1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tổng giám đốc: Anh muốn kẹo ngọt hay đạn bạc? - Xuyên Duyên Mộc (1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tổng giám đốc: muốn kẹo ngọt hay đạn bạc?


      Tác giả: Xuyên Duyên Mộc
      Edit: Trương Di
      Hệ Liệt: Bóng hồng của đại gia
      Thể loại: Trâu già gặm cỏ non, sủng, nam chính chung tình, ngược nam chính, nữ chính trong hắc bang, đại HE.
      Số chương: 50c, 25NT.
      Tiến độ: 1c/tuần tối chủ nhật.
      Cp: Triệu Phiến Đình - Trương Ngôn

      Giới thiệu


      bên phần ngây thơ thuần khiết, nhưng đến lúc, lại vì mà trở nên độc ác hơn bất kì ai. làm việc khiến tan nát trái tim- rời bỏ .

      say đắm với mối tình kém mình những mười bốn tuổi- . nguyện bên đến tận cùng của thời gian. Đến khi rời , cũng chỉ biết mong đợi ngày trở về.

      Nhưng khi trở lại, trở nên khác biệt, chỉ có thứ trong vĩnh viễn thay đổi.

      Và... còn nhân vật mới.​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Nụ cười bên tách cà phê

      Sáng sớm ở phố Wall vẫn luôn nhộn nhịp như ban đêm của nó. Từng người vẫn di chuyển với tốc độ chóng mặt như thể sau lưng họ bị trận động đất hay sóng thần gì đó. Hầm bộ vẫn đông người lại, bất chấp cái lạnh ngày đông đôi lúc tuyết phủ đầy đường.

      “Cà phê của .”- nam phục vụ đặt xuống bàn Triệu Phiến Đình tách cà phê rồi nhanh chóng trở . Điều này cũng dễ hiểu, xung quanh là biết bao nhiêu người chờ, thậm chí nãy giờ có những tiếng chửi thề khó chịu vang lên ở góc nào đó.

      Du học ở đây từ khi mười bốn tuổi, giờ cũng hai năm, Triệu Phiến Đình quá quen với nhịp sống vội vã ở đây, hai năm đủ để cảm thấy thích thú với nó, bởi khi ở Đài Bắc, cái gì cũng làm từ từ, chuyện học hành, rồi kế hoạch chơi này khác, nhưng cũng may, trong chuyện tập luyện của tổ chức, vẫn đẩy nhanh nhịp độ.

      Thế nhưng điều đó khiến cha hài lòng, ông muốn con phải quen với lối sống nhanh chóng của New York- quả táo lớn của Mỹ, để sau này, nắm trụ sở chính tại đây.

      Cũng chính vì vậy, khi mới mười bốn tuổi, nhanh chậm bị đá bay khỏi nhà để vọt tới đây. Hai năm nay, vì quá quen thuộc, nên vội vàng của chàng bồi bàn kia khiến hề lạ lẫm nữa.

      Tay bật laptop, Triệu Phiến Đình nhìn những dòng tin mạng, chẳng bất ngờ khi thấy báo chí lại chuyện Jenifer Aniston và Brad Pitt chia tay, dù chuyện đó xảy ra cách đây hàng tỷ năm, hay chuyện Kim “siêu vòng ba” lại lộ thân hình nóng bỏng mạng xã hội.

      thích Jenifer Aniston- người phụ nữ xinh đẹp, đầy tình thương cùng lòng vị tha. ghét Brad Pitt- chàng tài tử điển trai bỏ rơi Jenifer để đến với ả diễn viên Angelina Jolie bạn diễn. Khó hiểu vì sao người đàn ông lại sẵn sàng rời bỏ người phụ nữ mình chỉ vì ấy sinh được con cơ chứ. Nếu là Jenifer, hẳn tát thẳng vào mặt Brad Pitt và : “Thằng khốn” chứ buồn rầu và hụt hẫng, khóc mỗi đêm như Jenifer.

      Nghĩ lại nghĩ, mới mười sáu tuổi mà thôi, hơi đâu mà nghĩ tới mấy chuyện tình cảm kiểu này. Tay nâng cốc cà phê lên môi, nhìn qua trang mạng, đoạn clip ngắn bị kích vào bỗng chạy, trong clip là hình em bé ăn bột bỗng phun tung tóe ra quần áo, cũng hiểu sao lại bật cười vì những hình ảnh này. Mà nụ cười ấy của … cũng đẹp.

      cũng ngờ chuyến công tác này lại mang lại cho quá nhiều thứ đến vậy, hai hợp đồng trị giá hàng hơn tỷ đô, dự án lớn đặt tại Toledo, ly cà phê mùi vị đặc sắc khác hoàn toàn ở Đài Bắc, khung cảnh nhìn xuống đường phố Wall sinh động, và… nụ cười đó.

      Nụ cười của trẻ tuổi chỉ tầm mười lăm mười sáu, hai má lúm đồng tiền hằn sâu, hai răng khếnh xinh xắn lộ ra, cùng đôi mắt nâu to tròn sáng rực lên.

      tay vén tóc lại rồi bấm vào bàn phím vài nút gì đó, tay kia tiếp tục kề ly cà phê lên môi. Nhấp ngụm cà phê, đôi môi ấy in dấu son môi hồng lên miệng cốc, ngón tay cái khẽ lau . Hành động tưởng chừng như rất tự nhiên, hững hờ, song lại khiến nhìn như quyến rũ.

      Hỏng rồi, công tác vài ngày mà cái thứ tư tưởng Âu Mỹ nhanh chóng ăn sâu vào đến vậy sao? Nhìn có lẽ phải kém những mười mấy tuổi, sao có thể có suy nghĩ đó?

      Vội vàng đặt tiền xuống bàn, cầm cặp trở , thế nhưng, mọi thứ dễ dàng như vậy.

      Muốn ra ngoài, phải qua bàn của , bởi hai bên chật kín, nên bắt buộc, phải nhờ đứng dậy chút.

      “Auch.”- Triệu Phiến Đình ngẩng đầu nhìn cái người vừa vô duyên làm cặp tài liệu đập vào tay , khiến tay va vào ly cà phê, và khiến ly cà phê đổ ra laptop ướt sũng, miệng định thốt ra câu gì đó hợp tình huống, thế nhưng…

      Nhìn người này là Châu Á, còn mồn là đồng hương, nên dùng câu gì bây giờ?

      “Ôi… tôi rất xin lỗi.”- vội vàng nhìn xuống laptop đáng thương của , sao có thể sơ ý đến vậy? định nhờ đứng dậy người phía sau lại va phải , vậy nên cái hiệu ứng domino kia mới xảy ra chứ.

      “Hiển nhiên là nên dùng tiếng mẹ đẻ rồi.”- Triệu Phiến Đình thầm nghĩ.

      gì, chỉ với tay lấy hộp giấy ăn, lau vệt cà phê laptop, cũng may loại của chống nước, nếu

      , tôi xin lỗi.”- cúi xuống cầm giấy ăn lau giúp .

      “Thôi đủ rồi ông chú, tôi có thể xử lý được.”- Triệu Phiến Đình vừa lau vừa , cũng để ý câu mình vừa thốt ra có những từ ngữ gì.

      Trương Ngôn sững người…

      “Ông chú?”

      , chính là quá già sao?

      nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết rơi dày, nếu quẳng ra ngoài đó, liệu có chết vì rét ?

      thế nhưng gọi là ông chú?

      Thôi được, tài lực như tìm ra như có gì là khó, giờ có cuộc họp, chắc phải luôn.

      bé à, đợi đấy.

      Sau khi người đàn ông khỏi, Triệu Phiến Đình mới bật phần mềm laptop, bên trong là hình ảnh người đàn ông lúc nãy, chất lượng ảnh tốt, công nhận phần mềm gián điệp này rất đáng năm sao. nhìn bộ dạng người đó.

      , cũng quá đẹp trai , vest đen may vừa khéo lộ ra thân hình cũng vô cùng chuẩn. cũng rất trẻ, vậy sao lúc đó, lại dùng cái từ kia?

      Linh cảm của cho biết, đây phải lần duy nhất gặp .

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2: Người quen ở quầy bar

      Giống như buổi sáng, nhưng ban đêm phố Wall lại lộng lẫy những ánh đèn phát ra từ những tấm biển quảng cáo gắn những tòa nhà cao tầng, dòng người vẫn tấp nập, nhưng chỉ là vỉa hè, bên dưới đương là những dòng xe cộ lại, phần lớn là taxi và xe con, thỉnh thoảng có những chiếc phân khối lớn phóng qua. Rồi có vài cậu học sinh, sinh viên những chiếc xe đạp đủ màu, vừa vừa chuyện.

      Buổi tối này, Triệu Phiến Đình chỉ nhắm đến đúng nơi.

      Quán bar.

      cùng vài người bạn thường lui tới đây, quán bar thuộc hàng “Tĩnh lặng bậc nhất” phố Wall. thường dùng ly Red Label, còn những cậu bạn kia dùng vài ly Whisky.

      “Tôi phục cậu đó Đình Đình, chuyện thế này mà cậu cũng làm được.”- cậu trai vào tai Triệu Phiến Đình.

      “Có gì đâu mà dám làm? Chỉ là ID giả mà thôi, có gì đáng sợ đâu.”- Triệu Phiến Đình cười cười. với tay gọi phục vụ- “Cho tôi thêm ít đá nữa.”

      chàng tóc vàng vừa vào tai xong, liền bấm số điện thoại, gì mà “Cậu đúng, với Đình Đình quả đáng sợ.”

      Mười sáu tuổi, lại là dân Châu Á, mới sang đây hai năm mà như thể người Mỹ thứ thiệt vậy.

      Dễ dàng tạo ID giả để có thể đến mọi ngóc ngách trong thành phố, cũng chả e dè bất kì ai. Trong túi lúc nào cũng có khẩu súng phòng thân, đáng sợ.

      “Triệu Phiến Đình, cậu xem, Alex chuẩn bị kết hôn rồi đó.”- Mark , khuôn mặt còn khẽ nhăn lại.

      “Đừng lôi cả họ tên tôi ra réo như vậy nữa, mà cái gì cơ?”- Triệu Phiến Đình nhíu mày, Alex- sợ trói buộc nhất đời lại chịu kết hôn sao?

      Alex hơn và Mark hai tuổi, ấy đến từ Colorado, trước giờ lúc nào ấy cũng khẳng định bao giờ kết hôn trước hai sáu tuổi, vậy mà…

      “Tôi cũng hiểu nổi ấy, ràng ghét cuộc sống gia đình, vậy mà…”- Justin- cậu trai tóc nâu lắc đầu, rót thêm chút rượu vào cốc.

      Triệu Phiến Đình thở dài, kết hôn cái quái gì mà kết hôn chứ.

      “Các cậu biết , đối với tôi, chỉ cần kiếm ai đó khá giả, đẹp trai, kết hôn tạm thời, kiếm lấy đứa con rồi chạy biến là được rồi, nửa đời còn lại cặp kè với biết bao đàn ông khác, hơi đâu lấy người, rồi cả cuộc đời sau nhìn nhau mãi lại hóa nhàm chán?”

      Triệu Phiến Đình cứ thản nhiên , cũng chẳng để ý mấy cậu bạn há hốc miệng nhìn Châu Á buông lời đáng sợ, cũng nhìn đến chàng bartender mải nghe mà đánh rơi cốc pha chế, cũng chả biết được lời “vàng ngọc” của mình bị người ngồi sau nghe thấy.

      “Triệu Phiến Đình, 16 tuổi, làm ID giả, học trường cấp 3 Lincon, thích kết hôn, có cái nhìn tiêu cực trong hôn nhân, thích lăng nhăng hơn là chung thủy suốt đời cùng người.”

      “Người như vậy, có tồn tại sao?”

      Người đàn ông uống ngụm rượu , tay gạt tàn thuốc lá, cũng để ý rút ra bao nhiêu tiền đặt xuống bàn, đứng dậy ra về, trước khi về, cũng kịp lướt mắt qua đôi môi đỏ rực dưới ánh đèn kia.

      “Triệu Phiến Đình, em cứ chờ xem.”

      “Cha à, con chưa đồng ý mà.”- vừa về, nhận điện thoại từ cha, gì mà gặp mặt gặp mũi, đùa sao?

      “Ta rồi, con được cãi ta đâu, người này là đối tác của ta, cậu ta rất tốt.”

      “Cái gì mà đối tác của cha? Cha à, cha có nhầm vậy? con mới có mười sáu tuổi, đối tác của cha chính là khiến con gọi bằng chú đấy.”- Triệu Phiến Đình muốn bóp nát cái điện thoại trong tay, hiểu khoa học phát minh ra thứ này làm gì nữa.

      “Đình Đình, nghe cha , cậu ta đâu có bằng tuổi ta, cậu ta chỉ mới ba mươi thôi.” Bíp.

      Triệu Phiến Đình bực mình đến điên rồi, ba mươi, vậy chính xác là ông chú đó có được ? Cha nghĩ gì mà lại như vậy chứ? Chẳng lẽ cha nghĩ đến độ ế rồi sao? mới mười sáu, phải hai sáu, nếu hai sáu, đảm bảo cái chàng kia có chết cũng thoát khỏi ấy chứ.

      Nhưng mà… điên rồi… cha nhất định có vấn đề.

      Lăn ra ngủ giữa mớ suy nghĩ hỗn độn, lạy trời thoát khỏi kiếp này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :