1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tạo tác thời gian (Edit) - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      [​IMG]

      Tên truyện: Tạo tác thời gian
      Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
      Editor: Trần Ngọc Hoa
      Facebook: https://www.facebook.com/groups/654758998655301/
      Số chương: 145 (bao gồm cả phiên ngoại)
      Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đình hầu tước, 1v1, ngọt sủng, nhàng, HE.
      Nguồn: wikidich.
      (dưới đây là review từ bạn đọc nguồn wikidich)

      Nữ chính: Quận chúa Hoa Lưu Ly, con duy nhất của hai vị đại tướng quân. Đương nhiên võ công của nàng giỏi, nàng sẵn sàng lấy thân làm mồi nhử để chiến tranh kết thúc sớm hơn, lòng nàng cũng mang muôn dân, và dĩ nhiên nàng cũng có ước mơ của mình.
      Những tưởng ước mơ của nàng là trở thành đại tướng quân ra trận giết địch như cha mẹ, như ba ca ca của nàng. Nhưng ..... .................. Ước mơ cả đời của nàng là trở thành "bệnh mỹ nhân" vang danh sử sách.
      Vâng đọc truyện ta thấy những pha "phát bệnh mỹ nhân" vô cùng kích thích, khiến con dân cười đến ná thở.
      Còn nam chính là ai ư? Hehehe [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Nam chính: Thái tử Cơ Nguyên Tố (tam hoàng tử của đương kim hoàng đế) có tiếng độc mồm độc miệng khiến triều thần né xa ba thước... Phủ Thái tử của chàng có tiếng là "làm bằng sắt Chiêm phủ, nước chảy quan viên", chàng thay quan viên trong phủ của mình như áo hằng ngày, như cơm hằng bữa ... Trong triều đình, hậu cung, chàng chỉ nể mặt lão cha hoàng đế, lão bà nội là thái hậu ... Còn lại mặt ai chàng cũng nể ...
      Vì vậy mà ...
      Tôn chỉ hành động của triều thần văn võ chính là: Có thể chọc hoàng đế, nhưng được gây chuyện với thái tử!
      Quần thần: Chúng ta cũng biết lựa trái hồng mềm để bóp!
      Hoàng đế *cười lạnh*: Hóa ra trẫm là trái hồng mềm???
      Truyện với những tuyến nhân vật phụ mình đánh giá đều là "cực phẩm" cả. Hì hì! Mình mong các bạn có những phút giây tuyệt với khi đọc truyện. Hì hì!
      P/s: Truyện thuộc bản quyền cungquanghang.com, mọi trang khác đều là reup chưa có đồng ý của tác giả. Các tỉ muội hãy đón đọc truyện đầy đủ tại cungquanghang.com và sớm nhất tại group facebook https://www.facebook.com/groups/654758998655301/.
      Last edited: 24/8/20
      levuong, Mengotinh_Ranluoi, Chris_Luu3 others thích bài này.

    2. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      [​IMG]

      Chương 1: Ỷ thế hiếp người

      Mùa đông năm Xương Long thứ ba mươi, bá tánh Tấn triều đắm mình trong sung sướng. Đại Tấn và nước láng giềng Kim Phách vốn nhìn nhau thuận mắt lâu. Lần này Hộ Quốc đại tướng quân chỉ đánh nước Kim Phách đến kêu cha gọi mẹ mà còn bắt sống nhị vương tử kiêu dũng thiện chiến của bọn chúng chiến trường, khiến nước Kim Phách phải cắt thành bù đắp, cúi đầu xưng thần. Quả khiến cho dưới Tấn triều vô cùng tự hào, đến đường cũng ngẩng mặt oai phong.

      Nhất thời, trong miệng dân chúng, Hộ quốc đại tướng quân trở thành Võ Khúc Tinh hạ phàm, ba nhi tử của ông cũng thành thiên binh thiên tướng chuyển thế. Vì đương kim bệ hạ là minh quân trăm năm khó gặp, minh thần võ nên ông trời cố ý phái họ hạ phàm phụ tá minh quân, trợ giúp Tấn triều phồn vinh hưng thịnh, tám phương quy phục.

      Mặc kệ gì, tóm lại chính là bệ hạ minh, Hộ Quốc đại tướng quân hạ phàm rất vất vả.

      Lúc này, tại trạm dịch cách kinh thành vài trăm dặm, dịch thừa cố ý treo hai đèn lồng đỏ ở cổng lớn trạm dịch để ăn mừng chiến thắng. Nhưng mấy ngày gần đây tuyết lớn ngập trời, cũng có quan viên nào qua con đường này, nên dụng tâm của cũng có ai thấy.

      Dịch thừa cầm đĩa đậu phộng rang, ngồi xổm ở cửa nhìn tuyết đọng trong viện phát ngốc, gió lạnh thổi chòm râu của bay trái bay phải, lung tung rối loạn.

      “Haiz….” Tuần kiểm đến bên cạnh dịch thừa, vẻ mặt đau khổ : “Cũng biết những người kia khi nào .”

      Nghe lần này tội phạm được áp giải tới là đại quan trong kinh thành. Người còn chưa áp giải tới, có người đến chào hỏi, thể chậm trễ. Thân là tuần kiểm của trạm dịch, chỉ có thể ngày ngày canh gác ở đây, tránh chẳng may xảy ra chuyện gì với vị đại quan lầu kia.

      Những đại quan đó, năm nay bị lưu đày sang năm lại phục nguyên chức. Bên này có người muốn dẫm xuống, bên kia lại có người bảo vệ, xui xẻo vẫn là bọn lâu la bên dưới như bọn họ.

      là tù nhân còn thích phô trương, lão tử muốn hầu hạ.” Dịch thừa nhổ cái, phun vỏ đậu nền tuyết. “ lúc nào dám nghỉ ngơi.”

      Vừa dứt lời, xa xa cuối quan đạo có chiếc xe ngựa chạy đến gần, liếc mắt thấy lai lịch .

      Dịch thừa đưa đậu phộng còn thừa cho tuần kiểm, tay vỗ vỗ áo bào nửa cũ, mặt tươi cười chạy lên đón.

      Tuần kiểm trợn trắng mắt, ngoài miệng hầu hạ, thấy quyền quý ngay lập tức xoay người biến thành cẩu.

      Cũng mã phu dùng cách gì mà khiến ngựa dù tuyết cũng bốn vó vững vàng, cực kì uy mãnh. Bốn phía xe ngựa đều là hộ vệ trang bị khí giới đầy đủ. Ánh mắt bọn họ sáng quắc như tắm qua mưa máu chiến trường, khác hoàn toàn với những binh lính đóng quân trong thành.

      Tuần kiểm liền hiểu thân phận người này đơn giản, nhanh tay để đậu phộng lên bệ cửa sổ, vội vàng lên, giống dịch thừa lộ ra khuôn mặt nịnh nọt tươi cười.

      (Dịch thừa: Ta phi! Tuần kiểm, ngươi có thể có cốt khí chút ? Chả phải ngươi vừa chê ta ‘xoay người liền biến thành cẩu’ sao?

      Tuần kiểm: Cốt khí là cái gì? Ăn được sao?

      Dịch thừa: Coi như ngươi giỏi!!! Hừ!!!

      Tuần kiểm: Đa tạ! Đa tạ! Dịch thừa huynh đệ quá khen! ~~~~

      Dịch thừa: >.< ……..)

      Cửa gỗ lầu được đẩy ra chút, lộ ra đôi mắt được giấu trong bóng tối.

      “Hoa gia, có người tới.”

      “Có thể …. Bắt đầu rồi.”

      Xe ngựa vừa tới bên ngoài trạm dịch liền dừng lại, dịch thừa cười nịnh nọt tiến lên chắp tay thi lễ: “Hạ quan là dịch thừa ở đây, biết các quý nhân đến từ nơi nào?”

      “Ta từ Thanh Hàn châu tới.” Tướng lĩnh cầm đầu lấy ra công văn thông quan: “Hộ tống gia quyến Đại tướng quân hồi kinh trước.”

      “Nguyên lai là gia quyến Đại tướng quân?!” Dịch thừa cung kính dâng công văn lại: “Xin mời các quý nhân vào!”

      Tấm mành chiếc xe ngựa đầu tiên khẽ giật giật, dịch thừa cúi đầu dám nhìn thẳng dung nhan của quý nhân.

      Chỉ thấy mảnh giác nhấc lên, đôi hài mềm mại nhiễm chút bụi đất, áo choàng hồng diễm phất phơ xe ngựa, lộ ra góc váy tuyết sắc thêu mai hồng cẩm.

      Hoa Lưu Li bước ra khỏi xe ngựa, nhìn trạm dịch rách nát trước mắt, trầm mặc lát liền quay đầu ngồi lại: “Ta cảm thấy vẫn nên tiếp tục lên đường hơn.”

      Sớm quen với việc nàng bắt bẻ, ma ma bình tĩnh khuyên nhủ: “Huyện chủ, trạm dịch tiếp theo cách nơi này gần trăm dặm, tuyết đọng đường còn chưa tan, nơi tắm gội cũng có, ngài nên ở tạm chỗ này hôm nay.”

      Đôi mày đẹp của Hoa Lưu Li khẽ chau lại, muốn hạ mành nhưng khi quay đầu nhìn thấy mặt mũi các tướng sĩ đông lạnh đỏ bừng vì bị gió tuyết thổi, liền banh mặt : “Nghỉ ở đây đêm, ngày mai rồi lên đường.”

      Ma ma ném mấy khối bạc vụn cho dịch thừa: “Chuẩn bị nhiều nước ấm chút.”

      “Vâng vâng.” Dịch thừa cười đồng ý, thích quý nhân ra tay hào phóng như vậy, so với phạm quan bị giam giữ lầu bớt lo hơn nhiều.

      “Muội muội, cẩn thận.” Hoa Trường mới nhảy từ lưng ngựa xuống, thấy tiểu muội muội banh mặt liền chạy nhanh đến đỡ nàng: “Chậm chút, tuyết mặt đất nhiều lắm, hay ca ca cõng muội vào?”

      Ma ma bình đạm nhìn cảnh này, sau lưng mỗi hài tử ăn chơi trác tang, đều là vô số nuông chiều từ gia tộc. Cả nhà đại tướng quân cái gì cũng tốt, chỉ là nuông chiều nương duy nhất trong nhà đến ra gì.

      đường hai bước sợ mệt, gió thổi vài cái sợ lạnh, ngay cả đến nặng lời câu cũng dám, sợ làm khuê nữ sợ hãi. Đường đường là thiên kim của võ tướng thế gia, vậy mà bị dưỡng thành yếu đuối lại hay bắt bẻ như vậy.

      cần.” Hoa Lưu Li lắc đầu, sửa sửa áo choàng người, đỡ cánh tay Hoa Trường vào cửa lớn trạm dịch. Nơi đây giàu có nên cũng có nhiều tiền tu sửa trạm dịch, ánh sáng trong phòng thập phần u ám.

      “Quý nhân, mời ngồi.” Dịch thừa lấy tay áo lau ghế, ngẩng đầu cười lấy lòng hai vị quý nhân, nhưng vừa mới thấy liền ngây dại.

      Hóa ra người trong nhà của Đại tướng quân lớn lên đều đẹp như vậy, đặc biệt là vị tiểu nương nũng nịu này, đẹp như tiên nữ trời vậy.

      Ánh mắt Hoa Lưu Li ảm đạm nhìn chiếc ghế biết làm từ gỗ gì, cũng ngồi xuống Nàng duỗi tay gỡ mũ áo choàng xuống, ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang.

      Truyện thuộc bản quyền của cungquanghang.com, mọi trang khác đều là reup chưa có đồng ý của tác giả. Hãy đón đọc đầy đủ nhất cungquanghang.com và sớm nhất tại group facebook của editor https://www.facebook.com/groups/654758998655301/.

      cầu thang, nam nhân khô gầy mang theo gông xiềng chậm rãi xuống. Mái tóc hoa râm, thoạt nhìn bộ dáng khoảng 50 đến 60 tuối, mặt đầy chua xót với cam lòng. Phía sau là hai nha sai theo canh giữ , nhưng dễ dàng nhìn ra nha sai có vài phần tôn kính với lão nhân này.

      Theo động tác xuống lầu của lão nhân, xiềng xích chân va chạm phát ra tiếng vang.

      Thấy trong trạm dịch có thêm nhiều người khác, bước chân lão nhân hơi dừng chút, ánh mắt đảo qua người bọn họ, lại chậm rãi thu về.

      Vài tên nha sai biết thân phận của huynh muội Hoa gia, nhưng vẫn chắp tay thi lễ để tránh đắc tội quý nhân.

      “Vị tiên sinh này phạm tội gì mà phải mang xiềng chân nặng như vậy?” Ánh mắt Hoa Lưu Li rời khỏi người lão nhân, mở miệng dò hỏi.

      Nha sai cầm đầu thấy thái độ dò hỏi của quý nữ tự nhiên, tựa như nghĩ việc bọn họ cự tuyệt trả lời. Nha sai do dự chút, cuối cùng vẫn mở miệng : “Vị này là phạm quan của triều đình, buộc tội Đại tướng quân cực kì hiếu chiến, tướng lĩnh biên cảnh lãnh huyết thành tánh, làm thánh thượng tức giận, bị phán tội lưu đày. Nếu quý nhân có lời, chúng ta có thể đổi cho gông xiềng hơn…..”

      cần.” Trong nháy mắt, Hoa Lưu Li liền sửa miệng. “Ta thấy như vậy khá tốt, nếu có thể đổi sang gông xiềng nặng hơn càng tốt.”

      Nha sai: “…..”

      Lão nhân xoay người nhìn Hoa Lưu Li, ngữ khí lãnh đạm: “Tuổi còn mà tâm tư ác độc như vậy, hôm nay lão phu gặp nạn, cuối cũng cũng hiểu lòng người ấm lạnh.”

      có gì, sau này ngươi chỉ xem hết mà còn từ từ quen nữa.” Hoa Lưu Li mỉm cười: “Tóm lại loại người đâm sau lưng tướng sĩ như ngươi, cũng có kết cục gì tốt.”

      Tướng lĩnh biên cảnh vì thủ vệ Đại Tấn mà đầu rơi máu chảy, nếu những lời của quan văn này truyền đến tai bọn họ, chẳng phải khiến họ thất vọng buồn lòng?

      “ Lão phu thân là bề tôi, đương nhiên nguyện trung thành với triều đình, vì dân thỉnh mệnh. Hoa Ứng Đình chinh chiến khắp nơi, hao tốn tiền tài của bá tánh …”

      “Đại tướng quân vì bá tánh thiên hạ thủ vệ biên cương, giờ còn đại thắng Kim Phách quốc, giúp biên cảnh Đại Tấn an bình, tới miệng của ngươi lại thành cực kì hiếu chiến.” Hoa Lưu Li nhướng mày: “Đầu ngươi có bị hỏng , Kim Phách hằng năm khiêu khích biên cảnh nước ta, chúng ta đánh , chẳng lẽ mặc cho bọn chúng kiêu ngạo? Ngươi ở kinh thành phồn hoa, đương nhiên biết thống khổ khi bị lũ tặc binh Kim Phách cướp bóc quấy rầy. Trong miệng vì dân lĩnh mệnh, lại đặt mình vào vị trí của bá tánh biên cảnh để thấu hiểu, vậy nên gọi ngươi là gì …..”

      “Loại người miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, trung quân ái quốc, thực tế lại là loại người nam trộm nữ xướng, ham mê hưởng lạc.” Hoa Trường tủm tỉm cười tiếp lời: “Ngụy quân tử”.

      “Lão phu, lão phu …..” Lão nhân bị hai tiểu bối mười mấy tuổi chèn ép đến đen mặt, nửa ngày thở nổi: “Đúng là hạng người trẻ tuổi, miệng toàn lời bậy bạ.”

      “Hạng người tóc bạc, già cả mắt mờ, hồ đồ tột đỉnh.” Vệ binh phía sau hai huynh muội Hoa gia liền lập tức cãi lại. Loại người thích mắng chửi người này, cần tiểu công tử và tiểu thư phải tự mình dùng tài hung biện.

      “Động tĩnh ở dưới lầu truyền đến lầu, người trong phòng hài lòng mỉm cười. quay đầu nhìn người vừa bò từ cửa sổ vào: “Độc hạ?”

      hạ, vô sắc vô vị, kiến huyết phong hầu, đảm bảo tra ra nguyên nhân cái chết.”

      Nam nhân cười cười: “Quan văn buộc tội Hoa gia sau khi khắc khẩu với hậu nhân Hoa gia liền chết ly kì như thế, biết nhóm quan văn Đại Tấn có phản ứng thế nào?”

      “Được chim bẻ ná*. Hoa gia lập chiến công lớn, người muốn đối phó với bọn họ nhất chỉ sợ phải quan văn Đại Tấn, mà là ….”

      *Được chim bẻ ná: Giống với ăn cháo đá bát.

      Từ xưa đến nay, võ tướng chịu nghi kị của đế vương nhiều như sao trời, thêm nhà nữa cũng tính nhiều.

      Cán bút văn nhân tuy lợi hại, nhưng so bản lĩnh mồm mép mắng chửi người với binh lính chiến trường vẫn là so nổi. Chỉ sau mấy hiệp, lão quan văn tức giận đến thất khiếu bốc khói, chỉ biết liên miệng nhắc mãnh phu vô tri.

      “Dùng, dùng cơm?” Đầu bếp bưng đồ ăn tới, thấy khí giương cung bạt kiếm ngoài sảnh, vội rụt lại.

      “Dùng cơm?” Hoa Lưu Li tinh mắt nhìn đồ ăn đầu bếp bưng lên, có thịt có đồ ăn, xem ra đãi ngộ của tên phạm quan buộc tội phụ thân nàng cũng tệ lắm, so với các huynh đệ thủ vệ biên cảnh còn tốt hơn nhiều.

      Lập tức nàng lấy ra khăn tay bịt mũi, làm ra vẻ lui lại vài bước: “Trời ơi, đầu ta đau quá. Diên Vĩ, ta chịu được mùi thức ăn mặn, mau mau đem .”

      “Vâng, huyện chủ.” nha hoàn theo sau Hoa Lưu Li bước ra, nàng chút do dự đá bay đồ ăn, động tác lưu loát, tư thái hào sảng.

      Đồ ăn đổ mặt đất, tức khắc mùi hương đồ ăn bay khắp nhà.

      “Bây giờ ổn hơn rôi.” Hoa Lưu Li lộ ra thần sắc hài lòng, bảo Diên Vĩ cho đầu bếp ít bạc vụn. “Nấu lại cơm cho vị phạm quan này, nhớ , được dính chút thức ăn mặn.”

      “Vâng, thưa quý nhân.” Đầu bếp nhận lấy bạc vụn liền chạy vào nhà bếp, người cho bạc, gì cũng được.

      Dịch thừa yên lặng quét đồ ăn bị đổ mặt đất ra nền tuyết, làm bộ thấy việc này là trả thù ác ý.

      “Ngươi có ý gì? Lão nhân run run cánh tay tức giận.

      “Ỷ thế hiếp người, bỏ đá xuống giếng đó.” Hoa Lưu Li cười điềm mỹ. “Thân mang tội, còn muốn ăn thịt, dân chúng biên cương, tháng quá hai lần ăn thịt, đại nhân vì nước vì dân, tất nhiên đồng cam cộng khổ với bá tánh.”

      Đáng thương lão quan văn, cuối cùng bị Hoa Lưu Li chọc tức hôn mê bất tỉnh.

      Nam nhân lầu nửa ngày nghe được động tĩnh, tươi cười mặt dần dần biến mất: “Sao lại thế, Lâm Huy Chi còn chưa chết?”

      “Cái đó, bát cơm bị thần hạ độc bị hạ nhân Hoa gia đá bay mất.”

      “Ngươi … gì?”

      Bọn họ trăm cay ngàn đắng, biết phải tính toán bao nhiêu địa điểm tương ngộ, cố ý sắp đặt chướng ngại đường trông giống như trùng hợp, mới khiến bọn họ tình cờ gặp mặt ở trạm dịch này, bây giờ lại với , tất cả mọi chuyện làm trước đây đều uổng phí!?”

      P/s: Mình rất mong nhận được ủng hộ từ tất cả các tỉ muội thân nha! <3

    3. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      ủng hộ bạn nhá
      Trần Ngọc Hoa thích bài này.

    4. Trần Ngọc Hoa

      Trần Ngọc Hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      201
      Được thích:
      1,686
      @ngocanh ơi, cảm ơn bạn ủng hộ nhiều nha. Hehehehehe <3<3<3<3<3<3<3<3<3<3=D=D=D=D=D=D=D
      ngocanh thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      nhảy hố ngồi chờ đc lấp heeeeeee
      Trần Ngọc Hoa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :