1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tướng gia, y thê ngài có độc - Phong Xuy Cửu Nguyệt (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      Tướng gia, y thê ngài có độc

      Tác giả: Phong Xuy Cửu Nguyệt

      Dịch: ~Mel~ ​

      Giới thiệu:


      Nàng là dòng chính nữ thất lạc 16 năm của phủ thừa tướng, lại trở về bị ngăn ở ở cửa thành 3 ngày cho vào.

      Trở về phủ thừa tướng, cái vòng ngọc gây chia rẽ, phong ba tranh chấp hoàng quyền che giấu ở khắp nơi, bí mật y thuật sinh sát trong tay.

      Thái tử quốc gia, thế tử quyền quý, tướng quân tuổi trẻ, cả đám nam nhân sáp đến tâm tư khó lường chỉ vì muốn cưới nàng

      Kết quả nàng xoay người gả cho nông phu làm ruộng gặp ở đường Đây là phu quân của ta, xin hỏi các vị còn gì để .

      Thái tử: Mắt nàng mù rồi.
      Thế tử: Nông cạn.
      Tướng quân: Cứ chờ xem

      Nhưng vị nông phu kia lại lòng đối đãi với nàng, nâng niu nàng như trân bảo trong tay, phớt lờ trào phúng của mọi người, bình yên, tự tại.

      Mãi cho đến ngày, vị thần bí nam tử xuất với : "Ngươi là ai? Ngươi chỉ là nông phu thấp hèn mà thôi, ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ được nàng? Ngươi cho rằng, ngươi nhìn thấy chính là nàng sao? Nàng sớm gả cho người khác, hơn nữa còn vì người đó diệt tòa thành, nàng dịu dàng ôn nhã như vẻ bề ngoài mà sát phạt quyết đoán, tàn nhẫn vô song, được vô số người kính trọng, nữ tử như vậy, ngươi xứng sao?"

      Nông phu : "Tại hạ bất kể nàng là ai, từng là thê tử của ai, chỉ cần nàng còn ở bên cạnh ta, ta khiến nàng cả đời bình an. Nàng diệt tòa thành ta cứu tòa thành, nàng hủy quốc gia, ta trả cho thiên hạ thiên hạ thái bình thịnh thế, nếu như hai tay nàng nhuốm máu, ta rửa sạch cho nàng."

      Thần bí nam tử hỏi: Ngươi rốt cuộc là ai?

      Người nông phu vạch màn che lên, ai cũng biết người nam tử bình thường nhất lại là tướng gia quyền uy nhất trong truyền thuyết lục quốc - Tô Mộng Thâm

      Mười lăm tuổi khiến Trần Quốc đổi hoàng quyền.

      Mười sáu tuổi thay Lương Quốc định giang sơn.

      Mười bảy tuổi khiến Tống quốc diệt Triệu Quốc.

      Mười tám tuổi, khiến tam quốc có chiến tranh.

      Bốn năm phong vân, ba năm ngủ đông, khi xuất nắm tay nàng bình thiên hạ.

      "Công tử là nông phu?"

      "...Vâng."

      " nương là đầu bếp?"

      "....Vâng."

      Đợi giải quyết xong chuyện thiên hạ, ta vì nàng làm ruộng.

      Đợi trị bệnh cho bệnh nhân xong, ta nấu cơm cho chàng.
      Chris, linhdiep17PhongVy thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Trở về gặp nạn

      Dịch: ~Mel~

      Trong khí có mùi hương hoa mơ, trong những ngày mùa đông, gió thổi tiểu tuyết bay liên miên, phủ đầy con đường Dương trấn.

      chiếc xe ngựa chậm rãi từ trong bóng đêm tới.

      Tống Vãn Trí nhấc màn xe lên, nửa người dựa vào gối đầu được sắp sẵn ở trong xe, bên trong xe thắp cây đèn lưu y dương giác, còn lật quyển sách.

      Mái tóc nàng đen nhánh như tơ lụa, chỉ có sợi dây cột tóc màu hồng lỏng lẻo buộc ở sau ót, dưới ánh đèn lờ mờ, lộ ra mặt mày như họa, an tĩnh, dịu dàng.

      tiểu nha đầu ngồi ở trong góc xe ngựa thêm ít than vào trong lò sưởi, sau đó chống má nhìn nàng.

      Xe ngựa lại được vài bước, thiếu nữ xinh đẹp buông sách xuống, lộ ra đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong mắt có vài phần sắc bén.

      “Ngừng.” Thanh nàng như băng ngọc tấn công.

      Tiểu nha đầu liếc mắt nhìn tiểu thư mình cái, sau đó vén rèm lên, nhìn chút: “Tỷ tỷ, sao vậy?”

      Tống Vãn Trí : “ bình thường.”

      Tiểu nha đầu lại chạy bên ngoài hỏi thăm chút, hỏi ông cụ gầy gò đánh xe ngựa: “Vương thúc, thúc có phát chỗ bình thường ?”

      Ông cụ đánh xe nâng cao tinh thần cảnh giác nhìn bốn phía.

      Đêm tối vô biên, ngói xanh tường trắng, san sát nối tiếp nhau, cũng có tiếng người.

      “Ta nhìn thấy.” Vương thúc lắc đầu.

      Tiểu nha đầu lúc này mới nhìn về phía Tống Vãn Trí, Vương thúc võ công cao cường, năm nay vẫn bảo vệ bọn họ ở dọc đường, nếu như có người xấu ở chung quanh, sao có thể phát ra? Chẳng qua là, từ trước đến nay, nàng luôn tôn sùng Tống Vãn Trí, vì thế mở to đôi mắt tò mò nhìn nàng.

      “Tiểu Dạ, muội có nghe được thanh gì chưa?” Tống Vãn Trí hỏi.

      Tiểu nha đầu và ông cụ ở bên ngoài vểnh tai lên nghe, ngừng thở, hồi lâu nghe xong, nhưng đến cuối cùng, nàng vẫn lắc đầu: “ nghe thấy gì cả.”

      Nàng xong, chớp đôi mắt to ngập nước của mình.

      Tống Vãn Trí đóng sách mình lại mới : “Bởi vì có tiếng động cho nên mới bình thường.”

      Tiểu Dạ mở to hai mắt.

      Tống Vãn Trí : “Dọc đường chúng ta , ban đêm chưa từng có chỗ yên tĩnh như thế này, đó là do mọi người ngủ say, Dương trấn này là cái trấn hiu quạnh nằm ở biên tải* nhưng tại sao có chút động tĩnh nào? Muội nghe thử xem, chúng ta tới đầu trấn, nhưng ngay cả tiếng chó sủa cũng có.”

      Tiểu Dạ và ông cụ vừa nghe lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.

      Ánh mắt Tiểu Dạ cong cong,
      [​IMG]
      linhdiep17Chris thích bài này.

    3. Lam Vũ Linh

      Lam Vũ Linh New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      đọc văn án thấy hay hay!! hóng chương a~~

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Truyện sủng, lót dép ngồi hóng

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :