1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sói hoang và cừu nhỏ - Mê Đồ Vong Giả (43 Chương + 2 Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Sói hoang và cừu
      [​IMG]
      Tác giả: Mê Đồ Vong Giả
      Thể loại: Thầy trò, đại, HE
      Edit + Beta: Hạ Tuyết Thiên (Xu xinh xắn)
      Số chương: 40 chương + 3 Kết thúc + 2 Ngoại truyện
      Nguồn: http://***************.com

      Giới thiệu:

      Nếu lòng nhau, cần gì quan tâm đến đạo lý tầm thường?

      Có lúc, bỏ qua lý lẽ thường tình, lún sâu vào dục vọng giữa nam và nữ, là thuốc trợ tình tốt nhất.

      chăm sóc Tiểu Dương này hơn mười năm rồi, khổ cực vun trồng như thế, đến lúc vui vẻ “thu hoạch” thôi!

      Từ đến lớn, luôn quen có làm bạn, vì vậy luôn tin rằng mang lại hạnh phúc cho mình.

      Tình dục là dục vọng thể thiếu trong tình , bởi vì tình đủ sâu dục vọng mới mạnh mẽ, đốt cháy tâm hồn người , sau đó hưởng thụ cao trào mà tình mang đến.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1: Khóa dạy giáo dục thể chất (chuyên đề về phái nữ)

      Cho tới bây giờ, Tiểu Dương vẫn còn nhớ tiết học đầu tiên mà thầy giáo Sói hoang dạy về “khóa giáo dục thể chất”, lúc thầy Sói hoang dạy thầy ấy cực kì nghiêm túc. . .

      Danh ngôn của thầy Sói hoang: “Kinh nghiệm là kiến thức tốt nhất để giảng dạy”.

      Ngày đó, sau khi ăn cơm tối xong, Tiểu Dương còn chưa thay đồng phục ôm lấy quyển sách giáo khoa ‘giáo dục thể chất’, định tới nhà Sói hoang sát vách. vừa mang giày, vừa to về phía phòng bếp: “Mẹ ơi, con đến nhà Sói, nhờ ấy chỉ bài tập đây.”

      Mẹ của Tiểu Dương dùng khăn giấy lau đôi tay ướt nhẹp, đến cạnh Tiểu Dương: “Dương Dương à, đến tháng chín con phải gọi Vệ Vũ là thầy giáo, đừng gọi nó là Sói hoang như trước nữa, nhớ chưa?”

      Sau khi Vệ Vũ trưởng thành có thói quen cưỡi xe moto địa hình, vì vậy Tiểu Dương gọi Sói hoang.

      Hai nhà Vệ – Dương là hàng xóm cũ, Vệ Vũ và Tiểu Dương hơn kém nhau mười tuổi, nhưng lúc Dương Dương còn , Vệ Vũ luôn chăm sóc bé, nên mẹ Dương rất yên lòng khi để Dương Dương đến nhà họ Vệ chơi.

      “Èo ơi, Sói mà làm thầy chỉ biết dạy hư học sinh thôi, ấy luôn liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đấy mẹ!” Đồ Sói hoang thối tha, tự nhiên lại chạy đến trường cấp 3 nữ sinh làm thầy giáo, Dương Dương thích các nữ sinh vây quanh Sói của !

      Con bé này lẩm bẩm cái quái gì vậy?

      “Con , nhớ nha, nếu thằng bé soạn bài cấm con làm phiền nó đấy!”

      “Con biết mà! Con hỏi xong về ngay. Con đây, bái bai.”

      ………

      Vệ Vũ ngồi trong phòng khách, nhìn đồng hồ điện tử vách tường, tám giờ rồi mà con bé vẫn chưa tới, có chuyện gì chăng?

      vô tình nhìn thấy bảng điểm môn giáo dục thể chất của con bé cực kì tệ, nên đặc biệt kèm Tiểu Dương về môn này, chẳng lẽ con bé lười học nên tới? Đột nhiên, chuông cửa vang lên “Leng keng!”

      Vệ Vũ vội vàng ra mở cửa.

      Lúc này, cánh cửa mở rộng ra, Tiểu Dương lập tức nhào vào trong ngực Vệ Vũ. “Thầy Sói hoang, em tới học kèm rồi nè!” Thích , lồng ngực của Sói hoang vừa ấm lại vừa thơm.

      Hương thơm của cơ thể thiếu nữ tạo nên kích thích mạnh mẽ, ngay lập tức làm Vệ Vũ ” dựng lều trại” lên! Rất tốt, đợi đấy, lát nữa mình phải trị con cừu hư này mới được!

      Tiện tay đóng lại cánh cửa, vội vàng kéo Tiểu Dương ra khỏi ngực, cầm tay vào phòng.” thôi, chúng ta bắt đầu học nào.”

      “Giáo viên giới hạn phần nào để ôn thi vậy?” Vệ Vũ để Tiểu Dương ngồi vào bàn học bằng gỗ của mình, sau đó kéo cái ghế khác, ngồi xuống bên cạnh .

      “À . . . . . chương 14, cấu tạo của thân thể á! Hix, Sói à, em đọc hết cả chương mà hiểu sách viết gì nữa, với lại thầy giáo cũng kĩ, mấy đứa con trai trong lớp cứ cười hoài, rồi thầy bảo bọn em về nhà tự học.” Vì học hiểu nên bài thi của Tiểu Dương bị điểm kém.

      Hừ, mọi người ai nhìn phát cũng hiểu luôn, chỉ có cừu con ngốc nghếch nuôi là hiểu, xem ra phải dạy nó tốt hơn mới được!

      quay ghế để Tiểu Dương đối diện với mình, Vệ Vũ : “ sao, chỉ em từng bước! Đầu tiên là em dùng hai tay cầm lấy ghế, hít hơi sâu.”

      Tiểu Dương ngoan ngoãn làm theo, hít hơi sâu, bộ ngực xinh xắn cao vút lên. Vệ Vũ dùng hai bàn tay to nhàng ấn vào áo sơ mi trắng. Tiểu Dương lập tức túm lấy bàn tay của Vệ Vũ, hét ầm lên: “ Sói hoang kia, định làm gì thế hả?” Đây phải hành động của những kẻ dâm dê đê tiện sao?

      Vệ Vũ dụỗ “ dạy học mà, ngoan, tin thầy Sói hoang , thầy hại Tiểu Dương đâu. Đây là phương pháp giảng dạy đặc biệt của , chỉ cần em ngoan ngoãn phối hợp là được, nhất định điểm của em cao. Bây giờ hai tay chống lên ghế nào.”

      Tiểu Dương nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn nghe lời.

      “Ừ, Tiểu Dương ngoan, Sói thích Tiểu Dương nhất đấy!” Cách lớp áo sơ mi trắng, hai tay Vệ Vũ cầm lấy cặp ngực của Tiểu Dương, từ từ xoa nắn “Tiểu Dương, thứ động vào là bộ ngực của em, còn gọi là vú, đây là nơi sản sinh ra sữa tươi để ba¬by uống.” Vệ Vũ thành thạo cởi ba cúc áo, nhìn thấy dưới chiếc áo ngực màu hồng là bộ ngực trắng như tuyết kia.

      Sao Sói lại cởi áo mình ra thế nhỉ? Tiểu Dương vội vàng lên tiếng ngăn lại “ được, a….a! A!” Vệ Vũ kéo phần áo lót bên phải ra, cúi xuống, đầu lưỡi xoay vòng vòng núm vú, sung sướng xa lạ đột nhiên xuất làm Tiểu Dương khỏi kêu lên thành tiếng.

      Tay trái Vệ Vũ đưa xuống, ngón tay giữa khẽ dùng sức, xoa nắn cặp vú đủ mọi hướng, sau đó lại xoay tròn núm. Vừa bóp vừa : “Tiểu Dương, lúc phái nữ vui sướng đầu vú sưng lên.”

      “Ừ, ưm, … kỳ quái. . . . . . Cảm giác. . . , a, đừng, đừng, đừng cắn…” Tiểu Dương lần đầu tiên trải nghiệm loại cảm giác thoải mái này, toàn thân nóng rực, bộ ngực to nặng, ý nghĩ choáng váng, hoàn toàn biết gì, chỉ có thể thuận theo cảm giác mà rên rỉ.

      Nghe giọng Tiểu Dương rên rỉ vì nhiễm tình dục, Vệ Vũ cảm thấy thoải mái, trước kia vẫn mơ mộng đến chuyện Tiểu Dương rên rỉ, quả nhiên vừa đáng lại vừa êm tai. Khi bóp, khi cắn bộ ngực, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp. Hai tay với vào váy dài, vuốt ve cặp chân Tiểu Dương, còn đem đùi Tiểu Dương nâng lên.

      Tròng mắt Vệ Vũ tràn đầy tình dục, nhìn chằm chằm vào quần lót màu trắng của Tiểu Dương

      được… . . . đừng xem…” kỳ quái, nơi dùng để tiểu ấy tự nhiên lại tiết ra thứ dinh dính, thấm ướt cả đáy quần, đúng là mất mặt.

      để ý tới việc Tiểu Dương phản đối, cách đáy quần ướt át của Tiểu Dương, ngón tay Vệ Vũ ngừng xoa nắn huyệt, làm cho dịch nhờn tiết ra nhiều hơn.

      “Đây là bộ phận sinh dục của nữ, còn gọi là đạo, lúc phụ nữ vui sướng tiết ra dịch nhờn đặc biệt, chuyện này là chuyện thường. Còn đây là hạch, tuy nhưng cực kì mẫn cảm, càng xoa càng cứng.” Vì Vệ Vũ phải kìm chế người em phía dưới gào thét, nên giọng có chút trầm thấp. Theo động tác âu yếm của Vệ Vũ, hạch của Tiểu Dương bắt đầu tràn ngập sung sướng, Vệ Vũ thấy thế, đem ngón tay cái và ngón trỏ trêu chọc hạch, dùng sức xoay, day, kẹp, nắn, ngừng làm khó dễ viên trân châu ấy.

      Tiểu Dương cảm giác dịch nhờn sắp làm cả cái quần lót ẩm ướt . thể thừa nhận loại sung sướng này cực kì thoải mái, chỉ có thể rên rỉ.”A…a, dừng tay. . . ư… ư, em. . . em. . . Chịu . . . . . . ư…ư. . .” thể chịu đựng thêm nữa, Tiểu Dương đành phải khóc ra tiếng, loại sung sướng này khiến chịu nỗi được, giống như sung sướng muốn chết luôn!

      Nghe được tiếng khóc của Tiểu Dương, Vệ Vũ đồng tình hay thương hại gì, ngược lại, đầu lưỡi gia tốc khiêu khích hai hạt đậu đỏ trước ngực, tay ngừng kích thích viên trân châu kia, cách lớp vải, ngón giữa của tay trái xâm nhập vào huyệt, nhàng xoa nắn, dùng tay ma sát đạo.

      “A! . . . được. . . !” Tiểu Dương muốn đạt tới cực điểm, tiểu huyệt của ngừng run run, cao trào đến khiến cho mông Tiểu Dương rung lắc, từ lỗ huyệt nho trào ra dịch nhờn.

      Liếm thứ dinh dính tay, Vệ Vũ tới gần bên tai Tiểu Dương, : “Đây là giai đoạn cao trào của người phụ nữ.”
      linhdiep17 thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 2: Khóa dạy giáo dục thể chất (chuyên đề về phái nam)

      “Được rồi, chúng ta tiếp tục học nào, hôm nay học về cấu tạo cơ thể của con trai.” Vệ Vũ ngồi xuống bên cạnh Tiểu Dương . . .

      Vì để tiện cho việc ‘dạy học’, Vệ Vũ mua bốn tờ vé VIP xem nhạc kịch, nhờ ba mẹ mình mời Dương ba Dương mẹ rời nhà xem, nhà là địa điểm tốt để “dạy học” . Giờ cũng đến lúc mình sung sướng rồi!

      “Cởi áo giúp .” Nghe Sói hoang thế, Tiểu Dương có chút xấu hổ, nhưng vẫn nghe lời, hai tay đến gần ngực , dùng ngón tay khẽ run cởi tất cả nút chiếc áo sơ mi trắng. Vệ Vũ tựa người vào tường, để Tiểu Dương nằm người, đưa tay cầm lấy bàn tay phải của Tiểu Dương, di chuyển lên thân thể mình.

      “Đây là ngực , sao, thấy nó hơn em à?” Ưm~ cảm giác bàn tay mềm mại bé ma sát lấy ngực mình là ‘ngon’ ~~…

      đáng ghét!” Mặc dù trong miệng thế, nhưng đối với việc có thể sờ tới sờ lui thân thể của Sói hoang, Tiểu Dương vừa vui mừng lại vừa hưng phấn.

      Thân mình của Sói hoang to lớn và mạnh mẽ! Cơ ngực chắc chắn, bốn múi cơ bụng có chút mỡ dư nào, lại còn tỏa ra mùi hương nam phái, vị giác và xúc giác bị kích thích như vậy sao thân thể chú cừu non của chúng ta bị nhiễm tình dục chứ?

      “Dùng lưỡi liếm đầu vú cách nhàng .” Tay trái ấn lấy chiếc đầu của Tiểu Dương, để học cách phục vụ đàn ông.

      Tiểu Dương dùng đôi môi ngậm lấy đầu vú của Sói hoang, đầu lưỡi lượn vòng vòng, nhớ hôm qua Sói hoang cũng làm vậy với mình.

      “Ưm, rất tốt, Tiểu Dương học nhanh.” Đầu vú là vùng mẫn cảm của Vệ Vũ, lại bị Tiểu Dương trêu đùa như vậy, dương vật sớm căng to. đưa tay phải vào trong chiếc quần đùi của Tiểu Dương, vuốt ve cặp mông hồng hồng xinh xinh ấy, biết vô tình hay cố ý kích thích thành đạo.

      Thân thể vốn trong tình trạng hưng phấn, đạo nhạy cảm lại bị ma sát. “Đó. . . Ưm. . .” Tiểu Dương lên tiếng rên rỉ, miệng rời đầu vú, Vệ Vũ lại đè đầu bé con sang ngực trái.

      được ngừng, nếu em tự học mình !”

      Đôi tay Tiểu Dương chống lấy ngực Vệ Vũ, đầu lưỡi liếm láp đầu vú từ cao xuống thấp, khiến Vệ Vũ nhận lấy kích thích vô cùng mãnh liệt, người em của sắp phá quần chui ra rồi!

      “Ha ha. . . Đúng. . . liếm vòng quanh . . . Đó. . .” Nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp của Sói hoang, Tiểu Dương thấy tiểu huyệt của mình tiết ra dịch nhờn, ra sức bú liếm đầu vú, cũng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.”Ưm. . . Ừ. . .”

      Vệ Vũ cởi quần Tiểu Dương xuống, để đạo của Tiểu Dương ma sát lấy dương vật qua chiếc quần tây.

      “A ~ cứng quá. . . . . . Đó. . . Ừ. . . . . .”

      “Đồ dâm đãng, dịch nhờn của em làm quần ướt hết rồi nè.” Vệ Vũ cởi đồ mình ra, ưỡn thẳng lưng, để Tiểu Dương quỳ gối xuống, đối diện với dương vật.

      “Cầm nó , đây là bộ phận sinh dục của con trai, còn gọi là dương vật, ở trạng thái hưng phấn cương lên. . . . . . giống như bây giờ.”

      Tiểu Dương tự chủ được bản thân, liếm vật trước mắt, chẳng biết tại sao mà khi nhìn thấy dương vật của Sói hoang toàn thân lại hơi run, cũng rất muốn thưởng thức mùi vị của nó. Bàn tay bé nắm lấy dương vật, Tiểu Dương liếm sạch dịch nhờn mà nó tiết ra.

      “Nơi . . . Ưm . . em liếm…. là đầu quy. . . . . . A. . . Liếm cái lổ . . . Cái đó….đúng. . . là mã nhãn. . . . . .” Vệ Vũ luôn tự hào về lực khống chế của mình, nhưng nay sắp bị sụp đổ hoàn toàn, nghĩ rằng người em của mình mới bị Tiểu Dương liếm cái tinh trùng lập tức chạy tới não, muốn bắn ra ngoài!

      Vệ Vũ dùng tay phải vạch bắp đùi trắng nõn của Tiểu Dương, trêu chọc đám lông thưa thớt bị dịch nhờn thấm ướt, ngón tay tiến vào trong đạo, ngón còn lại sờ nắm hạch, đụng dưới đụng, khiến đạo càng thêm ướt át. Hai ngón tay cùng đưa vào, xoay tròn ngừng, kích thích vùng nhạy cảm!

      Tay trái kéo lấy cánh tay phải của Tiểu Dương, để vào chỗ. “A. . . Đây là. . . bọc. . . Bên trong có. . . có trứng. . . . . .” Trời ạ, chịu nổi! sắp nổ tung!!! “Dưới. . . . . . Đụng. . . Ưm. . . Thoải mái quá. . .” Vệ Vũ dùng sức ấn đầu của Tiểu Dương, ý bảo Tiểu Dương gia tăng tốc độ mút nhả dương vật.

      được rồi! Cái ‘cây’ của Sói hoang quá lớn, Tiểu Dương tưởng tượng mình đời nhà ma vì thiếu khí, muốn lùi ra xa nhưng bị Vệ Vũ ép lại.

      Tay phải ma sát khe đạo, ngón trỏ và ngón cái cầm chặt lấy viên trân châu ! Làm Tiểu Dương nhận được khoái cảm liên tiếp, đạt tới cao trào, dịch nhờn tuôn ra.

      “A. . . . . .” Vệ Vũ giọng kêu tiếng, toàn bộ tinh trùng phóng vào miệng Tiểu Dương!

      Tiểu Dương cách nào chịu đựng nỗi hai kích thích cùng lúc thế này, chỉ thấy trước mặt tối sầm, xỉu . Nhưng Tiểu Dương có nghe được tiếng Sói hoang vang lên: “Đây là xuất tinh, cái em ăn là tinh trùng. Hôm nay chỉ học đến đây thôi. . . . . .”

      Phần

      thêm: Khóa học về cách hôn

      Trước khi thi học kỳ ngày, là buổi tối cuối cùng Vệ Vũ ôn bài cho Tiểu Dương, sai khi giảng dạy xong, Vệ Vũ lấy ra túi giấy, đưa cho Tiểu Dương.

      “Tiểu Dương, đây là món quà của người rất quan tâm em ở Nhật Bản, nhờ gửi cho em, chúc em thi tốt.”

      Túi giấy màu trắng, phía đơn giản in chữ “Công ty Thanh Thủy”, túi giấy có bấm ghim gì, ở trong có cây bút. Chiếc bút có vỏ bọc bằng vải, phía được thêu chữ “nét chữ là nét con người”, mặt khác thêu chữ “Chúc may mắn”, cùng có chiếc chuông màu vàng, Tiểu Dương nhìn cái thích.

      “Oa! Là ai vậy? Em chưa nghe có họ hàng nào ra Nhật Bản cả.” Hơn nữa còn biết sắp thi nên cẩn thận lựa chọn thế này.

      “À. . . . . .Người kia rất xấu hổ, chờ em thi xong hẹn gặp mặt ăn cơm, lúc đó em biết!” Sớm muộn cũng chạm mặt, nhưng bây giờ phải là lúc.

      “Thần bí thế! Vậy phiền Sói hoang cảm ơn người đó hộ em nha” Nhận được câu trả lời này, Tiểu Dương cũng tiếp tục truy hỏi là ai đưa, ngừng vuốt vuốt cái bút, thích buông tay.

      Vệ Vũ đứng lên, chuẩn bị rời . “Được rồi, khóa học hôm nay dừng tại đây, tối nay ngủ sớm chút để mai ba em còn dẫn em thi.” Nếu có thể, cũng rất muốn theo, lại coi thi ở địa điểm khác “Phải cố lên đó, Tiểu Dương của .” Dứt lời, hành động của Vệ Vũ như đối đãi với công chúa, ôm lấy gương mặt của Tiểu Dương, nhàng hôn trán, bàn tay sờ sờ lỗ tai Tiểu Dương, thuận thế xuống, phủ lên lưng bé, đôi môi hôn lên giữa trán, theo sống mũi xuống, động tác dịu dàng lại thâm tình, Tiểu Dương chỉ có thể mở to mắt, say mê trong khí lãng mạn này.

      “Công chúa bé à, khi hôn phải hé miệng ra.” Vệ Vũ giọng nhắc nhở. Bàn tay vuốt ve tóc dài đen nhánh của Tiểu Dương, tay ôm lấy eo , khiến toàn thân Tiểu Dương bị hơi thở nam tính của Vệ Vũ bao lấy. Tiếp theo nhàng hôn cái lên môi, trêu đùa ngậm lấy môi dưới, rồi lại hơi dùng sức khi hôn môi , đầu lưỡi vẽ vòng vòng môi Tiểu Dương, có lúc gặm, lúc mút khẽ, cuối cùng ngậm lấy đôi môi hồng đỏ.

      “Ừ. . . . . .” Tiểu Dương chìm đắm trong kỹ thuật hôn cao siêu của Vệ Vũ, tự chủ mà rên rỉ, cảm thấy mình thoải mái như bay mây.

      Lưu luyến rời mà kết thúc nụ hôn nóng bỏng này, Vệ Vũ thể ngừng hít thở, nếu làm gì thêm nữa chắc chắn ngày mai Tiểu Dương thi được. Nhìn Tiểu Dương vẫn đắm chìm trong nụ hôn nóng bỏng đó, hai má ửng đỏ, cặp mắt sương mù, phát ra hơi thở nhè , thoạt nhìn như thưởng thức món ăn ngon nhất thế giớ.

      Tất cả làm Vệ Vũ nổi lên phản ứng, bạn gào thét muốn xông ra khỏi quần, trời ạ, lại phải về tắm nước lạnh rồi.

      *****

      Vừa trở lại căn phòng của mình, điện thoại Vệ Vũ liền vang lên.

      “Đưa bút cho Tiểu Dương chưa? Con bé có thích ?” Là giọng nữ, giọng ngọt ngào, có thể tưởng tượng được người này có gương mặt đẹp đến nhường nào.

      “Đưa rồi, em ấy rất thích.”

      tốt. . . . . .” Biết rằng chuyện xong, người nữ bên đầu điện thoại kia vui mừng. “Vậy đừng quên lời hứa của chúng ta, tôi chờ năm năm rồi.”

      “Tôi biết rồi, chờ Tiểu Dương thi xong, chúng tôi đến Nhật Bản tìm chị.”

      Kết thúc trò chuyện, Vệ Vũ lâm vào suy nghĩ. đến lúc này rồi sao? Thời gian trôi quá nhanh, luôn cho rằng mình dùng đôi bàn tay này để chống lấy khoảng trời cho Tiểu Dương, để cừu con của sống thoải mái dưới bóng mát vĩnh hằng, nhưng cuộc sống đâu phải muốn gì được nấy.
      linhdiep17 thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3: Thầy giáo Sói hoang dạy khóa bơi lội (1)

      Ngày này, sau tan giờ học, Tiểu Dương về đến nhà lập tức để cặp xuống, chạy như bay ra cửa, tìm Vệ Vũ. Nhà họ Vệ cũng rất thương Tiểu Dương, vào phòng bếp chào hỏi mẹ Vệ, rồi mới chạy vèo vào phòng Sói hoang tầng hai.

      Tiểu Dương quá mức nóng lòng, ngay cả cửa cũng gõ, trực tiếp mở cửa vào. ngờ lại thấy ngực trần của Sói hoang “A! Sói hoang điên à? Mau mặc quần áo vào, nhanh!” Tiểu Dương xấu hổ lấy tay che kín cặp mắt, tuy nhiên lại len lén nhìn ‘cảnh xuân’ kia từ kẽ tay.

      Vệ Vũ cảm thấy buồn cười, con cừu con này chạy vào còn xấu hổ chuyện mặc áo sao? Huống chi, nhìn thấy hết rồi. chậm rãi mặc áo sơ mi trắng ở ghế vào, hỏi: “Có chuyện gì mà mới tan học tới đây?” Nhắc tới chuyện này, lòng lại lạnh xuống, con cừu hư đốn này, chỉ khi nào có chuyện cần giúp mới chủ động đưa đầu vào rọ.

      Nghe được vấn đề của Sói hoang, Tiểu Dương chu đôi môi ướt át, lã chã chực khóc, khổ sở mà : “Em gặp phải phiền toái lớn rồi, hôm nay thầy thể dục , nếu học kỳ này thể bơi 50 mét, liệt môn thể dục!”

      “Thầy Mai quy định à?” Cũng tốt…, nếu mỗi lần đến khóa bơi lội, nữ sinh luôn nghĩ đủ loại lý do xin nghỉ, chỉ muốn ngồi trò chuyện cạnh hồ, muốn xuống nước bơi lội.

      Tiểu Dương lên lớp 11, học ở trường nữ sinh mà Vệ Vũ dạy, đây là trường nữ sinh do người quyền quý xây dựng, lấy phong cách nghiêm trang mà nổi tiếng, vì vậy mặc dù học phí đắt giá, nhưng hàng năm vẫn hấp dẫn vô số nữ sinh con em nhà giàu đến đây.

      “Vâng, bởi vì thầy Mai nữ sinh lớp em quá lười biếng, cho nên nếu bơi qua nổi 50 mét bị rớt môn này!” Hu hu, ghét nhất là bơi lội, muốn tham gia khóa bơi lội này đâu!

      Thông minh như Vệ Vũ, lập tức hiểu Tiểu Dương tới là nhờ làm huấn luyện viên kiêm luôn người cứu hộ luôn . Hồ bơi à. . . . . . Từ Tiểu Dương sợ nước, vì vậy chưa bao giờ thấy Tiểu Dương mặc đồ bơi ! Ò ó o, chỉ tưởng tượng đến cảnh Tiểu Dương đáng mặc bikini, lộ ra thân thể uyển chuyển mềm mại, cánh tay trắng noãn mập mạp như đóa hoa sen, mặc chiếc quần bơi chữ T lộ ra cặp mông trắng bóc tròn lẵn, nghĩ tới đây, Vệ Vũ cảm thấy nước miếng của sắp chảy xuống. Hô hô, cơ hội khó được như vậy, như khối thịt béo từ trời rơi xuống, nhận có lỗi. Vệ Vũ mỉm cười tự tin với Tiểu Dương, vỗ lấy ngực đảm bảo: “Em yên tâm, thầy Sói hoang dạy em bơi lội!”

      *********

      Vệ Vũ lái xe mang Tiểu Dương tới câu lạc bộ cao cấp. Câu lạc bộ này lựa chọn hội viên rất nghiêm, bên trong đầy đủ mọi thiết bị, Vệ Vũ là bạn tốt thời đại học của người thành lập câu lạc bộ này – Nhược Hi, đương nhiên là có thẻ hội viên. Sáng nay gặp Nhược Hi trước, bao khu cuối của hồ bơi, cấm người khác sử dụng. Dù sao và Tiểu Dương còn có quan hệ thầy trò, thích hợp để đến hồ bơi chung, vì vậy bể bơi tư nhân này là địa điểm tốt để bơi lội.

      Vệ Vũ mang mũ bơi, kính bơi tùy ý gắn tóc, quần bơi màu đen bó sát cơ thể, buông lỏng bên bể bơi! Chờ Tiểu Dương thay đồ tắm.

      Khi Vệ Vũ nhìn thấy Tiểu Dương thay đồ tắm ra, hai mắt tỏa sáng! Tiểu Dương mặc bộ đồ tắm liền thân màu đen, tôn lên nước da trắng nõn, cổ áo chữ V kế khiến hai rãnh vú hơi lộ, bộ đồ ôm sát lấy cơ thế, khiến quần bơi dính sát vào mật huyệt, Vệ Vũ có thể thấy mật tồn tại của hạch và cả mép đạo.

      Sắp phun máu mũi rồi, vội vàng đưa lưng về phía Tiểu Dương, đến vòi hoa sen bên cạnh xả nước, làm giảm độ cứng tức thời~

      Sói hoang à, bộ này chật quá, em mặc quen.” Mặc dù đây là bộ đồ Sói hoang đưa cho , nhưng mặc lại lộ nhiều quá, khiến Tiểu Dương cực kì mất tự nhiên.

      Tốt rồi, sau khi xả nước người em hơi tỉnh táo lại. (Edit bởi *******************). Vệ Vũ hít sâu, quay lại : “Tuyển thủ chuyên nghiệp đều phải mặc như vậy để bơi nhanh hơn, biết ?” May mà Tiểu Dương ngu ngốc của biết cái gì.

      là vậy sao? Tiểu Dương có chút nghi ngờ, nhưng vẫn lựa chọn tin Sói hoang, vì vậy gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

      “Đúng rồi, hôm nay em phải gọi là huấn luyện viên Sói hoang, như vậy em mới nghiêm túc học tập được.”

      “Vâng thưa huấn luyện viên Sói hoang.”

      Hú hú, cảm giác để Tiểu Dương dùng giọng mềm gọi huấn luyện sảng khoái! Vệ Vũ vui vẻ trong lòng. “Tới đây, huấn luyện viên kiểm tra đồ tắm em có mặc xong hay chưa .” Đem Tiểu Dương kéo gần đến ngực, Vệ Vũ dùng đôi tay di động người Tiểu Dương. Ánh mắt đau đáu nhìn rãnh vú, thỏa mãn thị giác, bàn tay cũng rãnh rỗi, chỉnh sửa hai bên ngực, làm ngực đung đưa.

      Sói hoang, xấu xa!”

      phải là ‘’, là huấn luyện viên, em xem này, mặc áo còn chịu mặc cho xong.” Hai tay từ hai bên nách vòng lên phía trước, bắt đầu xoa bóp cặp vú, hơn nữa bàn tay còn ma sát đến đầu vú nhạy cảm.

      “A. . . . . . A. . . Dừng tay. . . a. . .”

      “Ngoan, giúp em chỉnh đồ tắm.” Vệ Vũ dùng tay cảm nhận mềm dẻo và đàn hồi của bộ ngực, khi hài lòng mới rút tay ra, lại thay Tiểu Dương ‘điều chỉnh’ quần bơi. Ngón trỏ ma sát dưới quần bơi, đầu ngón tay hơi cào tiểu huyệt, ngón cái chính xác tìm được hoa hạch bé, đè chặt nó.

      “Ừ. . . A. . . A. . . Huấn luyện viên. . . Ngừng. . . Ngừng. . .” Tiểu Dương cảm thấy thân thể bị đột kích bởi sung sướng, hai chân vô lực, dựa cả người vào Sói hoang.

      Ừ, sướng, mình phải để Tiểu Dương giữ thể lực để còn bơi lội nữa. Thế là Vệ Vũ thu hai tay về. “Được rồi, chúng ta bắt đầu hợ thôi!”
      linhdiep17 thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 4. Thầy giáo Sói hoang dạy khóa bơi lội (2)

      Vệ Vũ thay mình, cũng thay Tiểu Dương điều chỉnh kính bơi, sau đó kéo lấy hai tay của Tiểu Dương, từ từ bước đến cầu thang hồ bơi, xuống nước.

      “Đây là lần đầu em học bơi lội, hôm nay huấn luyện viên Sói hoang dạy em tập thả lỏng thân thể và đạp nước.” Hô hô, nếu như đây là lần đầu tiên, phải dạy từ từ, nếu sau này lấy cớ đâu mà ăn đậu hũ của Tiểu Dương chứ? Huống chi Tiểu Dương sợ nước như vậy, phải dạy chầm chậm mới được.

      Bảo Tiểu Dương bám vào thành bể bơi, huấn luyện viên Sói hoang : “Thả lỏng hai chân, đem trọng tâm đặt ở bộ ngực, để chân và người trôi đoạn nước.” Đây là kiến thức cơ bản nhất.

      Tiểu Dương làm theo, nhưng thử mấy lần, vẫn có dũng khí đem hai chân xuống sâu. “Huấn luyện viên Sói hoang à. . . . . . em sợ chân chạm tới đáy. . . . . .” ra khi toàn thân mình ngâm trong nước, lại nghĩ đến chuyện kinh khủng trước đây!

      Bởi vì quá khứ có chuyện, cho nên Tiểu Dương sợ nước, sợ muốn chết! Vệ Vũ cũng biết nguyên nhân Tiểu Dương sợ nước, nghe trai của Tiểu Dương – Dương Thiệu qua, trước kia, khi Tiểu Dương còn bé, cùng người nhà đến bên dòng suối nướng thịt, Tiểu Dương biết bơi, chỉ dám đứng tảng đá, dám xuống vọc nước như người lớn, ngời tảng đá có rêu xanh, Tiểu Dương đứng vững nên trượt chân vào dòng nước, nước ngập quá đầu ! May mà trai Dương Thiệu lanh tay lẹ mắt, lập tức lặn xuống, vớt em lên. Từ lần đó về sau, ngay cả hồ bơi Tiểu Dương cũng dám bước vào.

      Được rồi, Khổng Tử qua, phải “tùy theo năng lực tới đâu mà dạy tới đây”, Vệ Vũ quyết định sử dụng “phương pháp đặc biệt” đối với Tiểu Dương. “Tốt, như vậy, em nằm người , giúp em ngâm mình trong nước.” Muốn để Tiểu Dương có cảm giác quen khi lơ lửng trong nước, phải làm như vậy thôi.

      “Huấn luyện viên Sói hoang, cách dạy của đúng là dâm!” Nếu như vậy thân thể của phải dính vào người Sói hoang sao? ‘Khóa dạy giáo dục thể chất’ lần trước, cũng là bị Sói hoang sỗ sàng. . . . . .

      Vệ Vũ gõ cái lên đầu Tiểu Dương. “Tiểu Dương ngoan này, hiểu ý tốt của huấn luyện viên Sói hoang à, sợ em dám ngâm mình sâu trong nước, nên để em nằm lên người , sợ té xuống rồi.”

      Ừ, Sói hoang cũng rất có lý. Tiểu Dương lập tức bị thuyết phục, ôm lấy cổ của , toàn thân dính vào người Sói hoang.

      Toàn thân hai người kề nhau chặt, bộ ngực của Tiểu Dương đè lên ngực Vệ Vũ , bắp đùi vừa đúng đụng chạm vùng bụng nhạy cảm của , người em hưng phấn của Vệ Vũ cũng chống đỡ bên đùi Tiểu Dương. Mặc dù ngăn cách cái quần bơi, Tiểu Dương vẫn cảm nhận được hưng phấn của ‘tên đồng bọn’ với Vệ Vũ.”Huấn luyện viên Sói sắc, nổi lên rồi!” Hô hô, rất nghiêm túc học “khóa giáo dụng thể chất” đó đấy~

      Vệ Vũ thấy Tiểu Dương phân tâm, đôi tay ôm lấy vòng eo nhắn của Tiểu Dương, khiến chân Tiểu Dương nhung xuống nước hoàng toàn. Chân giẫm được chỗ nào an toàn, Tiểu Dương khẩn trương siết chặt lấy tay Sói hoang, hai chân muốn kẹp lại phần eo của . Vệ Vũ phát ý đồ của Tiểu Dương, vạch hai chân Tiểu Dương ra. “Ngoan, bây giờ em rất an toàn, em hãy tưởng tượng mình là nàng tiên cá nho , bây giờ có hai chân, lần đầu tiên nếm thử cảm giác di động chân trong nước.” Tiểu Dương rất thích phim hoạt hoạ, vì vậy Vệ Vũ đem phim hoạt hoạ làm tài liệu, giúp Tiểu Dương thả lỏng.

      Hì hì, Sói hoang vừa như vậy, Tiểu Dương cảm thấy mình giống nàng tiên cá! thử lấy động động hai chân, thể nghiệm cảm giác hai chân di động trong nước. Dần dần, hai chân Tiểu Dương càng lúc càng đạp lớn, sợ nước như lúc trước nữa.

      “Tốt, bây giờ nàng tiên cá hãy lơ lửng mặt nước nào.” Vệ Vũ đem cánh tay Tiểu Dương kéo xuống, tay phải đặt ở bụng Tiểu Dương, dùng sức, khiến hai chân Tiểu Dương lơ lửng ở mặt nước, biết Tiểu Dương sợ, cho nên Vệ Vũ : “Bây giờ em là siêu nhân, siêu nhân trắng, đôi tay đưa về phía trước, bay lượn giữa bầu trời.”

      Vốn Tiểu Dương sợ Sói hoang thả mình ra, nhưng nghe được ba chữ ‘siêu nhân trắng’, lập tức dũng khí gấp trăm lần! duỗi đôi tay ra, để Sói hoang giúp lơ lửng ở mặt nước. Bây giờ, Vệ Vũ nghiêng người ở bên cạnh Tiểu Dương, tay trái chống đỡ lấy bộ ngực Tiểu Dương, tay phải chống đỡ bụng Tiểu Dương. “Tốt rồi, siêu nhân trắng phải bay nhanh nào, bắp đùi dùng sức vẫy .”

      Dưới kiên nhẫn của Vệ Vũ, Tiểu Dương vượt qua được chứng sợ nước, vì vậy Vệ Vũ kéo lấy hai tay của Tiểu Dương, để Tiểu Dương tự mình lơ lửng ở mặt nước! Sau đo mang Tiểu Dương qua lại chuyến vòng quanh bể, rồi trở lại bên cạnh cầu thang hồ bơi để nghỉ ngơi chốc lát, Tiểu Dương rất vui vẻ ôm lấy Vệ Vũ, hôn mạnh lên má . “Huấn luyện viên Sói hoang à, em sợ nước nữa, cám ơn , tất cả công lao là của đấy, hi hi!” ra hai cũng từng dạy, nhưng Tiểu Dương cách nào vượt qua ám ảnh chìm ngỉm trong nước, chỉ dám ngồi ở cầu thang hoặc ngồi bờ, có chết cũng chịu xuống nước, làm Dương Thiệu tức điên, muốn đem ném vào trong bể! Cuối cùng Dương Thiệu giơ cờ trắng đầu hàng, tha cho em .

      “Đứa ngốc, cám ơn cái gì hả? được khách sáo với huấn luyện viên Sói hoang.” Ha ha ha, nhưng chút nữa Tiểu Dương phải trả ‘học phí’! Hô hô, từ nãy giờ người em của vẫn cố gắng quậy, bây giờ là dạy cho Tiểu Dương rồi, ‘ có bữa cơm nào miễn phí’ mà, thời điểm quý báu đến rồi!
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :