1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Tấm chân tình - Yudin

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      TẤM CHÂN TÌNH

      [​IMG]


      Tác giả: Yudin

      Số trang: 227

      Người edit:Y Y Diệp

      Nhà xuất bản: văn học Vh

      Giới thiệu


      Vương Uyển Linh, nữ vương của nước Tân Yên, thân phận cao quý như sao trời, với tay cả đời cũng tới. Luôn thể vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, thực chất lại chỉ là sư muội bé trong Bạch Liên Giáo, đem lòng thương sư huynh Hoắc Phong vô điều kiện,

      Hoắc phong, thừa tướng của nước Tân Yên, xuất thân là nhi gốc gác, nhưng trời phú bản chất thông minh và bản lĩnh lớn hơn người. Luôn xả thân bảo vệ tổ quốc và thầm che trở cho nữ vương, nguyện thương nàng hơn cả sinh mệnh của mình

      Nam nhân có ý, nữ nhân có tình, nhưng đời vốn luôn trêu người. Trải qua bao ngăn cản và trắc trở, liệu cuối cùng họ có thể hoàn thành tâm nguyện, cùng nắm tay nhau trọn kiếp này?​

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 1: Loạn vương triều

      Phụng

      Mùa thu, năm Linh triều thứ chín.

      Ban mai mùa thu lẽ ra phải rất trong trẻo và yên bình, nhưng ỉ từ trong lòng gió, màu u ám lặnglẽ chực kéo đến giăng sầu.

      Trung tâm hoa viên củahoàng cung nước Tân Yên, nữ vương Uyển Linh tiếp chuyện cùng khách quý, nữ vương Vỹ Phụng của nước Thần Hoan. Hai vị nữ vương trong tuổi thanh xuân,cùng sắc sảo và kiều diễm như nhau, vốn từ có mối giao tình kỳ lạ. Phụ vương của cả hai là bằng hữu lâu năm và đều cùng tử trận trong cuộc chiến sinh tử với quân xâm lược. Hai vị công chúa cùng lúc lên ngôi thay cha cai quản vương triều từ năm mười ba, mười bốn tuổi, thấm thoát hơn tám năm trôi qua, như cây lắc mình nở hoa, những tiểu công chúa ngây thơ ngày nào nay trở thành bậc nữ vương uy nghi thiên hạ.

      “Nữ vương Linh, năm nay muội ghé thăm tỷ sớm, tiện thể ngao du non nước Tân Yên của tỷ vài ngày. Tỷ tài, mình cai quản cả triều ban mà vẫn đủ sức chinh phục các nước chư hầu. Cống lễ cho Tân Yên bao giờ cũng nhiều hơn Thần Hoan của ta.”– Nữ vương Phụng thần thái ôn hòa, giọng tỏ tâm cơ.

      “Cũng là bọn họ nể mặt thôi. Muội có cần ta cho người dẫn đường ngao du?”–Nữ vương Linh tươi cười đáp.

      Giưã nắng của trời thu, Uyển Linh như đóa bạch trà đương thời nở rộ. Quý phái, mỹ miều, thuần khiết lay động lòng người, ngay cả Phụng là nữ nhân mà cũng cảm thấy ngây ngất muốn nhìn tỷ ấy mãi. Xưa nay, bao giờ Linh cũng tươi cười với nàng, nhưng Phụng mơ hồ cảm thấy nữ nhân này vẫn có chút đề phòng nàng.

      cần đâu. Muội thích tùy ý chu du khắp nơi. Có Thanh Nhi cùng, muội tin mình được an toàn .”
      Phụng chối từ. Nàng phải lần đầu vi hành sang Tân Yên, đường trong ngoài cũng biết đại khái. Cả đoàn binh lính của nàng đợi sẵn ở quán trọ phía tây ngoài hoàng cung Tân Yên, nàng và nữ tướng Thanh Nhi, người mà nàng luôn xem như em mình, chỉ dạo vài vòng quanh thành ngắm cảnh độ , hai canh giờ rồi quay về đó hội tụ.Chủ yếu nàng muốn tranh thủ dịp này vứt bỏ cảm giác gò bó khó chịu, tận hưởng mùi vị tự do tự tại. đoạn nàng cùng Thanh Nhi nhún nhường cáo từ ra về.

      Sau khi ra khỏi hoàng cung, Thanh Nhi nãy giờ cố gắng tỏ ra nghiêm trang, vừa thấy còn ai, lập tức bước lên bước ngang hàng với nữ vương Phụng, rũ bỏ vẻ tẻ nhạt để trở thành nữ nhân lém lỉnh, tinh quái. Nhi đưa tay vuốt ve đuôi tóc khiến mấy chiếc lục lạc cổ tay rung , quay đầu sang trái nhìn Vỹ Phụng buông lời ngạo mạn, đặc quyền mà phải nữ tướng nào cũng được hưởng.

      “Nữ vương Phụng, sao tỷ cứ để mặc Tân Yên chiếm hết thượng phong của Thần Hoan ta? Thanh Nhi tin Thần Hoan người đông sức mạnh lại thể địch lại Tân Yên.”

      Phụng vốn xem Nhi như em , chuyện cơ đồ gì cũng bàn cả với nàng ta, thêm phần tuổi trẻ háo thắng và luôn ỷ vào tài trí của mình, nàng ta trước giờ luôn sợ ai.

      “Nên nhớ, Tân Yên ngoài nữ vươngLinh tài trị quốc,còn có trụ cột chính hữu thừa tướng Hoắc Phong có tài giữ nước, ta thể e dè.” Phụng trầm ngâm, giọng lộ chút đắn đo và thèm khát, trước mặt Thanh Nhi cũng cần che giấu tâm tư nữa.

      Ai bảo Phụng mong muốn vị thế của Tân Lạc, của nữ vương Linh? vạn người và dưới người nào. Hàng năm lễ lộc từ các nước chư hầu cống cho Tân Yên chất đầy cả kho, dụng sao cho hết. tiếng nữ vương Linh ra, tiền hô hậu ủng, bất kể bàn chiến ban giao gì, bao giờ các nước chư hầu cũng đứng về phía chị ta. Ngoài khả năng thu phục nhân tâm, Uyển Linh còn may mắn có được Hoắc Phong trợ giúp. Người này là thừa tướng trẻ tài giỏi, những trận chiến lớn thường thân chinh lâm trận, uy phong ngất trời, bách chiến bách thắng mọi chiến trường. ngoa khi rằng Tân Yên thể vững vàng đến ngày hôm nay nếu có Hoắc Phongvà nếu phải kể công, cả nửa giang sơn này xứng đáng dành cho chàng ta.

      Tuy nhiên, Hoắc Phong là hạng người trung thành và chính nghĩa thế nào ai cũng biết. Tám năm ròng rã dốc sức bảo vệ nữ vương và Tân Yên mà mở miệng kể công, có người nhìn ra tâm ý chàng dành cho nữ vương của mình đơn thuần chỉ là tình cảm chủ tớ.

      Nhưng kể ra, dường như Nhi chỉ mới nghe danh chứ chưa có dịp diện kiến Hoắc Phong, nên dĩ nhiên vẫn còn chưa biết lợi hại của chàng. Còn Phụng dù gặp chàng ta được vài lần,tuy vậy lần nào cũng chỉ đứng từ xa, nên có thấy qua nhưng cũng chưa ấn tượng gì nhiều.

      Vừa vừa trò chuyện, thoắt cái ra khỏi Tử Cấm Thành.Thanh Nhi đón lấy hai con ngựa từ tay lính giừ cổng, vương tướng rong ruổi mỗi lúc xa về phía đông, càng càng thấy cảnh sắc biến đỏi khôn lường, gần trưa họ đến ốc đảo xanh rì mát mẻ nằm ngay rìa hoang mạc. Cả hai dừng lại, cột ngựa vào gốc cây cọ soi mình bên mặt nước hồ phẳng lặng, ngồi nghỉ ngơi chốc rồi tảnbộ thong dong đến thành cổ gần đó đẻ tham quan.
      Thanh Nhi tiếp tục liến thoắng kể chuyện sơn hà, biết thời gian bao lâu trôi qua, đột nhiên nghe trời vang lên tiếng rít xoáy. thanh gào rít càng lúc càng rền tai, liền đó bầu trời trở nên xám xịt, mịt mù, mới sáng bừng đó mà chớp mắt u như ngày đêm đảo lộn. Gió từ đâu cuốn lên gầm gừ, kéo theo tầng tầng lớp lớp cát bụi che lấp cả gian, hình thành cột lốc xoay tròn như cái phễu khổng lồ di chuyển về phía họ.

      “Qủy cát.”

      Thanh Nhi sợ hãi hét lên, nắm vội tay của nữ vương Phụng, kéo nàng tháo chạy nhanh về phía chỗ hai con ngựa. Nhưng khoảng cách còn khá xa, trong khi cả hai đứng giữa tâm điểm của cơn bão ngày càng lớn đến kinh hoàng. Cát thay nhau quất vào mặt, Phụng vừa nhắm mắt mín môi vừa guồng chân chạy. Nàng hoảng sợ trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên, thầm nghĩ lẽ nào bỏ mạng tại đất người. Tân Yên, mảnh đất đáng ghét, ngươi chào đón ta cũng nên giết chết ta như thế này.

      Trong lúc nguy cấp, rít tiếng nữa, Phụng nhận thấy vật gì đó mạnh đập vào eo mình, rồi nàng cảm giác như có gọng kiềm dài bằng đôi cánh tay người nhưng rất cứng và lạnhlẽo quắp chặt lấy eo nàng. Vèo. Nàng cùng Thanh Nhi bị kéo mạnh, bay tít lên trung, dần xa khỏi tầm lốc xoáy.

      Lơ lửng rất cao, Phụng nhắm mắt chờ đợi cú đáp tan xương nát thịt, nhưng thay vì vậy,nàng lại thấy mình ngã nhào vào thứ gì đó vững chãi và mềm mại. Là cơ thể người.

      khắc trôi qua. Tiếng gầm gào của cơn bão dần, và Phụng còn cảm giác bị đau rát vì cát nữa giống như ở cõi u nữa, mở mắt ra, nàng thấy mình nằm gọn trong lòng nam tử. Vị hảo hán chăm chú nhìn nàng, xoáy thẳng vào tâm trí nàng là đôi mắt đên sâu như vực thẳm . Cả gương mặt nam nhân ấy toát lên nét tuấn và phong trần khiến nàng sao thu lại ánh nhìn. Vị hảo hán ôm chặt nàng trong lòng, chăm chú nhìn nàng, thở phào khi thấy nàng chớp mắt, đôi chân mày giãn ra, nét lo lắng tan dần khuôn mặt.
      Đột nhiên cảm thấy bên thái dương mình váng vất hơi thở nóng ấm của người ấy, hai má Vỹ Phụng nóng bừng, tim đập liên hồi, những dòng xúc cảm kỳ lạ chảy tràn khắp tứ chi.

      Thanh Nhi thân pháp cao cường, trước đó bình yên tiếp đất, vội vã chạy đến kéo nàng ra khỏi vòng tay ấm áp của nam tử kia. Đột nhiên phải rời khỏi vòng tay vừa rắn rỏi vừa vững chãi đ, cơ thể nàng chới với, tâm trí nàng hụt hẫng.
      Chàng ta lùi lại bước, nhanh tay thu lại thứ trảo mà chàng dùng để kéo hai ra khỏi tâm bão. Chàng nhìn nàng khắc để chắcchắn nàng bình yên, liền đưa tay thủ lễ.

      “Nữ vương Linh sực nhớra thời điểm này trong năm ngoài thành thường hay có bão cát, nữ vương sai ta đuổitheo hai người để nhắc nhở và giúp đỡ. Cũng may vẫn còn kịp, nữ vương Phụng đãbình an.”

      Phụng vẫn còn chấn động,chưa kịp mở miệng nghe Thanh Nhi cướp lời.

      “Nữ vương của các ngườithật biết chọn thời điểm để quên, sao đợi bọn ta bị cát vùi chết rồi hãy nhắcnhở. Còn ngươi là…?”

      “Thừa tướng Hoắc Phong.”- Chàng trai đáp lời.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Nhi

      ràng, từ ngày trở về cung điện Thần Hoan, tâm tư nữ vương Phụng hoàn toàn chuyển đổi. Nữ vươngđang . Thanh Nhi thường hay nhìn thấy Phụng giữa chánh điện nghe chầu bỗng dưng lạc mất nhịp hồn phách, ngẩn ngơ tận đâu. Thỉnh thoảng Phụng cũng ngồi trước hoa viên trong cung lặng thinh suy tư, mày trau mi rũ, nỗi niềm khắc khoải vương đầy khóe mắt.

      “Nữ vương Phụng bỏ quên hồn ở đất Tân Yên rồi.” - Nhi chắp hai tay sau lưng, bước đến trêu nữ vương. Nàng biết Phụng xem nàng như tỷ muội, lời nàng thốt ra cũng cần e dè, khép nép.

      Nữ vương tiếng nào, xem như phản đối, cũng là có ý thừa nhận.

      “Em có cách giúp nữ vương Phụng có được tất cả mọi thứ, có Tân Yên, có ngai vị của nữ vương Linh,có cả đại thừa tướng Hoắc Phong của tỷ ta.”

      Nhi nghiêng đầu làm ra vẻ bí .Nàng thử lần nữa mở lời đề nghị đánh chiếm Tân Lạc. Mưu đồ nàng có sẵn, chỉ là chờ đồng ý của nữ vương Phụng mà thôi. Hơn nữa, Nhi còn có người làm nội gián ở hoàng cung Tân Yên bao lâu nay, cuộc chiến lần này, chỉ có thể thành chứ thể bại.

      Nàng chuẩn bị sẵn lý lẽ để thuyết phục Phụng nếu nữ vương lại từ chối, như mọi lần, nhưng câu mà nữ vương đáp trả khiến nàng hề ngờ đến.

      “Nếu muội thành công, ta cho muội cai quản nửa giang sơn Tân Yên.”

      Từ hôm đó, Nhi được Phụng giao thêm quyền hành và chuyên tâm hoàn thành kế hoạch của mình. “Bảo toàn mạng sống của nữ vương Linh và Hoắc Phong” chính là cầu duy nhất và bắt buộc mà Phụng dành cho nàng.
      Nhi từ có niềm say mê kỳ lạ với binh pháp và võ học, nàng cơ bản có mưu trí hơn người và tài chỉ huy xuất sắc. Mười bốn tuổi được tuyển vào cung để bảo vệ nữ vương Phụng,mười tám tuổi được phong chức tướng, thêm bốn năm ròng xông pha trận mạc giúp nữ vương Phụng thu phục các nước láng giềng. Nàng là nữ tướng tài ba cổ kim hiếm gặp,nữ nhi thua kém nam nhân. Nhưng trước sau vẫn chịu đứng sau thừa tướng Hoắc Phong về tiếng tăm chiến trường, từ lâu ngầm xem Hoắc Phong như địch thủ muốn vượt qua. Vì vậy nàng toàn tâm toàn sức cho trận chiến này. Chỉ hai tháng sau, kế hoạch và nhân lực đều chuẩn bị sẵn sàng cho nàng vùng vẫy.

      “Muốn đánh Tân Yên, trước tiên phải vượt được ải của Hoắc Phong. Phải làm cho chàng ta thể ra sa trường được. Và thứ duy nhất khiến Hoắc Phong coi trọng hơn sinh mạng của mình, chính là…”

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :