1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc, phu nhân chạy rồi - Phương Thảo Thiên Sứ (3/123)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      TỔNG GIÁM ĐỐC, PHU NHÂN CHẠY RỒI

      Tác giả: Phương Thảo Thiên Sứ

      Thể loại: đại, HE

      Converter: ngocquynh520

      Số chương: 123 chương

      Edit: sunnyhuynh
      Giới thiệu nội dung:


      —— ở độ tuổi tươi như hoa, bị ba mình dùng thuốc tự tay đưa lên giường đàn ông, giờ khắc này hận, giận nhưng cách nào tránh thoát.

      Vốn tưởng rằng người đàn ông hung hăng xé rách mình, nhưng nghĩ đến ta lại dịu dàng : "Tôi thay đòi lại công đạo ."

      —— Từ mười năm trước biết như thế nào, vì giúp thoát khỏi cái nơi khiến chịu nổi, lấy hình tượng người xấu xuất trước mặt , mục đích chính là để cho ngoan ngoãn ở lại bên cạnh mình.

      Thế nhưng lại vì công ty của ba mình, lần nữa đưa bản thân mình tới cửa, khiến tức giận, chỉ muốn hung hăng giày xéo !

      chỉ muốn sống cuộc sống bình thản an ổn qua ngày với mẹ, biết vì sao lại chọc tới tên đàn ông giống như ác ma này! Cho nên lần đầu tiên trong đời làm chuyện đó là chạy trốn!

      Lúc cho là hai người còn quan hệ lại ngàn dặm truy tung , cặp mắt đỏ lên, phẫn nộ bước từng bước đến bên người , cảm thấy sợ hãi, sau đó chính cũng phát ra, và rồi bản thân lại lần chạy trốn!

      nổi giận, siết chặt ngón tay, trong lòng thầm thề, khẩn cầu chạy trốn càng xa càng tốt, ngàn vạn lần đừng để cho bắt được, chỉ trừng phạt khó có thể dẹp lửa giận của , để cho biết, cả đời này, có cách nào chạy trốn khỏi .

      Đoạn đặc sắc 1:

      "Phải làm sao mới bằng lòng bỏ qua cho tôi!" khóc thành tiếng hỏi, tuyệt vọng dâng lên trong lòng .

      cũng biết mình làm gì mà chọc tới tên đàn ông ác ma này, chỉ biết là lần lượt cưỡng ép , làm còn đường để lui.

      Nếu như phải là vì mẹ, cam nguyện trở thành treo giá hàng hóa sao?

      "Đừng nghĩ, cả đời này, em – chỉ có thể là của tôi!" Nhìn nỗi tuyệt vọng trong mắt , tàn nhẫn cười lạnh, ở bên người nàng tự tay dùng lạnh lùng tàn ác chế tạo lồng giam để cách nào vùng lên.

      Đoạn đặc sắc 2:

      "Tổng giám đốc, phu nhân bỏ trốn!"

      "Lão đại, phu nhân bỏ trốn!" Hai thủ hạ đắc lực, vội vàng gấp gáp tới cho biết.

      "Cái gì? Chạy đâu?" vội vàng đứng lên, người phụ nữ này còn học được bài học kinh nghiệm sao?" với tôi, thể để cho bỏ trốn!"

      " tránh ra, cho phép đụng tôi!" cố gắng chịu đựng sỡ hãi, thế nhưng người đàn ông này có thể truy tìm trở về, ta muốn làm cái gì?

      "Người đàn bà này, em lại dám len lén rời !" Cặp mắt phình lên tia máu, tức giận tới trước mặt , để ý giãy giụa, vẫn cứ cưỡng chiếm vẻ đẹp của , bởi vì vốn chính là người phụ nữ của mình.

      Đoạn đặc sắc 3:

      "Tổng giám đốc, đại thiếu gia nhà họ Lam hẹn thiếu phu nhân. . . . . ."

      "Làm thịt!"

      "Tổng giám đốc, ven đường có trai đẹp dây dưa thiếu phu nhân. . . . . ."

      "Phế !"

      "Lão đại, thiếu phu nhân muốn thiến chúng tôi. . . . . ."

      "Thiến !"

      "Lão đại, chúng tôi là huynh đệ của ngài mà. . . . . ."

      "Cái gì?" Rốt cuộc người đàn ông ngẩng đầu, sau đó cũng quay đầu lại về nhà xốc người nào đó dục hỏa lên và ném vào trong bồn tắm to lớn, lấn người lên, "Bà xã, em nóng quá rồi đấy, để ông xã dập tắt lửa cho nhé. . . . . ."








      Dion thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Vào hang sói

      Edit: sunnyhuynh

      " cần, buông tôi ra!" Trong căn phòng nào đó của tòa biệt thự Âu Dương truyền ra tiếng rống to kiềm nén của tiếng , làm cho những người hầu bên ngoài lưỡng lự dám đến gần, bên trong phòng trang trí rất xa hoa, lắp đặt thiết bị tinh xảo, giờ phút này giường lớn đôi nam nữ dây dưa đấu sức xem xem cuối cùng người nào tanhg.

      " đưa tới cửa rồi, vì sao còn muốn tôi thả ra?" Âu Dương Lãnh nhìn bất khuất dưới thân mình cười khẽ, vẻ mặt đầy ý cười tà ác, đáng tiếc nụ cười ấy biểu đạt trong mắt, khiến cho ánh mắt to tròn của dưới người ngấn nước.

      ". . . Khốn kiếp!" Vu Thiện bị tức giận , dưới bộ ngực phập phồng chạm vào cánh tay áp chế, khiến đôi mắt Âu Dương Lãnh nheo lại, quả nhiên trời sanh là báu vật, bản thân mình cũng chỉ cảm thấy thú vị mà thôi.

      " tức giận đẹp!" Giờ phút này ở dưới thân mình, đôi mắt quyến rũ kín đáo, bởi vì tức giận làm hai gò má ửng đỏ, khiến rất muốn hôn lên, nhưng mà bây giờ phải lúc!

      "Cút ngay, cho phép đụng tôi!" Vu Thiện bị chọc tức, căn bản biết bộ dạng của mình hấp dẫn đến cỡ nào, chỉ lòng muốn rời khỏi lồng ngực của người này, chỉ cần nghĩ đến mình bị ba thiết kế, đưa chính mình lên giường của , cảm thấy tức, tại sao mình phải bị bọn họ định đoạt!

      "Bây giờ quá muộn rồi?" Âu Dương Lãnh nhìn , nhếch miệng, lại gần môi : "Tại sao đồng ý hôn ?"

      ". . . . nên tới gần!" Trong lòng Vu Thiện luống cuống, chưa từng có người đàn ông dám dựa vào gần mình như vậy, mà trái tim của mình có cảm giác giống như sắp nhảy ra, khiến càng tức giận hơn! Tại sao có thể có cảm giác với tên đàn ông ác ma này!

      "Thiện nhi! cái tên rất hay." Trầm thấp đọc tên của , nhớ mẹ của thích gọi như vậy, giọng kiêu ngạo của người làm mẹ, mà cũng cảm thấy vào lúc mình kêu nhũ danh của thân thể run cái.

      " được gọi tôi như vậy!" Vu Thiện càng thêm dùng sức giãy giụa, lại bị hai ba cái liền hóa giải, mà cả người chút hơi sức cũng còn, hơi thở ổn thở dốc.

      "Thiện nhi! Cần gì lãng phí hơi sức như thế? Ba bảo đến tìm tôi, phải là sai phải ngoan ngoãn ở lại bên cạnh tôi sao?" Âu Dương Lãnh buông ra, vẫn tiếp tục áp chế, đối với trợn mắt giống như nhìn thấy.

      " cố ý?" Vu Thiện tốt lành gì hỏi, và ba hợp lại sao? Tại sao có thể? Đáy mắt thoáng qua bi thương, chẳng lẽ lời đồn đãi trong công ty ba là ?

      "Giao cho tôi." Âu Dương Lãnh bá đạo ra lệnh, nhìn thẳng người con dưới thân, vẻ bất khuất mặt gây nên hứng thú của , vốn chỉ là muốn biết biết bị ba lợi dụng có phản ứng gì, nhưng bây giờ thể thỏa mãn , muốn thưởng thức .

      ", thể!" Vẻ mặt thay đổi như thế nào? Đôi mắt đều biến sắc, nhìn dáng vẻ của phải là muốn hôn mình chứ? Làm thế nào đây? nhất thời luống cuống, gương mặt trắng bệch.

      "Wow, để cho tôi nếm thử chút mùi vị của ." Lúc lại gần , trong mũi ngửi được hơi thở thơm ngát của người con người thoang thoảng, đó là mùi vị rất êm dịu, nhìn sắc mặt trắng bệch, vui, trong lòng kêu gào, muốn mình trừng phạt , mà cũng làm rồi, thừa dịp lúc còn muốn kháng nghị, che lại tất cả lời của , xâm lược tất cả ngọt ngào của .

      ". . . . Ưh!" ta thể đối với mình như vậy, huống chi vốn biết , đúng là ba ba để ý đến nguyện vọng của mình, đưa mình đến nơi này, thể thỏa hiệp! Nhưng hơi thở của làm cho lý trí chính mình toàn bộ tan rã, để cho vốn có hơi sức phản kháng, chỉ có thể trầm luân cùng .

      "Xem nào, biết điều rồi đấy." Giọng cười yếu ớt trầm thấp vang bên tai , làm cho lý trí của thu hồi lại, nghĩ đến việc ta vừa mới làm với mình, gương mặt đỏ lên, tại sao mình có thể trầm luân trong kỹ thuật hôn của ta vậy chứ!

      "Cút ngay." Rốt cuộc thu hồi giọng của mình, tức giận muốn đánh người, lại phát giác mình thể động đậy, lúc này mới phát ra, mình bị trói lại! Trời ơi, đây là tư thế gì thế!

      "Sao còn cay cú như vậy chứ, muốn mưu sát chồng sao?" Âu Dương Lãnh mặc dù giọng mang theo ý cười, nhưng động tác của lại hợp với giọng , động tác nguy hiểm, bàn tay cũng đặt cần cổ , giống như lúc nào cũng có thể tự tay giết .

      " muốn gì?" khẩn trương nuốt nước miếng dưới ánh mắt lãnh lẽo của , biết nhất định giết mình, hoảng sợ nhìn gương mặt tuấn tú trước mặt mình vốn dám thở.

      "Ngoan ngoãn làm thiếu phu nhân của tập đoàn Âu Dương." Nếu như phải vì ứng phó với ông nội, chặn lại miệng của ông nội ra thủ đoạn này sao? Mà mình nghĩ đến trước tiên là .

      "Đừng có mơ! Tôi lấy." Vu Thiện tức giận muốn giãy giụa, bất đắc dĩ bị trói chặt quá làm thể giãy dụa thoát ra, thể làm gì khác hơn là lớn tiếng cự tuyệt.

      "Cũng phải do , ngoan ngoãn ở chỗ này ." xong rời phòng, mặc cho kêu gào.

      " đâu vậy? Mau cởi trói cho tôi, nếu cứ đợi mà coi!" Vu Thiện tức miệng mắng to, lại có thể bỏ lại mình ở nơi này!

      Bây giờ rãnh để ý tới , còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, tới cửa, thím Lan vừa lúc mở cửa, người đến là người đàn ông cao lớn cường tráng làm cho gương mặt đẹp trai của thoáng chốc tươi cười .

      "Lãnh, cậu để cho tôi đợi rất lâu rồi!" Người đàn ông cười tươi giống như ánh mặt trời, khỏi phải bàn so với nụ cười xấu xa của Âu Dương Lãnh, ánh mặt trời khỏe mạnh, chỉ là trong mắt của có ít nụ cười.

      "Thời gian này đối với cậu mà coi là nhiều." Dẫn đầu xoay người mang lên phòng khách lầu hai phòng khách, khi ngang qua phòng của ở lầu hai vẫn như cũ nghe được tiếng Vu Thiện nhục mạ mình, nhưng mắt điếc tai ngơ.

      "Lãnh, ấy là ai vậy? Sao lại ở trong phòng cậu, lại còn dám mắng cậu?" Người đàn ông mở cửa phòng ra, nhìn thấy xinh đẹp nằm giường, nhúc nhích mắng Âu Dương Lãnh, gò má ửng đỏ tăng thêm phần xinh đẹp.

      "Âu Dương Lãnh, mau cởi trói cho tôi!" Nhìn thấy người đàn ông xuất , mặt ửng đỏ, ánh mắt người đàn ông này chút khách khí nhìn , giống như mình là người sao Hỏa.

      "Ngoan chút , ." nhìn thấy đôi mắt đỏ, thúc người đàn ông tránh ra, đến phòng khách bên kia, bị vé lên ** vẫn còn bị bỏng, nhưng nghĩ đoạt lấy nhanh như thế, trước hết để cho nếm chút đau khổ.

      ". . . Trở lại!" Thân thể của bị trói, cả người trừ đầu ra toàn thân cũng bị chăn bao trùm, trừ miệng ba có thể chuyện bên ngoài, toàn thân thể động đậy! Nhìn rời , mình ở lại chỗ này sao? Làm thế nào đây? Nước mắt theo gương mặt chảy xuống, nhưng cứng rắn chịu đựng, tự với mình, nhất định phải thoát khỏi khuất nhục này!

      "Lãnh, có chuyện gì xảy ra?" Người đàn ông tên Hà Tường hỏi, vừa theo Âu Dương Lãnh tới phòng khách, hôm nay cố ý chạy về chính là muốn thương lượng với Lãnh ít chuyện, nhưng nghĩ đến Lãnh lại giấu trong nhà! Là dạng gì mà đáng giá đến độ Lãnh hao phí thời gian công sức lớn như vậy nhốt ?

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Tên đàn ông đáng ghét
      Edit: sunnyhuynh
      "Lãnh, có chuyện gì xảy ra?" Người đàn ông tên Hà Tường hỏi, vừa theo Âu Dương Lãnh tới phòng khách, hôm nay cố ý chạy về chính là muốn thương lượng với Lãnh ít chuyện, nhưng nghĩ đến Lãnh lại giấu trong nhà! Là dạng gì mà đáng giá đến độ Lãnh hao phí thời gian công sức lớn như vậy nhốt ta?

      " có việc gì, này nhất định bắt tôi dùng chút thủ đoạn mới chịu đồng ý gả cho tôi." Âu Dương Lãnh cười cợt, Vu Thiện này giống với những người phụ nữ khác, cũng đáng giá mình tốn chút công phu, chỉ là ta nghe lời, cần tự mình dùng thủ đoạn cứng rắn.

      "Con cần được thương, đừng có quá đáng." Hà Tường cười cười, con thôi mà, phải là hò hét là tốt rồi, huống chi lại là xinh đẹp: " là Vu Thiện?" Phải biết Âu Dương Lãnh làm việc đều có mục đích và điều kiện, có hai thứ này, đưa phụ nữ về nhà, bên ngoài có rất nhiều mơ ước trở thành người đàn bà của ta.

      "Ừ, là ấy, chỉ là ấy khác với những kia, cũng giống những hạng nào đó." Âu Dương Lãnh gật đầu cái, xem như đồng ý lời của , nếu như phải là biết là kiểu người gì ngay từ lúc mười năm trước, hôm nay phải dùng thủ đoạn đê hèn làm cho đến bên cạnh mình như vậy.

      "Cậu làm như vậy, ấy tức giận chứ?" Hà Tường và Âu Dương Lãnh vào phòng, đóng cửa lại, cách vách Vu Thiện vẫn còn ngừng mắng Âu Dương Lãnh, khiến người ta khỏi che tai lại cho thanh tịnh, hếch mày lên hỏi.

      "Yên tâm, chút giận dỗi này tớ để cho ấy giận lâu đâu, huống chi đây là cách rời chỗ đó tốt nhất đối với ấy." Âu Dương Lãnh nâng lên nụ cười tự tin, nhớ tới trước đó nhận được điện thoại của kia, bây giờ cũng còn có chút xúc động trước thay đổi lớn.

      "Tốt nhất là như vậy, tớ hiểu cậu chỉ muốn tốt cho ấy, nhưng đừng gây phiền toái người." Hà Tường ràng biết chân tướng của kiện, mặc dù rất đồng ý với cách làm của Âu Dương Lãnh, nhưng khuyên nổi Âu Dương Lãnh, cũng đành phải nghe theo ta thôi.

      "Thôi, đừng nữa, tình của người bên kia có chuyện gì xảy ra? Ngay cả cậu cũng cần phải xuất động?" Âu Dương Lãnh khoát tay, ý bảo Hà Tường nên chuyện của Vu Thiện nữa, khá tò mò, là hạng người gì, phải kinh động Hà Tường ra tay mới có thể giải quyết?

      "Chuyện này rất dài dòng, tớ từ từ ." Hà Tường biết Âu Dương Lãnh muốn tiếp, cũng miễn cưỡng, toàn bộ chuyện lần này mình xuất ở thành phố S ra, khiến Âu Dương Lãnh nghe cũng nhíu mày, chuyện này rất khó xử lý.

      "Đáng chết, buông tôi ra."Sau khi bọn họ rời , Vu Thiện nỗ lực giãy giụa, ngay cả cổ tay cũng mài đến xước da, cũng chút nào để ý, muốn mau sớm rời nơi quái quỷ này, ở trong mắt Âu Dương Lãnh, nhìn tháy tàn khốc, chút thương tiếc.

      cần gả cho tên đàn ông khát máu, có trời mới biết ta làm ra chuyện gì, huống chi nếu như phải gả cho người đàn ông mình , tình nguyện làm ni cũng tốt hơn bị tên ác ma giết hại.

      Bất đắc dĩ giãy giụa thế nào cũng cởi được, làm đầu chảy đầy mồ hôi, làm sao đây, nếu như mình thể rời , sau khi người đàn ông kia làm xong việc, sao mình được? giãy dụa, cửa ở căn phòng cách vách mở ra, Vu Thiện bắt đầu lo lắng, nguy rồi, bọn họ ra rồi sao?

      " đừng uổng phí hơi sức, chỉ cần ngoan ngoãn ở lại chỗ này là tốt rồi." Chẳng biết lúc nào Âu Dương Lãnh đứng ở cửa phòng, nhìn Vu Thiện nằm giường giống như mới vừa làm xong vận động dữ dội, trán mồ hôi hấp dẫn chú ý của , từ từ bộ đến bên giường, nhìn gương mặt kiều diễm ngẩn người, là đẹp.

      " làm cái gì?" Vu Thiện phòng bị hỏi, toàn thân làm xong phản kích, mặc dù mình có cởi ra, nhưng ở lúc tới gần, toàn lực công kích, ngăn cản .

      "Tại sao phải quật cường như vậy? Đồng ý gả cho tôi phải rất tốt? Như vậy cần chịu khổ nhiều như vậy." Giống như là lầm bầm lầu bầu, Âu Dương Lãnh nhịn được đưa bàn tay ra, lau gương mặt của , là ngườ con cá tính nhất mình từng thấy, có bị tướng mạo hơn người của mình hơn hấp dẫn, cũng bị gia thế kinh người của mình dẫn dụ.

      " cút ngay, đừng đụng vào tôi!" Vu Thiện tránh bàn tay của ra, sắc mặt tốt nhìn Âu Dương Lãnh, bộ dạng của mình bây giờ chính là do tạo thành, hận đến độ muốn giết .

      "Như vậy ngoan, vậy cứ tiếp tục ở lại chỗ này." Âu Dương Lãnh ngạo mạn , chưa từng có nào dám trợn mắt nhìn mình như vậy, là người đầu tiên, nhưng mà chắc là rat ay với .

      " là tên vô lại, thể đối với tôi như vậy!" Vu Thiện nén nước mắt trong hốc mắt, tức giận gào lên, quơ hai tay bị trói, muốn đánh cho hả giận, dù cho mình thể rời , cũng muốn cho biết, mình phải là dễ bị khi dễ.

      "Đây là cái gì?" Âu Dương Lãnh vô tình thoáng nhìn, khi nhìn cổ tay siết bị thương chảy máu, vội vàng bắt được cánh tay vung lên, đưa đến gần trước mặt mình nhìn, vì muốn rời thương tiếc mình!

      "Chuyện liên quan đến !" Vu Thiện cả kinh, muốn giấu tay mình cũng còn kịp nữa, bị Âu Dương Lãnh kiềm chế nắm cổ tay bị thương, lực độ của mình ràng có khống chế, sao ấy lại có thể bị thương nghiêm trọng như thế!

      "Thím Lan, mau mang hòm thuốc tới đây." để ý đến việc giãy giụa, Âu Dương Lãnh cũng biết tại sao mình khẩn trương như vậy, tự với mình, mình chỉ là muốn bị thương trong chính nhà mình mà thôi.

      " cần làm bộ tốt bụng!" Vu Thiện nghiêm mặt, xem vẻ khẩn trương tte6n mặt là giễu cợt, quá ghê tởm, trói mình ở nơi này, lại còn dám quát tháo đối với mình!

      "Thiếu gia, hòm thuốc tới." Thím Lan vội vàng đưa hòm thuốc cho Âu Dương Lãnh, sau đó nhanh chóng rời khỏi, vẫn để ý tình hình lầu hai, nghe lời của thiếu gia, cũng nhìn thấy cổ tay tiểu thư nhà họ Vu bị thương, thiếu gia đây là có chuyện gì thế?

      "Tay của cần bôi thuốc." nhiều, trực tiếp đem cổ tay của đặt chân mình, tay lấy ra băng gạt, sau đó cẩn thận giúp bôi thuốc, mới vừa rồi cổ tay của trắng nõn trơn mềm, bây giờ bị máu tươi thay thế, có cảm giác là đáng tiếc.

      " , cần làm bộ tốt bụng!" Nhìn thấy động tác của , Vu Thiện bối rối, tại sao khẩn trương vì mình như vậy? Nhưng cần đồng tình của .

      "Hừ, đừng tưởng rằng bản thiếu gia tốt bụng, tôi chỉ muốn nhìn thấy máu mà thôi!" Âu Dương Lãnh lạnh lùng , cũng bị hành động của mình làm cho tâm phiền ý loạn, cũng còn truy cứu cảm xúc của bản thân mình vì sao mà đến.

      " cút !" Vu Thiện bị như vậy, nhanh chóng khôi phục dáng vẻ trước đây, đối với tràn đầy đề phòng, người đàn ông vốn có trái tim ở trước mắt, tại sao mình lại cho rằng đối với mình tốt nhỉ.

      "Nếu như muốn tiếp tục ở lại nơi này, cứ việc chọc giận tôi." Âu Dương Lãnh chuyện lạnh nhạt, có chút tí ti nào để ý đến sắc mặt đột nhiên trắng bệch, tức giận thay chùi vết mau, dịu dàng thay dọn dẹp sạch , sau đó bôi thuốc, thái độ thận trọng này giống như là che chở cho người con mình mến.

      Vu Thiện gì thêm, như cũ phòng bị nhìn hành động của , rất sợ thương tổn tới mình, biết tập trung thoa thuốc cho cổ tay mình, mới thả lỏng xuống, nghi hoặc nhìn .









      Chương 3: Dày vò


      Edit: sunnyhuynh

      Vu Thiện gì thêm, vẫn phòng bị nhìn động tác của , rất sợ làm bị thương tới mình, biết tất cả đều vì thoa thuốc cổ tay mình mới thả lỏng, nghi ngờ nhìn .

      Âu Dương Lãnh cũng gì, bầu khí nặng nề bao trùm xung quanh bọn họ, tỉ mỉ thay xử lý tốt vết thương, sau đó đứng dậy, lãnh khốc : "Chỉ cần đồng ý cùng tôi kết hôn, tự do."

      "Tại sao là tôi?" Vu Thiện hiểu nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt , mình chọc tới ta khi nào vậy? Từ trước tới giờ mình biết ta, xác định trước đây mình chưa từng thấy qua .

      " , đừng biết điều, ngoan ngoãn làm thiếu phu nhân của tập đoàn Âu Dương, có biết hậu quả!" đến đây, nét mặt Âu Dương Lãnh hòa hoãn, ngay từ mười năm trước biết , chỉ là còn nhớ mình.

      "Cái gì? Tôi hiểu!" Vu Thiện dũng cảm trừng mắt nhìn , mình vốn biết ta là ai! Huống chi vốn cũng cần làm thiếu phu nhân của tập đoàn gì đó, chỉ muốn cùng mẹ sống tốt qua ngày.

      " phải cần hiểu, chỉ cần ngoan ngoãn là được rồi, tôi cho thời gian suy nghĩ, hi vọng có thể nghe được câu trả lời hài lòng." Nâng lên ý cười thoáng hàm chứa dụng ý xấu, nhìn vẫn còn cố gắng suy nghĩ, chỉ muốn bồi thường mà thôi, huống chi chỉ có để cho trở thành người đàn bà của mình, mới bị khi dễ.

      " có ý gì?" ta muốn làm cái gì? Nhìn dáng vẻ của ta, giống như dễ dàng thả , ta là nghiêm túc? Làm thế nào đây?

      "Ngoan ngoãn ở lại chỗ này, thím Lan chăm sóc ." Để lại cho ánh mắt sâu xa khó hiểu, Âu Dương Lãnh tiếp tục để ý đến , xoay người bước tao nhã rời phòng của , về phía đại sảnh.

      " đâu vậy? thể bỏ tôi lại chỗ này!" Nhìn thấy rời , Vu Thiện khỏi hoảng hốt, muốn ở lại chỗ này, muốn về nhà! Đáng tiếc Âu Dương Lãnh cố ý muốn cho ở chỗ này từ từ suy nghĩ ràng, đối với giọng kêu gào của chút nào để ý.

      Âu Dương Lãnh tới cửa, Hà Tường sớm chờ ở cửa, nhìn thấy ra ngoài, hếch mày lên tiến lên đón: " ấy sao chứ?" Mới vừa rồi ở cửa nhìn thấy hình ảnh bọn họ mập mờ dán chỗ.

      "Ừ, thím Lan, chăm sóc ấy cho tốt vòa" nhìn Hà Tường cái, quay đầu nhìn thím Lan đứng sau lưng , thím Lan hiểu ý tứ thiếu gia, gật đầu cái cung kính trả lời: "Dạ, thiếu gia, nhưng muốn thả mở Vu tiểu thư sao?"

      " cần, chờ tối nay tôi trở về rồi hẳng ." Âu Dương Lãnh giao phó, nhìn lầu hai cái, ánh mắt lo lắng, làm cho người ta thấy suy nghĩ giờ phút này của .

      "Dạ, thiếu gia." Thím Lan nhiều, bà cũng biết tình huống bây giờ là như thế nào, tối hôm qua đột nhiên Vu tiểu thư bị đưa đến giường thiếu gia, bà là người làm, dĩ nhiên dám hỏi.

      " thôi." Âu Dương Lãnh dẫn đầu về phía cửa, nếu vì ông muốn kết hôn với , nhất định cưới, cho phép phản kháng, hừ, ông dùng tập đoàn áp chế mình phải kết hôn, như vậy người ứng tuyển của chính là !

      "Lãnh, chờ tớ chút." Hà Tường nhìn Âu Dương Lãnh rời cũng quay đầu, buồn cười theo , Lãnh làm cái gì vậy?

      "Thiếu gia thong thả." Thím Lan hoàn thành trách nhiệm tiễn thiếu gia ra cửa, nhìn bọn họ ngồi lên xe về phía đường cái, tại sao thiếu gia thả Vu tiểu thư? Chỉ là bà tương đối hiếu kỳ, thiếu gia có phải hay thích Vu tiểu thư rồi, nếu như vậy, vậy cũng tốt, bởi vì bà cảm thấy Vu tiểu thư so với những thiếu gia lui tới trước đây tốt hơn rất nhiều.

      Âu Dương Lãnh ngồi lên chiếc xe thể thao do quản gia lái tới, mắt lạnh nhìn Hà Tường ngồi vào , đột nhiên tâm tình tốt, sắc mặt cũng khó coi theo.

      "Lãnh, Sao vậy?" Ánh mắt Âu Dương Lãnh thay đổi khi mình ngồi lên? Có chuyện gì xảy ra? ta nhớ tới chuyện trước kia sao? Hay là nhớ Vu Thiện lầu?

      "Nhà cậu còn muốn về ? Tiễn cậu về." Âu Dương Lãnh nổ máy, lái xe ra khỏi biệt thự Âu Dương, trong đầu của lên đều là dáng vẻ của Vu Thiện dáng, nhanh như vậy xông vào trong đầu của mình rồi? Đây phải là tượng tốt.

      "Đưa tớ đến khách sạn." Nghe được Âu Dương Lãnh muốn đưa mình về nhà, Hà Tường lắc đầu, tạm thời về ngôi nhà kia. Trong đó có rất nhiều hồi ức của mình, bây giờ có tâm tình nhớ đến chuyện lúc trước!

      "Ừ." Âu Dương Lãnh nhàng lái xe đường, mặt trầm, thích trong đầu mình có bóng dáng của , luôn luôn thích chơi phụ nữ, những luôn mơ ước ngồi lên vị trí phu nhân tổng giám đốc đều phải là tốt, năm đó kia chính là như vậy, sau đó phát thương cha, thế nhưng bỏ lại mình rời , Âu Dương Lãnh nắm chặt tay lái, tay gân xanh nổi lên, hô hấp dồn dập, khiến Hà Tường nhìn thấy lo lắng thôi.

      "Lãnh, cậu sao chớ?" Hà Tường lo lắng hỏi, bọn họ là em cùng nhau lớn lên, là em thâm giao!

      "Tớ sao." Âu Dương Lãnh quay đầu lại cười với Hà Tường, để cho phải lo lắng, bỗng nhiên lại nghĩ đến khi nằm giường Vu Thiện, rất đẹp, nhưng tính tình cay cú, so với những ở cùng mình trước kia khác nhau, khơi lên hứng thú của mình.

      Vu Thiện tức giận nhìn chằm chằm trần nhà, nhớ tới tối hôm qua, từ trước đến giờ ba thân thiết gì với mình, chợt bảo mình về nhà ăn cơm, còn cho mẹ theo tới, lúc ấy cảm thấy kỳ quái, tư tưởng ba trọng nam khinh nữ, khiến ông để ý đến thân phận mẹ là vợ cả, đẩy mình và mẹ ra, sau đó ở cùng người đàn bà khác, rồi sinh hai đứa còn trai, lần này càng có chỗ đứng cho mình và mẹ!

      ra bảo mình về nhà ăn cơm chính là muốn đưa mình đến giường người đàn ông này, trái tim Vu Thiện rỉ máu, ba vốn cũng xem mình là con của ông, thế nhưng vì công ty, tiếc đưa mình đến giường người đàn ông khác!

      Mình khuất phục, nhất định phải thoát khỏi hoàn cảnh khốn khổ này, có ai có thể làm như vậy như vậy, bây giờ lòng của hoàn toàn bị dày vò, làm thế nào? Lúc này phải rời khỏi đây thôi, rất nhớ mẹ.

      Bây giờ mình vẫn bị trói, mới vừa rồi Âu Dương Lãnh thay mình băng bó vết thương vẫn còn ở đau, mà nếu như lúc này mình xuất trước mặt mẹ, mẹ nhất định lo lắng.

      "Vu tiểu thư, muốn uống nước sao?" Thím Lan xuất ở cửa, nâng khay vào, nhìn thấy mặt Vu Thiện bi thương, trong lòng thở dài, thiếu gia chọc Vu tiểu thư khóc rồi.

      "Thím ra ngoài, đừng vào." Vu Thiện quay mặt, muốn cho người ta nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của mình, nơi này phải là nhà của mình, tại sao có thể để người ngoài nhìn thấy bộ dạng mình khóc.

      "Vu tiểu thư, tôi là thím Lan, thiếu gia bảo tôi đến chăm sóc cho ." Thím Lan mỉm cười đến gần, thèm để ý chút nào đến sắc mặt Vu Thiện khó coi, từ ái nhìn Vu Thiện, và con mình gần bằng tuổi, nhưng so với con của mình lại thành thục rất nhiều, dựa vào có thân phận là đại tiểu thư của nhà họ Vu, hẳn là ngây thơ sao lại trở nên tang thương như vậy!

      " ra ngoài! ra ngoài!" Vu Thiện vốn phản ứng với bà, ở trong mắt , quản gia này thoạt nhìn rất từ ái, cũng như , cũng phải là người tốt lành gì, mặc dù bà có làm chuyện gì có lỗi với .
      Last edited: 28/2/16

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :