Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình
Tác giả: Khải Tâm
Convert: ngocquynh520
Editor: Minh Dung
Độ dài: 10 chương
Rating: 16+
Thể loại: ngôn tính
đại, sủng, HE
Làm ebook: Dang
Nguồn edit: Sưu Tầm
Văn Án
Người đàn ông này chắc chắn là
tên ôn thần! ( ôn thần: đại loại là
người mang xui xẻo) Lần đầu tiên gặp mặt,
hại
ngã mà cả tay lẫn chân đều chổng lên trời. Lần đầu tiên khi nhìn thấy
, lúc ngã xuống lại bị
ôm,
cứ như người mắc bệnh tim vậy, nhịp tim đập
nhanh. Lần thứ ba gặp lại,
nghĩ mình chắc cũng sắp lên thiên đàng gặp lại cha thân
rồi: Xong rồi, lại gặp
, lần này
cần
kết quả chắc cũng
rất thảm.... Hả!?
gì thế? Muốn
làm người phụ nữ của
trong ba tháng? Còn
đợi đến khi
,
mới
còn hứng thú với
. Này……….Đây là lời nên
của
tên đàn ông à!
nghĩ mình là tổng giám đốc
lớn
giỏi, là cha mẹ
chắc.
tưởng mình là thượng đế, có thể sắp xếp vận mênh của người khác chắc. Nhưng làm thế nào đây ? Ba tháng trôi qua,
thực
.
thực
phải rời khỏi đây sao? Người ta có hay
nghĩ
xấu xa a!
Phần mở đầu
New York, năm năm trước.
Lần thứ n nhìn cảnh cha mẹ cùng nhau
hưởng tuần trăng mật, Khải Nhĩ Đế Tư
nhịn được nữa,
nghĩ đến em trai mình là Táp Nhĩ Đế Tư.
“Táp Nhĩ, tình trạng tập đoàn em so với
hiểu
hơn, hơn nữa những kế hoạch đầu tư do em tỉ mỉ thực
khiến tập đoàn chúng ta trở thành tập đoàn thương mại hàng đầu, em có thể tự mình tiếp quản Đế Tư rồi.” Vì
sắp xếp xong kế hoạch nên Khải Nhĩ
thể
“nhẫn tâm” mang “trách nhiệm nặng nề” này giao lại cho em mình.
Từ
Táp Nhĩ đối với con số cực kì nhạy cảm, mỗi lần
xem báo cáo kinh doanh của cha mình, luôn có thể tìm ra những sai sót, cho nên trời sinh
chính là
người đàn ông giỏi toan tính, quan trọng hơn là
cũng có hứng thú, mà đó cũng là trách nhiệm của
, vì vậy để
tiếp quản tập đoàn Đế Tư cũng rất hợp lí.
“
,
cũng đề cao em rồi! Những phương án đầu tư kia nếu
nhờ
phân tích thị trường chính xác như vậy cũng
thể thành công. Muốn mang trách nhiệm quản lý Đế Tư giao cho em………….cũng được!” Táp Nhĩ Đế Tư cũng
cảm thấy bất ngờ khi
có ý nghĩ này, cũng
phản đối ý nghĩ của
, nhưng cũng
khờ đến nỗi
mình gánh vác cái
nghiệp to lớn này. Bây giờ
có hứng thú, nhưng
có nghĩa là
có hứng thú cả đời, chỉ là
chưa hết hứng thú mà thôi!
Bởi vì cha mẹ tình cảm sâu đậm, nên thời gian trước cha
, Amon Đế Tư,
lên kế hoạch nghỉ hưu, mang theo vợ ông---- ------cũng là mẹ bọn
du lịch thế giới, bỏ lại hai
em
với cái sản nghiệp to lớn này,
tại hai
em
vì cái trách nhiệm này mà “thương lượng” với nhau.
Nghe vậy, Khải Nhĩ có chút vui mừng, nhưng
biết Táp Nhĩ dễ dàng đồng ý như vậy chắc chắn có điều kiện. Làm
em hai mươi mấy năm, chẳng lẽ còn chưa hiểu
? Nhưng dù điều kiện của
là gì,
đó chắc chắn là
thỏa hiệp tốt nhất!
“Em
! Điều kiện của em là gì?” Khải Nhĩ
qua, thoải mái ngồi
ghế salon, chuẩn bị “rửa tai” lắng nghe. “Năm năm tự do, có thể
xuất
ở công ty.” “Là như thế nào?”
“Cũng như phương pháp cha
làm với chúng ta, mỗi tuần
được tài liệu kinh doanh của tập đoàn,
phải đưa ra quan điểm và ý kiến của mình, còn phải cùng em tham gia những hội nghị thương nghiệp quan trọng, nếu năm năm sau, đổi lại
tiếp quản tập đoàn
cũng nắm
tình trạng.” Dứt lời, Táp Nhĩ buông lỏng nằm lại
ghế salon.
“Mà em, trong năm năm này, khi nhàn nhã tự do, cũng phải nắm
tình hình kinh đoanh của tập đoàn, phải đưa ra ý kiến cùng phương pháp giải quyết, tất cả những thứ này, cũng là vì năm năm sau, chúng ta
cùng quản lý tập đoàn.” Khải Nhĩ đưa ra
điều kiện khác. “
thành vấn đề.” “Quyết định như vậy.”
Giao ước năm năm tự do, cứ như vậy đạt thành!