1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tôi gả em cưới không? - Tam Thiên Phong Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      Tác giả: Tam Thiên Phong Tuyết
      Nguyên tác: Giả tiểu tử
      Thể loại: Vui vẻ, oan gia, sân trường ngọt văn, nữ giả nam trang
      Số chương: 98 chương + 14 phiên ngoại
      Nguồn convert: Wikidich
      Tên editor: Sarah
      Văn án:​
      Chuyện kể về nam chủ liên tục bị mất mặt

      “Tôi thích đàn ông.”

      “Tôi lại cho người khác.”

      “Tôi thích phụ nữ ngực lớn.”

      “Tôi ghét nhất loại người mặt đơ.”

      “Cho dù thế giới này chỉ còn lại mình người đó, tôi cũng thích người đó đâu.”

      Nhưng mà có người thấy hôn trộm khi ngủ trong phòng học.

      “…”

      Văn án hai:

      Người đàn ông thẳng nhất thế giới Lục Dao, vượt muôn ngàn khó khăn đem mình “Bẻ cong”, tỏ tình với đối tượng “Nam” mà mình ngưỡng mộ trong lòng.

      - - - kết quả là bị từ chối thê thảm!

      Lý Minh Châu: Ngại quá, tôi thể đồng ý

      Lục Dao: ? ? ?

      Lý Minh Châu: Bởi vì tôi là nữ, tôi thích gay.

      Lục Dao: ! ! !

      Lý Minh Châu: Chúc may mắn.

      Lục Dao: … Mẹ kiếp

      Nữ chủ cá tính lạnh nhạt, nữ giả nam trang, nam chủ kiêu ngạo bướng bỉnh, vừa trẻ con vừa tàn khốc

      Sau khi nhẫn bộc phát nữ chủ tổng tài bá đạo x thiếu gia tính tình vừa trẻ con vừa tàn khốc, nam chủ đáng nữ chủ giả nam.

      Giai đoạn trước nam chủ xoắn xuýt rất lâu: Tôi là gay, tôi phải là gay, tôi là gay, tôi phải gay…

      Trước đây nam chủ là con chó con, tuy tuổi còn nhưng năng lực của bạn trai và đáng cùng tồn tại.

      Cùng tồn tại làm người nhìn khó chịu, cùng nhau lăn qua lăn lại, chuyện nhau từ trường học đến khi kết hôn ~

      câu văn án: Tiểu Vương Tử qua vô số tinh cầu, hồ ly dịu dàng dạy dỗ và trưởng thành, lại hết thuốc chữa hoa hồng tùy hứng lớn lối.

      Nhân vật chính: Lục Dao, Lý Minh Châu.
      Last edited: 3/3/18
      SiAm, Hiyoko, Chris_Luu16 others thích bài này.

    2. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Má ơi cute thế chời ơi lót dép hóng. Kb có lịch post cụ thể k ạ

    3. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      Chương 1: Tiết tử

      Mẹ Lý Minh Châu là tiểu tam, nhưng lại biết.

      Bà hoài Lý Minh Châu, bị vợ cả tìm tới cửa, tát hai cái, mới biết được mình làm tiểu tam.

      Ba Lý Minh Châu rất giỏi văn chương, những lời ra đều đẹp đẽ đủ màu sắc, lúc học đại học từng là tuyển thủ đứng thứ nhất trong đội biện luận.

      Mẹ Lý Minh Châu cứ như vậy bị lừa gạt xoay vòng.

      Ăn hai cái tát, bị đánh trận, bị đuổi ra khỏi cửa nhà họ Liễu.

      Mẹ Lý Minh Châu còn chưa có phản ứng kịp: Sao mình chuyện đương đứng đắn, chuyện kết hôn, lại biến thành tiểu tam rồi.

      Hai cái tát này, ngoại trừ làm cho mặt mẹ Lý Minh Châu xưng phù mấy ngày ở bên ngoài, lại còn nhân tiện hủy thời thơ ấu của Lý Minh Châu.

      Mẹ đâu có biết: Năng lực tinh thần thừa nhận của mình lại kém như vậy.

      Phụ nữ từ nông thôn ra ngoài xã hội, xinh ra có khuôn mặt xinh đẹp, là mỹ nhân bất tài, biết được mấy chữ, bị ba Lý Minh Châu lừa gạt lên giường.

      Nữ nhân kiến thức thiển cận này, vốn đợi sinh Lý Minh Châu ra xong, là đứa bé nam mẹ vinh nhờ con.

      Đáng tiếc Lý Minh Châu tốt, thiếu miếng thịt, là .

      Mẹ Lý Minh Châu cứ như vậy mà điên rồi.

      Trước khi điên lại còn làm điếm thời gian, hoàn toàn cam chịu.

      Lý Minh Châu lại ở trong hoàn cảnh như vậy, sống gian nan từ tuổi, lớn thành hai, rồi đến khi biết .

      Vừa được sáu bảy tuổi, còn chưa chết, đúng là kỳ tích.

      Tất cả mọi người cảm thấy là kỳ tích, chẳng những chết, lại còn sống rất quật cường, giống như cỏ đuôi chó giẫm lên chết.

      Mẹ nấu cơm cho , liền chợ nhặt rau nát ăn, nấu trong nồi, vừa ăn vừa hung dữ trừng mắt nhìn mẹ .

      Mẹ Lý Minh Châu hoàn toàn điên rồi, lát có trói bà, bà lại lên cơn điên chạy đường, bị xe điện đụng gãy chân, xe điện bồi thường khoản tiền cho mẹ Lý Minh Châu, ba nghìn rưỡi.

      Chân của mẹ Lý Minh Châu điên, đổi thành ba nghìn rưỡi.

      ở trong ngõ hẻm, hàng xóm láng giềng thường quý mình, thưởng nhắc ở môi: Ai nha Lý Minh à... Mẹ của Lý Minh đúng là nghiệp chướng...

      Mặt Lý Minh Châu chút thay đổi ăn những rau củ thối nát nhặt được, căm hận cắn miếng lớn, biết lão già chỉ nửa bước nữa là tiến vào trong quan tài mắng mẹ , hay là mắng .

      Lý Minh Châu đem ba nghìn rưỡi cùng nhau lớn lên, bảy tám tuổi, từ TV của chủ nhà cho thuê đối diện học được chút đạo lý.

      số đạo lý hữu dụng, có số đạo lý lại vô dụng.

      Nhưng mà Lý Minh Châu tuổi như vậy, lại nhớ kỹ từng lời chủ cho thuê nhà mỗi ngày thổi phồng con mình: Con tôi thi đậu đại học gì, năm kiếm được bao nhiêu tiền, có bao nhiêu nhà ở.

      Mặc dù Lý Minh Châu hiểu, con trai chủ cho thuê nhà ở căn phòng lớn, vì sao chủ cho thuê nhà lại ở trong căn phòng cũ kỹ.

      quay đầu lại nhìn mẹ nằm co quắp giường mắng là tiểu tạp chủng, có chút hiểu ý nghĩ của con trai chủ cho thuê nhà.

      Lúc này Lý Minh Châu liền biết: học có thể kiếm được nhiều tiền.

      Có thể kiếm được nhiều tiền, ở căn phòng lớn, có thể ăn được cơm, mặc bộ đồ mới, còn có thể mời bảo mẫu chăm sóc mẹ nửa sống nửa chết của .

      Lý Minh Châu suy nghĩ về hướng này, bảy tuổi, cầm trong tay ba nghìn năm trăm đồng, tự mình tìm trưởng tiểu học tư nhân đăng kí.

      Giáo viên hỏi người thân của , cha mẹ toilet, bảo mình xử lý trước.

      Trường tiểu học tư nhân ở thành phố H như cá ở sông, dành cho con nhà nông học, giáo viên cũng là: Hạng kém nhất.

      Có thể là do Lý Minh Châu di truyền từ ba , trời sinh nhà diễn thuyết, sắc mặt hoảng loạn thay đổi, bình tĩnh, đem giáo viên hạng kém nhất lừa gạt xoay vòng.

      cầm lấy chứng minh thư giới tính nam của mình, hộ khẩu, báo tên cho mình.

      Mẹ Lý Minh Châu mắng là con bất hiếu, tạp chủng, con chó, có tiền mua thịt cho lão nương ăn, con điếm. Học c** m* mày ấy.

      Lý Minh Châu nhặt cây gậy ở bên ngoài, thô như cổ tay, đập vào đầu giường, mẹ vừa mở miệng mắng , liền cầm gậy đánh vào đầu giường cái. Lý Minh Châu cẩn thận tránh thân thể mẹ , đánh vào chăn đệm dày, lấy thị uy uy hiếp.

      Vẻ mặt Lý Minh Châu lạnh lùng, giống vẻ mặt đứa nên có, , "Mẹ thêm câu nữa thử xem."

      Mẹ Lý Minh Châu dám nữa, im lặng.

      dùng gậy gỗ này uy hiếp mẹ .

      Thực ra Lý Minh Châu cho rằng: Mẹ sai, phải là có mẹ làm điếm đấy sao. Học c** m* n* có được gì .

      dùng gậy gỗ đe dọa chính mẹ mình, buổi tối nấu cơm cho bà ăn, hầu hạ bà wc tiểu, giặt quần áo nấu cơm cho bà.

      ngày mười hai tiếng, vẻ mặt Lý Minh Châu đều rất lạnh lùng, rất độc ác, giống vị nương.

      Ngẫu nhiên lúc dịu dàng, ngồi ở đầu giường mẹ, giảng đạo lý cùng với kẻ điên.

      Hình như ba đạo lý này:

      Thứ nhất, con muốn học.

      Thứ hai, học mới có thể kiếm được tiền.

      Thứ ba, con kiếm được tiền mẹ chết được.

      Mẹ Lý Minh Châu bị điên biết có nghe hiểu những lời hay , điên nhiều năm như thế, cũng gượng chống có chết.

      Lúc Lý Minh Châu còn , cầm gậy gộc uy hiếp mẹ mình, đến sau cửa hàng ăn sáng Ô Ma Hắc rửa bát, ở trong chợ nhặt ít cây vụn, trợ cấp chi phí trong nhà, sống lại.

      đeo khăn quàng đỏ sáu năm, từ màu hồng giặt thành màu trắng, giặt sạch máu tươi của liệt sĩ cách mạng, cuối cùng học đến sơ trung.

      Sáu năm này của Lý Minh Châu đều mặc quần áo nam, ở trường học từ trước đến giờ đến nhà vệ sinh, tóc lúc nào cũng cạo thành đầu húi cua, ngồi nghiêm chỉnh ở trong phòng học: Trang nam nhân.

      Nửa đời trước của , ngoại trừ để cho mình chết đói ở bên ngoài, nhân sinh quan trọng thứ hai chính là đem mình giả dạng thành nam nhân.

      Bản lĩnh của Lý Minh Châu lớn thế nào, tài ăn cho dù tốt, cũng lừa dối được cảnh sát đồn công an.

      Chứng minh thư của bị mẹ điên đổi thành nam, biết năm đó mẹ làm thế nào, nhưng mà lúc này quyết định giả dạng.

      Lý Minh Châu làm thay đổi được xã hội, chỉ có thể thay đối chính mình, cũng may làm trang nam nhân phải là chuyện gì quá phức tạp, chỉ cần học giỏi, cần , mỗi ngày làm mặt lạnh, có người nguyện ý làm bạn với .

      cần bạn bè, chỉ muốn được ăn uống giống như mọi người trong xã hội, có thể được ăn no.

      Nguyện vọng này của lúc kết thúc sơ trung, cuối cùng cũng thực được.

      Lý Minh Châu học xong sơ trung, thành tích rất cao, đứng đầu danh sách, trực tiếp được cử học trường trung học trọng điểm, toàn bộ học phí được miễn trừ.

      Lúc này cũng mở rộng công việc, tìm được con đường làm giàu mới: Giả mạo sinh viên làm bài cho người ta.

      Phương diện dối của Lý Minh Châu rất có thiên phú.

      Trong trường học mặt lạnh lùng, thực ra là tự mình khai thác được rất nhiều công việc: Ví dụ như giúp đỡ làm bài tập, giúp gian dối trong kiểm tra, người tình tôi nguyện, lấy tiền làm việc.

      Lý Minh Châu là học sinh giỏi, giáo viên rất tin tưởng , tuyệt đối tin giúp người ta gian dối. Lý Minh Châu lợi dụng điểm này, giúp tất cả mọi người gian dối.

      Đúng là phụ tín nhiệm của giáo viên.

      Vì vậy Lý Minh Châu tiếp tục phụ trong áy náy, công việc dần dần thuần thục.

      Người khác nghỉ hè làm phần bài tập, nghỉ hè viết 20 phần bài tập, phải miễn phí, chia làm ba chất lượng thượng, trung, hạ, giá tiền mỗi loại khác nhau.

      Lúc này Lý Minh Châu luyện được bản lĩnh, có thể là máy copy hình người: Đó chính là buộc ba chiếc bút bi cùng viết song song.

      Lúc làm việc này thể làm trong vinh quang, mẹ điên của lại ầm ĩ, ầm ĩ long trời lở đất, ầm ĩ làm thể an tâm làm việc.

      Lý Minh Châu vừa cực kỳ lịch giống như người có học, viết lên bài tập: Hiếu có tam, đại tôn tôn thân, tiếp theo nhục, dưới có thể dưỡng... Ý là hành vi hiếu thuận có thể chia làm ba cấp bậc: Cao nhất là lời , hành vi và nội tâm đều phải tôn kính cha mẹ, sau đó là đánh chửi vũ nhục cha mẹ, đối xử tốt với bọn họ...

      Vừa lấy cây gậy ra, vẫn để chăn như cũ, rống lên, "Ngậm miệng cho lão tử!"

      Mẹ liền ngậm miệng.

      Cho nên Lý Minh Châu dám dùng gậy đánh mẹ mình, cũng dám giả mạo sinh viên.

      quen biết Nhị Pháo chính là như vậy.

      Nhị Pháo là người miệng rộng, giọng còn to hơn cả miệng, mỗi ngày cầm lấy cục gạch khắp nơi tìm người quyết đấu, có lần tìm đến cửa nhà Lý Minh Châu, Lý Minh Châu dùng gậy đánh mẹ đánh Nhị Pháo đến kêu cha gọi mẹ, tiếng kêu thảm thiết ôm cột nhà ba ngày dứt, từ đây Nhị Pháo lại thành em trai .

      Đại ca của Nhị Pháo làm giả giấy tờ, mở ngôi nhà làm giả giấy tờ ở đầu ngõ, am hiểu nhất là làm giả giấy tờ: Cuối cùng dễ dàng gì mà truyền ra ngoài, Nhị Pháo vì cách mạng hữu nghị mà cho người em tốt Lý Minh Châu.

      Lý Minh Châu là người giữ chữ tín, miệng rất kín, đây là điểm Nhị Pháo bội phục nhất.

      Chứng nhận sinh viên của cũng do Nhị Pháo làm giả: Bốn thành năm.

      Bốn thành năm là có lý do, trai Nhị Pháo phải làm giả thẻ sinh viên cho Lý Minh Châu, trai cậu ta dù có phát rồ thế nào, cũng thể đưa cho Lý Minh Châu thẻ sinh viên giả này, lúc này Lý Minh Châu mới tốt nghiệp trung học năm nhất đấy!

      Cho nên thẻ này là Nhị Pháo thừa dịp trai cậu ta ra ngoài chơi mạt chược, trộm được.

      Nhị Pháo bị đánh mặt mũi bầm dập, lo lắng , "Lý Minh Nhi, đây là bằng viên đại học Thanh Hoa đấy, cậu được , tôi cảm thấy hơi giả dối."

      chứng minh thư của Lý Minh Châu, tên là: Lý Minh.

      cầm bằng giả, nhíu mày, " phải đại học danh tiếng ai cần cậu."

      Nhị Pháo lo lắng cho , người tốt nghiệp sơ trung, muốn giả mạo sinh viên đại học Thanh Hoa, đúng là rất nguy hiểm, rất là khó khăn.

      Nhưng mà gan của Lý Minh Châu bao nhiêu chứ, là người tài cao dũng cảm, bay giang hồ, có thể vững dạ với bằng này sao.

      Đến bây giờ Lý Minh Châu nhớ lại, đều thể lý giải được trong đầu học sinh trung học làm bằng cái gì, đúng là thép với bùn đất. Khi đó trong đầu chắc là thép với bùn đất.

      cầm chứng nhận tốt nghiệp đại học Thanh Hoa này nộp đơn.

      Người ta hỏi sao lại giống như đứa bé vậy, Lý Minh Châu lắng nghe, chậm rãi , từ thiên văn địa lý đến người và tự nhiên, dụ dỗ ngươi ta sờ được đông nam tây bắc.

      "Đây chính là tuổi trẻ của cháu ạ, dì à, người đừng thấy cháu như vậy, bây giờ mẹ cháu có tuổi rồi, vậy mà vẫn còn bị nhận là sinh viên đấy ạ! Hôm trước đường ấy!"

      chính là dối chớp mắt, dụng cụ phát dối đều dò ra được.

      Miệng lưỡi Lý Minh Châu rất lợi hại, dưới tung bay, có thể đem người chết sống, nịnh nọt như vậy, vậy mà có người tin những chuyện ma quỷ của .

      cứ như vậy lừa được công việc thứ nhất của mình, Lý Minh Châu tự có chừng mực, phụ đạo cao trung năm ba, chắc chắn được, nhưng mà phụ đạo năm nhất, phụ đạo sơ trung, chắc chắn có vấn đề gì lớn.

      khó mà bỏ qua trạng nguyên của tỉnh Z được.

      Đầu Lý Minh Châu chính là giỏi như vậy.

      người đầu óc quá thông minh, công việc lừa đảo quá thuận lợi, khi tiền đến tay, tất phải trả giá chút gì đó.

      Trước đây Lý Minh Châu học rất nhiều bài học, gọi là tái ông mất ngựa, làm sao biết phải là phúc.

      biết tương lai của mình phúc nhiều hơn, hay là họa nhiều hơn.

      Nhưng mà lúc Lý Minh Châu nghỉ hè, lừa dối lão thái bà, dạy thêm cho cháu nội bùn loãng thể trát tường sắp thi của lão thái bà.

      Cháu nội này chính là: Lục Dao.

      Cuộc đời này gặp Lục Dao, biết là phúc nhiều hơn hay là họa nhiều hơn.

      Chỉ có thể chắc chắn điểm, Lý Minh Châu tim phổi nửa đời người, trước đó, tuyệt đối biết dùng tính mạng người có mùi vị gì.

      Tác giả có lời muốn : Mở hố mới ~ thỉnh cầu các vị cất giữ ~

      nên bị chương 01: Lừa... ra là ngọt văn...

      Mặc dù thân thế nữ chủ có chút thảm... Nhưng ra là khẩu thị tâm phi kiêu ngạo... Nội tâm vẫn nỡ bỏ mẹ ... Chắc là... Vừa vừa hận ...
      Last edited: 26/1/18
      Phong nguyet, SiAm, Hiyoko24 others thích bài này.

    4. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      Chương 2: lâu gặp.

      Hai năm sau, trường nhất trung trọng điểm của tỉnh.

      "Nộp bài tập - -"

      Đại diện môn ngữ văn là người bốn mắt đeo kính, mỗi lần lúc cậu ta kêu nộp bài tập, đều sắp làm mình kêu tắt thở.

      Cậu ta thu bài tập giống như khiêu vũ, nhảy từ bục giảng xuống dưới, đến bàn mỗi người đều dùng sách giáo khoa của mình gõ lên.

      Gõ đến bàn Lý Minh Châu, cậu ta lại dừng lại.

      Cậu ta dám dùng sách gõ bàn Lý Minh Châu.

      "Nộp bài tập nghỉ hè ra."

      Lý Minh Châu lấy xấp sách từ trong túi ra, lấy môn ngữ văn ném cho đại diện.

      ngồi u, ít kiệm lời, nghỉ hè tóc cắt, dài quá tai. Gò má tuấn tuấn lãng, trượt từ cằm vào trong áo sơ mi đồng phục, có được mười phần thân thể xinh đẹp, nhưng có mười phần linh hồn thú vị.

      Linh hồn Lý Minh Châu cũng trừ, lạnh lùng từ sâu trong linh hồn ra bên ngoài, ảnh hưởng đến việc kết bạn của .

      ở trong mắt các bạn cùng lớp, đây là soái ca lạnh lùng chết người.

      từ khai giảng năm nhất đến bây giờ, chỉ mình, kết giao bạn bè, ở nội trú, tham gia hoạt động của xã đoàn, chỉ biết học bài.

      Ít kiệm lời, ánh mắt bất thiện.

      học năm, mọi người ngoại trừ biết tên là "Lý Minh", còn lại cái gì cũng biết.

      Đại diện môn bốn mắt cũng dám chuyện với Lý Minh Châu.

      Ngày đầu tiên của học kỳ mới, chương trình học buổi sáng kết thúc, Lý Minh Châu ở lại phòng học, đến căn tin.

      Căn tin có hai cái, cái là căn tin chính quy trường học, có ba tầng, năm nhất và năm hai ăn cùng nhau, năm ba ăn ở tầng phía .

      cái khác chính là qua sân bóng rổ, tiếp tục qua thao trường, ở phía bắc của trường học, có nhà hàng Tây, bên trong bán humburger và thức ăn nhanh tốt cho sức khỏe, cơm ở đây khó ăn hơn nhưng thu hút những người định kỳ đến, nơi này được hoan nghênh hơn cả căn tin, đặc biệt được các đôi nhau hoan nghênh.

      Bình thường Lý Minh Châu ăn ở căn tin, cũng ăn ở nhà hàng này, là học sinh ngoại trú, tự mình mang theo đồ ăn, ngồi bên cạnh nhà hàng Tây, ngồi đất trống sau khán đài thao trường ăn.

      Đồ ở trường học rất đắt, có tiền để mua.

      Ngày đầu tiên khai giảng Lý Minh Châu cũng ngoại lệ, tự mình mang đồ ăn theo, sau đó thẳng đến khán đài: vẫn có chút sĩ diện, muốn ăn ở trong lớp.

      đường đến thao trường, Lý Minh Châu gặp được Nhị Pháo.

      trai Nhị Pháo biết làm cái gì, phát tài, báo tên cho Nhị Pháo vào ban nghệ thuật, vậy mà cũng vào được nhất trung trọng điểm của tỉnh.

      trai Nhị Pháo trực tiếp lược bỏ đủ loại thủ đoạn trong sáng, gặp người liền thổi phồng tiền đồ của em trai mình.

      Lý Minh Châu gặp được Nhị Pháo ở đây, hề kỳ lạ.

      Nhị Pháo thấy Lý Minh Châu, trực tiếp chào hỏi .

      Lý Minh Châu chỉ có người bạn này, huống hồ Nhị Pháo còn cực kỳ có nghĩa khí.

      Vì vậy Lý Minh Châu thu hồi gương mặt người chết đối với cậu ta, khó có được vẻ mặt thả lỏng.

      Lần này Nhị Pháo trông thấy , lại nhiệt tình như thường ngày, trái lại giống như gặp địch vậy.

      Cậu ta vừa nhìn thấy Lý Minh Châu, sắc mặt liền trắng bạch, mở miệng liền Lý Minh Châu, "Lý Minh Nhi, cậu chuyển trường !"

      Lý Minh Châu liếc nhìn cậu ta, "Nổi điên gì thế?"

      Nhị Pháo kích động ràng, "Lý Minh Nhi, chuyện này tôi cho cậu, lúc đầu tôi tin, cậu hãy nghe tôi ..."

      Cậu ta chuyện lộn xộn, "Cậu còn nhớ hay năm ấy cậu tốt nghiệp sơ trung, phải tôi trộm bằng đại học Thanh Hoa cho cậu đấy sao, cậu giả mạo giáo viên dạy thêm kỳ nghỉ hè ấy!"

      Lý Minh Châu nghe cậu ta nhắc đến chuyện này, sắc mặt cũng có chút được tốt lắm.

      Lúc ấy tốt nghiệp sơ trung có thể đầu óc thông minh, nóng đầu làm ra chuyện này, quan trọng là gặp người người , gặp quỷ lại có tài ăn với ma quỷ, còn lừa dối lão thái bà.

      Kỳ nghỉ hè đó Lý Minh Châu quen biết cháu của lão thái bà, tên là Lục Dao.

      tiểu tử thối coi trời bằng vung, cực kỳ lớn lối.

      Lý Minh Châu lên lớp ngày đầu tiên, kết thù với Lục Dao, biết sao bà ngoại cậu ta lại trả công làm Lý Minh Châu nhìn mà thèm.

      Lý Minh Châu bị tiền tài che kín mắt, kiên trì dạy thêm cho cháu trai bà.

      Lục Dao có thể kẻ vô dụng dậy nổi, thành tích kém, Lý Minh Châu đều có mắt nhìn. Hết lần này đến lần khác Lục Dao xem ai ra gì, vẫn trốn học chơi game như cũ, ngày ngày mang vết thương về nhà.

      Cậu ta về nhà lần Lý Minh Châu lại mặt lạnh đứng ở cửa phòng, hỏi cậu ta làm bài tập hay chưa.

      Cậu ta làm cái rắm ấy!

      Lục Dao trông thấy liền phiền, phiền Lý Minh Châu ra vẻ là học trò ngoan: Cậu nhìn chính là ra vẻ.

      Tính tình Lục Dao kém, tính cách cũng kém, mỗi ngày đều ở cùng đám bạn, dường như Lý Minh Châu thiếu nợ cậu mười triệu, hết lần này đến lần khác lấy khuôn mặt trêu chọc hoa đào khắp nơi, tuần đổi bạn mang về nhà, Lý Minh Châu bắt gặp bốn năm lần.

      Học sinh trung học kết giao bạn đều là vì mặt mũi, có xảy ra chuyện gì, đưa bạn về nhà, cùng nhau ăn cơm, rất là ngây thơ.

      Hơn nữa Lục Dao lại như vậy, làm đại ca, bên cạnh chỗ nào mà có mấy người.

      Điều kiện gia đình Lục Dao rất tốt, bố làm quan, mẹ là nghệ thuật gia nổi tiếng, cậu ta đúng là hoàng đế, uống rượu đỏ thịt bò, toàn dùng hàng hiệu, ra vào KTV ca hát đắt tiền nhất ở thành phố H, ngoắc tay là có mười mấy người bạn xấu, tre già măng mọc xách giày cho cậu ta.

      biết vì sao Lục Dao lại muốn tiến bộ, chuyên môn đối nghịch với Lý Minh Châu.

      Đứa trẻ sơ nhị tinh lực dồi dào, thích nhất là thông qua đối nghịch với giáo viên để thăng cấp địa vị của mình trong lòng bạn cùng lứa tuổi.

      Cho dù Lý Minh Châu là giáo viên giả, nhưng cũng coi như là giáo viên.

      Lục Dao lại thích lăn qua lăn lại , bắt nạt , vì vậy mỗi ngày Lý Minh Châu đều dùng dao chém chết Lục Dao trong đầu, vì tiền mà khom lưng chịu đựng Lục Dao lôi kéo qua lại, cuối cùng nhịn đến khi kỳ nghỉ hè kết thúc, cầm tiền lời tạm biệt với Lục Dao.

      Nhưng với tính cách của Lý Minh Châu, chính là tính mang thù, Lục Dao làm đau khổ mấy lần, liền ghi ở trong lòng, có thù tất báo.

      Vì vậy lúc , làm chuyện lớn kinh thiên động địa, làm Lục Dao mất hết thể diện trước mặt đám bạn xấu.

      nghĩ với bộ dạng của Lục Dao, chắc là muốn nhảy dựng lên cầm dao chém vạn lần mới hết giận.

      Lục Dao sĩ diện như thế, chuyện này đủ để cậu ta chán ghét nhiều năm, trở thành lịch sử khó có thể phai mờ trong sơ trung của cậu ta.

      Lý Minh Châu dứt khoát kéo vào sổ đen Q.Q, từ đây tạm biệt Lục Dao, hai bên quên nhau.

      Nếu phải bây giờ Nhị Pháo nhắc lại chuyện đó, đều quên mùa hè mình và Lục Dao đấu trí còn mảnh.

      "Cậu nhắc đến chuyện này làm gì?" Lý Minh Châu cầm lấy hộp cơm, vừa về phía trước, vừa chuyện với Nhị Pháo.

      Đầu Nhị Pháo đầy mồ hôi lạnh, "Chính là liên quan đến chuyện này đó!"

      Lý Minh Châu , "A, chuyện này tôi đều sắp quên mất rồi, sao thế, chuyện tôi giả mạo cậu biết sao?"

      "Vấn đề phải là tôi biết hay ." Nhị Pháo vội vàng lên trước , "Lý Minh Nhi, cậu xem danh sách học sinh năm nhất hay chưa!"

      Vẻ mặt Lý Minh Châu tự nhiên qua cậu ta, còn biết tai họa sắp đến rồi.

      "Tôi cần biết cái này làm gì, tôi lại phải là hiệu trưởng."

      Ngụ ý: Mắc mớ gì tới tôi.

      Có đôi khi Lý Minh Châu chính là khốc như thế.

      Nhưng mà chuyện này khốc quá, Nhị Pháo vội vàng với , "Người học sinh kia của cậu, là Lục Dao, nằm trong danh sách tân sinh viên năm nhất đấy! Ban nghệ thuật, lúc tôi sửa lại danh sách khóa cho lão Viên thấy!"

      Lão Viên là chủ nhiệm lớp 11 ban nghệ thuật, thuận tiện dạy khóa tạo hình mỹ thuật năm nhất.

      "A, ngạc nhiên làm gì, thế giới này trùng tên trùng họ rất nhiều." Lý Minh Châu chỉ nhạc nhiên trong nháy mắt, lại trả lời luôn.

      Nhị Pháo , "Lý Minh Nhi, tân sinh trúng tuyển đều có ảnh chụp mà! thế giới này làm gì có ai trùng tên trùng họ lại còn trùng cả bộ dạng nữa hả! Cậu đừng có mà tin tôi... Tôi ..."

      Nhị Pháo cãi lại , Lý Minh Châu đột nhiên dừng bước lại.

      Đường đến căn tin là xi măng, cây hai bên đường bị gió thổi ào ào rung động.

      Phía trước khán đài thao trường, đám lưu manh vây quanh, đồng phục đeo liểng xiểng, cầm đầu là học sinh nam bộ dạng tuấn lãng lạ mặt, tám mươi chín mươi phần trăm là học sinh năm nhất. Cậu ta ngậm điếu thuốc trong miệng, rất lớn lối, ngẩng đầu lên phơi nắng, vây quanh bên cạnh là nữ sinh eo chân dài, mềm nhũn nằm sấp tựa vào cánh tay cậu ta.

      Cả đám có bốn năm người, vừa vừa cười, dưới đất ném bảy tám tàn thuốc.

      Lý Minh Châu đứng lại, dưới ánh mặt trời yếu ớt có chút phản quang u ám, giữa khán đài có nhóm học sinh, có người nhảy từ xuống dưới, đứng phía trước Lý Minh Châu.

      "Học trưởng, nhìn rất có nhãn duyên, lên hàn huyên lát nhé?"

      Cậu ta lưu manh vô lại, có ý tốt.

      Lý Minh Châu tỉnh táo mở miệng, " có gì hay mà ."

      Người kia quay đầu lại nhìn thoáng qua, tân sinh soái ca khán đài được nữ sinh kia kéo tay, buộc đồng phục ngang eo, nhổ tàn thuốc trong miệng ra, lắc lư theo xuống.

      Trán Lý Minh Châu rơi xuống giọt mồ hôi lạnh, càng nhìn mặt nam sinh xuống càng quen mắt, cho đến khi người này hoàn toàn đứng trước mặt cậu ta.

      Cậu ta ngăn cản mở miệng, "Cậu chuyện cũng sao, Lục có chuyện muốn hàn huyên cùng cậu lát."

      Trong lòng Lý Minh Châu sóng biển nổi lên cuồn cuộn, nhưng mà ngoài mặt hợp tác, thậm chí nghĩ: Hàn huyên em cậu ấy.

      Lục Dao đứng trước mặt , nhìn đầy hứng thú.

      Lý Minh Châu nhìn thấy cậu ta, cũng nhìn vẻ mặt của đối phương, ý đồ nhìn ra chút gì đó.

      Nhị Pháo kinh hãi, "Lục, Lục, Lục Lục... Lục Dao!"

      Lục Dao đứng tại chỗ đợi rất lâu, vừa mở miệng, răng nanh lộ ra, cười có ý tốt, : "Giáo viên Lý, lâu gặp, tốt nghiệp đại học Thanh Hoa đến nhất trung dạy học sao?"

      Cậu ta lại mở miệng , "Cậu đúng là rất khó tìm đấy?"

      Ánh mắt Lý Minh Châu phức tạp, lúc này... Bỏ chạy thục mạng!

      Tác giả có lời muốn : Lục Dao: Con m* n* có thể tìm được cậu rồi.

      Lý Minh Châu: Ông trời muốn diệt tôi rồi!

      Tác giả: Có cừu báo cừu... Có oán báo oán...
      Last edited: 10/1/18
      SiAm, Hiyoko, mattroiden281020 others thích bài này.

    5. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Mình đặt chỗ ngồi cho bộ này nhé hi hi. Mới 2 chương, cảm nhận: tình tiết ảo nhưng cách viết gây phản cảm, làm quá, khá hay. Editor dịch cũng mượt đó, cố lên
      linhdiep17sarah9x thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :