1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Sau Ánh Hào Quang
      [​IMG]
      Nguyên Tác: Ảnh hậu trọng sinh chi hào môn manh thê
      Tác Giả: Phù Quang Cẩm
      Thể Loại: Trọng Sinh, Đại, Giới Giải Trí, Cực Sủng
      Nhóm editor: Tiểu Hà, Tang Du, Vicky Dao, Và Hot Boy của CQH - Sơn (nam chính tông nhá nhá nhá)
      Số Chương 266
      Tiến độ edit: 6c/ 1 tuần


      Văn Án


      Lăn lộn trong giới giải trí mười năm, người chuyên đóng vai nữ phụ độc ác nham hiểm,bị mọi người chán ghét mỗi khi lên màn ảnh ti vi.


      Tiền kiếp là người khéo léo uyển chuyển,vẻ ngoài phóng đãng lẳng lơ,danh tiếng xấu tới cực điểm,hậu kiếp là người băng thanh ngọc khiết,tiếng lành đồn xa,thế nhưng là đẹp đến mức hại chết người đền mạng


      Ngoài ý muốn sống lại,được trời ưu ái cho xuất thân và dung mạo xuất chúng, quyết chí cải biến trở thành người đứng đầu trường phái ngọc nữ (*)

      (Ngọc nữ theo cách gọi của diễn viên trung quốc theo đuổi hình tượng trong sáng, ko scandal)

      Nhưng ai có thể cho biết là phải đem cái này nguyên bản là chồng ưu tú của thân thể này xử trí ra sao?


      Sống nội tâm,chiều cao tương đối,tính cách lạnh nhạt,hay trầm mặc rất giống ông cụ non. tay thiếu gia nhà giàu đất kinh thành,đứng hàng thứ 3,nắm trong tay là tập đoàn truyền thông Châu Á,xuất thân giàu có,dáng vẻ tuấn tú kiêu ngạo nhưng cũng rất cao quý,mặc dù có bị giới truyền thông phong làm "vạn năm băng sơn" nhưng như trước vẫn có rất nhiều các fan nữ hâm mộ,người này nối tiếp người kia nhiều kể xiết.


      Thế nhưng cuộc sống êm đẹp nhịp nhàng bỗng dưng bị làm cho rối loạn hết lên,mà nguyên nhân của nó lại chính là ,"tiểu bạch thỏ" (-thỏ trắng bé ,mình cũng thích thể loại này,cứ như là sam sam ý) từng ngoan ngoãn nghe lời,nhu thuận gì sánh được.


      Tiểu bạch thỏ muốn ghi danh diễn kịch,tiến quân vào giới giải trí?


      Tiểu bạch thỏ đòi hỏi sức mạnh tương xứng,ngẫu nhiên đến cầu cùng triền miên ân ái giường?


      Tiểu bạch thỏ bỗng nhiên trở nên nổi tiếng khiến ai nấy cũng đều kinh ngạc,đứng đầu trong giới diễn viên giải trí


      Tổng giám đốc càng ngày càng vừa lòng với :"Có thể để ôm ngủ suốt đêm được ?" :v Đó là dấu hiệu báo trước ấm áp


      Trích đoạn 1:


      Súng dài, bom ngắn thay nhau oanh tạc. Ở dưới lầu của công ty, ngọc nữ nổi danh nay bị chặn lại bởi đám phóng viên, nửa bước khó .


      "Từ tiểu thư, trong bức ảnh này phải chăng là ? Những lời nhận xét của đọc giả mạng phải chăng là ? "Công việc của thuận lợi như thế có phải là do có quan hệ bí mật với tổng giám đốc tập đoàn truyền thông Châu Á?"Ký giả chen được lên hàng đầu, lớn tiếng đặt câu hỏi.


      " hình ảnh cùng với Thiệu tổng giám đốc ôm hôn thắm thiết, có phải như đọc giả mạng ,là chủ động leo lên,lôi kéo quan hệ để nhân cơ hội tuyên truyền hình ảnh hay ?" ký giả khác chụp lấy thời cơ hỏi.


      "Tôi..." lộ ra nụ cười chiêu bài dầy nhu thuận, liều mạng suy nghĩ câu trả lời thích hợp.


      "Chính là ấy." thanh khí phách mà băng lãnh vang lên, người đàn ông cao to,tuấn tú bước tới , chúng ký giả nghẹn họng nhìn trân trối lên lời.


      ta bước chân kiên định, đem thanh lệ trừng trừng đôi mắt to ôm vào trong ngực, ôm sát, năng có khí phách: " ngờ giới truyền thông lại cảm thấy hứng thú đối với chuyện giữa vợ chồng chúng ta như vậy, còn cái gì để ngày mai mở họp báo chiêu ký giả sau!"




      Trích đoạn hai:


      Nghe giám đốc có tiểu thiên kim, thương như châu báu.


      Tiểu thiên kim vừa được hai tuổi, đúng là trông vô cùng đáng ,da thịt phấn nộn, cực phẩm Lolita


      Vào ngày, ăn điểm tâm, giám đốc nhìn búp bê ăn bánh mì đâu ra đấy ở phía đối diện, thử mở miệng dò xét: "Con có thích ba làm cho mẹ của con sinh cho con bạn nữa ? Bé thích em trai hay là em ?"


      môi búp bê còn vương chút vụn bánh mì, ngẩng cao cái đầu lên: "Thích trai, ba làm cho mẹ trai cho con !"


      Giám đốc sửng sốt chút, trở lên có chút lộn xộn mất trật tự .


      Đứa trẻ tiếp tục rung đùi đắc ý: "Con cần em trai, thò lò mũi xanh bẩn lắm."


      Giám đốc trong lòng trận phiền muộn, giờ muốn đem đứa còn chưa có sinh ra bị ghét bỏ gọi kiểu gì đây?


      Thể loại:Sủng văn chọi , nam nữ chính đều có thể xác và tinh thần sạch , có yếu tố của giới giải trí, cơ bản ngược, thân ái mở rộng cửa, hoan nghênh nhảy hố hôn chùn chụt...

      Last edited by a moderator: 12/3/16
      levuong, Nhitocngan, Traxy41 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      hóng... hot boy ing ~~~~~~

    3. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      lót dép ngồi hóng
      tieungongo thích bài này.

    4. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      ồ lọt hố ùi đây, nhưng hố này có vẻ sâu tới 266 chương lận :3, cơ mà 1 tuần 6 chương cũng đỡ thèm híhí

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 1: Sống lại


      Edit: Vicky Dao
      Beta: Hằng Lê


      Giữa tháng 4, mưa nặng hạt, trời u.

      Chỉ mới hơn 2 giờ chiều, cơn mưa giăng giăng bên ngoài cửa sổ tạo thành lớp mờ mịt, xen lẫn tiếng mưa rơi bầu trời phảng phất như gần hoàng hôn.

      Phòng y tế trường đại học Truyền Thông yên lặng, nữ y tá trẻ tuổi ngồi dựa lưng vào ghế buồn chán chơi điện thoại, gian ngoài có gương mặt thanh tú nằm giường, giờ phút này tóc tai xõa tung, hai mắt nhắm chặt an bình màng danh lợi.

      Bên cạnh giường chàng trai trẻ tuổi ngồi ghế, giống như người nằm giường yên lặng, cậu càng nhìn càng lo lắng, áo khoác mỏng cùng quần bò đều có dính vết bùn, giữa lông mày nhíu chặt suy nghĩ.

      ấy có việc gì sao?” Qua hồi lâu thấy người giường có dấu hiệu tỉnh lại, ta nhìn về nữ y tá cúi đầu chơi điện thoại di động, hỏi câu chắc chắn.

      “ Bác sĩ sao, có lẽ là đầu va hơi nặng chút, chút tỉnh”. Y tá ngẩng đầu liếc mắt, thờ ơ đếm xỉa đến trả lời, mắt nhìn thấy ta giữa lông mày ngày càng nhíu chặt, nhịn được mở miệng thầm :“ tại biết sốt ruột rồi sao, mưa to như vậy ở trong trường cậu biết chạy xe chậm chút, đem người đụng vào gốc cây đến nỗi hôn mê”

      ta ão não quay đầu lại

      Ánh mắt như cánh bướm di chuyển nhưng lông mi lại đột nhiên giật giật, ta vui mừng định mở miệng, kia mở mắt ra tựa hồ sửng sốt chút, có chút cảnh giác nhìn ta :“Đây là đâu?”

      “ Bạn học, xin lỗi, tớ phải cố ý đụng cậu, cậu có cảm thấy ở đâu thoải mái , tớ...”

      “Bạn học?” có chút nghi ngờ đưa tay lên day day huyệt thái dương, ánh mắt rơi vào chính cánh tay nhắn lại trắng nõn, lập tức ngây người.

      xin lỗi, vết trầy được y tá xử lý,tớ..” ta cho rằng bất ngờ khi thấy cánh tay mình vết trầy da dính máu, giọng lại càng lo lắng, nhưng ngờ người ở giường căn bản câu cũng nghe lọt tai, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình

      Trong đầu vài hình ảnh lên, chôn vùi,đột nhiên im lặng, nhìn trước mắt ràng cánh tay rất nhiều, Lưu Y Y càng khiếp sợ thân thể này phải của mình

      Chủ nhân thân thể này là Từ Y Nhân, là sinh viên năm thứ ba của đại học hệ truyền thông, cha vì cứu lão lãnh đạo mà chết, mẹ vì thương nhớ mà chết theo, từ trung học được vị lãnh đạo kia nuôi dưỡng, nửa năm trước mới cùng với cháu trai của ông ta làm giấy kết hôn

      Nguyên chủ này vốn nhu nhược nhát gan, so với tính tình lăn lộn mười năm trong ngành giải trí điện ảnh của , dùng 8 cây gậy tre đánh cũng tới.

      Lưu Y Y trong lòng trăm mối tơ vò, hai tiếng gõ cửa đột nhiên truyền đến

      Chốt cửa di chuyển, khí lạnh tràn vào mặt, nữa đoạn màn cửa bị gió thổi đung đưa, người kia đứng cạnh cửa lạnh nhạt tự nhiên,mà cũng tự phụ tuấn tú. Đôi mắt trong suốt nhìn về hướng này, tiếng mưa rơi văng văng bên tai giờ đột nhiên liền yên tĩnh, gian phòng đơn sơ bởi vì có người lập tức có vẻ chật chội.

      người ta mặc bộ Âu phục màu đen được cắt khéo léo, hề có nếp nhăn, thân hình cao gầy, ngoại trừ giầy có dính những giọt nước bên ngoài, toàn thân đều sạch , nghiêm nghị, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm khắc, vẻ mặt thanh nhã lạnh lùng đầy khắc chế, vai rộng eo hẹp, tĩnh lặng mà tao nhã, tựa như người mẫu mới từ tạp chí bước ra, đứng mình cũng làm cho ba nam nữ có mặt bên trong phòng này đều tự ti mặc cảm.

      xảy ra chuyện gì?” bước hai bước đứng cách gường bệnh khoảng cách, nhìn từ xuống mở miệng hỏi.

      Giọng nhàn nhạt, lời dư thừa, lại hết sức thanh thúy, như nước chảy êm ái mát lạnh lại dễ nghe vô cùng….

      “Ách..” Chưa kịp nhớ ra thân phận của , Lưu Y Y nhất thời mơ hồ

      “ Thực xin lỗi, là tôi cẩn thận chạy xe máy đụng phải ấy, nếu cần, tôi có thể…” Tựa hồ đứng trước mặt người đàn ông ưu tú như thế làm cho ta có chút ngại ngùng, ta từ ghế đứng dậy mở miệng giải thích.

      cần” thanh của ta có chút lạnh lẽo

      Chàng trai có chút lờ mờ, thần sắc ngượng ngùng

      Bên cạnh y tá từ lúc bước vào cửa liền đứng dậy, lúc này liền vội vàng đem điện thoại di động bỏ lên bàn,giọng điệu vui vẻ hỏi : “Tiên sinh, xin hỏi là..”

      “Tôi..”

      ấy là trai của tôi” Lưu Y Y vội vã cắt ngang. Vội vã câu, nhìn tới vẻ mặt của , da đầu tê dại hướng về phái hai người kia gượng cười giải thích: “ ấy là tôi, chắc các người điện thoại cho nhà tôi”

      “ Àh..là, vị lão tiên sinh nhận điện” Y tá phục hồi tinh thần lại, như chợt hiểu “ Đúng vậy là người nhà ah, bạn học sinh nay sao, chỉ là trật chân, trầy da cánh tay, bác sĩ xử lý, nghĩ ngơi vài bữa là khỏe “

      Y tá xong, tựa như suy nghĩ chút lại bổ sung “Lúc ngã xuống có đụng phải đầu, nhưng tại tinh thần tỉnh táo, hẳn là có gì đáng ngại”

      đứng nghe xong, nhìn thấy mặt Lưu Y Y có chút chột dạ, ngược lại cũng mở miệng gì, cất bước đến bên giường, đưa tay cầm tấm chăn mỏng vén qua bên, ánh mắt băn khoăn chút, chân mày nhíu lại

      Áo ngoài của bị y tá cởi ra đắp ở bên, còn lại áo ngắn tay bởi vì dính nước có nhiều nếp nhăn mang theo chút ít bùn, quần jean bẩn bẩn được kéo lên đùi, chân bên phải bị vén lên, lắc lắc chỗ quấn băng gạc, chật vật ngay cả giày cũng có mang.

      Bị ánh mắt lặng lẽ đánh giá, Lưu Y Y hồi xấu hổ, tự chủ được rụt rụt cái chân. Nhưng ngờ đột nhiên cúi người xuống, giật mình nhưng trong nháy mắt cả người bị ôm ngang lên ngực.

      “ Ách, Chúng…Chúng ta đâu ?” Đầu lưỡi như líu lại, cho đến khi bị ôm hai bước, mới lắp bắp mở miệng

      “ Đến bệnh viện” Bước chân bỗng dừng chút, ánh mắt rơi vào gò má ửng đỏ của , Giọng đơn giản tóm tắt ràng

      …. cần , bác sĩ em sao, hôm nay mới thứ tư, lát nữa còn có lớp..” Chẳng hiểu tại sao thanh của càng ngày càng

      “ Đầu bị va chạm, ông bảo kêu phải đưa em chụp hình” Phía bỗng truyền tới câu tựa hồ có tình cảm, Lưu Y Y cảm thấy cánh tay ôm mình bỗng nhiên nắm chặt

      Bên tai tiếng mưa rơi tí tách, sắc trời ngày càng u, chờ ở cửa phòng là người đàn ông cao lớn nhanh chóng lấy cây dù ra che cho hai người

      Chủ nhân của thân thể này học ở đại học truyền thông là trường cao đẳng có lịch sử lâu đời, trong trường học tùy ý cũng thấy được những cây ngô đồng cao ngất che khuất bầu trời, tiếng mưa rơi lá cây nghe rào rào vang dội, tựa như đánh lên khúc nhạc hỗn loạn dồn dập

      Hơi ẩm rất dày, làm cho nửa cánh tay trần của Lưu Y Y lạnh buốt, bất chợt rụt cái, thỉnh thoảng có giọt mưa rớt trúng đôi chân mang giày, theo phản xạ có điều kiện giật giật vài cái, Thiệu Chính Trạch ngừng bước chân, ngẩng đầu nhìn người đàn ông che dù bên cạnh

      Cây dù màu đen dời , đầu dựa ngực , toàn thân còn có bị giọt mưa nào dính vào, ngược lại cách lớp quần áo nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ mà trầm ổn truyền tới bên tai, ràng là trong mưa gió lớn như vậy, nhưng thanh kia vô cùng ràng từng chút từng chút

      mặt Âu phục bóng loáng tuy lạnh lẽo nhưng vòng tay cũng rất ấm áp, bước chân đường rất ổn, rất vững vàng, tựa như mỗi bước đều giống nhau

      Khó trách dù mới 27 tuổi, nhưng đem tập đoàn truyền thông Châu Á quản lý ngay ngắn ràng, đủ để biết con người kĩ lưỡng gần như là bảo thủ

      Thâm trầm, lặng lẽ như ông cụ non, trong trí nhớ của chủ củ đối với vị kim cương Vương lão ngũ chỉ có bấy nhiêu ấn tượng

      Thực , rất đúng!

      Lưu Y Y có chút thổn thức

      Vị chủ củ có chút sợ hãi đối với , nghe theo người lớn chỉ định hai người kết hôn nữa năm, lúc này nắm tay cũng chưa có nắm qua, hai ba tuần gặp mặt lần, ngoại trừ trước mặt ông nội, cơ bản chuyện cũng quá mấy câu

      Trừ những ấn tượng bên ngoài, Lưu Y Y lại yên lặng gắn thêm nhãn mác: Hiếu thảo, tự trọng, cấm dục

      27 tuổi là người đàn ông độc thân kim cương, trong thành phố là trong bốn vị thiếu gia, Thiệu gia đứng hàng thứ ba, nắm trong tay tập đoàn truyền thông Châu Á, là nhân vật chỉ cần giậm chân cái giới truyền thông đều phải run rẩy, biết Thiệu Chính Trạch vô cùng khiêm tốn, tai tiếng hầu như là có,trước kia trong giới giải trí còn có người gọi là “Tảng băng ngàn năm”.

      thể ngờ được, người đàn ông kim cương này lặng lẽ cưới vợ , mà bây giờ ở trong lòng ngực của

      Lưu Y Y như vào cõi thần tiên, ta đột nhiên dừng bước chân, bước đến thân xe được nước mưa cọ rửa sạch , bên cạnh người đàn ông che dù mở cửa xe, cả người bị đưa vào trong xe phía sau

      Thiệu Chính Trạch lên xe từ phía bên kia, Lưu Y Y lúc này mới phát vốn là sạch ngay cả nếp nhăn cũng có mà bây giờ quần áo sớm dính ít bùn đất, bên vai phải dính nước mưa càng nhiều, ngay cả mái tóc ngắn cũng bị ướt

      Trong lòng Lưu Y Y có chút cảm động, trước khi chết vốn là trẻ mồ côi, năm 16 tuổi tiến vào giới giải trí, lăn lộn mất sáu năm, vất vả mới có được vai nữ phụ

      Đó là vai diễn kỹ nữ thanh lâu, nghiệt, xinh đẹp, nham hiểm độc ác, có tiếng là người đẹp độc ác

      Giỏi về học tập diễn càng thành công, hình tượng đó làm cho mọi người hận nghiến răng ken két, cũng bởi vì vậy bị là biến thái

      Thời điểm khó chịu như vậy, chưa từng có người nào cho mình chút quan tâm…

      nghĩ miên man, lại quên thu hồi ánh mắt, ánh mắt chuyên chú mà trực tiếp, Thiệu Chính Trạch cởi áo khoác ngoài, đưa đôi mắt trong mát nhìn sang, tầm mắt của hai người chạm nhau, mưa rơi cửa kính, tĩnh mịch, lặng lẽ, đột nhiên có chút xấu hổ, trong khí bỗng có chút mập mờ

      “Hắt xì…” kiềm được run lên cái, Thiệu Chính Trạch nhàn nhạt thu hồi tầm mắt về phía trước, trầm giọng cất tiếng “ Mở thêm máy sưởi”

      Nhiệt độ ấm áp chậm rãi lan đến, hai tay vốn lạnh từ từ ấm lại, ôm chặt hai tay rụt về phía sau, Lưu Y Y có chút cảm kích giọng : “Cám ơn”

      thanh nhàng của vang lên, giọng có phần hơi cứng nhắc, ngoài ý muốn làm cho Thiệu Chính Trạch sửng sốt chút, Trong ấn tượng của , vợ vô cùng nhát gan giống như chú thỏ , trước mặt cơ bản thể nào dám cất tiếng.

      Nhớ tới vài lần trò chuyện khó khăn, tựa như lời thốt ra đều được hoàn chỉnh, lúc nào cũng cúi đầu, chính bản thân cũng nhớ ràng rốt cuộc có hình dạng như thế nào

      Ma xui quỷ khiến, Thiệu Chính Trạch lại nghiêng đầu nhìn sang
      Huyen_bui-july1998, Viclu520, SiAm48 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :