1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng giám đốc, anh là ác bá nam nhân - Mạn Châu Sa Hoa

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Tổng Tài, Là Ác Bá Nam Nhân

      Tác giả: Mạn châu xa hoa

      Số chương: 39 chương + 3 ngoại truyện

      Tình trạng: Hoàn Thành

      Thể loại: 1 nồi thập cẩm, cái gì cũng có

      Nguồn: http://kenhtruyen.com/forum/54-2994-1

      Giới thiệu:

      Tai nạn may mắn đưa nhập vào thân xác của 1 ng khác , được sống thêm 1 lần nữa có cha mẹ thương , trai che chở những vết thương lòng cứ thế ngủ yên .

      Chỉ vì 27 tuổi vẫn chưa đem bạn trai về ra mắt mẫu thân đại nhân mà ngay lập tức thăng chức trở thành ” ế” trong nhà bị trai đóng gói đến là trợ lí cho bạn thân thời đại học .

      OMG tên nam nhân căm ghét nhất thế nhưng lại là bạn thân của boss lớn của , càng lạnh lùng xa cách lại càng ôn nhu tiếp cận .

      Để tránh làm cho trái tim bé của rung động đành giúp tìm bạn giải tỏa , khỏi thừa tinh lực đến tìm dây dưa thế mà tên kia cảm ơn thôi còn lôi về nhà ăn sạch sành sanh . lẽ thoát khỏi tên ác bá này?

      Mở đầu:

      sân thượng khách sạn X hơn 10 người đàn ông dẫn đầu là 1 người bụng phệ đầu hói tầm ngoài 50 vây quanh 1 khuôn mặt thanh tú mặc trang phục dâu. Thấy đứng sát mép sân thượng tên mập tự đắc lên tiếng :

      – " còn đường chạy đâu ngoan ngoãn quay về hầu hạ bổn đại gia ha ha "

      Tô Nguyệt lạnh lùng nhìn cười dâm tà , khóe miệng nhếch lên đầy khinh bỉ :

      – " Ông nằm mơ sao hạng người như ông tôi đến phỉ nhổ cũng sợ bẩn miệng , dựa vào chút tiền mà muốn tôi khuất phục , đúng là đồ chuột cống biết tự soi gương" .

      – " Mày dám mắng tao , đợi khi mày là người của tao rồi xem mày còn mạnh miệng thế ? Mấy người còn đứng đó làm gì mau bắt nó lại "

      Gã mập quay sang quát đám tay chân . Nhìn đám người tiến lại gần Tô Nguyệt cười lạnh lẽo nhảy khỏi sân thượng rơi xuống phía dưới . Từ lâu còn lưu luyến gì cuộc đời này hình ảnh người bỗng ra từng mơ được mặc bộ váy cưới này cùng nắm tay vào lễ đường, trao cuộc đời cho . Vậy mà ngờ người nhất, nguyện hi sinh tất cả để muốn vui, cười, hạnh phúc lại chỉ xem là trò chơi tùy cho nhào nặn, bóp tròn méo. . . Giọt lệ mặn đắng lăn nơi khóe mắt :

      " Tề Hạo tôi mãi mãi hận nếu có kiếp sau tôi bao giờ lần nữa…"

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 1

      Trong căn phòng bệnh cao cấp , nằm đó đầu quấn 1 lớp băng dày tay cũng bị bó bộ , dù bị thương nhưng thể làm mất vẻ đẹp của .

      Mũi cao , môi đỏ mọng , mi mục thanh tú , làn da tuyết trắng thể phủ nhận đây quả là 1 rất đẹp . Cửa phòng đột nhiên mở 3 người 2 nam 1 nữ cùng tiến vào , người phụ nữ dù ngoài 50 nhưng thoạt nhìn vẫn rất trẻ cử chỉ nét mặt mang đầy nét dịu dàng quý phái của phụ nữ phương đông , đứng canh bà là 1 người đàn ông trung niên mặt có nhiều nếp nhăn nhưng vẫn rất nghiêm nghị , cuối cùng là 1 chàng trai tầm 23 khuôn mặt nho nhã tuấn tú thân âu phục , cả 3 người cùng thở dài nhìn người con nằm đó.

      – " Đều tại tôi thường đủ nghiêm khắc nên nó mới đua xe với lũ hư hỏng kia rồi ra nông nỗi này. haiz! "

      Người đàn ông trung niên đau lòng Phong Lăng Thiên ông ở thương trường làm mưa làm gió duy chỉ có đứa con này là khiến ông bất trị .

      – " Cha đừng tự trách như vậy bình thường Tiểu Tuyết tính tình ngang ngược lại hay chơi với đám bạn hư hỏng nên xảy ra tình ngày hôm nay cũ chẳng thể trách ai được "

      Phong Thần đẩy gọng kính an ủi cha mẹ. Còn vị phu nhân nãy giờ chỉ im lặng nhìn con rơi nước mắt con bà từ được cưng chiều như công chúa khiến nó trở nên coi ai ra gì , chăm chỉ học tập chỉ thích tụ tập cùng 1 lũ ra gì khiến bà đau lòng thôi .

      – "Ui da …đầu đau quá! "

      Đúng lúc này người giường cũng bắt đâu tỉnh lại . Tô Nguyệt cố nâng mi mắt đánh giá mọi thú xung quanh toàn 1 màu trắng biết mình ở bệnh viện , từ lúc 3 người kia tiến vào tỉnh nhưng do quá mệt mỏi nên bây giờ mới có thể mở mắt nhìn mọi thứ . Dựa vào đoạn đối thoại của 3 người trước mặt cùng đoạn trí nhớ của đoán được mình nhập vào thân thể của người khác . Sau khi nhảy khỏi sân thượng khách sạn thấy mình nằm trong vũng máu rồi sau đó bị hút vào 1 hố đen cuối cùng nhập và thân xác này . Người phu nhân thấy con tỉnh lại chỉ trầm mặc lo lắng nhìn hỏi

      – " Tiểu Tuyết con sao chứ có còn đau ở đâu mau cho mẹ biết? "

      – " Hừ! Cái đứa hư đốn này ngoài việc suốt ngày làm ta và mẹ con lo lắng con còn làm được gì hả sao nằm đó tỉnh luôn cho rồi! "

      Phong Lăng Thiên hừ lạnh nhìn con ngay lập tức bị Phong mẫu trừng mắt

      – " Ông ồn ào quá đó con vừa mới tỉnh ông mắng nó , muốn làm tôi tức chết hả? "

      Phong ba nghe xong cũng dám ho he gì thêm , Phong Thần đứng bên định dạy dỗ em 1 trận nhìn thấy bộ dáng mĩ nữ hóa sư tử của mẫu thân đại nhân cũng dám hé 1 câu. Hai cha con đáng thương mà toàn bị mẹ áp bức bóc lột . Tô Nguyệt nhìn thấy 1 màn này dù rất muốn cười nhưng vẫn cố nhịn rụt rè lên tiếng :

      – " Mọi người là ai vậy? Còn tôi là ai? Đầu tôi đau quá!"

      Lời vừa ra khiến cả 3 người đều đứng hình tin vào những gì mình vừa nghe . Phong Thần là người đầu tiên lấy lại được bình tĩnh nhàng bước đến bên cạnh em :

      – " Em nhớ gì hay ấn tượng gì sao ?

      Tô Nguyệt chỉ lắc đầu thầm nghĩ " tôi có phải em của đâu mà nhớ " .

      Sau đó 3 người họ ngay lập tức lôi bác sĩ đến khám cho và được phán 1 câu rất kinh điển đó là :

      – " Do đầu bị va chạm mạnh nên ấy bị mất trí nhớ xin chủ tịch và phu nhân đừng lo lắng! ".

      Cuối cùng sau 1 hồi được " trai " thân giải thích Tô Nguyệt nắm được thân phận mới của mình từ giờ là Phong Tình Tuyết tiểu thư của tập đoàn Lăng Thị con của Phong Lăng Thiên và Trịnh Hiểu Du , em của Phong Thần đặc biệt sống 1 cuộc đời mới thay cho Phong Tình Tuyết mất. Sau lần đua xe cùng đám bạn xấu, Phong Tình Tuyết bị tai nạn giao thông được đưa vào bệnh viện hôn mê bất tỉnh hơn tuần trời bây giờ chết, còn Tô Nguyệt lại nhập vào thân xác này.

      cuộc đời còn những chà đạp đau khổ chỉ còn Phong Tình Tuyết quyết đoán nhân từ với bạn và tàn ác với kẻ th

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 2


      Từ ngày mất trí nhớ 2 vợ chồng Phong Lăng Thiên vô cùng bất ngờ trước thay đổi của con , trở nên dịu dàng , ngoan ngoãn hơn trước rất nhiều dường còn là đứa con ngổ ngáo ngày nào nữa. Sau khi cơ thể bình phục hẳn Phong Tình Tuyết mới được xuất viện về nhà , vẫn biết thân thể này sinh ra trong gia đình giàu có nhưng ngờ lại giàu có đến mức này . Phía sau canh cổng sắt rộng lớn là hàng dài Hoa trà Middlemist đỏ , những khuôn viên hoa rộng lớn bao quanh đài phun nước kiến trúc ngôi nhà cũng được xây dựng theo phong cách châu Âu mang nét đẹp vừa cổ kính lại vừa tráng lệ tinh tế lại quá xa hoa , làm người có tiền là tốt . Quản gia cùng người hầu đứng đợi họ từ lâu khẽ cúi chào:

      – " Mừng chủ bình phục trở lại , ông bà chủ cậu chủ đợi trong xe rồi ạ! "

      Phong mẫu quay sang dặn dò Tình Tuyết:

      – " Bây giờ ba mẹ có việc cần giải quyết con nhớ về phòng nghỉ ngơi nhé nếu cần gì cứ với thím Trương chuẩn bị! "

      rồi bà cũng quay sang dặn dò quan gia chăm sóc cho ,

      – " Ông bà chủ cứ yên tâm tôi chăm sóc tốt cho chủ! "

      Bà quản gia tuy hơn 60 nhưng tính tình tỉ mỉ cẩn thận nên hai vợ chồng ông bà vô cùng tin tưởng để bà chăm sóc Tiểu Tuyết .

      Sau khi được dẫn về phòng mình cẩn thận đánh giá căn phòng nhìn khác gì phòng của công chúa mĩ phẩm đầy cả bàn trang điểm khắp phòng dán đây ảnh mĩ nam khỏa thân đủ loại khóe miệng Tình Tuyết giật giật " khẩu vị bé này nặng mà"! Ngay cả mê trai như cũng bằng. Mở tủ quần áo đầu lại xuât thêm 3 vạch đen khi nhìn thấy toàn váy ngắn xẻ ngang xẻ dọc quần rách te tua, áo mỏng manh xuyên thấu hiểu bé này nghĩ gì mà mặc những thứ này ra đường. Sau khi tỉnh lại lâu mới biết mình chỉ trùng sinh mà còn xuyên đến tương lai 3 năm sau thanh niên bây giờ manh động mà . thể chịu được khẩu vị quá nặng của chủ cũ mà Tình Tuyết quyết định nhờ quan gia sửa lại căn phòng cùng thanh lí đống quần áo thiếu vải còn tranh thủ tham quan 1 vòng quanh nhà phía sau hậu viện còn có 1 bể bơi rộng lớn cùng khu đất trồng rất nhiều hoa , nhìn những khóm hoa rực rỡ được trồng thẳng hàng như bị thôi miên vào vườn hoa , từ rất thích hoa nha ở đay trồng nhiều hoa như vậy sau này thường xuyên đến đây chơi.

      Sau khi hết 1 vòng bạn Tiểu Tuyết cuối cùng cũng thấy mệt quay về phòng nghỉ ngơi , căn phòng lúc này cũng được sửa lại thành màu xanh dương nhạt ban công đặt vài chậu hoa nhìn rất xinh xắn măt thẩm mĩ của bà quản gia rất tốt rất thích cách bài trí như vậy cơn buồn ngủ ập tới nên Tình Tuyết cứ thế thả mình chiếc giường mềm mại ngủ thẳng tới chiều .Khi tỉnh lại là 5h chiều , sau khi tắm sach và thay bộ váy trắng quản gia mới mua hài lòng ngắm mình trong gương , từ lần đầu nhìn thấy gương mặt mới cảm thấy mình may mắn những có 1 gia đình mới thương che chở còn có 1 khuôn mặt thực xinh đẹp.Bước ra khỏi phòng người hầu ai cũng nhìn ngẩn người " chủ hôm nay đẹp bình thường tính tình chủ hách dịch lại hay ăn mặc thiếu vải nên bọn họ chỉ thấy chán ghét ngờ lại được nhìn thấy chủ ăn mặc giản dị xinh đẹp như vậy chẳng lẽ mất trí nhớ khiến con người ta thay đổi tính cách?" đó chỉ là nghĩ thôi, chứ họ làm gì giám ra khỏi miệng dù gì cũng chỉ là người làm công thôi phải nghe theo chủ là mất việc tốt này. Dù sao ông bà chủ cũng rất tốt chưa bạc đãi họ lần nào, thỉnh thoảng cũng tăng lương, ai lại muốn mất công việc tốt như vậy.

      Tình Tuyết xuống phòng bếp thấy thím Lí chuẩn bị nấu bữa tối :

      – " Thím Lí hôm nay có thể nhường phòng bếp cho cháu được hay ? Cháu muốn nấu 1 bữa tối ngon cho ba mẹ và ! "

      mỉm cười nhìn thím Lí:

      – " được đâu chủ vừa xuất viên thể vài bếp được hơn nữa chưa từng vào bếp nhỡ bị thương tôi nhất định bị ông bà chủ trách phạt nha! muốn ăn gì cứ bảo tôi làm là được rồi! " .

      Sau 1 hồi kiên trì cuối cùng bạn Tiểu Tuyết cũng giành được nhà bếp bắt đầu nấu bữa cơm gia đình trước kia cũng rất thích nấu ăn nay lại được nấu cho ba mẹ và khiến hào hứng thôi . Sau 2 tiếng đồng hồ vật lộn 1 bàn mĩ vị tỏa hưng thơm phức ra khién ai cũng nhìn chảy nước miếng.

      – " chủ nấu đây sao ngờ mà , chủ có bao giờ học nấu ăn đâu nhỉ ?"

      Đúng lúc này 2 vợ chồng Phong Lăng Thiên cùng Phong Thần cũng trở về Tình Tuyết liền ôm lấy Phong mẫu làm nũng:

      – " Mọi người nguyên cả ngày để con ở nhà 1 mình buồn chán. Mẹ! Tiểu Tuyết rất nhớ mẹ nha "

      – " Em chỉ nhớ mỗi mẹ thôi sao? thương em nhất mà , thương tâm nha " .

      Tình Tuyết bật cười ôm tay ba ba cùng trai

      – " Em cũng rất nhớ 2 người mà thôi mọi ngườu mau vào ăn cơm kẻo nguội " .

      Mọi người tiến vài bàn ăn thấy 1 bàn đầy món ngon liền cầm đũa chiến đấu

      – " ngon nha thím Lí tay nghề của thím ngày càng lợi hại nha"

      Phong Thần vừa nhét thức ăn vào miệng vừa khen ngợi, thím Lí nghe thấy liền cười :

      – " Bữa tối hôm nay là do chủ chuẩn bị hết ạ. Tôi cũng là bị ấy đẩy ra ngoài "

      Ba người vốn ăn rất hăng hái nghe thím Lí liền suýt phun hết cơm ra ngoài, nhưng lại bị sặc:

      – " Khụ … khụ! Thím lí sao? Tiểu Tuyết con nấu sao ta nhớ là con rất ghét nấu ăn mà "

      Phong ba kinh ngạc nhìn con , Trịnh Hiểu Du ánh mắt tràn đầy cảm động nhìn con

      – " Con tự tay nấu bữa ăn này mẹ rất hạnh phúc , con mẹ đảm nha"

      Phong Thần còn lơ lửng chín tầng mây:

      – " Ha ha em tự xuống bếp nấu cho mình ăn em à vui chết mất "

      Nhìn bộ dáng của 3 người Tình Tuyết cười ngọt ngào

      – " Sau này ngày nào con cũng nấu cho ba mẹ và ăn vì mọi người rất thương con mà "

      Từ hôm đó dưới mọi người đều cảm thấy rất hân hoan vì vị tiểu thư khó ưa sau khi mất trí nhớ thay đổi hoàn toàn xinh đẹp dịu dàng như thiên thần vậy!!!

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 3

      Vài ngày sau khi sức khỏe Tình Tuyết khỏi hẳn biết được trai sắp sang Pháp du học , dù rất muốn xa em bảo bối nhưng vì để sau này tiếp quản tốt nghiệp của gia đình nên Phong Thần vẫn quyết định sang Pháp du học. Dù mới tiếp xúc với Phong Thần khoảng thời gian ngắn nhưng xem như là trai của mình rồi, luôn xem như bảo bối mà cưng chiều hết mức, việc gì muốn cũng đều làm cho điều này cũng đủ cho người thiếu thốn tình cảm như chân trọng rồi. Trước sân bay sau khi nghe ba mẹ dặn dò Phong Thần ôm lấy Tình Tuyết khóc đỏ mắt :

      – " Bảo bối à chỉ vài năm thôi rồi trở về chăm sóc cho em mà em phải thay chăm sóc ba mẹ khi xa có biết ? ".

      – " Em nhất định làm tốt mà yên tâm sang đó phải giữ gìn sức khỏe và thường xuyên gọi cho em đó! "

      Tình Tuyết lau nước mắt tự nhủ phải mạnh mẽ để yên tâm xa . Sau khi Phong Thần Tình Tuyết cũng chuẩn bị học lại để theo kịp chương trình thi đại học.

      Buổi sáng sau khi đáng răng ,rửa mặt , thay đồng phục Tình Tuyết cẩn thạn ngắm mình trong gương rồi bước xuống ăn sáng cùng ba mẹ , Phong ba nhìn con mặc váy ngắn áo sơ mi chỉnh tề vô cùng hài lòng kêu ngồi xuống cùng ăn rồi :

      – " Ba thay con chuyển trường rồi để con tránh xa đám du côn con kết giao lúc trước ra con phản đối chứ! "

      Đối với sắp xếp của cha thấy rất hợp lí nên chỉ nhu thuận dạ tiếng , kì với tính cách của " Phong Tình Tuyết" kia có thể khẳng định đám bạn cũ của chẳng tốt đẹp gì nên chuyển trường có lẽ tốt hơn . Ăn sáng xong được bác Lục tài xế chở học vì háo hức được trở về nhưng năm tháng trung học mà suốt đường cứ vừa hát vừa nhìn ven đường hết sức vui vẻ , bác Lục nhìn thấy cũng bật cười nghĩ: " chủ bây giờ chỉ xinh đẹp mà còn dịu dàng người gặp người thích hoa gặp hoa nở sau này chắc chắn nhiều người theo đuổi cho xem ".

      Sau khi xuống xe tạm biệt bác Lục Tình Tuyết vừa bước vào trường vừa đánh giá nơi này mà để ý vô số ánh mắt bắn về phía .

      – " Ê! Bọn mày nhìn bé đằng kia xem đẹp nha ngay cả hoa khôi Lan Như Ý cũng bằng. muốn làm quen a!"

      tên đứng bên cạnh nhận ra Phong Tình Tuyết liền ngay lập tức đập đầu tên vừa :

      – " Đó là Phong Tình Tuyết! Chị hai của trường Ocene đó , ta hung dữ quái gở lắm đừng có ngu mà chọc vào bệnh viện chứ chả chơi "

      Tên kia nghe xong ngay lập tức lạnh sống lưng thu lại ánh mắt mê đắm vừa rồi quay đầu thẳng . Đám nữ sinh lúc đầu còn ghen tị nhìn Phong Tình Tuyết thấy thế cũng thở phào nhõm

      – " May mà là con cọp mẹ hung dữ nếu chỉ sợ nam sinh toàn trường trồng hoa si mất ".

      Thế là bạn Tiểu Tuyết cửa chúng ta cứ thế tham quan trường mà hề hay bết mình bị gắn mác cọp mẹ ai dám đến gần sau khi vào phòng hiệu trưởng được xếp vào ban A rồi theo giáo viên chủ nhiệm về lớp , trường của mỗi khóa có 6 ban xét theo học lực kém dần từ A đén F với học lực của Tình Tuyết đáng lẽ bị xếp vào ban D nhưng nhờ ba can thiệp mà được học ở ban A . Vừa bước vào lớp giáo bức lên bục giảng giới thiệu:

      – " Từ hôm nay lớp ta có thêm 1 bạn mới em hãy và đây tự giới thiệu "

      – " Xin chào mình là Phong Tình Tuyết sau này xin được mọi người giúp đỡ nhiều hơn "

      Tình Tuyết nở nụ cười thân thiện nhất giới thiệu:

      – " Được rồi bên cạnh Điềm Nhi còn chỗ trống em đến đó ngồi "

      "vâng" 1 tiếng rồi tiến đến chỗ giáo vừa chỉ ngồi xuống . Vừa lúc giáo quay lên bảng viết bài ngồi bên cạnh Tình Tuyết liền quay sang :

      – " Người đẹp cậu tên Tình Tuyết sao? Tớ là Tô Điềm Nhi chúng ta có thể kết bạn ? "

      ngạc nhiên nhìn bạn cùng bàn Điềm Nhi quả người cũng như tên vừa ngọt ngào lại vừa đáng . nhiệt tình dễ thương như thế nào có thể từ chối nên 2 người rất nhanh trở thành bạn thân .

      – " Điềm Điềm cậu dẫn tớ chơi nha tớ chưa thông thạo đường biết đâu cả? "

      Tình Tuyết lôi kéo bạn cùng chơi nhưng mãi được:

      " được đâu tớ còn phải đọc truyện để hôm khác bổn đại gia dẫn cưng chơi a"

      Thấy mè nheo được Tình Tuyết đành phải dùng chiêu cuối cùng chớp mắt đáng nhìn Điềm Nhi:

      – " Dẫn tớ mà Điềm Nhi bảo bối là tớ rất thương tâm a"

      Rốt cuộc thể chịu được mĩ nhân kế của Tình Tuyết bạn Tiểu Điềm phải đầu hàng

      – " Cậu suốt ngày săc dụ tớ là sao tớ còn muốn thích đàn ông nha hic "

      Bạn Tiểu Điềm ai oán còn ai kia thù vui sướng thèm để ý chỉ biết mục đích đạt được mà cao hứng!

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 4

      Kiếp trước Tình Tuyết vốn là 1 học sinh xuất sắc nên việc học ở kiếp này đối với khá dễ dàng , ngay cả Điềm Nhi cũng phải than thở:

      – " Kì thi vừa rồi cậu lại đứng nhất kìa , Tiểu Tuyết của tớ cứ xinh đẹp học giỏi thế này bị đám sài lang hổ báo suốt ngày rình rập mất "

      Tình Tuyết dở khóc dở cười nhìn bạn than thở:

      – " Cậu cũng đứng thứ 2 còn gì nếu tớ bị theo đuổi nhờ cậu giải quyết , phải Điềm Nhi đại mĩ nhân "

      – " Mà tớ cậu a tại sao lại thích ai theo đuổi vậy cửa lớp cũng sắp bị đám nam sinh đạp nát rồi đừng với tớ là cậu thích nữ nhân nha " .

      Vừa Điềm Nhi vừa che tay chắn trước ngực cứ như thể sắp bị cưỡng bức bằng. Nhưng nghe Điềm Nhi nhắc đến chuyện tình cảm, ngay lập tức 1 khuôn mặt quen thuộc ra Tình Tuyết lộ nét mặt bi thương , thấy vậy Tô Điềm Nhi ngay lập tức thu lại nét cười lo lắng nhìn :

      – " Cậu sao vậy? Có tâm sao , cậu cứ ra biết đâu tớ có thể tư vấn giúp cậu! "

      – " ra tớ từng 1 người nhưng ta chỉ xem tình của tớ như thứ trò chơi tiêu khiển thậm chí còn thương người phụ nữ khác ngay trước mặt tớ nên tớ rất sợ bị tổn thương lần nữa . Chính vì vậy mà đối với tình tớ còn cảm giác nữa "

      Thấy nét thương tâm trong mắt bạn tốt như vậy khiến Tô Điềm Nhi khỏi căm ghét tên nam nhân đáng chết kia

      – " Cậu mau cho tớ biết tên kia là ai tớ xử đẹp . Hừ dám làm Tiểu Tuyết bảo bối của chị đây thương tâm đúng là biết sống chết mà "

      Nhìn thấy bộ dáng gà mẹ của Tô Điềm Nhi khiến Tình Tuyết khỏi phen cảm động

      – " Điềm Điềm cảm ơn cậu , cậu là người bạn tốt nhất của tớ "

      – " Bây giờ mới biết tớ tốt sao , hơi muộn đấy. haha. Từ giờ có bổn đại gia thương cưng phải lo lắng gì nữa mau lại đây cho ta hôn cái nào ha ha "

      Vẻ mặt của Điềm Nhi khiến khóe miệng Tình Tuyết giật giật ngay lập tức bỏ của chạy lấy người

      – " Cậu …cậu biến thái a~ "

      Tô Điềm Nhi cười nhăn nhở đuổi theo 2 người cứ thế đùa nghịch mà để ý đường khiến cho Tình Tuyết bỗng dưng trượt chân , hét lên 1 tiếng nhắm chặt mắt chờ đợi về với đất mẹ thân nhưng mãi thấy gì mới từ từ mở mắt ra . Lúc này mới phát eo được 1 cánh tay rắn chắc ôm chặt ngẩng mặt lên khuôn mặt góc cạnh tuấn tú liền xuất trước mặt người đó còn nhìn chằm chằm khiến giật mình nhớ đến tình cảnh xấu hổ hiên tại mà tách ra cúi đầu giọng

      – " Cảm ơn tại em cẩn thận nên mới may xẩy chân làm phiền rồi xin lỗi "

      – " Cũng có gì đâu nhưng nếu em muốn cảm ơn có thể dành cho 1 cuộc hẹn ? "

      Ngô Tử Kỳ lúc đầu thấy người chạy sắp ngã nên ra tay giúp đỡ nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp như thiên sứ kia liền ngay lập tức cảm thấy rung động mà nghĩ cách mời 1 buổi hẹn. Vốn muốn từ chối nhưng lại nghĩ người ta vừa giúp mình nên Tình Tuyết liền đáp ứng , điều này khiến Ngô Tử Hạo vô cùng cao hứng sau khi địa chỉ mới lưu luyến rời .

      Tô Điềm Nhi thấy Ngô Tử Hạo liền tiến đến lắc lắc tay Tình Tuyết

      – " Trời đó là Ngô học trưởng đó ấy những đẹp trai , học giỏi lại hoa tâm rất hợp với cậu đó , từ trước đến nay Ngô học trưởng luôn giữ khoảng cách với nữ sinh nay lại mặt dày muốn cậu báo đáp bằng 1 buổi hẹn chứng tỏ ấy rất thích cậu á , phải chớp lấy thời cơ mà quên tên kia biết chưa".

      – " Làm gì mà cậu phấn khích vậy cứ như muốn bán tớ bằng "

      Tình Tuyết phụng phịu đáp ứng buổi hẹn vì muốn cảm ơn thôi mà chứ đâu có ý định với chàng kia . 2 người cứ mải trò chuyện mà để ý 1 ánh mắt tràn ngập tức giận cùng ghen ghét bắn về phía Tình Tuyết

      Trưa chủ nhật , sau khi mặc 1 bộ váy màu xanh nhạt Tình Tuyết liền nhờ bác Lục chở đến chỗ hẹn , đó là nhà hàng Pháp rất nổi tiếng , được phục vụ dẫn đến 1 bàn ăn ngay gần cửa sổ.

      Ngô Tử Ký đợi ở đó:

      – " Hình như em đến muộn phải để phải đợi rồi! "

      Tình Tuyết định kéo ghế ngồi xuống Ngô Tử Kỳ nhanh tay đứng dậy kéo ghế ra giùm . Lúc này, Ngô Tử Kỳ nhìn Tình Tuyết đến ngây người , đẹp tuy lạnh lùng khiến người ta khó chạm tới nhưng vẫn đầy mị hoặc cảm thấy tim đập từng hồi mạnh mẽ trong lồng ngực . Nhận ra mình có điểm luống cuống Ngô Tử Kỳ vôi thu lại ánh mặt mê đắm lịch hỏi :

      – " Em muốn ăn gì giúp em gọi? "

      càm menu chọn vài món hai người dùng bữa xong liền muốn đưa về cũng tiện từ chối nên đành để Ngô học trưởng đưa về . Trước khi vào nhà Ngô Tử Kỳ bỗng nắm lấy tay

      – " Có thể em thấy hơi đường đột nhưng thích em ngay từ lần đầu gặp em biết điều đó em có thể cho cơ hội ? "

      căng thẳng chờ đợi trả lời nhưng chỉ thấy ánh mắt đầy khó xử

      – " người tốt nhưng em thể đáp lại tình cảm của vì trái tim em vết thương quá lớn nên mong hãy dành tình cảm này cho người con khác , tạm biệt! "

      xong Tình Tuyết liền xoay người vào nhà , những lời của khiến Ngô Tử Kỳ lòng đau nhói nhưng tin chỉ cần kiên trì chờ đợi ngày đón nhận tình cảm của

      – " đợi , đợi ngày em quên tổn thương đón nhận "

      đứng trước cổng mà hét to vào trong nhà . sững sốt lúc rồi cũng bước nhanh vào nhà. Thả mình chiếc giường mềm mại Tình Tuyết chỉ thấy đau đầu Ngô học trưởng là người tốt nhưng chỉ có thể xem như người trai , khó nghĩ quá mải suy nghĩ khiến mệt mỏi dần chìm vào giấc ngủ .

      Sáng hôm sau Tình Tuyết học đều thấy mọi người nhìn bằng ánh mắt quái dị vừa đến lớp bị Điềm Nhi lôi đến tra hỏi

      – " Hôm qua Ngô học trưởng đưa cậu đến nhà hàng Pháp ăn trưa có đúng hay ? Mau khai nhanh"

      – " Sao cậu lại biết chuyện đó mà sang nay mọi người nhì tớ lạ lắm "

      Tình Tuyết khó hiểu hỏi lại.

      – " Còn phải hôm qua hai người hẹn hò lãng mạn bị người ta nhìn thấy là gì bây giờ cả trường đồn cậu với Ngô học trưởng quen nhau đó "

      – " Nhưng bọn mình chỉ ăn đơn thuần thôi phải loại quan hệ đó đâu"

      – " Tớ chỉ nghe đồn thôi à mà chỉ ăn chứ làm gì khác sao ? "

      – " Cậu nghĩ bọn tớ mới biết nhau còn có thể làm gì khác sao?"

      – " Ai biết được cơ chứ"

      Điềm Điềm mắt nháy nháy mấy cái, làm Tình Tuyết rựng tóc gáy:

      – " Bản tính sắc nữ của cậu lại nổi lên à! Suy nghĩ lung tung a! "

      Vẻ mặt hình của Điềm Nhi khiến Tình Tuyết phải cười khổ mà kể lại màn tỏ tình hôm qua ngay lập tức bị nàng xả cho trận

      – " Sao mà cậu ngốc thế hả soái ca tỏ tình còn từ chối trí khôn bay mất rồi a "

      Hai người trò chuyện bỗng đôi giày cao gót bước tới , ngay lập tức giọng chanh chua truyền đến

      – " là Phong Tình Tuyết phải ?"

      – " Đúng vậy. biết học tỉ có gì chỉ bảo ?"

      Thấy Tình Tuyết khiêm nhường ả càng lên mặt

      – " Biết điều tránh xa Ngô học trưởng ra đừng có vọng tưởng chiếm được ấy , ấy là của Lan Như Ý tôi " .

      Nhìn xinh đẹp trước mặt lên giọng với Tình Tuyết Điềm Nhi liền nổi nóng

      – " Bà thím kia! biết đầu đuôi đừng có ăn lung tung. Là Ngô học trưởng theo đuổi tiểu Tuyết ai vọng tưởng hả? Người đâu mà chanh chua, thảo nào xinh đẹp như vậy mà được học trưởng chú ý. À … ! Dù sao làm gì đẹp bằng Tình Tuyết nhà tôi chứ! "

      – " …các người cứ đơi đó tôi bỏ qua đâu " .

      Sau lần đó Tình Tuyết tưởng bị Lan Như Ý gây khó dễ nhưng Điềm Nhi lại giúp giải quyết

      – " Cái ả chua ngoa đó bị tớ xử lí rồi cậu cần lo. hê…hê. Chỉ cần mời tớ ăn bữa là được "

      Nhận được câu trả lời như vậy khiến khỏi cảm đông trước quan tâm của Điềm Nhi. Dù sợ Lan Như Ý nhưng mà Điềm Điềm giúp như vậy việc đãi bữa ăn chỉ là chuyện .

      thôi!

      rồi kéo Điềm Điềm chạy tới căng tin trường!

      Trở về nhà Tình Tuyết lặng lẽ đứng trước ban công cuộc sống tại bình yên khiến nhiều lúc sợ đây chỉ là giấc mơ nhưng đây lại hoàn toàn là chỉ mong niềm hạnh phúc này biến mất như sinh mệnh kiếp trước của

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :