1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc em muốn lấy anh - Dư Manh Manh(Hoàn - Sắc)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TỔNG GIÁM ĐỐC, EM MUỐN LẤY
      [​IMG]

      Tác giả: Dư Manh Manh
      Converter: ngocquynh520
      Editor: Ngáo Ộp
      Số chương: 10 chương



      Giới thiệu

      Nam nữ nhau, phải tủi thân cẩn thận cất giấu tình cảm, chỉ sợ khiến cho ghét.

      Ngày lại qua ngày, bá đạo cường thế lời , chỉ muốn dụ dỗ về nhà.

      Ở trong mắt Lăng Tư Miểu - nhân viên bé , tổng giám đốc Thẩm Thác Vũ là người có gia thế hùng hậu.

      Người đàn ông đặc biệt ưu tú đẹp trai nhiều tiền, nghĩ rằng phụ nữ muốn lấy lòng phải xếp hàng dài chứ.

      Chỉ là hiểu tại sao tổng giám đốc lần rồi lại lần bị phụ nữ bỏ rơi?

      Mà trời sinh ra rất thương người, vậy nên thừa dịp say rượu, mạnh mẽ ép tổng giám đốc lên giường.

      Còn làm đến hai lần! Nhưng mà, cả đêm tham ăn trôi qua, tổng giám đốc dịu dàng liền trở thành núi băng lạnh lùng.

      Lạnh lùng lại vô tình muốn có thể tránh xa nhất có thể, tốt nhất là đừng xuất dưới mí mắt của .

      Vì sao lại muốn trêu đùa ? Hại ngây thơ hồn nhiên cứ nghĩ rằng thầm mến có khi lại trở thành .

      Muốn cho hiểu rằng bên người tổng giám đốc thiếu phụ nữ quyến rũ xinh đẹp, còn chỉ là bạn giường mà thôi.

      Tổng giám đốc Thẩm Thác Vũ vô tình phát được, cái nhân viên ngốc nghếch của công ty .

      Tấm lòng lương thiện, hở ra tí là gánh vác công việc thay người khác. cho rằng đó là do bản thân quá tốt.

      Trêu chọc rất vui. Đêm hôm đó khiến khó quên, cho nên bá đạo tóm lấy gặm cắn thêm mấy lần.

      Dù sao cũng là do người ta tình nguyện, nợ . Chỉ là gặm cắn nhiều lần quá.

      chỉ cảm thấy chán ghét mà còn nghiện nhiều hơn, khi nhẫn tâm chia tay, mới phát ra ngốc của xem mắt rồi!

      , phong lưu tình trường, chẳng những vỗ tay khen hay, còn ngang ngược ôm người về nhà.

      Bởi vì là người phụ nữ của , cả đời này buông tay……
      Last edited by a moderator: 23/5/16

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.1

      Bàn tay xinh xắn trắng nõn, sờ sờ, giống như chạm vào lửa nóng, vật cứng rắn co dãn mang theo cảm xúc như loại nhung tơ, sờ thêm lần nữa, nắm chặt, đột nhiên cố định, buông tay, lại nắm chặt, như muốn xác nhận vật gì đó, tiếp theo…..

      có tiếng thét chói tai, có những hành động gà bay chó sủa vạch trần, khóc rống lên chống lại, chỉ thấy bàn tay rụt về rất nhanh, sau đó lại có thân thể trắng nõn, che che giấu giấu mà ngồi dậy từ giường, lần mò tìm kiếm quần áo sớm bị vứt mặt đất. Muốn lấy quần áo từ trong đống đó ra, đâu là quần áo đàn ông, đâu là của mình, có vẻ hề dễ dàng.

      Lôi lôi kéo kéo, cũng tìm thấy, rồi lại thấy từ giường có bàn tay màu mật, tay co lại thành nắm đấm, có ý đồ muốn kéo lấy người phụ nữ che thân mình về, lập tức ném hết quần áo, vất vả lắm mới tìm được quần áo thế mà lại bị ném hết, tất cả bay xuống dưới giường.

      vật to lớn thon dài màu mật bao trùm lên, mới vừa rồi bị kích thích nên càng dũng mãnh như trụ cột, đè phía dưới khiến thân thể mềm mại đỏ lên vì đau.

      “Đau đau đau đau đau……” Liên tiếp giọng kêu đau, khuôn mặt nhắn nhăn lại giống như cái bánh bao, phải vì bị đè lên, mà vì trong cơ thể co rút đau đớn khỏe.

      Mẹ nó, tối hôm qua vừa mới mất tất cả, vô ý tự phá thân, vật kia nhiều lần trướng lên.

      Đau? Người đàn ông ở khẽ híp đôi mắt đào hoa lại, vừa thức dậy chưa tỉnh táo, mỗi ngày thức dậy vật nào đó tinh thần đều rất phấn chấn, toạc ra là rất giận dữ.

      Vốn là muốn nghĩ đến, khác xuân tiêu đáng ngàn vàng là cực hạn, mà người phụ nữ này có đầu óc, vừa rồi dùng tay sờ mó lung tung khiến tỉnh dậy. từng gặp qua người có đầu óc, nhưng chưa thấy ai có đầu óc như vậy, sợ đau mà còn dám trêu dọc dục vọng của đàn ông, đây là lạt mềm buộc chặt sao?

      “Lăng Tư Miểu, đây là tự tìm…..” Đôi môi khẽ thầm, bàn tay trợ giúp dục vọng dâng trào phía dưới, tìm được cửa vào, vật nóng cọ cọ vài cái, cửa ngoài trơn bóng nhưng lại kiên cường, chết sống chịu đầu hàng, thân thể khép chặt vặn vẹo trốn tránh, dễ dàng để tiến vào.

      Vật to lớn thể vào được, vậy trước tiên cứ dùng tay để khuếch trương, những đốt ngón tay nhanh chóng ướt át, tách hai cánh hoa non mềm ra, sau đó chạm vào lớp thịt non gắt gao quấn quanh, chậm rãi tiến vào.

      “Hô……” Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập, cắn cắn môi, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, trái tránh phải tránh khiến Lăng Tư Miểu phải hít cả ngụm khí lạnh, cũng đau lắm, chỉ là cảm giác vật cứng rắn nằm sâu bên trong cơ thể, thể nhớ lại, lửa nóng quấn quanh trí nhớ, cùng với cảm giác đau đớn tối hôm qua, cùng nhau ùa về.

      Hình thức bằng người, bị chèn ép đến sít sao, ngoại trừ việc có thể vặn vẹo thân mình, toàn thân còn chút tự do nào.

      Người đàn ông chỉ cần dùng thân thể của chính mình, cùng với bàn tay to có thể dễ dàng bắt phục tùng, chân cẳng dây dưa với nhau, nhưng vẫn có bàn tay di chuyển lung tung giở trò xấu xa người . Thân thể bị mạnh mẽ xâm nhập, những thớ thịt non mềm ở bên trong cũng đâu chịu yếu thế, gắt gao quấn lấy ngón tay của người đàn ông, vô cùng trơn bóng, bắn ra từng chút , dinh dính trơn bóng.

      ngón tay lại biến thành hai ngón tay, cố gắng cong lại mà khuấy đảo, vì muốn để có thể thoải mái tiếp nhận.

      Đáng tiếc rằng người phụ nữ lại cảm kích, tiếng kêu yếu ớt bi thương: “Đau quá…..Trời ơi, cần vào, ra ngoài, nhột quá….”

      “Nhột là được rồi, đồ ngốc, cái này gọi là đau, cái này gọi là chua.” Giọng điệu người đàn ông rất lười biếng, ngón tay nhanh chóng rút ra, thay thế vào đó là vật nóng bỏng gắng gượng, động thân cái, liền lấp đầy, cướp đoạt thành trì chen chúc chật chội.

      “Ừ a…..đau quá….. cần…..” Tiếng kêu cầu xin tha thứ càng lớn hơn, lại mềm mại dịu dàng khiến cho người đàn ông cảm thấy kích thích, động tác dưới thân ngừng, cái mông bởi vì quá dùng sức mà co rút lại, đường cong khỏe đẹp tràn ngập hơi thở dũng mãnh, phần lưng màu mật, bởi vì sáng sớm kịch liệt vận động mà dính tầng mồ hôi.

      Động người, hung hăng va chạm, cùng với tiếng nước chảy, còn có thanh kẽo kẹt của chiếc giường, rất là phóng túng.

      “Ừ, như thế nào, có đủ lợi hại hay ?” Động tác kịch liệt, người đàn ông thở dốc, ở bên tai Lăng Tư Miểu dịu dàng , “ phải công phu giường của tôi tốt, mới có bạn , bây giờ được tự mình nghiệm thấy, sau này cần đoán lung tung.”

      Cố ý trừng phạt, dùng sức mà liếm mà cắn ở bên vai mượt mà, khi nhìn thấy làn da trắng noãn có dấu răng hồng hồng rất hài lòng.

      Lăng Tư Miểu cảm giác thấy bản thân mình giống như chiếc thuyền lênh đênh biển lớn, đầu óc mơ hồ thể suy nghĩ gì, cơ thể bị những lần bơm vào rút ra đầy phong phí, va chạm, ê ẩm tê dại, cả người nhũn ra vì bị ma sát nhiều lần, bị áp chế khiến cơ thể thiếu oxi, hai thân thể lại tham luyến nhau, ôm ấp lấy nhau.

      tay rảnh rỗi, bắt đầu xoa nắn bộ ngực mềm mại của , lấy những chất dịch nhầy ướt át từ trong cơ thể , xoa xoa bầu ngực của .

      ràng là bị nắm rất đau, nhũ hoa trắng noãn cũng hồng lên, bị ngón tay của nhào nặn đủ hình dạng, nhưng chúng nó cũng chịu thua, trái lại với cảm giác đau đớn, còn mang theo cả cảm giác trướng đau, cố gắng nở rộ trong lòng bàn tay của .

      Vào lúc này đây giữa giống như có thù oán, vật dưới thân như lưỡi dao phá vỡ nơi non mềm của , bàn tay cũng hề khoan dung mà chà xát nắm bắt, còn có răng môi của , khi dịu dàng quấn quít lưỡi , kéo nước bọt tràn ra, khi lại gặm cắn cổ , cùng với vành tai mềm mại, khiến chỉ có thể thở dốc xin tha.

      Vừa cảm thấy thích thú nhưng cũng giống như bị hành hạ, ê ẩm ngứa ngáy, toàn thân giống như sắp tan ra, chỉ có thể bò lên người , kêu đau nhưng chính cũng biết ý nghĩa của từng từ từng chữ mà mình thốt ra, cuối cùng đưa ra kết luận, là người này mang thù hận.

      Hai lần lăn lộn cùng với Lăng Tư Miểu, xác nhận rằng chức năng của bản thân những rất hoàn mỹ, hơn nữa còn là người đàn ông mạnh mẽ, mỹ mãn rời khỏi cơ thể , mang theo vết ẩm ướt dài in sâu ga giường.

      Nhìn thấy dấu vết ướt át này, nụ cười của người đàn ông càng thêm sâu, còn Lăng Tư Miểu đỏ mặt, úp mặt vào chiếc gối dám nhìn lên, ngay cả thân thể đau nhức nhưng cũng chỉ dám khẽ rên.

      phun dịch vào bên trong còn nặng trĩu, dấu vết ẩm ướt nơi đó, chứng tỏ nơi đây vừa diễn ra cuộc tình ái vô cùng kịch liệt, khiến rất thỏa mãn, vì thế rộng rãi ôm lấy toàn thân đỏ bừng, mềm mại còn hơi sức của Lăng Tư Miểu, hai người cùng nhau vào phòng tắm.

      Vừa bước ra khỏi phòng tắm, drap giường là màu hồng nhợt nhạt, nhắc nhở hai người tối qua dây dưa thân mật.

      ……Là lần đầu tiên?” Giọng của người đàn ông lạnh nhạt, khuôn mặt lại có chút khó xử thể diễn tả bằng lời, vừa đúng lúc Lăng Tư Miểu nhìn thấy được.

      A! phải là ấy nghĩ rằng mình muốn ấy chịu trách nhiệm ? Khoan , đầu óc Lăng Tư Miểu hoảng loạn.

      Đúng, đây là lần đầu của , nhưng tối hôm qua…..Chẳng lẽ lại đổ thừa cho sao?

      Mặt đỏ bừng bừng, nuốt nước bọt vài cái, giọng : “ sao, tổng giám đốc Thẩm cần nghĩ nhiều.” Suy nghĩ chút rồi lại bổ sung thêm: “Bản thân tôi cũng có trách nhiệm.” Tối hôm qua sau khi say rượu…..Khiêu khích, dây dưa, chủ động…..

      Thẩm Thác Vũ nghiêm túc vài giây ngắn ngủi, chậm rãi xoay người, đôi mắt đào hoa cười lên có chút đẹp mất hồn, “Tôi đói bụng rồi, biết làm điểm tâm ?”

      Lăng Tư Miểu vốn kích động suy nghĩ lung tung, hơn nửa ngày sau mới gật đầu loạn xạ, “Biết.”

      Đứng trong phòng bếp gọn gàng sạch , bữa sáng gồm trứng gà chiên và thịt xông khói, Lăng Tư Miểu cảm thấy bản thân vẫn chìm trong cảm giác hỗn độn, có chút hiểu là vì say rượu, hay là vì vẫn chưa thể chấp nhận được việc bản thân vừa lên giường với người đàn ông, đặc biệt người đàn ông này lại là ông chủ của công ty .
      Chris thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1.2

      Chung quy là cũng mất rồi, khổ sở cũng thể đổi lại được, có chút chua xót, hít hít cái mũi, để cho bản thân đừng nghĩ đến nữa.

      Quay đầu nhìn thấy Thẩm Thác Vũ giống như cầm tờ giấy, ngồi ở bàn viết viết cái gì đó, ở bên cạnh buồn rầu, bận rộn đến mức ngay cả thời gian dùng bữa chung với nhau cũng tha.

      Lúc này Lăng Tư Miểu nghĩ rằng cá tính thích nghi với mọi hoàn cảnh lại phát huy tác dụng.

      vẫn thoải mái bưng bữa sáng đến, đặt phần thịt xông khói và hai cái trứng chỗ Thẩm Thác Vũ, “Tổng giám đốc Thẩm, ăn sáng thôi.”

      Lăng Tư Miểu đứng trước mặt , vẫn có chút được tự nhiên, động tác thành thạo, lặng lẽ nhưng khuôn mặt vẫn ửng hồng bán đứng .

      Nhìn Thẩm Thác Vũ rất tự nhiên, quần áo chỉnh tề, nhàng khoan khoái, dường như hề có chút xốc xếch nào, giống như bị chuyện hai người phát sinh quan hệ ảnh hưởng đến, khuôn mặt đẹp trai, nụ cười nhàng, càng thêm khoan thai tự đắc.

      Bữa sáng đặt ở trước mặt vừa vặn thu hút được , “Đến đây, ký nó.” Giọng dịu dàng, đẩy giấy bút đến trước mặt Lăng Tư Miểu.

      “Đây là cái gì?” cầm lên rồi tò mò hỏi, còn Thẩm Thác Vũ ở bên kia chỉ làm động tác khích lệ đọc tờ giấy.

      Thẩm Thác Vũ tao nhã dùng cơm, Lăng Tử Miểu ở bên này cầm tờ giấy xem xét, vẻ mặt ửng hồng của dần mất , hô hấp trở nên dồn dập, sắc mặt tái nhợt , lời nào, cầm lấy bút, loay hoay viết tên của mình lên, nghĩ nghĩ chút, lại dùng ngón tay chấm vào chút nước tương trong phần điểm tâm chưa hề đụng tới, ịn xuống dấu tay nhàn nhạt.

      “Rất xin lỗi tổng giám đốc Thẩm, tối hôm qua quấy rầy, tôi trước ngài cứ thong thả dùng bữa.” Hai tay chuyển tờ giấy ký cùng với dấu vân tay.

      đưa tay ra đón lấy, Thẩm Thác Vũ chỉ chỉ bữa sáng trước mặt , “ ở lại ăn điểm tâm rồi hãy ?”

      cúi thấp đầu lắc lắc, giọng cứng nhắc mà lễ phép: “ cần, càng thêm phiền toái thôi.”

      nở nụ cười, chỉ chỉ vào bên trong phòng, “Bên trong còn có nhiều thứ phiền toái cần được dọn dẹp, nhìn cái drap giường đâu vào đâu.” Cố ý bẻ cong lời của , lại ám chỉ những dấu vết mà tối qua hai người tạo ra, cũng hiểu vì sao, nhìn thấy bộ dạng sau đó của , đột nhiên có chút hứng thú ác ôn.

      Lăng Tư Miểu cúi thấp đầu, sau đó quay người lại, vào phòng.

      Cái này có chút ngoài dự đoán của Thẩm Thác Vũ, khỏi buông đũa xuống, ánh mắt nhìn theo hành động của .

      Chỉ thấy ra sức lôi drap giường, tháo túi chữ nhật, ra sức ôm lấy túi và drap giường, sau đó liền che mặt sau đống bông vải hỗn độn, chỉ lộ ra chân tay, ấp a ấp úng , “Xin lỗi, tôi giặt sạch rồi gửi lại trả , gây thêm phiền toái cho .”

      vẫn mặc quần áo tối hôm qua, hôm drap giường, lưng thẳng tắp ra dưới ánh mắt của Thẩm Thác Vũ, ra khỏi nhà .

      Thẩm Thác Vũ giữ lại, sau khi rời , cầm lấy tờ giấy khế ước mặt bàn, để ý đến tôn nghiêm của , lập ra hiệp ước cầu phân ranh giới giữa hai người, còn ký vào cách dễ chịu, hơn nữa, còn cái dấu tay.

      Thẩm Thác Vũ vô ý dùng ngón tay sờ qua dấu tay nhợt nhạt này, có chút hứng thú.

      Lăng Tư Miểu, đến cùng là ngốc thế nào đây?

      ***

      Lăng Tư Miểu từ khi có nhận thức, luôn bênh vực kẻ yếu, tính tình thẳng thắn ghét kẻ ác.

      Việc này khiến mẹ rất buồn lòng, bởi vì Lăng Tư Miểu chỉ toàn lo chuyện thiên hạ, nhưng luôn chỉ đối xử tốt với người bị đối xử bất công,nếu việc liên quan đến , bao giờ để ý thiệt hơn.

      Mẹ cảm thấy con nhà mình tấm lòng rất tốt, tính tình lại quá xúc động, tóm lại là đứa trẻ lớn, có chút ngây thơ, lương thiện. Ném trở lại thời cổ đại, cho học võ nghệ, chắc chắn hiệp nữ hành hiệp trượng nghĩa, ném tới thời đại với xã hội phức tạp, rất dễ dàng bị người khác lừa gạt.

      Nghĩ đến đây, lúc đọc sách để vào đầu, nhưng khi tốt nghiệp đại học, Lăng Tư Miểu lại tìm được công việc bên ngoài thành phố.

      Vì thế mẹ Lăng thể làm gì khác là càm ràm hồi lâu, tuy rằng tuổi trẻ sợ thiệt, nhưng muốn làm việc tốt cũng nên quan sát mọi người trong công ty làm việc như thế nào, đừng làm quá sức.

      Lăng Tư Miểu cảm thấy bản thân mình mới ra ngoài xã hội, có nhiều chuyện còn chưa hiểu , trong công ty đều là tiền bối, theo, nghe, học có sai, vì thế cũng học được rất nhiều việc, bao gồm việc nghe những lời tán gẫu về ông chủ của công ty.

      Công ty này là do các doanh nghiệp của Mỹ đầu tư, người có thể lên làm CEO, nhất định là người có tài năng, mà CEO tại của công ty là Thẩm Thác Vũ, đâu chỉ có chút tài năng.

      Lăng Tư Miểu nghe được chút chuyện, từ người đều có thể nhìn thấy cao ngạo, gia thế tốt cộng với năng lực cá nhân vô cùng cao siêu , ngay cả khuôn mặt và dáng người cũng rất ưu việt, model vẫn còn thua xa.

      Mà khó hiểu nhất là, người đàn ông bước qua tuổi ba mươi, muốn có khuôn mặt cũng có, muốn có thân hình, cũng có nội hàng, các công ty truyền thông hợp tác đều khen người đàn ông này.

      Nhưng dường như người đàn ông này vẫn có khuyết điểm, khỏi khiến thở dài, ở phương diện nào đó có vận khí tốt.

      Người đàn ông như vậy, lý thuyết phải là xung quanh hoa đào nở rộ, hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ, có điều kiện như vậy, hạ lưu cũng phong lưu, phải là người có số đào hoa, đáng tiếc được như vậy.

      Tình sử ba năm của đều được mọi người quan tâm, từng có bốn người bạn , cũng hề thiếu, nghe ra có vẻ rất nhiều, nhưng có vẻ người đàn ông này rất cẩn thận, mỗi cuộc tình đều rất nghiêm túc, đều rất thành tâm sủng ái, nhưng kết quả phát triển lâu dài, lại hề có.

      Mỗi lần, nhà đều giống như cây đàn tì bà, những bông hoa đào rực rỡ bung ra nơi khác, để lại cho nỗi đau thương vì đoạn tình ảm đạm, giống như quân tử lại lui thêm bước nữa.

      Người đàn ông ưu tú như vậy, số đỏ như vậy, tại sao lại thể khiến người ta nghe tiếng thở dài.

      Lăng Tư Miểu đến công ty chưa đến hai tháng, đại BOSS của công ty – Thẩm Thác Vũ, chỉ mới thấy ảnh chứ chưa gặp người , nhưng tin đồn bát quái về lại nghe rất nhiều. vào bộ phận thị trường của công ty, theo sát là bộ phận PR, những điều này cũng chỉ là tin đồn, chỉ cần tin tức truyền ra từ phòng PR, độ chân phải đến 99%.

      Dựa vào tấm hình chụp cùng với những chuyện bát quái, từ Lăng Tư Miểu trái tim mềm yếu, đau lòng hung hăng đứng lên vì đại BOSS của công ty, người ưu tú như vậy, tại sao đường tình lại bấp bênh lại như vậy.

      Lăng Tư Miểu rất thích đọc tiểu thuyết, ngẫu nhiên cũng mê phim thần tượng hoặc diễn viên, những thứ này là trong chuyện xưa, bình thường vai nam phụ cũng rất ưu tú thua gì vai nam chính, bởi vì cần phối hợp để diễn, nam phụ rất trân trọng nữ chính, vô cùng quan tâm, cuối cùng cũng có cái kết cục hề tốt đẹp.

      Mỗi lần thấy câu chuyện như vậy, lòng căng lên khổ sở, lại càng thích các tình tiết gây tổn thương tình cảm của nam phụ, có khi hận thể vào trong câu chuyện, đối xử độc ác với nữ chính hoặc là cho dao chết luôn, tức giận gào lên: ”Nhìn chút , nam phụ rất tốt mà!”

      Cho nên Thẩm Thác Vũ trong mắt , cũng chính là nam phụ thích trong tiểu thuyết, khiến mềm lòng.

      Trái tim nhất thời mềm nhũn, mỗi khi có người chuyện đường tình duyên trắc trở của Thẩm Thác Vũ, Lăng Tư Miểu giống như chém đinh chặt sắt vào miệng: “Tôi tin tưởng ông chủ Thẩm là người vô cùng ưu tú, nhất định tìm được người lòng thương ấy.”
      hoadaoanh, Chrismyuyen thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      1.3
      Mà ngày đó rốt cuộc Lăng Tư Miểu cũng tự mình nhìn thấy Thẩm Thác Vũ, đó là vào lúc bị đau răng nhổ răng khôn. xin nghỉ nửa ngày nhổ răng, đói bụng gần chết nhưng khổ nỗi trong miệng lại có thuốc tê. Miệng khổ sở ngậm bông y tế đầy mùi thuốc, ăn cái gì cũng được.

      Bụng đói, đường huyết lại thấp, trong khi bản thân lại vừa trải qua hoảng hốt, mệt mỏi cúi đầu vào trong thang máy. cũng nhìn trong thang máy có những ai, cứ tiếp tục cúi đầu ấn tầng 27, cả người rất lịch nghiêng người đè vào nút bấm bên cạnh, thân thể mệt mỏi, che toàn bộ nút bấm tiếp tục ủ rũ cúi đầu.

      “Xin lỗi, có thể phiền tránh ra chút hoặc nhờ bấm giúp tôi tầng 35 được ?” thanh từ tính, dễ nghe của phái nam vang lên đỉnh đầu khiến cho Lăng Tư Miểu cúi đầu khẽ rung động.

      Lăng Tư Miểu khá cao thế nhưng thanh mười phần vang lên phía đầu , nó còn mang theo chút hơi thở nhàng, khoan khoái, dễ chịu. Mùi của đàn ông, còn là mùi vô cùng sạch .

      Thừa lúc Lăng Tư Miểu còn mơ hồ ngẩng đầu nhìn tình cảnh tại người đàn ông có vẻ ở rất gần phía sau lưng nhanh dùng ngón tay dài vòng qua ấn số tầng, rồi lại rất bình tĩnh kéo dài khoảng cách giữa hai người.

      “Vâng ….. xin lỗi …..” Vội vàng mở miệng lời xin lỗi, nhanh chóng rời khỏi chỗ mình đứng. Vừa ngẩng đầu, sửng sốt, từng gặp người đàn ông này. tại, đầu óc của Lăng Tư Miểu có phần ngơ ngác, được tốt lắm, nhìn chăm chú người trước mặt ước chứng khoảng 5,6 giây, trong tâm trí đó là người đàn ông với khuôn mặt khôi ngô, lịch , đôi mắt dài, đào hoa.

      cứ như vậy mở to mắt chăm chú nhìn đối phương, cũng để ý tới miệng của mình vẫn còn ngậm bông y tế có tẩm thuốc tê, miệng cứ thế quên khép lại, sợi chỉ bạc tinh tế theo khóe miệng chảy xuống mà vẫn còn ngây ngốc nhìn.

      có gì.” Ánh mắt người đàn ông lướt qua, mày hơi nhíu lại sau đó rất nhanh giãn ra, như để tránh bối rối thản nhiên nở nụ cười, hề ngại ngùng trước cái nhìn của . vốn là muốn cho chút thời gian để có thể định thần trở lại nhưng đáng tiếc trước mặt vẫn duy trì trạng thái ngây ngốc như lúc đầu cho đến khi tháng máy vang lên tiếng “đinh” báo đến tầng 27.

      Lăng Tư Miểu cảm thấy người đàn ông này rất đẹp mắt, vừa cao lớn, vừa đẹp trai, nhìn lại rất quen mắt, dời tầm mắt nhìn, trong thang máy chỉ còn lại hai người bọn họ, càng quang minh chính đại chăm chú nhìn , đôi mày nhíu chặt lại thành bánh quai chèo giống như tự hỏi, [Nhìn quen nha, nhưng ta là ai nhỉ?] Nhìn thấy cửa thang máy chuẩn bị khép lại lần nữa, tay người đàn ông đè nút mở cửa thang máy, giọng có chút từ tính vang lên: “Vị tiểu thư này, tầng của đến rồi”

      Đến khi ra khỏi thang máy, tay cầm gói khăn giấy chưa mở, Lăng Tư Miểu đột nhiên nghĩ đến,người đàn ông mới vừa rồi giúp giữ thang máy, còn tốt bụng đưa khăn giấy cho , rồi chỉ chỉ lên khóe miệng nhắc nhở , đó chính là đại boss Thẩm Thác Vũ trong truyền thuyết nha.

      Chậc chậc chậc, quả nhiên là người đàn ông dịu dàng, biết chăm sóc nha, bất tri bất giác cảm thấy người đẹp trai hơn nhiều so với tấm ảnh trong danh sách của Công ty. Sau đó với vẻ mặt si mê rút giấy lau nước miếng khóe miệng. quyết định đưa Thẩm Boss làm thần tượng, lúc nào cũng chăm chỉ cầu nguyện mong cho sớm tìm được nơi chốn tốt.

      Cuối năm công việc bận rộn nhưng cũng ảnh hưởng tới việc mọi người bàn luận về những tin đồn nóng hổi, nghe gần đây Thẩm Thác Vũ kết giao qua lại cùng với con xinh đẹp của gia tộc thế giao mới du học về, nghe Thẩm Boss đối với bé kia rất ân cần, trong ngoài quan tâm nhưng bé đó vẫn cứ lúc nóng lúc lạnh.

      Sau giờ nghỉ trưa, cơm nước xong ngồi trong phòng giải khát ăn trái cây cho tiêu thức ăn, cả đám nam nữ trong phòng trò chuyện khí thế ngất trời chỉ thiếu chút nữa là bắt đầu phiên giao dịch miệng cá cược ăn tiền, cá cuộc lần này Thẩm boss có kết cục tốt đẹp hay , liệu có ôm được người đẹp về nhà .

      Đồng nghiệp nữ : “Tốt, nhưng đáng tiếc nha, Thẩm boss dáng dấp đẹp trai như vậy nhưng biết trong mắt những người đẹp kia như thế nào.”
      Đồng nghiệp nam : “ hiểu cái gì. Đàn ông dựa vào năng lực chứ dựa vào vẻ đẹp trai.” Sau đó giọng, thần thần bí bí bổ sung thêm câu: “ đúng, ông chủ Thẩm …… ta giỏi…..”

      “Nghe đàn ông tuy có thân hình cao lớn nhưng nơi đó lại ngược lại, có thể rất nha.” nam đồng nghiệp khác ác ý bổ sung, cả đám người cười đến thất điên bát đảo.

      Hôm nay, Lăng Tư Miểu phải hiệu đính tin tức mới nên ăn trưa hơi muộn, lúc mọi người ăn xong rồi ngồi chuyện phiếm vẫn còn vùi đầu ăn cơm. Trước khi nghe bọn họ cũng nghe được tin đồn này, đầu óc tự nhiên nhớ lại quãng thời gian gần đây, và Thẩm Thác Vũ gặp nhau nhiều lần, cả hai cùng tham gia số hội nghị, cũng từng đứng ở xa nghe khán đài hăng hái phát biểu.

      lần ở gần công ty, thấy và người đẹp mới về nước kia, lúc đó nhất cử nhất động đều dịu dàng, thương che chở đối với có dáng vẻ xinh đẹp kia.

      vắt óc suy nghĩ người tốt như vậy rốt cuộc còn thiếu cái gì nữa, chợt nghe thông tin biết từ đâu của đồng nghiệp nam ra câu kia khiến cơm ở trong cổ thiếu chút nữa phun ra. cần nghĩ ngợi, xiết chặt tay : “Cho dù tinh lực kém sao! Người chỉ biết hưởng thụ mà biết quý trọng nhân tài mới là kẻ ngốc!”. Bởi vì kích động nên thanh rất lớn, nhấn mạnh từng câu từng chữ.

      Những đồng nghiệp kia vốn chỉ ghé vào cái bàn giọng bàn luận, lớn tiếng cười, lúc này thấy Lăng Tư Miểu nhất thời rống lến, khiến tất cả trợn tròn mắt.
      Chrismyuyen thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      1.4
      chỉ những người trà nước trong phòng giải khát nghe được mà mọi người nghỉ trưa ở các phòng bên cạnh cũng đều nghe thấy, mà chuyện đó trong lúc vô tình lòng tốt lại hóa thành chuyện xấu, tin đồn thất thiệt cứ thế lan nhanh như lửa, mà nữ chính hề hay biết vẫn trong cơn tức giận nhìn chằm chằm đám người kia.
      “Ôi chao, như thế nào là tốt đây, vốn dĩ trước đây bộ phận quan hệ thị trường thay ông chủ tuyên truyền tạo ra xu thế, sao bây giờ lại truyền ra gièm pha của ông chủ từ chỗ của các người hả?” Phụ trách bộ phận kinh doanh _ Quý Thiên Hình giễu cợt phụ trách bộ phận quan hệ thị trường_ Trịnh Linh.
      Trịnh Linh vô cùng bình tĩnh : “Chuyện này là việc ngoài ý muốn, lời của người kia …… tôi tin rằng ấy phải cố ý.”
      “Tìm lý do đuổi việc , để tránh lần sau còn có những tin đồn thất thiệt như vậy nữa.” Quý Thiên Hình lên ý kiến của mình, mặc dù đó là lời đề nghị đối với Trịnh Linh nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Thẩm Thác Vũ. Sau lưng Trịnh Linh, làm khẩu hình miệng đối thoại với Thẩm Thác Vũ ý là: “Tớ đây là giúp cậu giảm bớt phiền phức đó.”
      Thẩm Thác Vũ cười cười từ chối cho ý kiến, “Trịnh Linh, ý kiến của cậu thế nào?”
      “Giữ lại.” Nếu hỏi Trịnh Linh, đương nhiên do dự mà trả lời như vậy.
      “Bất kể lời đồn có phải là do ấy gây ra hay , có xấu cấp ở sau lưng hay , đó đều là từ miệng của kẻ rảnh rỗi, sao phải che chở người như vậy chứ. Hơn nữa, nghe ấy cũng bởi vì chút chuyện của người nào đó mà đắc tội với bộ phận nhân , cậu bận tâm sao?”
      Quý Thiên Hình vẫn kiên trì với ý kiến của mình, và Thẩm Thác Vũ, Trịnh Linh là ba người bạn học, sau này Thẩm Thác Vũ tiếp quản công ty, trả lương hậu hĩnh mời và Trịnh Linh về công ty giúp sức, người phụ trách bộ phận kinh doanh, người phụ trách bộ phận quan hệ thị trường, ba người có quan hệ rất tốt, bình thường chuyện cũng có gì phải kiêng nể.
      Trịnh Linh tán thành, “ nhóc kia chỉ là tính tình thẳng thắn, bộc trực, mình quan sát mấy lần, ấy làm việc cẩn thận có trách nhiệm, có lúc lại nhận lỗi thay người khác nhưng chưa lần phàn nàn. Chuyện ở bộ phận nhân kia vốn là sai ở bên bộ phận đó, ấy cũng chỉ là bất bình hộ người khác mà thôi, hoàn thành trách nhiệm lại có tâm như vậy, việc cũng có chỗ nào để chê trách, người như vậy khó tìm.”
      Nghe Trịnh Linh xong, Quý Thiên Hình còn muốn thêm điều gì đó nhưng thấy Thẩm Thác Vũ nháy mắt với mình.
      Thẩm Thác Vũ cười : “Vốn là người của Trịnh Linh, làm theo lời cậu ấy thôi.” Sau đó để ý còn muốn điều gì đó Quý Thiên Hình bỏ thêm câu: “Chẳng qua chỉ là kẻ ngốc mà thôi, đừng có tích cực quá.”
      Chẳng phải là kẻ ngốc sao, thích lo lắng chuyện bất bình của thiên hạ hơn, để cho người ta sai bảo, làm hộ người ta, ra sức nhưng thu được kết quả tốt, chính là chỉ người như vậy. Nhưng dù sao cũng là nhân viên của mình, tất nhiên là phải bảo vệ, xảy ra chuyện thể quan tâm mà còn phải đỡ giúp , coi như bán chút mặt mũi với bạn già nhưng cũng truy cứu chuyện này nữa.
      Bất ngờ lại nghĩ tới mấy tháng trước trong thang máy vô tình gặp nhau, công khai nhìn mình tới mức chảy nước miếng, dáng dấp cũng được coi là thanh tú ưa nhìn, mắt to cái miệng nhắn, bộ dạng của , đáng tiếc cũng chỉ là ngốc có đầu óc.
      Bởi vì danh tiếng của Lăng Tư Miểu cũng đủ lớn, ngày đó hành động của khiến có ấn tượng vô cùng sâu sắc, Thẩm Thác Vũ cũng nghe chút về chuyện hay của , lại lắc đầu lần nữa, trong lòng nghĩ hơi cay nghiệt chút, đúng là đồ ngốc.
      Chrismyuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :