1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tạm biệt kế hoạch ly hôn - Nhậm Dữ Tự Nhiên (Đoản văn) (Hoàn - Ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481

    2. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 1
      Edit: Kún Lazy



      Hai giờ chiều là thời điểm nóng nhất trong ngày, phòng ngủ yên ắng, ai nấy đều nóng đến nên lời, lúc này cánh cửa đột nhiên bị đá bật ra, Đào Tử hấp ta hấp tấp chạy đến với Khúc Dao: “Dao Dao, tiêu rồi, mình vừa mua đồ về thấy Dương Vãn Khiêm đứng dưới ký túc xá của chúng ta, làm sao bây giờ...”


      Khúc Dao mắng thầm tiếng, lập tức vơ hết đồ đạc của mình nhét vào trong túi, vừa làm vừa với mấy người còn lại: “Các cậu nhớ nhé, nếu lát nữa ấy đến tìm mình các cậu ngàn vạn lần đừng để lộ ra! Cứ có gặp mình, nhớ kỹ nhé!” Khúc Dao cố tình nhấn mạnh ba chữ cuối, tính ngược tính xuôi cũng ngờ cái tên Dương Vãn Khiêm kia lại có thể mò tới chỗ này...


      Cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất để thu dọn đồ đạc, Khúc Dao xách túi chạy đến mở cửa, chuẩn bị lao ra lại cảm giác có người nào đó đứng sừng sững trước mặt. Chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng nhìn từ thấp đến cao, cuối cùng dừng lại khuôn mặt của .


      “A!” Trong miệng vô thức thốt ra chữ, chân trái lui về phía sau bước, tay phải dùng sức đóng sập cửa lại.


      ‘Rầm!’


      “...Vẫn bị bắt được.” Đào Tử nhún nhún vai, tỏ vẻ lực bất tòng tâm.


      Khúc Dao mang theo vẻ mặt đau khổ bước từng bước trở về phòng ngủ, lấy ra tấm ‘thẻ ’, sau đó chắp tay với đám chị em trong phòng: “Mình đây!”


      “Khoan Dao Dao!” Có người nhịn được mở miệng hỏi: “Sao cậu lại muốn trốn ấy? Chẳng phải ấy là bạn trai kiêm nam thần của cậu sao?”


      Khúc Dao cũng quay đầu lại, phe phẩy tấm ‘thẻ ’ trong tay, oai phong lẫm liệt ra bốn chữ: “Lĩnh chứng, kết hôn.”


      Sau đó lại nghe thấy phía sau đồng loạt vang lên tiếng hít khí đầy sợ hãi...


      theo Dương Vãn Khiêm xuống lầu, ngồi vào ghế phụ, đợi Dương Vãn Khiêm cho xe chạy ra khỏi sân trường, Khúc Dao mới mở miệng hỏi: “ có biết là ... ký túc xá của nữ sinh cho phép đàn ông con trai vào ?”


      Dương Vãn Khiêm nhìn về phía trước, chỉ thuận miệng ‘ừ’ tiếng.


      Khúc Dao thở dài trong lòng, tiếp: “Em quay vào phòng để lấy chứng minh thư. định gọi điện thoại cho tới rồi.” cười nhạt, .


      “Ừ!” Dương Vãn Khiêm vẫn chăm chú nhìn về phía trước, cũng liếc nhìn cái, chỉ đơn giản đáp lại tiếng. Đến ngã tư đèn đỏ, quay sang kiểm tra dây an toàn người , ánh mắt hai người chạm vào nhau, Khúc Dao nhìn , Dương Vãn Khiêm có chút được tự nhiên quay đầu về.


      Sau đó xe lại chạy băng băng đường, những bóng cây ngoài cửa sổ nối thành hàng dài xanh ngắt, gió len qua khe cửa thổi từng lọn tóc của Khúc Dao bay phất phơ.


      Qua nửa ngày, ánh mắt của Khúc Dao vẫn rời khỏi sườn mặt của Dương Vãn Khiêm, ánh mặt trời ngoài cửa sổ lúc sáng lúc tối chiếu vào mặt , khiến bên sườn mặt của lại càng thêm trắng nõn, quả thực là khiến người ta thể nào dời mắt, mà Khúc Dao thích cũng nhiều năm.


      Nhưng muốn kết hôn cùng . Lý do rất đơn giản, người trong lòng phải là .


      Trong quan niệm của Khúc Dao, loại người tinh cực phẩm như Dương Vãn Khiêm cùng với đám sinh viên như , vốn là ‘bắn đại bác cũng tới’*, nhưng đúng là duyên phận, quan hệ của người lớn hai nhà lại cực kỳ thân thiết, từ khi Khúc Dao 15 tuổi thường xuyên theo ba mình đến nhà họ Dương ăn cơm rồi.


      (*) Ý là khoảng cách rất xa.


      Lâu ngày dĩ nhiên là quen biết Dương Vãn Khiêm, nhưng Dương Vãn Khiêm lại rất kiệm lời, ít khi nào chuyện với Khúc Dao, điều này khiến người trong trường được xưng là Tiểu Bá Vương như Khúc Dao cảm thấy cực kỳ khó chịu, hôm đó kéo theo bạn thân Đào Tử, nhìn Dương Vãn Khiêm tới trước mặt, vô cùng khinh thường câu: “Cậu nhìn Dương Vãn Khiêm thử xem, có phải ta tưởng mình rất đẹp trai đúng ?!”


      Những lời này lại bị ba Khúc Dao nghe được, ông tự động lược bỏ vài chữ, trực tiếp kể lại những lời này cho hai vợ chồng nhà họ Dương: “Dao Dao nhà tôi bảo Dương Vãn Khiêm rất đẹp trai, tôi thấy hôn này có triển vọng rồi!”


      Từ đó về sau, người lớn hai nhà liền ngừng ra sức tác hợp, tác hợp, tác hợp, Khúc Dao liền đơn phương động lòng, mỗi ngày chỉ cần có thời gian là chạy tới công ty của Dương Vãn Khiêm, dùng danh nghĩa ‘giám sát’ để nhìn trộm , nhìn trộm ròng rã hai năm. ngừng nhìn trộm , cũng nhìn ra được mối tình đầu trong lòng Dương Vãn Khiêm khiến nhớ mãi quên, ngay cả tên của ấy Khúc Dao cũng biết, gọi là Man Man!


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Lúc đầu khi biết trong lòng Dương Vãn Khiêm có người khác, Khúc Dao lập tức từ chối việc kết hôn, bởi vì cho dù có dùng mọi cách để lấy lòng cũng sánh bằng lần ngoái đầu mỉm cười của Man Man, cuối cùng Khúc Dao quyết định buông tay.


      Nhưng vì sao hôm nay bọn họ lại phải lĩnh giấy chứng nhận kết hôn?


      Khúc Dao cảm thấy cuộc hôn nhân này của và Dương Vãn Khiêm, tuyệt đối là kết hợp của bi kịch và hài kịch.


      đưa ra những lý do khiến bọn họ thể kết hôn, cuối cùng tổng kết ra được ba nguyên nhân chính.


      Thứ nhất, phụ huynh hai nhà suốt ngày trình diễn 36 kế, tác hợp là thượng sách.


      Thứ hai, lúc hai nhà biển du lịch Khúc Dao bị Dương Vãn Khiêm bắt gặp thay quần áo.


      Thứ ba, Khúc Dao say khướt, lại điên cuồng nốc rượu trước mặt người lớn hai nhà cùng phần lớn những ông chủ hợp tác với ba thương trường, bi kịch cũng bắt đầu từ đó.


      Khúc Dao chỉ nhớ ngày hôm đó loạng choạng đứng ghế, sau đó chỉ tay vào Dương Vãn Khiêm, hô lên: “Ba, ba xem cái người này, chính là ấy, ấy thích con mà còn nhìn trộm con thay quần áo.”


      Sau đó trước mắt tối sầm, lúc tỉnh lại hôn được quyết định rồi.


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Khúc Dao cũng quan tâm lắm đến việc kết hôn này, tất cả đều giao cho người lớn hai nhà cùng Dương Vãn Khiêm quyết định, nhiệm vụ hàng ngày của là đến trường học và học. Vì vậy từ việc lĩnh chứng tới tổ chức đám cưới chỉ cách nhau có tháng, tốc độ nhanh đến mức Khúc Dao hoàn toàn kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra. Đến tận ngày diễn ra hôn lễ, ba nắm tay đặt vào trong tay Dương Vãn Khiêm, mặt lại mang theo vài giọt nước mắt xúc động, lúc này Khúc Dao mới chợt nhận ra, ở cái tuổi 22 này, lập gia đình rồi. Khoảnh khắc đó, tâm tình của rất phức tạp, có phiền muộn, cũng có cả lo lắng.


      Buồn vì gả cho Dương Vãn Khiêm thương mình, buồn vì cả đời này phải làm hoàng kiểm bà* ai thương , còn phải trơ mắt nhìn chồng mình ở ngoài bao nuôi Man Man...


      (*) Cụm từ ‘Hoàng kiểm bà’ bên TQ có nhiều nghĩa, trong đó có trường hợp dùng để chỉ phụ nữ sau khi kết hôn biết chăm sóc cho nhan sắc của mình, hoặc những người phụ nữ lớn tuổi bị mất cân bằng nội tiết tố dẫn đến tính tình cọc cằn nóng nảy.


      Sao có thể cho phép chuyện này xảy ra.


      Sau hôn lễ, kéo Đào Tử vào trong góc, mở ra bản kế hoạch ly hôn mà mấy ngày nay phải khổ sở vắt óc suy nghĩ, trực tiếp kín đáo đưa cho Đào Tử, hỏi: “Tham mưu Đào, cậu tư vấn cho mình chút, kế hoạch này có ổn ?!”


      Đào Tử nghiêm túc xem xong cái gọi là kế hoạch ly hôn, sau đó trịnh trọng gật đầu: “Quá ổn!”


      ra loại chuyện ly hôn này rất đơn giản, có hai cách, chủ động đề nghị, hai là Dương Vãn Khiêm chủ động đề nghị.


      Khúc Dao muốn trở thành ‘người bị hại đáng thương’, vậy nên quyết định tiến hành kế hoạch tốt nhất, buộc Dương Vãn Khiêm phải chủ động đề nghị ly hôn, càng sớm càng tốt.
      Abby thích bài này.

    3. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 2
      Edit: Kún Lazy


      Kế hoạch ly hôn - Bước thứ nhất: Nếu muốn bỏ người đàn ông, đầu tiên là được cho ta tiếp xúc với thân thể của mình. Vậy nên ngày đầu tiên kết hôn, lập tức chia phòng để hai người ở riêng. phòng cho nam, phòng cho nữ, hàng chữ to đùng dán cửa hai phòng, vô cùng ràng và chắc chắn.


      Lúc Dương Vãn Khiêm nhìn thấy có chút kinh ngạc, im lặng nhìn Khúc Dao, Khúc Dao tự động giải thích, : “Em có thói quen ngủ cùng người khác, như vậy em bị mất ngủ.” xong, ngẩng đầu nhìn phản ứng của Dương Vãn Khiêm.


      Ai ngờ chỉ hơi nhíu mày rồi gật đầu ‘ừ’ tiếng xem như đáp ứng.


      Thấy có phản ứng gì, Khúc Dao khỏi có chút uể oải, trở về phòng ngủ, lại lăn lộn cách nào ngủ được, trong đầu đều là những năm tháng hấp tấp chạy theo phía sau Dương Vãn Khiêm, dáng vẻ hờ hững của , nghĩ đến lại cảm thấy đau lòng. Khúc Dao thở dài, kiên quyết phải tăng tốc để hai người mau chóng ly hôn.


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Sau ngày kết hôn, mẹ Dương thúc giục bọn họ về nhà ăn cơm, tính tính lại Khúc Dao đến nhà Dương Vãn Khiêm biết bao nhiêu lần rồi, lần đầu gặp Dương Vãn Khiêm ở đây, bị người nhà tác hợp ở đây, có tình cảm với cũng ở đây, cảm thấy nơi này chắc hẳn là vùng đất xấu.


      Đẩy cánh cổng chính bên ngoài, dường như mẹ Dương chuẩn bị từ rất sớm, nhanh chóng ra đón bọn họ, vừa nhiệt tình lôi kéo tay Khúc Dao, lại vừa nhiệt tình tán gẫu với chút chuyện nhà.


      Rất nhanh đến giờ cơm tối.


      Bốn người vây quanh bàn cơm đầy ắp thức ăn, mẹ Dương vẫn luôn phá lệ thiên vị Khúc Dao, từ lúc ngồi xuống bàn ăn ngừng gắp đồ ăn cho , Khúc Dao bị hiền lành của mẹ Dương làm cảm động, nhưng đồng thời vẫn lén lút quan sát phản ứng của Dương Vãn Khiêm.


      Nghiêm mặt, vẫn là nghiêm mặt như trước.


      Đều là người nhà, sao lại khác nhau nhiều như vậy.


      Khúc Dao nhớ tới câu, nếu ai đó thích bạn ta đối với bạn rất dịu dàng, nếu họ thích bạn ngay cả cười với bạn cái cũng cảm thấy khó khăn. Tình huống trước mắt minh chứng điều này.


      Trong lòng Khúc Dao giống như bị nhét bông, vô cùng buồn bực, rượu vào ly lại ly, đột nhiên mẹ Dương ngồi bên cạnh nhàng : “Con đừng thấy Dương Vãn Khiêm gì, chẳng qua là nó biết cách biểu đạt thế nào thôi.”


      Bởi vì tâm tình tốt nên Khúc Dao uống tới bốn ly rượu, vì vậy việc bị bại lộ.


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Sau bữa cơm tối, Dương Vãn Khiêm và Khúc Dao ngủ lại nhà họ Dương, trực tiếp bị mẹ Dương tống vào phòng của Dương Vãn Khiêm.


      Dương Vãn Khiêm nhường cho Khúc Dao ngủ giường, còn mình nằm ghế sofa bên cạnh bàn đọc tạp chí.


      Kết quả đến mười giờ, Khúc Dao say mèm, mặt mũi đỏ lừ vẫn tiếng nào lại đột nhiên ngồi bật dậy, Dương Vãn Khiêm giật mình, vội vàng từ ghế đứng dậy, đến trước mặt , hỏi: “Em làm sao vậy?”


      Khúc Dao tiếng nào, xuống giường vòng quanh phòng vòng lớn rồi lại trở về bên cạnh Dương Vãn Khiêm, ngửa đầu, vô cùng nghiêm túc hỏi: “Em có thẳng ?”


      “...”


      Thấy Dương Vãn Khiêm trả lời, Khúc Dao bĩu môi: “Em mắc tiểu!”


      trầm mặc chút: “... thôi.”


      dẫn em .” rồi lại tự mình về phía trước. Dưới chân vấp cái, dép lê văng ra ngoài, cả người Khúc Dao lảo đảo, suýt chút nữa ngã sang bên cạnh.


      Dương Vãn Khiêm tiến lên đỡ , kết quả lại bị Khúc Dao gạt , chống lại ánh mắt của , đôi mắt lóe sáng, cười hề hề, lại nắm tay lắc qua lắc lại: “ phải nắm tay dẫn em cơ!”


      Giờ phút này Dương Vãn Khiêm khiếp sợ đến nên lời, vẫn biết tửu lượng của Khúc Dao tốt, nhưng chưa từng nghĩ là nó đáng sợ như thế này, nâng tay phải lên ôm trán, sau khi trầm mặc hồi rồi mới gật gật đầu: “Được rồi.”


      duỗi tay nắm chặt tay Khúc Dao.


      Tay của rất ấm, rất , rất mềm.


      Dương Vãn Khiêm kiên nhẫn nắm tay bước từng bước tiến vào nhà vệ sinh, lúc này Khúc Dao lại hô to tiếng: “ cho phép nhìn!”


      Dương Vãn Khiêm cuống cuồng xông lên bịt miệng Khúc Dao: “ chút, ba mẹ ngủ hết rồi.”


      Khúc Dao dùng sức gật gật đầu: “Vậy đóng cửa lại , đừng để người khác nhìn thấy!”


      “... Được rồi, để đóng cửa.” Dương Vãn Khiêm đáp, lại ra khỏi nhà vệ sinh, để Khúc Dao mình ở bên trong, còn mình im lặng đứng chờ ở ngoài, bao lâu lại nghe thấy Khúc Dao ở bên trong bắt đầu đập cửa: “Mở cửa, thả tôi ra, cứu mạng!” Dương Vãn Khiêm đen mặt, mở cửa ra.


      Khúc Dao càng lúc càng chóng mặt, toàn thân vô cùng khó chịu, vừa mở cửa trông thấy Dương Vãn Khiêm cả người cũng lập tức nhào tới, ép sát vào tường, ôm chặt lấy .


      Hành động bất ngờ này của khiến Dương Vãn Khiêm nhất thời biết phải làm sao, nên đẩy ra hay để cho tiếp tục ôm? Trong lòng đắn đo. cứ ôm chặt lấy hông , áp mặt vào lồng ngực của , bọn họ quen biết lâu nhưng đây cũng là lần đầu tiên tiếp xúc gần như vậy, trong lúc nhất thời cũng biết phải làm thế nào với . Sửng sốt hơn nửa ngày mới vỗ vỗ sau lưng , cất giọng dịu dàng, : “ ngủ thôi!”


      Nghe thấy giọng này lại càng khiến Khúc Dao cảm thấy đầu óc mơ màng, vòng tay của Dương Vãn Khiêm ấm, hơn nữa người lại có mùi nước hoa nam nhàn nhạt. Khúc Dao nhắm mắt hít hà hồi rồi mới hài lòng chống tường đứng thẳng dậy, đưa tay cho : “Nắm tay em !”


      “Được.”


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Dương Vãn Khiêm lại nắm tay Khúc Dao lần nữa, dắt bước từng bước trở về phòng ngủ.


      Đỡ Khúc Dao nằm xuống giường, Dương Vãn Khiêm cũng theo nằm lên, giúp đắp kín chăn, lúc chuẩn bị tắt đèn lại nghe thấy Khúc Dao mở miệng hỏi: “ thích em, vì sao lại còn muốn kết hôn cùng em?”


      Dương Vãn Khiêm sững sờ, sau đó lông mày dần dần giãn ra, tắt đèn ngủ, dùng im lặng đáp lại vấn đề ngây thơ này.


      Nhưng Khúc Dao cũng muốn im lặng ngủ, mò mẫm trong bóng tối nửa ngày, sau đó kéo được quần áo của Dương Vãn Khiêm, cả người giống như con giun, uốn éo tới gần, gắt gao dán sát vào người Dương Vãn Khiêm, lại vươn tay ôm chặt lấy .


      “Trả lời em!” Giọng của Khúc Dao nũng nịu mềm nhũn, hoàn toàn khác xa lúc bình thường, cũng làm cho nhớ tới ngày bé, lúc bất chấp tất cả bám dính lấy đòi kẹo, chỉ là còn nhớ .


      Dương Vãn Khiêm thở dài hơi, xoay người ôm lấy vào trong ngực, thấp giọng lẩm bẩm: “Ai thích em.”


      “Em .”


      khẽ bật cười, lại tự chủ được mà vỗ nhè lên lưng , hơi cúi đầu nhìn hô hấp của dần dần ổn định, khóe môi nhàng cong lên, khẽ : “Ngủ ngon, bình rượu của !”
      Abby thích bài này.

    4. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 3
      Edit: Kún Lazy


      Ngày hôm sau Khúc Dao tỉnh dậy, ngoài cảm giác đầu đau như búa bổ hoàn toàn nhớ chuyện gì xảy ra. Bò xuống giường, cách cánh cửa, nghe thấy Dương Vãn Khiêm bảo hôm nay ở nhà nghỉ ngơi lập tức nở nụ cười.


      Kế hoạch ly hôn - Bước thứ hai: Kéo đám bạn tới nhà làm ầm ỹ khiến ta chán ghét!


      Sau khi ăn sáng ở nhà họ Dương xong, Dương Vãn Khiêm đưa Khúc Dao về nhà, lâu sau, bạn bè của Khúc Dao cũng đến gõ cửa, Khúc Dao nhiệt tình tiếp đón bọn họ, người phụ nữ tương đương với 200 con quạ đen, Khúc Dao đếm tổng cộng có bảy người, phen này Dương Vãn Khiêm chết cũng tàn.


      Từ lúc tiến vào, đám bạn liền bắt đầu mở sòng đánh bài, xem TV, ăn uống linh tinh, vài lần Khúc Dao dùng khóe mắt liếc nhìn vẻ mặt của Dương Vãn Khiêm, vốn tưởng rằng nhất định bùng nổ, vậy mà vẫn giữ nguyên cái bản mặt khó ưa, môi vẫn là nụ cười nhàn nhạt, kiên nhẫn hòa mình cùng các , lại dùng thái độ của chủ nhà để thỏa mãn đủ loại cầu, từ đầu đến cuối vẫn hề thay đổi.


      Ngoại trừ lúc mọi người mải mê chơi đùa hăng say, suýt chút nữa làm đổ nước nóng lên người Khúc Dao sắc mặt của Dương Vãn Khiêm lập tức trầm xuống, thời gian còn lại tất cả mọi người chơi rất vui vẻ...


      Sau khi tiễn bọn họ về, Đào Tử thầm với Khúc Dao vài câu: “Mình cảm thấy Dương Vãn Khiêm giống như cậu ... Chậc, phải hình dung thế nào nhỉ, cách khác cũng có khả năng là ấy thích cậu đấy.”


      thể nào!” Khúc Dao lập tức phủ nhận: “Mình chưa bao giờ hiểu lòng dạ thâm sâu của ấy, đáng sợ, phải mau chóng ly hôn với ấy mới được!”


      Vì vậy Khúc Dao quyết định triển khai mở rộng Kế hoạch ly hôn - Bước thứ ba: Chỉ mua những thứ ghét!


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Dương Vãn Khiêm dị ứng với động vật lông mao, Khúc Dao biết , vậy nên cố tình chọn ngày nắng đẹp, chạy đến cửa hàng thú cưng mua về hai bé cún lông vàng, ngay cả tên gọi cũng chuẩn bị sẵn rồi, đứa gọi là: Này, Dương Vãn Khiêm!, đứa còn lại gọi là: Hừ, Dương Vãn Khiêm!


      vô cùng hưng phấn mang hai thành viên mới về nhà, lập tức mở toang cửa phòng của Dương Vãn Khiêm, để hai con chó tùy ý chạy vào tiểu tiện, cũng tin cái tên Dương Vãn Khiêm này có thể chịu được!


      Nhưng quen biết Dương Vãn Khiêm nhiều năm như vậy, thế mà lại đánh giá thấp sức chịu đựng của , Dương Vãn Khiêm về nhà, vừa bước vào phòng cũng hề tiếng nào, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, còn tiện tay đưa cho Khúc Dao gói kẹo trái cây, nhàn nhạt : “Vừa mua lúc tan làm, chắc em thích ăn!”


      phải là chắc, đây quả thực là thứ mà Khúc Dao thích nhất, ôm gói kẹo trái cây, trong lòng lại bắt đầu cảm thấy phức tạp, biết vì sao lại thấy có chút áy náy.


      Đợi khi đêm đến, lập tức hiểu được cái gì gọi là ‘tự tạo nghiệt thể sống’ rồi.


      Dương Vãn Khiêm ôm gối xuất trong phòng Khúc Dao khiến hoảng hốt, dường như Dương Vãn Khiêm sợ hiểu lầm, lại chủ động giải thích: “Là thế này, dị ứng với động vật lông mao, hai con chó ngủ trong phòng , có cách nào ngủ được, chỉ có thể ngủ nhờ ở phòng em đêm.”


      “Em từ chối!” Khúc Dao trả lời.


      Dương Vãn Khiêm quan tâm tới ý kiến của , trực tiếp nằm xuống bên cạnh , Khúc Dao khóc ra nước mắt, thế nào là tự bê đá đập chân mình? Xem như sâu sắc cảm nhận được rồi. Nhưng vẫn muốn bảo vệ trinh tiết của mình nha! Khúc Dao kiên định cầm gối sang phòng Dương Vãn Khiêm, vừa mở cửa xông ra mùi hôi khó ngửi, mùi phân chó khiến Khúc Dao vừa rồi vẫn còn khóc ra nước mắt, lúc này lệ rơi đầy mặt.


      biết lỗi rồi.


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Khúc Dao dần dần cảm giác được mình đấu lại Dương Vãn Khiêm, ngoan ngoãn đem chó , cũng hẹn bạn thân Đào Tử ra ngoài bàn bạc kế sách.


      Đào Tử thế này: “Cậu đấu lại ấy bằng như vậy , cậu cần phải ly hôn nữa, dù sao cậu cũng thích ấy, chi bằng cứ hấp dẫn ấy, quyến rũ rồi hạ gục ấy.”


      Khúc Dao nhìn chằm chằm chớp mắt.


      Đào Tử sờ sờ mũi, cười tiếng: “Dù sao từ lần trước gặp mặt mình cảm thấy ấy là người tệ rồi.”


      Khúc Dao ôm đầu khóc rống: “Mình muốn nghe, muốn nghe, cậu vậy mà lại bị mua chuộc rồi? đáng sợ, huhu...” xong, vội vàng bỏ chạy mạch.


      Đào Tử ở phía sau cầm điện thoại chụp , lại vừa chạy vừa hô: “Này, Dao Dao, sao cậu lại chạy, làm gì mà kích động như vậy, mình cho cậu biết, mình còn chụp hình nữa đấy...”


      Vừa dứt lời, Khúc Dao hét thảm tiếng, ngã sấp xuống nền đá cuội, bởi vì quán tính nên trượt về phía trước vài mét, bạn xấu Đào Tử thấp giọng cười, lại vừa cười vừa đăng hai tấm hình lên vòng bạn bè(*) kèm theo hai câu caption: Dao Dao chạy trốn/Dao Dao vồ ếch.


      (*) Vòng bạn bè: Tương tự như group chat


      Trong lúc Khúc Dao còn chưa phát nhận được mười mấy lời khen vòng bạn bè cùng với Dương Vãn Khiêm tức tốc chạy tới.


      Khúc Dao cố ôm chân rên rỉ, căn bản là chú ý tới Dương Vãn Khiêm vội vàng chạy tới bên cạnh mình, dưới tình huống còn chưa biết chuyện gì bị Dương Vãn Khiêm bế theo kiểu công chúa, ôm vào trong lòng, vô cùng lãng mạn.


      Dương Vãn Khiêm thở hổn hển, trán ướt đẫm mồ hôi nhưng giọng vẫn bình thản như cũ, lễ phép cười với Đào Tử: “Làm phiền em rồi, bây giờ tôi phải mang Dao Dao đến bệnh viện, lần sau mời em đến nhà chúng tôi chơi.”


      Xoay người lên xe, đến bệnh viện băng bó, sau đó về nhà. loạt việc đột ngột kéo tới khiến đầu óc của Khúc Dao từ trước đến giờ vẫn luôn chậm nửa nhịp hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Dương Vãn Khiêm nhàng đặt Khúc Dao xuống ghế sofa, lại quay sang nhìn , trong lời tuy mang theo trách cứ nhưng vẫn thiếu dịu dàng, hỏi: “Sao lại cẩn thận như vậy? đường đá đừng có chạy, bác sĩ mấy ngày tới em được đụng nước, xin nghỉ ở nhà chăm sóc em rồi.”


      Nhìn tay phải cùng hai chân bị băng bó, Khúc Dao trợn mắt há mồm.


      Dương Vãn Khiêm vừa xoay người làm xong cơm tối, lúc bưng tới trước mặt Khúc Dao lại trợn mắt há mồm thêm lần nữa.


      Ngày tháng Dương Vãn Khiêm chăm sóc cho Khúc Dao bắt đầu từ đây, giúp rửa mặt rửa chân, cũng cho phép cự tuyệt, vì thế Khúc Dao lại trợn mắt há mồm.


      Mấy ngày nay Khúc Dao giống như đánh mất năng lực hành động, cũng biết là do tác động tâm lý hay vì lý do gì khác mà tay cũng đau, chân cũng đau, toàn thân còn chút sức lực nào, thứ duy nhất vẫn còn linh hoạt chính là cổ họng. Mỗi ngày đều do Dương Vãn Khiêm giúp rửa mặt, ăn cơm cũng là do Dương Vãn Khiêm đút, ngủ cũng cần Dương Vãn Khiêm bế lên giường.


      Khúc Dao lớn đến chừng này, đây cũng là lần đầu tiên hưởng thụ loại đãi ngộ cơm bưng nước rót, cộng thêm thỉnh thoảng lại bị Đào Tử tiến hành tẩy não ‘Chinh phục Dương Vãn Khiêm! cần phải ly hôn!’ Dạo này có thời gian nghiên cứu kế hoạch ly hôn, lại thêm Đào Tử làm phiền, khiến cảm thấy lúng túng với loại đãi ngộ này.


      Giống như sau khi được Dương Vãn Khiêm ôm, sắc mặt của Khúc Dao đỏ đến gần như là ra máu, tới giờ ăn được đút cơm, cũng dám nhìn thẳng vào mắt , lúc rửa mặt, cảm giác bàn tay ấm áp của Dương Vãn Khiêm phủ mặt mình, trán, môi, cả người đều muốn nổ tung, về phần vệ sinh, tắm rửa, Khúc Dao kiên quyết muốn tự mình làm...
      Abby thích bài này.

    5. Nhã Linh

      Nhã Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      722
      Được thích:
      481
      Chương 4
      Edit: Kún Lazy


      Mùa hè khiến miệng vết thương dễ mưng mủ, nhưng cũng khiến miệng vết thương khép lại tương đối nhanh, sau lần thay thuốc đầu tiên Khúc Dao có thể vui vẻ nhảy tưng tưng rồi. Nhưng dường như Dương Vãn Khiêm hình thành thói quen, mỗi ngày chỉ cần lúc nhàn rỗi gọt vài quả táo, bóc vài quả quýt quả bưởi cho Khúc Dao. Lúc đầu Khúc Dao vẫn chưa quen, về sau dần dần hưởng thụ.


      Khúc Dao cầm lấy quả quýt vừa được lột vỏ trong tay Dương Vãn Khiêm, vừa ăn vừa lo lắng, cuộc sống giữa ‘nam bảo mẫu’ và ‘tiểu công chúa’ như vậy là thế nào? Chẳng lẽ, Dương Vãn Khiêm đối với ...


      “Trưa mai dẫn em tham gia buổi họp mặt, đến lúc đó về nhà đón em.”


      Dương Vãn Khiêm đột nhiên mở miệng chuyện khiến Khúc Dao bị dọa đánh rơi quả quýt, cũng thành công cắt đứt suy nghĩ trong đầu .


      Quả quýt rơi xuống đất còn lăn thêm hai vòng, Dương Vãn Khiêm cúi người nhặt lên rồi ném vào trong thùng rác.


      “A! Quýt của em!” Khúc Dao kêu lên tiếng.


      Dương Vãn Khiêm mỉm cười nhìn , vẻ mặt cưng chiều: “Lát nữa lại bóc cho em thêm trái.”


      Khúc Dao bị nụ cười của làm mặt đỏ tim đập, vội vã quay đầu , hỏi: “Họp mặt gì cơ?”


      “Đến đó em biết.”


      Khúc Dao bắt đầu nâng cằm trầm tư, kỳ trải qua mấy ngày như hình với bóng quả thực là thay đổi ý định ban đầu của , Dương Vãn Khiêm lúc lạnh lúc nóng, lúc xa lúc gần khiến cho thể nào đoán được, ràng mối tình đầu Man Man của vẫn cùng làm chung công ty, chỉ riêng số lần nhìn thấy bọn họ cùng nhau ra ngoài ăn cơm cũng dưới ba bốn lần, như vậy Dương Vãn Khiêm có thể nào nảy sinh chút cảm giác thích đối với mình ?


      Khúc Dao dùng khóe mắt liếc nhìn Dương Vãn Khiêm, gọt táo, hàng mi tinh tế, ngón tay thon dài, người thích gần hai năm, vì sao lại lợi dụng tài nguyên ‘gần quan được lộc’?! Vì vậy, trước khi ngủ gửi tin nhắn cho Đào Tử: Mình quyết định hấp dẫn và hạ gục ấy, phải thử lần mới được. Cho dù thế nào mình vẫn có chút tin tưởng vào bản thân.


      Đào Tử rất nhanh trả lời, chỉ có hai chữ: Cố lên!


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Khúc Dao dẹp bỏ kế hoạch ly hôn, lại lần nữa lập ra kế hoạch quyến rũ Dương Vãn Khiêm, chia ra từng giai đoạn, từng mức độ và mục tiêu thực .


      Kế hoạch quyến rũ Dương Vãn Khiêm - Bước thứ nhất: Nếu muốn thu hút ánh mắt của Dương Vãn Khiêm, đầu tiên là phải khiến bề ngoài xinh đẹp rực rỡ, họp mặt cũng phải tự nhiên bình thản! Mục tiêu là: Phải giả vờ say rượu để Dương Vãn Khiêm cõng về nhà, sau đó lập tức hôn ấy!


      Ngày hôm sau Khúc Dao cố tình chọn chiếc váy màu rượu vang, làm tóc, trang điểm, đứng trước gương hoàn toàn thay da đổi thịt, vô cùng mát mẻ, rất có phong cách nữ thần.


      Buổi họp mặt này cũng là lần đầu tiên Dương Vãn Khiêm chính thức dẫn ra mắt bạn bè đồng nghiệp, lúc Khúc Dao ngồi trong xe Dương Vãn Khiêm cũng hề khen ngợi gì cả, điều này khiến khỏi có chút chán nản, đường cũng rầu rĩ vui, kết quả là, sau khi xuống xe mới biết được, so với rầu rĩ vui tâm tình lại càng thêm bi thương, muốn cười mà cười nổi!


      vốn cho là buổi họp mặt được tổ chức rất hoành tráng, ít ra cũng như lúc trước ba dẫn tham gia mấy loại tiệc rượu này nọ, nhưng khi Khúc Dao kinh ngạc nhìn vào trong quán rượu, kinh ngạc nhìn những người ngồi đều ăn mặc bình thường đến thể bình thường hơn được nữa. Chỉ có mình rực rỡ chói mắt, Khúc Dao cảm thấy mặt mũi của mình đều bị vứt sạch rồi.


      Chẳng qua là có thời gian để ảo não, cái quan trọng ngay lúc này là phải biểu khéo léo chút.


      Vì vậy Khúc Dao mỉm cười chào hỏi với mấy người bàn, lại đơn giản tự giới thiệu chút. Mọi người hầu như cũng nhận ra , ngoại trừ ngồi đối diện, mối tình đầu của Dương Vãn Khiêm, Man Man!


      Khúc Dao cảm thấy vô cùng tức giận, vợ cả gặp tình địch, tình huống này cực kỳ lúng túng đấy! biết rốt cuộc trong đầu Dương Vãn Khiêm nghĩ gì nữa.


      Sau khi ngồi xuống, mới đầu mọi người còn khách sáo vài câu, sau đó tự nhiên kéo chủ đề đến người Khúc Dao, nhân vật chính của ngày hôm nay.


      sớm nghe tổng giám đốc Dương muốn đưa chị dâu đến gặp mặt chúng tôi, rốt cuộc hôm nay cũng gặp được rồi, quả thực là dễ nhìn hơn hẳn so với hình!”


      Khúc Dao mỉm cười: “ ra tôi cũng thường hay đến công ty gặp Vãn Khiêm, lần sau mời mọi người uống cà phê nhé!”


      “Ầy, là khách khí mà!”


      Lúc gắp thức ăn cho Khúc Dao, Vãn Khiêm cũng phụ họa : “Hôm nay chuẩn bị vội vàng, mọi người dùng tạm, lần sau mời mọi người đến nhà tôi và Dao Dao làm khách.” xong ôm bả vai Khúc Dao.


      Cả người Khúc Dao nổi đầy da gà, ra người có thể diễn trò giỏi hơn cả lại sống chung mái nhà với đấy!


      Người bàn đều nở nụ cười, chỉ có Man Man ngồi đối diện vẻ mặt lại rất khó coi.


      ---Kún Lazy | luoimantinh.com---


      Bữa cơm này kéo dài hơn giờ, Khúc Dao cũng giả vờ uống hai ly rượu , lúc chuẩn bị giả say Man Man lại tới, ta cầm ly rượu cười dịu dàng ngồi xuống bên cạnh Khúc Dao. “Dao Dao, còn nhớ tôi ? Chúng ta từng gặp nhau trong công ty đấy.”


      “Nhớ, là Man Man.”


      “Đúng rồi, hôm nay lại gặp, tôi mời ly rượu. Sau này hy vọng có thể chăm sóc tốt cho tổng giám đốc Dương của chúng tôi, dù sao tôi ở bên cạnh ấy nhiều năm, tính tình của ấy tốt, lại biết lãng mạn là gì, phải thông cảm nhiều nhé.”


      Lời này nghe có gì khác thường, nhưng vào trong tai Khúc Dao lại vô cùng châm chọc, muốn phản bác cũng phải nghĩ thế nào cho ổn thỏa, Man Man lại thừa dịp này thêm câu: “Hôm nay ăn mặc đẹp, chỉ có điều trong trường hợp này trông có vẻ hơi phô trương nhỉ? Haha, đừng để bụng, tôi chỉ đùa thôi, cụng ly cụng ly.”


      Khúc Dao nổi cáu, lập tức đỏ mặt tía tai, muốn đứng dậy hất ly rượu đỏ lên mặt ta, sau đó hung hăng đánh ta trận. Tiếc là ... nhìn mọi người xung quanh, nếu làm như vậy chỉ sợ khiến Dương Vãn Khiêm khó xử. Muốn lay động được trái tim ấy sao có thể nhịn được chút bực dọc cỏn con này?


      Khúc Dao mím môi, đem tất cả những lời muốn nuốt xuống, vươn tay cầm ly rượu, còn chưa kịp uống bị Dương Vãn Khiêm cản lại, ly rượu trong tay trực tiếp bị đoạt mất, sắc mặt vẫn thay đổi, với Man Man: “ xin lỗi, vợ tôi biết uống rượu!”


      Giọng lạnh như băng từ sau lưng Khúc Dao truyền đến khiến đám người nhịn được mà run rẩy, quay sang nhìn lại thấy sắc mặt của Man Man càng thêm khó coi, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười, : “Em muốn uống với Dao Dao ly, tổng giám đốc Dương đừng cản mà.”


      xin lỗi, Dao Dao thể uống.”


      “Vậy...” Tiến thoái lưỡng nan, Man Man cố gắng chuyển ánh mắt sang Dương Vãn Khiêm, hỏi: “ uống thay ấy ly nhé?”


      “Tôi cũng uống được.”


      hiểu tại sao, trong lòng Khúc Dao lại cảm thấy có chút hả hê.
      Abby thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :