1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tôi không phải là nữ thần - Lien Tai Trung (2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tôi phải là nữ thần
      Tác giả: Lien Tai Trung
      (min chưa dịch tên đúng cho lắm..hức)
      Edit: LanhThienNhi255
      Tình trạng: cập nhập
      Nguồn LQĐ

      Giới thiệu:
      Cảnh 1
      "Tiểu Vân, bạn biết vũ khí mạnh nhất của người phụ nữ là gì ?"
        " Là móng hay răng nanh "(nghi ngờ)?
        " Ngu ngốc, là đẹp! ""
        
      Cảnh Hai:
        "Tiểu Vân, bạn như thế nào lại mặc quần bò?" "
       "Minh thích,nó rất thoải mái "! (nó ấm)
        "Nhưng người hâm mộ của bạn thích bạn mặc quần short, váy ngắn là lợi thế cho đôi chân dài của ban a! ! Đó là ước mơ của rất nhiều ngôi sao nữ đều muốn, nếu bạn lạnh, bạn thêm vớ nó "
        "Có lợi thế, biết làm thế nào để sử dụng.Đúng là người chết não! "
        Cảnh Ba:
        "người đại diện của bạn, dường như hết ...... "(căng thẳng, chán nản, buồn bã)
         "Vậy tốt quá, có điểm bùng nổ, mình nhắc nhở bạn lại cố tình để hết, bạn nghĩ như thế nào , có vẻ như xem ra ta rất có vẫn rất có tiềm năng!" "
        "Ngu ngốc, loại trống tảng băng gì? "



    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Đại thần! Mang ta đầu thai?

      đêm, Lưu Hiểu Vân chơi trò chơi máy tính, đột nhiên trong lúc đó, đạo điện quang lên, chết.Sau khi tỉnh lại, phát mình biến thành linh hồn ở phía trước của cơ thể cháy đen của riêng mình, bên cạnh người râu trắng , thoạt nhìn tiên phong đạo cốt,có chút bất phàm.
      Lưu Hiểu Vân sợ hãi cực kỳ, mặc dù mình cảm thấy sống có chút nhàm chán , nhưng bao giờ có ý tưởng muốn chết nha!

      Đại thần râu bạc ở bên cạnh giải thích : "Vị tiểu huynh đệ này, ta thực xin lỗi, ta vừa rồi cẩn thận hắt hơi cái tạo ra tia chớp, làm tổn thương tính mạng ngươi '!

      "Tôi chết ",Lưu Hiểu Vân khổ sở .Khó có thể chấp nhận nha!

      Đại thần nghe xong,trong lòng cũng băn khoăn,liền an ủi "Tiểu huynh đệ cần khổ sở,ta là thần,ngươi có nguyện vọng gì ta đều thỏa mãn ngươi"

      Lưu Hiểu Vân kích động hỏi: " Ngươi có thể để cho tôi sống lại sao"

      Đại thần lắc đầu: " Điều này có khả năng,ngươi có thể đổi ý khác ,tỷ như ta có thể cho ngươi đầu thai đến thế giới khác,ta cho ngươi ít khả năng năng lực"

      Lưu Hiểu Vân nghe xong,mắt sáng lên: " Đầu thai đổi sang thế giới khác"

      Đại thần cười : " Đúng vậy"

      Lưu Hiểu Vân từ lớn lên trong nhi viện,chưa từng gặp qua cha mẹ của chính mình,mười tám năm sau khi tốt nghiệp trung học ,sống lăn lộn trong xã hội,

      để đến 20 tuổi vẫn có gì ,thậm chí người bạn , đúng ra với thế giới tại này có gì lưu luyến.

      " Tôi có thể có cha mẹ của chính mình sao?"

      Đại thần khẳng định : " thành vấn đề ta có thể cho ngươi đầu thai đến gia đình tốt"

      " Tôi còn muốn làm đại minh tinh,đây là ước mơ hồi của tôi,ngươi có thể thỏa mãn sao?" Lưu Hiểu Vân thăm dò hỏi.

      đúng là sợ đại thần từ chối.Giấc mơ này vẫn luôn cắm rễ ở sâu trong trong nội tâm Lưu Hiểu Vân,thi thoảng ra.Hôm nay gặp được đại thần đột nhiên nghĩ tới.

      "Đại minh tinh" Đại thần có chút nghi hoặc " Ta vài ngàn năm nay tới thế giới này,đại minh tinh là dạng gì,ngươi có thể cụ thể chút cho ta biết.Tốt nhất là có hình ảnh tham khảo chút!"

      Nghe được đại thần tính đáp ứng cầu của mình.Lưu Hiểu Vân nhất thời kích động đứng lên, chỉ vào vách tường có Avril trẻ em, Britney Spears, Taylor Swift áp phích cho biết: " Tôi muốn giống như các nàng trở thành đại minh tinh,thậm chí còn mạnh hơn họ".

      Lưu Hiểu Vân trong phòng ngủ kỳ thực còn có tam huyền,áp phích Lương Tĩnh Như,bất quá Lưu Hiểu Vân cảm thấy các nàng nổi danh bằng Avril.

      Về phần ngôi sao nam,ha ha,đương nhiên có khả năng dính áp lên tường.

      Đại thần nghĩ nghĩ : " Ta phong ấn phần trí nhớ,ta cung cấp cho ngươi các khía cạnh linh hồn tiềm năng tốt nhất,ngươi chỉ cần thông qua cố gắng,muốn bắt chước cái gì đều có thể đạt tới đứng đầu tiêu chuẩn,như vậy được ?"

      " Có thể hay trực tiếp đem năng lực cho ta sở hữu?"

      Đại thần : " Người trẻ tuổi cần quá tham lam,chỉ có trả giá mới có thể thu hoạch,như vậy mới có vui vẻ trong cuộc sống,ngươi cảm thấy như vậy mới đúng sao?"

      Lưu Hiểu Vân cẩn thận tự hỏi phen,phát đại thần như thế rất là có đạo lý.

      Hoàn toàn có trả giá,cũng cảm nhận được niềm vui của thành công.

      vốn phải là người lười biếng.

      " Vậy lão thần tiên làm ơn!"

      Đại thần vuốt chòm râu trắng cười cười : " Đến,tiến vào gói túi của ta,ta chuẩn bị cho ngươi đầu thai chuyển thế !"

      Đại thần vung ống tay áo lên,liền đem Lưu Hiểu Vân hồn phách cuốn vào tay áo.

      Đại thần dời Lưu Hiểu Vân cho thuê ốc,đồng thời còn mang theo tấm áp phích.Hóa thân trở thành ông cụ bình thường , đến gần trạm xe bus có người đàn ông trẻ tuổi chơi điện thoại.

      Đại thần vỗ bả vai người trẻ tuổi,cười tủm tỉm hỏi: " Chàng trai trẻ, bạn có biết những người này là ai chăng ?".

      Sau đó, ông đặt poster sàn.

      Người trẻ tuổi thấy bị quấy rầy,vốn rất tức giận,bất quá nhìn đến thần tượng áp phích liền kinh ngạc.(nghĩ Ông cụ lớn tuổi như vậy rồi mà còn thích mấy thứ này sao?)

      "Đương nhiên biết,đây đều là nữ thần,toàn bộ thế giới nhạc đều rất thích họ"

      Người trẻ tuổi xong câu đó,đại thần liền hát Avril cac nàng đều có điểm giống nhau.

      Rất xinh đẹp, cũng đều là nữ.

      Chẳng lẽ Lưu Hiểu vân muốn làm nữ nhân.

      Đại thần tự giác nghĩ đến.

      Lưu Hiểu Vân khi đó chỉ vào nữ diễn viên "Muốn giống các nàng"

      Azzz.Lại hỏi câu.Đại thần mất hết mặt mũi,đều hỏi qua lần,chính mình còn vỗ lực cam đoan thực nguyện vọng của hỏi lại lần nữa ,phá hoại hình ảnh, như thể ông lớn tuổi, mất trí nhớ do tuổi già.

      Bất quá trong lòng Đại thần cảm giác thấy đúng,chính mình làm thần được .làm việc thể có bất cứ sai lầm gì.

      "Chàng trai trẻ, đối với nam nhân muốn biến thành nữ nhân,ngươi thấy thế nào?"

      Người trẻ tuổi cười : " tại cũng là thế kỉ XXI,những điều kì lạ đều có,trong đó nam nhân muốn trở thành nữ nhân đều ở trong số ít."

      Người trẻ tuổi mở máy nghe hát : " tại xã hội nam nhân áp lực thực quá lớn,có đôi khi nếu biến thành nữ tốt".

      Người trẻ tuổi có chút kích động :" Tôi có người bạn ,ở cùng chỗ hơn 1 năm nay.Vốn có thể chuyện về hôn nhân,nhưng gia đình của ấy phản đối, có xe hơi có nhà, tên tiểu tử nghèo.quay lại suy nghĩ ,vì sao tôi phải có xe có nhà? "

      ra phàn nàn, người thanh niên trẻ đột nhiên cười, cảm thấy buồn cười.

      Nhìn xe bus đến , ta cười với đại thần : " ông cụ tôi phải ,dù sao tôi cảm thấy làm nữ nhân có gì là tốt,còn thấy rất tốt."

      Đại thần trở lại bầu trời,cẩn thận cân nhắc lời người trẻ tuổi vừa ,rốt cục hạ quyết định.

      Dù sao đây là chuyện của mặc kệ ,muốn trở thành Avrile,như Britney ngôi sao lớn,đây chính là Lưu Hiểu Vân .

      Có chứng cứ,cho dù sai lầm cũng tuyệt đối cùng có quan hệ.

      Hơn nữa chuyện này cũng thú vị.

      Xuyên qua thời , vào thời khác rất giống với thế giới tại, tìm được nhà có sản phụ sắp sinh tại bệnh viện.

      Trong bệnh viện, những đám mây,đại thần đại thần thả ra kinh hồn của Lưu Hiểu Vân.

      " Tiểu tử,đây chính là nơi ngươi đầu thai , mặc dù gia đình phải là giàu có,nhưng gia đình phi thường hòa thuân,tuyệt đối là nơi ngươi thích."

      Lưu Hiểu Vân thầm nghĩ muốn có gia đình ấm áp,đối với cái khác cũng cầu gì.

      "Cám ơn đại thần"

      "Linh hồn kia vì ngươi ta sửa chữa tố lắm,tuyệt đối có thể làm cho ngươi vừa lòng.Học tập cái gì đều rất nhanh,mặt khác chỉ cần ngươi cố gắng thỉnh thoảng có những bất ngờ,hảo hảo cố lên!"

      " Cái gì bất ngờ?"

      Nhưng đại thần có trả lời,đại thần lại thần bí hề hề cười :" Còn có,ta sửa chữa thân thể ngươi chút,coi như là ta tặng,tuyệt đối cho ngươi khả năng hùng hậu."

      Lưu Hiểu Vân vừa nghe cao hứng vạn phần, nghĩ tới đại thần lại quan tâm như vậy ,thậm chí ngay cả cũng nghĩ có nhiều điều tốt đến như vậy.

      Bất quá vẫn có chút tò mò hỏi: " Là chỉ phía dưới sao?"

      Đại thần nghe được Lưu Hiểu Vân phía dưới,trong lòng kia chút lo lắng cũng biến mất:" Đúng vậy chỉ có phía dưới còn có cả mặt !".

      Mặt cái gì. Là chỉ tướng mạo sao.Chẳng lẽ đầu thai lúc sau có thể làm soái ca.

      vừa định mở miệng hỏi,đại thần vội vàng :" Tiểu tử nhanh đầu thai,nhanh ta cản nổi,người ta còn phải sinh đợi được ngươi."

      Đại thần vừa dứt lời, cước đem đem Lưu Hiểu Vân hồn phách đá vào trong bụng người sản phụ.Lưu Hiểu Vân nghe được tiếng gió vù vù bên tai,còn nghe được thanh của đại thần:" Tiểu tử.sống tốt,sống tốt."

      vừa định tiếng cảm tạ kip nữa rồi.Bất quá nghĩ kĩ,sau khi có cuộc sống tốt hơn,kiếm tiền được liền xây cho lão thần tiên ngôi miếu,hảo hảo cung phụng lão."

      hành lang bệnh viện,gia đình Lưu gia lo lắng chờ đợi.

      Cha Lưu gia lo lắng qua lại.

      Con trai của ông đứng ở trước của phòng sinh,la lớn: " Vợ,cố lên, ở bên ngoài."

      là tiếng la hét lam cho Lưu Thụ Minh rất sốt ruột.

      Lưu bà an ủi con trai mình:" Thụ Minh, cần lo lắng, Tiểu Liên có việc gì."

      Bên cạnh,hai chị em dâu Thụ Minh cũng :"Yên tâm ,Thụ Minh."

      Thụ Minh ngồi xổm trước cửa hòng giải phẫu,gãi mái tóc của mình,nếu có thể muốn lọt vào.

      Cha Lưu nhìn con trai út bộ dáng vội vàng,ngồi ở chiếc ghế thở dài.

      ,ông còn lo lắng hơn con trai,lo lắng sinh ra là nam hau nữ.Lưu gia thế hệ thứ ba của mình sinh ra hai nữ nhi, tại ông đem hi vọng ký thác người con trai.

      Lưu gia,nhất định phải có con trai,vì Lưu gia nối dõi tông đường.

      Rất nhanh phòng giải phẫu liền truyền đến tiếng trẻ con la khóc " Oa,oa"

      thanh vang dội,Lưu lão gia vừa nghe liền hứng thú, nét mặt già nua đều giun rẩy: " Ta biết,lần này chắc chắn là con trai."

      Ông cao hứng vạn phần,chống chiếc gậy về phía người con trai út,ông phát chính mình cũng quan tâm đứa con trai này,con ở phía sau đều oán mình bất công.

      tại nhìn xem,ông như vậy quan tâm đứa con trai này đều có nguyên nhân,con trai ông có thể sinh cho ông đứa cháu đích tôn.

      Biết tâm tư của cha mình,nghe được thanh khóc nỉ non của đứa trẻ , cũng cao hứng.

      Nhưng bác sĩ chưa ra,làm sao có thể biết là nam hay nữ?.

      chính là sợ lão cha cao hứng hồi.

      "Cha,bác sĩ còn chưa ra đâu,còn chưa biết là nam hay nữ."

      Lưu cha khẳng định :" Tuyệt đối là con trai,ta sinh ra ba đứa con như thế nào lại biết,con trai khi sinh ra tiếng khóc đều lớn."

      "Nghe" Lưu cha tròng mắt chuyển hướng nhìn trần nhà :" tiếng kêu lớn,sinh ra so với con khóc to hơn,nên tuyệt đối là con trai.Tên ta sớm nghĩ ra rồi, gọi là Tương Hiểu Vân."

      Lưu Thụ Minh hoàn toàn biết nên gì cho phải.Chị đứng bên chuyện.

      Lưu mẹ nhanh chóng ra mặt lời công đạo:" Con trai,con đều giồng nhau,ông lại bảo thủ , biết nan nữ bình đẳng sao,ông còn làm hiệu trưởng đó."

      Lưu cha có mở miệng phản bác,trong lòng ông rất cao hứng ,dù sao có thể ôm đích tôn,mặc kệ lão bà của ông gì.

      Của phòng giải phẫu rốt cuộc cũng mở ra, nữ bác sĩ mỉm cười hỏi:"Ai là chồng Tú Liên?"

      Lưu Thụ Minh nhanh chóng nhảy lên khỏi mặt đất,lớn tiếng :" Là tôi."

      "Xin chúc mừng,mẹ và bé đều bình an,là bé ,rất khỏe mạnh."

      "Con ,con cũng tốt nha!" Lưu Thụ minh cười cười ,đột nhiên phát vấn đề,khuôn mặt lập tức cứng ngoắc,làm sao giờ với lão cha,ông luôn hi vọng muốn đứa cháu đích tôn.

      Lão cha nghe được sinh ra là con ,cả người đều ngay ngẩn.

      "Sao lại là con phải là con trai sao?"Lưu cha hỏi bác sĩ.

      "Đương nhiên là con " Nữ bác sĩ cau mày mất hứng hỏi:"Chẳng nhẽ con tốt sao?"

      Lưu cha mặc kệ nữ bác sĩ cái gì,ném cây gậy chạy vào phòng giải phẫu,nhìn thấy đứa bé nằm bên cạnh con dâu,làn da đỏ của trẻ con,vươn chiếc tay run rẩy.

      Lưu Hiểu Vân từ trong bụng ra bên ngoài,tò mò đánh giá chung quanh,nhìn đến người phụ nữ trẻ đẹp,dùng ánh mắt chăm chú dịu dàng nhìn ,cảm thấy được ấm áp trước nay chưa từng có.

      Đây là mẹ sao?

      Sau đó,tình cảnh ấm áp này bị làm phiền.

      Ông cụ bước vào của,trực tiếp kéo chăn đắp lên người xuống.

      Đây là muốn làm gì?

      Kiểm tra thân thể?

      Ông cụ này giống như bác sĩ nha!

      Cho dù là bác sĩ, cũng thấy vừa lòng, có thể hay muốn đổi người xinh đẹp trẻ tuổi chút?.

      Người bên trong cái gì cũng chưa mặc,như vậy tốy, ngại.

      Chăn được mở ra,lộ ra ngực Lưu Hiểu Vân.

      Lưu Hiểu Vân nằm yên,muốn phản kháng.Nhưng cả người đều vô lực chỉ có thể dùng tiếng khóc kháng nghị.

      "Cha,người dọa đến đứa ."

      Trần Tú Liên nằm ở giường giọng .

      Lưu cha nhìn lên noi:" sao là ta nhìn xem".

      Lưu Hiểu Vân vừa nghe là cha mẫu thân,nhất thời liền kịp phản ứng,nguyên lai lão quái nhân này chính là ông nội mình.

      Chiếc chăn bị bốc lên,đáp án được công bố.

      Lưu cha vô lực ngồi ở giường,miệng thào lẩm bẩm:"Này lại phải là con trai lại là con ".

      Hy vọng nhiều năm như vậy,vẫn thể nào có đích tôn,cha Lưu bị đòn đả kích chưa từng có.

      Lưu Thụ Minh cũng đến để xem thân thể của Lưu Hiểu Vân,nhìn đến Lưu cha thất thần bọn họ biết chuyện sảy ra.

      Lưu Thụ Minh đến bên người vơ, trán tóc ẩm ướt,vẻ mặt mệt mỏi,nhịn được đau lòng hỏi:" Tiểu Liên,có sao ?"
      "Tốt" Trần Tú Liên quay đầu giọng :" Thực xin lỗi,là con ."

      "Đừng lo,con trai con đều thích."

      "Nhưng mà cha bên kia..."

      " sao, sao "

      Lưu Thụ Minh trong lòng mặc dù có chút thất vọng,nhưng vẫn an ủi vợ,con trai hay con quan tâm,nhưng Lưu cha khó chấp nhận.

      Lưu mẹ đến bên người noi:" Ông như thế nào cũng là hiệu trưởng,như thế nào lại giữ ý nghĩ cổ hủ đó,nam nữ ngang hàng,bây giờ nó là nữ lam sao thay đổi được".

      "Tôi là người phong kiến,lạc hậu cổ hủ."

      Cha Lưu rất là quang minh thừa nhận .

      Lưu mẹ kéo tấm chăm mềm lên đắp cho Lưu Hiểu Vân.

      nghe vừa rồi ,mọi người thảo luận chính là vấn đề giới tính.

      Ông nội ,ông muốn ôm tôn tử.Kết quả chính mình lại làm cho ông thất vọng rồi.

      Chẳng lẽ , là con .

      Lưu Hiểu Vân đột nhiên nghĩ thầm.

      Trẻ con mới sinh ra,soay người đều khó khăn,làm sao có thể ngồi dậy đây.

      dùng sức trẻ con giẫy dụa,lại như cũ có biện pháp.

      Trân Tú Liên phát ta con mình khác thường:" Thụ Minh,đứa hình như thoải mái."

      Lưu Thụ Minh nhanh chóng nhận con,mỉm cười dỗ dành Hiểu Vân vui vẻ.

      Lưu Hiểu Vân giống như nhìn xem phía dưới của mình,rốt cuộc là có hay có a.

      Nhưng thẻ chuyện,chỉ có thể khóc lớn.

      "Có phải hay có bệnh,muốn gọi bác sĩ đến xem ?"

      Lưu mẹ lo lắng .

      Lưu cha trầm mặc ngồi giường,đột nhiên đứng lên xốc chăn lên ,thở dài :

      " Quả nhiên vẫn là con !"Ông nghĩ đến lần này mở lên có bất ngờ.

      Lưu Hiểu Vân nhân cơ hội nhìn thấy thân thể của chính mình,phía dưới,hai cái đùi,ở giữa chống rỗng...

      "Vì sao lại là con ?" Lưu cha thở dài .

      Lưu Hiểu Vân dùng ánh mắt thuần khiết nhìn chằm chằm ông nội, muốn "Ta cũng muốn biết."

      Hé miệng chỉ có thể phát ra thanh Oa oa rất lớn. Trong bệnh viện,tất cả sinh mệnh được sinh ra mọi người thực hạnh phúc,ngoại trừ số người.

      Chương 2: Chọn đồ vật đoán tương lai.

      ( Bạn muốn nghe thêm giọng của bạn,bạn muốn nhận được nhiều lời đề nghị,bây giờ hãy tìm kiếm qua kênh"qdread"...)
      Nằm trong nôi,Lưu Hiểu Vân cảm thấy phẫn nộ trước nay chưa từng có.
      , thế nhưng lại đầu thai vào cơ thể con .
      Mỗi khi nghĩ đến cái lão thần tiên đáng giận kia, muốn đem lão gia hỏa kia thiên đao vạn trảm.
      Đáng tiếc,từ khi sinh ra có gặp qua cái lão gia hỏa này.
      "Nha Nha đói bụng sao,mẹ cho con ăn sữa?"
      Trần Tú Liên đem Lưu Hiểu Vân ôm lên, mặt toát ra tình mẫu tử của người mẹ,làm cho tâm linh bi thương của Lưu Hiểu Vân thoáng dễ chịu chút.
      Có nhà cảm giác tốt.Bất qua Nha Nha ,tên này nghe qua đau đầu.
      Mút vào sữa tươi ngọt lành,Lưu Hiểu Vân ánh mắt hơi nheo lại,tay bé chộp lên vai mẹ.Nhưng cảnh ấm áp này bị đảo loạn bởi người mời mà đến.
      Ông ngoại Lưu Hiểu Vân và ông nội đến,đằng sau còn có cha theo.
      "Tú Liên a"
      "Cha ,có chuyện gì ?" Trần Tú Liên ngồi ôm Lưu Hiểu Vân ngồi ở bên giường hỏi.
      Lưu Thụ :"Ba đặt tên cho con "
      Trần Tú Liên tò mò hỏi:" Tên là gì?"
      kỳ thực đồng ý ba đặt tên cho con mình,ông là nhà tri thức chắc chắn đạt tên tốt hơn bọn họ.
      Lưu Hiểu Vân cũng có chút tò mò,chính mình có cái tên như thế nào,đôi mắt nhìn chằm chằm vào ông nội.
      Lưu cha hắng giọng,nghiêm túc :" Ta nghĩ tên này lâu rồi,ta cảm thấy tên Lưu Chiêu đệ tồi."
      "A" Trần Tú Liên vừa nghe tên này,liền lập tức từ giường đứng lên.
      Lưu Hiểu Vân nghe tên này liền oa oa khóc lớn, thực muốn khóc a.
      Cai gì a , đầu thai vào thân con , làm thống khổ lắm rồi.Nếu lại có tên Lưu Chiêu Đệ, thực xúc động muốn đâm đầu chết lần nữa.
      Trần Tú Liên vội vàng dỗ đứa ,nghe được tên "Chiêu Đệ"này liền kịp phản ứng:" Cha,người đặt cái tên khác ."
      Lưu cha gật gật đầu :"Ta muốn đứa cháu đích tôn."
      Nghe giọng điệu ông đủ biết chuyện này thương lượng được.
      "Nhưng chính sách quốc gia cho phép".Trần Tú Liên sinh đứa thể sinh được đứa thứ hai,nếu bị ra khỏi đảng.
      biết rằng Lưu cha sớm có chuẩn bị.
      Lưu cha :" Đừng lo,ta đem bán căn hà cũ đủ để trả tiền phạt, nên lo lắng trước bảo dưỡng thân thể, năm sau tiếp."
      Sau khi xong.Lưu cha bước .
      Nhìn đến ông nội ác ma ,Lưu Hiểu Vân liền khóc, nước mắt lưng chòng nhìn mẹ, thực muốn rằng:",mới cần cái tên kia."
      Nhưng mà Trần Tú Liên thể đọc được tâm con mình.
      đem lực chú ý đặt lên người chồng mình:"Thụ Minh,chúng ta muốn sinh đứa nữa sao."
      Lưu Thụ Minh bị kẹt bên trong giữa vợ và cha mình, có chút cầu xin :"Tiểu Liên,cha hơn 60 tuổi,ông chính là hy vọng có được đứa cháu đích tôn."
      Trần Tú Liên buồn bực :" Muốn đẻ được cháu đích tôn nhưng em có thể chọn được giới tính cho con sao? tại sinh Nha Nha còn gọi là Chiêu Đệ,nếu tiếp tục về sau sinh con nữa ,có phải hay lại muốn kêu Chiêu tiếp."
      Lưu Thụ Minh thấy vợ tức giận liền nhanh chóng dỗ dành :" nên tức giận,nếu lần sau vẫn là nữ nhi,chúng ta sinh nữa."
      Trần Tú Liên nhìn đứa trong lòng mình,cuối cùng thỏa hiệp.
      "Được rồi,chờ Nha Nha lớn lên chút ,em sinh thêm đứa ."
      Lưu Hiểu Vân nghe cha mẹ chuyện liền có chút vội vàng.
      Bọn họ căn bản có bắt lấy trọng điểm, tại vấn đề lớn nhất phải có thêm em trai hay em mà là có nên hay kêu tên Lưu Chiêu Đệ.
      Cái tên tục khí này nếu gắn với cả đời , biết sống như thế nào?.
      gần đây lén nút thử qua,có thể chuyện,chính là phát có chút chuẩn.Nhưng nếu mở miệng , sợ cha me xem thành quái cấp cho cái chết.
      Chẳng lẽ cái tên tục khí này theo suốt đời.
      Nghĩ đến chính vận mệnh bi thảm của mình,Lưu Hiểu Vân tránh khỏi đau buồn. Lưu Hiểu Vân cho ăn lo liền được mẹ đặt lên giường, nhàng với cha cùng ra ngoài.
      mở mắt ,vô lực nhìn trần nhà đúng lúc này nghe được thanh lạ.
      Bất tri bất giác năm qua, thể chuyện,thiếu chút nữa nghẹn hỏng , chịu được nữa rồi.
      Tại thời điểm Lưu Hiểu Vân tròn tuổi,mẹ chuẩn bị cho buổi chọn đồ vật đoán tương lai.Nghe đây là xu hướng.
      Chọn đồ vật đoán tương lai ngày đó,Lưu Hiểu Vân nhìn thấy rất nhiều người xa lạ,mẹ thay cho váy hoa,mũ hoa.đem đến bên thảm.Trong đó có quyển vở,bút,còn có đồ chơi piano,còn có tiền mặt...
      Cha mẹ vẻ mặt chờ mong nhìn Lưu Hiêu Vân,chung quanh còn có ông nội bà nội,chú họ còn có hàng loạt bạn bè người thân.
      "Nha Nha lấy cái" Mẹ với nụ cười.
      Chung quanh có rất nhiều người Nha Nha như vậy bộ dáng đáng ,sau khi lớn lên nhất định là xinh đẹp.
      "Nha Nha với con mình xứng" người bạn .
      Những người này đều là thân thích ,bạn bè sao.Người người đều là sắc lang thôi. biết mình như vậy mà còn đánh chủ ý về sau với a.
      Lưu Hiểu Vân muốn làm cho mẹ thất vọng , bắt đầu bò quanh chiếc thảm nghĩ tùy tiện ứng phó hẳn là có chuyện gì.
      Cách gần nhất là cuốn sách. chộp lấy cuốn sách,chợt nghe vị với ông nội:" Nha Nha thế nhưng cầm cuốn sách sau này lớn lên nhất định la tiể thư quê các ,có tri thức hiểu lễ nghĩa ,về sau nhất định gả cho người chồng như ý".
      Cái gì tiểu thư khuê các!
      Ông mới mà gả cho chồng như ý!
      Lưu Hiểu Vân quyết định vứt cuốn sách xuống. Nếu cầm sách có thể đổi sang cây đàn piano, muốn làm đại minh tinh.Nắm lấy cây đàn piano đồ chơi, Lưu Hiểu Vân Nghe người nọ :"Nha Nha thích nhạc,về sau nhất định trở thành 'nữ' minh tinh".
      Nữ minh tinh?
      Ném piano xuống,Lưu Hiểu Vân tin cso món đồ hợp với mình.
      Đột nhiên nhìn đến tiền mặt.
      Nắm lên tờ tiền, chợt nghe vị kia :" Nha Nha lại chọn tiền mặt,sau này lớn lên chắc chắn trở thành người tính toán tỉ mỉ,tiết kiệm để làm người vợ tốt".
      người vợ tốt!
      Lưu Hiểu Vân cảm thấy mình sắp bị hỏng mất rồi.
      Người đáng ghét này là ai?
      Ném xuống tiền mặt, nhìn trong thời gian dài rốt cục cũng tìm được vị cứu tinh của mình là con dao găm bằng nhựa.
      Vị đại thúc lại tiếp:" Nha Nha lấy dao ,sau này khẳng định nấu ăn phi phàm, nhất định là người vợ tốt, biết có bao nhiêu người mai mối".
      Đây là dao phay sao?
      Lưu Hiểu Vân chính thức cảm thấy mình thực hỏng rồi,rốt cục vị này từ đâu đến.
      mới gả cho đàn ông, mới cần cùng đàn ông nằm chung giường cả đời!!!
      Ném xuống dao phay, nhận thua ,đặt mông ngồi xuống mặt đất .Mặc cho cha mẹ dỗ , cũng nhất quyết lấy vật nào cả.Mặc kệ cho cha mẹ dụ dỗ.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :