1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      TÀI NĂNG TUYỆT SẮC (绝色锋芒)

      [​IMG]
      Tác giả: Vô Tình Bảo Bảo (无意宝宝)
      [​IMG]

      Thể loại: Dị giới, ma pháp, HE.

      Edit: nhok tinh nghich, Đường Nhã, colleneal

      Nguồn: Google Translate
      Từ : http://www.d586.com/txt_5763/
      Giới thiệu:


      Chuyện gì xảy ra khi người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng?


      Đại tiểu thư là người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người.


      lâu sau đó, tài năng ra, khiến cho lòng người khiếp sợ.


      Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn con đường nào?


      Vả lại, sắc đẹp của nàng thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra cái đường phản nghịch.


      Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia , tiểu thư rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn đếm xỉa đến , khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy.


      Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng – Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, vẫn là nàng như trước đây sao?


      Trong rừng, bị tên nam nhân ngăn lại: “Đừng giả bộ, ngươi phải luôn khao khát muốn ở cùng chỗ với ta sao?”. cợt nhã, nhíu mày, giơ tay nắm lấy cánh tay của nàng. Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của nàng, đáy mắt liền nổi lên dục vọng ham muốn. Trước kia tránh nàng còn kịp, ngờ bây giờ nàng lại khiến cho người ta động lòng như thế. Sau khắc, trong rừng truyền đến tiếng kêu như heo bị giết, vang tận mây xanh, khiến cho tất cả loài chim trong rừng kinh hãi bay .


      Truyện này 1vs 1


      Đại lục Tích Lan: Năm quốc gia, theo thứ tự là:
      Last edited by a moderator: 18/8/14
      chon_dang_yeu, Hangmaomomo_trang thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      1. Đế đô của An Mạt Cách Lan là thành Bối Nhĩ Đặc


      2. Bối Lỗ Khoa


      3. Tư Duy Nặc


      4. Lạp Cách Tạp


      5. Vưu Ô Tát Lợi


      Nhân vật:


      Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã: nữ chính


      Tẫn Diêm Lôi Mông: Kỵ sĩ của Khắc Lôi Nhã


      Á Đức Lý Nam Hi: nhị hoàng tử nước An Mạt Cách Lan, là mỹ nam


      Hi Nhĩ Cổ Đốn: tộc trưởng Hy gia tộc, là công tước đại nhân – gia gia của Khắc Lôi Nhã


      Hi Nhĩ Lạp Cách: phụ thân của Khắc Lôi Nhã, hầu tước đại nhân


      Hi Nhĩ Khố Ân: đại ca của Khắc Lôi Nhã, nam tước


      Hi Nhĩ Á Lực Khắc: nhị ca của Khắc Lôi Nhã


      Hi Nhĩ Lạp Tây Á: muội muội của Khắc Lôi Nhã


      Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm: mẫu thân của Khắc Lôi Nhã, dịu dàng hiền thục.


      Á Đức Lý Mã Lệ Ti: công chúa duy nhất, là muội muội của Nam Hi và Vưu Lý Tư


      Á Đức Lý Vưu Lý Tư: luôn bình tĩnh, là người thừa kế thứ nhất thừa kế ngôi vị hoàng đế - đại hoàng tử.


      o O o


      Nghề nghiệp:


      *Ma Pháp Sư:


      1. Ma Pháp Học Đồ


      2. Kiến Tập pháp sư


      3. Sơ cấp pháp sư


      4. Trung cấp pháp sư


      5. Cao cấp pháp sư


      6. Đại Pháp Sư


      7. Ma Đạo Sĩ


      8. Ma Đạo Sư


      9. Thánh Ma Đạo Sư


      10.Pháp Thần


      o O o


      *Kiếm sĩ:


      1. Kiếm Sĩ Học Đồ


      2. Kiến tập kiếm sĩ


      3. Sơ cấp kiếm sĩ


      4. Trung cấp kiếm sĩ


      5. Cao cấp Kiếm Sĩ


      6. Đại Kiếm Sĩ


      7. Kiếm Sư


      8. Đại Kiếm Sư


      9. Kiếm Thánh


      10. Kiếm Thần


      Còn có Triệu Hoán Sư, Mục Sư, Cung tiễn thủ, Tuần Thú Sư, đạo tặc …


      Tước vị: chủ yếu chia làm Công Tước, Hầu tước, Bá tước, Tử tước, Nam tước .


      Ở trong quý tộc, Công Tước là bậc cấp thứ nhất. Hầu tước là bậc cấp thứ hai. Bá tước thứ ba, Tử tước thứ tư và Nam tước thứ năm.


      Đường Nhã: Đặt văn án trước, tuần này ta mắc thi, tuần sau tiến hành edit. Mong rằng được mọi người ủng hộ.


      sửa bởi lúc 03.07.2013, 18:45, lần sửa thứ 3.


      Mở đầu:


      "Nhanh lên chút!"


      "Tên mập mạp chết bầm kia, nhanh lên chút. nhanh, để cho sát tinh kia thức tỉnh, trở lại Thiên Đình, chúng ta được ăn ngon ngủ yên rồi.”


      là, tốc độ của ngươi nhanh như rùa. Nhanh lên chút .”


      Mặt đất bạch ngọc, cột trụ hoàng ngọc, bên trong Thiên cung xa hoa, lộng lẫy bỗng bị tiếng la hét, huyên náo thành đoàn. Mỗi gương mặt của vị thần đều trở nên hoang mang, hốt hoảng. Tất cả bọn họ đều tụ họp ở đây để thúc giục cái tên thần tiên mập mạp kia.


      Xung quanh mảnh tối đen, thân thể nàng nhàng


      Mình chết rồi sao? Nàng trợn tròn mắt nhìn lên phía , vẫn là mảnh tối sầm.


      Đột nhiên, trước mắt nàng xuất đạo quang.


      khuôn mặt tươi cười, mập mạp với cái đầu trọc xuất . Phía sau lưng có vòng sáng nhàn nhạt, nhu hoà. Thoạt nhìn giống như thần tiên, thể xâm phạm.


      "Ngươi là ai?" - Nàng cau mày nhìn tên đầu trọc trước mắt. Nàng chết, phải đầu tiên gặp mấy tên đầu trâu mặt ngựa, sau đó đem nàng kéo gặp Diêm Vương sao?


      “Con , cần hoài nghi. Con ra chết. Khi sống làm nhiều điều xấu, đáng lẽ ra con sớm phải xuống mười tám tầng địa ngục rồi.” – Tên mập mạp, đầu trọc kia cười híp mắt, đằng sau có vòng sáng nhìn giống


      “Ta vẫn chưa xuống địa ngục sao?” – Nàng nhàn nhạt tiếp lấy lời


      “Còn nữa, ta phải là con của ngươi, ngươi là của chung. Ngươi cũng sinh ra được người lớn như ta.”


      Cái ót của bỗng nhiên chảy mồ hô lạnh, sắc mặt có chút khó coi. Quả nhiên, tên sát tinh này cũng phải dễ dàng đối phó.Coi như mất tất cả trí nhớ nhưng vẫn khiến cho người ta nhức đầu như vậy. Cho nên đám thần kia mới quyết định dùng phương pháp rút thăm để chọn người ra, tức chết, làm sao lại rút được cái thăm đó.


      "Khụ, khụ …" – Tên mập trọc đầu ho khan cái, chỉnh sửa sắc mặt chút rồi nghiêm túc :


      “Trách được, trời rất có lòng thương người, con cũng có tư chất ưu tú. Cho nên chúng ta thương lượng với nhau, quyết định cho con cơ hội lấy công chuộc tội, cho con đến thế giới khác để tiếp tục tu luyện.”


      Cái gì? Trời có lòng thương người? Tư chất ưu tú? Là có ý tứ gì? Cái gì lấy công chuộc tội? đến thế giới khác để tu luyện? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?


      " , con . Hi vọng con sống tốt.” – Tên mập trọc đầu những lời vô nghĩa nữa mà thuận tay nhàng đưa tay vung lên. tia sáng cứ như vậy đánh úp về phía nàng, còn thuận tiện quét sạch trí nhớ của nàng về cuộc chuyện vừa rồi.


      Sau khắc, nàng biến mất. Tên mập trọc đầu thở dài, vươn tay xoa mồ hôi trán mình. Ngay sau đó, bên cạnh có rất nhiều vị thần xuất . đám hèn hạ cười rộ lên, vỗ vỗ vai , khen làm rất tốt.


      " tốt quá, như vậy là cái sát tinh đó liền cách xa chúng ta rồi.”


      "Ngươi được lắm đấy, bịa ra nhiều lí do buồn cười như vậy liền đuổi được nàng .”


      "Rất tốt, rất tốt, ta ghi cho công ngươi” – Lời này dĩ nhiên là do người nắm nắm quyền của Thiên Đình rồi.


      Tên mập trọc đầu lại cười nổi. Đuổi là đuổi, nhưng nếu có ngày sát tinh kia trở về người chết đầu tiên lại là mình!


      "Lo lắng cái gì? Nàng nếu muốn trở lại còn phải tu luyện rất lâu. Còn biết chuyện này là chuyện của mấy vạn năm sau rồi.” – Lập tức có người an ủi


      Cũng đúng. Nghe vậy, tên mập trọc đầu cũng hèn hạ cười.


      Sát tinh, tại cái thế giới đó, tự ngươi cầu phúc . Tốt nhất là cái gì cũng nhớ tới, tốt nhất là vĩnh viễn đừng có quay trở lại.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 1: Đại tiểu thư háo sắc


      “Đức Lý, chờ ta chút.” – thiếu nữ có mái tóc vàng xinh đẹp cầm váy, giọng nũng nịu. Thanh này cơ hồ có thể khiến cho người ta nổi cả da gà. Nàng vội vàng chạy lên phía trước. Đuổi theo nam nhân nhanh chóng rời . Trước mặt nàng là thân thể nam nhân thon dài, mái tóc màu nâu phiêu dật, lay động lòng người, nhưng hắm cũng có ý tứ dừng bước hay quay đầu lại. Cứ như vậy dứt khoát mà thiếu nữ kia vẫn như cũ nhanh chóng đuổi theo phía sau lưng .


      Thiếu nữ xinh đẹp thấy thế, thái độ bỗng trở nên vội vàng hơn, nhanh chóng chạy theo. Phía sau nàng là nam nhân mặc áo đen rất tuấn tú. Bước chân của nam nhân này vững vàng, hơi thở kín đáo, bên hông có thanh bội kiếm, có biểu lộ gì cứ như vậy mà theo thiếu nữ kia. Cả người lại toả ra loại lạnh lẽo bức người khiến cho những người cách cả ngàn dặm cũng có cảm giác.


      "Tẫn Diêm, mau giúp ta ngăn nhị hoàng tử điện hạ! Nhanh lên chút! Điện hạ sắp rồi!” – Thiếu nữ xinh đẹp dừng bước lại, cực kỳ tức giận chạy đến chỗ tên nam nhân kia dậm chân


      “Ngươi chết rồi sao? nghe ta gì hả? “


      “Tiểu thư, trách nhiệm của ta là bảo nệ cho người an toàn.”- Nam tử tuấn, trẻ tuổi kia kiêu ngạo, tự ti, nhàn nhạt câu. Đáy mắt lên chán ghét, khinh thường nhưng thiếu nữ xinh đẹp kia cũng nhìn ra. Ngụ ý của cũng rất ràng, ta chỉ phụ trách bảo vệ nàng an toàn, cũng có nhiệm vụ phải giúp nàng đuổi theo nam nhân.


      "Ngươi!!!" – Sắc nặt của thiếu nữ xinh đẹp bỗng trở nên tức giận, hung hăng dậm chân cái rồi bỏ lại lời tàn nhẫn:


      “Ngươi lại dám cãi lời của ta! Ngươi chờ đó, ta với gia gia. Ngươi làm kỵ sĩ của ta lại có thái độ kiêu ngạo như vậy!” – Vừa dứt lời, thiếu nữ xinh đẹp liền vội vàng xách váy đuổi theo nhị hoàng tử.


      Tẫn Diêm lời, lạnh lùng theo. Trò cười này vẫn xảy ra thường xuyên, vị đại tiểu thư háo sắc này thấy mỹ nam giống như ong mật nhìn thấy hoa tươi, nhất định đuổi theo, kêu gọi ngừng. Khiến cho những mỹ nam kia đúng là khổ thể tả. Nhị hoàng tử điện hạ cũng bị làm phiền vài lần. Lần này đến phủ công tước gặp phải đại tiểu thư, đúng là bất hạnh. Tẫn Diêm nhìn gương mặt hoảng hốt của nhị hoàng tử phía trước, đáy mắt lên tia đồng tình.


      Nhị hoàng tử chạy nhanh ra cửa, ngồi lên xe ngựa liền vội vàng kêu phu xe hồi cung. Phu xe có chút nóng nảy, buồn bực nhìn nhị hoàng tử, lại ngẩng đầu lên liền hìn thấy thiếu nữ tóc vàng đuổi theo, lập tức hiểu . ra là Đại tiểu thư háo sắc. Mặc dù cái đại tiểu thư háo sắc này ở nhà được sủng ái, nhưng dù sao cũng là cháu của công tước đại nhân. Phu xe đương nhiên hiểu nhị hoàng tử ngại vì tình cảm giữa ngài và công tước đại nhân, muốn vị đại tiểu thư háo sắc này mất thể diện, cũng đối với nàng quá mức cứng rắn. Phu xe chợt kéo roi ngựa, xe ngựa bay nhanh rời . Thiếu nữ xinh đẹp đuổi tới cửa đại môn liền tức giận, nhìn xe ngựa rời , khuôn mặt đỏ bừng tức giận, cả người khẽ run. Đột nhiên thấy người hầu vừa lúc dắt con ngựa đến đây, liền đoạt lấy dây cương, xoay người ngồi lên ngựa rồi kéo dây cương đuổi theo.


      "Tiểu thư!" – Sắc mặt Tẫn Diêm đột nhiên biến hoá. Cái đại tiểu thư háo sắc này bốc đồng, chẳng lẽ nàng quên nàng căn bản cũng biết cởi ngựa sao? Vì đuổi theo nam nhân cư nhiên có thể kích động như vậy? Tẫn Diêm hừ lạnh tiếng, trong lòng khinh thường, nhưng lại thể để ý đến an toàn của nàng liền chuẩn bị đuổi theo. Trước cửa có ngựa, bóng dáng của đại tiểu thư cũng càng ngày càng xa.


      đám người hầu ngây ngốc nhìn màn này cách nào phục hồi lại tinh thần. Ai cũng ngờ, cái đại tiểu thư háo sắc kia, vì đuổi theo nam nhân lại bộc phát tiềm lực lớn như vậy. Ở Hy gia, vị đại tiểu thư này quả xứng với danh hiu của nàng. biết cưỡi ngựa, chán ghét học, tóm lại, nàng chính là vô học. Đây cũng là nguyên nhân khiến Công tước thích nàng.


      Tẫn Diêm khẽ cau mày, phải dùng đấu khí đuổi theo. Vậy mà, khắc sau, vị đại tiểu thư háo sắc bị ngựa quăng xuống. Trong tiếng kêu sợ hãi, thân thể nhắn cứ như vậy mà rơi xuống đất. Mà xe của nhị hoàng tử điện hạ sớm xa.


      Tẫn Diêm cau mày, nhanh chóng đuổi về phía trước, đến bên cạnh đại tiểu thư. Nhìn nàng hôn mê, Tẫn Diêm nhíu mày lại. Lần này, chính thất trách. Thế nào cũng nghĩ đến đại tiểu thư lại có thể hành động như vậy.


      Khi đại tiểu thư được đưa về phủ, trong phủ liền náo loạn hồi. Gia gia đại tiểu thư –Công tước Hy gia có ở nhà, ngày cả phụ thân của nàng cũng có ở nhà. Chỉ còn lại mẫu thân của nàng mà thôi.


      Trong phòng ngủ tráng lệ, bốn cột trụ giường được khảm mạ vàng rất xa hoa, phô trương, được trải bộ chăn gối mềm mại. Phía , đại tiểu thư vẫn còn hôn mê. Bên cạnh nàng là nữ nhân tóc vàng lo lắng nhìn người giường. Người này cùng người giường có dung mạo tương tự nhau, nhìn vào liền hiểu , đây chính là mẫu thân của đại tiểu thư- Khải Sắt Lâm. Nhưng so với đại tiểu thư háo sắc này khác biệt, nàng là nữ nhân xinh đẹp, hiền thục. Giờ phút này, nàng lo lắng nhìn vị thiếu nữ giường, trong lòng lên chút bất đắc dĩ. Nữ nhi này, phụ thân nàng, gia gia nàng ngay cả huynh trưởng của nàng cũng thích nàng quá. Nguyên nhân là do tính tình của nàng. Cũng biết đứa bé này tính tình giống ai.


      Đại phu nhanh chóng chạy tới, cẩn thận kiểm tra hồi liền đưa ra kết luận, đại tiểu thư bị thương . Chỉ cần đợi nàng tỉnh lại là được.


      "Phu nhân, là thuộc hạ thất trách khiến tiểu thư gặp phải chuyện như vậy." - Tẫn Diêm cúi đầu đứng ở bên trầm giọng xin tội


      "Xin phu nhân trách phạt."


      cần, Tẫn Diêm” - Khải Sắt Lâm mỉm cười lắc đầu, trong lời có bất đắc dĩ


      “Tính tình của đứa này, ta cũng biết. Ngươi có liên quan, lui xuống .”


      Tẫn Diêm do dự, sau đó vẫn cúi đầu lui xuống. Chỉ còn lại mình Khải Sắt Lâm canh giữ bên giường.


      Gần tối, thiếu nữ giường rốt cuộc chậm rãi giật giật ngón tay, hình như muốn tỉnh lại rồi.


      “Khắc Lôi Nhã! “- Khải Sắt Lâm bên cạnh vui mừng lên tiếng. Nhanh chóng nắm tay tay của người nằm giường, gọi tên nàng.


      Thiếu nữ giường chậm rãi mở mắt, gì.


      “Nhã nhi, con làm sao vậy? Để cho ta xem chút.” - Khải Sắt Lâm vui mừng đỡ thiếu nữ giường ngồi dậy, vội vàng hỏi.


      Vậy mà người giường vẫn như cũ gì. Khải Sắt Lâm ôm lấy người giường, thanh có chút nức nở. Khắc Lôi Nhã, đứa bé bảo bối của nàng, ngay cả gia gia, phụ thân thậm chí cả huynh trưởng khi trở về cũng có sang đây thăm nàng. Đối xử bất công như vậy, khiến cho lòng người chua xót.


      Thiếu nữ tóc vàng giường mở mắt ra, lạnh lùng nhìn xung quanh, trong mắt loé lên tia mê mang cùng nghi ngờ. Nhưng lập tức biến mất, thay vào đó là lạnh lùng sâu xa.


      “Nhã nhi, tại cảm thấy như thế nào? Đầu choáng váng sao? Có đói bụng ?” - Khải Sắt Lâm kìm nén nước mắt, ân cần hỏi.


      Thiếu nữ nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mặt nàng, trong phút chốc liền sáng tỏ. Nàng nhàng :


      “Ân, có chút đói.”


      “Được rồi. Nhã nhi, chờ chút, ta kêu người mang thức ăn lên. “- Khải Sắt Lâm vui mừng đứng dậy, đột nhiên nàng lảo đảo chút, có lẽ là do ngồi quá lâu. Khuỷu tay nàng bỗng nhiên có cỗ sức lực nâng lên, ngã xuống được. Khải Sắt Lâm quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã. Là Nhã nhi đỡ nàng? Trong lòng Khải Sắt Lâm suy nghĩ chút nhưng cũng nhiều mà vội vàng ra cửa kêu gọi nha hoàn bên ngoài.


      giường, thiếu nữ chậm rãi quay đầu, nhìn khung cảnh xa lạ, khẽ chớp mắt, trong mắt mảnh lạnh lùng. Khóe miệng gợi lên chút nhưng cũng dễ dàng phát giác độ cong, cũng là rất lạnh lùng.


      Xem ra, mình chết rồi, mà linh hồn, hình như xuyên qua đến thế giới hoàn toàn xa lạ. Lại nhìn những món đồ xa xỉ kia, nàng xuyên qua gia đình khá giàu có nha.


      Khắc Lôi Nhã. Đây chính là tên của chủ nhân thân thể này sao? Người giường ánh mắt lạnh lùng, lấy tay nhàng xoa huyệt thái dương. Nàng rất nhức đầu, ý thức cùng trí nhớ bắt đầu dung hợp.


      Càng dung hợp, thái độ thiếu nữ càng kỳ lạ. Vì trong trí nhớ, những thứ hữu dụng rất ít. Ngược lại toàn là hình ảnh mỹ nam. lộn xộn, lung tung, có hữu dụng nào. Chỉ là gia tộc nàng ở thế giới này hình như có địa vị rất cao.


      Thiếu nữ khẽ chớp mắt, thở dài hơi.


      Thiếu nữ cúi đầu, Khắc Lôi Nhã, từ này trở , đây chính là tên của nàng

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 2: Quý tộc


      Khắc Lôi Nhã…Thiếu nữ giường nhàng thầm cái tên này. Tên này dễ nghe, chỉ là tính tình của nàng khiến người ta chịu nổi. Trong trí nhớ, nàng chính là nữ nhân háo sắc bị người ta cự tuyệt.


      Cửa chợt bị chợt đẩy ra, Khắc Lôi Nhã nhìn về phía cửa. Cùng lúc lại nhìn thấy nữ nhân mỹ lệ có vài phần giống với nàng, nhưng là hình hư tuổi hơn nàng chút. Chỉ là, khuôn mặt nàng thể chán ghét, khinh thường, cũng để ý đến tuổi tác.


      Khắc Lôi Nhã chớp mắt, trong trí nhớ của nàng, thân thể này đối với thiếu nữ trước mắt rất sợ hãi.


      Thiếu nữ này là muội muội của Khắc Lôi Nhã - Lạp Tây Á, là thiếu nữ thiên tài. Mới mười hai tuổi, nàng trở thành cao cấp pháp sư. Bởi vì có tư chất xuất chúng, lúc nàng năm tuổi được viện trưởng học viện Húc Nhật nhìn trúng, liền trở thành đệ tử của viện trưởng. Điều này khiến cho Hy gia rất vui mừng. Nhưng là, tiểu thiên tài này cực kỳ căm ghét Khắc Lôi Nhã, bởi vì mẫu thân thương Khắc Lôi Nhã vô cùng. Suy nghĩ chút cũng có gì kỳ quái, Lạp Tây Á là thiếu nữ thiên tài, có gia gia, phụ thân và huynh trưởng thương , mẫu thân tự nhiên đặt quan tâm lên người Khắc Lôi Nhã, được mọi người thích.


      “Hừ, khiến cho Hy gia mất mặt. Vì đuổi theo nam nhân mà bị té ngựa, là ngu ngốc.” – Lạp Tây Á ngẩng cao đầu, bước đến gần, khinh thường nhìn người ở giường, đáy mắt lên tia độc ác. Nàng ta tiến lại gần gương mặt của Khắc Lôi Nhã, hạ thấp giọng, trầm :


      “Tỷ tỷ thân ái của ta, tai sao ngươi lại ngã chết ?”


      Khắc Lôi Nhã trầm mặc nhìn khuôn mặt xinh đẹp phóng đại trước mắt, ai cũng nghĩ tới, thiếu nữ này bề ngoài thuần khiết lại ra những lời độc ác như vậy.


      Lạp Tây Á nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã có chút ngây ngẩn cả người. Bình thường, tỷ tỷ ngu xuần này sợ hãi, run lẩy bẩy rồi. Bây giờ lại có dáng vẻ bình tĩnh như thế này.


      Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân. Sắc mặt Lạp Tây Á liền biến đổi, nàng cau mày, giọng thầm cái gì, tay lập tức có tia chớp . Khắc Lôi Nhã còn chưa Lạp Tây Á làm gì nhìn thấy nàng giơ tay hướng tới sau lưng Khắc Lôi Nhã. Sau lưng liền truyền đến trận đau buốt.


      “Cái háo sắc ngu xuẩn, lần sau nếu để mẫu thân lo lắng phải đơn giản như vậy đâu.” – Lạp Tây Á giọng bên tai Khắc Lôi Nhã


      “Ngươi dám can đảm với mẫu thần, liền biết hậu quả như thế nào.”


      Trong trí nhớ của Khắc Lôi Nhã, chuyện tương tự như vậy xảy ra rất nhiều lần. Lạp Tây Á trước kia hình như cho Khắc Lôi Nhã nếm ít mùi đau khổ. Khuôn mặt nàng chút biểu tình, buông hạ lông mi, cũng có nhìn lại thiếu nữ kia xoay lưng rời .


      Lúc này cánh cửa bị đầy ra, nữ nhân xinh đẹp, khuôn mặt mỉm cười ra:


      "Mẫu thân…" Lạp Tây Á vui mừng nghênh đón.


      “Lạp Tây Á, con về rồi “- Khải Sắt Lâm mỉm cười vào


      "Uh, mẫu thân, chúng ta ăn cơm ." – Lạp Tây Á vui mừng kéo tay Khải Sắt Lâm.


      “Con ăn trước , ta ở đây với tỷ tỷ của con.” - Khải Sắt Lâm sờ sờ đầu Lạp Tây Á, dịu dàng


      “Tỷ Tỷ con hôm nay thoải mái, ta ở đây với nó”


      “Dạ.”- Lạp Tây Á dạ tiếng, đáy mắt loé lên tia sát khí nhưng Khải Sắt Lâm nhìn thấy. Nhìn Khải Sắt Lâm tới bên giường, Lạp Tây Á hừ lạnh tiếng, để cho bất kì kẻ nào nghe được, liền nhanh chóng xoay người rời .


      “Nhã nhi, nha hoàn nhanh chóng đưa cơm tối tới.” - Khải Sắt Lâm tới trước giường ngồi xuống, nắm tay Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã ngẩn người ra, tay bỗng trở nên ấm áp khiến cho nàng thất thần. ấm áp, cảm giác này ấm áp. Giống như là muốn nàng nhất định phải sống hạnh phúc.


      "Mẫu thân......" – Khắc Lôi Nhã nhàng mở miệng.


      "Thế nào?"- Khải Sắt Lâm dịu dàng mỉm cười, sắc mặt chợt biến hóa, vội vàng


      "Có phải hay có chỗ nào thoải mái?"


      " có, mẫu thân."- Khắc Lôi Nhã chợt lộ ra nụ cười


      "Mẫu thân ăn cơm, người đói bụng sao?"


      Khải Sắt Lâm ngơ ngẩn, chợt nước mắt cứ như vậy tiếng động đột nhiên chảy xuống. Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã hỏi như vậy. Lần đầu tiên mở miệng quan tâm nàng.


      Khắc Lôi Nhã nhìn thấy nàng vui mừng đến rơi nước mắt, liền buông hạ đôi mắt. Hàng lông mi hạ xuống, nhìn mắt nàng.


      Khắc Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã, về sau nó là tên của nàng. Đáy mắt thiếu nữ khỏi lên tia sáng. Trước đây, Khắc Lôi Nhã bị Lạp Tây Á tuỳ ý ăn hiếp mà dám lên tiếng cũng có năng lực phản kích. Chỉ là, về sau.....Khắc Lôi Nhã cảm thấy sau lưng truyền đến trận đau đớn, đáy mắt liền trở nên lạnh lùng.


      Giờ khắc này, bầu trời Đại lục Tích Lan đột nhiên xuất tia sáng.Nhưng cũng biết đó là cái gì.


      Sáng sớm hôm sau, đám người hầu trong Phủ công tước bàn luận xôn xao.Ai cũng nhìn về phía thư phòng của Đại tiểu thư, khuôn mặt trần đầy nghi ngờ. vì cái gì, chỉ là thái độ của đại tiểu thư bỗng nhiên khác thường! Thường ngày, vào lúc này, đáng lẽ ra tiểu thư ra cửa tìm mỹ nam hoặc là đến viện ca kịch hay thư viện trong thành…Bởi vì, những nơi này, các nhóm thanh niên trẻ tuổi hay tụ tập. Hôm nay nàng cư nhiên lại đến thư phòng của công tước đại nhân. Khi công tước đại nhân có ở thư phòng quản lí công vụ, đều cho phép cháu của đến thư phòng học tập. Mặc dù ngày hôm qua bị té ngựa nhưng đại phu cũng qua là có gì đáng ngại. Theo tính tình của vị đại tiểu thư này, đến thư phòng đọc sách căn bản phải là tác phong của nàng.


      Thư phòng lớn, sạch , sáng sủa như thế, mấy giá sách khổng lồ được sắp xếp ngay ngắn, chỉnh tề. thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp dựa vào bệ cửa sổ lật xem quyển sách dày. Tên của cuốn sách là: Lịch sử của Đại lục Tích Lan


      Lật xem cuốn sách tay, mặt thiếu nữ lộ ra vẻ phức tạp. Chỉ là nàng lật xem đến lịch sử của nước An Mạt Cách Lan. Quốc gia này thành lập, công thần lớn nhất chính là Hy gia, lấy hoa tường vi làm dấu hiệu cho gia tộc này. Nàng ngẩng đầu nhìn dấu hiệu hoa tường vi khổng lồ vách tường, có chút đăm chiêu. Xem ra, cái gia đình này đơn giản chỉ giàu có.


      Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân , lại nháy mắt dừng lại ở cửa. Mặc dù rất rất , nhưng là Khắc Lôi Nhã trong nháy mắt liền cảm nhận được.


      "Tiểu thư, công tước đại nhân trở lại." – Ngoài cửa liền truyền đến thanh nhàn nhạt lạnh lùng.


      “Ừ”- Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt đáp tiếng, khép lại sách. Người ngoài cửa trong trí nhớ chính là kỵ sĩ bảo hộ cho nàng – Tẫn Diêm.


      Khắc Lôi Nhã đứng dậy chuẩn bị đem sách cất giá sách ngoài lại cửa vang lên chuỗi tiếng bước chân. Thanh của Tẫn Diêm hành lễ vang lên.


      Cánh cửa bị đẩy ra, lão nhân uy nghiêm ra. Nhìn hàng lông mày có mấy phần tương tự với Khắc Lôi Nhã, người này chính là gia gia của nàng, tại là trọng thần của nước An Mạt Cách Lan cũng là người nắm quyền của cái nhà này – Công tước đại nhân.


      "Gia gia." – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt hành lễ. Cũng có khiếp đảm như thường ngày .


      Hi Nhĩ Cổ Đốn cau mày nhìn thiếu nữ trước mặt, trong mắt khỏi có chút tâm tình. Khi nghe đứa cháu bốc đồng này ở thư phòng đọc sách, tin, nhưng nhìn thấy màn này, quả nhiên là . Mà trang phục thiếu nữ trước mắt so với trước đây hoàn toàn khác nhau. Bình thường nàng ăn mặc hết sức hoa lệ, nhìn như bông hoa. Hôm nay lại chỉ mặc bộ y phục trắng đơn giản, mái tóc vàng kim cũng chỉ quấn kiểu tóc đơn giản nhất. Ngày hôm qua té xuống ngựa, chẳng lẽ có vấn đề gì?


      “Khắc Lôi Nhã, hôm qua té ngựa? “– Hi Nhĩ Cổ Đốn vào trong, thuận miệng hỏi câu. Người ở phía sau cũng nhàng đóng cửa phòng.


      " có gì đáng ngại." – Khắc Lôi Nhã nhàng trả lời.


      “Vậy tốt.” – Hi Nhĩ Cổ Đốn nhìn cuốn sách tay Khắc Lôi Nhã, lại có chút giật mình, cư nhiên đọc lịch sử Đại lúc Tích Lan? Đứa cháu này, lắm, luôn tuỳ hứng, điêu ngoa, hơn nữa hình như đối với khác phái có thường si mê....Luôn ghét học tập, nàng cư nhiên lại ở đây xem lịch sử Đại lúc Tích Lan.


      “Xem lịch sử Đại lúc Tích Lan, có cảm nghĩ gì?” – Hi Nhĩ Cổ Đốn tiến về bàn đọc sách ngồi xuống, lơ đãng hỏi.


      “Lá cờ hoa sắc vi vĩnh viễn tung bay.” – Khắc Lôi Nhã cười nhạt, nhàng ra.


      Án mắt của Hi Nhĩ Cổ Đốn bỗng nhiên trợn to, thể tin nhìn nụ cười lạnh nhạt của thiếu nữ trước mặt. mới vừa rồi nghe được cái gì?


      Lá cờ hoa sắc vi vĩnh viễn tung bay!


      Gia tộc Hy gia vĩnh viễn tồn tại.


      " lại lần nữa!" - Hi Nhĩ Cổ Đốn híp mắt trầm giọng .


      “Lá cờ hoa sắc vi vĩnh viễn tung bay.” – Đáy mắt Khắc Lôi Nhã lên tia sáng, dễ dàng phát giác nụ cười.Trước mắt lão nhân này, gia tộc rất quan trọng, là người đứng đầu. Ở hoàn cảnh xa lạ, như thế nào tận dụng ưu thế của mình, nàng sớm quen rồi. Nếu muốn sống tốt ở cái thế giới xa lạ này, nếu muốn cường đại, người trước mắt có thể giúp nàng.


      Những lời này nếu người khác ra, Hi Nhĩ Cổ Đốn chỉ bỏ qua bởi vì đó là nịnh bợ. Nhưng là do nàng ra, y nghĩa hoàn toàn khác nhau. Con trai duy nhất của cùng hai đứa cháu trai,cháu khác cũng chưa từng những lời như vậy, cuối cùng lại bị nàng ra. Hi Nhĩ Cổ Đốn ngây ngẩn cả người.


      "Gia gia, trước kia là ta hiểu chuyện, hoang phí quá nhiều thời gian. Về sau, ta nghiêm túc học tập. Tuyệt đối phụ lòng với danh hào của Hy gia.” – Khắc Lôi Nhã nhìn lão nhân sửng sờ liền từng chữ từng câu ràng , ánh mắt của nàng sáng trong, mang vẻ nghiêm túc.


      Hi Nhĩ Cổ Đốn cứ như vậy kinh ngạc nhìn đứa cháu này, hồi lâu tiếng động. Mà Khắc Lôi Nhã cũng , chỉ là nhìn chằm chằm Hi Nhĩ Cổ Đốn.


      "Tốt!" - Rốt cuộc, Hi Nhĩ Cổ Đốn hồi hồn lại, mặt tất cả đều là nụ cười vui mừng, tiến lên đây nắm bả vai Khắc Lôi Nhã, vui mừng :


      "Đây mới đúng là cháu của Hi Nhĩ Cổ Đốn, đây mới đúng là con cái của Hy gia “


      "Tuyệt làm cho gia gia thất vọng." – Khắc Lôi Nhã cười, trong nụ cười mang theo tự tin, quyết đoán.


      ngày này, phủ công tước cũng trở nên sôi nổi.


      Cái đại tiểu thư háo sắc, người mà từ trước đến giờ công tước đại nhân thích, cư nhiên trong ngày lại thay đồi. Công tước đại nhân mỉm cười, nằm tay đại tiểu thư từ thư phòng ra ngoài.


      Đại tiểu thư háo sắc của Hi gia được sủng ái rồi! Tin tức này nhanh chóng truyền khắp phủ công tước.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3. rảnh, gặp


      Từ nay về sau cuộc sống của Khắc Lôi Nhã thay đổi.


      Cổ Đốn cho mời đại đệ tử của học giả nổi danh nhất đế đô cho Khắc Lôi Nhã, tục tuyền trò giỏi hơn thầy, đặc biệt là vị lam học giả trẻ tuổi – Tạp Mễ Nhĩ. Nam tử tuấn mỹ đầu tóc vàng chói mắt, con ngươi màu lam ôn nhu.


      “Khắc Lôi Nhã, về sau vị này chính là lão sư của con, buổi sáng dạy văn cho con, à đợi chút.” Cổ Đốn tự mình dẫn Tạp Mễ Nhĩ đến thư phòng, giới thiệu cho Khắc Lôi Nhã, quay đầu với Tạp Mễ Nhĩ: “Tạp Mễ Nhĩ, sau này làm phiền ngươi rồi.”


      sao, công tước đại nhân quá lời rồi.” Tạp Mễ Nhĩ ôn hoà nở nụ cười, hướng Khắc Lôi Nhã gật đầu “Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, xin chào.”


      Khắc Lôi Nhã sớm đứng lên, mỉm cười gật đầu hành lễ: “Lão sư, về sau thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.”


      “Có gì cần cứ phân phó cho quản gia. Ta còn có việc phải trước.”


      Cổ Đốn ha ha cười rộ lên.


      “Xin công tước đại nhân cứ tự nhiên.” Tạp Mễ Nhĩ như cũ vẫn mỉm cười ấm áp, tao nhã.


      Khắc Lôi Nhã cũng hành lễ, tiễn Cổ Đốn.


      Thư phòng lớn như vậy chỉ còn lại hai người. Tạp Mễ Nhĩ có chút yên, đánh giá thiếu nữ trước mắt, thân bạch y đơn giản, váy chỉ có chút ren, mái tóc vàng xinh đẹp cũng được xoã ra ở phía sau, có trang sức phức tạp. Con ngươi xanh biếc lại sâu thẳm như trời đêm giá rét. thiếu nữ thanh thuần như vậy lại là kẻ háo sắc nhất đế đô?


      “Lão sư, mời ngồi.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười.


      Tạp Mễ Nhĩ có chút ngây người trước nụ cười nhàn nhạt của Khắc Lôi Nhã. Thiếu nữ trước mắt này, chẳng giống lời đồn chút nào. Nghe đồn nàng háo sắc đáng sợ, bản thân trước chuẩn bị tư tưởng tốt. Nếu vì mặt mũi của công tước đại nhân, đời nào tiếp nhận chuyện như vậy. Nhưng là, thiếu nữ trước mắt cho người ta cảm giác …. Nên thế nào đây, dù là cười, nhưng nụ cười kia chẳng định . Mang đến luồn cảm giác lạnh lẽo cho người ta.


      Tạp Mễ Nhĩ đè nén nghi hoặc trong lòng, gương mặt nghiêm nghị, nở nụ cười chuyên nghiệp, mang sách của mình ra: “Như vậy, tiểu thư Khắc Lôi Nhã, hôm nay chúng ta bắt đầu học…”


      “Lão sư, ta muốn hỏi cái này.” Khắc Lôi Nhã nhìn đến quyển sách tay Tạp Mễ Nhĩ, mà giơ quyển sách tay mình lên. Tạp Mễ Nhĩ vừa thấy, có chút sửng sốt. Quyển sách kia, chính là quốc sử của An Mạt Cách Lan.


      Đến trưa, Tạp Mễ Nhĩ cũng quấy rầy. Mà Khắc Lôi Nhã chút mệt mỏi lại hỏi tiếp. Tạp Mễ Nhĩ cực kì kinh ngạc,thiếu nữ này, tựa như miếng bọt biển bình thường liều mạng hấp thu kiến thức. Mà vấn đề đề cập đến toàn trúng tim đen (trọng yếu). Thậm chí rất nhiều vấn đề khiến cho sư phụ của , đại học giả Lan Địch Tư hoang mang.


      Học buổi sáng, buổi chiều nghỉ ngơi. Tạp Mễ Nhĩ mệt mỏi rời khỏi phủ công tước, trong lòng mang theo nghi hoặc cùng rung động.


      Tẫn Diêm vẫn chờ ở trước cửa hiển nhiên có thể thu hết thanh trong thư phòng vào tai. So với Mễ Nhĩ, càng nghi ngờ hơn. Chủ tử háo sắc lại dây dưa với vị mỹ nam này? Ngược lại, lại hỏi chút vấn đề cao thâm. Thậm chí còn tương đối nhạy cảm. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?


      Buổi chiều, Khắc Lôi Nhã nhàn nhã ngồi trong nhà kính trồng hoa, uống hồng trà, liếc nhìn quyển sách, bên cạnh còn để vài quyển sách rất dày. Những người hầu ở cửa xa đều bàn luận xôn xao, nghi ngờ tiểu thư của họ lại có thể an phận như vậy. Chẳng lẽ giả bộ để công tước đại nhân vui vẻ sao?


      Tẫn Diêm vô cảm đứng sau lưng Khắc Lôi Nhã xa, chỉ nhìn bóng lưng Khắc Lôi Nhã, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.


      Khắc Lôi Nhã nhàng khép sách lại, rốt cuộc cũng đại khái hiểu cái thế giới này. Ma pháp, đấu khí, trong trí nhớ những thứ này rất mơ hồ, chỉ hiểu đại khái, nhưng bây giờ đọc sách cuối cùng cũng hiểu hoàn toàn.. Kỵ sĩ thân cận Tẫn Diêm sau lưng là người dùng đấu khí. Ngày hôm qua, người ghét mình, sử dụng ma pháp của Lạp Tây Á với mình. Là pháp thuật hệ lôi.Hơn nữa khống chế tương đối tốt, có thể khiến cho mình cảm thấy đau đớn, nhưng cơ thể lại có chút ngoại thương nào. Mà thân thể của Khắc Lôi Nhã, trước đây từng khảo nghiệm qua, là thuộc tính hoả, nhưng Khắc Lôi Nhã cũng hứng thú về điểm này. Khảo nghiệm lực Tinh Thần cũng rất bình thường. Ngày Lạp Tây Á tồn tại, toàn bộ ánh sáng đều tập trung người Lạp Tây Á, hẳn là Khắc Lôi Nhã sống trong bóng ma của Lạp Tây Á.


      , nên , Khắc Lôi Nhã trước kia cảm thấy hứng thú với bất kỳ thứ gì, duy chỉ thấy hứng thú với mỷ nam.Khoé miệng Khắc Lôi Nhã lộ ra tia cười khổ, rốt cuộc mình xuyên vào thân thể của người thế nào.


      Vừa lúc đó, có thị nữ đến hành lễ bẩm báo: “Tiểu thư, nhị hoàng tử điện hạ đến thăm người, chờ ở đại sảnh.”


      Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, nhị hoàng tử điện hạ? A, nghĩ ra rồi. Trước đây chính vì đuổi theo mà Khắc Lôi Nhã bị ngã, sau đó mình mới xuyên đến đây.


      gặp, rảnh.” Khắc Lôi Nhã tuỳ tiện câu, đặt ly trà xuống, tiện tay cầm quyển sách khác lên lật xem


      Thị nữ ngây ngốc, vẫn đứng đó nhúc nhích. Tẫn Diêm cũng có chút ngơ ngác, vờ tha để bắt ? Lúc nào tiểu thư ngốc nghếch này lại thông minh như vậy? Biết phải dùng thủ đoạn này.


      Thị nữ hồi lâu có ý rời , ngơ ngác đứng ở nơi đó. Phải hồi bẩm với nhị hoàng tử điện thế nào đây? Hôm nay đại tiểu thư xảy ra chuyện gì? Nếu là như bình thường vừa nghe nhị hoàng tử điện hạ đến, vội vàng xông ra. Hôm nay thái độ lại khác thường.


      “Cản trở ánh sáng của ta.” Khắc Lôi Nhã xem quyển Ảnh kiên nhẫn câu, ngẩng đầu cau mày nhìn thị nữ vẫn còn sợ hãi trước mặt mình.


      “Dạ dạ” Thị nữ như vừa tỉnh mộng, vội vàng lui ra đại sảnh.


      Trong đại sảnh, nhị hoàng tử điện hạ Á Đức Lý Nam Hi lạnh lùng ngồi ở đó, nhưng trong lòng lại ngừng chán ghét. Cái kẻ háo sắc đó đuổi theo mình nên ngã bị thương, nhưng lại bị phụ vương, hoàng đế bế hạ mắng cho trận, lệnh cho trước phải thăm. Những thứ này đều hiểu,nàng dù bị người ta chán ghét thế nào, được Hy công tước đại nhân mến, nhưng dù sao cũng là cháu của Hy công tước đại nhân. Vì mình mà bị ngã, mình đến thăm là thất lễ. Vừa nghĩ đến bộ dáng háo sắc của nữ nhân kia, lòng Á Đức Lý Nam Hi có chút run lên. Thôi, coi như là bị ruồi đốt miệng, thăm hỏi chút rồi chạy.


      Á Đức Lý Nam Hi thở dài, lúc này tâm trí mới ổn định. Chờ hồi từ cửa bên kia có con bướm hoa bay ra. Tiếng bước chân rốt cuộc vang lên, Đức Lý ngẩng đầu nhìn về phía cửa, lại thấy sắc mặt của thị nữ có chút kỳ quái, kẻ háo sắc kia đến gặp theo dự đoán.


      Á Đức Lý Nam Hi nghi ngờ nhìn sắc mặt thấp thỏm cũa thị nữ đến trước mặt hành lễ, sau đó thị nữ ấp úng : “Nhị hoàng tử điện hạ, tiểu thư …. Tiểu thư nàng…”


      “Rất nghiêm trọng?”Á Đức Lý Nam Hi hiểu, tình trạng hiểu rất . Mặc dù nàng ngã khỏi ngựa, nhưng mọi việc vẫn bình thường.


      phải.” Thị nữ ấp a ấp úng dám lời nào. Nàng cũng dám tự tiện tiểu thư bệnh nặng vô cùng nên thể gặp nhị hoàng tử điện hạ, trừ phi là muốn sống nữa mới dám bịa chuyện như vậy.


      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Á Đức Lý Nam Hi có chút thiếu kiên nhẫn. Cái kẻ háo sắc này đến cùng là làm quỷ gì?


      “Tiểu thư, ….. rảnh.” Thị nữ cuối cùng cũng ra được lời kìm nén trong lòng, “Tiểu thư gặp. Nhị hoàng tử điện hạ mời trở về .” Thị nữ xong như trút được gánh nặng, thở dài.


      Mặt Á Đức Lý Nam Hi nháy mắt cứng đờ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :