1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TÀ VƯƠNG

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      Editor : troixanhmaytrang

      Văn án

      Nam chính : SỞ ÂN _ Nử chính : THỦY LINH NHI

      Nếu đến chạy trốn, Thủy Linh Nhi có thể là thiên hạ vô địch!

      Ai cũng kinh hồn hoảng vía khi nghe đến nàng bị Tà Vương Sở Ân đuổi giết,dùng dịch dung thuật , nàng có thể dễ dàng chạy trốn, thuận đườn, vừa vừa ngắm phong cảnh.

      Nhưng tính như thế, tánh nàng hảo chính nghĩa , gặp chuyện bất bình vội ra tay tương trợ.

      Kết quả bị Tà Vương đuổi kịp

      chẳng những làm cho nàng biết đến mùi vị của địa ngục, còn khóa khinh công của nàng ,Còn cố ý cùng người nàng là nương tử của , để kèm ở hai bên nàng......

      khi như vậy, nàng cũng thể nào mà bị thượng chiếm tiện nghi ở miệng ,

      Chẳng những ngang ngược ăn nàng trả tiền , còn bám chặt buông , cho dù ăn xong cũng muốn buông tha nàng !

      Cũng nghĩ đến cái cẩn thận, đùa quá hoá , hai người sao viên phòng,

      Chết tiệt , nàng đành phải ăn làm mạt tịnh, mau mau chạy trối chết !

      Đương nhiên Sở Ân chịu từ bỏ ý đồ, đuổi theo nàng khi muốn nàng làm nương tử,

      Này này...... Nên làm thế nào cho phải?
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Halong-ngocDangThuy thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tà Vương

      Tác Giả : Mạc Nhan

      HE. Sủng có chút ngược

      Editor : troixanhmaytrang

      Chương 1.1 :

      Ban đêm , ánh trăng nhô lên cao , rừng rậm yên tĩnh mà quỷ dị.

      Mặt hồ trong như gương, trăng khuyết lưỡi liềm nằm ở mặt hồ, ngủ say .

      bóng đen lướt tới , bay vút mặt hồ như chuồn chuồn lướt nước, họa ra vòng gợn sóng  phía sau , bay qua tới bên bờ trong bụi cỏ ngồi xuống, chỉ lộ ra đôi hạo nguyệt mắt sáng , trong bóng đêm, nhìn chằm chằm vào con đường , nín thở ngưng thần, chú ý đến gió thổi cỏ lay.

      Lặng im ở trong bụi cỏ kia là gương mặt nam nhân , đường cong nghiêm túc mà kiên cường, đôi mắt nhanh như chớp, linh hoạt trong như nước , thông minh trung lóe bướng bỉnh, cùng với gương mặt nghiêm túc kia  hoàn toàn đồng nhất .

      ai có thể đoán được , nam nhân này thực tế là Thủy Linh Nhi giả dạng . Từ đầu tới chân giả dạng nam nhân , làm cho kẻ đuổi giết nàng là Tà Vương, nghĩ lầm chính mình đuổi giết đúng là kẻ thù Đoàn Ngự Thạch.

      Bảy bảy bốn mươi chín ngày , chạy thoát lâu như vậy, hẳn là bỏ xa đối phương ?

      phải Thủy Linh Nhi nàng thích khoe khoang, nàng mặc dù có tuyệt thế võ công, cũng phải là người có tên tuổi gì vang dội lắm , nhưng đến tẩu thoát , nàng là đứng đầu cao thủ!

      Nếu về kinh nghiệm tích lũy về đào vong từ trước đến giờ của nàng, chưa từng có người đuổi kịp nàng , ngay cả sư phụ cũng khoe nàng có công phu tẩu thoát rất cao, nhất tuyệt quan thiên hạ, người so với nàng hơn ,  chỉ duy nhất tuyệt chiêu này , khiến nàng tẩu thoát là thiên hạ vô địch .

      Nhiệm vụ lần này của nàng, là cải trang thành hình dáng của Đoàn tỉ phu , lừa bịp Tà Vương đến đuổi giết, làm cho người này rời xa Đoàn tỉ phu,  tránh cho hai đại cao thủ của giang hồ chém giết lẫn nhau.

      Trong lúc này , đại sư tỷ mang theo Đoàn tỉ phu hồi phương bắc Tiên sơn, cho nên nàng đem Tà Vương dẫn tới Giang Nam,  kéo khoảng cách đủ xa, rồi tìm cơ hội thoát thân.

      Tà Vương tuyệt đối đuổi kịp ! Nàng tự với chính mình, nhưng trong lòng bỗng dưng hoảng sợ , mãnh vuốt bối rối luật động. Giờ phút này nàng vừa đói vừa mệt, nỗi bất an vô hình cứ lan rộng ra , cơ hồ muốn cắn nuốt của nàng nghị lực.

      Miêu Cương Tà Vương  nổi danh phải có lý do , nếu là giang hồ nhân sĩ bình thường sớm buông tha đuổi giết nàng , nhưng người này   khó đối phó, rất giống quỷ sứ của địa ngục đến lấy mạng ,  cùng nàng đuổi bắt cả ngàn dặm , ngày đêm ngừng.

      Nàng trốn ba ngày ba đêm, đối phương liền truy ba ngày ba đêm, khi nàng nghỉ ngơi , đối phương  vẫn tiếp tục truy, khi nàng     ăn trái cây dại và uống nước suối , đối phương còn truy.

      Đuổi theo mãi buông , nàng bắt đầu cảm thấy ăn tiêu, nhịn được trong lòng mắng, Đoàn tỉ phu cùng người này rốt cuộc có cừu hận gì bất cộng đái thiên  a? ( đội chung trời )

      Là người cần phải ăn uống và nghỉ ngơi ? Nàng dần dần hoài nghi đối phương căn bản phải người , bởi vì đối phương hoàn toàn miên ngớt, mỗi lần nàng vất vả mới kéo dài ra hai người khoảng cách , lại tiếp tục dãi gió dầm sương khi bị đối phương kéo gần lại lộ trình.

      Chưa đến Giang Nam, nàng nghỉ ngơi thời gian liền theo hai, ba ngày, ngắn lại đến ngày, lại ngắn lại đến nửa ngày, sau đó càng ngày càng ít...... Hai người truy đuổi cùng nhau phải là so ở khinh công nữa , mà là so với nhau chịu đựng.

      Ba ngày trước, nàng chỉ nghỉ ngơi nửa canh giờ mà thôi, bị vượt qua , sợ tới mức nàng nhảy dựng lên tiếp tục trốn.

      tại, nàng còn lực , cứ cho là công phu chạy trốn của chính mình là xưng bá võ lâm , nhưng là liên tục ba ngày ba đêm ăn uống kéo ngủ, cho dù là thần tiên cũng chịu nổi !

      Còn tiếp tục như thế ,  chỉ sợ chưa tới Giang Nam,   bị đối phương đuổi theo .

      Quả nhiên, đến nháy mắt công phu, bóng trắng cũng theo sau lướt tới, đứng tảng đá ở bên hồ .

      Nàng ngay cả hít thở cũng dám, im lặng trốn ở trong bụi cỏ, đối phương đuổi theo trình độ, đến rất gần nàng đến mức có thể  thấy ràng tướng mạo của .

      Đứng ở tảng đá nam tử áo trắng , có dung mạo tuấn mỹ kinh thiên nhân, ánh trăng chiếu rọi ra khí chất tao nhã , bừng tỉnh di thế mà độc lập xuất thế cao nhân,  trong sáng tuyệt tia sát khí.

      Ánh mắt này, biểu này , cùng với chữ  “Tà” Này giống nhau .

      Thủy Linh Nhi rất khó tưởng tượng, người này là Miêu Cương Tà Vương Sở Ân a ?

      Áo trắng nam tử đưa mắt  nhìn bốn hướng , hồ nước kia gợn sóng, rơi vào con mắt đen lợi hại của , ngay sau đó,  đôi mắt nhã nhặn kia chợt bật ra sát khí, thốt nhiên lăng bay qua, ngưng tụ công lực chưởng phong, nhắm vào nơi bụi cỏ nàng thân phóng tới .

      Thủy Linh Nhi hô tiếng, luồng khí mạnh như sấm sét đánh úp lại, làm ngũ tạng nàng tựa hồ như bị xé rách hung mãnh ngoan độc, trong lúc như chỉ mành treo chuông , nàng mạo hiểm né ra, nơi nàng trốn trong nháy mắt hóa thành mảnh hoang vu.

      “Nguy hiểm ──”

      Nàng liên tục  vuốt ngực, nếu nhờ chính mình thoát được mau, tại bị bầm thây vạn đoạn chính là nàng Thủy Linh Nhi , bởi vậy có thể thấy được, đối phương toàn tâm toàn ý dồn nàng vào chỗ chết ── đúng, phải , là muốn đưa tỉ phu Đoàn Ngự Thạch của nàng vào chỗ chết mới đúng.

      Cuộc trốn chạy này, nàng phụng mệnh của đại sư tỷ Tô Dung Nhi , dịch dung thành hình dáng của Đoàn tỉ phu , thực cố gắng chạy trốn, thực cố gắng bị người đuổi giết, tại , còn lại là thực cố gắng để bị phân thây.

      Tuy rằng lọt vào độc thủ của đối phương , nhưng cũng trốn thoát khỏi lòng bàn tay của , đành phải giống mèo bắt chuột, diều hâu bắt con gà con bình thường, chạy trối chết, gà bay chó sủa, tư thế   uy vũ  đương nhiên cũng còn, nhưng chỉ cần tránh được a .

      Đối phương chưởng tiếp chưởng bổ tới, long trời lở đất , chiêu chiêu ngoan độc, mỗi chiêu đều là  công kích muốn lấy mạng ! Nàng giống như con khỉ con trốn đông trốn tây, lập tức lên cây, lập tức nằm úp sấp , lập tức lộn ngược ra sau, lập tức xoay quanh vòng,  có thể vào rạp xiếc làm vai chính . ( nguyên văn : tạp kỹ viện )

      “Nguyên lai danh chấn giang hồ đại tướng quân, là hạng người sợ chết , chỉ biết làm người nhu nhược chạy trốn , cũng dám nghênh chiến.” Sở Ân lạnh lùng trừng mắt nàng, toàn thân phát ra  uy phong dữ tợn sát khí, trong mắt băng lạnh , giống  như hai phong duệ đao.

      “Bản tướng quân là cho ngươi được ! Nếu ta vừa ra tay, còn sợ đem ngươi đánh cho tè ra quần? Thức thời chính mình bò về Miêu Cương .” Nàng học Đoàn Ngự Thạch thanh , cả tiếng bác bỏ.

      báo động trước , cỗ chưởng phong phóng tới, nàng vội vàng né tránh , thân cây ở phía sau nàng, nháy mắt cắt thành hai nửa.

      Hiển nhiên lời của nàng chọc giận , nhưng Thủy Linh Nhi lại còn sợ chết thêm dầu vào lửa :“Ánh mắt của ngươi nhìn thế nào? Như thế nào luôn đối cho phép a.”

      Tuấn mỹ thần sắc  lạnh băng .“Muốn chết!”

      Lời khiêu khích vừa thốt , đổi lấy càng nhiều sát khí cùng công kích, nàng bên né tránh Tà Vương công kích, bên cảm thấy chính mình ứng phó ngày càng hết sức .

      Kỳ quái? Thân mình như thế nào hẫng ? Tay chân cũng giống như vô lực ? Còn nghe được lỗ lỗ thanh , theo bụng phát ra đến......

      A đúng rồi, nàng ba ngày ba đêm chưa ăn này nọ , bởi vì ngay cả ăn trái dại no bụng cơ hội đều có, hơn nữa giọt nước cũng chưa kịp uống , khó trách động tác của nàng càng ngày càng chậm, cũng bắt đầu hoa mắt .

      “Như thế nào? Chân nhuyễn sao? Xem bộ dáng của ngươi, thực giống đàn bà!”

      Hừ, nàng vốn chính là đàn bà, bất quá đúng, chân của nàng xác thực nhuyễn .

      đói bụng chết khiếp, ăn đủ no lại ngủ đủ, bán sống bán chết bị đuổi giết, nàng vừa mới ôm lấy thân cây, ngay cả thở dốc cơ hội đều có, chưởng lực lại phóng đến , đem thân cây phá hủy tan tành , cứ như vậy liên tục mấy trăm hồi, cuối cùng, nàng rốt cục giận.

      “Ngươi tưởng đánh là sợ ? Hảo! Bản tướng quân thanh toàn ngươi, khi Lão Tử phát uy, ngươi đem ta làm mèo bệnh ! Xem ta xuất chiêu suốt đời tuyệt học ──”

      Suốt đời tuyệt học?

      Sở Ân cảm thấy thất kinh, chưa bao giờ biết Đoàn Ngự Thạch còn để lại chiêu, vẫn chưa toàn lực ứng phó. Dĩ vãng hai người giằng co,  chém giết nhau như hổ báo , chẳng phân biệt được cao thấp, nếu đối phương xuất chiêu suốt đời tuyệt học, chính mình có thể đỡ được hay ?

      toàn bộ tinh thần cảnh giới , dám khinh thường, nhìn đối thủ vẻ mặt lạnh thấu xương, ngưng tụ sát khí  , cũng ngưng tụ công lực chuẩn bị tiếp chiêu, cũng kinh ngạc nhìn đối phương toàn thân toát ra từng trận khói trắng, càng làm cảm thấy kinh ngạc.

      sẵn sàng tiếp chiêu , hết sức chăm chú , nín thở ngưng thần ,  hồi hộp chờ đợi , đợi cả buổi, đối phương lại nhúc nhích, chính là đứng ở tại chỗ, hung thần ác sát trừng mắt , trừ bỏ quanh thân toát ra khói trắng, hề gì động tĩnh. ( tỷ ấy đói quá bốc khói đấy )

      mặt lộ vẻ nghi hoặc, cho đến khói trắng tiêu tán sau, đối phương vẫn như cũ giống pho tượng tượng đá , nhúc nhích đứng lặng , mới đột nhiên tỉnh ngộ, lập tức ra tay trước  , đánh ra quyền ──

      Quyền kình sắc bén như đao, trực tiếp xỏ xuyên qua ngực của đối phương  .

      Sở Ân sắc mặt chưa bao giờ đen như thế , bởi vì tay của đánh xuyên qua , là cái xác trống , trong quần áo có thân thể, đầu chỉ còn hé ra da mặt. rốt cục hiểu được, nguyên lai làn khói trắng kia , chính là đối phương cố ý nhiễu loạn tầm mắt thủ thuật che mắt.

      Ánh trăng chiếu xuống trán nổi gân xanh, lát trầm ổn lại , mặt vẻ mặt khó được ra kinh ngạc.

      Sở Ân trừng mắt nhìn vào da mặt của Đoàn Ngự Thạch , đại chưởng vận lực, đem kia khuôn mặt da nháy mắt hóa thành mảnh , mà tà mị ánh mắt cũng bùng nổ tức giận .

      “Vô sỉ tên......” thân mình nóng rực , hai tay nắm chặt phát run, đối phương như thế nào lại dùng loại kỹ xảo biết xấu hổ như thế đùa giỡn !

      Nếu  mà bị bắt gặp , cho gã lập tức chết , mà là từng mảnh từng mảnh  lột da , từng khối từng khối xả thịt ra , làm cho thống khổ mà chết.

      Người này có khả năng ở trước mặt biến mất  mà để lại dấu vết gì, cho dù đào tẩu, cũng nên có vết có thể tìm ra mới đúng, trừ phi......

      ánh mắt đầy tức giận bắn thẳng đến mặt hồ, đột nhiên nhảy lên , ma trảo bay thẳng đến bên hồ đánh ra chưởng, quả nhiên bức ra bóng người.

      “Trốn chỗ nào!”

      giống như quỷ sứ đến từ địa ngục , vô tình chưởng đem đối phương dập nát mà chết, lại ở đánh hạ trí mạng chưởng tiền, đột nhiên hé ra khuôn mặt đẹp như sương , ở dưới ánh trăng tuyết trắng như ngọc, làm có nháy mắt giật mình .

      “Nha ── cần a!”

      Lòng bàn tay của , ở khoảng cách nàng tấc thốt nhiên dừng lại, đúng lúc thu hồi khí kình.

      Sở Ân vẻ mặt ngạc nhiên cùng nghi hoặc, tự dưng ở đâu ra nữ tử xuân quang lồ lộ .

      “A ~~ nên nhìn ~~”

      Thủy Linh Nhi dùng hai tay che khuất quần áo mỏng manh của mình , bởi vì giờ phút này người nàng chỉ còn duy nhất   cái yếm mà thôi, toàn thân ướt đẫm , quần áo dán sát da thịt, làm cho những đường cong mê người lộ ra, khiến nhìn thấy hết .

      “Ngươi là ai?”
      Halong-ngoc thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      Edit : troixanhmaytrang

      Mạc Nhan

      Chương 1.2

      Ngươi quản ta là ai! Cút ngay ! Đại sắc lang!” Nàng tưởng đẩy ra , nhưng ngay sau đó, cổ tay mềm mại rơi vào đôi tay mạnh mẽ cứng như sắt , làm nàng chịu đau .

      “Ngươi là ai?” cằm căng thẳng, hỏi lại lần, phun ra lời , chút có nửa điểm thương hương tiếc ngọc.

      “A nha nha nha ~~ đau quá a! chút ~~ chút ~~”

      !”

      “Ngươi hung cái gì a? Bổn nương tại đây bên hồ tắm rửa   được a, e ngại ngươi cái gì ?”

      Người kia mày kiếm túc khởi.“Tắm rửa?”

      “Đúng vậy, ngươi  có thấy ai cởi sạch thân mình để câu cá ? Phiền toái ngươi buông tay ra được ?”

      Sở Ân thần sắc lên nghi hoặc, quay đầu hướng vừa rồi kia đôi bị phá hủy quần áo hài cốt nhìn thoáng qua.

      Chuyeejnnafy hình như có điểm quái dị . Theo biết, Đoàn Ngự Thạch lĩnh quân giết địch, hướng đến trước làm gương, từ lúc đuổi theo , đào vong hành vi giống tác phong của , mà lại nhân báo thù sốt ruột, cho nên có miệt mài theo đuổi trong đó nguyên do, nay nghĩ đến, quả nhiên có kỳ quái.

      muốn  tìm người nhưng thấy , chỉ còn lưu lại mảnh da mặt cùng quần áo ; Đúng lúc nữ nhân này xuất , còn cơ hồ trần như nhộng......  Trùng hợp như thế này , chỉ có loại khả năng!

      thoáng chốc như  pháo hoa lóe sáng ,  ánh mắt đột nhiên lên vẻ hung ác giết tha .

      “Ngươi ──” thân hình chút, cả người ngây người.

      Bởi vì hung ác ánh mắt chỉ giết đến khí, nữ nhân kia sớm thấy , ngay cả cái Quỷ ảnh tử đều có, ngoại trừ đại chưởng còn nắm lấy cánh tay kia , hơn nữa, là cánh tay giả .

      Sở Ân thể tin được trừng mắt nhìn cái tay kia, thể tưởng được chính mình đường  từ Mạc Bắc đuổi tới Giang Nam,  từ ban ngày đuổi tới đêm tối , thề tự tay truy điệu kẻ thù , đều phải là Đoàn Ngự Thạch   , mà là nữ nhân đội mặt nạ dịch dung thành Đoàn Ngự Thạch .

      cách khác, bị nha đầu này đùa giỡn suốt bẩy bẩy bốn mươi chín ngày , hơn nữa, tại lại bị đùa giỡn lần, trơ mắt mà nhìn nàng đào tẩu .

      trầm gương mặt  đen như thể đen hơn được nữa, nhìn vào cánh tay giả trông rất sống động kia , tuấn dật khóe môi lại khác thường gợi lên tia cười lạnh.

      Tốt lắm! Khá lắm quỷ tinh linh quái nha đầu!

      thể nào tin được giang hồ, ngoại trừ Đoàn Ngự Thạch ra , còn có người khinh công hề thua  , thậm chí còn hơn bậc.

      Nếu nàng có lá gan đùa giỡn , như vậy cũng nên có lá gan nhận trừng phạt.

      có người nào có thể  đùa giỡn , còn có thể vô tư sống, tìm được nha đầu kia , hơn nữa, còn có thể muốn nàng trả giá đại giới!
      Halong-ngocnoemi thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tà Vương

      Mạc Nhan

      chương 2.1

      Edit : troixanhmaytrang

      Nguồn : https://cungquanghang.wordpress.com/

      Giang Nam dưới ngòi bút của các khách danh nhân, sông núi như thơ, cảnh đẹp như  tranh vẽ, mà tháng năm ở Giang Nam, còn  có mưa phùn gió thổi , còn có hồng hạnh vàng tươi.

      Trấn An Bình, khắp nơi tiểu kiều lưu thủy, hồng diêm hắc ngõa ( tả phong cảnh ), dân chúng địa phương thoạt nhìn trông như chất phát hiền lanh, nhưng dấu diếm ưu . (buồn phiền giấu)

      Hôm nay là ngày Liễu gia nữ nhi lấy chồng , nhưng hàng xóm láng giềng  đều bày tỏ đồng tình cùng cảm thán .

      “Đáng thương a , tốt như thế, bị người huỷ hoại .”

      phải là .” Có người phục mắng:“Liễu tiểu thư ngày thường thanh tao ưu nhã, xung quanh luôn truyền tụng nàng là Tây Thi tái thế , cùng  Dương thiếu gia là trời sinh đôi, định thành hôn , vô tình bị tên Chu Khôn vừa mắt , cường thú người ta làm tiểu thiếp thứ tư của , quả thực vô pháp vô thiên.”

      “ Nhưng bây giờ còn có thể làm sao ? Tên Chu Khôn kia quyền thế lớn mạnh, ngay cả quan phủ lão gia đều phải  nhường ba phần, Liễu lão gia dù muốn gả cũng được.”

      “Chẳng lẽ trơ mắt nhìn người ta đem tốt như thế bị cưỡng hôn sao ? Này còn có Thiên Lý sao?”

      Mọi người  nhìn nhau tưởng vọng , có lời nào chống đỡ, chỉ biết thở dài sâu để biểu lộ bất đắc dĩ .

      Đúng vậy, mọi người có thể là trơ mắt nhìn tốt như thế lại bị Chu Khôn  bức cưới về làm thiếp , ai dám xen vào, ngoại trừ vài câu mắng ngoài miệng , căn bản ngay cả thở mạnh cũng dám , trừ phi chán sống.

      Ở nhà Liễu gia, Liễu thị và toàn gia nhìn vào tiểu nữ tử mặc hỷ phục đỏ thẩm .

      Nhưng nương này cơ bản phải là Liễu tiểu thư, nàng tuy mặc mũ phượng khăn quàng vai, chẳng những so với  tân nương tử kia còn muốn xinh đẹp hơn,  gương mặt trái xoan xinh đẹp tuyệt trần để lại trong lòng người ta ấn tượng sâu đậm ,  và đôi mắt to tròn xinh  đẹp lanh lợi , so với sao sáng lấm tấm bầu trời đêm còn muốn sáng hơn , tất cả đều toát lên vẻ mê người mị hoặc .

      Bọn họ biết nàng, nàng chỉ mới xuất hôm qua  , trong lúc Liễu gia lâm vào tuyệt vọng , nữ tử này tự dưng xuất ở cửa, tự nguyện thay cho nữ nhi của bọn họ gả cho ác bá Chu Khôn .

      “Thủy nương, ngươi xác định phải làm như vậy?”

      Vợ chồng Liễu lão gia cùng với con trai , con tất cả đều yên, bất an nhìn Thủy Linh Nhi, bởi vì nàng mặc người giá y vốn là của Liễu tiểu thư, giả dạng thành tân nương tử, chờ lên kiệu hoa.

      “Đương nhiên xác định. Nhớ kỹ, thừa dịp ta lên kiệu hoa vào Chu phủ bái đường , các ngươi phải trốn xa xa , đợi khi Chu Khôn phát ta phải Liễu nương , cũng đến tối , muốn đuổi theo các ngươi cũng có biện pháp.”

      Thủy Linh Nhi ngữ khí thoải mái, chút cũng có lo lắng sợ hãi , ngược lại vẻ mặt biểu tình tốt , bởi vì a, đây chính là lần đầu tiên nàng đội mũ phượng, trùm khăn che a !

      Ở trước gương đồng , nàng vẽ đôi mày liễu, điểm chút son lên môi đào, thoa chút phấn thơm , vui vẻ cực kỳ, hoàn toàn giống người nhà họ Liễu mây đen giăng đầy trời .

      Khi nàng chạy trốn đến trấn An Bình này, vừa vặn nghe xung quanh xì xầm bàn tán chuyện con nhà họ Liễu bị Chu Khôn chấm trúng , cũng bị bắt buộc nhận lấy sính lễ đưa tới , còn định sẵn ngày tốt để đón dâu , tuy rằng nàng chạy trốn trối chết ,  ngay tức lập tức quyết định tới giúp Liễu gia vượt qua cửa ải khó khăn này.

      “Nhưng nương à , tên Chu Khôn là tên đại ác nhân......”

      “Bởi vì là ác nhân, cho nên ta mới gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ a!”

      Nàng biết chạy trốn như thế này tối kị nhất là nhiều chuyện, phải là vó ngựa ngừng mà chạy mới phải , tránh cho Tà Vương đuổi theo kịp, nhưng nàng thể thấy chết mà cứu được a! Mắt thấy hảo hảo cái nương gia, bị ác nhân hủy hoại , nàng như thế nào có thể bỏ mặc a ?

      Dù sao tân nương tử từ đầu tới chân đều phải trùm khăn voan che kín lại , Tà Vương cho dù lợi hại, cũng thể thần thông quảng đại đến mức phát nàng thay thế Liễu gia nữ nhi xuất giá ?

      Tính toán xong , nàng càng hạ quyết định chủ ý muốn chủ trì chính nghĩa , tuy nhận lệnh lẩn trốn , nhưng cũng vừa làm được việc thiện , tốt!

      “Chúng ta chạy thoát, nhưng nương ngươi làm sao bây giờ?”

      Liễu gia dù sao cũng là thiện lương dân chúng, mặc dù muốn nữ nhi bị Chu Khôn chà đạp, nhưng cũng muốn hại nương khác phải hy sinh chính mình hạnh phúc, huống chi, nàng lại là nữ tử xinh đẹp thiện lương như vậy .

      “Ai nha, các ngươi còn  lo lắng việc này a? Ta phải sớm , ta đều có biện pháp thoát vây.”

      nương, ngươi là người từ bên ngoài đến , khả năng có điều biết, Chu Khôn kia thế lực rất lớn, ngay cả quan phủ đều bị thu mua , vạn nhất nương trốn thoát, chẳng phải là chịu khổ bị Chu ác nhân chà đạp? thực là người đáng sợ nhất .”

      Đối Thủy Linh Nhi mà , Chu Khôn dù lợi hại đến đâu,  nếu so với Tà Vương Sở Ân đáng sợ kia mà ,giống như so cây cổ thụ với ngón tay bé  vậy .

      Giả dạng thành tân nương tử chẳng những có thể nghỉ chân chút, thuận tiện ăn cưới cho no bụng, hơn nữa, nàng dù sao cũng là nương mới mười sáu tuổi, nếu về ngồi kiệu hoa, được mặc giá y , trong lòng háo hức muốn thử nghiệm , trước mắt vừa lúc có cơ hội có thể thử nghiệm , nàng đương nhiên tâm động !

      cần quan tâm, nương như ta chuyện khác giỏi , nhưng nếu đến chạy trốn,  công phu nhất lưu, đương nhiên là có mười phần nắm chắc mới có thể giúp các ngươi a. Lúc Chu Khôn đem sính lễ cùng nguyên bảo tới , các người nên nhân cơ hội này mà rời , cả đời đủ dùng , tóm lại, các ngươi được càng xa càng tốt, đến tha hương, đổi thân phận, đừng cho Chu Khôn tìm được, nếu uổng phí hảo ý của ta phen  .”

      Liễu gia mặt tràn đầy vẻ cảm kích , nhất là Liễu tiểu thư – Liễu Ngọc Lan , lại cảm động hướng ân nhân khấu tạ.“Đa tạ nương đại ân đại đức, Ngọc Lan cả đời cũng hội quên.”

      xong, cả đoàn người quỳ xuống đất hướng nàng dập đầu.

      “Ai nha, được rồi được rồi, đừng quỳ , mau đứng lên, ngươi và như ý lang quân mau cùng nhau rời trấn ! Các ngươi chỉ cần theo phương pháp đào tẩu của ta là đến nơi......” xong, nàng lại truyền thụ mấy chiêu chạy trốn phương pháp.

      Chuyện khác nàng chắc, nhưng chuyện này là tuyệt chiêu của nàng mà !

      Mọi người lại bái tạ đại ân nhân, lúc này bên ngoài trận náo nhiệt, Từ bên ngoài vọng đến tiếng của Dương thiếu gia vội vã chạy vào, cấp hô :“Liễu thúc! Kiệu hoa đến đây!”

      Thủy Linh Nhi lập tức phân phó :“Y theo kế hoạch làm việc, mau, trốn , đừng làm cho bà mối thấy các ngươi.”

      Tân nương tử   mang theo đệ đệ trốn vào trong phòng, mà Liễu phụ, Liễu mẫu làm ra vẻ luyến tiếc khi gả nữ nhi, Thủy Linh Nhi trước khi bà mối tiến vào   hạ khăn hỉ xuống, che khuất chính mình tuyệt sắc, ra dáng nương tử, Chu Khôn phái bà mối tới đưa nàng lên kiệu hoa.

      Đội ngũ đón dâu khua chiêng gõ trống xuất phát,  mang theo tân nương tử giả hướng về Chu phủ .
      Halong-ngoc thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      TÀ VƯƠNG

      Mạc Nhan

      Chương 2.2

      Edit : troixanhmaytrang

      Chu Khôn hổ danh là ác bá địa phương , tiền tài lớn a , chỉ là hỉ yến đãi đến trăm bàn , ngay cả quan phụ mẫu địa phương đều là quý phủ tân khách, hoàn toàn có che giấu hành vi bức hôn dân nữ .

      Trong tân phòng , Thủy Linh Nhi giở khăn đỏ trùm đầu xuống ,   kéo váy chạy đến bên cửa , từng bước nhè ,những cánh hoa thêu đôi giày của nàng lay động theo từng bước chân.

      Nàng thấm nước miếng lên ngón tay , đưa vào cửa giấy nhấn cái , nhanh như chớp tròng mắt theo lỗ cửa giấy hướng ra phía ngoài nhìn trộm, quả nhiên nhìn thấy vài tên phụ trách thủ vệ đại hán.

      Chu Khôn lo lắng tân nương tử chạy trốn, toàn bộ trước sau đều phái thủ hạ nghiêm mật trông chừng .

      Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nàng đến ngồi trước bàn đầy thức ăn mà người ta chuẩn bị sẵn cho tân nương , tân lang , hề cố kỵ đem hỉ thức ăn bàn toàn bộ ăn sạch, còn đem cái chai rượu giao bôi cũng uống nửa , thẳng đến nghe thấy bên ngoài truyền đến huyên náo thanh, nàng mới vội vàng    trở về bên giường, bên đem  khăn hỉ trùm lên , bên bắt tay vào làm chỉ tương chấp .

      Cửa phòng bị đẩy ra, mấy chén rượu vàng hạ đỗ, có chút men say nhưng vẫn tinh thần phấn khởi như trước . Chu Khôn, bị đám hồ cẩu bằng hữu vây quanh tiến tân phòng đến.

      “Chúc mừng đại ca , cưới mĩ thiếu nữ xinh đẹp.”

      “Đại ca diễm phúc sâu, các tiểu đệ rất hâm mộ thế nào!”

      Nhóm người này là thủ hạ , ngày thường theo Chu Khôn tác uy tác phúc, người người  tham lam sắc mặt nịnh hót, xun xoe ve vẩy đuôi nịnh nọt , lời ngon ngọt lấy lòng đại ca .

      Chu Khôn nhanh nhìn chằm chằm vào tân nương tử ngồi im lặng ở giường, toàn bộ tâm đều nóng . muốn nữ nhân nào , đương nhiên là ai là được, Liễu Ngọc Lan vẫn là trốn thoát khỏi lòng bàn tay của .

      Tuy mọi người đều nhốn nháo cầu, nhưng tất nhiên cũng muốn cùng đoàn người chia xẻ tân nương tử mỹ mạo đẹp như hoa kia  , huống chi xuân tiêu khắc đáng ngàn vàng , đương nhiên để ai nháo động phòng, kéo dài thời gian của , hơn nữa,   chờ kịp hỉ yến chấm dứt mới muốn nàng.

      “Đằng trước có thịt có rượu, các ngươi trở ra đằng trước ăn uống !”

      được đâu đại ca, nháo động phòng là tập tục, càng nháo mới có thể càng nóng, có phải hay nha các vị?”

      Ở trong đó người đầu hạ, những người khác cũng theo ồn ào.

      Chu Khôn đương nhiên hiểu được đoàn người muốn là cái gì, còn phải muốn thừa cơ muốn kiếm chút tiền mừng a , đại gia tại tâm tình hảo, cũng nên tiếc khi tặng cho vài tên, dù sao, cái có nhiều nhất chính là tiền .

      , mỗi người đánh thưởng năm mươi lượng bạc, cùng trướng phòng lĩnh !”

      “Cám ơn đại ca!” đạt tới mục đích , mọi người liền lui ra ngoài.

      Khép cửa phòng, Chu Khôn xoay người, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm tân nương tử, cười hì hì :“Nương tử a, rốt cục chỉ còn chúng ta hai người .”

      Thủy Linh Nhi mắng thầm, trời còn chưa có tối, mà - tên dâm sói này chờ được muốn tới động phòng , hại nàng kịp tính cách để chạy trốn .

      Nàng thầm chờ, đúng vào lysc hỉ khăn được vén lên , nàng ra tay .

      Nhưng mà, hỉ khăn còn chưa kịp vén lên , nàng nghe tiếng vật nặng rơi xuống , làm nàng hoảng hốt .

      Thủy Linh Nhi tò mò xốc lên hỉ khăn, ràng nhìn thấy chú rể quỳ rạp mặt đất, khỏi kinh ngạc tiêu sái tiến lên, giày thêu hướng vào thân thể to lớn kia chạm .

      “Uy.”

      Chú rể hề phản ứng, giống như ngủ say như chết , nàng đá mạnh hơn .

      “Uy! Tỉnh tỉnh!”

      Đối phương vẫn như cũ hề động tĩnh, nhúc nhích.

      Say rượu ? thể nào

      Nàng nguyên bản kế hoạch là đợi Chu Khôn nhấc lên hỉ khăn của nàng, tung mê hồn hương, làm hôn mê, lại hề nghĩ rằng đối phương vì say rượu mà bất tỉnh nhân trước .

      tốt a , làm cho nàng bớt việc ít.

      Trong lúc nàng đắc ý , đột nhiên cảm thấy dưới chân đau nhói .

      “A ──” Nàng theo phản xạ phản xạ ngồi xuống, thấy chân có vết giống như bị con gì cắn .

      Nàng nhìn kỹ, ngạc  nhiên khi nhìn thấy từ trong tóc của Chu Khôn có con rắn màu đen bò ra .

      Quái? Làm sao có thể có xà?Con rắn màu đen này vừa lại dài, dấu trong người khó có thể phát , cho nên mới vô ý bị cắn .

      cần biết như thế nào , mặc kệ xà kia có độc hay , nàng tức khắc ăn vào giải độc đan. Đây là nhị sư tỉ luyện chế đan dược, có thể giải trăm độc, các nàng ba vị sư tỷ muội xuất môn bên ngoài, đều mang ở người để phòng ngừa , hảo dự phòng vạn nhất.

      Nếu Chu Khôn ngã, nàng cũng cần lưu lại, vừa vặn ngoài cửa các huynh đệ của đều bị khiển đến lĩnh thưởng uống rượu, bên ngoài người trông coi, lúc này chạy còn đợi đến khi nào!

      Nàng dũng cảm vén cao váy , chuẩn bị chuồn mất, ai ngờ cửa vừa mới mở ra, đằng trước mặt như có bức tường che lại, làm nàng khỏi hốt hoảng .

      thể nào......

      Tầm mắt của nàng chậm rãi hướng lên , xấu hổ nhìn thân ảnh che khuất kia , thẳng đến nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ nghiêm nghị , cùng  cặp mắt lạnh như băng kia, làm trái tim nàng nháy mắt như rơi xuống vực thẳm .

      Sở Ân cao ngạo nghễ nhìn xuống nàng, thân áo trắng vẫn như cũ thánh khiết, nhã nhặn nho nhã khí độ thay đổi, chỉ trừ bỏ đáy mắt lạnh như băng, cùng với giọng hoàn toàn có độ ấm .

      “Rốt cục đuổi kịp ngươi .”
      Halong-ngoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :