1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tống hồ nhập lang khẩu - Thiên Nham (41 chương+ 3 pn)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Tống Hồ Nhập Lang Khẩu (送狐入狼口)

      Tác giả: Thiên Nham (千岩)

      Thể loại: Huyền huyễn, bá đạo Lang Vương công, đáng hồ ly thụ, công sủng thụ, nam nam sinh tử (ở phiên ngoại), H văn, nhất thụ nhất công, HE.

      Tình trạng: 41 chương + 3 phiên ngoại. Hoàn

      Edit: Tiểu Hi Hi (ch1-9), Chunee (ch10-end)

      .

      Văn án

      Lang Vương lớn mật cư nhiên có ý định chiếm lãnh địa của Hồ tộc ta, thể để y tác oai tác quái được!
      Hình như . . . Hình như . . . Mình nghĩ sai rồi, Lang vương phải đến gây chiến. Mà là đến cầu thân sao?

      Này này . . . được sờ loạn, ta là nam nhân đó nha, phải là tân nương tử của ngươi đâu à!
      Sớm bị ăn sạch , tiểu hồ ly rống lên ba chữ với tên kia: “đại sắc lang”, lòng tràn đầy oán khí!



      P/s: Đây là hệ liệt với truyện dụ hồ nhập hổ khẩu nhé.
      bé La thích bài này.

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 1


      “Ca…”

      Đáng tiếc Kim Hồ cũng nghe nhiều, trực tiếp ném vào phòng.

      “Hừ, đừng tưởng như vậy là có thể nhốt được đệ!” Mắt to liếc xung quanh, Kim Cát cười giảo hoạt, đẩy tủ quần áo ra, trộm theo đường hầm đào từ trước ra ngoài.

      Khi Hồ tộc cùng Lang tộc đại chiến, thân là tiểu vương tử của Hồ tộc, sao có thể khoanh tay đứng nhìn?

      quyết định, phải ám sát Lang Vương, chỉ cần Lang Vương chết, đàn lang vô chủ, tự nhiên đánh được.

      ****

      Đêm đen gió lớn, vốn là đêm giết người.

      Kim Cát thân hắc y lặng lẽ xuất trong đại bản doanh của Lang tộc, bản thân có kinh nghiệm, đương nhiên dám trắng trợn ám sát Lang Vương.

      Nhưng mấy doanh trướng trước mắt này, đến tột cùng cái nào mới là của Lang Vương?

      “Ân… A… Nga…”

      Gió đêm đưa đến loạt tiếng rên rỉ làm cho người ta đỏ mặt tim đập, làm cho người chưa trải đời như Kim Cát lập tức đỏ mặt, chuẩn bị rời .

      “Vương… Vương… Ta còn muốn…” Giọng nữ quyến rũ làm cho Kim Cát dừng bước.

      Lấy ra chủy thủ sớm chuẩn bị tốt trong ngực, nhàng rạch doanh trướng, chỉ thấy nam nữ giường mây mưa, khỏi thầm vui mừng vận khí tốt.

      Hàn quang chợt lóe, tay cầm chủy thủ lao vào.

      “Lang Vương, để mạng lại!”

      Lang Vương cười lạnh tiếng, đẩy nữ tử trong lòng ra, cước đá vào lưng Kim Cát.

      Kim Cát bị đau, tay cầm chủy thủ cũng lỏng rồi bỏ ra, mặt nhăn mày nhíu, ôm thắt lưng rên rỉ tiếng.

      “A…” Nữ tử giường thét chói tai, ôm mặt liền xông ra ngoài.

      Lang Vương gì, tiến lên kéo Kim Cát mặt đất vào ngực, nâng cằm lên, mắt trái màu vàng cùng mắt phải màu bạc đột nhiên phát ra ánh sáng kinh diễm.

      Trong nháy mắt, Kim Cát bị đôi con ngươi như vậy mê hoặc, ngơ ngác ──


      Lang Vương thấy giãy giụa, cười hôn lên mặt cái: “Hồ tộc phái cưng đến ám sát ta? Thực mất hứng, cưng cưng dọa làm cho nữ nhân của ta chạy mất, nên làm cái gì bây giờ?”

      hùng có thể chết thể nhục, muốn giết muốn chém thế nào cũng được!” Cố lấy quai hàm, Kim Cát xoay đầu , muốn bị người sỗ sàng.

      “Giết cưng? Mỹ nhân như cưng, ta sao nỡ giết? Hay là làm ấm giường cho ta !” Thuận thế áp đảo Kim Cát ở giường, giở trò.

      “Hỗn đản… Mau, mau thả ta ra!” Khẩu trạch ngôn ( lựa lời), Kim Cát mẫn cảm bị làm cho thở gấp liên tục.

      biết khi nào, y phục dạ hành màu đen của bị lột đến lưng, lộ ra làn da trắng nõn cùng nhũ tiêm đỏ hồng của , Lang Vương thích liên tục sờ soạng, cúi đầu cắn lên hai điểm kia, nhàng mút vào.

      khó chịu… Ngực giống như bị lửa đốt…

      Mái tóc đen dài của Lang Vương quét lên người , buồn buồn, lại có sức nắm.

      “A…” Ý thức được trong miệng mình lại phát ra tiếng kêu kiều như nữ tử, Kim Cát quá sợ hãi bắt đầu liều mạng giãy giụa.

      Lang Vương tức giận nhíu mày, nâng cằm lên, trực tiếp hôn.

      cảm thấy mình sắp chết, vội mở miệng thở, liền đưa đến chuỗi lại chuỗi lang hôn, Lang Vương như muốn ăn , ngừng mút vào chất lỏng trong miệng .

      “Nhóc con ngu ngốc, dùng cái mũi thở.” Bị cái ngốc của chọc cười, Lang Vương bật cười.

      “Ngô… Ngô…” Dùng sức vuốt lên tấm lưng rộng lớn của Lang Vương, Kim Cát đáng thương bé yếu ớt bị gắt gao đặt ở phía dưới thể động đậy.

      “Vật , đừng lộn xộn nga.” Cố ý chọc , hai tròng mắt vàng bạc bị dục vọng hoàn toàn xâm chiếm.

      Cảm giác có vật nóng chảy đâm vào đùi mình, liền với xuống, vươn tay lần xuống sờ sờ.

      “Trời ạ…”

      Lúc sờ lên, mới biết được đó là cái gì, bị dọa liền rút tay về, lại bắt đầu giãy giụa.

      “Vật , bảo bối của ta rất là thích cưng, nhìn thấy , cứng như vậy.” Cầm tay lên đưa về phân thân của mình ấn xuống, Lang Vương cười vô cùng gian trá.

      muốn lấy ra, nhưng khí lực lớn như Lang Vương, vật cứng trong tay còn nhảy ngừng.

      “Lang Vương đại nhân, là ta đúng, nên tới ám sát ngươi, ngươi tha ta được ?” Biết tránh thoát, đổi lại dùng cách hoãn binh.

      “Tiểu hồ ly giảo hoạt, đừng hy vọng ta buông tha cưng.” Lang Vương cất tiếng cười to, lột quần dài của xuống.

      Nửa người dưới của Kim Cát lập tức lộ trong khí, cặp đùi thon dài bóng loáng như ngọc, phân thân thanh tú giấu trong lớp lông màu hồng chịu thò đầu ra.

      đáng , ngay cả nơi này cũng là màu hồng!”

      Tiện tay đùa bỡn hồng mao, bàn tay của Lang Vương cũng rảnh rỗi, khi nặng khi âu yếm lưng của .

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 2


      “Ô…”

      Cả người như bị hỏa thiêu, nơi được âu yếm qua lại ngứa lại tê, thống khổ hô hấp, thân thể nhịn được cong lên.

      “Nơi này hẳn là chưa từng đụng đến, nhan sắc rất đẹp.” Lang Vương lật tới lật lui phân thân dài nằm trong đám hồng mao của , vươn hai ngón tay khiêu khích đỉnh chóp tròn tròn.

      Chỉ chốc lát sau, nơi đó liền đứng lên, hồng nhạt, phía còn lóe ra thủy quang.

      “Tha… Tha ta .” Khóc thành tiếng, chưa từng bị đối đãi như thế, trong đôi mắt của Kim Cát tràn đầy lệ quang.

      “Hàng cao cấp thế này, sao có thể ăn chứ? Ta cũng muốn ngược đãi mình!”

      Lang Vương cười tà, bắt lấy miếng thịt phấn hồng ngậm vào miệng, dùng răng nanh bén nhọn cọ xát lên mũ nồi.

      “Trời ạ…” Vừa kinh vừa sợ, Kim Cát bị dọa đến ngay cả thắt lưng cũng dám lùi về.

      Vươn ngón tay thon dài, Lang Vương gắt gao nắm lấy hạ thân của , liếm lần lại lần, cho đến khi nuốt cả vào miệng.

      cũng dám giãy giụa nữa, sợ miệng Lang Vương lưu tình, liền nuốt vào mệnh căn của mình!

      Theo tiết tấu nuốt vào của Lang Vương, dần dần quên mình ở đâu, thân thể cũng có phản ứng…



      “A…” Bàn tay bắt được mái tóc đen dài của Lang Vương, rất nhanh kích thích phần eo.

      bao lâu, lần đầu tiên của liền bộc phát trong miệng Lang Vương, hai mắt sương mù ngã lên giường, ngón tay cũng thể động.

      “Ân, hương vị tồi, xem ra cưng tiểu xử nữ, ta thích!”

      thất thần, Lang Vương tiến lên hôn khóe miệng của , cảm giác ẩm ướt, sờ lên, là chất lỏng có màu nhũ bạch.

      Trong khoảnh khắc, hiểu được đó là cái gì của mình, khuôn mặt nhắn lập tức đỏ lên.

      “Đây chính là của cưng, thích ?” Trực tiếp hôn lên môi , đem dịch của đẩy sang.

      cần…” Rên rĩ quay đầu, lại vừa vặn bị hôn.

      Bàn tay của Lang Vương nhân cơ hội với vào bên trong hai chân của , tìm kiếm nơi u mật kia.

      Cảm giác có vật khác thường xâm lấn, Kim Cát hoàn toàn tỉnh táo lại, đáng tiếc Lang Vương vẫn gắt gao đặt ở người , làm thế nào cũng giãy ra.

      “Ngoan ngoãn nên cử động, nếu người đau đớn là cưng nga.” Buông lỏng môi ra, thấy nơi đó bị mình hôn đến sưng đỏ chịu nổi, liềm cảm thấy thương, vươn đầu lưỡi liếm.

      Nhưng tay cũng thả lỏng, lặp lại khai thác, cho đến khi ba ngón tay đều tiến vào, lúc này mới thôi.

      “Ra… ra ngoài, là khó chịu!” Cong mũi chân, đẩy Lang Vương ra, rồi lại rước lấy liên tiếp những lang hôn ẩm ướt.

      “Được, được, lập tức ra.” Lang Vương thoáng đứng lên, mái tóc đen dài vẫn rải người Kim Cát như cũ.

      Trong lang mâu chợt lóe kim quang, lộ ra vẻ dị nên lời…

      Nghĩ là Lang Vương buông tha cho mình, Kim Cát thở phì phò chuẩn bị ngồi xuống, nghĩ tới Lang Vương nâng lên đôi chân dài của , đặt mình vào giữa hai chân , lộ ra lang cái cương cứng màu đỏ tím.

      “Ngươi… Ngươi muốn làm gì!” Thét chói tai lui về phía sai, khuôn mặt nhắn bị dọa đến trắng bệch.

      “Làm gì? Đương nhiên là ăn cưng, tiểu hồ ly đáng của ta!” Chặt chẽ chế trụ vòng eo của , đâm vào lang cái sớm vận sức chờ phát động.

      Đáng tiếc, bởi vì lang cái lớn quá mức, cúc huyệt chưa bao giờ bị xâm lược qua cự tuyệt y tiến vào, chính là vừa mới tiến vào chút, liền nghẹn lại.

      “Ô… Ô…” Đau đến mức lệ rơi đầy mặt, ngay cả khí lực kêu to cũng có, chỉ có thể nhàng rên rỉ hai tiếng.

      “Thả lỏng, thả lỏng chút.” Bàn tay vỗ vỗ cánh tay của , cái trán của Lang Vương cũng chảy đầy mồ hôi.
      bé La thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 3


      Theo thời gian trôi qua, lang cái chậm rãi tiến vào tiểu huyệt phấn hồng, cho đến khi vào hoàn toàn, hai mắt Kim Cát trắng dã, thiếu chút nữa là hôn mê.

      “Trướng… Trướng quá a…” Thở phì phò, đôi mắt hồ màu đỏ tràn đầy tơ máu, mặt dán chặt vào ngực Lang Vương, vô ý thức hừ .

      Trời ạ! rất trướng…

      Y cảm giác mình giống như sắp chết, nhưng thần trí cũng thanh tỉnh, có thể cảm giác ràng mỗi lần nhảy lên của cự vật.

      muốn coi thường, muốn bứt ra, lại bị đè chặt ở giường, thể động đậy.

      “Ta…” Kinh ngạc nhìn bụng của mình, thượng khí tiếp hạ khí.

      Bởi vì cự vật trong cơ thể vừa lúc đâm vào điểm mẫn cảm của , phân thân vốn mềm xuống lại dần dần ngẩng đầu lên, tỏ thân thể chủ nhân có dục vọng.

      “Đừng nhúc nhích, để cho ta tới.” Lau mồ hôi, phát bé dưới thân giống như có phản ứng, Lang Vương liền cầm phân thân thanh tú của lên xoa nắn.

      “Ân…” Dục vọng lần thứ hai bị kích thích, thân là bộ tộc hồ, thiên tính dụ dỗ là thể thay đổi được.

      Muốn phát tiết, lại bị ngăn cản, thống khổ lắc mông, tìm kiếm nơi để đột phá, lại vừa lúc rơi vào bẫy của Lang Vương.

      Chỉ chốc lát sau, liền biến thành bãi nước, hai cánh tay bắt tại người Lang Vương, theo vuốt ve của bàn tay, phối hợp kích thích eo , trong miệng còn thường thường phát ra tiếng kêu kiều mỵ.

      “Thoải mái ?” Nắm lấy phân thân màu phấn hồng, dùng ngón trỏ xoa bóp ở linh khẩu, Lang Vương bị sắc đẹp trước mắt mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

      “Thoải… Thoải mái…” Sớm quên mục đích của việc này còn mảnh, trong mắt hồ tràn đầy tình dục.

      Quá sung sướng…

      muốn, muốn càng nhiều!

      “Muốn ta động sao?” Khi chuyện, Lang Vương cố ý rút lang cái ra, lui về phía sau.

      “A… Chớ …” Sau huyệt bị nhồi đầy bỗng nhiên hư , thích ứng được, kinh hô tiếng, hai chân ôm lấy hai bên hông rắn chắc của Lang Vương.

      “Rốt cuộc là muốn hay là muốn?” Cố nén dục vọng thiêu đốt, Lang Vương tà cười, sờ sờ chỗ kết hợp của hai người.

      Bàn tay ướt đẫm, ngờ thân thể tiểu hồ ly chuẩn bị tốt, tùy thời có thể cho y hưởng dụng.

      … Muốn…” Còn tia lý trí, Kim Cát lắc đầu theo bản năng, nhưng cặp hồng mâu ướt át kia lại để lộ ra vẻ cự tuyệt.

      muốn? Nơi này của cưng hút ta chặt, hề có bộ dáng muốn a!” Lại đem lang cái nóng bỏng đâm vào, Lang Vương cười vô cùng tà ác.

      “A… Bỏng chết ta!” Cảm giác cự vật trong cơ thể còn trướng lớn hơn hồi nãy, Kim Cát kích động hét to tiếng.

      Hai người lại dán sát vào nhau, Lang Vương hề động, y muốn hoàn toàn chinh phục tiểu tù binh của y giường!

      “Ta lớn ?”

      “Lớn…”

      “Thích độ lớn của ta ?”

      … Thích…” Nhăn mi lại, lắc đầu.

      , chịu nổi…

      lại lần nữa xem, thích hay thích?” Lùi về sau chút, lại đâm vào sâu, lại đâm sâu vào ít.

      “A… Thích…” Chỉ có phần mê sảng, hai tròng mắt đỏ rực tràn đầy nước mắt.

      “Khóc cái gì? Chẳng lẽ cưng thích bị bổn vương sủng hạnh?” Cúi đầu hôn nước mắt khóe mắt , giờ phút này Lang Vương vừa ôn nhu lại vừa tình cảm.

      “…”

      Toàn thân cảm thụ được nhất cử nhất động của lang cái, Kim Cát có cách nào nghĩ đến chuyện khác, chính là vặn vẹo thắt lưng, ý đồ làm cho lang cái lui ra ngoài ít, mình cũng bớt chịu chút.

      “Chịu nổi, bổn vương muốn động, cưng cũng đừng khóc!” Bị bé dưới thân ngừng vặn vẹo làm cho dục vọng dâng trào, Lang Vương quyết định đợi nữa, ăn xong, lại chậm rãi dạy dỗ.

      “A… Ngô… lớn… lớn…” Khuôn mặt ửng hồng, vô ý thức rên rỉ dưới thân Lang Vương, Kim Cát mở rộng hai chân, dâng lên chính mình.

      “Thực chặt, hổ là xử nữ!” Vừa lòng với khối thân thể ngây ngô này, hai tròng mắt vàng bạc của Lang Vương phun quang mang mãnh liệt.
      bé La thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 4



      Còn hơn những nữ tử từng ở giường y, tiểu hồ ly này tuy là thân nam nhân, lại vô cùng hấp dẫn, thân thể mềm mại, khi làm tình phát ra mùi thơm lạ lùng, thiên tính dụ dỗ lộ ra thể nghi ngờ.

      Hơn nữa, lại là Hỏa Hồ ngàn năm khó gặp, so với những hồ ly khác mà là trân quý vô cùng, lần này là y gặp được báu vật rồi!

      Cũng biết làm mấy lần, Kim Cát vốn sa vào dục vọng hung mãnh chịu nổi của Lang Vương, nửa người dưới dường như còn cảm giác, bắt đầu kháng cự.

      “A… Từ bỏ… từ bỏ…” Điên cuồng lắc đầu, Kim Cát khàn khàn kêu lên.

      là khó chịu…

      Eo giống như muốn đứt ra, sau huyệt vừa tê vừa trướng, cự vật còn ngừng thúc vào trong, cảm thấy mình dường như chết…

      Ai tới cứu ? Cứu mạng a!

      từ bỏ!

      “Cưng muốn muốn? Trước khi bổn vương dừng, cưng phải muốn!” Mắt vàng nhíu lại, Lang Vương liếm liếm đầu lưỡi, thực tủy biết vị ( ăn liền nhớ hương vị, muốn ăn nữa) a.

      Rút ra lang căn lớn, lật lại thân thể bạch ngọc của , nhanh chóng giữ lấy cái eo nhắn của , lần thứ hai tiến vào từ phía sau.

      Hậu huyệt chặt chẽ, thân thể mềm mại, ánh mắt kiều mỵ, mùi thơm thần bí lạ lùng, làm cho y muốn ngừng mà ngừng được, y chưa từng phóng đãng như thế, hai tay y ôm chặt Kim Cát, chịu buông tay.

      “Buông… Buông tha ta !” Ngay cả khí lực để ngẩng đầu cũng có, Kim Cát thở hổn hển, phát ra thanh cầu xin tha thứ.

      “Buông tha cưng? Đời này cũng thể, cưng là của bổn vương, chỉ thuộc về bổn vương!” Hàn quang chợt lóe, Lang Vương há mồm liền cắn lên vai , để lại dấu răng sâu.

      … Ta phải là của ngươi, ta là Hỏa Hồ của Hồ tộc, ta phải trở về!” Ra sức tiến về phía trước.

      phải , nhất định phải , vì lần ám sát phải trả cái giá thảm trọng, nên tới, nên tới!

      “Muốn chạy trốn? Đừng mơ, xem ra nên làm cho cưng chút ký hiệu, tiểu hồ ly đáng của ta!” Thấy vẫn chưa từ bỏ ý định, Lang Vương tức giận chớp đôi mi dài.

      Vươn tay, luồng khói đen ra, trở tay liền đặt lên tấm lưng trắng nõn như ngọc của Kim Cát, vừa lòng cười cười.

      “A…” Hét lên tiếng, chỉ cảm thấy phía sau lưng đau đớn, chuyện gì cũng biết liền ngất .

      “Tiểu hồ ly, đừng nghĩ trốn, cưng là thuộc về ta…”

      Trước khi hôn mê, bên tai ngừng quanh quẩn thanh của Lang Vương, dứt khoát nhắm chặt hai mắt, đóng cửa lục thần, cái gì cũng nghe, cái gì cũng nghĩ.


      “Ngươi xem sao Vương lại thích tiểu hài tử chưa dứt sữa như vậy?”

      “Đúng vậy, nghe đêm qua Vương muốn cả đêm, nhìn dấu vết người , cũng phải là giả!”

      “Hừ, chẳng qua chỉ là tên dụ dỗ, xem ta đến đuổi !”

      Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nghe được mấy giọng nữ khắc khẩu ngừng bên tai, muốn mở mắt ra, lại ngay cả khí lực giương mắt cũng có.

      “Nếu mấy vị có chuyện gì, thỉnh ra ngoài, Vương ra lệnh cho nô tì, được ầm ĩ làm ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của công tử.”

      “Hừ, , ngươi cần cho Vương, chúng ta tới là được.”

      Khi nghe đến giọng nữ hiền lành xong, chúng nữ mới cam lòng biến mất, trước khi , tất cả đều trừng mắt hung tợn nhìn Kim Cát mê man giường.

      “Công tử, công tử, tỉnh tỉnh.” đôi tay bé ôn nhu đẩy đẩy .

      Là ai? Tỷ tỷ sao?

      giãy giụa mở hai mắt, lọt vào tầm mắt là gương mặt xa lạ, là lang nữ bộ dạng bình thường, người mặc trang phục thị nữ, khỏi thất vọng nhắm mắt lại.

      “Công tử, Vương mệnh nô tì đến hầu hạ người.” Giọng nữ ôn nhu lần thứ hai tới gần.

      cần y giả hảo tâm, ngươi ra ngoài!” Nghĩ đến hết thảy đêm qua, giận vọt lên đầu, lập tức cho đối phương khuôn mặt dễ nhìn.

      “Công tử, Vương ra lệnh, nếu người tỉnh, liền tắm rửa thay quần áo cho người, y muốn gặp người.” Thị nữ dịu dàng, hờn giận, vẫn là vẻ mặt ôn nhu.

      “Hừ!” trừng mắt liếc thị nữ cái.

      Nếu là có khí lực, khẳng định đuổi nàng , đáng tiếc tại ngay cả khí lực nâng tay cũng có, uy lực trừng người tự nhiên rất nhiều.

      “Công tử, xem ra Vương sủng ái người.” Thị nữ liếc cổ cái, cười lấy ra khăn ướt bắt đầu lau.

      “Ta… Ta tự mình làm!”

      Chưa từng bị người khác phái ở gần như thế, Kim Cát ngượng ngùng đỏ mặt, nghĩ muốn đưa tay lấy khăn.

      “Công tử đừng nhúc nhích, để cho ta làm.”

      “Để ta tự mình làm!”

      Lôi kéo qua lại, loạn thành đoàn, nghĩ tới, thị nữ kéo luôn cái chăn người ra, lộ cả lồng ngực che kín vết xanh tím.

      Mặt Kim Cát nhanh chóng đỏ lên, hận thể có cái hầm ngầm để chui vào.

      “Các ngươi làm gì?” Gầm lên giận giữ, làm hai người ngây ra như phỗng tỉnh lại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :