1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tình yêu hữu danh vô thực - Lục Xu (17)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tình hữu danh vô thực
      Tác giả: Lục Xu
      Edit: Mạn Châu Sa
      Thể loại: tình chốn đô thị, hôn nhân ngược luyến.
      Nhân vật chính: Giản Ngưng, Cố Trường Dạ
      Giới thiệu:
      cuối cùng cũng được như mong ước, gả cho người đàn ông mình muốn lấy. Giống như giấc mộng đẹp trong câu chuyện cổ tích , chỉ có mình biết, đó thực ra là cơn ác mộng.​
      saoxoay thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Hôn chi sơ( bắt đầu của cuộc hôn nhân)

      Chương 1: như vậy, hận như thế

      Thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, trong sân lá sớm ngả sang màu đỏ. lá đỏ dưới ánh trăng phát ra những quầng sáng kì lạ, giống như trước khi ma quỷ xuất thường có khí. Ánh trăng qua kẽ lá chiếu xuống ban công tạo thành những đốm sáng màu vàng. Đêm, yên tĩnh, đến nỗi có thể nghe được tiếng gió lùa qua kẽ lá. Trăng hôm nay rất tròn, mặt trăng di chuyển bầu trời, ra bóng dáng đơn độc ban công.

      Giản Ngưng nhìn xuống bóng của chính mình, lát sau mới động đậy chân, chỉ có điều lần này suýt nữa ngã xuống đất. Lâu cử động, chân tê còn cảm giác, thậm chí đỡ nổi thân thể chẳng có bao sức nặng như . Nhanh chóng bám tay vào lan can để tránh tiếp xúc thân mật với mặt đất. Tầm mắt rơi xuống dưới lan can, dưới gốc cây là thảm cỏ xanh mượt. Trước đây từng nghĩ, có thể nhân lúc mặt trời chói chang nhất ngồi dưới gốc cây hóng mát, đáng tiếc, vẫn chưa bao giờ thực được ý nghĩ đó. tại, nghĩ nếu cứ như thế mà nhảy xuống dưới, có phải tất cả kết thúc? Trước đây luôn nghĩ những người tự sát là do họ quá bi quan, hèn nhát, mất niềm tin vào cuộc sống. Bây giờ đến lượt , chết cũng cần có dũng khí, sống cuộc sống khốn khổ cũng cần có dũng khí rất lớn.

      Lan can làm bằng inox, tay vừa chạm vào liền cảm thấy rất lạnh, nắm chặt lấy lan can, cảm giác lạnh lẽo truyền tận vào trong tim.

      Nếu có thể dũng cảm mà nhảy xuống dưới, như thế tất cả kết thúc, “kết thúc” hai chữ có bao nhiêu hấp dẫn. Nếu nhảy xuống, như thế nào, người đàn ông đó rất hài lòng khi nhìn thấy thi thể của . Nét cười kì lạ lên khuôn mặt , tựa như vẻ quỷ dị của lá cây dưới ánh trăng.

      hơn tuần ra khỏi nhà, cũng hơn tuần lời nào. Những người giúp việc ngoài đáp ứng những nhu cầu cơ bản của hoàn toàn chủ động chuyện với . Họ đều biết cái gì tốt cái gì xấu, biết rằng người đàn ông kia thích cho nên càng tránh xa càng tốt, thậm chí còn nhìn với ánh mắt đầy thương cảm.

      từ từ khom lưng, dùng tay xoa chân, sau khi hết cảm giác bủn rủn mới quay vào phòng.

      Nhiệt độ trong phòng ấm hơn bên ngoài rất nhiều, nhưng cũng rất yên tĩnh. lấy điều khiển từ xa để mở TV, chỉ muốn tạo ra chút thanh. Tay vô tình ấn vào phím menu, tiện tay ấn xuống mấy cái, xuất rất nhiều tên bộ phim, tùy tiện ấn xuống phím xác thực (chính là cái phím OK đó), phim liền bắt đầu. bộ phim cũ từ nhiều năm trước đây, khi đó Lưu Đức Hoa vẫn chưa kết hôn sinh con, Trịnh Tú Văn cũng giống như bây giờ, rất ít khi xuất trước công chúng. Phim vừa bắt đầu, Trịnh Tú Văn phát phì xuất trước mặt bạn trai cũ, cũng nhận ra chính mình nữa rồi. (béo quá ý ạ@_@)

      Tay cầm lấy điều khiển từ xa đột nhiên run rẩy, nhanh chóng tắt TV, ngực phập phồng liên tục theo nhịp tim.

      Lúc bật lại TV, màn hình trở lại trạng thái ban đầu. Kênh CCTV phát loạt các tin tức quan trọng gần đây. Lần này hề ấn sai, tùy tiện ấn vài kênh sau đó để điều khiển cách ra xa.

      nằm giường, nghe những lời quảng cáo khoa trương, bỗng nhiên cười. Giống như có loại định luật, những vật được hình dung như "nghìn hoa rơi loạn" luôn là giả. Ví dụ như thuốc trị bách bệnh, hay là câu chuyện cổ tích tình trong tưởng tượng.

      Sau quảng cáo là phát lại các tin tức giải trí. MC với giọng điệu nhàng nhanh chóng giới thiệu ngày trước lế trao giải lớn. Sau đó là chiếu đến cảnh phóng viên phỏng vấn những người dành được giải thưởng lần này.

      Khi MC đề cập đến người dành được giải thưởng Tịch Dung Dung* , Giản Ngưng cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, mắt nhìn vào TV. Người phụ nữ đứng trước hàng chục chiếc micro rất trẻ, khuôn mặt hề trang điểm, lộ ra nụ cười đầy tình cảm. Có điều các bạn phóng viên hình như vẫn chưa chịu thua, đưa ra những câu hỏi hết sức bén nhọn: " Có rất nhiều bạn bè mạng cho rằng đủ thực lực để đạt được giải thưởng này, tất cả là nhờ vào ông chủ phía sau hậu thuẫn. Xin hỏi đối với những lời này có ý kiến gì ?"

      *Tịch Dung Dung: Giải thưởng nghệ sỹ mới xuất sắc nhất

      Khuôn mặt trẻ tuổi xinh đẹp hơi cau mày, sau đó : " Tôi cố gắng nỗ lực làm việc để đạt được chấp thuận của mọi người, khiến cho những tin đồn đó biến mất hoàn toàn."

      Khóe miệng Giản Ngưng lộ ra nụ cười trào phúng, trong giới giải trí quả nhiên ai cũng là diễn viên, đúng, chỉ riêng giới giải trí mà đại đa số mọi người đều là diễn viên. Lại cầm lấy điều khiển đổi kênh, trong TV hai MC dùng giọng điệu phóng đại giới thiệu chiếc điện thoại tay, nào là điện thoại với chức năng chưa từng có, nào là giá thấp chưa từng có...

      Ném điều khiển ra xa, thầm nghĩ quảng cáo chiếu trong thời gian khá dài.

      Nằm xuống bao lâu, liền từ giường đứng lên, ngồi trước tủ đầu giường, mở cửa ngăn tủ , bên trong đựng xấp tạp chí rất dày, có tuần san kinh tế cũng có cả sách báo giải trí. Cố lấy quyển báo ở cùng, tiêu đề báo là "Ông chủ lớn phía sau vị nữ minh tinh mới". Hình ảnh lắm, biết bạn võng hữu thần thông quảng đại nào tìm ra được bức ảnh chung của hai người. Nữ chính là người vừa mới đạt được giải thưởng Tịnh Dung Dung, còn nam chính..... Bỏ quyển tạp chí xuống, thể nở nụ cười. Người đàn ông kia là chồng mình, ngay cả khi chỉ là cái bóng cũng chỉ cần cái liếc mắt cũng nhận ra ta.

      Lúc lại nằm xuống giường, quảng cáo điện thoại trong TV kết thúc, nghiêm túc nghĩ chút, hai MC mặc dù có hơi khoa trương nhưng họ cũng dụng tâm, dù muốn hay học đều phải cố gắng giới thiệu hãng di động mới. Vừa hé ra nụ cười, liền cứng ở môi. làm cái gì? thương hại người khác sao? Người cần thương hại mới là nhưng có ai đến thương xót cho sao?

      tự chủ vuốt mặt mình, chỗ sưng mặt tiêu tan, hoàn toàn nhìn ra dấu vết.Chạm vào cũng còn cảm giác đau đớn, tất cả dường như chưa hề xảy ra. Nhưng bản thân biết , mùi vị của mười cái tát mặt là như thế nào.

      Bỏ tay xuống, truyền hình phát sóng video hai vợ chồng cãi nhau vì người vợ phát chồng ngoại tình. thầm nghĩ, vẫn còn sức để mà làm loạn việc hạnh phúc. thể nguyền rủa bản thân mình sao lại chọc tức người đàn ông kia. Nhưng như thế cũng tốt, mười cái tát kia nhắc nhở bản thân để sau này làm việc ngốc nghếch.

      Tay nhàng tạo thành quả đấm, nhàng cắn vào chỗ lồi lên ngón trỏ. Ngày đó giống như kẻ điên, chọc giận ta bỏ qua, dùng những lời lẽ ác độc nhất để mắng ta. Mà lại dùng tay nắm lấy cằm . nhìn vào trong mắt người đàn ông đó, trước đây chưa từng hận ta, do đó đánh vào đúng huyệt chết của ta "Quan Điềm chết là xứng đáng"

      ta cho phép tiếp, càng hết sức mắng người phụ nữ đó: " ta là người phụ nữ ghê tởm, là kẻ tiện nhân, chết là xứng đáng." vừa cười vừa .

      " xứng đáng nhắc đến tên của ấy, thử nhắc lại lần nữa xem?"

      "Quan Điềm là..."

      cái tát mạnh mẽ hướng về phía , động tác vừa nhanh vừa mạnh.

      ngã xuống mặt đất nhưng vẫn khóe miệng vẫn mấp máy: " ta xứng đáng, chết..."

      Lại cái tát rơi mặt .

      nhắc đến người phụ nữ đó mười lần nhận được mười cái tát. Mặt sưng vù lên ra hình dạng gì nhưng trong lòng lại cảm thấy hết sức thoải mái. Đây là lần đầu tiên mắng người phụ nữ kia, nhận được mười cái tát trừng phạt. Tất cả khiến cho hiểu được vị trí của người phụ nữ kia trong lòng ta, đồng thời cũng giúp cho đối với người đàn ông kia hoàn toàn hết hy vọng.

      ta là kẻ tàn nhẫn. Đứa ở trong bụng ba tháng, thậm chí có thể cảm nhận được đứa trong bụng từng ngày từng ngày lớn lên. Nhưng ta vẫn buông tha cho , biến đứa con trong bụng thành đám máu loãng. Khiến cho trơ mắt nhìn con của mình mất , cũng đem tia hy vọng cuối cùng của mang .

      rất hối hận. Nếu có thể, hy vọng cuộc đời này chưa từng gặp người đàn ông tên Cố Trường Dạ.

      Tỉnh dậy là khi trời sáng hẳn, đứng dậy chải đầu. Mấy sợi tóc bị nước mắt dính chặt mặt khiến cho da mặt bị kéo đau. Đứng ở trước gương, mắt có vài phần sưng là dấu vết chứng tỏ cho đêm qua vừa khóc. ràng hi vọng mình trở thành người mạnh mẽ, nhưng cuối cùng lại càng yếu đuối. Từ khi nào trở thành loại người mà trước đây chán ghét nhất.

      Dùng nước lạnh hắt lên mặt, nước trong vắt nhưng lạnh buốt khiến cho trở nên tỉnh táo hơn. nhìn bản thân ở trong gương, tóc ướt bay lung tung, nước đọng lại mặt thậm chí còn rơi áo ngủ.. Lôi thôi nhếch nhác, giống người điên. Có lẽ điên rồi cũng tốt, cần phải thoát ra khỏi thế giới tăm tối.

      Sửa sang lại bản thân đôi chút rồi xuống lầu. Dù sao bản thân lôi thôi cũng chỉ có mình nhìn thấy.

      Khi đến đoạn vòng tròn cầu thang, mắt nhìn thoáng qua phía dưới. Toàn thân đều dựng đứng cả lên. Người đàn ông ngồi sofa, trong tay cầm tờ báo tùy ý lật xem. Bộ tây trang tinh xảo bao bọc lấy cơ thể, giống như tác phẩm nghệ thuật vừa được điêu khắc, cả người tràn đầy khí chất cao quý. Ngũ quan kiên nghị, mày rậm, mắt to, mũi cao, tất cả tạo thành khuôn mặt mà từng cho là hoàn mỹ nhất.

      Cảm nhận được ánh mắt của nhàng nhướn mày, ngẩng đầu nhìn cái rồi phân phó Trương tẩu đem bữa sáng lên.

      Máu trong người Giản Ngưng cũng bởi vì cái liếc mắt này mà thả chậm tốc độ. Cho dù muốn thừa nhận nhưng phản ứng trong cơ thể gián tiếp thể sợ người đàn ông này. Từ khi khiến cho xóa sạch đứa con, từ khi chút do dự cho mười cái tát bắt đầu sợ người đàn ông này.

      ta trở về từ lúc nào, điều này liên quan gì tới . Từ khi đưa bé đầu tiên của mất liền chuyển sang phòng khách ngủ. Khi đó đối với ta còn chưa hoàn toàn tuyệt vọng, thầm nghĩ tỏ ra giận dỗi để cho ta dỗ dành mình. Ý nghĩ đó có bao nhiêu ngu xuẩn, người đàn ông này vốn dĩ để ý đến ngươi, làm sao có thể vì giận dỗi mà hạ mình dỗ dành. nhớ tới trước đây, bởi vì ba quên mất mua đồ chơi cho nên trốn trong phòng giận dỗi. Mẹ lấy ra gói ô mai, vừa dỗ dành mình vừa đút cho mình ăn. Răng nanh của tốt, mẹ luôn đồng ý cho ăn đồ ngọt, vì thế luôn cho rằng ô mai là thứ ăn rất ngon.

      tại, trong miệng chỉ còn lại vị đắng mà thôi.

      chậm rãi xuống lầu, bước chân rất , mặt cũng có biểu cảm gì.

      Khi ngồi vào trước bàn ăn, Cố Trường Dạ mới nhìn . Đối với bộ dạng lôi thôi của khá gai mắt cho nên chỉ liếc nhìn cái rồi thu hồi ánh mắt.

      uống cháo trắng mịn. lại có cảm giác thể nuốt nổi. Gạo mềm nhuyễn ở trong cổ họng lại hề có cảm giác thèm ăn. Chỉ có thể ép chính mình cố gắng nuốt trôi.

      Cố Trường Dạ ăn xong rất nhanh, lấy khăn lau miệng xong nhưng hề có ý đình rời mà nhìn nàng chăm chú. " Coi mình là đại tiểu thư sao, bữa cơm mà cũng ăn lâu như thế, có biết phút công ty kiếm được bao nhiêu doanh thu ?"

      Tay cầm thìa cứng đơ, Giản Ngưng đem thìa đặt xuống, lấy khăn lau miệng: " Có việc sao?"

      Thấy động tác này của , Cố Trường Dạ mới bảo người giúp việc thu dọn bàn ăn, còn về việc ăn no hay chưa hề quan tâm.

      "Cần tham dự" nhàn nhạt phun ta mấy chữ.

      hề có ý thương lượng, chẳng qua chỉ là thông báo với mà thôi. ra vẫn còn giá trị lợi dụng. Thực ra có quan hệ gì đâu. mặt còn gắn mấy chữ "Chính bài phu nhân" có ích rồi. Chẳng lẽ ta biết miệng lưỡi thế gian rất đáng sợ sao?

      gật gật đầu, hề có ý phản bác.

      khác thường của khiến cho nhìn nhiều thêm cái. còn tưởng rằng phản bác, ngờ lại dễ dàng đồng ý như vậy. Lúc này mới cảm thấy đúng là dễ chơi, ban đầu còn nghĩ giơ ra móng vuốt vô cùng sắc nhọn vậy mà tại gần như biến mất .
      Nhược VânNữ Lâm thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hôn chi sơ
      Chương 2: Tình bạn giữa hai người phụ nữ thể bền vững
      Edit: Mạn Châu Sa
      Giản Ngưng trang điểm , thay bộ quần áo mà cho là phù hợp nhất.Lúc này với cùng với Cố Trường Dạ ngồi vào xe. rất lâu ngồi xe của ta, lần cuối cùng biết là tham gia bữa tiệc gì. Lần đó ngồi trong xe, nghĩ đến với thân phận là vợ của ta cảm thấy vô cùng vui vẻ. Lúc này cũng ngồi trong xe của ta nhưng lại tìm được cảm giác vui vẻ trước đó.
      tự cho mình là vợ ta, thậm chí còn nghĩ đến tương lai của bọn họ. có con, con trai giống như , cao lớn, đẹp trai và con tốt nhất là nên giống . ra rất sợ đau, thời còn học đại học từng với bạn học: Nếu như kiếp này có người khiến cho tình nguyện sinh con cho họ nhất định người đó đánh cắp được trái tim của . hề nghĩ đến ngày, muốn có con mà người đàn ông đó cho rằng xứng đáng.
      đau đớn lên gương mặt , lấy tay chạm vào bụng. Có thể hơn tháng trước trong đây vẫn tồn tại sinh mệnh bé, rất mong đợi vào sinh mệnh bé đó. Bây giờ còn gì nữa rồi. Nơi đó hoàn toàn trống rỗng, cũng giống như trái tim lúc này, hoàn toàn trống rỗng.
      Cố Trường Dạ nhìn thấy nét mặt từ gương chiếu hậu: " Bày ra vẻ mặt oán phụ này là để cho ai xem? Người biết tình còn cho rằng bị tôi ngược đãi."
      khuôn mặt mang theo nụ cười nhạt, quay đầu , muốn ta nhìn thấy nét mặt của bản thân. Khi mới kết hôn, chỉ cần hơi vui đều biểu mặt, hy vọng ta có thể nhìn thấy rằng vui, hy vọng ta có thể quan tâm đến mình. tại hiểu rồi, ta nhìn thấy vui có lẽ trong lòng cảm thấy vui sướng.
      Xe dùng lại, cũng chuẩn bị xuống xe. Cố Trường Dạ động tác nhanh hơn rất nhiều, trực tiếp đem từ trong xe lôi ra, nhìn thấy khuôn mặt trang điểm nhợt nhạt của , mặt đen lại: " cố ý phải ? Muốn thể rằng Cố Trường Dạ tôi đối với rất bủn xỉn? Ngay cả mỹ phẩm cũng là loại rẻ tiền?"
      mấp máy khóe miệng, thèm nhìn ta, để cho ta kéo vào trong gian phòng. Bề ngoài căn phòng có gì đặc biệt ngoài vẻ lộng lẫy sáng chói, trực tiếp đẩy đến, ra lệnh : " Trang điểm cho ta để có thể gặp người khác."
      "Này, này, này, đối với phụ nữ phải dịu dàng chút chứ!" người đàn ông xuất với giọng the thé cường điệu, hoàn toàn có thể làm diễn viên đóng thế. ta nhìn Giản Ngưng từ xuống dưới: “ Người đẹp, đừng để ý đến ta, ta chính là ông già hiểu phong tình."
      Cố Trường Dạ hướng khuôn mặt lạnh tới, người đàn ông kia liền ho khan mấy tiếng: " khụ, khụ, khụ, nhất định phải trang điểm cho ấy đẹp, diễm áp quần phương*."
      Diễm áp quần phương: chỉ vẻ xinh đẹp quá mức nổi bật có thể áp đảo tất cả những người khác.
      Cố Trường Dạ khinh thường hừ tiếng: " tham gia hôn lễ mà "diễm áp quần phương", Ngô Kim Dương ngươi có chủ ý gì?"
      Ngô Kim Dương nhanh chóng vỗ vỗ vào đầu mình:" Ôi chao, xem trí nhớ của ta này, sao lại quên mất hôm nay là ngày đại hôn của Lạc Thiếu cơ chứ. là đáng đánh đòn."
      Trường Dạ thèm để ý đến Ngô Kim Dương bịa lý do thoát tội. Ngô Kim Dương thấy thế bèn kéo Giản Ngưng trang điểm. Phát Giản Ngưng có khuôn mặt tồi, khỏi cười : “ Cố lão đại của chúng ta...." Có lẽ nghĩ đến điều gì đó, sửa lại lời :“ Nhãn quang của Cố Thiếu là tình tường, nhìn khuôn mặt nhắn này.... Chậc chậc chậc."
      Giản Ngưng hề đáp lại, để cho Ngô Kim Dương xem khuôn mặt mình như đồ chơi mà xoa nắn.
      Ngô Kim Dương có lẽ cảm thấy tâm trạng tốt, trêu chọc :"Cố thiếu có thể mang đến đây có nghĩa là trong lòng ta giống với người bình thường, nên vui lên chút..."
      Đến lúc này Giản Ngưng mới hiểu , ta có lẽ cho rằng với Cố Trường Dạ.... cũng cần phải giải thích, cứ để mặc ta hiểu lầm cũng được. Thân phận gì đối với cũng có gì khác biệt.
      giống như sản phẩm được Ngô Kim Dương đem ra triển lãm, thậm chí còn kèm theo lời thuyết trình. Cố Trường Dạ liếc nhìn cái rồi lập tức rời . Mà đứng phía sau ta.
      Vừa bước vào nơi diễn ra hôn lễ đám người tiến đến tiếp đón. Những người này gặp qua mấy lần, sau khi nhìn thấy đều gọi tiếng "Chị dâu". Cố Trường Dạ nghe thấy cách xưng hô này mặt đông cứng lại. Giản Ngưng cũng để ý thấy gượng ép giữa . Ngày bọn họ kết hôn những người này cũng gọi như thế, lúc đó còn cảm thấy được tự nhiên, cho rằng cách gọi này khiến già khá nhiều. Nhưng đến tại mới hiểu , có lẽ trong lòng Cố Trường Dạ hoàn toàn xứng với cách gọi này.
      Con người quả nhiên phải có trải qua mới cảm nhận rằng những việc mình từng làm ngu xuẩn như thế nào.
      Kết hôn là tam thiếu của "Hoàng Thành"_ Lạc Minh Khải, lấy con duy nhất của Mộc gia_ Mộc Lương Tây. Những người này có lẽ là là em của họ. Tựa như có quy định tự nhiên , chỉ cần trong đám người đó có người kết hôn những người còn lại làm phù rể. Chính vì thế mà đội ngũ phù rể mới hùng hậu như thế này. Đây cũng là lần đầu tiên Giản Ngưng đứng gần đám người này như thế. hiểu về bọn họ chỉ biết bọn họ là em kết nghĩa, từng chịu ân huệ của Cố Trường Dạ cũng đồng thời là những người cùng với Cố Trường Dạ tranh giành thiên hạ.
      Giản Ngưng bên cạnh Cố Trường Dạ, thỉnh thoảng lại có người tới chào hỏi Cố Trường Dạ. Lúc nhắc đến chuyện làm ăn, Cố Trường Dạ chỉ cần trực tiếp câu" Ngày như thế này nên nhắc đến công " khiến cho những người này tự động rời . Tại thành phố An Xuyên, kết hôn là việc rất thiêng liêng, người đến tham dự đám cưới nhất định phải cùng với vợ mình hoặc là đối tượng kết hôn. Như thế mới bày tỏ được chúc phúc đối với dâu chú rể. Nếu như cùng là người thể lộ ra ngoài ánh sáng (tình nhân) chính là bày tỏ bất kính đối với chủ nhà. Bởi vậy mà những người chuyện cùng với Cố Trường Dạ nhiều lần nhìn đến Giản Ngưng, thuận tiên buông những lời ca ngợi .
      dâu chú rể xuất trước mặt mọi người. dâu là người phụ nữ rất xinh đẹp, mặt vẫn còn nét ngây thơ của thiếu nữ khi . Giản Ngưng nhìn dâu, dâu với đôi mắt tựa như lưu ly nhìn xung quanh khiến cho nghĩ đến bản thân mình. Trước đây, khi gả cho Cố Trường Dạ cùng là dáng vẻ này sao? Coi ta là người mà kiếp này mình có thể dựa vào, là bến đỗ suốt đời. Khi đó nhìn áo cưới người mình, nghĩ rằng tình cũng đẹp đẽ thuần khiết như chiếc váy cưới ấy.
      trường hôn lễ hết sức náo nhiệt, người tới đều là những danh hào, có thể nghĩ, tại ai dám cho "Hoàng Thành " mặt mũi. giống như bị kéo tới đây làm bình hoa hoàn toàn cần gì cả. Chỉ trong chốc lát nhìn thấy Cố Trường Dạ, vậy dứt khoát cũng cần để ý đến ta. Nếu như theo tính cách của trước đây nhất định rời khỏi chỗ này. Tâm tình thay đổi, ra có rất nhiều việc cũng có thể bỏ qua.
      " Đó chính là con Giản Trung Nhạc, cũng là bất hiếu, vẫn có thể bình yên đứng bên cạnh Cố Trường Dạ như vậy."
      " Nghe bước tiếp theo của Cố Trường Dạ là xử lý hoàn toàn Giản thị, ta có lẽ cũng chỉ có thể hạ thấp địa vị của chính mình."
      Giản Ngưng làm như nghe thấy những lời ấy, tìm đến chỗ ít người.
      " Ah, cục trưởng X cũng tới, lần trước phải dùng những lời bịa đặt gây rắc rối cho chúng ta hay sao?" Lão Thất trong tay cầm ly rượu, trong mắt lóe lên tia châm chọc.
      Lão Lục khẽ nhếch mắt " Thôi , người ta dùng hành động biểu thị thành ý rồi!" xong khỏi vỗ vai lão Thất.
      " chuyện cẩn thận chút, đừng nên cái nên cũng ra" Cố Trường Dạ liếc nhìn bọn họ, ràng nghĩ đến chọc phải phiền phức gì " thứ cần nên động vào cũng đừng động"
      Bọn họ đều biết rằng Cố Trường Dạ sau khi có được quyền thế, việc đầu tiên làm phải là trả thù những kẻ từng đắc tội với mà là ra sức tẩy trắng, thậm chí vì thế mà đắc tội với ít người. ta làm như thể chẳng qua là muốn mọi người được tự do hơn, hy vọng tương lai phát sinh ra việc gì mà mình nắm vững. Bời vì cho người có cẩn thận đến mức nào cũng thể để lại dấu vết.
      Mọi người lập tức cau mày gật đầu.
      " Lão Tứ đâu rồi?" Cố Trường Dạ đảo mắt vòng hỏi.
      Nhưng chỉ có người ít khi nói_ Lão Tứ mở miệng: " Từ ca phủ nhận là kẻ độc thân."
      Cố Trường Dạ hừ tiếng cười: " Vậy bảo cậu ta đem người phụ nữ của mình đến đây cho mọi người xem."
      An Diệc Thành qua lại với nữ minh tinh nhưng lại thường xuyên thể ra những tin tức , lại cũng thấy có chút nào là chân . Bọn họ tò mò về con trai của An Diệc Thành. Nhiều năm như vậy mà đến mẹ đẻ cũng gặp, mà An Diệc Thành gần như hề có hứng thú với việc này. Khiến cho bọn họ hiếu kỳ của bọn họ ngày càng lớn.
      Cố Trường Dạ vẫy vẫy tay, kêu bọn họ mau đến chỗ Lạc Minh Khải chắn rượu, mọi người lúc này mới rời .
      Giản Ngưng thầm nghĩ rằng mình vận khí quá kém, vốn dĩ muốn tìm nơi yên lặng có người đến. gần năm nay càng ngày càng thích những nơi có nhiều người, chỉ cần có nhiều người cảm thấy khó chịu, thỉnh thoảng còn cảm thấy tức ngực. Giống như loại rối loạn ám ảnh cưỡng chế, có lẽ cũng thể coi như là có bệnh. Ngay cả cầu nhoi này cũng được thỏa mãn, phía trước hình như có người cãi nhau. đứng trước cửa ngây ra lúc, chuẩn bị rời nghe thấy câu : “ Từ Triệu Luân, con mẹ nó ngươi xong chưa hả?'
      Đây là cuộc hôn nhân rất thần kỳ, chẳng qua là chuyển đổi tên người có điều đáng lẽ ra người đàn ông lấy chị hôm sau lại thành cưới em . Lời đồn nhiều kể xiết, phiên bản được truyền chân thực nhất là em vợ quyến rũ rể, hơn nữa còn biến rể trở thành chồng mình.
      Giản Ngưng tò mò cũng phải vì điều này, chỉ là hồi tưởng trong chốc lát bên kia dừng cãi nhau. Nữ chính chạy ra trước, vốn dĩ cứ như thế mà qua Giản Ngưng nhưng bước chân lại dần chậm lại.
      Giản Ngưng cười với ấy, định cất tiếng chào hỏi.
      Tiết Giai Nhu quan sát Giản Ngưng từ xuống dưới " Bạn sống có tốt ?" Khi hỏi những lời ánh mắt toát lên vẻ hoài nghi.
      Giản Ngưng và người phụ nữ xinh đẹp này ra hề thân quen cho lắm, chỉ là hai người đều là bạn của Trình Vũ Phỉ. Trình Vũ Phỉ là bạn tốt nhất ở đại học của Giản Ngưng, mà Tiết Giai Nhu lại là bạn thân từ đến lớn của Trình Vũ Phi. Nhờ có Trình Vũ Phi mà hai người bọn họ mới có quen biết. Hai người gặp qua vài lần nhưng cũng thân thiết lắm.
      “ Mình sống cũng ổn, Vũ Phỉ bây giờ thế nào rồi?" Giản Ngưng chỉ biết là sau này trong nhà Vũ Phỉ xảy ra việc gì đó, còn cụ thể ra sao cũng biết. Đến bản thân cũng xảy ra rất nhiều việc, đâu có thể quan tâm đến Vũ Phỉ.
      " Vũ Phỉ vẫn có thể vượt qua được. Nhưng còn bạn, Vũ Phỉ hỏi về bạn rất nhiều lân, cuối cùng mình cũng có thể trả lời ấy rồi." Tiết Giai Nhu cười cười, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ đến mức phụ nữ nhìn cũng ngây người.
      Mà đàn ông qua Tiết Giai Nhu ngay cả tốc độ cũng hề thay đổi.
      Giữa hai người quá thân quen cho nên chuyện cũng rất khách sáo, cũng có nhiều chuyện để . Tiết Giai Nhu có lẽ cũng cảm thấy thế, chuyện bao lâu rời .
      Giản Ngưng nhìn bóng lưng Tiết Giai Nhu, có những thứ thể nào lảng tránh. Có người hỏi bạn học thời đại học là ai là Trình Vũ Phi. Nhưng nếu hỏi ai là bạn tốt nhất trả lời là Quan Điềm.
      luôn muốn nhắc đến cái tên Quan Điềm, cũng như muốn cuộc sống của mình tràn ngập những điều hay. Lúc nàng đọc tiểu thuyết còn phỉ nhổ nhân vật vì đàn ông mà phản bội bạn bè tuyệt đối tin rằng ngay sau đó và Quan Điềm cũng rơi vào trường hợp ấy. Chỉ là sau này biết được quá muộn.
      Cũng giống như trước kia hề nghĩ rằng người trong lòng Cố Trường Dạ lại là Quan Điềm.
      vĩnh viễn cũng nghĩ đến ngày nguyền rủa Quan Điềm chết là đáng đời.
      Cơn đau ở ngực nhanh chóng lan đến toàn thân khiến cho đứng cũng vững. Chỉ có thể dựa vào tường mới chống đỡ được lát.
      Nhược Vân thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3: Nếu sau này thể gặp được người đàn ông đối xử tốt với có thể gặp họa.

      Giản Ngưng quen Triển Hằng trước Quan Điềm, nhà Triển Hằng rất gần nhà , cấp hai và cấp ba học cùng trường, hơn nữa còn là bạn học cùng lớp. Đó có thể coi như là duyên hiếm có, cho nên đối với bạn hàng xóm càng thân thiết. Khi đó Triển Hằng luôn đến sớm gọi học, đường còn có thể thầm oán khiến cho cậu ta rước thêm mệt mỏi. Bởi vì Giản Ngưng có tính khí của đại tiểu thư, thích ngủ nướng cho nên mỗi khi rời giường phải bắt Triển Hẳng đợi rất lâu.

      Giản Trung Nhạc thường giỡn, nếu như có Triển Hằng biết ra sao. Khi đó cha mẹ bọn họ đều thích trêu đùa hai người, bởi họ luôn cảm thấy với Triển Hằng thành đôi. Họ cho rằng như thế cũng là có lý do cả, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, nam thanh nữ tú, nếu theo trong mấy tình tiết trong tiểu thuyết bọn họ cũng coi như là đôi. Chỉ có bản thân hai người mới hiểu, giữa bọn họ hề có tình cảm nam nữ, Giản Ngưng coi cậu ta như trai mà Triển Hằng cũng coi như em .

      đến cũng kỳ lạ, thực ra Giản Ngưng cũng có trai. Giản Nhất Phàm rất cưng chiều nhưng lại dành rất ít thời gian cho , luôn cùng đám bạn bè tụ hội chỗ. Triển Hằng cũng có em nhưng hình như mẹ của cậu ta thân thể tốt, lúc sinh cậu ta rất khó khăn, đến khi sinh em càng khó hơn. Đứa kia còn chưa ra đời mất.

      Triển Hằng rất thỏa mãn khi có Giản Ngưng là em , đồng thời Giản Ngưng cũng rất chờ mong đối với vị trai Triển Hằng này.

      Cách nhà bọn họ xa có cái hồ khá lớn, xung quanh bờ hồ có liễu rủ. Giản Ngưng và Triển Hằng khi đó rất thích ngồi dưới gốc liễu rủ, khua chân dưới nước, nhìn cái bóng của mình dưới nước.

      "Bọn họ chúng ta rất xứng đôi." đến điều này, Giản Ngưng luôn nhịn được cười. Lần đầu tiên nghe đến rất đỗi ngạc nhiên, hoàn toàn nghĩ đến vấn đề này cho dù những người lớn hay là đùa giỡn. thậm chí còn suy nghĩ rất kỹ về vấn đề này và có tình cảm với Triển Hằng.

      " Đừng có nằm mơ, mình bao giờ thích đại tiểu thư hết ăn lại nằm như cậu." Triển Hằng lười biếng cất câu.

      Cho dù biết là như thế nhưng khi nghe cậu ta như thế vẫn tránh khỏi nổi giận, ngừng giày vò gốc liễu rủ xuống khiến cho cậu ta cũng được bình yên.

      Rất kỳ lạ, Giản Ngưng ghét bỏ Triển Hằng là kẻ khô khan, thú vị nhưng vẫn nguyện ý chơi cùng cậu ta. Triển Hằng cũng thích tính tình đại tiểu thư của nhưng ngày nào cũng tới gọi cùng học, thay cầm cặp sách nặng, dùng tiền tiêu vặt để mua đồ ăn ngon cho , mặc kệ hết đánh lại mắng cậu ta.

      Khi đó Giản Ngưng luôn cho rằng và Triển Hằng mãi mãi như thế, dù ghét bỏ nhau nhưng bao giờ rời xa nhau. phải là có người thích Triển Hằng, chỉ cần nam sinh có khuôn mặt đẹp trai ai cũng thích, còn những thứ khác đều cần tính đến.

      Triển Hằng nhiều lần ủ rũ mắng rằng " Tất là do cậu ảnh hưởng đến vận đào hoa của mình." Các thể chấp nhận rằng bên cạnh Triển Hằng luôn có xinh đẹp như hình với bóng, thậm chí còn có lời đồn đãi bọn họ là người nhưng chịu thừa nhận.

      Lên trung học, loại tình huống này rốt cục cũng có chuyển biến theo hướng tốt đẹp. Bởi vì Giản Ngưng chọn khoa văn còn Triển Hằng chọn khoa lý. Triển Hằng bọn họ nhất định phải chúc mừng vì rốt cuộc cậu ta cũng thoát khỏi phiền toái là .Giản Ngưng mắng cậu ta, uống rượu nhịn được ôm cậu ta khóc rống, đó là lần đầu tiên cảm nhận sâu sắc được cảm giác ly biệt.

      Giản Ngưng đem hết nước mắt nước mũi lau lên người cậu tạ: “ Về sau còn có người chép bài tập cho mình cũng có ai xin phép nghỉ thể dục cho mình. còn ai khi tan học chạy mua nước cho mình..."

      Triển Hẳng vỗ lên đầu .

      Sau khi chia lớp, Triển Hằng vẫn luôn chờ đến trường. Chỉ có điều, dần dần hai người trở thành ba người cùng đến trường. Triển Hằng thích đại mỹ nữ ở khoa văn của cô_ Quan Điềm. Quan Điềm này tên cũng giống như người, là mỹ nữ dịu dàng, ngọt ngào, lúc cười lên hai má lúm đồng tiền nho khiến cho người khác khi nhìn thấy cũng vui vẻ lên. Giản Ngưng luôn cho rằng Triển Hằng Quan Điềm có lẽ cũng là do nụ cười này.

      *Điềm (甜): ngọt

      Triển Hằng vẫn rất quan tâm đến Giản Ngưng nhưng cũng giống như trước kia. Chính Triển Hằng quan tâm đối với Giản Ngưng là của người trai đối với em , còn đối với Quan Điềm quan tâm đối với người mình .

      Chứng kiến tình cảm của Triển Hằng và Quan Điềm ngày càng sâu đậm Giản Ngưng nhin được chua sót. phải là do ghen mà là người con trai từng thích như thế giờ lại biến thành của người khác.

      với Quan Điềm cũng trở thành bạn tốt. Hai người bọn họ cùng nhau giấu Triển Hằng nhìn ngắm những chàng đẹp trai trong trường chơi bóng rổ, khiến cho Triển Hằng phải khắp nơi tìm bọn họ. Khi đó Triển Hằng nỡ mắng Quan Điềm, luôn trách Giản Ngưng là kẻ chuyên gây ra rắc rối. Nếu Giản Ngưng được xem như là công chúa Quan Điềm chính là bé lọ lem chiếm được chàng hoàng tử.

      Điều kiện gia đình của Quan Điềm được tốt, có người cha quanh năm nằm giường, mẹ ấy do nhịn được khổ cực như thế này nên sớm bỏ . năm cấp ba, Quan Điềm nghỉ học do gánh vác được học phí, hơn nữa ấy cũng muốn thi đại học. Bệnh tình của bố ấy rất nghiêm trọng, ấy mỗi ngày đều phải chăm sóc cho cha mình.

      Triển Hằng thể cùng Giản Ngưng nữa mà là đến nhà Quan Điềm, giúp ấy chăm sóc người cha bệnh tật. Giản Ngưng chưa từng nhìn thấy Triển Hằng như thế, chính là đêm hôm ấy Triển Hằng vô cùng nghiêm túc với Giản Ngưng: " Đời này mình lấy ai khác ngoài Quan Điềm, mình ấy."

      Lúc đó vẫn chưa hiểu được loại tình cảm sâu đậm ấy, chỉ biết rằng vì Quan Điềm mà Triển Hằng thay đổi rất nhiều. Thậm chí cậu ấy còn vì chăm sóc Quan Điềm mà cãi lại cha mẹ, rồi sau đó chịu tất cả mọi khổ cực.

      Giản Ngưng cũng thường đến thăm Quan Điềm. Khi bố ấy qua đời, và Triển Hằng luôn bên cạnh ấy. Nhìn tình cảm giữa Quan Điềm và Triển Hằng, nghĩ ngày nào đó cũng tìm được hoàng tử cho chính mình.

      tin tưởng rằng ngày ấy nhanh đến thôi.

      tại Giản Ngưng hơi chút lại ngẩn người lúc lâu. Lúc hồi phục lại tinh thần việc đầu tiên muốn làm là phải đến nơi khác mà là lấy tay xoa bóp chân mình, tránh cho trực tiếp ngã xuống đất. Nhất là ở những nơi đông người, tin rằng nếu như ngã xuống đất Cố Trường Dạ tỏ ra thái độ gì. Ở nơi đông người như thế, ta có lẽ cho rằng là cố ý để ta mất mặt.

      tìm lúc mới nhìn thấy bóng dáng của Cố Trường Dạ. Tiến đến chỗ ta mới phát ta uống rượu. vốn cho rằng ta uống rượu. nhưng hôm nay lại bị nhân vật chính Lạc Minh Khải mời rượu nên nhất định phải uống. nhìn sắc mặt của Cố Trường Dạ, biết ta nghĩ gì.

      Có người nhìn thấy Giản Ngưng, tựa hồ như nhìn thấy vị cứu tinh: " Chị Dâu, đại ca uống rất nhiều rượu, phiền chị đưa đại ca về nhà." Giản Ngưng chuẩn bị mở miệng, Cố Trường Dạ lại gọi Lạc Minh Khải uống rượu tiếp. Giản Ngưng nhất thời biết làm như thế nào.

      dâu từ ở bên kia đỡ áo cưới đến khuyên Lạc Minh Khải uống rượu ít . Lạc Minh Khải lại hề để ý đến: " Uống nào, mọi người đứng làm gì thế, uống nào, hôm nay tôi rất vui."

      Mặc dù là như thể nhưng những người ở đây ai cũng cảm giác được cảm xúc của chú rể hình như đúng lắm. Mọi người bày ra khuôn mặt tươi cười, muốn làm cho cục diện trở nên khó khăn. Giản Ngưng tiến lên phía trước, còn chưa chạm tới Cố Trường Dạ bị ta đẩy cho cái : " cho rằng là ai?"

      cho rằng ta hoàn toàn say, nếu làm sao có thể đẩy trúng người phụ nữ mà ta ghét nhất. cúi thấp đầu, nhưng hề cảm thấy mất mặt như trước kia ngược lại còn với Kỷ Bách Hiên đứng bên cạnh Cố Trường Dạ : " Làm phiền , đưa ấy trở về." là "về nhà", có lẽ ta đến bây giờ vẫn muốn thừa nhận đó là nhà của mình.

      Kỷ Bách Hiên nhìn rất lâu, có lẽ là muốn gì đó nhưng cuối cùng vẫn mở miệng. Bọn họ đều biết rằng tồn tại của có chút xấu hổ. Nếu phải trong tình thế như thế này có lẽ ngày cả hai chữ"chị dâu" bọn họ cũng muốn gọi. Chỉ luôn gọi là Giản tiểu thư, nếu người đàn ông kia phóng tia mắt sắc lạnh tới.

      lùi ra phía sau, cũng hề cảm thấy thất vọng hay chờ mong nên có thất vọng.

      Vì thế hề khoảng cách. hỏi , cho rằng là ai.

      rất muốn trả lời rằng rất đúng, tôi phải là Quan Điềm của .

      hề quá ghen tị với Quan Điềm, Quan Điềm có vô số người theo đuổi nhưng Giản Ngưng hề thua kém Quan Điềm chút nào. Quan điềm là mẫu hình mỹ nhân ngọt ngào còn là mẫu hình phụ nữ hiền thục. Mỗi khi có người khen , Triển Hằng bên thở dài, tất cả mọi người đều bị lừa gạt chỉ riêng có mình cậu ta biết bộ mặt của .

      Mà lúc này lại có chút ghen tị với Quan Điềm. ấy có thể khiến cho Triển Hằng say đắm động thời cũng khiến cho Cố Trường Dạ bao nhiêu năm cũng hề quên. người phụ nữ chết mà có thể ảnh hưởng đến người khác lâu như vậy. Về điểm này, bản thân mãi mãi thể làm được, thậm chí nếu chết , cho rằng Cố Trường Dạ là người vui vẻ nhất.

      mình ngồi Taxi về, rời khỏi khách sạn gió lùa đến khiến cho cả người lạnh run lên. Trước đây vốn là người sợ lạnh mà lại sợ nóng. Đêm ngủ luôn đá chăn khiến cho mẹ phải nhân lúc ngủ say giúp đắp chăn lại. Sau này mẹ qua đời, còn ai đắp chăn cho . bây giờ, sợ nóng mà lại rất sợ lạnh. Buổi tối khi ngủ luôn cuốn chặt chăn, nỡ buông ra.

      Lúc đó Triển Hằng chê cười chẳng qua may mắn có được thương của cha, chiều chuộng của trai, còn có thể gặp được thanh mai trúc mã tốt như cậu ta. Nếu về sau gặp được người đàn ông đối tốt với gặp họa.

      ngờ, câu ấy tựa như trở thành lời nguyền.

      cảm thấy cuộc đời con người giống như hình chữ nhật, bên trong chứa nửa đắng nửa ngọt. Có số người là khổ trước sướng sau nhưng cũng có số người là sướng trước khổ sau. muốn giống như loại thứ hai, mong cuộc đời mình là ngoại lệ, tất cả đều là hạnh phúc. Nhưng cuối cùng vẫn trở thành loại người thứ hai.

      Cuộc đời của , trước đây có bao nhiêu hạnh phúc khiến người khác phải ganh tỵ. Mẹ rất thương , là nàng công chúa của cả nhà, phải khiến cho trở thành người hạnh phúc nhất thế giới. trai luôn lấy tiền tiêu vặt mua cho thứ mà thích, chỉ cần là thích, trai dù có phải ăn trộm cũng lấy được cho . Cha là người quí nhất, sau khi mẹ qua đời lại càng chiều chuộng . Vị ngọt ngào ở trong miệng nay chỉ dư lại cảm giác khó chịu. Giống như trong đó biết xảy ra điều gì sai lầm, khiến cho vị ngọt đều trở thành đắng chát.
      Last edited: 5/5/15
      Nhược Vân thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hôn chi sơ
      Chương 4: Tương lai...
      Giản Ngưng sau khi về nhà, cởi bộ lễ phục đắt đỏ ra sau đó mới tiến vào phòng tắm. tắm rửa rất nhanh, lần nào trong lúc chuyện với Triển Hằng qua mạng cũng tắm. Tắm rửa xong mới tiếp tục chuyện với Triển Hằng, lúc đó cậu ta đều nhịn được khen tắm rất nhanh. Cả tắm lẫn gội cũng chỉ hết 15 phút. tại, việc thích làm nhất đó là tắm, đến tiếng tuyệt đối ra khỏi phòng tắm. Nước ấm xối lên thân thể, khiến cho bản thân thoải mái, quên hết muộn phiền trong đầu óc. thích trong lúc tắm bật nước nóng, nóng đến mức chịu được nữa mới thôi. Trong phòng tắm tràn đầy hơi nước, tựa như đưa bản thân vào thế giới khác, có bi thương cũng có đau đớn, tất cả đều là hạnh phúc.
      quấn khăn tắm ra, da thịt toàn thân đều bị nhăn lại, đỏ ửng. Lấy máy sấy sấy tóc, tiếng máy sấy ù ù mới khiến cho cảm xúc của tốt hơn nhiều. thích những nơi có nhiều người nhưng cũng thích yên lặng. Có lẽ là người chịu được tịch, nếu ban đêm quá mức yên lặng khiến sinh ra ảo giác. giống như ở nơi bị đóng kín bốn phía, nơi đó hề có môt ai, còn bị khóa bên trong, cố gắng như thế nào cũng thể mở ra được, dù có kêu to đến mức nào cũng có ai đến cứu.
      Ngày trước thích dùng máy sấy tóc, sợ làm tóc bị hư tổn nhưng đến bây giờ cũng chẳng để ý đến việc này.
      Tóc hơi khô, tắt máy sấy. Do bật máy sấy quá lớn nên bây giờ đầu còn có hơi nóng, nằm giường lúc lâu hơi nóng mới dần hết.
      Nhắm mắt lại, đắm chìm trong mảng tối om, tự ra lệnh cho chính mình được nghĩ đến điều gì.
      Trong bóng tối, dần dần ra những mảng màu sắc khác nhau, khuôn mặt nhắn xuất trước mắt . Quan Điềm cùng ngồi ở sân thể dục, vừà cười vừa đoán xem lúc nào Triển Hằng tìm được bọn họ. lấy việc này làm trò đùa. Mỗi lần đều bắt Triển Hằng tìm hai người bọn họ. Có khi và Quan Điềm ngồi ở sân thể dục đợi cậu ta tìm đến, nhưng cũng có khi ngồi ở quán trà. Mỗi khi tìm thấy bọn họ Triển Hằng đều gào lên với : Nhìn xem cậu biến vợ mình thành bộ dạng gì?
      Mà những khi nhìn thấy dáng vẻ bất đắc dĩ của Triển Hẳng đều nhịn được cười ngừng. Cuối cùng Triển Hằng cũng bị tra tấn đến mức mất cả kiềm chế.
      nhìn thấy trốn sau gốc cây trong vườn trường nhìn trộm Triển Hằng hôn Quan Điềm. chưa bao giờ nhìn thấy Triển Hằng như thế, coi người con như ruột gan, như vật quí của mình.
      nhìn thấy mang Quan Điềm đến nơi rất xa, muốn hai người bọn họ trở thành chị em. Bỏ Triển Hằng ở lại phía xa, cố ý nhận điện thoại của cậu ta khiến cho cậu ta phải sốt ruột. Hai người cùng nhau chia sẻ tâm tư của mình, rằng nhất định phải tìm người đàn ông tuấn để bảo vệ mình, người đó có thể học giỏi, cũng có thể thông minh nhưng nhất định phải chiều chuộng, thương hết mực.
      Quan Điềm ôm lấy , rằng nhất định tìm được hoàng tử như trong mộng của mình.
      Lúc rời khỏi thảm cỏ, Quan Điềm cảm ơn . tỏ ra khó hiểu, hỏi ấy cảm ơn cái gì. Trả lời cái cười to của Quan Điềm, dừng như lúc đó ánh mặt trời trở nên kì diệu hơn: Mình biết cậu trả giúp mình học phí, cảm ơn cậu.
      Quan Điềm hiểu , ngoài mặt là người tùy hứng nhưng thực ra bên trong lại rất lương thiện. Khi biết Quan Điềm thể đóng tiền học lại muốn tìm đến giúp đỡ của Triển Hằng, lặng lẽ giúp đỡ ấy mà cho ai biết. Khi Triển Hằng mắng lấy tiền mừng tuổi tiêu lăng nhăng, Giản Ngưng cũng chỉ đành cười vô tội.
      "Cậu là bạn tốt của mình mà." nhàng , hơn nữa chỉ là bạn bè mà trong lòng coi ấy là chị dâu rồi. tự với chính mình, đối xứ với Triển Hằng như trai của mình cũng đối xử với Quan Điềm như chị dâu của mình.
      Cho dù là ở trong mơ nhưng cũng thể nhịn được bật khóc.
      Khi biết được tin Triển Hằng tự sát, vô cùng chấn động, hoàn toàn tin đó là . Mọi người trang web của trường đều bàn luận về việc có người tự tử vì tình, ngày hôm sau báo chí đưa tin。 Thậm chí còn có chuyển gia đến mở lớp học để giảng giải cho sinh viên, rằng sinh viện bây giờ có đủ năng lực chấp nhận hậu quả.
      dám tin điều đó là , cha mẹ Triển Hằng khóc ngất, chửi mắng người phụ nữ khiến con họ phải tự sát. Khi nghe được tin tức này, chân gần như đứng nổi.
      tìm đến Quan Điềm : " Những gì học phải là đúng ?"
      "Phải" Quan Điềm bình tĩnh nhìn .
      Nước mặt rơi lã chã, giọng đến mức chính gần như cũng nghe thấy: “Tại sao lại như thế?”
      "Mình người khác rồi." Quan Điềm vẫn có còn có thể cười .
      vươn tay, gần như cho người phụ nữ ấy cái bạt tai, nhưng đến tay giơ lên lại đành: “ Quan Điềm, từ nay về sau, chúng ta còn là bạn bè nữa, tôi muốn tuyệt giao với ."
      Lúc xoay người, cũng là lúc nước mắt ràn rụa. Trong đầu chỉ có duy nhất ý nghĩ, Triển Hẳng chết rồi, bao giờ trở về nữa. Người con trai tựa như trai cùng những năm tháng thanh xuân bao giờ xuất nữa rồi.
      chậm rãi mở mắt, những đốm sáng tường lóe lên, chạm vào gối đầu, ướt đẫm.
      bao lâu, có tiếng bước chân vang lên, càng ngày càng gần, tần suất cũng ngày càng nhanh hơn. Bước chân loạng choạng, có thể đoán được hôm nay ta uống rất nhiều rượu. Quả nhiên, cửa phòng bị ta gõ đến rung động, thậm chí thỉnh thoảng còn đá vào. Có lẽ ta quên, từ khi cửa phòng của bị ta phá hỏng khóa cửa phòng nữa rồi.
      ta đá cửa lúc, sau đó mới dùng tay kéo nắm cửa, cuối cùng cửa cũng mở ra.
      Trong khí ngập tràn hơi rượu tỏa ra từ người ta, cả người cứng ngắc nắm chặt lấy drap giường, dường như xuất trước mắt phải là chồng mình mà là con mãnh thú.
      ta thất tha thất thểu đến bên giường, trong bóng tối lên bóng hình cao lớn của ta. Giống như con dã thú lần trong bóng đem để tìm kiếm con mồi.
      ta cởi quần áo của mình sau đó lập tức trèo lên giường.Đem người nằm giường là như tồn tại. Sau khi ta uống rượu, tựa như biến thành người khác, động tác vữa mạng vừa vô tình, chẳng qua khi ta tỉnh táo cũng hề dịu dàng, nhưng lại so với lúc say rượu tốt hơn rất nhiều.
      ta trực tiếp lật chăn lên, đè thân thể cao lớn lên người , mùi rượu khiến cho gần như thể hít thở. ta sờ lên mặt , chạm phải nước mắt ướt đẫm "Lại khóc tang ai sao?" ta nhấn mạnh từ cuối cùng, tràn ngập ý từ châm chọc.
      cắn môi, lời nào.
      Mỗi khi say rượu, ta ngừng sát muối vào vết thương của , đem thân thể như miếng dẻ lau, lăn qua lăn lại, chưa bao giờ nghĩ đến cảm nhận của . Cảm giác đau đớn lan tràn khắp thân thể, muốn khóc cũng thể khóc được, chỉ cảm thấy mình như người ta bỏ rơi nơi hoang đảo gặp phải dã thú, cách nào trốn thoát.
      đột nhiên nghĩ đến đứa con mất , ta bắt phải xóa sạch đứa , ta muốn đứa con là nghiệt chủng đó, muốn mơ tưởng hão huyền. muốn phá thai, vừa khóc vừa với ta đó là con của ta, ta sao có thể nhẫn tâm như thế. cầu xin ta, cầu xin ta giữ lại đứa con trong bụng , chỉ cần đứa còn nguyên vẹn cầu gì cũng chấp nhận. Nhưng ta vẫn hề buông tha cho . bỏ chạy, ta đuổi theo phía sau, lúc đứng trước cầu thang, trực tiếp ngã xuống dưới.
      Đau đớn khiến cho muốn khóc cũng khóc được, trước khi mất ý thức nhìn thấy bóng dáng mờ nhạt, nghe được ta với : " biết điều, cũng cần mất tiền bệnh viện phá thai nữa rồi."
      Người đàn ông này rốt cuộc độc ác đến mức nào.
      Trong ngực Giản Ngưng tràn đầy lửa nóng, cũng biết là lấy sức từ đâu, trực tiếp đẩy ta xuống. Người đàn ông đó có lẽ nhận ra phản kháng của , liền dùng chân khống chế nửa thân dưới của , lấy tay bóp cổ .
      Tay giật giật nhưng hất tay ta ra. Thậm chí nghĩ rằng cứ để ta bóp chết cũng tốt. Chỉ là chết như thế có chút khó coi, nếu như chết kiểu này biết kiếp sau có thể đầu thai vào nhà tốt ?
      Trước khi thể thở nổi, ta lại buông lỏng tay, xé tan nát áo ngủ của , ngừng sờ loạn cơ thể . Trước kia mỗi khi thể này còn có thể ôm cổ ta, cho rằng như thế là thân mật. tại, chỉ có thể nắm chặt tay, thậm chí giả vờ là sung sướng cũng muốn giả vờ nữa rồi. muốn làm bộ, muốn lừa mình dối người nữa.
      cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn, chỉ có thể nghe thấy ta kịch liệt thở dốc, cảm giác tuyệt vọng bao phủ lấy toàn thân .
      ra vẫn chưa chết, vẫn phải đối mặt với những gian nan sau này. dám bật đèn, chỉ có thể lê thân thể bủn rủn vào trong phòng tắm, muốn xóa sạch những dấu vết của ta cơ thể . Hai chân lại rất khó khăn, đau đớn khiến gần như khiến cất nổi bước chân.. Chỉ có thể từng bước, từng bước, chất lỏng ở nơi ấy gần như cũng vì thế mà rơi xuống.
      Bật đèn phòng tắm, kiểm tra thân thể, nơi đó chỉ có chất lỏng chảy ra chứ hề chảy máu. còn nhớ khi vừa mới kết hôn, sau khi làm xong chuyện ấy máu chảy rất nhiều. tuy sợ hãi nhưng lại thẹn thùng, dám mình đến bệnh viện kiểm tra. Đến cuối cùng phải đỏ mặt lên mạng cầu giúp đỡ, bị hỏi những vấn đề riêng tư vậy mà lại ngu xuẩn cho rằng những hành động mãnh liệt đấy của ta là vì nhu cầu....
      Quả nhiên là ngốc hết thuốc chữa.
      Khi nước từ vòi hoa sen chạm tới, đau đớn khiến hai chân run rẩy, dựa vào tường mới có thể đứng vững. Ngâm mình trong nước ấm, cơ thể dần dần thích ứng khiến cho gần như quên đau đớn.
      Nước ngày càng nóng, mỗi lần tưởng rằng mình ngất xỉu nhưng vì nước nóng mà tỉnh táo.
      Cho dù rất đau đớn nhưng cũng nhẫn nhịn rửa sạch nơi riêng tư, thậm chí nhàng đưa tay vào bên trong, thầm muốn tẩy mọi dấu vết ta để lại trong . còn mộng tưởng gì đối với ta. Ngày trước còn có thể ảo tưởng rằng có lẽ lúc nào đó bọn họ có con. ta tiếp nhận , bọn họ sống lâu với nhau thay đổi cách đối xử với . Nhưng thực tại cho hiểu , tất cả chỉ là mình ôm mộng mà thôi.
      tắm rất lâu, trong phòng tắm sương mù lượn lờ. Thực thực ảo ảo khiến tưởng rằng mình thoát ly cái thực tại đau khổ này.
      Chầm chậm bước ra khỏi phòng tắm, nhiệt độ bên ngoài thấp hơn rất nhiều, toàn thân đều cảm thấy lạnh nhưng cũng để ý. Trước kia khi lạnh chút kêu than, luôn có người chuẩn bị quần áo cho . tại có ai quan tâm đến bản thân, nhưng cũng quen rồi.
      bước vào phòng ngủ, trong phòng bật đèn, trước đó đâu có bật.
      Cố Trường Dạ nhìn , mặt lộ ra nụ cười trào phúng.
      Cơ thể liền cứng ngắc, suy nghĩmột chút vẫn nên tiến lên phía trước: "Ngày mai tôi muốn về nhà."
      " , trở về sắm vai cha con tình thâm." Trong giọng thiếu châm chọc.
      giả như nghe thấy giọng điệu châm chọc của ta. chậm rãi tới gần ta, khi cách ta gần nhất, ta đột ngột từ giường đứng lên, sau đó nhìn :" càng ngày càng khiến cho người ta chán ghét."
      Có lẽ là như vậy nên chỉ có khi say ta mới chạm vào .
      Tiếng bước chân xa dần, lặng lẽ mở cửa sổ, muốn làm cho mất mùi sau hoan ái trong phòng. Nhìn chằm chằm vào giường lát, sau đó lấy drap giường mới thay.
      Khi nằm giường, với chính mình, ngày mai ngày mới, giống như là an ủi mình đối mặt với tương lai mờ mịt phía trước.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :