Tướng Công, Tạo Phản
!
Tác Giả :Lam Ngải Thảo. (Tác giả của
Thị tẩm, chém !)
Nguồn :
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=97351
Editor :Lmttrang1991 (Sweet) và Lăng Lam Ca
Giới thiệu
Kiếp trước vì cung đấu mà Liễu Minh Nguyệt phải bỏ mạng.
Kiếp này nàng nhất quyết
chịu vào cung làm phi nữa...
Nhất định phải tìm
cuộc đời mới hạnh phúc hơn ở kiếp này, sánh ngang trời đất...
Giới thiệu chung
(Đây là nhận xét của tangthuvien về bộ này)
"Tác giả viết
quá dài dòng,
cẩu huyết, cũng
quá
sâu vào việc phân tích tâm lý tâm trạng hay thù hận của nhân vật chính như các truyện trọng sinh khác, tất nhiên tác giả cũng
đến, nhưng đủ để hiểu, chứ
dài dòng, đồng thời tác giả cũng cho nhân vật phụ khác đất diễn, các nhân vật phụ
nhàm chán, mỗi người 1 tính cách, đọc mà nhiều lúc bật cười. Ta giới thiệu từng nhân vật ảnh hưởng đến nữ chính nhé....
Cha nữ chính - Liễu Hậu: Võ tướng trong triều, từ
ông và mẹ bị bà nội đuổi ra ngoài, lớn lên cố gắng có chức quan quyết
nhận gia đình nội nữa, chỉ có vợ, nhưng vợ lại chết lúc con
(nữ chính) chưa tròn 3 tuổi, ông và nữ chính sống "nương tựa" vào nhau, nên ông cực kì thương
nữ chính, cả kinh thành từ dân tới hoàng thượng
ai
biết ông
con
như mạng (Ông cũng khá cáo già nhé, lúc ông tiểu định cho nữ chính với nam chính mà thấy
ai gian bằng ông), ông thương con
cực kì, ngay cả khi con
xa, ông cũng
dám động vào khu vườn sợ con
về
thích.
Ông sợ con
lấy chồng phải làm dâu bị mẹ chồng em chồng hạnh hẹ, đau lòng nữ chính nên muốn con
lấy nam chính, vừa là người ông ưng ý, vừa được sống cùng ông mà
cần phải làm dâu gì cả,
chung suy nghĩ mọi điều vì nữ chính. Lúc nghe tin con
chết (chết giả thôi, cho tới
tại chưa ai biết nữ chính còn sống), ông
hộc máu bất tỉnh, từ mặt con rể, mới nửa năm mà tóc bạc gần hêt, nhìn già hơn trước cả chục tuổi.
Nữ chính Liễu Minh Nguyệt : được cha sủng ái bảo vệ từ
, nên rất ngây thơ
hiểu chuyện đời. Kiếp trước vướng vào tình
với thái tử Tư Mã Sách, rồi thái tử lên ngôi, nàng được phong làm phi, rôi bị biếm vào lãnh cung, mang long thai nhưng bị "bạn thân" Trầm Kỳ Diệp hãm hại đánh chết.
Trùng sinh lại vào năm 13 tuổi, nàng dần nhận ra nam chính
lòng tốt và
thương
, kiếp trước
bị người xúi dục, hiểu lầm nên ghét nam chính cực kì,
đồng ý lấy
, dù
lấy chồng 10 năm nhưng
hề thành thân.
Sau trọng sinh, cũng
phải nàng thay đổi 180 độ, mà là bớt
sách hơn, rồi được nhị
chỉ bảo về đời, về người, về tâm kế của người khác, nàng mới dần nhận ra bộ mặt
của người thân đời trước, đời này, và trưởng thành hơn. Nàng dần
thương nam chính
lòng và thành thân với nam chính. Nàng đáng
,
phải đáng
theo dạng tác giả
nàng đáng
, mà thông qua hành động lời
của nàng, người đọc hoàn toàn cảm nhận được nét đáng
của nàng.
Nam chính Tiết Hàn Vân: Bề ngoài lạnh lùng, cha mẹ chàng bị giặc Tây Nhung giết từ lúc
, được cha nữ chính mang về nuôi, thương
chỉ bảo văn võ tận tình (
ra ông
có ý bồi dưỡng nam chính làm rể từ lâu), giỏi văn giỏi vỏ.
thương nữ chính cực kì, coi Liễu Hậu như cha. Trong tình
với nữ chính,
cực kì đáng
, lúc nữ chính lần đầu bên vực
,
mỉm cười cả ngày, nửa đêm cũng bật dậy cười to khiến người hầu tưởng
có vấn đề.
Tình
của 2 người khá đáng
, có chương 2 vợ chồng này viết thư qua lại (do
ở biên cương, nàng ở kinh thành), rồi chửi xéo hoàng đế lén đọc thư của 2 người là Vương bát đản mà ta bật cười. Lúc tưởng rằng nữ chính
chết (chết giả),
ôm xác vợ mà nước mắt đầm đìa, rồi từ đó trở
cười bao giờ, nhìn người khác mà
có chút cảm xúc.
Tư Mã Sách: hoàng đế - chồng của nữ chính đời trước, đời này
cũng lên làm vua, cũng có tư tưởng nhớ nhung nữ chính, 2 lần muốn thân cận mây mưa với nữ chính nhưng đều bị nữ chính dùng cách quyết tuyệt từ chối, nhưng lúc nghe tin nữ chính chết,
cũng
đau lòng lắm, đúng là đế vương vô tình.
làm vua, nhưng cách trị dân
đúng, mới lên ngôi mà phung phí xa hoa, thu thuế cao, cho cấm vệ quân
lấy của cải của dân, và cũng khá độc ác. Đời trước đời này
đều hiếm muộn con. Đời này
bị phản quân tấn công vào cung điện, giêt chết trong lúc nhìn con trai bị giết, đời này
có người nối dõi
Truyện
viết tới đoạn nữ chính sống ở biên quan cùng nam chính,
đường về kinh thành thăm cha
bị Lỗ vương
tạo phản băt để uy hiếp nam chính, bị người tạo ra cái chết giả bắt qua nước khác, tất cả mọi người đều cho rằng nàng
chết, nàng dần thông minh uyển chuyển và
tìm cách liên hệ với người quen và trở về quê hương
Hệ thống các nhân vật phụ trong truyện có tính cách
rệt, câu thoại thú vị, chứ
phải chỉ nhàm chán làm nền cho nhân vật chính, ta thích đều đó.
Ví dụ như sư tỷ thích đánh võ từ
của nữ chính, trong đêm động phòng
đá chồng xuống nền nhà khi 2 người chỉ mới vừa "lâm trận", đá xong còn ủy khuất
"ngươi làm đau ta".
Hay như sư đệ của nam chính, nam chính chọc quê sư đệ rằng ra biên cương mà còn dẫn vợ theo,
biết đau lòng vợ vất vả sao,
đệ giật giật khóe môi, bảo rằng ta đau lòng vợ ta lắm chứ, nên ta
dẫn vợ theo, chỉ dẫn theo vợ ngươi (lúc này nam chính
biết nữ chính theo sư đệ mình ra biên cương sống cùng
)...