1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TÌNH PHI ĐẮC Ý - HẠ QUẢNG HÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      [​IMG]


      Tình Phi Đắc Ý 情妃得意

      Tác giả: Hạ Quảng Hàn 夏广寒

      ♥ ♥ ♥

      Convert: eirlysa (www.tangthuvien.com)

      ♥ ♥

      Edit: Miss Porcupine

      Nguồn edit: https://msporcupine.wordpress.com



      Bản gốc: 84 chương

      Giới thiệu:
      Ta muốn cười, ta rất muốn cười…

      Nàng rốt cục được ép gả gấp cho tiểu mỹ nam yếu đuối như mong muốn, khăn voan đỏ cũng che được nụ cười gian đắc ý của nàng…

      Khăn voan mở ra…

      Người trước mắt sao lại là… ?!

      “Sao lại là ngươi?” Nàng thù hận vô cùng hỏi.

      “Ngươi hy vọng là ai?” Mắt của bắn ra vạn tia sáng sắc lạnh.

      “Liễu Liễu đâu?” Nàng quan tâm chú rể ở chỗ nào là rất bình thường !

      “Ta vứt vào nhà xí rồi” Mũi tiếp tục phun khí lạnh.

      “Ách…” Miệng của nàng há hốc to, có thể nhét… vào cái bánh bao!

      ……………………………

      Lời dẫn từ editor:

      1. Bản thân mình nhận xét đây là truyện đọc với mục đích giải trí cao, bố cục rất chặt chẽ, ý nghĩa của nó tuy đơn giản mà sâu sắc, giáo điều khó hiểu. Nữ nhân vật chính sống lên giữa 1 bầy nam nhân siêu soái siêu biến thái rồi gặp phải nam chính còn siêu siêu soái hơn nhưng là 1 sói háo sắc đến mức cuồng tình dục. Kết cục là 1 loạt tình huống dở khóc dở cười giữa cặp đôi oan gia.
      2. Có 1 vài bạn từng edit truyện này, mình cũng mong các bạn ấy hoàn thành để mình có thể học hỏi thêm những chỗ thiếu sót, edit chưa đúng nghĩa/thoát ý. Và rất hi vọng các bạn đọc xong cho mình lời nhận xét, khen mình vui mừng cám ơn, chê xin chỉ để mình sửa chữa khắc phục. Thanks!
      ~~~~~~~~~~
      tart_trung, Meoconkissu2Cố Huân Nhiên thích bài này.

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      01 Trèo tường đêm khuya


      Điêu quốc – Kinh đô Sào hồ

      Đêm tối trăng sáng gió cao, lúc trèo cây leo tường.

      Tám mỹ nam cực kỳ mị lực mỗi người mỗi vẻ, đường lớn, tay trong tay lên tiếng ca hát:

      “Minh Nguyệt có bao lâu? Nâng cốc hỏi trời xanh.

      biết trời cung khuyết, nay tịch là năm nào.

      Ta muốn thuận gió trở lại, lại khủng Quỳnh Lâu điện ngọc, cao xử bất thắng hàn.

      Khởi múa may thanh ảnh, có giống như ở nhà người tan?

      Chuyển chu các, thấp khỉ hộ, chiếu ngủ.

      ứng có hận, chuyện gì trường hướng biệt lúc viên?

      Người có vui buồn lẫn lộn, trăng có tình tròn khuyết, chuyện cổ này khó toàn.

      Chỉ mong người sống lâu dài, thiên lý cùng thiền quyên.”

      Bọn họ dường như ai cũng có phát giác, cách đó xa ở phía sau bọn họ, thân ảnh xinh mặc xiêm y màu đỏ thẫm lén lút theo đuôi bọn họ.

      Nhân nhi xinh ngang qua trước cửa nhà, ở đó cửa cao có đèn lồng đỏ đỏ chiếu rọi, có thể thấy khuôn mặt nhắn thanh tú đáng . Da thịt trắng noãn hồng nhuận, đại khái mới chỉ mười sáu tuổi, mặt mày nheo nheo, cười cười, miệng chúm chím nhàng mím lại, dường như có chuyện gì đắc ý. Tuy phải thiên hương quốc sắc, lại làm cho người ta thấy mà thích nàng cũng khó.

      Đám nam nhân… kia hát cười vào thanh lâu, có tên nam tử cực thanh tú đứng cửa do dự chút, lo lắng nhìn thoáng qua về phía sau mình.

      Tiểu nương kia nhanh chóng lui thân, nấp vào phía sau cây cột, còn dùng tay bé vỗ lồng ngực mình, nguy hiểm!

      “Này, đừng nhìn nữa, mặc kệ nàng theo .” tên nam tử khác mặt mày như hồ ly, nở nụ cười hết lời dị cỡ nào, kéo nam tử thanh tú, theo mọi người từ từ tiến vào thanh lâu.

      Chỉ chốc lát sau, tiểu nương vọt đến bên mặt cửa, sau đó, tìm được cây cổ thụ, bắt đầu… trèo!

      Nàng thân thủ rất nhanh nhẹn, chỉ chốc lát sau men theo cây trèo lên , cúi đầu cái, nàng nhảy xuống đầu tường, dọc theo hành lang quanh co rải đá cục tạo thành đường , xuyên trăm ngàn mảnh thúy trúc che ánh sáng ở dưới tu xá, tới hậu viên, có hoa lê đại chu cùng với chuối tây xanh tốt um tùm, nàng trốn ở phía sau cây mà nhìn tới khối đất trống có đèn cao rực rỡ.

      Nhưng sao có nhiều nữ nhân như vậy, các loại xiêm y màu sắc rực rỡ, chẳng những bó sát người, còn lộ nửa thân ra. Những nương… này là đa tài đa nghệ, biết thổi kéo đàn hát, hơn nữa còn biết nhảy múa. Khiến cho đám đông tụ hội vô cùng náo nhiệt. Từ lúc nàng học đàn dùng đàn phá lão sư đau đầu, lúc nhảy múa giẫm lên váy ngã suýt chết, mới hiểu được học mấy thứ này khó khăn cỡ nào.

      Dần dần, rượu cũng uống nhiều, hành động của cả bọn bắt đầu phóng đãng, đều lôi kéo các nương làm ít chuyện kỳ kỳ quái quái. Nàng mở to hai mắt, cũng dám tin vào bản thân. ra, nam nữ…

      Oa, rất đặc sắc, khó trách mang theo nàng?! Tất cả mọi người cùng ôm nhau, cắn mút tới tấp, còn cắn mút cực kỳ say mê. Tất cả biến thành chó hết rồi sao? tò mò nha!

      “Điêu Điêu Tiểu Cửu, ra .” tên nam tử… soái nhất… khốc nhất đột nhiên đẩy nương đùi ra, thở dài tiếng.

      “Oa, lợi hại, hổ là Đại sư huynh được mọi người kính ngưỡng, như vậy mà cũng bị ngươi phát .”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu hai tay khua khoắng quá mức, bộ dáng ta bị bắt rồi, cười híp mắt học con thỏ mà nhảy ra, phong thủy luân phiên thay đổi, nhưng mà bọn họ làm chuyện xấu bị nàng bắt được, tại nàng lại sợ Đại sư huynh.

      Đúng, nàng là Điêu Điêu Tiểu Cửu, tám người đại nam nhân này là các sư huynh của nàng, nàng hôm nay muốn biết tám vị sư huynh cười nhà nàng buổi tối ngủ ngon giấc, lại chào hỏi nàng, đều chạy đến đây làm cái gì? Cho nên mới đêm tối lén lén lút lút theo sư huynh chạy đến thanh lâu, thấy màn trình diễn phía trước.

      “Ai, đây là Hoa nương ( bán hoa) từ đâu tới, lại lén lén lút lút chạy đến đây tranh cướp hán tử với các nương đây.” Nữ nhân áo hồng xinh đẹp bị Đại sư huynh… soái nhất… khốc nhất đẩy ra từ đất đứng lên, rất tức giận Điêu Điêu Tiểu Cửu.

      “Hic, xin lỗi, vậy ta đây .” Điêu Điêu Tiểu Cửu hề có thành ý mà , chuẩn bị xoay người bỏ chạy.

      Đại sư huynh thở dài, tới kéo ống tay áo Điêu Điêu Tiểu Cửu lại, nét mặt lạnh lùng với nàng, nhưng thanh vẫn dịu dàng: “Buổi tối lén trốn lâu như vậy, chắc cũng đói bụng, trước ăn chút cho ấm bụng, rồi cùng nhau về nhà .”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vô cùng cao hứng đồng ý, ngồi vào vị trí của Đại sư huynh, bắt đầu nếm thử xem đồ bên ngoài cùng thức ăn trong nhà loại nào ngon hơn.

      Nhưng cái nữ nhân áo hồng kia rất tức tối, vẫn buông tha nàng, lại mát: “Ui, nương này da dày, coi như đều mua rồi, cũng phải hiểu chút quy củ chứ.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu vui vui vẻ vẻ ăn, cũng ngẩng đầu lên. Ngươi chửi, ta ăn, quản ngươi làm chi.

      Nhưng Đại sư huynh thoạt nhìn rất tức giận, cái tát bay qua, rất mạnh tay, nữ nhân áo hồng liền bay giống như thả diều.

      Ờ, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa ăn vừa nghĩ, thả diều! Ờ, nàng lâu thả, chuyện này hôm nay rất hay, nhất định phải bắt Đại sư huynh cho phép bản thân nàng xuất môn thả diều mới được.

      Cha mẹ Điêu Điêu Tiểu Cửu mất sớm, từ ở đạo quán của Đại bá lớn lên, đạo quán có tám người sư huynh lại chỉ có mình nàng là nữ hài tử. Cho nên được sủng ái, chuyện khác , làm nũng làm chuyện xấu đều là thế mạnh của nàng.

      Nàng vừa ăn vừa nghĩ muốn chỉnh bọn tiểu đồng… của mấy người kia, mặt lộ ra nụ cười gian. Mặc dù nàng còn chưa mở miệng sơ lược cầu trọng điểm, nhưng, Đại sư huynh, nàng còn hiểu sao?
      tart_trung thích bài này.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      02 Trong lúc rối loạn mất nụ hôn đầu tiên

      Đó là thời gian vui chơi ở đồng cỏ, trời cao mây , thích hợp thả diều.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu dẫn thị nữ Điêu Bì cùng bạn tốt Liễu Khinh Trần ở bên Sào hồ thả diều, bởi vì là nữ nhi giang hồ, gia giáo so với những đại gia khuê tú… ít rất nhiều, năng lực tự vệ cũng mạnh hơn rất nhiều, cho nên cũng có thị vệ nào theo.

      đất đê Sào hồ gió nhàng mơn man, mây xanh nhạt như phỉ thúy, Điêu Điêu Tiểu Cửu đáng mặc áo hồng thả cánh diều hình con heo đáng . Con diều bay cao, nàng ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng vui sướng.

      “Điêu Bì, ngươi nhìn, ngươi nhìn, ta thả cao lắm a!” Nàng hưng phấn mà ồn ào khoe khoang với tiểu nha đầu của chính mình.

      “Đúng vậy, tiểu thư nhà ta là giỏi nhất.” Điêu Bì miệng ngọt, như là nàng được di truyền vậy.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu kéo dây, cũng nhìn dưới chân, chỉ lo theo dõi con heo đáng trời, đột nhiên rơi vào trong lồng ngực rắn chắc ấm áp.

      Nàng nghiêng đầu nhìn, là tên nam tử trẻ tuổi xa lạ, cực có khí chất quý tộc, ngũ quan tinh sảo, mặt mày đều cực kỳ tuấn, khóe miệng lộ ra vẻ mặt cười mà cười, lúc nhìn thẳng người khác, khiến cho người ta có chút cảm giác sợ hãi.

      , mặc dù Điêu Điêu Tiểu Cửu lớn lên giữa đám soái nam, cũng thể thừa nhận từ lúc chào đời tới nay vị này… đại khái là… nam nhân soái nhất nàng từng gặp qua.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù dung mạo thanh tú, thích đẹp đến mức cực độ tự kỷ, nhưng trong lòng biết ràng tư sắc trong các tỷ muội cũng chỉ là bình thường. Nhưng là bởi vì cha mẹ sớm mất, lớn lên giữa đám nam nhân, nên ngay thẳng lớn mật hơn chút, cùng nữ tử đương thời đời có cá tính hơn chút, mới bị đám người giang hồ đáng chết mà chết xưng là tiểu nữ. ra nàng là người rất thuần khiết rất thuần khiết. (các sư huynh nhao nhao liếc mắt.)

      Lúc này Điêu Điêu Tiểu Cửu biết nên làm sao, thân thể còn tự giác xuôi theo, nhưng hai tay nam nhân đỡ vai nàng, vừa lớn lại ấm áp. cúi đầu nhìn nàng, đôi mắt lạnh cực sâu, lúc này lên mảnh dịu dàng khiến cho người ta sởn gai ốc. Từ đầu tới đuôi đều chăm chú nhìn người nàng, ánh mắt cho cùng đều là tình đưa tình, bằng có chút giống như chó săn thấy được thịt béo thượng đẳng đúng hơn. Thanh của thanh bổng thanh trầm, hiển nhiên nội lực thâm hậu, công phu thấp.

      nhàng mà : “Tiểu thư, cẩn thận.”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, nghĩ thầm: ngươi có việc gì chạy đến phía sau ta làm cái gì? Nàng lại làm cái gì, chỉ là thấy được ngươi thôi, cho dù có ngã, cũng phải tại nàng a.

      “Tại hạ Long Tại Thiên.” mặt của lộ ra nụ cười mỉm, rất rất mê người. Nhưng, kẻ này với nàng có liên quan gì? thoạt nhìn là rất thâm trầm, nhất định là cái loại… có thể đem người bán còn khiến cho người ta gọi chủ nhân.

      Sau đó, , ,

      Lại dám cúi đầu xuống, nhàng mà, nhàng mà hôn môi nàng.

      Oa chà chà…

      Môi chạm đến cực kỳ nhu hòa, chỉ có loại… cảm giác tê dại từ môi dập dờn lan khắp toàn thân, người kia muốn làm cái gì?

      Chung quanh tất cả đều là thanh đảo hút khí, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thẹn vừa giận, nhất thời hóa ngây dại.

      Biết cái gì gọi là được voi đòi tiên ? Cái tên gia hỏa Long Tại Thiên này lập tức liền biểu diễn cho mọi người xem, , lại dám tay ôm eo thon của Điêu Điêu Tiểu Cửu, tay nâng cái cằm nho của nàng lên, lại nhàng mà : “Tiểu nữ, ngươi dùng vẻ mặt này dụ dỗ ta sao? Hả…”

      Điêu Điêu bộ dáng ta nghe hiểu vẫn mở con mắt to trong sáng vô tri nhìn .

      sâu thở dài, lại lần cúi đầu xuống.

      Oa, cho ta xin! Chuyện này cũng quá kích thích , nàng tối hôm qua mới nhìn đến các sư huynh làm, trong lòng nàng điên cuồng gào thét, đáng tiếc miệng bị che lấp, chỉ có thể phát ra hồi rên rỉ vô ý nghĩa: “Ưm…”

      Trời ạ, trời ạ, , lại, đem cái đầu lưỡi ướt át, mềm nhũn, linh hoạt kia luồn vào trong miệng nàng, chỉ cảm thấy trong miệng tê tê, thân thể mất bộ phận tri giác, đúng, cảm giác thân thể càng thêm nhạy cảm.

      , muốn làm cái gì? Tò mò, lại có chút hưng phấn, còn có chút… Ờ… Trời ạ, cảm giác thoải mái!

      “Ngươi làm cái gì vậy?” Tiểu nữ ngây thơ bị người chặn miệng hàm hàm hồ hồ hỏi.

      Lúc đầu lưỡi nhàng luồn vào, khua khoắng từng cái ngõ ngách trong miệng nàng, nàng mơ mơ màng màng đột phát ý nghĩ kỳ dị, chẳng lẽ nhổ răng nàng? Đầu não nàng lâm vào trạng thái mơ hồ, chỉ có thể nhàng theo tiết tấu vũ động của , cũng sung sướng phát ra tiếng rên rỉ tinh tế: “Ưm… A… Ô…” thần kỳ, trách được sư huynh đều muốn len lén chuồn ra chơi cái trò chơi trao đổi nước miếng gớm ghiếc này, có thể khiến người khác cảm thấy tinh thần phiêu đãng, hồn vía thuộc về thể xác đây.

      “Trời ạ, ngươi tiểu nữ!” Long Tại Thiên lùi đầu lưỡi về, vẫn dán vào miệng của nàng ngọt ngào thán khí.

      Nàng có chút thất vọng nho , sau đó…

      Từ từ hồi hồn.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhảy dựng lên, đẩy ra, giật mình che miệng, nhìn .

      cười.

      Hỗn đản!

      Sau đó , , lại dám buông nàng ra, dùng cái loại ánh mắt ôn hòa rất tương xứng với khí chất của : “Long mỗ hôm nay ngang qua đây, chợt thấy tiểu thư, trời sinh lệ chất, ngoài thanh tú trong trí tuệ, khiến cho người ta cảm thấy tựa như gặp được thần tiên, nếu có thể cho biết gia môn, Long mỗ nhà tiểu thư cầu hôn…”

      Ách… Có người như vậy sao?

      Chẳng lẽ nàng cẩn thận trở nên đẹp, có thể khiến người đẹp trai như thế đối với nàng vừa gặp ? (TY sét đánh)

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy tay che miệng, lâm vào trầm tư!
      tart_trung, thư hồPhongVy thích bài này.

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      03 Mê loạn sau khi cầu hôn

      Long Tại Thiên cười, vẻ mặt ôn tồn.

      Cái gì? Điêu Điêu Tiểu Cửu vẻ mặt kinh ngạc, oa chà chà, có lầm hay ! , muốn nhà nàng cầu hôn?! sao? Hay nàng bị cắn thành ra ngu ngốc rồi?

      Đây cũng là lần đầu tiên trong đời nàng bị người cầu hôn trước mặt, Điêu Điêu Tiểu Cửu bị dọa cho hoảng sợ, này, mặc dù nàng trẻ người non dạ, nhưng cầu hôn thể như vậy chứ! Ngươi tuy là rất tuấn tú, nhưng nàng cũng phải kẻ mê trai, thấy nam tử tuấn mà chạy lạc đường. Nàng chính là sống giữa các soái nam mà lớn lên nha, phải thổi phồng nhà nàng từ Đại bá xuống đến sư huynh đều là mỹ nam mỗi người mỗi vẻ. Nàng chính là bông hồng giữa cỏ xanh, tiêu chuẩn công chúa giữa tiểu .

      (Đại bá tức giận mắng: “Tiểu , muốn ăn đánh ! Lại dám đem ta cũng coi như ở bên trong đó”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu lè lưỡi, làm ngáo ộp, giả bộ đáng : “Đại bá, lỗ tai ngươi thính.”)

      để ý tới , Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên quay người lại chuẩn bị mang Liễu Khinh Trần cùng Điêu Bì nhũn chân đỏ mặt tránh thoát khỏi cái người điên này. Đúng vậy, hai người bọn họ so với mặt nàng còn đỏ hơn rất nhiều, ánh mắt mỗi người ngập nước, đáng xấu hổ, người bị người ta cắn là nàng chứ cũng phải bọn họ!

      “Hờ.” Long Tại Thiên cười mang theo chút hừ , đưa tay kéo tay Điêu Điêu Tiểu Cửu lại, trời ạ, gớm, lại dám dùng ngón tay cái ở trong lòng bàn tay nàng nhàng dao động, lục lọi.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu cả người tê dại, sao biết nhiều tà thuật như vậy a, khiến cho thân thể nàng khó chịu, cũng thể suy nghĩ như lúc bình thường.

      Nàng dùng sức hất cái, vẫn buông ra, muốn bức ép nàng dùng pháp thuật phải ? Nhưng, có tay, nàng làm sao nắm pháp quyết đây, nắm pháp quyết, nàng làm sao sử dụng pháp thuật đây. Nàng rất khốn hoặc…

      Long Tại Thiên tới gần nàng, cúi đầu cười, thanh trầm thấp như đọc chú ngữ: “ cho ta biết , tiểu !”

      Nàng ! Nhưng mà lỗ tai nóng quá, , là rất biết dùng tà thuật, nàng sắp còn là chính nàng nữa rồi.

      Người định bằng trời định… Cái Liễu Khinh Trần mê trai kia đương nhiên nhanh miệng tự phát tự động cho , hại Điêu Điêu Tiểu Cửu ngăn cản cũng kịp nữa. Cho nên người nếu cùng kẻ mê trai kết làm bằng hữu, phải chuẩn bị tâm lý tùy thời bị bán đứng. Liễu Khinh Trần cười meo meo : “Công tử, ngươi cũng gọi nàng là tiểu rồi, còn biết nàng là ai nữa sao? Ở Sào hồ chúng ta nữ đâu có nhiều? Ngươi vô luận hỏi ai đều biết danh của nàng ”

      Long Tại Thiên nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu cười, đó là loại cười đắc ý ghê tởm đến cực độ, sau đó vẫn dùng cái loại giọng nhanh chậm vạn phần thân thiết này mà : “Chờ ta, tiểu .”

      “Di, ta chờ ngươi làm cái gì? Ta lại biết ngươi!” Điêu Điêu Tiểu Cửu cao hứng .

      “Vậy ta đây liền hôn đến lúc ngươi biết mới thôi, có được hay ?” đột nhiên để sát vào bên tai nàng, nhàng , khí tức thổi đúng lỗ tai ngứa của nàng. Ờ, thành , chân nàng cũng mềm nhũn ra rồi.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu kinh hoàng thất thố lấy tay lại bịt miệng, cái kia, Long Tại Thiên, vẫn là ở trước mặt nhiều người như vậy biểu diễn tốt lắm đâu, ảnh hưởng thuần phong mỹ tục, hơn nữa nàng tên là nữ, ra là người rất thuần khiết. Ngươi là người nơi nào a? Lời như thế cũng ra miệng được, ngươi biết xấu hổ mà , nàng còn phải biết xấu hổ mà nghe đây.

      Long Tại Thiên lại cười lần, bả vai đều phát run, khuôn mặt tuấn tất cả đều là vẻ sung sướng. gỡ từ cổ xuống cái vòng rất xưa cũ nhìn ra chất liệu, màu đen, phát ra ánh sáng , có chút hàn khí, lại có loại cảm giác thần bí nên lời. đưa cho nàng, sung sướng cười: “Tiểu , đây là tín vật của ta. Ta, Long Tại Thiên, nhất định cưới ngươi làm vợ”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mờ mịt tiếp nhận, vòng trang sức này băng băng, có chút cảm giác nặng nề. Nghĩ thầm, ai cưới ngươi a, ngươi chân trước , nàng lập tức đem đồ quỷ này ném xuống Sào hồ cho cá ăn .

      Long Tại Thiên buông tay nàng ra, thở dài tiếng, thập phần tiếc hận : “Ta còn có chút việc gấp, trước. Ngược lại ngươi liền ở nhà chờ làm tiểu thê tử của ta .”

      Điêu Điêu Tiểu Cửu mới muốn để ý đến đây. Người điên!

      Long Tại Thiên phất tay từ biệt nàng, sau đó lên ngựa, phi xa.

      Liễu Khinh Trần cùng Điêu Bì lúc này mới đều xông tới, líu ríu, thôi.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu trong lòng loạn , cái tên Long Tại Thiên kia cũng phải là người bình thường, có lẽ là tiểu hài tử như nàng cách nào kháng cự nổi , nàng mới cần để ý đến đây. Coi như ngày sau nàng phải lập gia đình, nàng cũng muốn gả cho cái tú tài yếu đuối, có thể cả đời đem ăn sạch . Nàng mới cần làm tiểu thê tử của nhà người ta đây.

      Nàng săm soi vòng cổ trong tay, dùng sức ném nó về hướng Sào hồ.

      Nhưng mà, cái đồ tay nàng là cái gì, nàng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vòng cổ lại lần nữa bay trở về trong tay nàng, lại vứt bỏ…

      Di, cái đồ này là cái gì, nàng ném nó xuống, nó tự động trở về, thể giải thích nổi.

      “Quỷ a…” Liễu Khinh Trần thét chói tai chạy .

      “A…” Điêu Bì phản ứng cũng chậm, theo.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tiếp tục vứt bỏ, nó lại lần nữa trở về, “Quỷ a…” Nàng vẫn liều mạng ném , nhưng mà cái đồ quỷ lạnh như băng kia luôn hết lần này đến lần khác trở về trong tay nàng.

      “555555(1)…” Nàng vừa khóc vừa mếu, cái kia, mi là ai a, có thể hay cần theo nàng a!
      tart_trungPhongVy thích bài này.

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      04 Đại bá đáng ghét

      Điêu Điêu Tiểu Cửu nhón mũi chân, hết nhìn đông tới nhìn tây, lén lút về đến nhà, có chút hơi sợ hãi.

      Nàng hôm nay bị cái gia hỏa khó hiểu kia giở trò, vừa ôm vừa cắn, còn ăn của người ta đống nước miếng, việc này nếu cho mấy người… sư huynh kia của nàng biết, hay rồi, phải biết rằng bọn họ luôn luôn chỉ cho phép bản thân phóng hỏa, cho nàng đốt đèn, là tiêu chuẩn chết tiệt.

      Nhưng là cái vòng cổ lạnh như băng kia còn… 5555555… ở trong lòng tay nàng.

      Thấy nó là muốn khóc.

      “Điêu Điêu” thanh lạnh lùng ở bên cạnh nhàng vang lên.

      Nàng luôn luôn có bản lĩnh, nhất định thích nghe trách mắng, tự động để chúng biến thành thanh ruồi bay, mặc kệ tất cả trôi qua.

      Cho nên nàng coi như nghe thấy, tiếp tục , nhưng thần thái bình thản hơn nhiều.

      “Điêu Điêu Tiểu Cửu, ngươi đâu?” Thanh lạnh lùng bắt đầu lớn hơn.

      Ách… Đại bá tức giận, mỗi lần lúc Đại bá gọi nàng Điêu Điêu Tiểu Cửu chính là có chuyện tốt. Điêu Điêu Tiểu Cửu quay đầu lại, làm ra bộ vẻ mặt kinh ngạc như mới nhìn thấy , khuôn mặt nhắn đáng cười cười: “Oa, Đại bá, người ở chỗ này a, con tìm người lâu rồi.” Làm nũng là sở trường của nàng, từ Đại bá tới sư huynh ai bị ăn chiêu này.

      Đại bá tiếp tục hừ lạnh, ra, đều đáng ghét như vậy, mỗi ngày đều dạng giống rồng tức giận, chỉ biết phun băng phun tuyết.

      “Trong tay ngươi cầm cái gì?” Đại bá vĩnh viễn mặc đạo phục màu xanh, bộ dáng tiên phong đạo cốt, ra, là người rất hay tức giận.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu biết chuyện này là tránh thể khỏi, trái lại lấy ra cho Đại bá xem: “Ta hôm nay gặp phải người điên.”

      “Hừ!” Đại bá lại hừ hừ, chẳng trách già như vậy rồi còn chưa có nữ nhân nào thương ! nhận lấy nghiên cứu qua, ngẩng đầu hỏi: “Sao nhặt được?”

      Xì, tin tưởng nhân cách của nàng gì hết. Nàng tức giận : “Ta mới thèm nhặt, vứt mà vứt được mới đúng.” Sau đó liền vô cùng thành , tình nguyện bắt đầu kể lể: “Hôm nay Đại sư huynh cho nàng ra ngoài chơi diều, gặp được nam nhân, …”

      Nàng thấp giọng hừ hừ hừ.

      lớn chút.” Đại bá… thích nhất người khác có bộ dáng nhát gan vô dụng.

      Điêu Điêu Tiểu Cửu tức giận, thẳng sống lưng, lớn tiếng hô: “ ta trời sinh lệ chất, muốn tới nhà của chúng ta cầu hôn, đây là tín vật!”

      “Phốc Phốc Phốc…”

      “Phốc Phốc Phốc…”

      biết từ đâu chui ra hai người sư huynh đều cười vang. Trong đó Tiểu Bạt sư huynh đẹp đẽ đến mức ghê tởm, lại dám nũng nịu yếu ớt : “Trời sinh lệ chất… Trời sanh ác liệt ai chịu nổi !”

      Tứ sư huynh Luôn luôn chiều Tiểu Bạt sư huynh chiều đến trời đất nghiêm mặt : “Sao có thể Điêu Điêu như vậy đây, có người cầu hôn là chuyện tốt, vô luận lớn lên mặt rỗ hói đầu đều đáng được khen ngợi, dù sao có dũng khí.”

      Tiểu Bạt sư huynh đột nhiên vô cùng cảm động: “5555… nghĩ tới ta còn có thể sống đến ngày thấy tiểu Điêu Điêu được cầu hôn, Tứ ca, đây phải giấc mộngchứ?”

      Mẹ kiếp, mấy gia hỏa này muốn chọc tức chết nàng vậy sao. Nàng hung tợn Tiểu Bạt sư huynh: “Là mộng hay phải là mộng, để ta cắn ngươi miếng ngươi biết liền.”

      Tứ sư huynh vội vàng : “ thể thể, Điêu Điêu, ngươi cũng có người cầu hôn rồi, cũng phải cố làm ra vẻ, giữ bộ dáng trinh tiết liệt nữ . Tiểu Bạt sư huynh là nam nhân, ngươi phi lễ chớ chạm.”

      Đại bá cũng cảm thấy nguy hiểm, nghĩ tới nữ hài tử dạy dỗ ra cũng có người muốn, vốn dĩ còn muốn từ trong hàng đệ tử chọn người kế thừa y bát thuận tiện đem Điêu Điêu Tiểu Cửu cưới ra ngoài đây, nghĩ tới, lại có người tự động nhảy ra làm chuyện này, vô luận là sao, người này chính là đại ân nhân của bổn môn, cần phải mời tới cúng bái cái.

      Đại bá nét mặt già nua cũng cười lên, hỏi: “Điêu Điêu, vị công tử… kia quê quán ở đâu, khi nào tới ra mắt.”

      Xì, nàng làm sao biết. Điêu Điêu Tiểu Cửu vẻ mặt đau khổ nhìn Đại bá cùng hai vị sư huynh vô lương tâm, rơi sâu vào khổ não.

      Tại sao vừa nghe đến có người muốn cưới nàng, cũng ai quan tâm lớn lên là dài hay ngắn, là méo hay tròn, tất cả đều vui mừng khôn xiết, bộ mặt vui sướng như ăn lễ mừng năm mới.

      Nàng suy nghĩ, có phải hay nàng bình thường làm người quá thất bại, người lương thiện bị người ta khinh thường.

      Đại khái là mấy người này, ờ, đều cười nàng như vậy, nàng đem các ngươi chỉnh đến gà chó yên nàng đem Điêu Điêu Tiểu Cửu bốn chữ này đảo lại hết, ờ, trước hết nghĩ qua cái đảo lại gọi Tiểu Cửu Điêu Điêu, sợ, vẫn còn có thể nghe được.

      đắc ý, đột nhiên tay chợt lạnh, cái đồ quỷ kia lại về tay nàng, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa nhấc đầu nhìn thấy Đại bá cũng vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng hét vang tiếng: “Quỷ a…”

      Vừa vứt bỏ cái đồ quỷ vứt bỏ được kia, vừa tiếp tục rơi lệ như điên…

      Có… người nào có thể cho cái gợi ý, vật này muốn bám tay nàng bao lâu a. Tay nàng còn có tác dụng khác đây.

      Đại bá nhìn bóng lưng Điêu Điêu Tiểu Cửu chạy như điên, như có điều suy nghĩ liền cười. Chủ nhân cái vòng cổ này, chính là rất có lai lịch a! nghĩ tới có thể xem trọng Tiểu Điêu Điêu nhà ta, ha ha… Chỉ có thể thán, thế giới này quá kỳ diệu!
      tart_trungPhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :