1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tình yêu đầu cấm kỵ - Diệp Tinh (Full 10 Chương)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tình đầu cấm kỵ

      Diệp Tinh
      Converter: Ngocquynh520
      Editor: Lin

      Giới thiệu.

      Phụ nữ muốn thuần phục chồng, ra khó, khóc hai nháo ba bỏ nhà là được rồi.

      Đàn ông muốn theo đuổi vợ, hình như khó, trước đó theo đuổi, sau đó dụ dỗ về nhà là được rồi.

      Thiệu Trạch Duệ, là người khiên tốn điềm tĩnh, phụ nữ đối với cũng chỉ là công cụ để tiết dục.

      Ai ngờ, sơ ý chút, lại trở thành Ngưu Lang của nhóc Diệp Hiểu Hàm này.

      Từ ngày đó dây dưa, vẫn còn tùy hứng to gan theo đuổi . Nhìn Diệp Tiểu Hàm mới gần 18 tuổi,

      Triệu Trạch Duệ cũng thừa nhận mình lớn tuổi chút nào, dù sao mới ba mươi tuổi.

      Muốn là người phụ nữ của , nhóc này quá , nhưng chẳng những nhìn trúng trong sáng đáng ,

      Còn lòng dạ lang sói nổi lên, muốn trêu chọc. Ai ngờ, còn chưa kịp đẩy ngã xuống,

      nhóc đó nằm dạng chân người , khiến cố nén dục hỏa,

      Hít sâu hơi, cuối cùng lật xuống phía dưới,

      Ăn sạch . Diệp Hiểu Hàm biết, khi làm bạn ,

      ép buộc; tự mình leo lên giường của ; tự mình chuốc lấy phiền phức,

      Nhưng khi trong bụng có sinh mạng, nhìn Triệu Trạch Duệ lạnh lùng,

      nghĩ thầm, dù sao cũng bài xích chuyện làm mẹ đơn thân, nếu

      có thể rời chứ? Nhưng người đàn ông này lại đuổi đến, còn rất bá đạo ,

      , là người coi trọng, cả đời của , là của !
      Nhiên Nhiên thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Mở đầu

      Editor: Lin

      ‘Hoàng’ là trong những tổ chức lợi hại nhất toàn cầu.

      cần biết là ở hắc đạo hay bạch đạo, chỉ cần nơi ‘Hoàng’ xuất , đến hắc đạo cũng phải tránh xa, mà thương trường cũng có quy tắc: Nếu như gặp phải người của ‘Hoàng’, bất kể người đó buôn bán cái gì cũng đều phải giúp.

      Dù ‘Hoàng’ mang vẻ hắc đạo nặng nề, nhưng vị trí của ‘Hoàng’ rất cao, cho nên có chút trở ngại nào trong việc buôn bán, điều này khiến cho người quản lý ‘Hoàng’ tiết kiệm được rất nhiều hơi sức.

      Mà sáng lập nó phải chỉ người, mà là cả gia tộc, nhà họ Âu Dương.

      Nhà họ Âu Dương cũng áp dụng phương thức thừa kế, mà người nhà họ Âu Dương ai có năng lực được thừa kế vị trí này, tại người trông coi ‘Hoàng’ chính là con trai trưởng nhà họ Âu Dương, Âu Dương Cảnh Húc.

      Tính cách Âu Dương Cảnh Húc trầm tĩnh khiến nhiều người cảm phục, cũng ai biết trong đầu suy nghĩ điều gì, chỉ cần tùy tiện phỏng đoán, tùy tiện hành động, tuyệt đối tìm tới cửa.

      Dĩ nhiên, tổ chức lớn như vậy chỉ dựa vào mình Âu Dương Cảnh Húc là điều thể, còn có ba người thân cận: Hướng Hạo Khải, Triệu Trạch Duệ, Trang Bác Hào.

      Từ , Hướng Hạo Khải theo bên cạnh Âu Dương Cảnh Húc, từ người lạnh lùng, ngoài ra nhiều, cho nên sau khi lớn lên lập tức được Âu Dương Cảnh Húc sắp xếp làm sát thủ bí mật, dĩ nhiên đều giết những người đáng chết.

      Mặc dù Triệu Trạch Duệ là nhi, nhưng ở trong ‘Hoàng’ từ đầu, lúc mười hai tuổi, được thủ lĩnh đời trước đón qua, vì vẫn luôn ôn tồn lịch , cũng có người gọi là người thanh nhã, chủ yếu phụ trách mảng buôn bán của ‘Hoàng’, người của trải rộng khắp các nơi thế giới.

      Trang Bác Hào, điển hình cho kiểu người nham hiểm, dù nhìn qua có vẻ trẻ con, nhưng lại là người đứng đầu hắc đạo của ‘Hoàng’, bất kể là nơi nào, chỉ cần nơi có hắc đạo là có người của ‘Hoàng’, mà chính là người quản lý.

      Vì có ba người cận vệ như vậy, Âu Dương Cảnh Húc mới có thể quản lý được tổ chức khổng lồ này, cũng khiến cho họ thuận lợi ở thế giới.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.1:

      Editor: Lin

      Ở ngoại ô có căn biệt thự , dù lớn, nhưng đối với Diệp Hiểu hàm mà , cũng là nhà tù xây bằng những bức tường trắng như tuyết.

      Sau khi Diệp Hiểu Hàm tan học, luôn ở bên ngoài lâu mới về nhà, có lúc làm, cũng là vì trì hoàn thời gian vào nhà tù này… dù đây là nhà của .

      Từ ngày mẹ Từ qua đời bắt đầu, đây còn là nhà nữa rồi, vì luôn có cảm giác chỉ còn mình , tuy nhiên có lúc hai và chị hai cũng trở về ở bên , nhưng đó cũng chỉ là khoảng ngắn ngủi, bọn họ cũng thích ba, cho nên sau khi vừa ra ngoài xã hội lập tức rời khỏi biệt thự, để lại mình.

      Hôm nay, Diệp Hiểu Hàm về nhà đúng chín giờ, kỳ lạ, ba về.

      “Con đâu vậy?” Diệp Chấn Hồng mang bộ mặt tức giận bước ra từ phòng sách, nếu phải dì quét dọn cho ông biết, ông biết mỗi ngày sau khi tan học đều về nhà trễ, ràng lớp sớm tan rồi.

      Ai cần ông lo? Diệp Hiểu Hàm thầm mắng trong lòng.

      chơi với bạn.” Tùy tiện thông báo câu, Diệp Hiểu Hàm liền muốn trở về phòng, hôm nay ăn bữa tiệc lớn với bạn tốt Đinh Gia Kỳ, hơi no rồi, muốn chuyện với ông.

      Diệp Chấn Hồng thiếu chút nữa bị con của mình làm cho tức chết, hôm nay vất vả lắm ông mới có ngày rảnh rỗi, muốn về nhà ăn cơm tối với , ngờ vẫn luôn về nhà, liên tục gọi điện đều nhận, tại mới mười tám tuổi, nếu ở bên ngoài xảy ra chuyện gì phải làm thế nào?

      “Hàm Hàm, sau này được về muộn như vậy, hôm nay bố vốn muốn ăn cơm chung với con.”

      Diệp Hiểu Hàm có làm ra vẻ kinh ngạc : “Hả, là sao? ngờ người buôn bán bận rộn như vậy, mà vẫn có thời gian ăn cơm với người liên quan à?”

      chọc ông sao? Tại sao tuổi còn học được những thứ này?

      dứt lời, Diệp Hiểu Hàm vẫn suy nghĩ muốn về phòng, nếu như cũng có thể có năng lực làm việc như hai chị hai, cũng có thể rời khỏi cái nhà này rồi, nhưng còn phải hoàn thành việc học.

      “Diệp Hiểu Hàm, con có biết bây giờ con rất bất hiếu ?” tại Diệp Chấn Hồng chỉ có con này ở bên cạnh, nhưng con bé lại giống như có thâm thù với ông, chỉ gặp mặt mà cũng phải châm chọc mấy câu.

      Những lời này khiến Diệp Hiểu Hàm dừng bước, xoay người nhìn Diệp Chấn Hồng, toàn thân như bốc lửa.

      “Bất hiếu, tôi có gì gọi là bất hiếu? Cũng vì ông từ trước đến này cũng hoàn thành được trách nhiệm của người cha, ông chỉ lo buôn bán, lúc nào quan tâm ba người em chúng tôi? Chúng tôi đều cảm thấy trong cuộc đời này chỉ có mẹ, có ba.”

      Câu sau là nghe lén từ cuộc chuyện giữa chị hai và hai, dù ý trong câu đó, nhưng ít ra cũng biết là mắng ông.

      Diệp Chấn Hồng ngạc nhiên, ra trong mắt con , ông là người như vậy mà thôi, nhưng ông…

      “Mặc kệ thế nào, ba cũng là ba các con.”

      Diệp Hiểu Hàm muốn trả lời ông, từ trước thích ba, khi còn bé, lúc ông trở về, làm nũng muốn ông ôm , ông đều mình chỉ trở về thay quần áo, rồi lập tức rời ngay, muốn ngoan ngoãn.

      Mẹ cũng ba thương bọn họ, nhưng bọn họ đều cảm nhận được, trừ những đồng tiền kia.

      Từ đến lớn, ba chỉ làm tổn thương trái tim họ mà thôi, dù vẫn luôn khát vọng tình thường của ba.

      công trình sầm uất nằm ngay đường cái, hùng vĩ và nguy nga, nhưng đó phải văn phòng chính phủ mà chỉ là hộp đêm cao cấp.

      Hộp đêm cao cấp này kinh doanh cái gì cần cũng biết, mặc kệ là đàn ông hay phụ nữ đều có thể vào, cũng cung cấp dịch vụ tương ứng, có điều nếu muốn vào trong hộp đêm này đều phải do hội viên đưa tới, ếu thể vào, mà hội phí cũng phải đắt bình thường, mà là hai năm tiền lương của người làm bình thường.

      Tuy nhiên có hai mới lớn tiến vào hộp đêm này.

      Diệp Hiểu Hàm vài Đinh Gia Kỳ tò mò nhìn thiết kế của đại sảnh, theo quản lý vào trong phòng.

      “Xin hỏi hai vị tiểu thư muốn phục vụ gì?” Dù quản lý thừa nhận hai này khiến hộp đêm nhận thẻ đỏ, nhiều lắm chỉ mở mang tầm mắt chút thôi, nhưng vẫn làm tròn bổn phận hỏi thăm.

      Đinh Gia Kỳ lập tức lôi kéo tay Diệp Hiểu Hàm: “Hàm Hàm, phải xem ở đây chứ? Mình cảm thấy hơi sợ.”

      Diệp Hiểu Hàm sợ, trở sinh rất rất gan dạ.

      có gì đâu.” Chính sợ, Đinh Gia Kỳ sợ cái gì?

      Diệp Hiểu Hàm dặn dò quản lý tìm người có điều kiện phù hợp đến,quản lý nghi ngờ nhìn hai người, cuối cùng vẫn ra ngoài.

      “Hàm Hàm, nếu như bị người nhà cậu biết, cậu nhất định bị mắng chết đó.” Đinh Gia Kỳ vô cùng đồng tình nhìn .

      Diệp Hiểu Hàm cũng để ý. “Mình mặc kệ! Mình muốn tìm bạn trai để chọc giận ba mình! Ai bảo ông ấy đối xử với bọn mình như vậy? Mình muốn cho ông ấy nhìn, hậu quả của việc ông ấy quan tâm mình!”

      “Nhưng bây giờ cậu định tìm Ngưu Lang lớn tuổi hơn ba cậu sao! Cậu dọa chết tất cả mọi người, chị câu mà biết nhất định mắng cậu.” Đinh Gia Kỳ muốn kế hoạch này rất tệ hại, tìm người bạn trai bằng tuổi ba mình là chuyện rất khủng bố có được ?

      Diệp Hiểu Hàm cũng cảm thấy cái này có vấn đề gì, dù sao về phía hai và chị hai, có thể xử lý tốt, tại điều quan trọng là tìm được người như vậy.

      “Yên tâm, trước đó mình giải thích với hai và chị hai, huống chi sau khi mình khiến lão già đó tức chết, mình chia tay với tên Ngưu Lang đó! Mình tiếp tục qua lại với ta!”

      ra vẫn có chút lo lắng với nghề nghiệp Ngưu Lang này, dù sao đó cũng là đối tượng hoàn toàn quen biết, hơn nữa nghe Ngưu Lang cũng hào phóng giống như nữ tiếp rượu vậy.

      “Mình sợ tên Ngưu Lang đó lừa cậu!” Người Đinh Gia Kỳ lo lắng chính là Diệp Hiểu Hàm, sợ vì tên Ngưu Lang đó mà mất tất cả!

      Quản lý nhanh chóng mang người đến.

      Diệp Hiểu Hàm liếc nhìn, những người đó có ai là từ ba mươi tuổi trở lên? Rất dễ nhận ra là có! Hơn nữa mỗi người đều cười giống như người điên, hoàn toàn thích, trước có thể lừa gạt được ba , mà đến chính cũng thể lừa được chính mình.

      được! Quản lý, tôi gọi người ba mươi tuổi, tại ông tìm cho tôi cái gì? Hai mươi mấy tuổi mà muốn làm ông chú à, là sợ tôi trả nổi tiền, cho nên nghiêm túc tìm cho tôi? Yên tâm, tôi trả tiền, hội phí đắt như vậy tôi cũng nộp được, các phí khác chẳng lẽ được sao? Mau tìm lần nữa cho tôi, tìm được người khiến tôi hài lòng, tôi ra ngoài cái gì mà phục vụ chất lượng của mấy người là lừa gạt.” Diệp Hiểu Hàm tức giận, trừng mắt nhìn quản lý .

      Lần này, cuối cùng quản lý cũng gặp phải vấn đề, thậm chí ông còn nghĩ có phải hai nữ sinh này chạy tới đây để phá phách hay .

      chiếc limousine màu đen dừng lại trước cửa hộp đêm, người đàn ông bước xuống xe, thẳng vào hộp đêm.

      Hôm nay lại là những công việc giống nhau! Triệu Trạch Duệ hề biết vào hộp đêm thường xuyên như vậy, dù từng đến nơi này uống rượu với vài người bạn tốt, nhưng nếu đêm nay phải quản lý hộp đêm của bạn thân có chuyện, cũng sắp xếp đến đây kiểm tra.

      Vừa vào đại sảnh, quản lý liền vội vàng chạy đến, phải xảy ra chuyện gì chứ? hy vọng mình phải thay mặt cúi mình vì điều gì.

      “Cậu Duệ.”

      “Sao vậy, có chuyện gì?” Thiệu Trạch Duệ rất bình tĩnh, cũng có chút bất đắc dĩ.

      Quản lý lập tức giải thích với . “Vừa rồi có hai nữ sinh vào đây, nhìn qua có vẻ mới trưởng thành, muốn đến nơi này để mở mang tầm mắt, lại chỉ quan trọng là chọn Ngưu Lang từ ba mươi tuổi trở lên, tốt nhất là gần bốn mươi, nơi này chúng tôi có người như vậy, cậu cũng biết chúng tôi chọn lọc tỉ mỉ, tuổi lớn như vậy bị đào thải từ sớm.

      nữ sinh , nếu tìm được, ấy ra ngoài tung tin tức bất lợi với chúng tôi, mặc dù tôi cảm thấy có gì, nhưng dù sao đây cũng là chuyện xảy ra trong hộp đêm, có phải nên đuổi các ấy ra ngoài?”

      Nữ sinh? Mấy người đó ngu ngốc đến mức đến nơi này tìm đàn ông có kinh nghiệm phong phú chứ?

      “Tôi xem chút!” Triệu Trạch Duệ với quản lý.

      Triệu Trạch Duệ theo quản lý đến phòng đó, vừa mở cửa ra, lập tức nhìn thấy có bình phẩm người đàn ông trước mặt từ đầu đến chân, có chút sợ hãi nào.

      “Hai vị tiểu thư, chúng tôi…” Quản lý muốn giới thiệu Triệu Trạch Duệ lại bị ngăn cản.

      Diệp Hiểu Hàm cũng chú ý đến người đàn ông đứng trước cửa, nhìn qua cũng phải đến ba mươi rồi, hơn nữa khí phách người có chút giống hai của , mặc dù hai có tư vị đàn ông như vậy, nhưng quả làm hai mắt Diệp Hiểu Hàm sáng lên.

      Diệp Hiểu Hàm lập tức đuổi những người khác ra ngoài, với quản lý: “Là ta.”

      Quản lý ngạc nhiên nhìn Diệp Hiểu Hàm chút lại nhìn Triệu Trạch Duệ chút… cái này được đâu! Triệu Trạch Duệ này là…

      “Sao vậy, ông mang người đến còn cho phép tôi muốn à?” Diệp Hiểu Hàm vô cùng nghi hoặc nhìn vẻ mặt của quản lý. “Có phải sợ tôi trả tiền , cho nên phải giao tiền trước à? Ông yên tâm , tôi đưa, cho nên phải để tôi kiểm tra hàng trước .” Diệp Hiểu Hàm đuổi quản lý ra ngoài, trực tiếp kéo Triệu Trạch Duệ vào.

      Kéo vào.

      Kiểm hàng, ta cho là gì? Hàng hóa sao? Triệu Trạch Duệ nhếch miệng, trong lòng cười lạnh.

      Đinh Gia Kỳ cảm thấy Diệp Hiểu Hàm quả quá to gan, vội vàng khuyên. “Hàm Hàm, được rồi đó.”

      Diệp Hiểu Hàm lập tức ra ý bảo đừng nhiều lời.

      Triệu Trạch Duệ bị kéo lại gần ghế salon, hai người cùng ngồi sóng vai nhau.

      chú ý đến tư thế ngồi của , tục tằng, thậm chí còn rất nho nhã, người đàn ông này tệ, xem ra được huấn luyện rất lâu rồi.

      “Tiên sinh, làm công việc này bao lâu rồi? Năm nay bao nhiêu tuổi? A, tên là gì? Tôi muốn biết tên , muốn người làm việc cùng mình lại dùng tên giả.” Diệp Hiểu Hàm chân thành hỏi thăm.

      Triệu Trạch Duệ cau mày, coi thành Ngưu Lang rồi hả? Nhưng cũng đúng, quả là do giải thích ràng.

      “Triệu Trạch Duệ, ba mươi tuổi.”

      Sau này giai thích, nhưng muốn biết muốn gì? Hơn nữa, cầu của kỳ quái như vậy, cũng khiến hơi ngạc nhiên, dù tên cho , cũng thể tra ra bất kỳ tài liệu nào về .

      Ba mươi? Vừa lúc hơn đúng giáp, rất rốt, chính là người này!

      “Hàm Hàm, có thể gọi tôi là Hàm Hàm!” Diệp Hiểu Hàm cũng thể trực tiếp đưa tên của mình ra cho người khác biết, nhưng vẫn cho biết tên tắt của mình.

      Hàm Hàm, tại sao cho biết tên đầy đủ, lại cho tên tắt mà thôi? nữ sinh này có tính toán.

      “Vậy tôi muốn hỏi chút, tại sao lại muốn tìm người lớn tuổi như vậy? ràng trong câu lạc bộ có nhiều người cách nhiều tuổi lắm hay là số người đàn ông hơi lớn tuổi chút.”Dù lúc đầu, đến đây là vì có thể cố ý quấy rối, nhưng bây giờ nhìn vẻ mặt ngây thơ của , lại giống muốn quấy rối, rốt cuộc muốn cái gì đây?

      Diệp Hiểu Hàm có chút kinh ngạc, tại sao lại hỏi vấn đề này?

      có thể coi như thích tình cha con, tôi thích tình chú cháu, sao vậy? Tôi thích theo tôi, vậy phải theo tôi.” Diệp Hiểu Hàm tìm cớ.

      “Tiểu thư Hàm Hàm, vậy tôi có thể hỏi chút, tới đây để làm gì?” Triệu Trạch Duệ cúi đầu rót ly rượu, ưu nhã uống.

      Diệp Hiểu Hàm đột nhiên có loại cảm giác say mê, đàn ông ở đây đều được huấn luyện như vậy sao? Tại sao nhìn lại ưu nhã như vậy? So với Ngưu Lang, càng giống thiếu gia hơn!

      “A… … tới nơi này để làm gì sao?” Làm hại chuyện cũng lắp bắp.

      Trong lòng cười lạnh, nếu như là Ngưu Lang, căn bản chống đỡ được!

      Cùng lắm chỉ là nữ sinh mà thôi, học người lớn đến đây chơi, còn muốn tìm người lớn tuổi, dù muốn thừa nhận mình lớn tuổi, mới ba mươi mà thôi, là quá .

      “Khẳng định sao? Tiểu thư Hàm Hàm, trưởng thành chưa vậy?” Triệu Trạch Duệ trêu chọc .

      Diệp Hiểu Hàm hùng hồn : “Dĩ nhiên, đều viết giấy chứng nhận, nếu câu lạc bộ của mấy người cho tôi vào!”

      Cũng đúng! Triệu Trạch Duệ gật đầu, sau đó di chuyển thân thể về phía . “ nhất định muốn tôi dùng cách đối đãi với khách khứa đối đãi với sao?”

      Diệp Hiểu Hàm biết Ngưu Lang phục vụ khách như thế nào, nhưng có xem qua trong tivi, chỉ uống rượu mà thôi, ứng phó được.

      Hiển nhiên Đinh Gia Kỳ biết, cho nên cố gắng ngăn cản Diệp Hiểu Hàm, lôi tay muốn giải thích, lại bị Triệu Trạch Duệ trừng mắt, ý bảo chuyện lung tung.

      “Lại đây! Tôi cũng rất muốn hiểu là người thế nào.” Diệp Hiểu Hàm là người đơn giản, ai dạy những điều này, mặc dù thấy Đinh Gia Kỳ muốn giải thích, cũng để ý, nguyên nhân là tò mò.

      Đinh Gia Kỳ ngăn cản được, ánh mắt của người đàn ông này khủng khiếp, chẳng lẽ Diệp Hiểu Hàm phát ra sao? hơi sợ, chỉ có có thể ngồi ở nơi khá xa quan sát.

      Triệu Trạch Duệ đột nhiên mỉm cười. “Tiểu thư Hàm Hàm, nếu xác định, trước đó chúng ta uống hết ly rượu này .”

      rót cho ly rượu đỏ, số ghi cao, say, nhưng cho thêm chút can đảm, có lẽ biết, nhưng rượu rất tốt cho việc cổ vũ trái tim của .

      Diệp Hiểu Hàm sảng khoái nhận, cũng phải chưa từng uống rượu, chai rượu này vốn là của , hào phóng cạn chén, sau đó nhìn nở nụ cười.

      Triệu Trạch Duệ từ từ uống hết cốc của mình, sau đó kéo qua, hôn xuống môi .

      Rượu trong miệng cũng chưa uống xong, ngừng chuyển sang miệng Diệp Hiểu Hàm.

      Diệp Hiểu Hàm kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt, ta làm gì? buồn nôn!

      bên Đinh Gia Kỳ hoàn toàn bị dọa sợ, ngờ người đàn ông này làm chuyện như vậy với Diệp Hiểu Hàm.

      Khi trong miệng mình hoàn toàn còn rượu, Triệu Trạch duệ mới bắt đầu liếm bờ môi , mà lúc này, Diệp Hiểu Hàm tỉnh táo sau cơn chấn động, dùng giằng muốn buông ra.

      Tại sao? phải muốn có kinh nghiệm trong chuyện này sao? Khóe miệng Triệu Trạch Duệ chứa đựng nụ cười, chậm rãi hôn môi .

      giãy dụa, nhưng lại có chút tác dụng nào, mạnh mẽ ôm lấy , tay còn ôm chặt đầu , khiến cách nào nhúc nhích.

      Mà hành động của cũng kích thích muốn tiến thêm bước, dùng đầu lưỡi đẩy hàm răng ra, thận chí còn dùng đầu lưỡi khẽ chọc cằm của , khiến toàn thân hoàn toàn mềm nhũn.
      Last edited by a moderator: 16/4/15

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      :yoyo51:Cho mh hong voi nhe

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1.2:

      Editor: Lin

      Diệp Hiểu Hàm chưa từng chạm qua môi của người đàn ông nào, huống chi là động tác như vậy.

      trêu chọc Diệp Hiểu Hàm, lập tức khiến ngừng giãy dụa, cảm thấy níu lấy quần áo , nhưng có hành động khác.

      Lưỡi trong miệng cũng vì bị trêu đùa mà còn đường chạy, bị ép quấn lấy với lưỡi của .

      Bây giờ Đinh Gia Kỳ còn khiếp sợ nhìn hai người hôn nhau nữa, mà là khiếp sợ vì nụ hôn này kéo dài đến bảy tám phút, bọn họ lại có thể có ý ngừng.

      nhịn được ho , nhưng dường hai người hôn nhau nghe thấy, đến lúc suýt ho ra cả phổi rồi, người đàn ông đó mới nghe được.

      Triệu Trạch Duệ chậm rãi rời khỏi miệng Diệp Hiểu Hàm, sau đó còn chưa mút lấy môi dưới của vài lần rồi mới thả ra.

      mỉm cười, nếu như bạn ngăn lại, có còn tiếp tục hôn , cũng biết lần đầu tiên mình làm quá mức như vậy với nữ sinh, nhưng lại có thể nhịn được.

      Đinh Gia Kỳ nhìn Diệp Hiểu Hàm nãy giờ còn gì, ánh mắt có chút đờ đẫn, sợ, vội vàng chạy qua gọi vài tiếng.

      Diệp Hiểu Hàm còn đám chìm trong nụ hôn vừa rồi, đó là nụ hôn đầu của , nhưng nụ hôn đầu tiên lại dành cho người đàn ông có khả năng hôn thâm hậu như vậy, khiến cảm thấy kỳ quái, nhưng nụ hôn của rất thoải mái!

      Nghe được tiếng kêu của Đinh Gia Kỳ, mới tỉnh táo lại, ý thức được mình vừa làm gì, ràng nên như vậy, loại cảm giác bị lừa.

      Diệp Hiểu Hàm lập tức cầm đồ lên, lôi kéo Đinh Gia Kỳ rời , mặc dù chân có chút mềm, nhưng vẫn còn cố gắng chống đỡ ra khỏi hộp đêm được.

      Triệu Trạch Duệ ngồi trong phòng bao riêng cười, ngón tay đặt lên môi, cảm giác vừa rồi tôi, chỉ tiếc còn quá .

      Thái độ khác thường, hôm nay Diệp Hiểu Hàm về nhà sớm hơn chút, mà Diệp Hiểu Yên và Diệp Hiểu Kiệt cũng vừa đến.

      “Hàm Hàm, em về rồi?” Diệp Hiểu Yên tươi cười ra khỏi phòng bếp.

      “Chị, chị về rồi! Em còn tưởng tối nay là em xuống bếp!” Diệp Hiểu Hàm hưng phấn chạy đến bên cạnh Diệp Hiểu Yên.

      Diệp Hiểu Yên lại giả vờ kinh ngạc. “ ra em biết nấu ăn hả?”

      Diệp Hiểu Hàm cười xấu hổ, biết, chỉ chút mà thôi.

      hai đâu?” thấy Diệp Hiểu Kiệt, hỏi thăm chị mình.

      ấy ở trong phòng sách, chị vừa thấy ấy đưa tài liệu công ty đến.” Diệp Hiểu Yên vừa vừa vào lại phòng bếp, chuẩn bị nhanh lên chút, cũng biết lúc nào có thể ăn cơm.

      Diệp Hiểu Hàm cũng muốn quấy rầy Diệp Hiểu Kiệt, vì vậy ở lại trong phòng bếp giúp Diệp Hiểu Yên.

      ngày như thế này, Diệp Hiểu Hàm mới cảm thấy vui vẻ, dù hôm nay là ngày giỗ của mẹ, nhưng cũng là ngày cà nhà đoàn tụ lại cùng nhau ăn cơm.

      Nhưng cũng chỉ có ba người bọn họ thôi, mấy năm nay Diệp Chấn Hồng như quên mất, luôn trở về, mà cũng khiến cho Diệp Hiểu Yên và Diệp Hiểu Kiệt ghét ông hơn, bọn hon tình nguyện gọi Diệp Hiểu Hàm ra ngoài ăn cơm, cũng muốn thời gian bình thường về nhà nhìn thấy ông ấy.

      Lúc này, DIệp Hiểu Hàm mới nhớ tới mấy ngày trước mình vào hộp đêm cao cấp làm chuyện ngu ngốc, sau khi rời khỏi hộp đêm, Đinh Gia Kỳ phải chăm sóc lúc, có chút trắng mắt, tại sao phải nghiêm túc tìm cao thủ tình trường như vậy làm bạn trai?

      Đinh Gia Kỳ , nếu phải vì có ấy ở đây, người đàn ông đó sớm ăn .

      Diệp Hiểu Hàm lại cảm thấy ta , cũng biết tại sao mình lại nghĩ như vậy, có thể là vì hành động của ta rất nho nhã, khiến cách nào tin tưởng.

      Diệp Hiểu Yên phát có gì đó đúng, lập tức hỏi : “Có phải có bạn trai rồi ?”

      Diệp Hiểu Hàm trả lời ngay là có.

      Dĩ nhiên là có rồi! vốn chỉ định tìm mà thôi, nhưng đó cũng là vì muốn làm Diệp Chấn Hồng tức giận, căn bản cũng coi như có bạn trai!

      Diệp Hiểu Yên cảm thấy chơi rất vui. “ sao? sao, em có thể với chị, chị với hai, như vậy hai tìm người đàn ông đó để gây phiền toái!”

      Diệp Hiểu Hàm cầu khẩn chị hai. “ phải vậy, chị cần đoán! Em còn học, có bạn trai gì chứ? Huống chị những người đàn ông bên cạnh em, em thích ai.”

      Vừa nghĩ đến những cậu bạn xấu ngây thơ đến đáng sợ trong lớp, muốn thích người trong số họ cũng khó.

      Diệp Hiểu Yên cũng truy hỏi nữa, với tính tình của Diệp Hiểu Hàm, làm thế nào cũng chịu thừa nhận.

      Vất vả lắm mới làm xong cơm, mọi người tập trung lại trước bạn bàn ăn vẫn thường chờ đợi chút, tám giờ tối, nếu như Diệp Chấn Hồng có lòng trở về ăn cơm với bọn họ, có lẽ sớm trở về, nhưng ba người vẫn trò chuyện, di chuyển đôi đũa.

      Diệp Hiểu Kiệt hỏi thăm tình hình học tập dạo này của Diệp Hiểu Hàm, mà Diệp Hiểu Hàm lại hỏi thăm công việc của họ, vấn đề hôn nhân, nhưng bọn họ đều , đó chuyện dành cho trẻ con.

      Diệp Hiểu Hàm buồn buồn, còn là đứa bé.

      Khi bọn họ quyết định dọn cơm, tám giờ rưỡi, muốn đợi thêm nữa, có đợi cũng như .

      Sau khi ăn tối xong, Diệp Hiểu Kiệt lấy lý do công việc rời , sau khi giải quyết xong chuyện trong phòng bếp Diệp Hiểu Yên cũng rời , căn nhà lập tức chỉ còn lại mình Diệp Hiểu Hàm.

      rất tức giận, tại sao ba lại có thể quan tâm bọn họ, còn quên mất ngày giỗ của mẹ?

      Diệp Hiểu Hàm giận giữ gọi điện cho tài xế của Diệp Chấn Hồng, hỏi thăm ba mình ở đâu, biết địa điểm có chút do dự, vì ông lại đến hộp đêm mà lần trước đến.

      Lúc Diệp Hiểu Hàm đến hộp đêm muộn, lúc này đáng ra nên nghỉ ngơi, nhưng lại vẫn muốn đến nơi này để bắt ba mình.

      xông tới quầy, muốn hỏi thăm Diệp Chấn Hồng ở đâu, lại phát Triệu Trạch Duệ ở đây. “…”

      Triệu Trạch Duệ có chút kinh ngạc, hiểu sao còn dám đến, nhưng nhìn bộ dạng giận dữ ngút trời của , vậy cũng phải chuyện gì tốt.

      “Tiểu thư Hàm Hàm, hi vọng tối nay đến đây phải vì tìm tôi.” Triệu Trạch Duệ hứng thú nhìn .

      trừng mắt liếc cái, ngay sau đó hỏi phòng được Diệp Chấn Hồng bao ở đâu.

      Nhân viên được trải qua huấn luyện, dĩ nhiên , huống hồ tại Triệu Trạch Duệ ở đây, sao có thể cho biết?

      nhận được đáp án, Diệp Hiểu Hàm liền tự mình tìm, cũng tin mình tìm được ông.

      Diệp Chấn Hồng… quan hệ giữa và Diệp Chấn Hồng là như thế nào? Chẳng lẽ là kim chủ của , muốn tìm vị trí để leo lên sao? Nhưng nhìn phản ứng của ngày đó cũng phải… tìm Diệp Chấn Hồng làm gì?

      Dù Diệp Chấn Hồng phải khách quen nơi này, nhưng cũng là khách đặc biệt, đến như Triệu Trạch Duệ thường tới cũng biết người này, dù ông ta kinh doanh công ty bình thường, nhưng số sách của công ty ràng hoàn chỉnh, ông cũng là người có cầu rất cao với công việc, mà ở đây, dù cùng nhóm khách hàng, ông cũng chỉ là người tiếp khách, tuyệt đối để người nào cùng mình, danh tiếng của Diệp Chấn Hồng trong hộp đêm giống những người khác, dĩ nhiên cũng biết.

      Nhưng Diệp Hiểu Hàm cũng muốn như vậy, ngày giỗ của mẹ, ông ta lại chạy đến đây tìm phụ nữ, tức chết được.

      vừa tính tìm, Diệp Chấn Hồng ra khỏi phòng cùng khách, nhưng khách hàng kia mỗi người ôm phụ nữ, dù ông ôm, nhưng nhìn thấy cũng cảm thấy tức giận.

      Diệp Hiểu Hàm nghĩ trực tiếp tới, để ông mất mắt trước khách hàng phen, nhưng nghĩ đến việc ông đối xử với em bọn họ như vậy, liền muốn nghĩ cách để chỉnh ông.

      đến bên cạnh Triệu Trạch Duệ. “Giúp tôi việc, tôi cho tiền.” xong lôi kéo Triệu Trạch Duệ tiến đến.

      Triệu Trạch Duệ cau mày, muốn tham dự vào quan hệ phức tạp của người khác tí nào, nhưng nhìn bộ dạng mỉm cười vẫn mang theo lửa giận, cảm thấy rất đáng thương.

      Diệp Hiểu Hàm đến bên cạnh Diệp Chấn Hồng. “Ai nha, thi ra ba cũng ở đây à?”

      Ba? Triệu Trạch Duệ có chút kinh ngạc, ngờ hai người là ba con.

      Diệp Chấn Hồng nhìn về phía người đến, lại là con của mình.

      “hàm Hàm, sao con lại ở đây?”

      Diệp Hiểu Hàm nhìn về phía Triệu Tạch, sau đó tựa hẳn lên người . “Con tới tìm ấy! ấy làm việc ở đây, là bạn trai con, con đương nhiên muốn cổ vũ!”

      “Cái gì?” Diệp Chấn Hồng tức giận, con bé đến nơi này tìm bạn trai? Nơi này ngoài phục vụ chỉ có Ngưu Lang, nhìn ta giống phục vụ, nhất định là Ngưu Lang, con bé lại có thể lừa ông tìm bạn trai như vậy?

      Khách hàng xung quanh hơi say rồi, biết bọn họ gì, tự mình rời , để lại ba người họ ở chỗ này.

      “Diệp Hiểu Hàm, con biết con làm gì ?” Diệp Hiểu Hồng cố gắng để nổi trận lôi đình ở đây.

      Triệu Trạch Duệ gì, chỉ nhìn hai ba con đấu nhau, rất dễ nhận thấy con ông rất giận ba mình, mà ba này tức giận vì ở bên cạnh .

      Diệp Hiểu Hàm mỉm cười, như con chim tựa người vào trong vòng tay của Triệu Trạch Duệ. “Con đương nhiên biết, con thích ấy, con để ý ấy làm công việc gì, dù năm nay ấy ba mươi tuổi, con vẫn cảm thấy thích ấy.”

      Diệp Chấn Hồng lại hét lớn. “Cái gì, ba mươi tuổi? Diệp Hiểu Hàm, những năm nay ở trường con chỉ học những cái này sao? Con tìm người đàn ông gần ba mươi tuổi làm bạn trai? Ba muốn con lập tức chia tay ta!”

      Dù người đàn ông trước mặt nhìn qua rất nho nhã, lại yên lặng ở bên cạnh nghe, cũng thay đổi được ta là Ngưu Lang.

      Diệp Hiểu Hàm hoàn toàn để ý đến lời của Diệp Chấn Hồng. “Tại sao?”

      “Vì ba là ba con.”

      Diệp Hiểu Hàm cười lạnh. “Nếu ba cảm thấy ba là ba con, vậy ba nên nhớ hôm nay là ngày bao nhiêu, mà ba lại lêu lổng ở chỗ này, muốn con coi là ba rất khó!”

      Mặt Diệp Chấn Hồng lập tức biến sắc, ra ông quên, buổi sáng, trước khi , ông thắp hương cho vợ, buổi tối ông thể về nhà cũng vì việc buôn bán của ông, tại sao bọn họ thể bỏ qua cho ông chút?

      Diệp Hiểu Hàm nhìn mặt ông thay đổi, cho là tại ông mới nhớ đến, càng thêm tức giận.

      , chúng ta thôi! tại em muốn dẫn ra sân, tối nay chúng ta chơi đùa chút.” dùng ánh mắt dễ thương nhìn về phía Triệu Trạch Duệ, với .

      Triệu Trạch Duệ vốn muốn , nhưng trong ánh mắt có tia cầu khẩn, cầu xin ?

      Sau khi mỉm cười gật đầu với Diệp Chấn Hồng, lập tức dẫn Diệp Hiểu hàm đỉa ngoài.

      Ra cửa, Diệp Hiểu Hàm muốn gọi taxi, tiếp tục ngụy trang, vì biết ba mình nhất định theo.

      Dĩ nhiên Triệu Trạch Duệ cũng phát , lập tức kéo đến trước chiếc limousine màu đen,mở cửa xe cho ngồi vào.

      Trong mắt Diệp Hiểu hàm có chút chần chờ, nhưng vẫn ngồi vào.

      Lúc Diệp Chấn Hồng đuổi kịp, Triệu Trạch Duệ lái xe rời , có cách nào khác Diệp Chấn Hồng đành phải lái xe đuổi theo.

      Diệp Hiểu Hàm nhìn Triệu Trạch Duệ. “ là Ngưu Lang, tại sao có thể mua chiếc xe đắt tiền như vậy?”

      Triệu Trạch Duệ mỉm cười. “Tôi chưa từng tôi là Ngưu Lang.”

      “Cái gì?” phải là Ngưu Lang là cái gì? Tại sao ngày đó quản lý lại dẫn vào, hơn nữa còn với lời kỳ quái như vậy?

      phải là Ngưu Lang, tại sao lại xuất trước cửa phòng của tôi? Còn do quản lý dẫn vào, cũng phải!” đột nhiên cảm thấy nụ hôn đầu của mình mất cũng sao cả, vì phải là Ngưu Lang.

      “Là tự cho rằng tôi là Ngưu Lang, tôi mở miệng vì tôi muốn biết đến đó vì mục đích gì.” Triệu Trạch Duệ vừa lái xe vừa giải thích với .

      Diệp Hiểu Hàm nghĩ ra, muốn biết mục đích đến hộp đêm này?

      làm gì? Tôi đến hộp đêm đó liên quan gì đến ?”

      tại tôi có thể coi như là quản lý của hộp đêm, tôi liên quan sao? Nhưng đúng là con lại ma mãnh, còn tuổi như vậy lại có thể chạy đến hộp đêm chơi, chẳng qua tôi thấy giống như chơi nổi!” vẫn còn nhớ bộ dạng chạy trối chết đêm đó của .

      Bị như vậy, cũng rất phục, chơi nổi, chỉ là kịp thích ứng!

      Diệp Hiểu Hàm tức giận nhìn chằm chằm. “Tôi đâu có chơi nổi, nếu như bây giờ làm chuyện giống như vậy với tôi, tôi vẫn có thể chịu đựng.”

      Triệu Trạch Duệ cười khẽ. “Thôi , nhóc, dù sao đọc thêm nhiều sách cũng tốt hơn đến hộp đêm chơi.”

      xem thường ? Cái gì mà nhóc, mười tám tuổi rồi, là người lớn.

      “Ai cần lo!”

      “Tôi xen vào, vậy bằng giao cho ba đuổi theo phía sau trông chừng?” Triệu Trạch Duệ nhìn ra phía sau qua kính chiếu hậu.

      lấy điện thoại ra, vì từ nãy luôn chuyện, cho nên phát , ra Diệp Chấn Hồng vẫn luôn gọi điện cho … nhưng vẫn cách nào tha thứ hành động tối nay của ông.

      “Lái nhanh chút, tôi muốn nhìn thấy ông ấy, tốt nhất là bỏ rơi ông ấy.” Diệp Hiểu Hàm ra lệnh cho Triệu Trạch Duệ.

      Triệu Trạch Duệ vẫn luôn thích người khác ra lệnh ngoại trừ ‘người kia’, nhưng lúc này giống như để ý đến chuyện vừa ra lệnh cho .

      “Vậy ngồi cho chắc.” nhắc nhở.

      Diệp Hiểu Hàm đặc biệt chú ý, nhưng sau khi vừa mở lời, mới biết cái gì gọi là đáng sợ.
      Last edited by a moderator: 20/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :