1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tướng phủ đích nữ - Trầm Hoan (Trọng sinh) (Cuốn III - C40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ
      [​IMG]
      TÁC GIẢ : TRẦM HOAN
      EDITOR : thuganhanuoi
      THỂ LOẠI: TRỌNG SINH_CỔ ĐẠI_BÁO THÙ
      Giới thiệu

      Nàng,Nạp Lan Tĩnh là tướng phủ đích nữ đại tiểu thư,đệ nhất mỹ nữ kinh thành, khi gả làm thái tử phi lại tôn quý vô cùng.

      Trước nàng đoan trang cao quý,sau nàng tâm cơ đơn thuần,đem sói tin làm người tốt.

      Nhưng khi thứ muội tiến cung, đánh mất vinh sủng của nàng,hại chết hoàng nhi,bức tử mẫu thân,bức điên huynh trưởng,hại nhà ngoại tổ phụ bị diệt môn,cuối cùng ly rượu độc nàng ôm hận mà chết.

      Trời cao có mắt làm cho nàng dục hỏa trùng sinh.

      Di nương cải trang hiền thục,nàng bức nàng ta lộ nguyên hình.

      Thứ nữ giả thiên chân,nàng liền tương kế tựa kế,nhìn xem rốt cuộc là mèo nào cắn mỉu nào.

      Thái tử muốn cưới nàng? Nằm mơ,nếu lại tin nàng chính là lão trư.

      Thử xem nàng thế nào.....

      Cứu mẫu thân,cứu huynh trưởng,cứu nhà ngoại tổ phụ......​
      Last edited by a moderator: 18/12/14

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1 DỤC HỎA TRÙNG SINH

      1.1

      "Vì sao?" Nạp Lan Tĩnh thân cung trang đỏ thẫm,cổ tay áo viền chỉ vàng lại dính đầy tro bụi,ba ngàn sợi tóc xõa tung,sắc mặt tái nhợt,bị người áp đảo nằm mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo.

      Nàng ngẩng đầu lên thấy Nạp Lan Khuynh đầu đội mũ phượng,mười ngón tay sơn đỏ, đôi mắt hoa đào kiều mỵ vô cùng.

      "Tỷ tỷ tốt của ta,thân hồng y này của ngươi là chướng mắt!" Nạp Lan Khuynh ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ thượng,đùa nghịch móng tay sơn đỏ lơ đãng, nhàng , còn giống như tỷ muội chuyện.

      " có nghe thấy hoàng hậu nương nương sao?quần áo này chướng mắt! còn đem cởi ra!" Quế mẹ đứng bên cạnh nghe được lời Nạp Lan Khuynh ,vẻ mặt khiêu khích,hai tay sát thắt lưng,sắc mặt của kẻ tiểu nhân đắc chí.

      "Hoàng hậu nương nương,hoàng hậu nương nương sao ?ha ha....." Nạp Lan Tĩnh thào, nhưng lại khẩn cấp thế sao? ngay cả quần áo chỉ còn lại áo lót che đậy thân thể cũng phát .

      " Tĩnh nhi,nàng là nữ tử đẹp nhất thế gian"

      "Tĩnh nhi,nếu ta phải hoàng tử,liền chỉ cưới mình ngươi"

      "Tĩnh nhi,trẫm hôm nay lập nàng làm hậu,từ nay về sau nàng chỉ có duy nhất là thê tử của trẫm,mà giang sơn này nửa cũng thuộc về nàng!"

      ôn nhu, đa tình,giống như trước mắt,nay tại đều là chê cười,ngừơi chưa trà lạnh.

      "Kiếm Thiểu Phong!Kiếm thiểu Phong!" Nạp Lan Tĩnh cắn răng biết gì,chỉ lặp lập lại ba chữ.

      "Tỷ tỷ, hô thẳng tục danh hoàng thượng là tội đại bất kinh,là tội xử trảm cửu tộc! Ai u, xem trí nhớ ta này,ngươi tại còn cửu tộc,hôm qua Trấn Nam tướng quân phủ bởi vì thông đồng với địch toàn bộ bị hành quyết trảm lập tức !" Nạp Lan Khuynh như đột nhiên nhớ tới,môi mang ý cười.

      "Kiếm Thiểu Phong! ngươi nham hiểm!" Nạp Lan Tĩnh nhất thời ôm ngực ói ra ngụm máu tươi mặt đất.Mười năm vợ chồng,bất quá là mưu "Nạp Lan Khuynh cho dù là diệt cửu tộc,ngươi trốn cũng thoát,Nạp Lan gia trốn cũng thoát" Nạp Lan tĩnh đột nhiên đứng lên,nàng hận! hận bản thân có mắt tròng,hận mình yếu đuối vô năng.
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Last edited by a moderator: 13/10/15
      Diệp Diệpminhminhle thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      2. Trùng sinh

      "A_________" Nạp Lan Tĩnh bừng tỉnh, thân mồ hôi lạnh làm ướt cả cái chăn đắp người.

      "Tiểu thư,người tỉnh?mau,mau thông báo cho lão gia và phu nhân, tiểu thư tỉnh" Đào vui sướng nhìn Nạp Lan Tĩnh,khóe mắt có chút ướt át. "Tiểu thư,người hù chết Đào, tiểu thư người có đói bụng ? có khát nước ? thân mình có chỗ nào thoải mái ...?"

      Nạp Lan Tĩnh khỏi ngạc nhiên,nàng có chút lỗ mãng mà nhìn chằm chằm nương trước mặt.. Khoan! Đào, Nạp Lan Tĩnh giật mình nhớ lại, thời điểm nàng vừa tiến cung cũng là lúc Đào bị dì hai nương làm chủ gả cho gã quản , như thế nào lại ở chỗ này???

      "Tĩnh nhi,như thế nào rồi?" theo tiếng gọi nhìn lại, thân trang phục phụ nhân gương mặt có chút lo lắng tới, sắc mặt tái nhợt, cả người phải dựa vào nam tử trung niên bên cạnh.

      "Nương...." Nạp Lan Tĩnh vừa mở miệng liền bật khóc, tuy biết chuyện gì xảy ra nhưng lúc này tâm trạng vui mừng thể che lấp được.

      "Ngươi đứa này,khóc cái gì mà khóc?" phụ nhân ngồi mép giường, đau lòng đem nàng kéo vào trong lòng, khóe mắt ẩm ướt, lời mang theo lo lắng.

      "Đứa vừa mới tỉnh lại, nàng đừng vội mắng" nam tử trung niên bất đắc dĩ nhìn phụ nhân, ánh mắt cất giấu sủng nịnh.

      "Nữ nhi gặp qua phụ thân" Nạp Lan Tĩnh cả kinh, nhanh chóng phục hồi tinh thần lại,đây chính là mẫu thân nàng Cung thị cùng phụ thân Nạp Lan Diệp Hoa.

      " cần chú ý nghi thức xã giao, vừa tỉnh dậy nên nghỉ ngơi cho tốt" Nạp Lan Diệp Hoa khoát tay áo bảo Nạp Lan Tĩnh cần đứng dậy. "Đại phu là chứng khí hư làm cho đột nhiên té xỉu, nên tĩnh dưỡng, có trở ngại nào" lời tuy xong nhưng trong ánh mắt lại chưa từng thấy lo lắng, đối với đại nữ nhi làm cho là cảm giác gì, xa gần.

      "Làm phụ thân lo lắng, nữ nhi sao" Nạp Lan Tĩnh cúi đầu, đối với người phụ thân trước mặt này cần để ý mới khiến nàng có thể áp chế phát ra nồng đậm hận ý.

      "Tĩnh nhi,ngươi cái gì? tốt làm sao lại té xỉu? làm sao lại mắc chứng khí hư? là các ngươi, lũ nô tài này, chăm sóc tốt tiểu thư.." Cung thị vốn xuất thân con nhà cầm quân, biết che dấu cảm xúc của chính mình.

      "Phu nhân tha mạng,phu nhân xin tha mạng!" lũ nô tài nghe xong lập tức quỳ gối xin tha thứ, phu nhân tính ngoan,điều này họ đều biết.

      "Nương... trách các nàng,là nữ nhi cẩn thận, nhưng ra sức khỏe mẫu thân vẫn như vậy?" Nạp Lan Tĩnh lo lắng nhìn Cung thị, mẫu thân thẳng tính, phụ thân thăng chức, mắt thấy nữ nhân trong nhà ngày càng nhiều mà thân thể nàng lại bằng như lúc trước.

      "Mẫu thân,thân thể vẫn như vậy" Cung thị cười gương ép, nhìn nữ nhi của mình ngày càng lớn lên, bản thân lại có gì được như ý.

      "Đại tỷ tỷ,đại tỷ tỷ!" ngoài cửa hồng y tiểu nương chạy tiến vào, thấy Nạp Lan Tĩnh mạnh mẽ nhào vào trong lòng nàng "Đại tỷ tỷ,nghe các nàng tỷ tỷ bị bệnh, Khuynh nhi lo lắng gần chết" tiểu nương ngẩng đầu, còn nhìn Nạp Lan Tĩnh, đôi mắt to tròn còn vương nước mắt, đô đô cái miệng nhắn.Thiên chân như vậy, ai nghĩ đến tâm lại độc ác đến thế, Nạp Lan Tĩnh cả người đều run lên, tự chủ được liền lui người lại, hận tận tay bóp chết nàng ta.

      "Khuynh nhi,chạy chậm chút" phía sau phụ nhân với chiếc cằm đầy, môi mang ý cười,dáng thướt tha yểu điệu tới.

      "Khuynh nhi, ngươi phát Tĩnh tỷ tỷ bệnh sao, như thế nào ôm ấp, đều thiếu nữ mười hai tuổi sao còn lỗ mãng " thấy phụ nhân kia tiến vào, Cung thị sắc mặt nháy thay đổi, nàng ta quy củ, nữ nhi cũng quy củ theo, nhào tới , Tĩnh nhi khẳng định là đau .

      "Mẫu thân" Nạp Lan Khuynh nghe Cung thị , thưa dạ đứng sang bên, thân mình run run, cái mũi cũng hồng lên, muốn khóc cũng dám khóc thành tiếng, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, như bị ủy khuất lại dám ra.

      "Tỷ tỷ, nên tức giận,là muội muội có dậy tốt, Khuynh nhi cũng chỉ quan tâm tĩnh nhi, tỷ tỷ xem nàng còn như vậy, chớ trách nàng, muội cấp tỷ tỷ xin lỗi, Khuynh nhi còn quỳ xuống!" phụ nhân vội lùi ra sau,như dám tin, răng cắn môi dưới, đôi mắt như có như nhìn Nạp Lan Diệp Hoa.

      "Khuynh nhi vẫn là cái đứa !" thời điểm phụ nhân lôi kéo cấp cho Cung thị cái dập đầu Nạp Lan Diệp Hoa lên tiếng cản trở, mày có chút nhăn lại.

      " lão gia, là thiếp có để ý, trách tỷ tỷ, Khuynh nhi còn mau dập đầu!" xong liền giả bộ dùng sức đem đầu Nạp Lan Khuynh ấn xuống.

      Nạp Lan Khuynh nhất thời sợ hãi oa khóc " Phụ thân cứu ta,phụ thân mau cứu ta" ràng là tiểu nương mười hai lại có vẻ giông hài đồng bình thường, thanh non nớt, nay nghe thấy, nhưng lại giống như ra vẻ.

      Nạp Lan Tĩnh mắt lạnh nhìn hai người diễn, người ra vẻ, người giả nhân giả nghĩa, hổ là mẹ con.Nhìn tình cảnh này ,Nạp Lan Tĩnh hiểu ra, trời xanh cho nàng cơ hội trọng sinh, làm cho nàng thấy bộ mặt của hai mẹ con này.

      Cung thị mặt lạnh,hai tay nắm thành quyền,vừa muốn mở miệng mắng lại bị Nạp Lan Tĩnh giữ chặt "Dì hai nương làm gì vậy? Khuynh muội muội từ liền cùng ta thân cận, cái gọi là sâu trách chi tiểu tiết,Khuynh muội mau lại đây với tỷ tỷ!" Nạp Lan Tĩnh vẻ mặt tươi cười, đem hận ý chôn sâu trong lòng, vươn tay ý bảo Nạp Lan Khuynh mau lại đây.

      "Phụ thân,Khuynh nhi sợ!" Nạp Lan Khuynh cũng giống lúc trước cao hứng chạy
      tới bên người Nạp Lan Tĩnh mà hướng về Nạp Lan DIệp Hoa, ánh mắt còn thường nhìn về phía Cung thị giống như hội ăn thịt người.

      Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng cười, tuổi còn vậy có tâm cơ, biết dì hai nương chịu thiệt, còn muốn hướng mẫu thân mình hắt nước bẩn.

      "Khuynh nhi ngoan,dì hai nương, ngươi xem đem dọa đưá thành như vậy, dì hai nương ngày thường cũng là như vậy? mẫu thân mềm lòng, dì hai nương đối xử như vậy với nữ nhi mẫu thân, mẫu thân tuy là mẹ cả nhưng tâm đau nha!" Nạp Lan Tĩnh trầm liên tục đem vấn đề hỏi xuống,đầu mối hướng về dì hai nương, những câu trách cứ của nàng ta phải,càng cho nàng ta nơi này nữ chủ nhân là mẫu thân của nàng mà nữ nhi nàng ta sinh ra cũng do nàng ta làm chủ.
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 3. Nhị di nương bị đánh

      "Đại tiểu thư,ta,ta,.."nhị di nương ấp a ấp úng ra lời, cúi đầu, bộ dạng dám lời nào, cái dạng này giống như bị khí thế của Nạp Lan Tĩnh áp đảo.

      "Đại tỷ tỷ,Khuynh nhi lại với tỷ, đại tỷ cần tức giận, cần mắng mẫu thân của muội" Nạp Lan Khuynh cuống quýt thôi đến bên Nap Lan Diệp Hoa nữa, mà chạy tới trước mặt Nạp Lan Tĩnh nhưng dán tiến lại gần, ánh mắt nhìn về Nạp Lan Diệp Hoa, bộ khúm núm.

      Nếu là nàng trước kia, khẳng định bị nha đầu kia lừa, còn tâm cơ sâu như vậy, chính mình lại đem nàng ta thân cận.

      "Tốt lắm, khóc cái gì mà khóc? ngươi là di nương trong phủ chính mình quy củ còn đem nhị tiểu thư dạy hỏng rồi! ở trong này khóc sướt mướt cho ai xem!" Cung thị giận dữ, mẹ con hai ngừơi vốn tốt lành gì, lại cố tình đem Nạp Lan Khuynh quan trọng hơn Tĩnh nhi.

      "Tỷ tỷ,ta sai lầm rồi,cầu tỷ tỷ trách phạt!" nhị di nương như hoảng sợ, khuôn mặt nhắn bỗng chốc tái nhợt, hai tay gắt gao ấn ngực, mắt đẫm lệ, mông lung sâu nhìn Nạp Lan Diệp Hoa câu nào. "Muội muội sai lầm,cầu tỷ tỷ trách phạt!" phịch tiếng, dập đầu, lúc ngẩng lên cái trán nhiễm mảnh đỏ sậm.

      Thanh vang lên khiến mọi người nhảy dựng, Nạp Lan Tĩnh cúi mi nghĩ nhị di nương quả là nhân vật lợi hại, khắp nơi bày vẻ mặt hèn mọm, cái dập đầu này e là Nạp Lan Diệp Hoa đau lòng thôi.

      *** [email protected]***

      "Oa oa...là Khuynh nhi đúng, mẫu thân, người muốn phạt liền phạt ta .." Nạp Lan Khuynh lại lớn tiếng khóc, hai tay xoa mắt, quỳ mặt đất, khóc nấc từng hồi.

      "Các ngươi làm cái gì vậy? Khuynh nhi mau lại đây với phụ thân" Nạp Lan Diệp Hoa đem Khuynh nhi ôm vào trog ngực, sắc mặt hờn giận, nhìn nhị di nương liếc mắt cái " Ngươi là...quỳ ở trong này làm gì? chớ phải muốn nhị tiểu thư Nạp Lan gia ta cũng phải quỳ theo ngươi..." lời này tuy với nhị di nương nhưng lại hướng về phía Cung thị thầm oán.

      Quả nhiên, Cung thị thân mình nhoáng lên, mắt ươn ướt.Nhớ ngày đó, Lúc Nạp Lan Diệp Hoa mới ra làm quan, Cung thị để tâm mọi người ngăn cản, đường đường là đích nữ tiểu thư tướng phủ lại gả cho viên quan lục phẩm thị lang.Khi quyền thế đối với mình ngoan ngoãn phục tùng, cùng từng nhau thâu đêm tâm , cùng thưởng trà ngắm trăng giống như đôi uyên ương... nay làm quan to chức lớn, tiểu thiếp trong phủ , nay còn vì cài thứ nữ, cài tiểu thiếp mà làm khó nàng.

      "Nhị di nương chớ trách phụ thân người, vốn nhà khí vui mừng, người vừa tới liền đòi khóc đòi náo muốn ồn ào, trách được mẫu thân thân mình tốt, nay mẫu thân chỉ vì câu ,người nơi này liền tìm cái chết nháo, đây phải cấp phụ thân ngột ngạt trong lòng sao?" Nạp Lan Tĩnh bình tĩnh cố ý đem lời của Nạp Lan Diệp Hoa quay lại phía nhị di nương.

      "Đại tiểu thư,ta..ta..." nhị di nương ngón tay vân vê chiếc khăn tay, đôi mắt cũng nổi lên tầng sương mù,vẻ mặt biết phải làm sao, làm bộ muốn quỳ xuống.

      "Được rồi Tĩnh nhi, nhị di nương ngươi phải cố ý , nàng rốt cuộc là trưởng bối của ngươi, nữ hài tử chuyện đừng có áp người quá đáng" Nạp Lan Diệp Hoa kiên nhẫn, đối với Cung thị bảo vô tình là giả nhưng đối với đại nữ nhi lại thể thân cận.

      "Trưởng bối??? cái tiểu thiếp lên được mặt bàn mà là trưởng bối của đích nữ Nạp Lan phủ, nàng xứng sao? cái thứ nữ mà cũng dám trước mặt ta gọi nàng là mẫu thân! quả nhiên là nghĩ có người quản sao?" Cung thị cả người run lên, đứng nhanh dậy, đem Nạp Lan Khuynh túm lấy lôi xuống dưới.

      "Oa oa... mẫu thân!" Nạp Lan Khuynh bị lôi xuống mặc dù có ngã, nhưng bị dọa , Cung thi dù sao cũng là người xuất thân tướng phủ khí lực tương đối lớn.

      "Tỷ tỷ,Khuynh nhi vẫn là cái đứa ,người nếu vừa ý có thể đánh mắng ta, cầu người đừng thương tổn Khuynh nhi!" nhị di nương gắt gao ôm lấy Nạp Lan Khuynh, nhìn Nạp Lan Diệp Hoa thủy chung vẫn giúp đỡ Cung thị, trong lòng lại hận vài phần.

      "Ba!!!" tát hướng nhị di nương đánh xuống "Ngươi,đồ tiện tỳ,nơi này ngươi có quyền lên tiếng!" Cung thị nóng tính, nay xem như Nạp Lan Diệp Hoa chính mình và Tĩnh nhi, trong lòng căm tức, nhưng thể phát tiết về hướng .

      "Được lắm, ngươi như vậy sợ người ngoài ngươi khắt khe thị thiếp, thứ nữ sao?" Nạp Lan DIệp Hoa mất hứng, tuy giúp đỡ Cung thị nhưng trong lòng vẫn có chút oán, trước kia liền thôi,nay mình quý vì tướng phủ Cung thị vẫn như vậy độc đoán.Dù khó chịu vẫn còn thói quen ngửa đầu nhìn Cung thị, ngay lần đầu gặp cảm thấy Cung thị là thiên kim tiểu thủ cao quý mà , là con vợ kế được nâng lên làm con trưởng, thân phận bằng Cung thị, tự nhiên đối với Cung thị gì nghe nấy.

      "Phụ thân, mẫu thân tình ý với người, phụ thân còn biết sao? phụ thân như vậy làm mẫu thân đau lòng a!" Nạp Lan Tĩnh hung hăng véo đùi mình cái, nước mắt tự chủ mà rơi xuốngcài chăn đắp người.

      *** [email protected]***

      "Nhị di nương từ lúc bước vào cửa chưa từng hành lễ với phụ thân mẫu thân,Khuynh muội cho tới bây giờ chú ý quy củ đích thứ, mẫu thân từng các nàng nửa câu? Khuynh muội so với ta chỉ hơn hai tuổi lại ôm ấp chàng chàng thiếp thiếp, mẫu thân cũng là nóng vội mới câu, khi nào mẫu thân lại khắt khe với thứ nữ? liền vì câu này mà nhị di nương trước mặt chủ mẫu đòi khóc đòi nháo, mẫu thân sức khỏe tốt nghe thấy tự nhiên phiền lòng, dù vậy cũng trách phạt nàng,như thế nào lại khắt khe cái thị thiếp?"

      "Khuynh muội muội vừa vào cửa liền gọi mẫu thân mẫu thân,với di nương cũng gọi mẫu thân, nào có nữ tử ở kinh thành dám kêu di nương như thế? huống chi, nhị di nương còn mặc thân y phục kiểu dáng giống mẫu thân, nhà khác thị thiếp ngay cả cùng màu quần áo cũng dám mặc, có thể thấy ngày thường mẫu thân đối với các nàng dung túng bao nhiêu, phụ thân trách lầm mẫu thân, khụ... khụ.." Nạp Lan Tĩnh xong dùng sức khụ, khuôn mặt cũng hồng lên.

      Nạp Lan Diệp Hoa toàn thân chấn động, chưa bao giờ gặp đại nữ nhi như vậy, nữ nhi kiên cường, khóc, làm nũng, vĩnh viễn giống như đại quan nhân.Chính mình như nào bỏ qua? kỳ nữ nhi cũng là đứa , cũng khóc, giận.

      "Lão gia!" nhị di nương thấy Nạp Lan Diệp hoa thay đổi chủ ý, vừa mở miệng lại bị Cung thị đánh gẫy.

      "Ngươi còn đứng đây làm gì! còn lập tức cút ra ngoài!" Cung thị dậm chân,nếu phải do nàng ta sao nữ nhi lại khóc khiến tâm mình tan nát.


      Chương 4. Chuyện tốt của nhị di nương bị phá

      “Lão gia, ta,…” nhị di nương cam lòng, tới bây giờ trước mặt Nạp Lan Diệp Hoa giả nhu nhược, lần nào cũng hướng về phía mình, lại thêm Khuynh nhi thầm bên tai Nạp Lan Tĩnh gì nghe nấy, hôm nay là sao ? Nạp Lan Tĩnh trước mặt này xa lạ.


      “Phu nhân cho ngươi ra ngoài, nghe thấy sao?” Nạp Lan Diệp Hoa tuy đối xử bất công, nhưng vẫn hiểu đạo lý, lời của chủ mẫu nàng ta lại thèm để vào mắt, phải do chính mình ngày thường dung túng quá sao, nếu truyền ra ngoài bị đồng nghiệp chê cười, sủng thiếp diệt thê, cái tội này mang nổi a….


      “Đợi chút!” Nạp lan Diệp Hoa như nghĩ ra cái gì, làm cho nhị di nương quay lại.


      “Lão gia!” nhị di nương nhãn tình bỗng sáng lên, phải vẫn thích này nhu nhược sao, nhị di nương tự cấp cho mình liều thuốc hi vọng, thế nhưng định dỗ mình vui vẻ?.

      “Quần áo này thực khó coi, trở về thay đổi” Nạp Lan Diệp Hoa khoát khoát tay dám nhìn dị nhi nương, ý bảo nàng có thể lui xuống.


      “Dạ,lão gia!” nhị di nươngtong ánh mắt có chút khiếp sợ, mọi ngày Cung thị khóe đưa đẩy, nếu phải thân phận đích nữ tướng quân phủ, sợ sớm vịn cớ hưu nàng ta.Phần lớn,Nạp Lan Diệp Hoa đều nghỉ ngơi tại viện của nàng, trong phủ Nạp Lan gia ai biết nàng nhị di nương được sủng ái nhất, bọn hạ nhân người nào cung kính gọi nàng tiếng nhị phu nhân.Trước đó vài ngày, lão phu nhân có ít ngày nữa nâng nàng lên quý thiếp, sau này nếu sinh hạ con trai liền thăng lên bình thê, nay nàng lại bị thiệt trước tiểu nha đầu sao có thể nuốt trôi.


      Nạp Lan Tĩnh đem nhị di nương cam long thu hết vào mắt, lạnh lung cười, ngày nào đó nàng Nạp Lan Tĩnh đem tất cả hận ý trả lại hết cho họ.

      “Phụ thân, nữ nhi bất hiếu, làm phụ thân thêm phiền toái, nữ nhi có cố ý chống đối với phụ thân, cầu người trách phạt!” Nạp Lan Tĩnh hai mắt đẫm lệ, vẻ mặt khủng hoảng, đứng lên chuẩn bị hành lễ.


      “Tĩnh nhi, ngươi làm gì vậy?ngươi muốn mẫu thân đau lòng sao?” Cung thị ngồi trở lại bên giường nhìn nữ nhi mình như vậy trong lòng lại chịu khổ sở, khi nào đường đường đích nữ đều phải xem sắc mặt của thị thiếp, nàng là mẫu thân lại bảo hộ được đứa sao?.


      “Sao vậy? Tĩnh nhi an tâm nghỉ ngơi, phụ thân để trong lòng!” Nạp Lan Diệp Hoa xấu hổ , dù sao cũng phải lỗi của Tĩnh nhi, nữ nhi cũng là bảo vệ mẫu thân mà sốt ruột, giờ nhìn sắc mặt hai mẹ con tái nhợt, chính mình làm sai cái gì sao?.


      vậy? phụ thân trách phạt Tĩnh nhi sao?” Nạp Lan Tĩnh lập tức nín khóc, mỉm cười, đôi mắt đầy lệ nhưng mang nét cười, hình ảnh này khắc sâu vào tâm người a.


      Nạp Lan Diệp Hoa thở dài, rốt cuộc vẫn là cha và con , vì câu của mình mà Tĩnh nhi vừa khóc vừa cười, đột nhiên cảm thấy tâm người làm cha bỗng thỏa mãn.


      Nạp Lan tĩnh trong lòng lại lạnh lùng, nàng tất nhiên có cách đối phó với người phụ thân này a! triều mạnh mẽ vang dội, trong nhà lại có chủ kiến, nhất là đối với lão thái thái.Nhắc tới lão thái thái, nàng lại thấy đau đầu, lão thái thái này ngày ngày luôn khi dễ Cung thị, bản thân vốn là thị thiếp sau nâng lên làm bình thê, cũng được nuôi dưỡng như tiểu thư khuê các, việc gì làm lại bới lông tìm vết.Nhị di nương vốn là cháu bên ngoại của lão thái thái, nếu kiêng kị thân phận Cung thị chẳng biết xảy ra việc gì nữa.


      Hàn huyên được lát, Nạp Lan Diệp Hoa nhìn Cung thị có vẻ mệt mỏi liền đưa trở về nghỉ ngơi.Nạp Lan Tĩnh theo bóng dáng Nạp lan Diệp Hoa lạnh lùng cười, nhị di nương hôm nay bị ủy khuất tất nhiên đêm nay đến viện nàng, an ủi mỹ nhân.Trong hậu viện Nạp Lan gia thiếu người đẹp,người nào cũng xinh đẹp như hoa như ngọc, tuy Cung thị giao việc bếp núc ra nhưng số việc vẫn phải xin chỉ thị lão thái thái.Phụ thân thiên vị nhị di nương, có gì tốt liền đem đến cho nàng, bọn hạ nhân trong phủ tuy sợ Cung thị nhưng lại e ngại lão thái thái, xem ra thế lực của nhị di nương cũng .Hôm nay, nàng ta chịu ủy khuất ra ngoài , sợ trong phủ ai cũng biết hết, nếu tối nay Nạp Lan Diệp Hoa đến chỗ nàng ta chẳng nhũng phản kích được, ngược lại còn có thể cổ vũ thêm khí thế cho nàng, làm bọn hạ nhân khẳng định địa vị nhị di nương là thể lay động.


      Nạp Lan Tĩnh nhíu mắt lại, trong đầu hình thành lên kế hoạch, gọi Đào vào dặn dò.Nạp Lan Tĩnh chớp mắt nằm nghỉ ngơi, đêm nay nàng thể ngủ.

      Nhóm di nương trong phủ nghe tin đại tiểu thư bệnh liền kéo nhau tới thăm, bị Đào ngăn cản phải quay về.

      Quả nhiên trời vừa tối,Nạp Lan Diêp Hoa tới viện nhị di nương.

      "Khanh nhi...Khanh nhi.." trong viện mảnh tối đen, bên trong chỉ có đại sảnh là sáng đèn.Nạp Lan Diệp Hoa vào thấy nha đầu gác đêm "Nhị di nương đâu?" biết nàng giận dỗi hỏi như vậy để nàng có thể bớt giận, trong lòng tính toán nên giải thích như thể nào.

      "Bẩm lão gia,nhị di nương ngủ!" nha đầu gác đêm trả lời theo phân phó của nhị di nương.

      "Ta biết!" Nạp Lan Diệp Hoa gật đầu, xốc rèm vào "Khanh nhi... Khanh nhi.." dưới ánh trăng, có thể thấy hết thẩy trong phòng, nhị di nương nằm, lưng đưa về phía lên tiếng.

      "Khanh nhi,làm nàng phải chịu khuất, nhưng dù sao nàng ta cũng là chính thất, hôm nay nàng quá đáng, nếu xung đột trong lời ta còn có thể giúp nàng, nhưng hôm nay nàng lại mặc y phục như vậy bao nhiêu con mắt nhìn thấy, ta tuy là tướng gia nhưng phải biết trong triều cũng ít ánh mắt nhìn chằm chằm, vô ý chút liền "sảy chân ngã ngay" " Nạp Lan Diệp hoa thở dài, đem nhị di nương ôm vào ngực, lại phát mỹ nhân khóc.

      "Mẫu thân cũng , mấy ngày nữa liền thăng ngươi lên quý thiếp tuy bằng chính thất, âu cũng chân chính là chủ tử" Nạp lan Diệp Hoa thương tiếc lấy tay lau nước mắt cho nhị di nương, giọt lại giọt như đem tâm hòa tan.

      "Lão gia, thiếp chưa bao giờ vì địa vị hay danh phận mà ở cùng chỗ với lão gia, thiếp tâm ngưỡng mộ lão gia, nhiều năm như vậy, lão gia, người còn hiểu con người của thiếp hay sao? thiếp hôm nay cũng là vô tình chống đối với tỷ tỷ, thiếp nguyện muốn lão gia phải thêm phiền lòng, ngay ngày mai thiếp liền hướng tỷ tỷ dập đầu nhận sai, nhất định tỷ tỷ tha thứ!" Nhị di nương vừa vừa khóc nức nở, thanh vốn mềm mại nay nghe càng thêm mủi lòng.

      "Ngươi lại cái gì vậy? nàng ta là như vậy,sau này cách xa nàng ta ra...mặt còn đau nữa ?" Nạp Lan Diệp Hoa đau lòng vuốt ve hai má nhị di nương, lúc trước phụ thân nhị di nương là viên quan cao hơn hai cấp, tuy là thứ nữ nhưng cũng là tiểu thư con nhà quan, từ lúc bước chân vào phủ chưa làm ra lỗi lầm lớn nào, mẫu thân cũng thích nàng, biết tiến biết lùi, thể đem so với Cung thị, chỉ biết lấy khí thế áp người, mèo khen mèo dài đuôi, suốt ngày làm cho người khác sinh ra loại cảm giác cao thượng.

      "Lão gia...lão gia a..." Nạp lan Diệp hoa và nhị di nương chàng chàng thiếp thiếp, đột nhiên nổi lên tiếng tranh cãi ầm ỹ.
      Last edited by a moderator: 13/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :