1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Gia Ái Thê

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Trong hệ liệt: Vạn Thiên Sủng Ái do nàng Candy Heart ở Tàng Thư viện Convert

      Hoàn 10 chương

      Rating: 18+

      Tác Giả: Cần Thái

      Edit: Hà Đoàn


      Beta : Quảng Hằng

      Quà tặng sinh nhật của Hà Đoàn tặng Quảng Hằng


      Nội dung giới thiệu vắn tắt:




      Ai, đều là do nàng chìu chuộng vị tiểu thư tùy hứng nhà mình.

      Mới có thể đem chính mình bước vào hoàn cảnh tiến thối lưỡng nan như thế này!

      Chỉ vì vi tiểu thư luôn miệng hét to “Ta lấy chồng, ta muốn đào hôn!”

      Nàng là nha hoàn bên cạnh tiểu thư bị ép buộc mắ vào giá y đỏ thẩm.

      Vô cùng đình đám và nhộn hịp bước vào phủ đệ của đương kim tể tướng.

      Khụ, nếu chỉ là 「 đại gả 」, nàng đương nhiên tính chu công chi lễ

      Chính là...... Người ta đương kim tướng gia là nam nhân thông minh

      Cho dù nàng kiên trì giải thích thân phận của mình như thế nào, vẫn kiên trì gặp mình

      Bảo rằng người cùng bái thiên địa, bái đường, đương nhiên là thê tử danh chánh ngôn thuận của .

      Mà quyền lợi của trượng phu cũng tạm hưởng trước, chẳng có lí do nào lại buông tha cho nàng.

      lỡ để cho tiểu thư đào hôn và muốn ‘Tai nạn’ này càng rối ren và lớn hơn nữa.

      Nàng đành phải đâm lao phải theo lao, chấp nhận danh phận thê tử của tướng gia.

      Nhưng nàng đồng thời lại bởi vì hiểu được mình chỉ là kẻ giả mạo mà cảm thấy chột dạ

      Cho nên làm 「 hữu tâm nhân sĩ 」 cố ý vô tình dò hỏi khiêu khích

      Nàng lập tức liền lộ ra dấu vết, dẫn tới rước lấy thiên đại phong ba...
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Hale205, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Hà Đoàn
      Beta: Quảng Hằng
      Tiết Tử





      Dưới hoàng triều Thiên Thịnh ai là biết đến Mạc gia ở Cẩm Tú thành. Mạc gia thịnh vượng và giàu có mười hai đời, gần như cơ hồ cùng tồn tại với lịch sử của hoàng triều Thiên Thịnh

      Phàm là những chuyện kinh doanh có liên quan đến “Vải vóc” , Mạc gia gần như đều có đọc lướt qua.

      Dưỡng tằm, ươm tơ, dệt lụa, phường nhuộm, xưởng may, cửa hiệu, đầy đủ mọi thứ.

      Mà vải dệt do thương hiệu của Mạc Gia làm ra, thủ công rất tinh xảo, khiến cho việc sản xuất vải dệt của Mạc gia, những xiêm y cung cấp cho hoàng cung hằng năm, hay là vật cống phẩm đều được triều đình tuyển lựa ra nước ngoài, người bình thường có tiền còn thể mua được.

      Nhưng dân chúng ở Cẩm Tú thành, ngoại trừ biết đến những việc như thế, còn biết được chuyện, thế hệ này của Mạc gia chỉ có duy nhất vị thiếu gia vị tiểu thư, người lớn đơn chiếc.

      Nhưng ngoài vị thiếu gia và tiểu thư chính quy kia, kỳ còn có ba vị“Tiểu thư” khác làm cho người ta tò mò.Đừng hiểu lầm, ba vị “Tiểu thư” này cũng phải là Mạc lão gia có con riêng ở bên ngoài, hoặc nửa đường nhận nuôi nghĩa nữ, mà là ba “Tỳ nữ”từ được sống ở trong phủ của Mạc Gia.

      Nhưng tỳ nữ lại như thế nào là tiểu thư đây? Vậy theo thân phận các nàng lên. Vị thứ nhất từ luôn theo bên cạnh đại tổng quản học tập “Thiên Hạm tiểu thư”, tại Mạc lão gia muốn đem tú phường giao cho nàng quản lí, nghe đợi sau khi tổng quản về hưu, Thiên Hạm tiểu thư chính thức tiếp nhận chức vụ tổng quản, trở thành vị đệ nhất nữ tổng quản phủ này mười hai đời từ trước cho tới nay. Vị thứ hai phải đến từ theo bên cạnh đại thiếu gia Mạc Tĩnh Viễn“Nhạc Nhạn tiểu thư”.

      Đại thiếu gia Mạc gia kiêu căng thành tánh, tính tình hỉ nộ vô thường mọi người sớm biết đến, nghe phóng nhãn đương kim đời, chỉ có vị Nhạc Nhạn tiểu thư này mới có thể ở bên cạnh Mạc thiếu gia, cũng khó trách lão gia phu nhân của Mạc gia đối với Nhạc Nhạn tiểu thư có vài phần kính trọng .

      đến vị thứ ba, tức là cùng thiên kim chính quy của Mạc gia cùng lớn lên “Hoài Hương tiểu thư”. Hoài Hương tiểu thư này mọi người đều gặp qua, luôn theo phía sau thiên kim Mạc gia, kiều mị, mềm mại, ôn nhu. mặt luôn mang theo nụ cười ngọt ngào làm cho người ta thể rời mắt, bị đại tiểu thư Mạc phủ kéo sinh chung quanh, cũng dám phản kháng.

      Cũng nên như thế, dù sao Hoài Hương tiểu thư cũng là nha hoàn duy nhất có thể khuyên giải được vị tiểu thư ương nghạnh này trở về nhà, nghe liền ngay cả tên, cũng là Mạc tiểu thư giúp nàng đặt, sau đó lại cha mẹ để cho nàng theo bên cạnh mình để có bạn cùng chơi, tính ý tất nhiên là bất đồng.

      Nhưng xuất sắc nhất có thể đến đương kim tiểu thư của Mạc Gia Mạc Nguyên Thiến.

      đến vị này là con Mạc gia, mọi người cũng miễn vụng trộm lắc đầu.

      Mạc Nguyên Thiến diện mạo vô cùng xinh đẹp.Người mới gặp mặt nàng luôn thường thường cẩn thận mất hồn.

      Nhưng bộ dạng Mạc tiểu thư giống như tiên nữ mê hoặc người, nhưng hành vi giống như là chú ngựa hoang thắng yên phía sau chịu tiếng xấu thay cho người khác.cương thường thường bên ngoài gặp rắc rối, lại làm cho Hoài Hương tiểu thư

      Này bốn vị tiểu thư, đó là “Nhân vật phong vân*”cho dân chúng Cẩm Tú thành bàn tán xôn xao nhất trong những buổi tà dư tửu hậu. (nhân vật nổi tiếng)

      Bọn họ cũng tránh khỏi bàn luận suy đoán, vì bốn vị tiểu thư đều đến tuổi kết hôn, biết khi nào có tin vui truyền ra, dân chúng Cẩm Tú thành nóng lòng chờ đợi.
      Last edited by a moderator: 1/8/14
      Hale205Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      chương Thứ nhất




      <img class="alignnone size-full wp-image-5642" title="anhso-17831_13" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/anhso-17831_13.jpg" alt="" width="490" height="367" />


      Điện phủ hôm nay náo nhiệt.Trời sáng sớm tinh mơ, tất cả người hầu bắt đầu xôn xao nhộn nhịp ồn ả ở bên ngoài, thanh đại tổng quản trung khí mười phần vang vọng cả trước và sau phủ, chỉ sợ người nào sai sót ở bất cứ nơi nào.

      chỉ có người hầu, ngay cả cá chủ tử cũng đều dậy sớm, ngay cả đại thiếu gia ngày thường rất ít khi để ý đến chuyện bên trong phủ, cũng để cho Nhạc Nhạn tam thúc giục tứ thỉnh rửa mặt chải đầu xong, chuyển qua trong đại sảnh. Này hết thảy, tất cả đều là bởi vì hôm nay có khách quý đến thăm, chính là gia tương lai của Mạc phủ, cũng chính là vị hôn phu tương lai của Mạc Nguyên Thiến.

      Từ khi Mạc Nguyên Thiến vừa tròn mười lăm tuổi, người làm mối cũng sắp trở thành pho tượng môn thần ở cửa lớn của Mạc phủ. Nhưng toàn bộ đều bị lão gia Mạc gia từ chối. Nhưng lần này đối tượng chính là, làm cho Mạc lão gia cùng phu đều vô cùng vừa lòng, ngay cả ý của Mạc Nguyên Thiến cũng hỏi ngừng đáp ứng, nhanh chóng định ngày đính hôn, , cũng chính là hôm nay, chỉ sợ việc hôn nhân sinh biến.

      Đơn giản là đối tượng này phải người khác, đúng là đương triều Tể tướng nhất nhất Nhan Khánh Ngọc.

      Nhan Khánh Ngọc từ có tư chất thông minh thiên phú, năm vừa mới ba tuổi liền bắt đầu học chữ, bảy tuổi có thể xuất khẩu thành thơ, là thiên tài nổi danh cua hoàng triều Thiên Thịnh. Mười sáu tuổi là Trạng Nguyên trẻ tuổi nhất vào triều làm quan, hai mươi tuổi liền thụ phong chức vị Tể tướng, trở thành trợ thủ đắc lực thể khiếm khuyết bên cạnh Hoàng Thượng.

      Người danh chấn trong thiên hạ như vậy đến cầu thân, Mạc lão gia như thế nào có thể đáp ứng.

      chỉ Mạc lão gia, Mạc phu nhân vui sướng, toàn bộ cao thấp trong phủ đều cảm thấy vinh quang nở mặt nở mày, vui vẻ để chuẩn bị, nhất định phải để cho tiểu thư nhà mình phong phong cảnh quang xuất giá.

      Thậm chí, toàn bộ dân chúng của Cẩm Tú thành đều cũng được thơm lây, chỉ cần nhất tưởng đến tướng gia phu nhân tương lai chính là người của thành mình, liền cảm thấy chuyện đều có thể lớn tiếng chút, đâu chỉ như thế, toàn bộ Mạc phủ, thậm chí toàn bộ Cẩm Tú thành đều náo nhiệt ồn ào sôi sục , chờ sinh ra đội ngũ vào, thuận tiện gặp mặt được vị đại kì tài đương triều cũng là vinh dự a.

      Mà Nhan Khánh Ngọc cũng làm cho mọi người thất vọng . thân mặc bộ trường bào màu tím tuấn mỹ vô trù, đôi mắt phượng sáng ngời tràn ngập cơ trí, mái tóc dài lãng tử phiêu dật tung bay trong gió, rất có phong cách dáng vóc của tiên nhân hạ phàm.

      nở nụ cười , đối với dân chúng ven đường vây xem chung quanh gật đầu thăm hỏi. Vẻ mặt thoải mái thích ý, có nửa điểm cao ngạo làm bộ làm tịch Chỉ có. hộ vệ bên người biết vương tử này hoàn toàn tuyệt cao hứng, có thể cấp tốc vâng lời cha mẹ đến đây chuyến, càng làm cho sợ hãi là, tính tình chủ tử giống vẻ bề ngoài ôn hòa biết vào lúc nào khống chế được lộ ra cá tính chân đây.

      Nhưng dân chúng Cẩm Tú thành đương nhiên biết tính nguy hiểm trong đó, người người nhìn chuyển mắt nhìn đội ngũ hướng Mạc phủ mà , rất nhanh mê luyến vị này thiếu niên Tể tướng. Thậm chí có ít người dường như mê muội, tự chủ được theo phía sau đội ngũ.

      Tự mình đứng đợi ở sau cửa đại tổng quản Mạc phủ, từ xa nhìn thấy đội ngũ mênh mông cuồn cuộn kia, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy vọt vào bên trong phủ.

      “Tướng gia đến rồi”

      vườn hoa phía tây của Mạc phủ, Hoài Hương hai tay cầm kiện khăn lụa bao bọc vật gì đó, đầu tiên là lén lút từ hành lang, rón rén vào bếp, xác nhận trong vườn có những người khác, mới rón ra rón rén tiêu sái ra.

       “Hô --” Đứng ở trong hoa viên, nàng mới nhàng thở ra, lại lập tức nghe thấy được bên ngoài tường truyền đến tiếng vang.

      “Ai?” Nàng giật mình nhìn nam nhân đứng ở hòn giả sơn, giật mình đứng lặng.

      người suất a! Nhưng mà so với Tĩnh Viễn thiếu gia bất đồng, tĩnh Viễn thiếu gia cùng Nguyên Thiến tiểu thư giống nhau, diện mạo đều thừa kế vẻ mỹ mạo của phu nhân, cho nên ngũ quan xinh đẹp cực kì, khí chất cũng ôn nhu hòa ai. Nam nhân trước mắt mặt mày trong sáng, khí vũ hiên ngang . Tuấn nhã cảm giác có điểm giống Trầm Thiên Hạm cải nam trang, so với Trầm Thiên Hạm hơn phần nam tính khí khái cũng với vẻ ngoài thu hút. Nàng có chút mê muội nhìn nam nhân trước mắt, lòng rất muốn nở nụ cười với , nhưng chậm nửa nhịp nhớ tới chính mình hoàn toan chưa gặp  qua .

      Trong phủ nhà mình xuất người lạ mặt? Hoài Hương thu hồi tươi cười, trừng lớn mắt.

      “Ngươi là tặc sao?” Nghĩ tới nghĩ lui, nàng chỉ có đáp án này. Nhan Khánh Ngọc cảm thấy hứng thú nhìn trước vẻ mặt thay đổi chớp nhoàng trước mắt, khi nghe thấy vấn đề này của nàng nhịn được hơi nhướng mi, bất động thanh sắc đánh giá nàng, đoán thân thể của nàng.

      Chỉ cần liếc mắt cái, liền nhìn ra quần áo người nàng phải chất liệu tầm thường, cùng các tỳ nữ mới vừa rồi nhìn thấy khác nhau rất lớn, hay là, nàng chính là tiểu thư Mạc phủ? Mi giương lên, bỗng nhiên cảm thấy chuyện hôn nhân lần này bắt đầu thú vị a.

      “Ta là sao?” đáp hỏi lại, cũng vội vã cho biết thân phận chính mình.

      “Nơi này là hậu viên của Mạc phủ, người bình thường vào được.” Hoài Hương hề đề phòng giải thích.” Nhưng bộ dáng của ngươi thoạt nhìn giống tặc a......” Nhan Khánh Ngọc nở nụ cười, nên cao hứng tín nhiệm của nàng sao?

      “Phải ? Ta đây giống cái gì?” điều tra, nhưng đa phần là đùa cợt, muốn biết cái nhìn nàng đối với chính mình.

      Hoài Hương hơi nghiêng đầu, như là còn tự hỏi , hồi lâu mới gật gật đầu.

      “Giống Thiên Hạm.” Nàng hạ quyết định.

      “Cái gì?” Nhan Khánh Ngọc hoàn toàn hiểu ý tứ của nàng. Thiên Hạm? Đó là người hay là vật “Giống Thiên Hạm hẳn là là người xấu.” Hoài Hương giải thích.Chính là tự mục đích bản thân.“Cũng phải là tặc, ngươi ở đây làm cái gì?”

      “Vậy ngươi lại ở đây làm cái gì?” Nhan Khánh Ngọc lại lấy vấn đề trả lời vấn đề của nàng.



    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      chương Thứ nhất

      “Ta......” Hoài Hương còn chưa kịp trả lời, chỉ thấy đột nhiên vươn tay đem nàng kéo vào bên phía sau hòn giả sơn, bàn tay to bịt kín môi của nàng.

      Hoài Hương trừng lớn mắt, cả người bị kéo vào trong lòng, bên hông xuất cánh tay dài mạnh mẽ làm cho ngực của nàng kề sát trong ngực , có nửa điểm khe hở.

      Hoài Hương cầm gì đó trong tay dám lộn xộn, nghĩ tới chính mình nhìn nhầm. quả nhiên là người xấu. Nàng nghiêng đầu ngửa mặt trừng , kháng nghị tiếng động.

      Nhan Khánh Ngọc có lỗi cười cười, nhìn bên ngoài xuất trẻ nam tử tuổi. Này đại khái chính là ltổng quản tương lai mà Mạc Tĩnh Viễn úc trước nhắc tới.

      “Kỳ quái, người rốt cuộc đâu ? Thiếu gia tại đây a.” Trầm Thiên Hạm cùng tỳ nữ bên cạnh nhìn chung quanh bốn phía, nhịn được thở dài thấp giọng :“Này thiếu gia, là mang phiền toái cho ta.”

      Nàng tại vốn nên vội vàng kiểm kê sính lễ viết danh sách nhập vào kho, lại cẩn thận để cho thiếu gia hãm hại. ràng là lão gia cùng Nhan gia lão gia đàm luận hăng say, liền phân phó thiếu gia mang theo gia tương lai thăm ở trong phủ, thiếu gia lại đem người giao lại cho nàng lại đây tiếp nhận.

      gia tương lai, là em rể tương lai của da, cư nhiên cứ đem khách quý như vậy nhưng , nay được, người thấy , muốn nàng tìm như thế nào?

      Càng miễn bàn vị khách quý này vẫn là đương kim Tể tướng a! Người như thế mà có thể tùy tiện bỏ qua như vậy sao? Trầm Thiên Hạm nhịn được lại thở dài, có cách với tính cách bốc đồng của thiếu gia.

       “Các ngươi đến phụ cận tìm xem, tìm ra người, chỉ có thể cho đại tổng quản, để cho mọi người đều lén chú ý .” Diện tích Mạc phủ chiếm , muốn tìm người cũng đơn giản. Chỉ hy vọng mọi chuyện có thể diễn ra êm đềm thuận lợi, nêu , nàng là khó có thể có câu trả lời với lão gia và mọi người.

      “Dạ.” Các tỳ nữ gật đầu. Trầm Thiên Hạm nhìn xem bốn phía . Cuối cùng cũng thất vọng về hướng khác tìm kiếm. Thấy người xa , Nhan Khánh Ngọc mới buông tay.

       “Thất lễ .” Thấy nàng khẩn cấp rời trong lòng mình, Nhan Khánh Ngọc đột nhiên có cảm giác mất mát, muốn đem nàng bắt trở về.

      “Ngươi tại sao lại trốn Thiên Hạm?” Hoài Hương lui về phía sau hòn giả sươn, toàn thân đối mặt , trong mắt còn vẻ tươi cười, mà là phần cảm giác đối với tín nhiệm.

      chính là Thiên Hạm?” Nhan Khánh Ngọc đầu óc chuyển động, nhớ tới câu trả lời mới vừa rồi  của nàng.“Ta giống ?” nhớ tới mới tên nam tử trẻ tuổi vừa rồi kia khí chất ôn nhuận như ngọc, diện mạo tuấn tú tao nhã, làm cho người ta rất hảo cảm, tuổi cũng xấp xỉ cùng nàng ......“Ngươi cùng là quan hệ gì?” Câu hỏi cứ như vậy tự nhiên xuất ra khỏi miệng . Ngay cả chính Nhan Khánh Ngọc cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

      “Thiên Hạm sao? Chúng tôi lớn lên cùng nhau a.” Hoài Hương theo bản năng trả lời, mới phát thích hợp.“Uy, là ta hỏi ngươi trước, tại sao ngươi vẫn lấy câu hỏi của ta hỏi ngược lại ta a.” Bị nàng phát . Nhan Khánh Ngọc phát nàng cũng phải ngu ngốc, chính là quá mức tình. Giống tại, nàng nên làm là hô to cứu mạng hoặc là nhanh chóng ly khai ? Tại sao còn dám cùng ở chung mình , tịnh hỏi chút trọng yếu vấn đề .“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại muốn trốn tránh Thiên Hạm? Ngươi làm chuyện gì?” Thấy mở miệng, Hoài Hương chưa từ bỏ ý định hỏi lại lần.

      “Bởi vì muốn dẫn ta tham quan phong cảnh tuyệt đẹp của Mạc phủ, nhìn thấy ngươi, mệt mỏi muốn nghỉ ngơi chút, cho nên muốn để cho tìm được nhanh như vậy.” Nhan Khánh Ngọc mắt cũng chớp trả lời, lại vẫn là báo cho biết thân phận chính mình.“Tham quan trong phủ?” Hoài Hương linh quang chợt lóe.“Ngươi là khách nhân từ kinh thành đến ? Người của Nhan gia?”

      “Cứ xem như vậy .” đáp ba phải cái nào cũng được.

      “Nguy rồi.” Hoài Hương kêu thảm thiết. Nàng hoàn toàn chuyện quên lúc nãy . Thiên Hạm mấy ngày trước đây dặn dò các nàng hôm nay. Nhất định phải đem tiểu thư giữ chặt chẽ, đừng để cho nàng chạy loạn. Người Nhan gia muốn tới xem mắt, trăm ngàn đừng để cho tiểu thư quấy rối hỏng chuyện lớn. Nhưng là nàng vừa nghe thấy tin tức Nhạc Nhạn tự mình xuống bếp làm điểm tâm, liền đem nhiệm vụ này ném qua bên.Trách được  trách được tiểu thư lại hảo tâm cho nàng Nhạc Nhạn làm món Thiên Vạn Cao, bảo nàng nhanh lên đến phòng bếp, ra là có mưu.

      “Nguy?” Nhan Khánh Ngọc , là người Nhan phủ có vấn đề gì sao “Thiên Hạm nhất định tức giận.” Hoài Hương nhịn được hoảng hốt. biết còn đến cùng...... Tiểu thư tại đâu vậy? Nàng nhanh tìm mới được.

      Lại là Thiên Hạm? Nhan Khánh Ngọc bỗng nhiên phát chính mình phi thường thích nàng cứ gọi tên nam nhân khác. Nếu nàng là thiên kim Mạc gia, hôn sắp được cho phép, tại sao còn có thể nhớ kỹ nam nhân khác như vậy “Tiểu thư?” Cách đó xa truyền đến tiếng kêu to, lần này đổi lại là Hoài Hương chút nghĩ ngợi, liền đem Nhan Khánh Ngọc “Lôi” đến phía sau hòn giả sơn.

      “Hư.” tay còn cầm theo bảo bối Thiên Vạn Cao vừa mới trộm ra từ phòng bếp. còn tay Hoài Hương đành phải lấy ánh mắt khẩn cầu .“Đừng lên tiếng.”

      “Kỳ quái, cũng có ở đây.” Tỳ nữ nhìn khắp mọi nơi, phát người trốn ở phía sau hòn giả sơn.

      “Tiểu Hồng, ngươi tại sao lại ở đây?” tìm người Nhạc Nhạn nhìn thấy tỳ nữ hầu hạ phu nhân xuất ở hậu viện, có chút ngoài ý muốn.

       “Ta tìm tiểu thư, toàn bộ trong phủ cũng ai nhìn thấy bóng dáng của người đâu cả. Nếu so với tính cách linh hoạt hiếu động của tiểu thư, chỉ sợ nêu tiểu thư muốn trốn tránh, đem Mạc phủ toàn bộ lục tung lên cũng tìm thấy.“Phu nhân muốn gặp tiểu thư.”

      “Hương Hương đâu? Cũng thấy?” Nghe thấy Nhạc Nhạn hỏi đến mình, Hoài Hương nhịn được càng hướng bên lui, lại phát mình lại oa vào trong lòng Nhan Khánh Ngọc. Nàng chỉ sợ bị Nhạc Nhạn phát , đôi mắt to lo sợ yên trộm ngắm động tĩnh bên ngoài.

      Đừng đến việc nàng trông nom tiểu thư cẩn thận, chỉ cần Nhạc Nhạn phát “Vật chứng” nàng trộm còn cầm tay mạch thu hồi , nàng nhất định khóc.

       “Các nàng ấy giống như tìm ngươi, mà lại vừa vặn ngươi hình như cũng muốn bị người khác phát .” Nhìn ra được khẩn trương Nhan Khánh Ngọc cúi người xuống ở bên tai nàng thầm . “Mà nếu ta tại ra tiếng, ngươi như thế nào?”
      Hale205, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      chương Thứ nhất


      Người xấu! Hoài Hương trừng mắt nhìn , vừa tức vừa vội. Người này tại sao lại như vậy, đạo lý lễ thượng vãng lai hiểu là biết hay a? Vừa rồi lúc Thiên Hạm tìm , nàng cũng ngoan ngoãn phối hợp lên tiếng, tại lập trường đổi chỗ , tại sao có thể so sánh để ý làm theo sao?

      “Chúng ta thử xem như thế nào?” Nhan Khánh Ngọc lộ ra tươi cười, giả vờ như muốn hô to, vì trong tay cầm đồ vật thể bỏ xuống, Hoài Hương có cách nào khác che cái miệng của , dưới tình thế cấp bách điểm cao mũi chân, vốn là muốn lấy cái đầu của nàng che lại cái miệng của , lại ngờ phản ứng cực nhanh, nghiêng người cúi đầu xuống, làm nàng mất trọng tâm ngã về hướng , đôi môi mềm mại cứ như thế đưa về phía . “Ngô......” Hoài Hương trừng lớn mắt, vội vàng muốn thối lui, cánh tay Nhan Khánh Ngọc cũng chế trụ thắt lưng của nàng, để cho nàng dính sát vào chính mình, chỗ thối lui.

      Đôi môi ấm áp dán vào đôi môi  phấn nộn của nàng, hai người hô hấp giao triền, nhàng phong độ bình thản vờn quanh đôi môi của nàng. Khuôn mặt nhắn của Hoài Hương phút chốc đỏ hồng.

      Nhan Khánh Ngọc tiến thêm bước. Chỉ là lấy đầu lưỡi nhàng liếm vòng quanh hình dáng đôi môi của nàng, nhàng mút lấy, trêu đùa, hấp thu ngọt ngào của nàng. Thâm hình mềm mại trong lòng an phận vặn vẹo , như là kháng nghị, lại giống như là hưởng ứng trêu đùa của .

      Qua hồi lâu, mới tạm buông nàng ra.

       “Các nàng ấy rồi.” Đáng tiếc . lý do tiếp tục hôn nàng .

      “Ngươi!” Hoài Hương chút nghĩ ngợi vươn tay đẩy cách xa ra, sau đó khắc hét to lên, “Thức ăn của ta.” Đến khi nàng kịp phản ứng lại, món Thiên Vạn Cao tay bị bỏ quên ở bên, nàng bảo vệ món điểm tâm này cả buổi, theo bản năng vươn tay nhặt lên.

       “Ngươi làm cái gì?” Nhan Khánh Ngọc sắc diện lộ ra cổ quái. Vội vàng đem nàng kéo lai.“Ngươi muốn nhặt lên ăn chứ?”

      cần kéo ta.” Hoài Hương vẻ mặt cầu xin, ánh mắt thẳng nhìn chằm chằm vào món Thiên Vạn Cao, hoàn toàn quên chuyện bị hôn trộm lúc trước, trong mắt chỉ có món thức ăn thơm ngon dễ kiếm kia, lại ngay cả ngụm còn chưa kịp ăn. Nàng mất công sức lắm mới từ trù phòng nhập cư trái phép ra ...... Lại bị hủy như vậy.

       “Ngươi muốn nhặt?” Nhan Khánh Ngọc cảm thấy ngoài ý muốn. Mạc phủ là thủ phủ phía nam, đường đường thiên kim Mạc gia lại tiết kiệm đến mức nhặt món điểm tâm rơi xuống đất?

      “Ngươi cần lo cho ta, buông ra! Có chút có dính vào, còn có thể ăn.” Hoài Hương giãy dụa , đối với món Thiên Vạn Cao kia chấp niệm vô cùng sâu xa.

      “Thức ăn của Mạc phủ thực tiết kiệm như vậy sao?” Nhan Khánh Ngọc đương nhiên buông tay, trực tiếp đem nàng ôm ra phía sau hòn giả sơn, an bày đến tiểu đình ở bên, trước khi còn quên đá văng món điểm tâm lấm lem bụi đất kia , làm cho nàng hoàn toàn tuyệt vọng.“Cái loại điểm tâm này, Mạc phủ muốn bao nhiêu có bao nhiêu a.”

       “Ngươi hiểu đâu.” Mắt thấy món Thiên Vạn Cao hoàn toàn bị hủy hoại, Hoài Hương ai oán chuyển hướng .” Nhạc Nhạn sở trường nhất chính là món Thiên Vạn Cao, nhưng nàng ấy hoàn toàn muốn tiến vào phòng bếp. Hôm nay là vì có khách quý đến mới dành ra chút ít thời gian làm món này, ta vất vả trộm được hai khối...... tại toàn có.” Nghĩ đến chính mình đợi hơn nửa năm mới đợi cho được điểm tâm món điểm tâm này, bây giờ lại trắng tay. Hoài Hương buồn bã đỏ cả mắt.

      “Thực quá đáng mà, khó khăn lắm mới trộm được......” xong, nước mắt đến rơi xuống .

      Nhan Khánh Ngọc hiếm khi biết nên làm như thế nào như trong lúc này đây. biết chỉ chuyện như thế lại có thể dẫn phát nước mắt của nàng .

      “Ta là...... Quên .” Này là có lý cũng thể . biết là chính mình sai ở chỗ nào, nhưng là cũng thể bỏ qua nước mắt của nàng .“Đừng khóc .” đem nàng kéo vào lòng an ủi,“Ngươi thích ăn điểm tâm như vậy , chờ khi ngươi đến kinh thành, ta nhất định bảo chuẩn bị nhiều món điểm tâm như thế tặng ngươi, xem như bồi tội được ?”

      ?” Nàng nâng lên khuôn mặt nhắn khóc , tin nhìn .“Ngươi làm sao biết ta muốn kinh thành? Ngươi rốt cuộc là ai?”

      Liên tục ba vấn đề, làm cho Nhan Khánh Ngọc bật cười .“Nhiều vấn đề như vậy , ngươi muốn ta trả lời vấn đề nào trước đây?” Thương tiếc lau nước mắt của nàng vẫn chưa ngừng . Nhan Khánh Ngọc phát chính mình cũng thích nhìn thấy bộ dáng nàng vui .Nàng thích hợp với nụ cười tươi phiền lo hơn.

      “Đều phải.” Hoài Hương đỏ mặt, tự giác cảm thấy ngượng ngùng .

      Nhan Khánh Ngọc nở nụ cười.

      “Ta đương nhiên là , mà ngươi muốn đến kinh thành, đây là chuyện đương nhiên .” Sau khi gả cho Tướng gia, nàng đến kinh thành đâu? Còn việc ta là ai, ngươi rất nhanh biết.”

      Nghĩ đến đêm tân hôn, khoảnh khắc nhấc khăn trùm đầu nàng lên. Biểu tình của nàng nhất định rất thú vị.

      “Ngươi nhiều như vậy, Hoàn toàn cũng trả lời gì a.” Hoài Hương lắc đầu.Cảm thấy chính mình tự đầu đến cuối dường như bị trêu đùa. “Người này kí quái.”

      “Quái? Cũng có thể.” Nhan Khánh Ngọc cũng phủ nhận . nhàng điểm lên cái mũi của nàng .“Đừng khóc?” Hoài Hương hồ nghi nhìn . Bổng dưng cảm thấy nam nhân này tràn ngập thần bí . tựa hồ biết nàng là ai. Nhưng nàng lại tuyệt thân phận của , hỏi vài chuyện, nhưng trả lời .“Tại sao lại ngươi là ai?” Như vậy thực khả nghi.

      “Hơn nữa chúng ta lại biết, ngươi tại sao lại đối với ta tốt như vậy?” Hơn nữa. Còn ôm nàng vào lòng. Hoài Hương chậm chạp nhớ đến, vội vàng tránh ra.

      “Ngươi mau thả ta ra, để cho người ta thấy cũng tốt.” Hoài Hương dùng sức đẩy ra , quên ở trong lòng quở trách chính mình, ràng mới lần đầu gặp mặt, tại sao lại để mặc cho người nam nhân lạ ôm ấp như thế, chứ đừng đến chuyện hôn lên môi nàng, nếu các tỷ muội hay Thiên Hạm mà biết, nhất định mắng nàng cho xem!Ai, đại khái là cùng Thiên Hạm thực giống nhau . Tự dưng cảm thấy có cảm giác vô cùng thân thiết, hơn nữa Thiên Hạm ngày thường hay cải nam trang, nên chín đến mười phần làm nàng quên mất việc nam nữ thụ thụ bất thân. là, lần sau nhất định phải cùng Thiên Hạm , đừng ở trong phủ mặc nam trang , hại nàng thể phân biệt .

      “Bị người thấy cũng sao.” Nhan Khánh Ngọc ngụ ý sâu xa nở nụ cười. Việc hôn nhân định xong .Nàng sớm là người của , trước khi thành thân bồi dưỡng cảm tình thân cận chút, tin tưởng có ai dám .

      “Ngươi bậy .” Hoài Hương nhíu mày, cho là đúng nhìn .“Tại sao lại sao .” nghĩ đến giống như Thiên Hạm mặc nam trang sao “Quá mấy ngày nữa, ngươi biết ta bậy.”Nhan Khánh Ngọc úp mở, muốn xem bộ dáng hoang mang ngây ngô của nàng. Tốt lắm, ta nghỉ ngơi đủ, trở về.”

      Tuy rằng còn muốn cùng nàng ở chung nhiều chút, nhưng là chiếu theo tình huống vừa rồi  xem ra, nếu xuất .Toàn bộ Mạc phủ có khả năng bắt đầu bạo động.

      “Trở về? Trở về thế nào?” Nghe thấy phải rời khỏi, Hoài Hương tâm trầm chút, thể hiểu được kia đại biểu cho cái gì .Nhưng nàng theo bản năng kéo y bào lại , muốn buông ra. Biểu lưu luyến rời này của nàng, làm cho tâm tình Nhan Khánh Ngọc tốt hẵn lên.

      “Trở về đại sảnh. Ngươi phải ,hậu viện  này người thường thể tới sao?” cười cười, vỗ vỗ hai má của nàng .“Đừng vui , chúng ta rất nhanh có thể gặp lại .”

      “Ta vui vẻ a.” Hoài Hương ngượng ngùng phản bác.

      có? đúng , vậy tại sao miệng lại bĩu ra như thế nữa ngày rồi?”Nhìn cử chỉ nàng tính trẻ con , Nhan Khánh Ngọc nhịn được cúi đầu, nhàng hôn nàng ngụm.

      “A!” Hoài Hương kinh hô tiếng, tay nhanh chóng che chính đôi môi của mình thần.“Ngươi thể hôn ta !”

      “Ta có thể .” Nhan Khánh Ngọc trả lời khẳng định, đợi nàng phản ứng kịp, lại hôn nàng lần.“Được rồi, ta phải rồi, ngươi cũng nên trở về , phải mới vừa có người tìm ngươi?” Kinh hoảng khi nghe nhắc nhở, Hoài Hương mới nhớ tới nhiệm vụ trọng yếu của chính mình kia .

      “Ta lại quên.” Nàng nhảy dựng lên, vội vàng hướng trong phòng Mạc Nguyên Thiến chạy, nhưng chạy vài bước lại quay đầu dừng lại . Vừa lúc rơi vào đôi mắt sâu thẳm nhìn chăm chú của . Ta...... Ngươi có biết làm sao trở về ?”

      Trong phủ lớn như vậy, chỉ có mình , có xảy ra vấn đề gì ? Có thể lạc đường hay ?  “Ngươi yên tâm, có người giúp ta dẫn đường .” lộ ra tươi cười, muốn nàng yên tâm.

      “Vâng...... Vậy ta đây .” Lưu luyến rời nhìn thêm chút, nàng mới xoay người rời .Nhìn nàng giống như bướm trắng thướt tah bay lượn trong hoa viên, Nhan Khánh Ngọc ngẩn ngơ nhìn mãi.

      bắt đầu chờ mong cuộc hôn này .

       

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :