1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài (187/427) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp
      [​IMG]

      Tác giả: Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài
      Thể loại: Xuyên , dị giới, nữ cường, nam cường, sủng ngọt
      Editor: NgocLee
      Giới thiệu
      Nàng ở thế kỷ 21 là ma pháp sát thủ nữ vương, xuyên đến đại lục lấy võ học làm nhất là phế vật nhị tiểu thư

      Ngân mâu , hỏa phượng khởi, kinh thế chi loạn, bình cùng nàng, loạn cùng nàng.

      Nàng-ngự thần thú, gọi linh hoàng, luyện kim đan, thành chiến thần, làm thánh ma; ngân mâu lạnh lẽo, tỉ nghễ thiên hạ, ai dám cùng nàng tranh phong.

      Trong cơ thể nàng nở rộ Hồng Liên, mi gian thiêu đốt Hỏa Liên; nàng ngân mâu, tóc bạc; bọn họ có thế nào lời hứa ngàn năm, có thế nào ngàn năm say đắm.

      ngàn năm bị giam cầm, nàng kiếp này bị phong thiên phú; vì nàng, khống tiếc thoát .

      , hủy thiên diệt địa, đều muốn cùng ngươi tồn tại. Nàng , hoàng tuyền bầu trời, đều muốn cùng ngươi tồn tại.




      Last edited: 9/11/15
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Cấp bậc đặt ra

      Tứ đại đế quốc: Đông huyền đế quốc, Tây Á đế quốc, Nam viên đế quốc, Bắc ngung đế quốc.

      Tứ đại gia tộc: Trà gia, Xà gia, Mai gia, Lam gia

      Hai đại hải vực: Vong xuyên, Hư hải (là nơi nam chính bị giam cầm)

      Hai đại tộc: Tinh Linh tộc, bán thú tộc

      Các danh hiệu: Ma pháp sư, võ đạo ( hay còn gọi là Chiến sĩ), Triệu hồi sư, luyện dược sư. Ngoài ra còn có lính đánh thuê, tuần thú sư

      Sủng vật: thú (dùng làm tọa kỵ), ma thú, trân linh thú, thần thú, mãnh thú.

      Cấp bậc phân chia ma pháp sư: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, thánh cấp (mỗi cấp phân lam 9 tinh)

      Cấp bậc phân chia chiến sĩ: bạch thuật, ngân vụ, kim giáp, thánh chiến sĩ, chiến thần.

      Cấp bậc phân chia dược sư: dược đồng, dược sư, dược vương, dược thần.

      Cấp bậc phân chia triệu hồi sư: Kiến tập, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, thánh linh

      Chương 2: Hương tiêu ngọc vẫn ở tuyết sơn 1

      "Chủ tử, thuộc hạ hoàn thành nhiệm vụ, ít ngày nữa đưa trở về" Liếc mắt nhìn lại cái, trắng xóa mảnh, đây là địa phương quanh năm tuyết rơi trắng xóa.

      Gió lạnh gào thét mang theo bí mật từ những bông tuyết giống như cắn nuốt toàn bộ nơi đây. Chung quanh những cành cây khô bị gió lạnh thổi run run rơi xuống ít tuyết đọng.

      thân váy liền áo màu trắng, đầu sợi tóc tung bay theo gió, hai chân trần trụi giẫm nền tuyết lạnh, lưu lại những dấu chân nhắn.

      Thân ảnh ràng hợp giữa trời đầy tuyết bay nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác thập phần hòa hợp, giống như ngàng sinh ra chính ra chủ nhân của tuyết, e ngại lạnh giá, giống như nơi nàng sinh ra: tuyết lý và tên của nàng: Tuyết . Nàng là sát thủ nữ vương đứng thứ nhất thế giới. Khi nàng nhận nhiệm vụ, chỉ là giết người, chỉ cần ra giá tiền, liền có thể thuê nàng.

      Nàng theo bất kì tổ chức nào, khi còn được sư phó thu dưỡng, bị bồi dưỡng thành sát thủ nữ vương, sát thủ có dị năng ma pháp. Cùng đồng hành với nàng còn có sư huynh, vị nghiệt sư huynh, Tuyết Cách.

      ", có phải hay mệnh lệnh nào của sư phụ đều phải hoàn thành"

      "Chả nhẽ sư phụ bảo ngươi cưới ai liền phải cưới sao" Tuyết nêu ví dụ hỏi lại.

      ", ngươi cảm thấy sư phó đối với ngươi thế nào?" Tuyết Cách giọng hỏi

      "Uh, sư phó tốt lắm, ông tựa như phụ thân ta vậy" đến sư phó của mình, Tuyết khỏi giương lên nụ cười. Sư phó đối với nàng tốt. Từ khi có trí nhớ, nàng biết phụ mẫu mình là ai, nhưng lại được sư phụ nuôi nấng. Kỳ phải thời điểm huấn luyện, sư phó là người cực kỳ hiền lành, giống như phụ thân vậy.

      "Sư phụ , lần này trở về, ta về sau phải chấp hành nhiệm vụ nữa, chúng ta có thể lui về ở " Tuyết cười .

      Nàng thích chấp hành nhiệm vụ giết người, muốn mình giống như tử thần, giơ tay chém xuống, cái sinh mệnh liền trôi . Tuyết trong lòng khỏi thở phào tiếng, đúng vậy, sau này nàng phải chấp hành nhiệm vụ nữa.

      "Nhiệm vụ lần này kì lạ, ai lại ở nơi quanh năm lạnh giá như thế này" Tuyết hơi chút oán giận, hơn nữa lần này nàng và Tuyết Cách cùng chung nhiệm vụ, mà Tuyết Cách là ghét nhất chính là tuyết.

      "Ha ha, hồi biết" Tuyết Cách sủng nịnh cười, nàng dưới bảo vệ của mình, trừ bỏ lúc giết người, bình thường giống như nữ hài tử.

      Tuyết ngọt ngào cười, nàng thích Tuyết Cách như vậy cười ôn nhu. Tuyết qua Tuyết Cách, kiễng mũi chân trần trụi dẫm lên những bông tuyết nhánh cây bay "Như vậy quá chậm "

      Nhìn nàng sung sướng mỉm cười, ràng là muốn bảo hộ nàng, tại sao phải đến cái bước kia? Sư phó vì cái gì mà phải đưa ra mệnh lệnh như vậy?

      "" Tuyết Cách giọng kêu gọi, đừng nhanh như vậy.

      Chương 3: Hương tiêu ngọc vẫn ở tuyết sơn 2


      "Có ta ở đây" Tuyết mượn lực toát ra với tốc độ rất nhanh, Tuyết nghĩ đến có lẽ là sợ hãi bở vì Tuyết Cách vốn là người sợ tuyết. Theo sư phó , Tuyết Cách thiếu chút nữa chết vì lở tuyết, cho nên mới sợ hãi đến như vậy.

      Tuyết Cách chua sót cười ", ta đối với ngươi thổ lộ ?"

      "A?" Vừa đứng đỉnh núi, câu của Tuyết Cách khiến cho nàng kinh ngạc, phải là muốn ở địa phương này thổ lộ .

      ", ngày mới gặp ngươi liếc mắt cái, ta liền tự với mình bảo hộ ngươi cả đời"

      Tuyết Cách ôn nhu xong, đôi mắt nhu tình nhìn nàng. Tay nàng như vậy ấm, nắm trong tay như vậy , nhưng có tư cách gì nắm lấy bàn tay này, càng có tư cách noi nàng.

      Tuyết xoay người , đầu chôn vào ngực , cảm thụ tiếng tim đập vững vàng của "Cách, ta...."

      "Thực xin lỗi, " Ta biết ngươi muốn gì, nhưng là ta thể nghe ngươi được, nếu ta hạ thủ được.

      giọt nước mắt trong suốt ẩm áp chảy xuống, rơi xuống những sợi tóc mềm mại của Tuyết . Này lệ, bị phỏng là ai? Là nàng? Hay là ?

      Tuyết Cách chút do dự vươn năm ngón tay mảnh khảnh, đâm thẳng vào bụng của nàng.

      Tuyết cười khổ, chậm rãi thoát ly ra khỏi ôm ấp của , nhìn bàn tay thấm đẫm máu nàng cùng với Thanh Liên. Đôi mắt bình thản , giống như máu kia phải của nàng, giống như Thanh Liên kia phải người nàng cướp đoạt ra.

      "Vì cái gì?" Vì cái gì vừa rồi còn muốn bảo hộ nàng cả đời, thời điểm nàng xoay người vào ôm ấp của , lại tước đoạt Thanh Liên từ trong cơ thể nàng.

      biết a, Thanh Liên là sinh mệnh của nàng; Thanh Liên ở, nàng ở; Thanh Liên vong, nàng vong.

      Thanh Liên a, biết điều đó a. Nhưng mà lại có thể nhẫn tâm tự tay cướp đoạt Thanh Liên của nàng.

      Tuyết Cách quyến luyến nhu tình nhìn khuôn mặt nhắn của nàng, trong tay Thanh Liên vẫn mang theo ấm áp của nàng, máu nhiễm đỏ tay . Cặp tay kia nàng chỉ thích hợp đàn dương cầm mà thích hợp giét người.

      "Bởi vì nhiệm vụ lần này là mệnh lệnh mà sư phó giao cho."

      "Ha ha" Tuyết ngửa mặt lên trời cười to, hề có cảm giác trong bụng mình trống rỗng, cảm thụ máu chảy, nụ cười của nàng chở nên điên cuồng, là như vậy tuyệt mỹ.

      Sư phó đối đãi với nàng giống như thân sinh, Tuyết Cách muốn bảo hộ nàng cả đời, nhưng như thế nào có thể hành động ôn nhu, thanh ôn thuận ra những lời vô tình lạnh như băng như vậy.

      Tuyết Cách nhìn thoáng qua Thanh Liên nở rộ trong tay mình, đành lòng nhắm mắt lại, đầu ngón tay biến ra tia hỏa diễm màu tím xinh đẹp, rất nhanh đem Thanh Liên cắn nuốt.

      đóa Thanh Liên nở rộ trong nháy mắt hóa thành bột phấn. Tuyết giống như xem biểu diễn, nhìn động tác thiêu hoa sen, tựa hồ thiêu phải là trí mạng Thanh Liên của nàng.

      Khóe miệng Tuyết chảy ra dòng máu đỏ tươi, con ngươi dần trở nên trắng, ba ngàn sợi tóc nháy mắt ngân phát.

      "" Tuyết Cách lo lắng hô, thiêu Thanh Liên của nàng, nàng chết, nhưng là vì cái gì nàng tại lại biến thành cái dạng này.

      "Tuyết Cách, cho ta biết, sư phó đâu?" Tuyết thanh lạnh như băng đâm thẳng vào lòng người, ngân mâu đạm mạc cũng khiến cho người ta nhìn thấy mà lạnh cả người.

      Nàng hận, con ngươi mang theo vô tận hận ý. Nếu nuôi dưỡng nàng, là muốn đem nàng giết chết, sao lúc trước khiến nàng đông chết ở đầu đường, vì cái gì phải hao tổn tâm tư như vậy.

      Hai người đứng đỉnh tuyết sơn, dưới chân máu thấm vào từng lớp tuyết, lan rộng, những bông tuyết bay xuống cùng máu dung nhập vào trong đó.


      Chương 4: Hương tiêu ngọc vẫn ở tuyết sơn 3
      Máu đỏ mảng, ở trong mắt nàng lại như nhìn thấy cảnh sắc đẹp nhất thiên hạ, chưa từng thấy máu cũng có thể nở rộ như thế tuyệt mỹ, như thế lóa mắt.

      "Sư phó chết, đây là nhiệm vụ trước khi chết giao cho ta" Tuyết cách lạnh giọng , trong giọng mang theo nghẹn ngào che giấu.

      Nếu phải sư phó chết, như thế nào lại chấp nhận loại mệnh lệnh này.

      "Kia là tiện nghi cho " Tuyết mâu quang lên sát ý, nàng cảm giác được sinh mệnh ngày càng cạn kiệt, nếu phải đột nhiên biến hóa, có lẽ giờ phút này nàng ở nơi địa phủ.

      Nếu còn có năng lực, như vậy cái chết phía trước, nàng cũng muốn chôn cùng, về phần lão nhân kia, là tiện nghi cho , sớm chết.

      "Phong nhận" Dứt lời, gió lạnh đỉnh tuyết sơn nhanh chóng tụ tập đến tay Tuyết , hình thành cự cầu, rồi sau đó chia làm từng mảnh từng mảnh lưỡi dao bay về phía Tuyết Cách.

      Tuyết Cách cước bộ nhanh chóng tránh thoát những lưỡi dao lao về phía mình. biết, cho dù nàng chết cũng kéo theo cùng . Nhưng nếu phải vì mệnh lệnh trước khi chết của sư phó, nhất định bồi nàng đến cùng.

      Nhưng sư phó , nếu tùy ý rời , như vậy có biện pháp làm cho trọn đời thể siêu sịnh.

      Tuyết cười lạnh tiếng, phong nhận của nàng đương nhiên tính cái gì, nhưng là " gió cự trảm"

      Đem linh lực sở hữu trong cơ thể toàn bộ phóng thích ra, hình thành phong nhận vô hình bổ nhào về phía Tuyết Cách.

      Ha ha, thể trốn thoát khỏi gió cự trảm của nàng, kia nàng dùng hết linh lực nàng sở hữu trong cơ thể phóng thích, như thế nào trốn được.

      Bên kia Tuyết Cách vừa nhé tránh phong nhận, mũi chân vừa hạ lập tức lại nghênh đón gió cự trảm mang theo khí thế quyết liệt. Lúc này, trốn có lẽ còn kịp rồi, chỉ có thể cứng rắn thủ hộ, phóng thích linh lực của mình, dùng chính hai tay ngăn cản.

      Tuyết cười lạnh tiếng "Tuyết Cách, ta chết trong tay ngươi mà ngươi lại chết trong tay ta."

      xong xoay người nhảy xuống tuyết nhai. Khi vừa hạ xuống, Tuyết đem tia linh lực cuối cùng, phóng thích thành vô số phong nhận, muốn phá vỡ đỉnh tuyết sơn. Nàng còn thời gian, còn Thanh Liên, nàng căn bản sống nổi. Thanh Liên chính là điểm trí mạng của nàng.

      "" Nhìn động tác Tuyết , Tuyết Cách hô to, cho dù biết nàng phải chết, nhưng là cần ngay cả cái thi thể cũng có.

      "Bang bang"

      Phong nhận đụng tới tuyết sơn, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy vỡ ra rồi sau đó đâm vào tuyết ơn, bắt đầu cái khe rồi sụp đổ.

      Tuyết Cách, ngươi được sư phó cứu ngươi khỏi tuyết lở, như vậy ta liền quyết định sinh mạng của ngươi, ngươi chết ở nơi mà ngươi từng được cứu.

      Tuyết sơn đột nhiên sụp đổ, làm gió cự trảm nháy mắt áp vào .

      "Phốc"

      Tuyết Cách mạnh mẽ phun ra ngụm máu tươi, nhìn tuyết sơn sụp đổ, phóng thích linh lực của mình, hướng Tuyết phương hướng xuống. Nhìn thấy thân hình bay xuống của Tuyết , Tuyết Cách dùng linh lực của mình rơi xuống với tốc độ nhanh hơn, đuổi theo bóng dáng rơi xuống của nàng. Vươn tay, giữ chặt bàn tay ấm áp bé của nàng, cùng nàng rơi xuống.

      Nếu phải chết, như vậy , ta muốn cùng ngươi chết. Sinh thể cùng giường, tử cùng chỗ, kiếp sau ta bao giờ phụ ngươi.

      "Ầm vang"

      Tuyết sơn hoàn toàn sụp đổ, nhìn thấy dấu vết đánh nhau lúc nãy, cũng ai biết ở tuyết sơn chôn dấu hai cỗ thi thể
      dạ tước quyên quyên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5: Hồn mặc thần võ, ngân mâu 1
      Tuyết sơn sụp đổ, trong khí lên tầng sương mù trắng hình người, nhìn hai người song song rơi xuống, tay nâng phù ấn kỳ quái, hai hào quang màu trắng đồng thời biến mất ở bầu trời.

      "Chủ tử, thuộc hạ hoàn thành nhiệm vụ, ít ngày nữa đem trở về." Thân hình bạch sắc sương mù .

      Cho dù mạnh mẽ quấy nhiễu nhưng là vận mệnh có thể thay đổi.

      ... ...... ....

      Thời gian lần lượt thay đổi, thân hình đau nhức, trong đầu nhanh chóng dung nhập trí nhớ, trong cơ thể nụ hoa Thanh Liên hơi hé nụ.

      "Đại tiểu thư, nhị tiểu thư ngất rồi." Tiểu Tư tiến lên dò xét thân hình nhắn cả người chằng chịn vết thương, ăn mặc giống như khất cái.

      "Dùng nước lạnh hất nàng tỉnh dậy, tiếp tục đánh, hung hăng đánh, thế nhưng dám làm dơ bẩn bộ quần áo mới ta." gầy yếu hôn mê mà nương tay.

      Thanh nữ tử phẫn nộ vang ở bên tai nàng, là chói tai. Nàng nhớ thanh này, là đại tỷ của khối thân thể này, như vậy chanh chua. Thân thể này đối với vị đại tỷ đặc biệt sợ hãi.

      "Ào"

      chậu nước lạnh đổ ở người nàng huyết nhục mơ hồ. Nước lạnh dính máu tươi chậm rãi rơi xuống mặt đất, nhanh chóng theo phiến đá khe hở rơi xuống, như là có ma quỷ thị huyết, đem huyết cả nàng toàn bộ cắn nuốt còn giọt.

      Nàng khỏi đánh cái rùng mình, theo bản năng co thân mình lại, muốn cho bản thân thêm ấm áp, dần dần tỉnh lại, cảm nhận tứ chi đông cứng đau đến chết lặng, ngay cả đầu đều nâng được để đứng dậy.

      Lông mi run rẩy, bọt nước tham luyến lư lại ở lông mi, giống như hôn mê cố gắng tỉnh lại.

      "Đại tiểu thư, vẫn còn muốn đánh sao?" Nam định cả người run rẩy, ý thức mê ly, kia quất miệng vết thương kia, lòng có đành lòng, tiểu nương kia tốt xấu vẫn là Xà gia nhị tiểu thư.

      Đại tiểu thư trong miệng gia đinh, đôi môi đỏ mọng khẽ cắn, mắt đẹp ôm hận, phen đoạt roi trong tay hạ nhân, do dự chút nào, hung hăng quất xuống hôn mê kia.

      "Vụt"

      Roi cắt qua khí, cắt qua quần áo, cắt vào làn da tràn đầy vết thưong, lại thêm đạo vết thương mới.

      "Đánh, như thế nào lại đánh, cái tiện nhân, phế vật mà thôi, phải đánh chết, miễn cấp cho Xà gia mất mặt.

      Chính là cái tiểu tiện nhân này, làm cho nàng có thân phận thứ nữ, hại nàng thể gả cho nhị hoàng tử. Nàng có thể nào hận, có thể nào oán.

      Roi hung hăng quất mang theo phát tiết, tại thân hình gầy yếu in thêm mấy vết thương mới. Chung quanh ít hạ nhân đứng vây quanh xem, nhưng đều lạnh lùng quan sát, có mảy may chút dao động.

      Cho dù bọn họ có lòng trắc , nhưng bọn họ làm sao dám ngăn cản cho thứ nữ được sủng ái, hướng sủng ái đích nữ cầu tình.

      "Ngươi dám giả chết, ta đây liền đánh cho ngươi chết hẳn luôn." Xà Ngọc Kỷ thấy thân hình thống khổ rên rỉ, lại giơ roi lên hung hăng quất xuống.

      Lãnh mâu đột nhiên mở, nhìn roi chuẩn bị quất xuống, bàn tay trắng nõn giơ lên cầm lấy, nương theo lực từ roi, nàng run run đứng lên, cúi đầu, lông mi rủ xuống làm bọt nước rơi xuống làm cho người ta khống nhìn thấy diện mạo.

      đáng điềm đạm nháy mắt phát ra sát khí, làm bọn họ kinh sợ, nhìn gầy yếu tùy thời có thể ngã xuống thế nhưng tản ra khí phách khiến người ta sợ hãi, làm cho người ta khỏi muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ.

      màn bất thình lình làm mọi người ở đây hơi chút sửng sốt, bọn họ cảm nhận được cỗ cường đại sát khí, làm bọn họ hô hấp cứng lại.

      Chương 6: Hồn mặc thần võ, ngân mâu 2


      Xà Ngọc Kỷ phản ứng lại đầu tiên, tuy rằng tại hơi thở của nàng là như vậy khủng bố, nhưng là phế vật tay trói gà chặt mà thôi, nàng việc gì phải e ngại.

      Dùng sức muốn rút về roi bị nàng nắm, tiếp tục quật, nhưng rồi dùng sức hồi lâu vẫn rút về được, gương mặt xinh đẹp khỏi thay đổi sắc mặt, toát ra tia mồ hôi lạnh.

      Đây là có chuyện gì, vì cái gì nàng lại cách nào trong tay phế vật rút roi về. Này nếu rút được trở lại, mặt mũi nàng hướng chỗ nào, đại tiểu thư nàng làm sao còn có thể tồn tại được uy nghiêm?

      Nếu buông tay, vậy đừng trách ta khách khí. Xà Ngọc Kỷ con ngươi lên ngoan lệ sát ý.

      Đem linh lực rót vào bên trong roi, đó là hỏa linh lực của nàng, cũng tin đem được tay phế vật này quất hỏng.

      Đôi mày hơi nhíu lại, roi trong tay bỗng chốc trở lên nóng rực, nàng chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra mị hoặc mà lạnh như băng ngân mâu.

      "Tê"

      Mọi người xung quanh khỏi hít vào hơi, kia là đôi mắt như thế nào khiến cho mọi người khiếp sợ, là làm mọi người dám nhìn thẳng.

      Khuôn mặt nhắn khẽ nâng, lộ ra khuôn mặt tinh xảo có thể so với khuynh quốc khuynh thành, tuy má phải có đạo vết thương dài nhưng như trước làm thay đổi vẻ khuynh quốc của nàng.

      "Tiện nhân, buông tay. Dám giữ roi của ta, muốn chết." Mắt thấy linh lực của mình đều thể lay động được nàng, Xà Ngọc Kỷ hết sức phẫn nộ. Này tiện nhân, khi nào lá gan trở nên lớn như vậy, thế nhưng còn dám phản kháng, là tìm chết.

      , biểu tình lạnh lùng nhìn ra tia phẫn nộ, bàn tay bé túm roi lộ ra gân xanh, lại đủ chứng minh, giờ phút này nàng như thế nào phẫn nộ.

      Màu đỏ phiếm cháy quang roi, hai kiều nữ nhân ai nhường ai, kia gầy đem roi cuộn trong tay vòng, cho dù da thịt tay bị lẫn lộn.

      Đến gần Xà Ngọc Kỷ "Xà Ngọc Kỷ, đây chính là giáo huấn của ngươi" xong đột nhiên buông tay quấn quanh roi.

      Thanh lạnh như băng mang theo tia cảm tình, thậm chí cả tia hận ý đều có.

      "Ba"

      "A"

      Theo thanh roi quất xuống, Xà Ngọc Kỷ thống khổ hét lên, sau đó ngã xuống đất.

      "Đại tỷ"

      "Muội muội"

      "Đại tiểu thư"

      Mọi người vây quanh ở đây đều bị màn này làm cho ngây ngẩn cả người. Ngay lúc Xà Ngọc Kỷ ngã xuống đều vội gọi lên, giờ phút này người bị quất ngã xuống lại là thiên kim đại tiểu thư được sủng ái, Xà Ngọc Kỷ.

      Mấy người đều rảnh bận tâm đến nữ tử gầy yếu, đều tiến lên quay chúng quanh Xà Ngọc Kỷ hôn mê ngã xuống đất, chỉ thấy từ mặt nàng xuống ngực có vế thường dài.

      Nữ tử gầy yếu lạnh lùng liếc mắt cái. Hôm nay trước hết tha cho ngươi, ngày sau ta hoàn trả lại gấp trăm ngàn lần.

      Sủng ái thiên kim của Xà gia bị thương, bọn họ như thế nào còn chú ý cái được sủng thiên kim rời .

      Nàng là Tuyết , nữ vương sát thủ thế kỷ 21, giờ phút này cũng là Tuyết , bất quá là xuyên về thần võ đại lục - Bắc Ngung đế quốc, trở thành Xà gia nhị tiểu thư, trong tứ đại thế gia.

      Thần võ đại lục này lấy võ làm đầu, tôn ti nghiêm ngặt. Tuyết vốn tên Xà Tuyết Kỷ, vốn là Xà gia con vợ cả. Nhưng mẫu thân bị người vu oán giá họa tội danh hồng hạnh xuất tường mà bị biếm thành thứ xuất nhị tiểu thư.

      Về phần mẫu thân nàng, nàng tra ra ngọn ngành, làm cho những người hại mẹ con nàng phải trả giá.

      Chương 7: Hồn mặc thần võ, ngân mâu 7
      Mẫu thân trước khi đổi tên cho nàng thành Tuyết , mong nàng nên vì sống sót mà nhẫn.

      Còn phụ thân của nàng thập phần thống hận Tuyết Kỷ, nếu đổi tên, liền xóa Xà gia họ của nàng, ở lại Xà gia, mặc nàng tự sinh tự diệt.

      Nguyên bản khi Tuyết sinh ra, liền bị cho rằng thể tu tập ma pháp, thể luyện võ, thể chữa bệnh, thể bốc thuốc, thể triệu hồi thú, thể huấn luyện thú, hoàn toàn là tiểu thư phế vật toàn năng.

      Là phế vật toàn năng, lại bị biếm thành thứ xuất nhị tiểu thư, ở Xà gia, cuộc sống của Tuyết chính là bằng cả nô tài.

      Mà hôm nay, nô tì Băng Ngưng của nàng vì muốn tìm đại phu cấp nàng xem bệnh, tiếc rằng Xà Ngọc Kỷ đáp ứng, lại còn ra sức đánh Băng Ngưng.

      Tuyết biết được tình huống, để ý mình nhiễm phong hàn, chạy đến chỗ đại tiểu thư, hướng nàng quỳ xuống cầu xin lôi kéo váy áo của nàng mong nàng tha cho Băng Ngưng. Nhưng là Xà Ngọc Kỷ cước đá văng nàng, nàng làm dơ bẩn quần áo mới của mình, để cho hạ nhân quất nàng, nhưng ràng là bị đánh đến chết.

      Chính vì thế mà linh hồn của nàng mới có thể bám vào thân thể này, thân thể cùng linh hồn dung hợp, hai linh hồn dung hợp, hai nữ tử cùng tên trở thành nhất thể.

      ... ...... ...... .........

      Cửa phòng nhanh chóng bị đẩy ra, thân mình hơi cuộc lại run run chút, nàng tưởng là người hầu của Xà Ngọc Kỷ, thân mình suy yếu cố gắng muốn đứng lên để quỳ xuống, nhưng lại tiếp tục gục xuống đất.

      "Đại tiểu thư, cầu người cứu nhị tiểu thư, chỉ cần thỉnh đại phu là tốt rồi." Thanh mỏng manh, tràn đầy khẩn cầu.

      Tuyết trong lòng rung động, Băng Ngưng giờ phút này rất suy yếu, nhưng vẫn cố gắng vì nàng cầu tình.

      "Băng Ngưng, là ta." Thanh thản nhiên, giống như bị dao động, kiếp trước bi thương quá sâu, nàng dễ dàng tin tưởng người khác nữa.

      Tuyết ngồi xổm xuống, vươn cánh tay bé gầy yếu, cùng tay phải tràn đầy dấu vết bỏng, ở người Băng Ngưng, tia màu xanh theo tay nàng thấm ra, rót vào trong thân thể Băng Ngưng.

      "Tiểu thư" Băng Ngưng hơi hơi mở mắt, đập vào mắt là tiểu thư nhà mình biểu tình nghiêm túc, vì chính mình trị liệu cho.

      " hồi sau" Tuyết khuôn mặt đổ đầy mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhắn tái nhợt như tờ giấy.

      Băng Ngưng dám nữa, tuy rằng biết tiểu thư vì cái gì đột nhiên có năng lực trị thương, cấp mình trị liệu, nhưng mà sắc mặt tái nhợt của tiểu thư làm cho nàng dám thêm lời nào.

      Ước chừng năm phút đồng hồ, Băng Ngưng hô hấp dần dần ổn định, miệng vết thương cũng khép lại. Tuyết thu hồi bàn tay bé, xụi lơ xuống.

      "Tiểu thư" Băng Ngưng kinh hô, vội vàng đứng lên đỡ lấy Tuyết .

      "Chúng ta trở về, sau đó chuẩn bị cho ta nước ấm và ít điểm tâm." Thanh Tuyết thập phần suy yếu, vì chữa trị cho Băng Ngưng nàng hao rất nhiều linh lực.

      tại, thân thể này vốn rất nhu nhược, lại vừa bị quất, bị đói, còn chút thể lực.

      Băng Ngưng hai mắt đẫm lệ, vội vàng chống đỡ thân mình Tuyết , chậm rãi đứng lên, hướng tiểu viện của các nàng bước .

      Xà gia Lê viện

      "Dược vương, thế nào, Kỷ nhi có việc gì ?" Xà Hoàng Nhất lo lắng hỏi y sư

      "Đại tiểu thư có gì lo ngại, chính là bị roi đổ đầy linh lực hỏa làm trọng thương, chịu nổi thống khổ nên ngất . Đây là băng thanh ngọc lộ, mỗi ngày sáng tối bôi lần, ba ngày liền khép miệng vết thương, lưu lại sẹo."

      Y sư xong đưa cho Xà Hoàng Nhất lọ dược thuốc trong suốt, cũng dược tính, cũng khỏi thầm than: này đại tiểu thư, tuy là Bắc Ngung đế quốc thiên tài nhưng mà điểm thống khổ liền hôn mê, là rất vô dụng.

      "Quản gia, tiễn dược vương" Xà Hoàng Nhất theo y sư đôi lời cảm tạ, rồi sau đó hướng bên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt, hô hấp mỏng manh của Xà Ngọc Kỷ, đau lòng vạn phần.

      Chương 8: Hồn mặc thần võ, ngân mâu 4

      Đơn giản còn có băng thanh ngọc lộ ở đây, bằng mặt nàng để lại vết sẹo, này về sau còn ai dám lấy.

      Xà Hoàng Nhất liếc mắt nhìn ái nữ chút, tự mình đắp chăn cẩn thận lại cho nàng, ý bảo hạ nhân lui ra ngoài để cho nàng nghỉ ngơi.

      Xà Hoàng Nhất hé ra mặt ngồi ở chỗ chủ vị, người phát tán ra lửa giận làm cho mọi người dám hít thở sâu.

      " , sao lại thế này?" Xà Hoàng Nhất liếc mắt nhìn hạ nhân, trong lòng phẫn nộ thôi, nhiều người như vậy mà cuối cùng lại làm tâm can bảo bối của bị thương thành ra như vậy, có thể nào tức giận.

      "Là Tuyết đem muội muội bị thương thành như vậy"

      "Hồ nháo" Xà Kiện Hoa vừa dứt lời, Xà Hoàng Nhất liền chưởng đập vào mặt bàn, làm cho Xà Kiện Hoa dám lung tung.

      phải tin Hoa nhi mà là lời này truyền ra chưa chắc mọi người tin. cái phế vật toàn năng như thế nào lại đả thương cái Xà gia thiên tài.

      Có phải hay bọn họ ra ngoài làm chuyện gì, Kỷ nhi ở bên ngoài bị thương, bọn họ dám ra liền đổ lên đầu cái phế vật kia.

      "Các ngươi mau , có phải hay ở bên ngoài gây họa, chọc phải người nào." Xà Hoàng Nhất liếc mắt nhìn về phía những người còn lại.

      "Cha, đại ca đều là , chúng ta đều tận mắt nhìn thấy." Xà gia nhị thiếu gia Xà Kiến Liên vội vàng .

      Xà Hoàng Nhất nghi hoặc nhìn những người khác đổi lại là cái gật đầu chắc chắn từ bọn họ.

      "Hoa nhi, đem chuyện hôm nay kể giản lược chút." Gặp những người khác nhất tề gật đầu, Xà Hoàng Nhất cũng tùy tiện tin lắm.

      Nhưng là Tuyết bất qua là cái phế vật toàn năng, Kỷ nhi là ma pháp cùng võ đạo thiên tài, nếu là Tuyết lại như thế nào có khả năng đả thương nàng.

      " tình là vậy, Tuyết vì hạ nhân cầu tình, làm dơ bẩn quần áo của muội muội, muội muội muốn giáo huấn nàng cần vì cái hạ nhân hèn mọn mà làm vậy. Tuyết phản kháng, muội muội tức giận liền đem hỏa linh lực rót vào roi, nghĩ tới lại bị Tuyết làm bị thương. Cha, ta cảm thấy việc này vô cùng kỳ quái, Tuyết giống như đột nhiên thay đổi thành người khác."

      Xà Kiến Hoa nhớ tới thời điểm Tuyết đứng lên, màu bạc con ngươi, cả người tản ra hơi thở khủng bố, nay nhớ tới khỏi cảm thấy trong lòng sợ hãi.

      "Đúng rồi, cha, Tuyết con ngươi biến thành màu bạc." Xà Kiến Hòa nhớ tới con người của Tuyết , , lúc trước đều giống nhau màu mắt, như thế nào hôm nay lại thay đổi.

      " đem nàng gọi đến đây, ta muốn nhìn, cái toàn năng phế vật như thế nào lại có thể đả thương Kỷ nhi." Xà Hoàng Nhất nghe đến thời điểm con ngươi Tuyết biến thành màu bạc, khỏi sửng sốt nhưng rất nhanh liền khôi phục lại.

      Xà Kiến Hoa và Xà Kiến Liên hai người liếc mắt nhìn nhau, ai cũng nguyện , bọn họ còn nhớ khi đó nàng phát ra hơi thở vô cùng sợ hãi.

      "Hoa nhi, ngươi ." Xà Hoàng Nhất trừng mắt hai người, đúng là đồ có tiền đồ, cũng như Kỷ nhi.

      "Vâng, cha." Xà Kiện Hoa bất đắc dĩ phải gọi Tuyết .

      Kỳ ngẫm lại, Tuyết cũng khủng bố, chính là nhất thời phẫn nộ bạo phát tính tình ý mà thôi, nàng cuối cùng bất quá vẫn là cái phế vật, có gì đáng sợ. Nghĩ như thế, cấp chính mình thêm can đảm, thẳng lưng hướng phương hướng tiểu viện của Tuyết .

      ... ...... ...... .....

      Trở lại trúc hiên của nàng, Tuyết liền tẩy trừ vết thương của nàng, ngồi xuống tự mình trị liệu vết thương người.

      Nàng trọng sinh đến dị thời làm cho nàng thể nghĩ tới là, trong khối cơ thể này thế nhưng cũng có Thanh Liên. Chẳng khác nào có được hệ thống chữa thương, chỉ cần linh lực dư thừa, chỉ cần thời gian đủ, nàng liền rất nhanh khôi phục miệng vết thương.

      Nhưng tại nàng, linh lực đủ, Thanh Liên vẫn chưa nở rộ, hơn nữa thời gian cũng đủ. Nàng tin tưởng cái tiện nghi cha kia rất nhanh tìm đến.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Thứ xuất phế nữ nghịch chuyển đích nữ 1

      Chính là nàng nghĩ tới khối thân thể nho này, thế nhưng vô số miệng vết thương lớn , hơn nữa trong cơ thể còn chứa đựng kịch độc. Nếu phải có Thanh Liên hấp thụ độc tố chỉ sợ là sớm chết . Nhưng bởi vì vậy mà hạ xuống nhiều bệnh nên thân thể cực kì suy yếu.

      quan hệ, thể chất tốt, vì bản thân nàng có tu luyện Thanh Liên. tại năng lực của nó chỉ có thể chữa trị ngoại thương, nội thương chỉ có thể từ từ chữa khỏi.

      Băng Ngưng bên nhìn cũng dám hít thở sâu, chỉ sợ quấy rầy đến Tuyết . Tuy rằng nàng có rất nhiều nghi vấn nhưng chỉ có thể đứng bên chờ đợi.

      Nhìn đến mặt Tuyết làm cho người ta sợ hãi thế nhưng những vết thương dần dần lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ khép lại. Nàng khỏi mở lớn miệng, tiểu thư từ khi nào có loại năng lữ này, hơn nữa trước đó còn giúp mình trị thương. Này phải chỉ có dược thần của thần cấp luyện dược sư mới làm được sao.

      Băng Ngưng nhìn thoáng qua, ở bên cạnh Tuyết ngoài xuống, lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, do dự biết nên ra ngoài hay là thủ bên người tiểu thư.

      “Băng Ngưng, ra ngoài xem có cái gì ở bên ngoài loạn.”

      Tuyết mở hai tròng mắt màu bạc, nàng đương biết người đến là ai. Đơn giản chính là mấy người Xà Kiện Hoa, đương nhiên, cũng là do cha nàng bảo bọn họ tới gọi nàng.

      “Vâng, tiểu thư.” Băng Ngưng sắc mặt có chút trắng bệch, nếu là trước kia, tiểu thư làm gì có lại khí tức này.

      “Thiếu gia, ngài sợ nhị tiểu thư sao?” Tiểu tư theo phía sau Xà Kiện Hoa, nhớ tới khí tràng lúc đó của Tuyết , còn có chút run run.

      “Đồ vô dụng, cái phế vật toàn năng, sợ cái gì, gõ cửa .” Xà Kiến Hoa quát lớn, cấp chính mình thêm can đảm.

      Tiểu tư đáp lớn vâng, trong lòng thầm, sợ nhị tiểu thư phải chính (Xà Kiến Hoa) cũng vậy sao, bất đắc dĩ vào trúc hiên.

      Xà Kiến Hoa tại quả dám trêu chọc Tuyết , lúc ấy nhìn thấy nàng như thế nào động thủ đem muội muội bị thương thành như vậy. tại vẫn chưa xác định nàng có phải giấu thực lực hay , lúc đó vẫn là phẫn nộ nên bùng nổ. Tóm lại tại vẫn có điểm kiêng kị.

      Ở Xà gia, thiên tài chỉ có hai loại kết quả: là đứng tất cả mọi người, hai là bị thiết kế hãm hại.

      “Nhị tiểu thư.” Tiểu tư gõ cửa, Băng Ngưng mở cửa ra, Tiểu tư vội vàng cung kính hô.

      Tuyết tao nhã bước ra cửa, màu bạc con ngươi nhìn về phía Xà Kiện Hoa, khóe môi như có như nhếch lên, xem khỏi cảm nhận được lãnh ý theo lòng bàn chân lan tràn lên đỉnh đầu của

      “Nhị muội, cha gọi ngươi đến tiền thính chuyến.” Xà Kiện Hoa cảm thấy nếu mở miệng chuyện bản thân biến thành khối băng.
      Tuyết khẽ chớp mắt, hạ thấp mi chính mình chỉnh sửa quần áo. Trải qua Thanh Liên hỗ trợ miệng vết thương bên ngoài khỏi hẳn, nhưng là quần áo sặc sỡ vết máu, cũng bị roi phá hoại. biết người gọi là cha kia nhìn thấy bộ dạng này của nàng là cái biểu tình gì.

      Đại khái tựa xem như cái khất cái giống nhau, nửa điểm thương hại, chỉ có chán ghét biểu tình.

      Xà Kiến Hoa cũng nhìn qua, bây giờ mới phát thế nhưng miệng vết thương của nàng khỏi hẳn, quỷ dị nhất là miệng vết thương dữ tợn mặt.
      Đây là có chuyện gì, bất quá mới có canh giờ thấy mà thôi, người nàng toàn bộ các vết thương thế nhưng khỏi hẳn. Nếu phải nàng vẫn mặc bộ quần áo rách nát loang lổ máu kia, nếu phải cảm nhận được lãnh ý, tất nhiên cảm thấy được tất cả là mộng.

      Tuyết nhìn mặt mũi trắng bệch, tự nhiên là biết suy nghĩ cái gì. Thời điểm đến bên người , hơi hơi ngẩng đầu lên.

      “Nhị ca tự giải quyết cho tốt!” Thanh thúy dễ nghe thanh ấm giống như con rắn lạnh như băng theo lỗ tai chậm rãi chui vào đầu óc của .

      Chương 10: Thứ xuất phế nữ nghịch chuyển đích nữ 2

      Xà Kiến Hoa phải người xấu nhưng lại là người nhát gan, dám làm cái gì quá phận, cho thời điểm Tuyết bị đánh, Xà Kiến Hoa dám gì, chỉ im lặng bên đứng nhìn.

      Khi Tuyết đến tiền thính, trong tiền thính ngồi đầy người, thậm chí còn có cả gia tộc thế hệ trước, cũng chính là đồng lứa huynh đệ của gia gia.

      Xà gia chỉ là chi thứ mà thôi, chi thứ có quyền lợi lớn như vậy, có thể tưởng tượng ở đế đô Xà gia là như thế nào quyền thế ngập trời.

      Trừ bỏ Tiểu tư, còn lại mọi người ngồi đây đều là người có địa vị cao ở Xà gia. Mà Xà Tuyết Kỷ mẫu thân, cũng chính là đại phu nhân ngồi ở bên, giọng khóc nức nở.

      Nàng nhìn Tuyết , kia ánh mắt dữ tợn giống như thanh kiếm phát đâm chết Tuyết .

      “Cha, lão gia, các ngươi cấp cho Kỷ nhi cái công đạo.” Đại phu nhân khóc nức nở, đứng lên điềm đạm đáng .

      Xà Hoàng Nhất nhìn hướng cái kia mặc quần áo đầy vết máu loang lổ, mà mặt lại sạch , nhìn nàng con ngươi màu bạc lạnh như băng, khỏi sửng sốt.

      “Vài năm thấy, nhận ra ta là ai sao?” Tuyết gợi lên khóe môi lạnh lùng châm chọc. Quả nhiên là phụ thân a, xa lạ đến tình trạng này.

      Xà Hoàng Nhất, cha của Tuyết , năm năm trước sau khi mẫu thân nàng chết , nàng bị đưa đến trúc hiên. Năm năm, đối với nàng chẳng quan tâm, bọn họ năm năm thấy.

      Nếu phải quan tâm, Xà Kiến Hoa cùng Xà Ngọc Kỷ như thế nào kiêng nể gì khi dễ nàng như vậy.

      Nếu phải lần này nàng làm bị thương Xà Ngọc Kỷ, chỉ sợ Xà Hoàng Nhất quên mình còn có cái nữ nhi. Hoặc là ngay cả khi nàng chết, cũng thèm liếc mắt cái.

      “Làm ca, sao ngươi dám với phụ thân mình như vậy.” Xà Giang dùng sức gõ xuống sàn nhà, khiến đại phụ nhân khóc đình chỉ ngay lập tức.

      Tiền thính trong lúc nhất thời khí đầy áp lực. Tuyết nâng mắt, ngân mâu lạnh như băng chống lại con ngươi đục ngầu khôn khéo của Xà Giang.

      “Như thế nào, ta có gì sai sao?” Tuyết kiêu ngọa siểm nịnh, này gia gia chút thân tình cũng có.

      Xà Giang hơi hơi nheo lại ánh mắt, cùng Tuyết nhìn nhau hồi, hạ khẩu khí “Người tới.”

      Tuyết cũng thu hồi ánh mắt của mình, này lão nhân định tính kế gì.

      “Cha.” Xà Hoàng Nhất nghi hoặc kêu, cha bất quá nhìn vài lần cái tiểu nha đầu kia, sao hỏi.

      “Lão thái gia.” Tiểu tư tiến vào khom người cung kính chờ Xà Giang phân phó. Tuy tại Xà Hoàng Nhất làm gia chủ nhưng chân chính làm chủ vẫn là lão thái gia.

      “Mang nhị tiểu thư hồi Tuyết viện, ấn đích tiểu thư Xà gia.” Xà Giang phân phó , cặp ngân mâu kia, nghĩ tới lời tiên đoán xuất .

      “Khoan.” Khi Tiểu tư chuẩn bị đáp lời, Tuyết liền lên tiếng đánh gãy.

      “Cha.”

      “Cha”

      “Gia gia”

      ràng là đại phu nhân, Xà Hoàng Nhất cùng Xà Kiện Hoa đám người kinh ngạc lên tiếng.

      “Như thế nào?” Xà Giang tuy là nhìn Tuyết nhưng dư quang lại hướng về phía Xà Hoàng Nhất.

      tự nhiên biết ý tứ bọn họ, Tuyết làm bị thương Xà Ngọc Kỷ có thể nào trừng phạt, trả lại hết thảy đích tiểu thư mới có vinh quang.

      Ánh mắt Xà Giang làm cho đại phu nhân cũng Xà Hoàng Nhất cũng dám mở miệng. Lão thái gia tại chỗ này uy nghiêm, cho dù tại là gia chủ nhưng vẫn là thể nghe lời của lão thái gia.

      “Ta trở về Tuyết viện, ta chỉ ở trúc hiên. Mặt khác ta cũng cần danh hiệu đích tiểu thư đó, ta có Băng Ngưng là đủ rồi.”

      Chương 11: Thứ nữ phế xuất nghịch chuyển đích nữ 3

      Tuyết bị cấm chừng ở trúc hiên, đối mặt với mọi chuyện cũng phải quá ràng.

      Nhưng nàng có thể khẳng định, cái lão nhân kia chắc chắn có đánh chủ ý lên nàng, nàng mới cần bị đưa làm quân cờ lợi dụng

      Nếu phải tại nàng còn yếu, còn ràng thế giới này, lắm thế lực Xà gia rốt cuộc có bao nhiêu đại, kia nàng như thế nào nhịn xuống cừu hận này.

      Sát thủ phải hiểu được nhẫn mà phải biết đánh lại còn phát ra sát khí cùng cừu hận, khác nào lấy trứng chọi đá.

      “Khôi phục gia phả cho ngươi, có được đãi ngộ của đích nữ, ngươi nếu nguyện ý ở trúc hiên, hết thảy tùy ý ngươi .” Xà Giang chút nào suy tư đáp lời cầu của nàng.

      Tuyết nheo ánh mắt lạnh như băng, vẫn như cũ “Ta cũng cự tuyệt khôi phục gia phả.” Nàng mới cần họ Xà, muốn nửa điểm quan hệ với bọn họ.

      Xà Giang nheo lại ánh mắt, gậy chống chút gõ xuống mặt sàn, toàn bộ tiền thính chỉ còn lại thanh cộc cộc làm mọi người khỏi hô hấp cứng lại.
      Nhưng Tuyết lại như trước kiêu ngạo siểm nịnh, như vậy tùy ý đối với ánh mắt của Xà Giang. Thân thể nho , quần áo đầy máu cũ nát giờ phút này lại làm cho người ta có loại ảo giác. Nàng kia tiểu thân thể có thể khởi lên mảnh trời, có thể ngạo thị thiên hạ.

      “Thôi tùy ngươi. Nhưng là sau này quý phủ bất luận kẻ nào cũng được khi dễ Tuyết . Kêu dược sư cấp Tuyết nhìn cái, hầu hạ cho tốt. Việc hôm nay liền quên , ai cũng được nhắc lại nữa.” Xà Giang ngừng việc gõ cây gậy, nhìn chung quanh vòng .

      Đại phu nhân cam lòng nhưng cũng phải cung kính : “ Vâng.”

      Cái tiểu tiện nhân làm bị thương Kỷ nhi, nhưng là cha vì nàng làm chỗ dựa, nàng lại thể cái gì, lão gia cũng dám lên tiếng, huống chi là nàng.

      nhi, ngươi về trước. Ta cho người đem đồ dùng hằng ngày đều đưa đến trúc hiên cho ngươi, gia gia ngày khác lại nhìn ngươi.” Xà Giang đột nhiên khẩu khí trở nên hòa ái.

      Tuyết nhìn chung quanh vòng, đem tất cả mọi người ở đây đều xem vào trong mắt. Rồi sau đó mang theo Băng Ngưng rời , nàng hội nhất tìm bọn họ tính sổ.

      Tuyết chân vừa mới bước , Xà Hoàng Nhất trong lòng đầy hoang mang, lập tức hỏi: “Cha, vì cái gì?”

      “Ngươi vào năm quan tâm nàng, như thế nào bây giờ còn hài lòng quyết định của ta.” Xà Giang trong lời lúc này vô ý mang theo uy nghiêm, làm người ta dám kháng cự.

      phải, cha. Nàng khiến cho Xà gia mang đến sỉ nhục, ngài phải biết người đế đô đối với việc này như lòng bàn tay, cũng qua câu, bọn họ đối với việc này để bụng.”

      Tứ đại linh võ thế gia, Xà gia có bao nhiêu cường đại, ai cũng đều biế. Đến ngay cả hoàng gia cũng phải kiêng kị ba phần.

      Mà bọn họ bất quá là cái Xà gia chi thứ. Thân cây còn ở đế đô, người có hỏi, đối với việc này cũng để bụng.

      “Cha. Kỷ nhi bị cái phế vật làm bị thương thành như vậy, cứ như vậy quên sao?” Đại phu nhân cam lòng .

      Như thế nào có thể như vậy quên , nhưng lại lấy thân phận đích nữ hầu hạ. thể. Nàng vất vả đem cái tiểu tiện nhân thành tình trạng như tại, như thế nào có thể buông tha cho nàng.

      “Ngân mâu , hỏa phượng phi, kinh thế chi loạn. Xà gia vong cùng ngân mâu, hưng cùng ngân mâu. Đây là lời tiên đoán vận mệnh của Xà gia.” Xà Giang nhiều thế hệ từ ngàn năm trước còn lưu truyền lại lời tiên đoán này.

      Thân là người Xà gia, ai cũng biết đến lời tiên đoán. Có được người có ngân mâu, đối với bọn họ là tồn tại trọng yếu.

      Chương 12: Thứ xuất phế nữ nghịch chuyển đích nữ 4


      “Nàng bất quá là cái phế vật toàn năng, cái gì cũng biết. Như vậy lời tiên đoán, có khả năng là nàng. Hơn nữa thế giới lớn như vậy có khả năng chỉ có nàng mới có ngân mâu.” Đại phu nhân cam lòng .

      Bảo bối nữ nhi của nàng bị thương bây giờ vẫn còn hôn mê nằm ở giường. Nhưng là cha ngay cả quát lớn cũng chưa, trả lại cho nàng (Tuyết ) đãi ngộ của đích nữ, này công bằng.

      “Phế vật? Đừng tưởng Xà Ngọc Kỷ ở trong phủ làm chuyện gì ta cũng biết. Còn có nàng như thế nào mà là phế vật? Liền hướng Xà Ngọc Kỷ roi quất tới hôn mê? Đừng quên ở Xà gia, trước khi Xà Ngọc Kỷ trước đó Tuyết mới là đích nữ.”

      Xà Giang khi những lời này, trong lòng hội tức giận. Nếu phải lúc trước Tuyết cấp Xà gia mang đến sỉ nhục. Còn có nương nàng hồng hạnh xuất tường cũng cấp Xà gia mang đến sỉ nhục. căn bản cho phép như vậy đối đãi với nàng.

      Xà gia cho phép khởi nội chiến. Mà tại Tuyết con ngươi đen hóa thành ngân mâu, chuyện này rất nhanh rơi đến tai Xà gia ở đế đô. Nếu mình ở phía sau xử lý Tuyết , như vậy bọn họ từ Xà gia chi thứ chỉ có thể trở thành người thường.

      Đại phu nhân nghe Xà Giang xong rất là cam lòng. Vậy bây giờ nữ nhi bảo bối của bà cùng cái kia phế vật là giống nhau?

      Nàng là nhi nữ của Lam gia, Lam gia địa vị so với Xà gia thấp hơn chút. Nhưng tốt xấu Lam gia cũng đứng trong hàng ngũ đại gia tộc.

      Mà cái kia tiện nhân bất quá là bình dân nữ. Nếu phải ngày trước cứu lão gia, mà người đế đô cũng can dự vào chuyện này, nàng như thế nào có khả năng trở thành đại phu nhân, lại sinh hạ cái tiểu nhân loại.

      “Hoàng Nhất, ngươi cũng cho là vậy?” Xà Giang quay sang hỏi Xà Hoàng Nhất. Nếu cũng xử trí theo cảm tính, vậy đáng làm gia chủ.

      “Cha phải, là Kỷ nhi đúng, coi như đây là lần giáo huấn .” Xà Hoàng Nhất cung kính . Vốn là rất tức giận cái tiểu nha đầu kia đả thương Kỷ nhi cho nên mất lý trí.

      Nhưng tại nghe cha vậy, quả có chút đúng. Tuy rằng nhiều năm gặp nữ nhi kia, nhưng là tính tình của Kỷ nhi, biết. Coi như là giáo huấn .

      “Ta dứt khoát lần nữa. Ngân mâu , hỏa phượng khởi. Tuyết chính là hy vọng của Xà gia chi thứ chúng ta. Các ngươi hầu hạ nàng cho tốt, được có gì sơ xuất. Mặt khác tin tưởng ít ngày nữa, đế đô phái người đến. Nên dù thế nào, các ngươi chính mình nhìn.”

      Xà Giang đem cho hết lời, uy nghiêm quét qua đại phu nhân, sau đó rời .

      “Lão gia.” Xà Giang rời , đại phu nhân hai mắt đẫm lệ lưng tròng ủy khuất.

      “Tốt lắm. Chuyện hôm nay liền như vậy quên . Nhĩ hảo an ủi Kỷ nhi là được. Mặt khác đừng trêu chọc Tuyết . Đừng quên nàng còn có thân phận nhị hoàng tử phi.” Xà Hoàng Nhất hoàn toàn có nhẫn nại . Đối với Kỷ nhi tình thương .

      Nhìn nàng bị thương hôn mê, cũng đau lòng. Nhưng ngờ, cái kia nữ nhi thế nhưng đột nhiên có ngân mâu. Hơn nữa người nàng quần áo nàng loang lổ vết máu nhưng cũng thấy nàng có bộ dáng bị thương. Này làm người ta thể tưởng tượng được.

      biết.” Đại phu nhân cũng chỉ tạm thời như thế. Cha hạ lệnh. Lão gia đối với việc này cũng bất lực. Chính là ủy khuất Kỷ nhi, đáng thương cho Kỷ nhi của nàng.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Người của nàng có thể đổ máu nhưng thể rơi lệ 1

      Nhưng nàng làm sao chịu để cho Kỷ nhi bị ủy khuất. tại Kỷ nhi phải chịu thống khổ, nhất định nàng phải từng cái đòi về. Nàng nhịn nhiều năm như vậy, cần thiết phải vội vàng. Đại phu nhân trong lòng dễ chịu chút. tới lê viện nhìn nữ nhi bảo bối của nàng.

      Vừa đến trúc hiên, Tuyết sắc mặt tái nhợt, quần áo rách nát, biết là dính tuyết hay là mồ hôi lạnh, có chút ướt đẫm.

      “Tiểu thư.” Băng Ngưng vội vàng đỡ lấy thân mình run run của Tuyết .

      “Ta sao. đun chút nước ấm. Mặt khác chuẩn bị chút rượu cùng ngân tiễn.” Tuyết sắc mặt tái nhợt, mặt có vết máu.

      Băng Ngưng vội vàng đem Tuyết vào trong nhà, lại vội vàng làm theo giao phó của Tuyết .

      Tuyết ngồi ở mép giường, nhìn lên gương trang điểm chính mình sắc mặt tái nhợt. Mà hai má có vết thương dữ tợn.

      Lấy tại trong cơ thể có Thanh Liên. Hơn nữa nàng kia nhược đến đáng thương, căn bản là thể đem toàn bộ vết thương khép miệng lại.

      Có lẽ là Tuyết ở Xà gia có địa vị. Phía lại phân phó xuống lấy thân phận đích nữ hầu hạ, làm cho Băng Ngưng rất nhanh làm xong việc
      .
      “Tiểu thư.” Băng Ngưng nhìn vết thương vốn khép miệng lại, tại là thân máu chảy đầm đìa, kinh hô ra tiếng.

      “Băng Ngưng, giúp ta xử lý vết thương lưng cùng vết máu ngay tại chỗ áo, làm sạch chút, đừng để sợi chỉ dính vào.” Tuyết trong tay cầm ngân tiễn đốt đưa cho Băng Ngưng.

      Băng Ngưng tiến lên, nhìn lưng Tuyết đưa về phía nàng, nước mắt ào ào rơi xuống.

      “Tiểu thư.” Nàng đành lòng, nhìn kia máu tươi đầm đìa, da thịt tràn ra miệng vết thương, đau lòng thôi, hận thể thay nàng nhận tội.

      “Nhanh lên.” Tuyết giọng quát, điểm ấy vết thương như vậy tính cái gì. Đều bị thương ngòa da mà thôi, còn chưa có chết. Nếu phải do cơ thể này quá yếu, lại như thế nào hôn mê, lại như thế nào làm cho nàng tiến vào cơ thể này, trở thành cái khác Tuyết .

      “Tiểu thư, ta đành lòng xuống tay.” Băng Ngưng run run vương ngân tiễn, đáng muốn cắt lớp vải dính vào miệng vết thương kia. Nhưng nàng nhẫn tâm xuống tay. Kia áo cùng huyết nhục dính vào cùng nhau. Miệng vết thương mới hoàn hảo chút nhưng là vết thương cũ còn dài hơn, đều cùng dính vào nhua. Kia xuống tay có bao nhiêu đau. Phía trước sợ tiểu thư đau, căn bản dám động. Hơn nữa cũng có dược cầm máu.

      “Chỉ cần nghĩ ta là Xà Ngọc Kỷ. Ngươi xuống tay .” Tuyết cũng quái Băng Ngưng. Nàng vốn là cái nha hoàn, lại chiếu cố Tuyết kia, bảo hộ lòng nàng, thay nàng chịu tội. Nhưng chính là kiên cường.

      Chương 14: Người của nàng có thể đổ máu nhưng thể rơi lệ 2

      Băng Ngưng hít sâu hơi, nhớ tới Xà Ngọc Kỷ đối với tiểu thư nhà mình, cũng đối với chính mình làm những chuyện như vậy. Đôi mắt nóng rực bắn ra hận ý.

      Nhưng nàng biết này phải Xà Ngọc Kỷ. Là tiểu thư nàng phải bảo vệ. Nếu tiểu thư bảo nàng làm vậy, nàng tin tưởng tiểu thư.

      Hôm nay nàng, dĩ nhiên giống tiểu thư trước kia. Vô luận là cái nguyên nhân gì làm cho tiểu thư thay đổi, nhưng chỉ là vẫn là tiểu thư, như vậy nàng vô điều kiện tuân mệnh tiểu thư.

      “Tiểu thư...” Băng Ngưng nhìn miệng vết thương ghê người đầy máu, muốn cắt quần áo rách nát, tay run run chút, đụng phải máu tươi đầm đìa miệng vết thương, tay đầy máu tươi.

      Nhìn máu trong tay, chính nàng sắc mặt trắng bệch. Nhưng là nhìn về phía tiểu thư, thấy nàng ngay cả đầu lông mày cũng chưa nhăn cái. Nước mắt lại rơi xuống. “Tiểu thư, sao chứ?”

      “Ta có thể có chuyện gì. vết thương mà thôi.” Tuyết hơi hơi cười lạnh, nghiêng đầu nhìn về phía Băng Ngưng, hơi tức giận: “Khóc cái gì.” Người của nàng, có thể đổ máu, nhưng thể rơi lệ.

      “Nô tỳ chính là đau lòng tiểu thư. Cũng may tại trở về thành đích nữ, về sau cần ủy khuất như vậy.” Băng Ngưng mỗi câu , nước mắt rơi càng nhiều. xong lời cuối cùng cũng cao hứng, thay tiểu thư nhà mình cao hứng.

      Nghe xong lời của nàng, Tuyết ngửa đầu cười. Nếu là Tuyết kia, có lẽ cũng như vậy cùng Băng Ngưng cười vui vẻ. Dù sao về sau cần chịu khổ, về sau còn có ngày lành. Nhưng là nàng phải Tuyết kia. Nàng là Tuyết đến từ đại, cho nên có cái tư tưởng đó. tại bất quá chỉ là bắt đầu mà thôi.

      “Mới vừa rồi phải đừng khóc sao. Ta từ đó là có thể đổ máu nhưng đổ lệ. Ngươi cũng đừng khóc.”

      Đúng vậy, nàng vì sao phải khóc. Này chỉ da thịt đau thôi, thế nào so được với từng bị cha mẹ vứt bỏ, rồi sau đó bị chính sư phó nhận nuôi dưỡng mình cùng cái ôn nhu sư huynh kia phản bội. Dù sao cũng chết, chỉ cần bất tử, nàng còn có cơ hội báo thù. Cho dù phải chính mình nhưng cũng vì khối thân thể này, kia bị người nhà vứt bỏ.

      “Tiểu thư, ta bắt đầu đây. Tiểu thư hảo nhẫn nhịn.”

      ... ...... ...... ...... ...... ...

      Vết thương được rửa sạch, cũng bôi dược. Sắc trời cũng hoàn toàn đen xuống. nghĩ tới vết thương người lại nhiều như vậy.

      tại Tuyết trở thành đích nữ, lão thái gia lại buông xuống lời nặng. Mà Xà Ngọc Kỷ cũng bị vết thương mặt, cũng chưa xuất môn, Tuyết liền ở trúc hiên tĩnh dưỡng thân thể.

      “Tiểu thư, mấy ngày gần đây khí sắc tốt lên rất nhiều. Miệng vết thương cũng khép lại. tại đều nhìn thấy.”

      “Ân. Băng thanh ngọc lộ dùng thực tốt. Hơn nữa gần đây trúc hiên cũng đều rất thanh tịnh.”

      Nhân trong cơ thể Thanh Liên còn chưa nở rộ. Năng lực chữa khỏi rất . nhiều ngày trôi qua, nàng cũng chỉ có thể dùng băng thanh ngọc lộ. bên dùng Thanh Liên phối hợp trị liệu mới có hiệu quả như vậy.

      “Tiểu thư, nghe đế đô phái người đến đây. Lão thái gia cho ngươi rất tĩnh dưỡng, đem thân thể dưỡng hảo, hảo gặp mặt nhị hoàng tử.” Băng Ngưng đem Xà Giang phân phó báo cho Tuyết .

      “Nhị Hoàng tử? Bắc Huyền Thanh?” Tuyết ngẫm nghĩ. Đây là mẫu thân thân thể này , hình như nàng có vị hôn phu.

      “Ân. là phải để tiểu thư nghênh đón đế đó. Bất quá nghe nhị hoàng tử muốn sửa tiểu thư vì sườn phi mà phải chính phi.” Băng Ngưng có chút bất mãn .

      “Ân. biết.” Tuyết giọng đáp. Vốn là vị trí chính phi, tại có ý thay đổi sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :