1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tôi Mới Không Cần Làm Nữ Thần - Vãn Thượng Ái Thụy Giác (3) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tôi Mới Cần Làm Nữ Thần
      Tác giả: Vãn Thượng Ái Thụy Giác

      Edit: LanhThienNhi255
      Tình trạng: cập nhập
      (( Minh mới làm edit nên đọc được trôi cho lắm.mọi người đọc bài nhớ ném đá Nhj nhè thui,,hức,,,hức))

      Giới thiệu:
      Cảnh 1[
      "Tiểu Vân, bạn biết vũ khí mạnh nhất của người phụ nữ là gì ?"
        " Là móng hay răng nanh "(nghi ngờ)?
        " Ngu ngốc, là vẻ đẹp! ""
        Cảnh Hai:
        "Tiểu Vân, bạn như thế nào lại mặc quần jaen?" "
       "Minh thích,nó rất thoải mái "! (Hài lòng)
        "Nhưng người hâm mộ của bạn thích bạn mặc quần short, váy ngắn là lợi thế cho đôi chân dài của ban a! ! Đó là ước mơ của rất nhiều ngôi sao nữ đều muốn, nếu bạn lạnh, bạn thêm vớ nó "
        "Có lợi thế, biết làm thế nào để sử dụng.Đúng là người chết não! "
        Cảnh Ba:
        "người đại diện của bạn, dường như hết ...... "(căng thẳng, chán nản, buồn bã)
         "Vậy tốt quá, có điểm bùng nổ, mình nhắc nhở bạn lại cố tình để hết, bạn nghĩ như thế nào , có vẻ như xem ra ta rất có vẫn rất có tiềm năng!" "
        "Ngu ngốc, loại trống tảng băng gì? "​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Đại thần! Mang ta đầu thai?

      đêm, Lưu Hiểu Vân chơi trò chơi máy tính, đột nhiên trong lúc đó, đạo điện quang lên, chết.Sau khi tỉnh lại, phát mình biến thành linh
      [​IMG]

      Edit: LanhThienNhi255

      Người trẻ tuổi có chút kích động :" Tôi có người bạn ,ở cùng chỗ hơn 1 năm nay.Vốn có thể chuyện về hôn nhân,nhưng gia đình của ấy phản đối, có xe hơi có nhà, tên tiểu tử nghèo.quay lại suy nghĩ ,vì sao tôi phải có xe có nhà? "

      ra phàn nàn, người thanh niên trẻ đột nhiên cười, cảm thấy buồn cười.

      Nhìn xe bus đến , ta cười với đại thần : " ông cụ tôi phải ,dù sao tôi cảm thấy làm nữ nhân có gì là tốt,còn thấy rất tốt."

      Đại thần trở lại bầu trời,cẩn thận cân nhắc lời người trẻ tuổi vừa ,rốt cục hạ quyết định.

      Dù sao đây là chuyện của mặc kệ ,muốn trở thành Avrile,như Britney ngôi sao lớn,đây chính là Lưu Hiểu Vân .

      Có chứng cứ,cho dù sai lầm cũng tuyệt đối cùng có quan hệ.

      Hơn nữa chuyện này cũng thú vị.

      Xuyên qua thời , vào thời khác rất giống với thế giới tại, tìm được nhà có sản phụ sắp sinh tại bệnh viện.

      Trong bệnh viện, những đám mây,đại thần đại thần thả ra kinh hồn của Lưu Hiểu Vân.

      " Tiểu tử,đây chính là nơi ngươi đầu thai , mặc dù gia đình phải là giàu có,nhưng gia đình phi thường hòa thuân,tuyệt đối là nơi ngươi thích."

      Lưu Hiểu Vân thầm nghĩ muốn có gia đình ấm áp,đối với cái khác cũng cầu gì.

      "Cám ơn đại thần"

      "Linh hồn kia vì ngươi ta sửa chữa tố lắm,tuyệt đối có thể làm cho ngươi vừa lòng.Học tập cái gì đều rất nhanh,mặt khác chỉ cần ngươi cố gắng thỉnh thoảng có những bất ngờ,hảo hảo cố lên!"

      " Cái gì bất ngờ?"

      Nhưng đại thần có trả lời,đại thần lại thần bí hề hề cười :" Còn có,ta sửa chữa thân thể ngươi chút,coi như là ta tặng,tuyệt đối cho ngươi khả năng hùng hậu."

      Lưu Hiểu Vân vừa nghe cao hứng vạn phần, nghĩ tới đại thần lại quan tâm như vậy ,thậm chí ngay cả cũng nghĩ có nhiều điều tốt đến như vậy.

      Bất quá vẫn có chút tò mò hỏi: " Là chỉ phía dưới sao?"

      Đại thần nghe được Lưu Hiểu Vân phía dưới,trong lòng kia chút lo lắng cũng biến mất:" Đúng vậy chỉ có phía dưới còn có cả mặt !".

      Mặt cái gì. Là chỉ tướng mạo sao.Chẳng lẽ đầu thai lúc sau có thể làm soái ca.

      vừa định mở miệng hỏi,đại thần vội vàng :" Tiểu tử nhanh đầu thai,nhanh ta cản nổi,người ta còn phải sinh đợi được ngươi."

      Đại thần vừa dứt lời, cước đem đem Lưu Hiểu Vân hồn phách đá vào trong bụng người sản phụ.Lưu Hiểu Vân nghe được tiếng gió vù vù bên tai,còn nghe được thanh của đại thần:" Tiểu tử.sống tốt,sống tốt."

      vừa định tiếng cảm tạ kịp nữa rồi.Bất quá nghĩ kĩ,sau khi có cuộc sống tốt hơn,kiếm tiền được liền xây cho lão thần tiên ngôi miếu,hảo hảo cung phụng lão."

      hành lang bệnh viện,gia đình Lưu gia lo lắng chờ đợi.

      Cha Lưu gia lo lắng qua lại.

      Con trai của ông đứng ở trước của phòng sinh,la lớn: " Vợ,cố lên, ở bên ngoài."

      là tiếng la hét lam cho Lưu Thụ Minh rất sốt ruột.

      Lưu bà an ủi con trai mình:" Thụ Minh, cần lo lắng, Tiểu Liên có việc gì."

      Bên cạnh,hai chị em dâu Thụ Minh cũng :"Yên tâm ,Thụ Minh."

      Thụ Minh ngồi xổm trước cửa hòng giải phẫu,gãi mái tóc của mình,nếu có thể muốn lọt vào.

      Cha Lưu nhìn con trai út bộ dáng vội vàng,ngồi ở chiếc ghế thở dài.

      ,ông còn lo lắng hơn con trai,lo lắng sinh ra là nam hau nữ.Lưu gia thế hệ thứ ba của mình sinh ra hai nữ nhi, tại ông đem hi vọng ký thác người con trai.

      Lưu gia,nhất định phải có con trai,vì Lưu gia nối dõi tông đường.

      Rất nhanh phòng giải phẫu liền truyền đến tiếng trẻ con la khóc " Oa,oa"

      thanh vang dội,Lưu lão gia vừa nghe liền hứng thú, nét mặt già nua đều giun rẩy: " Ta biết,lần này chắc chắn là con trai."

      Ông cao hứng vạn phần,chống chiếc gậy về phía người con trai út,ông phát chính mình cũng quan tâm đứa con trai này,con ở phía sau đều oán mình bất công.

      tại nhìn xem,ông như vậy quan tâm đứa con trai này đều có nguyên nhân,con trai ông có thể sinh cho ông đứa
      [​IMG]

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Chọn đồ vật đoán tương lai.
      EDIT: LanhThienNhi255

      ( Bạn muốn nghe thêm giọng của bạn,bạn muốn nhận được nhiều lời đề nghị,bây giờ hãy tìm kiếm qua kênh"qdread"...)
      Nằm trong nôi,Lưu Hiểu Vân cảm thấy phẫn nộ trước nay chưa từng có.
      , thế nhưng lại đầu thai vào cơ thể con .
      Mỗi khi nghĩ đến cái lão thần tiên đáng giận kia, muốn đem lão gia hỏa kia thiên đao vạn trảm.
      Đáng tiếc,từ khi sinh ra có gặp qua cái lão gia hỏa này.
      "Nha Nha đói bụng sao,mẹ cho con ăn sữa?"
      Trần Tú Liên đem Lưu Hiểu Vân ôm lên, mặt toát ra tình mẫu tử của người mẹ,làm cho tâm linh bi thương của Lưu Hiểu Vân thoáng dễ chịu chút.
      Có nhà cảm giác tốt.Bất qua Nha Nha ,tên này nghe qua đau đầu.
      Mút vào sữa tươi ngọt lành,Lưu Hiểu Vân ánh mắt hơi nheo lại,tay bé chộp lên vai mẹ.Nhưng cảnh ấm áp này bị đảo loạn bởi người mời mà đến.
      Ông ngoại Lưu Hiểu Vân và ông nội đến,đằng sau còn có cha theo.
      "Tú Liên a"
      "Cha ,có chuyện gì ?" Trần Tú Liên ngồi ôm Lưu Hiểu Vân ngồi ở bên giường hỏi.
      Lưu Thụ :"Ba đặt tên cho con "
      Trần Tú Liên tò mò hỏi:" Tên là gì?"
      kỳ thực đồng ý ba đặt tên cho con mình,ông là nhà tri thức chắc chắn đạt tên tốt hơn bọn họ.
      Lưu Hiểu Vân cũng có chút tò mò,chính mình có cái tên như thế nào,đôi mắt nhìn chằm chằm vào ông nội.
      Lưu cha hắng giọng,nghiêm túc :" Ta nghĩ tên này lâu rồi,ta cảm thấy tên Lưu Chiêu đệ tồi."
      "A" Trần Tú Liên vừa nghe tên này,liền lập tức từ giường đứng lên.
      Lưu Hiểu Vân nghe tên này liền oa oa khóc lớn, thực muốn khóc a.
      Cai gì a , đầu thai vào thân con , làm thống khổ lắm rồi.Nếu lại có tên Lưu Chiêu Đệ, thực xúc động muốn đâm đầu chết lần
      [​IMG]

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Con muốn có chị .

      Giả vờ hơn năm, Lưu Hiểu Vân rốt cuộc quyết định lộ diện.

      Mẹ mỗi ngày đều dạy kêu “Mẹ” Lưu Hiểu Vân mắt thấy thời cơ sai biệt lắm, rốt cuộc cũng đáp lại “ Mẹ,mẹ”

      tiếng mẹ này, Lưu Hiểu Vân sớm nghĩ muốn , hơn hai mươi năm, lần đầu tiên kêu người phụ nữ là mẹ.

      Tiếng vừa dứt, kiềm chế giọt lệ.

      Trần Tú Liên nghe được con kêu mình liền cao hứng cực kỳ!.Lại phát ra con khóc, cực kỳ đau đớn tiến lên dỗ: “ Nha nha ngoan, mẹ ôm, khóc!”

      Trần Tú Liên là thích con , suốt ngày ầm ý náo loạn, khi ầm ỹ vậy chứng minh là muốn toilet, hoặc là nàng đói bụng.

      So với những bà mẹ khác, đều gặp được.

      Con ăn no rồi ngủ, tỉnh ngủ lại ăn, còn bộ dạng khỏe mạnh, thích hướng về phía nàng cười.

      Trần Tú Liên thích!

      Lưu Hiểu Vân khống chế được tâm tình của mình rất nhanh lại kêu tiếng “Mẹ”

      Trần Tú Liên vui cười hớn hở ôm khuôn mặt nhắn của con vào lòng.

      “ Đến, Nha Nha, theo mẹ kêu tiếng ba ba!”

      Lưu Hiểu Vân cũng theo tiết tấu của mẹ, biết, rất nhanh có thể tự do mở miệng chuyện.

      “Ba ba”

      “Nha Nha thông minh!” Trần Tú Liên hôn lên khuôn mặt nhắn của Lưu Hiểu Vân tiếp “Tiếp tục theo mẹ kêu ba ba, chờ ba ba con trở lại cho ba con kinh hỉ!”

      Qủa nhiên, ở thời điểm buổi tối, Lưu Hiểu Vân hướng Lưu Thụ Minh kêu tiếng ba ba.

      Lưu Thụ Minh cao hứng đem ôm vào trong ngực, dùng sức hôn con .

      Khuôn mặt bị tròm râu cọ vào khiến Lưu Hiểu Vân rất đau a. miễn cưỡng chống đỡ.

      Rất nhanh, chuyện tình Lưu Hiểu Vân tuổi có thể chuyện, cấp tốc được tryền ra.

      Lưu Hiểu Vân được mẹ ôm ra ngoài, gặp mọi người liền được bảo kêu tiếng ba mẹ cho bọn họ xem chút.

      Điều này làm cho Lưu Hiểu Vân phiền chán thôi, thời tiết tốt như vậy, ràng là thời điểm ngủ của , cũng thích bị người vây xem.

      Mẹ gặp được người đầu tiên liền bảo Lưu Hiểu Vân kêu tiếng mẹ, gặp được người thứ hai, cũng theo tâm nguyện kêu tiếng mẹ. Bởi vì trước mặt người khác biểu diễn chính mình , mẹ rất đắc ý, trước mặt bằng hữu hàng xóm cũng khoa trương. Do vậy Lưu Hiểu Vân rất dễ hiểu vì sao mẹ lại vui vẻ như vậy.

      Nhưng là kiên nhẫn có hạn, lúc Trần Tú Liên khoe ra đến cái thứ ba, cái thứ tư, Lưu Hiểu Vân rốt cục lựa chọn trầm mặc.

      Nhưng Trần Tú Liên nhất định trước mặt người khác muốn kêu tiếng “mẹ”, cuối cùng Lưu Hiểu Vân vẫn lầ lựa chọn thỏa hiệp.

      Lưu Hiểu Vân mở miệng kêu mẹ ngày thứ ba, trong nhà đột nhiên có vị khách đến.

      vừa thấy khách nhân này liền hết sức đỏ mắt.

      Người đàn ông này phải là người trong lúc chọn đồ vật đoán tuơng lai ngày đó hay sao, luôn luôn bên cạnh .

      Cầm quyển sách liền là tiểu thư khuê các, cầm tiền mặt biết tiết kiệm sau này quản gia đình tốt, cầm bả đao lại sau này mình trù nghệ phi phàm, làm người vợ tốt nhất?

      “Nha Nha, chú Từ tới thăm con” Trần Tú Liên cười cười ”Mau gọi chú Từ”.

      Lưu Hiểu Vân nhắm miệng, chính là gọi.

      Chú Từ bộ dạng cao cao có nét tuấn, làn da rất trắng, hai phiến…vừa thấy xem như là người tốt.

      “Đứa này, gần đây có thể ” Trần Tú Liên cười .

      “Đừng ngại, mình còn chưa ôm qua nó đâu! Để cho mình ôm nào?”

      Trần Tú Liên đem Lưu Hiểu Vân bỏ vào trong lòng chú Từ, còn dặn dò:”Tay phải ôm như vậy, nếu đứa thoải mái.”

      Chú Từ gật gật đầu :”Mình hiểu được, cậu đừng quên, nhà mình cũng có .”

      Chú Từ ôm Lưu Hiểu Vân, Lưu Hiểu Vân cảm giác cả người được tự nhiên, đối với vị được gọi là chú, hay nhiều này, có ấn tượng gì tốt.

      “Cậu hôm nay như thế nào lại đến đây?” Trần Tú Liên hỏi.

      Từ Nhất Hải là chồng của Phát Tiêu, chỉ có điều cả ngày chơi bời lêu lổng, làm cho Trần Tú Liên có chút mong gặp .

      Từ NHất Hải cúi đầu, làm bộ dáng như đùa với Lưu Hiểu Vân :”Mình nghĩ đổi nơi làm việc, biết câu có thể cùng Thụ Minh hỏi chú, nhà máy bọn họ có nhận người ?”

      “Cậu muốn đổi chỗ làm việc!” Trần Tú Liên cau mày hỏi.

      “Công việc cũ thích hợp với mình!”

      Trần Tú Liên ý muốn , chỉ cần là công tác,cũng thích hợp với cậu.

      Bất quá miệng vẫn :”Được rồi, chờ Thụ Minh trở về, mình hỏi ý.”

      “Cảm ơn Tú Liên.”

      Từ Nhất Hải vừa , Lưu Hiểu Vân trở lại trong lòng mẹ.

      Thân thể có chút mệt nhọc, liền nhắm mắt lại.

      Vừa rồi, ở trong lòng Từ Nhất Hải, thời điểm..quá muốn…muốn ngâm nước tiểu cho . Ngẫm lại vẫn là nhịn được. muốn cả hai cùng thiệt.

      Biết Lưu Hiểu Vân có thể , ông nội Lưu cũng tới nhìn xem, mẹ muốn Lưu Hiểu Vân kêu ông nội, ông nội liền cười khen:”Chiêu Đệ thông minh!”

      Nghe được tên Chiêu Đệ này, Lưu Hiểu Vân muốn kêu to : lão quái vật.

      Cứ như vậy ngày qua ngày trôi qua, Lưu Hiểu Vân làm cho tất cả mọi người tiếp nhận có thể chuyện.

      ngày, khi mẫu thân quét dọn, khẽ hát, giọng gọi:”Mẹ”.

      Trần Tú Liên bỏ mọi thứ xuống, ôm lấy Lưu Hiểu Vân hỏi:”Làm sao vậy, Nha Nha?”

      “Tên của con quá khó nghe”.

      Trần Tú Liên nở nụ cười, hỏi:”Nha Nha cũng biết tên có dễ nghe hay ?”

      Lưu Hiểu Vân dùng tay bé ôm đầu:”Con nghe người khác ”.

      Người khác?

      “Là ai tên con khó nghe?” Trần Tú Liên dịu dàng hỏi.

      Chẳng qua trong lòng nàng tức giận, rốt cuộc người nào linh tinh, tên con mình khó nghe?

      “Là chú Từ!”

      Vì đổi cái tên, Lưu Hiểu Vân chút do dự vu oan giá họa.

      Trần Tú Liên trước kia còn cảm thấy khó nghe, cũng dám , tại con tuổi nhưng lại đề xuất vẫn là nghe từ miệng người khác tới, xem gia quả tên này hay.

      Tên con phải dễ nghe mới đúng.

      “Vậy con muốn gọi là gì?”

      Trần Tú Liên hỏi dò.

      biết.” Lưu Hiểu Vân quyết đoán lắc đầu.

      Vừa mới biết chuyện lâu, nếu đứa trẻ lại tên mình hay ho, vậy nếu chính mình lại tự đặt cái tên, vậy bị coi là quái mất.

      cũng thể nhịn được nữa. tin tưởng, thế giới này còn có tên khác so với tên “Lưu Chiêu Đệ” càng khó nghe hơn.

      Chiêu đệ! Chiêu đệ.

      “Chiêu muội” đều so với tên này dễ nghe gấp trăm ngàn lần!.

      “Nha Nha ngoan, chờ ba ba trở lại, mẹ cùng cha bàn bạc.”

      Buổi tối, ba ba Lưu Hiểu Vân trở về, thông qua bàn bạc Lưu Hiểu Vân rốt cuộc cũng có tên mới – Lưu Tiểu Vân.

      Được rồi, tên này nghe nữ tính hóa chút, nhưng ít ra so với tên Lưu Chiêu Đệ dễ nghe hơn.

      Ở tại thời điểm Lưu Tiểu Vân hai tuổi, cha mẹ bị ông nội sốt ruột thúc giục, rốt cuộc cũng quyết định sinh con thứ hai.

      Trần Tú Liên nghĩ đến chính mình có con nhu thuận, cũng có chút sợ hãi khi sinh đưa , con lại mất hứng.

      “Nha Nha, cho mẹ nghe, mẹ sinh thêm em , con muốn ?”

      Lưu Tiểu Vân lật trong tay cuốn tiểu nhân thư, đầu cũng ngẩng lên :”Mẹ muốn sinh nên sinh!”

      Lưu Tiểu Vân hiểu , cha mẹ có sinh đứa hay , nàng cũng chi phối được.

      Trần Tú Liên muốn thích ứng với con giống người thường.

      Nhưng khi nghe nữ nhi ghét bỏ, yên tâm hơn ít.

      “Như vậy, cho mẹ nghe, con muốn em trai hay vẫn muốn en ?”

      “Tại sao lại hỏi con!” Lưu Tiểu Vân xa cácch .

      “Chính là hỏi chút ý kiến của con.”

      Lưu Tiểu Vân ngẩng đầu, giọng hỏi:”Con muốn chị có được ?”

      Như thế nào Tiểu Vân lại muốn có chị? Trần Tú Liên chống đỡ được.

      được, vậy trai cũng có thể?”

      Lưu Tiểu Vân quyết định mở rộng điều kiện .

      “mẹ sinh được.”

      “vậy mẹ hỏi con làm gì? Lưu Tiểu Vân tức giận
      Last edited by a moderator: 11/5/15

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :