1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình yêu của Phì Hoa - Ảnh Chiếu (5 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      [​IMG]
      Tình của Phì Hoa
      Tác giả: Ảnh Chiếu

      Nguồn convert: nothing_nhh (tangthuvien)

      Edit: Nguyệt

      Thể loại: Đoản văn, đại, tình đơn phương, OE.

      Số chương (do người edit chia): 5
      Nguồn edit: http://mynhancung.wordpress.com/truyen-da-hoan/hien-dai-doan-van-tinh-yeu-cua-phi-hoa/


      *******************************************************************


    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 1.
      biệt danh hay lắm, Phì Hoa.

      Nhưng ra cũng béo, chỉ là khung xương hơi to, thêm chút thịt trông có vẻ đầy đặn.

      Huống hồ cũng xấu , bàn tay to, ngũ quan xinh đẹp, làm bao người hâm mộ.

      Điểm đẹp nhất của là đôi mắt, tròng mắt đen to tròn, mắt hai mí, khóe mắt hơi hơi xếch lên, trông cực kỳ đáng .

      Cho dù là Bạch Nhị, cũng nhịn được khen ánh mắt dễ gây thiện cảm.
      “Chậc chậc, ba mẹ cậu cũng chỉ làm tốt nhất việc này .”

      .”

      trừng mắt, bĩu miệng, giả bộ tức giận .

      Nhưng khóe mắt lại tiết lộ tâm của , bên dưới hàng lông mi ý cười, hai má đỏ ửng.

      thích Bạch Nhị, cả thế giới này đều biết.

      đối với Bạch Nhị, là nhất kiến chung tình.

      Khi đó còn học, lứa dậy , cùng bạn học ghé vào hành lang ngẩn người, bỗng nhiên nhìn thấy cuối hành lang có nam sinh dáng người dong dỏng cao bước tới.

      Cũng có gì đặc biệt, áo đồng phục sơ vin, đôi giày thể thao màu trắng gây chú ý, bởi kiểu dáng này hiếm thấy.

      khoác balo, hai tay đút túi quần chậm rãi , có chút chút để ý, lại có chút bất cần đời cà lơ phất phơ.

      nhìn đến ngây người, lần đầu mới biết có người mặc đồng phục đẹp đến vậy.

      Sau đó chú ý tới ánh mắt , hướng mỉm cười,ánh mặt trời chiếu tới hàm răng lấp lánh .

      “Tiểu mập mạp, đâu vậy?”

      Đây là câu đầu tiên Bạch Nhị với .

      Sau Bạch Nhị , lúc ấy mắt nhìn như sắp rớt ra ngoài.

      ra cậu thích tôi như vây? Háo sắc!” cười đến vô cùng tà ác.

      Cũng từ ngày đó mà bắt đầu kêu là “Phì Hoa”, nghĩa là “Mập mạp háo sắc” .

      Kỳ Bạch Nhị cũng phải tên là Bạch Nhị. họ Bạch, trong nhà đứng thứ hai.

      Có hôm vô ý nghe người trong điện thoại kêu như vậy liền đơn giản gọi theo.

      Lúc mới đầu Bạch Nhị cũng vui, người kêu như vây cũng chỉ có ba cùng bạn bè của ba, người khác được kêu. Nhưng cực kỳ kiên trì, lớn tiếng ồn ào : “Dựa vào cái gì ba cậu có thể gọi mà tôi lại được?”

      Bạch Nhị cười cười, đơn giản tùy .

      Sau cái tên Bạch Nhị này, dần dần có nhiều người biết đến.

      Tốt nghiệp xong, Bạch Nhị Australia, nghĩ đến từ biệt vài năm, liền cùng Mạnh Khương khóc đứt ruột đứt gan.

      Sau lại ở sân bay, phát xe đưa đến xếp thành hàng dài, nhiều biển số còn ghi chữ “Quân”* (biển quân đội, như biển đỏ ở VN ấy ạ). Hơn nữa mọi người đối với viêc xuất ngoại dường như rất thờ ơ, mãi cho đến khi Bạch Nhị tuần sau trở về tham gia sinh nhật , mới biết được mười ngày.

      kéo kéo tay bố mẹ Bạch Nhị hỏi, họ : “Cùng XXX nước Pháp phỏng vấn, đừng với bác cháu biết?”

      nghẹn họng nhìn trân trối, ngốc nửa ngày.

      Cho dù hay xem thời , XXX tên, cũng hay nghe thấy trong bản tin.

      Khi đó, mới chính thức biết gia cảnh nhà Bạch Nhị, xa xa chỉ đơn giản như vậy.

      Mà ba cùng ba Bạch Nhị , cũng là thể so sánh với.

      Bạch Nhị thường hay trở về, ngồi máy bay như chuyện cơm bữa.

      rất xót tiền vé máy bay, nhưng lại dám chỉ trích Bạch Nhị, đành phải ảo tưởng chính mình có thể biến thành phi công Boeing 777, bên có thể bay cùng Bạch Nhị, bên có thể kiếm đống tiền.

      Cũng chính tại thời điểm này, Bạch Nhị có bạn .

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 2.
      Kỳ có rất nhiều bạn , cũng cố định, có ngoại lệ, tất cả đều yểu điệu tinh tế, ví dụ như người mẫu hay diễn viên. Nếu phải siêu cấp mỹ nữ, ít nhất cũng là thiên kim tiểu thư, cẩm y ngọc thực, từ sống trong nhung lụa.

      Mọi người đều cảm thấy Phì Hoa có kỳ vọng, đều khuyên từ bỏ.

      Nhưng hề uể oải, ngược lại còn bắt đầu đặt mục tiêu cố gắng giảm béo, bởi vì trong lòng có kiên định ý niệm—— cho rằng Bạch Nhị ngày nào đó thích mình.

      “Cậu xem, thái độ Bạch Nhị với tớ chút cũng thay đổi.”

      đem suy nghĩ của mình tâm với bạn tốt Lucy, còn đặc biệt cường điệu. nghĩ tới Lucy lập tức từ ghế nhảy dựng lên.

      “Làm ơn , tiểu thư! Cậu đầu óc có hay đấy? Vì chịu ủy khuất còn chưa đủ, cậu còn lấy đấy làm hưởng thụ!”

      quyệt miệng, tủi thân như mới về nhà chồng.

      Đúng, mọi người đều thấy đáng thương.

      Phì Hoa luôn quấy rầy Bạch Nhị, năm đó Bạch Nhị bị làm phiền nhiều quá mới miễn cưỡng đáp ứng cho mình làm “bạn bè bình thường “ của .


      Bạch Nhị cùng đám người chơi, luôn theo sau, ánh mắt đều tập trung hết người . Bạch Nhị ăn cái gì, uống cái gì, đều cố gắng phục vụ , quả thực còn hơn cả tự chiếu cố chính mình, nhưng Bạch Nhị với vẫn như trước.

      Bạch Nhị muốn tham gia thể thao, liền bỏ cuộc thi của mình, tiến đến cùng hỗ trợ. Sau đó khoa đạt giải, khi Bạch Nhị lên nhận giải, nhắc đến .

      Bạch Nhị còn thích làm thương tổn , từng trước mặt mọi người cười nhạo béo, ngu ngốc, căn bản lưu chút tình cảm. chỉ có thể ngượng ngùng cười, về nhà lại vụng trộm gạt lệ.

      Bạch Nhị, Bạch Nhị, ở bầu trời của , trừ bỏ thể dung thêm người thứ hai.
      Nhưng cố gắng nhiều như vậy, Bạch Nhị lại chưa từng có cảm kích,đối với thái đọ thuỷ chung như .

      —— vĩnh viễn là lạnh như băng.

      Nhưng Phì Hoa lại để ý, hoặc là căn bản kịp để ý, bởi vì cảm thấy chỉ cần Bạch Nhị cùng chuyện việc lớn.
      Tôi chỉ muốn đơn thuần thích người, cái này cũng sai.

      Mỗi khi bị đả kích, Phì Hoa tự nhủ với mình như vậy.

      Tình đơn phương là hèn mọn. Đạo lý này, rất sớm hiểu được.

      bao lâu, Bạch Nhị xong trở về nước, chính mình mở công ty, khởi nghiệp ở giới điện tử.

      bắt đầu làm việc, đương, cũng cùng bạn bè tụ tập. Phì Hoa lại là “bạn bè bình thường”, muốn gặp khó như trời.

      đành phải bắt đầu chờ đợi.
      Trong lúc cũng phải ai theo đuổi Phì Hoa, tuy rằng cũng phải đại mỹ nữ, nhưng lại có ưu điểm tự nhiên thanh thuần, có tâm cơ. Khi người khác biết đối với Bạch Nhị chấp nhất như , đều lặng lẽ rút lui.


      Đối với việc này, Lucy biết với bao nhiêu lần.

      Đúng rồi, Bạch Nhị kia là vĩ đại, là cực phẩm, Phì Hoa cậu học hành như thế lẽ nào thông minh, tự lượng sức mình? Gia thế bối cảnh điểm tương đương, cậu cùng làm sao có tương lai? ! Huống chi, loại người như , bên người oanh oanh yến yến đống, khinh thường nhất chính là loại người dâng mình đến tận cửa như cậu. Cậu muốn theo đuổi cũng phải giả bộ thanh cao, thay đổi chiến lược lạt mềm buộc chặt!
      Lạt mềm buộc chặt?

      Cái này Phì Hoa là có khổ nên lời, cũng từng nghĩ dung thử chiêu này. đúng là định thử hai tháng gọi điện cho Bạch Nhị, theo đuôi nữa. Nhưng cuối cùng cũng chịu nổi, nhớ giọng đến đòi mạng, lại ngoan ngoãn nhấn dãy số quen thuộc kia.
      Kết quả Bạch Nhị ở đầu bên kia ngáp tiếng: “Tôi Phì Hoa này, cậu phải vừa mới ba ngày trước tìm tôi sao? Nhanh như vậy lại bắt đầu làm phiền?”


      buông ống nghe, dở khóc dở cười.

      Nhưng lâu sau, , Phì Hoa liền ngay cả cơ hội chờ đợi cũng có, bởi vì Bạch Nhị rốt cục cũng có bạn cố định.


      Trước kia cũng từng ảo tưởng vài lần, Bạch Nhị sau nay cũng có ngày bị cưa đổ, sau đó thay đổi triệt để, toàn tâm toàn ý với . Đợi đến lúc giấc mộng thành thực, nhân vật chính lại đổi thành người khác.
      gặp qua kia, rất xinh đẹp, giống tiên nữ, khí chất cũng tốt, đạm mạc mơ hồ, vô cùng hấp dẫn người khác. trắng ra, Phì Hoa cũng chỉ là gốc rau chân vịt bên kia nhà, còn người ta cũng là thiên thượng Hằng Nga, duy nhất chỉ có .

      Cuối tuần mọi người karaoke ,Bạch Nhị phá lệ rủ cùng. Ở quanh nhóm đại công tử đại tiểu thư nhưng ai bì nổi Bạch Nhị thiếu. Cuối cùng tuyên bố, từ nay về sau chính thức bị giai nhân cầm chân.


      Mọi người chúc mừng, trêu đùa quá khứ oanh yên trước đây của , Bạch Nhị thoải mái cười to, vẻ mặt sảng khoái.

      ngơ ngác ngồi góc, biết làm sao.

      Sau khi tan cuộc, Bạch Nhị đưa về nhà.
      bachnhaty thích bài này.

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 3.
      Dọc đường hai người đều trầm mặc, Bạch Nhị giống thường ngày ngả ngớn pha trò, Phì Hoa cũng chỉ lẳng lặng nghe nhạc, chăm chú ngắm ngón tay.

      Đêm khuya đường vắng người, xe chạy vừa nhanh vừa êm.

      Đến cửa nhà, Bạch Nhị bỗng nhiên : “Tiểu Hoa, đừng đợi.”

      Lời này ở trong xe nghe chói tai như vậy, giống như có chú lừa to ở bên tai kêu to, rung động thấm tận trong lòng.

      cắn cắn miệng, ngọn đèn phản chiếu sắc mặt tái nhợt như tuyết.

      vẫn nhìn , ngón tay thon dài đùa nghịch tay lái, hai mắt bình tĩnh nhìn phía trước.

      “Em ràng biết, đáng.”

      trả lời, lập tức ấn hạ cửa sổ xuống, gió đêm mạnh mẽ xộc tới, tóc dài bị thổi rối loạn.

      lâu sau, quay đầu, cười khanh khách : “ vừa mới cái gì?”

      Khi đó, trong xe bật “Salling”* của Rod Steward.
      ”I am sailing, I am sailing, home again cross the sea.

      can you hear me, can you hear me, thru the dark night far away?”

      Giọng ca khàn khàn tràn ngập trong xe , phiêu bạc, tang thương, độc, suy sụp nhưng mãi thôi hy vọng .

      Nhiều năm đơn độc sớm tạo cho có phần cứng cỏi giống người thường,.


      Những chuyện sau xảy ra lại y hệt như trong tiểu thuyết.
      Bạch gia lão gia ưa bạn của cậu quý tử, cứng rắn muốn chia rẽ hai người. Vì thế mà phản kháng, kiên trì, khắc khẩu, Bạch Nhị đều làm. Điều này lại càng thêm xác minh tình cảm bọn họ cực kỳ vững chắc.

      Phì Hoa cảm thấy như xem phim truyền hình, tuy rằng tình tiết lên xuống phiền toái nhưng vẫn luôn khát vọng chính mình có thể trở thành nữ chính.


      Nhưng ở bộ phim này chẳng quan trong. Đến cả vai nữ phụ cũng có.


      Lucy bắt đầu lập kế hoạch kết hôn , hơn nữa còn giới thiệu cho cả đám đồng nghiệp của chồng tương lai.
      “Tở đây là cứu cậu thoát khỏi hố lửa.” Mỗi lần xem mặt Lucy luôn dăn như vậy.

      Phì Hoa hoảng hoảng hốt hốt gật đầu, đáp ứng.

      Thích Bạch Nhị nhiều năm như vậy, cũng biết mình thích hay chỉ đối với đoạn tình cảm này mà cố chấp.

      Có lẽ đến lúc mình nên buông tay.
      thào tự .

      Nhưng hết thảy lại bị đêm mưa gió kia gạt đổ.
      Phì Hoa còn nhớ lúc ấy Bạch Nhị bộ dạng nghèo túng, người đầy mùi rượu, quần áo tả tơi, tà tà dựa ở nhà .

      “Hì, Phì Hoa!” gọi tên của , ha ha ngây ngô cười, miệng lầu bầu : “Em về rồi? … Chờ em lâu!”

      hoảng hốt, dìu vào phòng, tê liệt ngã xuống giường.

      Vừa đặt đầu lên gối, Bạch Nhị lền khóc rống lên như trẻ con. khóc thương tâm như vậy làm lòng thắt lại.
      Theo giọng kể nghẹn ngào của , chậm rãi biết. ra tiên nữ kia coi trọng người khác, chia tay .

      Bạch Nhị bạch thiếu gia, cuộc đời lần đầu tiên thất tình.

      “Em có cái gì tốt? có cái gì tốt? !” Khóc đến cùng, Bạch Nhị thần trí , nắm áo Phì Hoa lớn tiếng chất vấn.

      cười khổ, làm sao biết có gì tốt? Nếu tốt, chính cần gì phải đau khổ nhiều năm như vậy?

      Vì thế đành phải an ủi : “ tốt lắm, cái gì cũng tốt, là do ánh mắt ấy tốt.”

      Bạch Nhị sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, rốt cục cũng nặng nề ngủ.

      lại tựa vào đầu giường ngẩn người, đêm ngủ thẳng đến hừng đông.

      *Salling – Rod Stewart : Link bài hát tại đây

      I am sailing, I am sailing
      Home again cross the sea
      I am sailing, stormy waters
      To be near you, to be free

      I am flying, I am flying
      Like a bird cross the sky
      I am flying, passing high clouds
      To be with you, to be free

      Can you hear me, can you hear me
      Thro the dark night, far away
      I am dying, forever trying
      To be with you, who can say

      Can you hear me, can you hear me
      Thro’ the dark night far away
      I am dying, forever trying
      To be with you, who can say

      We are sailing, we are sailing
      Home again cross the sea
      We are sailing stormy waters
      To be near you, to be free

      Oh lord, to be near you, to be free
      Oh my lord, to be near you, to be free
      Oh my lord, to be near you, to be free
      Oh my lord
      We are sailing, we are sailing,
      Oh yes you’ve got to fly just to touch the sky
      Home again cross the sea.
      We are sailing stormy waters,
      To be near you near you, to be free.
      We are sailing, we are sailing, sailing.

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 4.
      Sau đó thời gian, Bạch Nhị đều ở căn nhà nhà trọ 40 mét vuông của .

      suy sút rất nhiều, hẹn bạn, cũng tiếp điện thoại, lôi thôi thất vọng, hoàn toàn có bộ dáng thế gia đệ tử ai bì nổi. Phì Hoa thấy nhưng thể trách, chỉ biết nấu cơm cho , ngẫu nhiên giúp mua thêm chút nội y quần lót, đồ dùng hàng ngày.

      “Em biết rất coi trọng ăn mặc, loại quần thêu tên bên ngoài bán, chú ý chút, cũng đừng ghét bỏ.” đem mấy đồ vừa mua về vội vàng đưa cho Bạch Nhị, có chút đỏ mặt.

      Bạch Nhị bật cười: “Em làm sao biết quần lót của có thêu tên? Em xem qua?”

      Phì Hoa nghĩ mình ra cũng rất muốn nhìn , nhưng cho em cơ hội này sao?

      Sau đó ngượng ngùng dọn phòng, trong lòng có tia vui mừng nho .

      Nhiều ngày trôi qua như vậy, đây là lần đầu tiên cười.

      ở trong lòng lặng lẽ thở phào nhõm.

      Ngày hôm sau ở phòng ngủ gấp quần áo, Phì Hoa quay đầu thấy Bạch Nhị ngồi ở trong phòng khách xem bóng đá, uống bia, ăn đồ ăn vặt, giống hệt đứa trẻ chưa trưởng thành. Đột nhiên loại ảo giác, cảm thấy chính mình cùng Bạch Nhị là đôi vợ chồng lâu năm,có thể vĩnh viễn như vậy mà già .

      Buồn cười.

      nhanh chóng lắc đầu, vứt ý niệm vớ vẩn này sau đầu.

      Kỳ cũng rất muốn hỏi Bạch Nhị câu, vì sao khi thất tình phải tìm người khác mà lại tìm ? —— hay vẫn coi chỉ là Phì Hoa hay bị Bạch Nhị khinh thường?

      Nhưng trước sau vẫn là nhát gan, sợ hỏi vấn đề này khiến cảm thấy phiền nên chỉ quay đầu bước .


      có biện pháp, Bạch Nhị là chú niệm của , khi cùng có liên quan liền trở nên hồ đồ, lo được lo mất. Đây là thời gian đẹp nhất trong cuộc sống tại của Phì Hoa, sợ hãi bị bừng tỉnh.
      Chẳng sợ đây là mộng, mơ lâu chút cũng tốt.


      tự an ủi chính mình như vậy.

      Buổi tối Bạch Nhị đều ngủ sô pha, kiên trì bắt Phì Hoa ngủ giường, cái gì cũng chịu đổi.

      Phì Hoa biết đây là vì muốn tốt cho , kỳ Bạch Nhị đối xử với vẫn như vậy, trước mặt người khác luôn gây khó dễ cho . Thời điểm chỉ có hai người, đều gọi “Tiểu Hoa”, còn ở bên ngoài lại gọi là “Phì Hoa”, “Tiểu mập mạp” .

      Tuy rằng đây là vì sao, nhưng vẫn như cũ sa vào chút ôn nhu này, bởi phải có loại ôn nhu chốc lát này mới khiến có dũng khí chấp nhất theo đuổi, dứng dậy sau mỗi lần thương tổn.
      Hôm nay giúp Bạch Nhị trải giường chiếu, Bạch Nhị biết thế nào lại cảm thấy đúng, bỗng nhiên bình tĩnh nhìn ánh mắt hỏi: “Em hận sao?”

      bị dọa nhảy dựng, vội lắc đầu như trống bỏi.
      Bạch Nhị trầm mặc nửa ngày, cúi đầu : “Cũng chỉ có em mới bằng lòng bao dung như vậy…”

      biết gì, cầm gối đầu ngơ ngác ngồi ở sô pha.

      Thích Bạch Nhị nhiều năm như vậy, đến tột cùng còn có cái gì biết? Khẩu vị, sở thích, tính tình, tính cách… sớm có thói quen với tính công tử của . Nếu bao dung, bằng là quen thuộc, sau đó mới là bất đắc dĩ.

      “Em thích như vậy, vậy em có hay từng nghĩ tới tương lai của chúng ta?” Bạch Nhị lại hỏi , hai mắt khí thế bức người, đánh thẳng vào lòng “Cha tuyệt đối chịu em, cho dù như vậy em vẫn còn muốn theo cùng chỗ sao?”

      sửng sốt.

      Cùng Bạch Nhị cùng chỗ? Đây là ý niệm cỡ nào xa xỉ !

      Sống đến từng này, sớm dám vọng tưởng như vậy. Nay bất quá là hy vọng Bạch Nhị đối với tốt chút, ôn hòa chút, tốt nhất là có thể thích .

      Nhưng là cùng chỗ? đối với chính mình tự lắc đầu.

      Làm sao có thể cùng chỗ ? Bạch gia có địa vị như vậy, cũng chỉ là tỉnh lẻ bình thường, gia đình xuất thân là công nhân, tư sắc lại bình thường. Ngay cả tiên nữ* còn được Bạch lão gia xét duyệt, Phì Hoa làm sao có thể ?

      *chỉ bạn trước của Bạch Nhị

      Vì thế cúi đầu, vuốt vỏ gối cười cười :

      “Người trong lòng em họ Bạch, có ông bố lợi hại, nhưng so với việc em thích ấy có quan hệ gì ? Thời điểm em thích ấy còn tưởng ấy là học sinh bình thường, cái gì cũng có.”

      Trong phòng khách khoảng im lặng.

      lâu sau, nghe được có người khe khẽ thở dài, tiếng thở dài lâu như thế , xẹt qua đêm vắng tịch mịch, tiếng động xẹt qua trái tim .

      “Mình chỉ muốn đơn thuần thích người, cho dù thể đứng bên cạnh nhưng ngẫu nhiên có thể nhìn, nghe chút thanh cũng tốt.”

      nhớ tới câu chính mình với Lucy. Khi đó Lucy cũng thở dài như vậy, sau đó nản lòng thoái chí, nửa năm giới thiệu bạn trai mới cho .

      bỗng cảm thấy có vài phần bi thương .

      Ngày hôm sau Phì Hoa tỉnh lại, phát Bạch Nhị rồi.

      chân trần đứng sàn nhà ngẩn người, cảm thấy chính mình vừa mới nằm mơ, Giấc mơ này đẹp biết bao, hạnh phúc biết bao, tựa như bong bong xa phòng, trong suốt.

      Trở lại công ty làm, Lucy vội vàng chạy đến cạnh bát quái.
      “Cậu gì chưa? ra bạn Bạch Nhị là bị hãm hại, ấy căn bản là có di tình biệt luyến*! Bạch lão đầu cũng ngoan , ngay cả nữ tử trong sạch cũng phải phá hư!”

      * Di tình biệt luyến: người rồi, sau đó lại người đó nữa mà có tình mới.

      ngơ ngác nghe, cái gì cũng trả lời. Sau đó đến bàn uống trà, nhìn gạt tàn bỗng nhớ tới buổi sang kia trong nhà đôi gạt tàn đầy tàn thuốc.

      Khó trách tối hôm qua ngủ được.

      nghĩ ngợi.

      Mình rốt cục vẫn là sai , dọa đến .

      chậm rãi ngồi xổm xuống, đem mặt vùi sâu vào đầu gối, có giọt lệ “Tí tách” chảy xuống.

      “Mình chỉ muốn đơn thuần thích người, cho dù thể đứng bên cạnh nhưng ngẫu nhiên có thể nhìn, nghe chút thanh cũng tốt.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :