1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tôi muốn theo đuổi anh - Hắc Ninh Anh (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      TÔI MUỐN THEO ĐUỔI


      Tác giả: Hắc Ninh

      Edit + Convert: Trầm Y Nguyệt

      Thể loại: đại, thanh xuân vườn trường

      Số chương: 39 chương


      Giới thiệu:​

      Đây là nhất bộ tiểu thuyết vườn trường, mang chút ấm áp, mang chút thần thoại. .

      Đoạn trích 1:

      "Xin hỏi tên là gì?" Diệp Lăng Phỉ ngu ngơ nhìn người đứng cách đó xa, hỏi.

      làn gió xẹt qua bên cạnh hai người, bạn kia từ từ tiến sát lại gần bên tai Diệp Lăng Phỉ, khẽ: "Lần đầu tiên tôi thấy kiểu bắt chuyện này." xong liếc nhìn người vẫn ngu ngơ cái, mím môi cười, xoay người rời .

      Đoạn trích 2:

      "Tôi thích , từ hôm nay trở , tôi muốn theo đuổi !" xong vọt tới trước mặt bạn kia, ôm lấy cổ ta rồi hôn lên, thừa dịp ta chưa phản ứng kịp co cẳng chạy mất.

      Mở đầu

      Chân trời lên vệt tia chớp dài, bao phủ bầu trời xám xịt, cũng khiến cả thế giới mới sớm mai chợt bừng sáng, có vẻ rất kinh khủng, giống như có thứ gì đó rơi xuống vậy. Ngay sau đó tiếng sấm từ bầu trời truyền đến: "Oanh - - "

      Tại khu nhà ký túc xá nữ của trường đại học nổi tiếng, tiếng kêu sợ hãi truyền đến: "Aaaa! Tiếng sấm này đáng sợ, đáng sợ!"

      Còn chưa xong, ngay sau đó tiếng sấm truyền đến tai, cả người Mộ Dung Nguyệt run lên, nhanh như chớp chạy vào phòng ngủ, kéo chặt rèm cửa sổ.

      "Hô! May phòng này cách vẫn còn . . ." ‘Tốt ’còn chưa kịp ra, oanh tiếng, cửa sổ cũng rung lên. Mộ Dung Nguyệt lập tức nhảy ra cách xa cửa sổ vài bước, vỗ ngực : "Nguy hiểm , hôm nay tiếng sấm này kinh khủng quá."

      Giọng đột nhiên ngừng lại giống như nghĩ ra điều gì đó, cuống quít chạy ra ngoài, vén tấm rèm bằng lụa màu trắng trước giường, đột nhiên nhìn thấy giường gồ ghề, vì thế nhàng tới, có chút thể tin được nhàng ngồi xuống bên giường, nhàng kéo chăn ra, : "Lăng Phỉ? Là cậu sao? Cậu sao chứ? Cửa sổ đóng rồi, còn sấm chớp nữa đâu, Lăng Phỉ? Lăng Phỉ?"

      Thấy Lăng phỉ lời nào đưa lưng về phía mình, Mộ Dung Nguyệt suy nghi chút, lo lắng trong lòng lại nảy sinh, nhàng lay lay thân thể Diệp Lăng Phỉ, khuôn mặt xinh đẹp lại đỏ bừng lạ thường, những sợi tóc mềm mại ướt át bám ở mặt.

      "Trời ạ! Lăng Phỉ cậu phát sốt rồi, nóng quá!" Mộ Dung Nguyệt vội vã lấy điện thoại gọi cho phòng y tế: "Xin chào, xin hỏi có phải là bác sĩ của phòng y tế hay ? Nữ sinh nhà trọ 608 có người bị hôn mê, phiền mau chông đến đây."

      Sau khi cúp điện thoại, lại vội vã chạy vào phòng tắm bưng chậu nước lạnh ra, nhàng lau qua người Lăng Phỉ, thay bộ quần áo khác.

      Tiếng sấm bên ngoài còn vang ngừng, Mộ Dung Nguyệt nhìn đồng hồ, trong lòng cực kỳ sốt ruột: "Chết tiệt, sao bác sĩ còn chưa tới!"

      Vừa dứt lời lâu, cửa truyền đến tiếng ‘Leng keng - - leng keng’: "Khẳng định là bác sĩ đến!" Mộ Dung Nguyệt vội vàng chạy tới cửa, mở cửa phòng, nhìn thấy bác sĩ nam mặc áo dài trắng, ngẩn người, lôi kéo vào bên trong, vừa vừa vội vàng : "Bác sĩ mau tới đây nhìn xem, bạn tôi nó sốt, còn hôn mê nữa, gọi sao cũng tỉnh, mau đến xem !"

      Bách Kỳ bất đắc dĩ túm vào, sau khi cất kĩ hòm thuốc, nhang đẩy tay Mộ Dung Nguyệt ra, : " cần gấp như vậy, bạn có việc gì đâu."

      xong, mở hòm thuốc lấy nhiệt kế ra, khi kéo chăn xuống định đo nhiệt độ cơ thể của Lăng Phỉ, Mộ Dung Nguyệt cướp lấy nhiệt kế, với Bách Kỳ: " định làm gì? Tôi ở bên cạnh , để tôi đo là được rồi, Lăng Phỉ của chúng tôi xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ muốn chiếm tiện nghi của Lăng Phỉ sao? Xoay người sang chỗ khác." Mộ Dung Nguyệt phất phất tay với Bách Kỳ.

      Bách Kỳ nhìn cái, xoay người sang chỗ khác khẽ tiếng: " có lỗi, vì trong mắt bác sĩ phân biệt nam nữ, biết lại để ý chuyện này."

      Sau khi đo xong nhiệt độ cơ thể, Bách Kỳ nhìn Diệp Lăng Phỉ : " ấy có việc gì, chỉ bị hoảng sợ chút thôi, để tôi cho ấy ít thuốc uống vào tốt hơn thôi."

      Sau khi tiễn được vị bác sĩ kia , Mộ Dung Nguyệt tới bên giường Lăng Phỉ, vuốt trán Lăng Phỉ lẩm bẩm: "Lăng Phỉ, may mà cậu có việc gì. nghĩ tới lần này lại nghiêm trọng như vậy, lần sau tớ nhất định xem dự báo thời tiết." Thở hơi, Mộ Dung Nguyệt vào trong phòng tắm, lo lắng buổi tối có sấm, cũng lo lắng bệnh tình của Lăng Phỉ nên ngủ cùng với Diệp Lăng Phỉ.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :