanh miết. Nhưng ngày hè nắng oi ả, nhưng bên dòng suối gần ngôi miếu cổ lại chảy róc rách qua khe, ánh nắng lung linh xuyên qua từng kẽ lá, rải đầy mặt nước tạo thành những đoá hoa xinh đẹp.

      _rồi cùng đến trường nhé?

      _ vâng

      Hai đứng trẻ lần lượt rời khỏi ghế ngồi mang chiếc cặp hình thù con gấu cùng chú gà đáng lên vai, papa giúp hai đứa bé mang giày vào chân rồi từ từ dắt ra ngoài.

      Meyami cảm nhận vòng tay ấm của papa, rất dịu dàng. Papa là người tốt, nên tận hưởng phút giây này trước khi còn thời gian nữa. Bởi vì thân nhiệt của giống người thường

      Lạnh! Rất lạnh!

      Luôn có dự cảm may mang đến.

      Mùa hè đến. Buổi sáng tinh sương, những khóm hoa còn đọng nước, bầu trời xanh quanh đảng. Vườn hoa papa trồng lại có thêm vài bông hoa nở rộ. cây cao, rợp lá những chú chim bay nhảy hót líu lo.

      buổi sáng tốt lành.

      Thời gian trôi rất nhanh, thoáng chốc dự định vào hè về quê cũng đến. Hôm nay papa đưa hai đứa về nhà nội. Chị Chi rất háo hức chạy quanh đem đồ sếp vào trong xách. Meyami chạy giúp papa Rintarou chuẩn bị chút thức ăn đường. Juli_con sóc Ema nuôi cũng nhảy quanh nhà giúp hộ.

      _ Mimi còn đem đồ chơi theo sao?

      Papa bước vào nhà, nhìn đứa bé bắt ghế khuấy thức ăn trong bếp

      _ dạ

      _ có đồ chơi rất buồn đấy!

      _ sao ạ. Papa biết chú chó ông bà nuôi lớn đến mức nào nhỉ?

      _oa chắc nó lớn lắm đúng papa? Bữa trước* cún con rất yêu_Ema xen vào háo hức( * Ema mới lên 7 nên số từ vẫn phân biệt được)
      _Chi. phải bữa trước. Thời gian lâu, như qua năm. Phải gọi là năm trước_ papa ôn tồn nhắc nhở

      _vâng ạ. Năm trước

      _ ừm chắc nó cũng lớn lắm, chừng cao hơn cả hai đứa

      _ oa, con muốn cưỡi nó

      _em cũng muốn_nói thế thôi, để người lớn ôm mình lưng chó nhà chạy qua chạy lại tội hết sức.

      Những chú chó có bao giờ yên lặng, bắt buộc người lớn phải chạy theo vịnh hai đứa bé như chị Chi và mình rất là mệt.

      _rồi đến nhà ông bà, papa cho các con cưỡi. Bây giờ xuống nào_nói đoạn Papa nhất bổng lên đặt xuống đất_các con nhanh vào thay đồ nào.

      _vâng

      Hai đứa bé nhanh nhẹn chạy lên gắc tách hai hướng

      Tuy cả hai đứa đều có phòng riêng, nhưng chị Chi vì sợ nên thường ngủ với papa, nên đồ đạc của chị dường như để bên phòng papa cả. Còn Meyami ngủ phòng riêng của hai chị em. Nên dường như phòng đó trở thành phòng của .

      Khoảng cách từ thành phố đến nhà ông bà nội gần. Cả gia đình buộc phải ô tô. Quãng đường dài làm mất thời gian đến hơn nửa ngày mới đến. Nhìn qua cửa sổ, những toà nhà chọc trời, đứa phố xe , người qua người lại, các cửa hàng, những đồ trưng bày vặt vảnh. Cứ dần dần lùi về phía sau. Xe papa dừng lại khi gặp đèn đỏ, những trụ đèn như thế này rất thường xuyên gặp ở khắp mọi ngỏ ngách phố. Chiếc xe của ba cha con cũng thể tránh việc dừng lại nhiều lần.

      NHưng đó là thói quen, dường như ai ý kiến. Chị Chi vì hào hứng nên ngủ quên xe. Papa biết con ngủ nên chẳng làm ồn, tay bật nhạc đài nghe tin. Juli đem vài bịch kẹo cho rồi nhảy lên vai ngủ ngon lành. Chỉ có Meyami buồn chán, chống cằm nhìn ra cửa sổ. Đối diện với tầm nhìn của cửa hàng bán nhạc cụ truyền thống. Những cây sáo, những cây đàn violi,….rất nhiều. Nó khiến nhớ lại……

      Nhưng lại sợ cái quá khứ đó

      Kiếp này chỉ e dám nhìn lại quá khứ mà chỉ biết đâm đầu về phía trước mà .

      Cánh cửa hàng mở, người thiếu nữ mặt kimono tóc đen búi cao dắt tay cậu bé tóc xanh dương. Gương mặt cậu bé rất đẹp, ánh mắt lại lên tia thích thú khi nhìn ngắm cây sáo tay. Loại sáo làm bằng chất liệu tốt nhất từ gỗ, xung quanh còn trang trí những chiếc vòng xinh xắn, thân sáo được đụt đẻo từng lỗ tỉ mỉ. Vừa nhìn sơ qua biết đó là đồ đắt hàng.
      Họ rời nhanh chóng. Meyami hơi bần thần nhìn họ, rồi cố trấn tỉnh mình.
      có ai quen hết. Thế giới này ai quen ai.

      Bánh xe tiếp tục lăn đường. Đường phố phồn hoa dần lui xa thay vào đó là những bãi đất trống, dãy núi cao cao, đường biển xanh ngọc, ánh nắng chói chan cùng bóng mát của cây rừng. Ngồi xe có thể ngửi thấy hương hoa từ những cánh rừng xa xa, nhìn những tia nắng đùa lăn tăng mặt nước biển. lay chị Ema dậy chỉ chị xem những cảnh đẹp. Juli cũng theo hành động của mà thức tỉnh, ám sát mặt vào cửa kính xe nhìn, trầm trồ (kêu ra tiếng kít kít). Đến khi biển bị dãy núi che khuất, tất cả hương thơm hoa của rừng rất nhanh thay bằng con đường đất, cỏ cây, bụi rậm, cùng cánh đồng lúa xanh dịu dàng. CŨng là lúc mặt trời dần lặn xuống đỏ lững.
      đến nhà nội, hai chị em vui vẻ xà vào vòng tay ông bà, chú cún con khi nào cũng nhanh lớn.

      ngày mới lạ bắt đầu vùng quê . Hai chị em lại có những niềm vui an lành
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 3:

      ngày mới lại bắt đầu với hai chị em vùng quê .
      Buổi sáng tinh sương, Meyami thức dậy ra sau bếp, trong khi chị Ema còn ngủ vì đêm qua chơi đùa quá khuya. Nhìn những khóm lửa đỏ, ấm áp trong bếp lò. Hương của khói xám.

      làm người cảm thấy yên bình.

      _Mimi lại đây cháu

      Bà nội ngồi bên bếp lò nhìn thấy . Vươn tay ngoắc lại.

      Meyami chạy lại bên bà. được bà ôm vào lòng. Rồi đưa tay sưởi ấm. Ngoài người nhà là papa cùng chị Chi ra, ai biết có nguồn nhiệt khác người. Mà cũng chính điều khác biệt ấy khiến cho bà nội thương hơn. Những lúc vô tình nghe được đoạn đối thoại giữ papa và ông bà. Tiếng thúc thít của bà khuấy động trong gian yên tĩnh khi nhắc đến . Trong lúc đó chỉ biết lặng lẽ rời . biết đó là nguyên nhân tại sao bà nội buồn.

      Cảm nhận hơi ấm của bếp lò. Tình thương của ông bà, cùng che chở của papa. Meyami hạnh phúc khi kiếp này sống phải ao ước hay chờ đợi về tình thương.

      _Mimi dậy sớm thế cháu?

      Ông nội từ bên ngoài vào, tay còn xách ấm nước sôi. Nhìn cười hiền lành

      _dạ

      Sáng nào cũng phải có tách trà để bụng. Đó là thói quen của ông nội. Nhà ông bà tuy nghèo nhưng hai người biết tự cung tự cấp cho mình. Khu đất ở nhà ông bà rất rộng. Bà nội thường trồng những loại rau, loại thuốc cung cấp hàng ngày. Trước nhà nội còn có những khóm hoa xinh đẹp. Đó là do công sức của ông trồng. Ngoài ra, những cây ăn quả quanh nhà đều là do ông vun đắp khi papa còn rất cho đến bây giờ.

      _lạ chỗ ngủ quen sao?

      Ông đặt ấm xuống bên bếp cười nhìn bà, rồi lại nhìn sang

      _ ạ. Cháu muốn thức dậy sớm thôi.

      _ ừm thức dậy sớm cũng tốt. KHó chịu ở đâu cho ông bà biết đấy.

      _ vâng. Papa đâu hả bà?

      Ông bà cười nhìn nhau. Bà xoa đầu : “ chỉ biết papa thôi”

      _ Papa cháu ra vườn hái chút trái cây về ăn.

      _ Mimi, ra ngoài chơi cháu

      đoạn ông kéo ra khỏi lòng bà rồi đẩy lên nhà .

      Mặt trời chưa ló dạng, tất cả mọi thứ dường như là tối om. Lâu lâu lại có những chú cóc nhảy từ bụi rậm ra bên ngoài. Tiếng kêu khe khẽ của những loài chim. Nhưng nụ hoa e ấp. Xa xa còn là làn khói trắng bốc lên những ngôi nhà quanh làng.

      Nhà nông thôn khác với nhà thành thị. Những hộ dân ở đây cất nhà san sát nhau, mọi nhà cách khoảng khá xa. Vì thế người nông thôn quanh nhà khu đất rất rộng. Thuận lời cho điều kiện trồng trọt. Như ngôi nhà của ông bà nội, nằm cách biệt đồi đất . Xung quanh là cây xanh đồng lúa. Muốn đến chợ trong làng khoảng nửa tiếng đồng hồ đến.

      _ Mimi con làm gì ở đây?

      Papa Rintarou từ bên vườn vào, tay xách túi , đoán chắc đó là “chiến lợi phẩm” của ba cả buổi sáng sớm này.

      _ con ngắm mặt trời mọc thôi ạ

      Papa cười đến xoa đầu , dặn dò lát rồi vào bếp.

      Thời gian trôi khá nhanh, thoáng chốc nơi cuối trời, sau những rặng núi xuất những vệt đỏ đầu tiên. Vội chạy vào nhà lay Ema dậy, chị ấy còn mơ ngủ. Cho đến khi mặt trời bắt đầu chân trời, theo đó bầu trời cũng dần sáng lên, những đám mây thưa thớt nhàng bay lướt qua. Mọi vật bắt đầu hoạt động

      ngày mới bắt đầu.

      _oa đẹp quá . Mimi nhìn kia đó là đàn cò đúng ?

      _ đâu ạ? Oa đúng rồi, đẹp quá

      Hai đứa bé trầm trồ nhìn ngắm khung cảnh mới sáng. Bên này đứa trẻ có vẻ lớn tuổi hơn hết chỉ trỏ cái này đến cái khác, đứa trẻ bên cạnh nhìn theo mà cho nhận xét. Những nụ cười gương mặt hai đứa trẻ như tỏ nắng, xinh đẹp, ngây thơ. Chim non vang hót, gió thổi nhàng.

      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gif
      Attachment:
      images.jpg
      http://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif


      bức tranh đẹp.

      kí ức trẻ thơ

      _Chi, Mimi vào nhà ăn sáng nào

      Tiếng bà từ trong nhà gọi vọng ra.

      _vâng

      Hai đứa trẻ lon ton chạy vào nhà. Ngồi bàn reo vang tiếng “mời cả nhà ăn cơm” sau đó vụn về đem nhưng muỗng cháo khoai cho vào miệng.
      Ông bà nội ngồi bên bàn uống trà, nhìn nhau cười vui vẻ. Papa Rintarou vẫn như thường ngày giúp hai đứa bé gắp thêm đồ ăn vào chén.

      Ngôi nhà gỗ , nhưng ấm áp. Mang bao tiếng cười lúc bình minh
      [/color]

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      CHƯƠNG 4:
      Buổi sáng qua nhanh.

      Hai chị em bắt đầu những cuộc phiêu lưu mới tại vùng quê papa sống.
      Vì tính hiếu kì. Hai đứa bé muốn tìm thêm đồ chơi đẹp, nên xin phép người lớn ra ngoài dạo chơi.

      Papa cũng cần thăm bạn bè cũ nên ngăn cấm. Còn ông bà cười vui vẻ nhìn hai đứa cháu hiếu động của mình gật đầu. Sau khi được dặn dò cẩn thận cả hai đứa bé gọi là “được thả rong”. CHị Chi rất lâu về quê, chạy nhảy đường đất sỏi đá biết mệt. Tội nghiệp cho Juli hết sức khi mãi bám sau vai chị hết bị nẩy lên như bong bóng, lại đến kéo như cái khăn choàng. Cậu bé cố gắng hết sức để bám lại vai chị. Cho đến lúc mệt mỏi, Juli bỏ cuộc, nhân lúc chị Ema dừng lại ngắm nhìn những bông hoa, vội vàng nhảy sang vai . Đến nơi Juli còn làm đống tất rất dễ thương, lấy tay lau mồ hôi trán.

      _ chị Chi chậm lại, nếu chị ngã, em mách papa.

      Buông lời đe doạ, nhưng thực chất giọng điều ngọt lực, nhàng dễ nghe, lại chứa chút sát ý nào khiến người bị đe doạ quay sang cảm thông.

      Ema nghĩ mình lo chơi quên đứa em , nên quay sang nắm tay bước . Vừa Ema còn chỉ tất cả những thứ cho là mới lạ, như chiếc xe to chở đầy thùng sữa “ đó là xe chở bê con”, như người dân gieo mạ “bà ấy chăm chỉ bắt sâu” cho dù cánh đồng chỉ có bùn đất và mấy cây cỏ lưa thưa,…..

      TRước những điều kì diệu mà Chi , giải thích cho . Meyami phản bát chỉ hùa theo cười đùa, cùng bày ra vẻ mặt ngạc nhiên. giả tạo, kiếp trước bao giờ có thời gian ngây thơ như bây giờ…….

      _chị Chi này chị nghe gì ?

      Bên tai văng vẳng tiếng đàn, xa xa. Khúc hát hình như là của đứa bé. Từ giọng hát trông có vẻ rất vui.

      “ Lấp lánh ngôi sao

      Trông người là đẹp…”

      Bất ngờ Meyami lại có cảm xúc hát theo:

      “ Lấp lánh, lấp lánh ngôi sao

      Trông ngươi là đẹp

      bầu trời cao của thế giới

      Tựa như viên kim cương bầu trời

      Lấp lánh, lấp lánh ngôi sao

      Trông người là đẹp…”

      Ngôi sao (ABC)

      _ Mimi em biết bài này sao?

      Ema nghiên người nhìn ngạc nhiên, papa chưa hát bài này bao giờ

      _ a….à , em chỉ nghe rồi hát theo thôi

      Giật mình, ngừng hát. Lắc đầu, cười. phủ nhận, đúng là biết. Đây là bài hát đầu tiên tập tành trong thử giọng (ở kiếp đầu)

      _ ai thế nhỉ? Mimi xem nhé?

      _ dạ

      biết thể ngăn đứa bé hiếu kì. Đành chạy lon ton theo.
      Hai đứa trẻ trước sau, chạy về hướng phát ra tiếng nhạc. Tiếng đàn piano du dương, vui tươi dẫn hai đứa trẻ qua cánh rừng , gió lay qua khẽ lá vang lên những tiếng xào xạc. Qua khỏi khu rừng, tiếng đàn vang rất gần, đồi trống, căn nhà gỗ cũ kỉ.

      Mon men lại gần. Trong gian phòng , chiếc đàn piano đen ngã màu. Bên cạnh là hai bà cháu đánh đàn, bên cạnh trạc tuổi , mái tóc hồng gang vai, mắt vàng. lên khuôn mặt là vui tươi và thích thú. Tiếng đàn dứt, bé bên cạnh kia vui cười vỗ tay. cầu bà đàn lần nữa.

      “Rắc”_ vì muốn nhìn hơn, Ema tiến sát bên cạnh cửa, ngờ chân vô tình giẫm phải cành cây khô, gây ra tiếng động. chú ý của hai bà cháu trong nhà nhanh chóng kéo về phía này. bé tóc hồng kia ngay lập tức áp sát vào người bà mình.

      _ à..nhà có khách. Mau vào đây các cháu

      Bà cười hiền lành, đưa tay vẫy hai đứa lại.

      Hai chị em nhìn nhau sau lại chạy đến gần bà. Cúi đầu chào. Bà cười rồi đứng dậy bưng chút bánh cho hai chị em. Meyami có để ý đến bé tóc hồng. Với chiếc váy trắng, dây ri băng hồng thắt ngang ngực, mái tóc còn cài thêm chiếc nơ đỏ xinh xắn. Ngương mặt rất đáng , xinh đẹp. Lớn lên bé chắc chắng thành mỹ nhân. Nhưng tại sao có vẻ bé sợ hai chị em?

      _ Các cháu phải là trẻ con nơi này? Các cháu về thăm ông bà sao?

      _ Vâng ạ. Vì ngày hè, papa đưa hai chị em về thăm ông bà nội ạ

      Chị Chi nhanh nhảu trước. ngồi yên ăn bánh, lát lại nhìn sang bé kia.

      _ à đây là Nanami. Ra ngoài gặp bạn Nanami

      Bà nhận ra ánh mắt của . Kéo tay bé sau lưng ra giới thiệu

      _ Chào bạn mình là Ema Hinata, còn đây là em mình Mimi

      _ chào bạn mình là Sayami. Bạn có thể gọi như chị mình, Mimi

      _ ….m…..m…..ình…..

      Hai đứa trẻ lần lượt đứng dậy tiến về phía đứa bé mới quen. Còn đứa trẻ kia lại đỏ mặt đứng yên chỗ ngây ngốc. màn này quá đáng khiến cho bà của Nanami bật cười: “ Con bé nó rất nhúc nhát”

      Sau bà ra vườn để cho ba đứa bé chơi trong nhà. Chi rất hoà nhã, cười đùa rất nhanh kéo Nanami ra khỏi cảnh ngượng ngùng. Theo hai người Meyami cười đùa, thêm bớt mấy câu khiến câu chuyện trở nên rất thú vị. Lát sau nhìn sang cây đàn piano, rồi lại cúi xuống.

      _ Mimi bạn muốn chơi đàn ?

      _ Oa, Mimi em chơi đàn sao?

      Nhận ra được ánh mắt ngần ngại của . Nanami cười kéo đến bên bàn. Chị Ema háo hức nhìn theo.

      _Mimi mình với bạn cùng chơi chứ? rất vui. Ema nữa nhé?!

      _ừm

      Ema đứng phắc dậy chạy đến bên. Háo hức chạm tay vào phím đàn ấn xuống. thanh phát ra khá thô. Nhưng ba đứa bé lại nhìn nhau cười rộ. Nanami rất hứng thú khi chơi đàn, nhìn cách bé hướng dẫn hai chị em chơi từng phím từng phím khiến Meyami lại nhớ đến…….

      _Mimi bạn chơi thử nhé?

      Nanami sau khi đàn cùng Ema xong quay sang .

      _ mình….sợ được đâu.

      _ vậy mình cùng bạn đàn nhé. Bạn chỉ cần ấn các phím này.

      Nanami rất vui, hôm nay bé có hai người bạn. Và lần đàu tiền được kết ban với người nào đó. Vì thế những thứ thích luôn mang ra cho hai chị em, ngoài ra chỉ bảo rất tận tâm.

      Meyami ngồi vào đàn, Nanami ngồi bên cạnh. Hai đứa trẻ bắt đầu đàn, và hát. Ema bên cạnh vang tiếng hát theo.

      Gió bên ngoài phòng lùa vào cửa, nắng nhảy múa bên mái hiên, tràn vào sàn gỗ, ít bánh ngọt còn cắn nửa, ly trà bạc hà chưa cạn.

      Ba đứa bé hát như những chú chim non vừa cất cánh bay tới bầu trời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :