1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự huyền diệu của định mệnh (Vợ Câm) - Lệ Ưu Đàm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Huyền Diệu Của Định Mệnh
      Ly Ưu Đàm

      [​IMG]
      Edit: June, Tiểu Song Ngư
      Beta: Quảng Hằng​

      Giới thiệu vắn tắt: Kiếp trước toàn tâm toàn ý chồng của mình, ngay cả con trai ruột mình cũng đều để ý, lại cuối cùng đổi lấy là bị chồng phản bội cùng khinh thường, sau khi sống lại nữ chủ đối với tình hề cuồng nhiệt nữa, lòng chờ đợi đứa con trai vẫn chưa chào đời, ngược lại đưa tới, chồng say đắm cùng với thu hút tất cả mọi ánh nhìn của đàn ông.

      Thể loại : đại, ngôn tình trọng sinh, gương vỡ lại lành

      Review - Đề cử

      Văn án :
      Mở mắt ra, mảnh tối đen.
      giường,Nguyễn Mộng mồ hôi đầy đầu ngồi dậy, cái khăn mỏng manh rơi xuống đầu vai , cả người ướt hết mồ hôi, nhanh chóng đắp chăn, cái lạnh của mùa đông lợi hại.
      Quay đầu nhìn vào kính trang điểm, bên trong lên gương mặt tái nhợt phù thũng, giống như chỉ vừa chết đuối lâu
      Nơi này... Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
      phải chết rồi sao? Chết vì say rượu cùng sốc thuốc, còn nhớ ... Ấn tượng cuối cùng trước khi chết là thấy ba chữ " phòng cấp cứu".
      Nhưng mà tại lại vì sao lại ở chỗ này? !
      Run run tay mở đèn ngủ, Nguyễn Mộng trừng mắt nhìn người trong gương: mập mạp, phù thũng, vàng vọt, bộ dáng chưa già yếu như là bà chủ nhà hơn ba mươi tuổi.
      Nhưng rất , đây là lúc hai mươi ba tuổi ! Từ sau khi bắt đầu hút thuốc phiện liền còn béo như vậy.
      Nhưng mà béo hay cũng có ai để ý? Bộ dạng người người quỷ quỷ lâu như vậy, người đàn ông kia cũng thèm liếc nhìn cái.
      chịu ly hôn, chịu thành toàn ta cùng người phụ nữ kia, ta liền còn trở về, cùng tình nhân ở bên ngoài vui vẻ, ngay cả đứa đều có!
      Tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ mới là đôi, mà Nguyễn Mộng , vĩnh viễn đều là bị ghét bỏ bị bỏ qua.
      Đứa ... đến đứa , cũng có đứa .Lúc ban đầu, còn hồn nhiên cho rằng đứa có thể đổi trở về trái tim của người đàn ông kia.
      Nhưng mà lại chỉ đứa thương , thậm chí ngay cả đứa đối với "Mẹ" bên ngoài kia còn tốt hơn với
      Nguyễn Mộng, kiếp trước mi quá thất bại rồi!
      Đừng bị văn án lừa tình, truyện này cực sủng, cực sắc, cực ngọt ngào và có chút cảm động làm bạn muốn rơi lệ, tuyệt đối ngược.

      Đây là quá trình kể về 1 mập xấu xí hung dữ, bị chồng ruồng bỏ lâm vào thói hư tật xấu đến chết , sau khi trọng sinh là quá trình từ mập biến thành mỹ nữ như thế nào, còn nam chính là người hướng nội, lạnh lùng chỉ biết công việc, lại vì sao biến thành thê nô,con đường từ Liễu Hạ Huệ đến Sói đói là như thế nào.

      Câu chuyện này có những cảnh hot vượt quá báo động cấp 2 (từ 18-20 tuổi) Nên các bạn nhớ chuẩn bị khăn giấy (dùng để lau nước bọt khi cười) thuốc cầm máu (nhớ để sẵn điện thoại cạnh bên đề phòng mất máu quá độ) Và nhớ đừng chải nước dãi khi thấy bé con quá mức đáng nhé.
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      vel.n2, levuong, KhaiDoanh_34720 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 1




      Mở mắt ra, mảnh đen tối.

      Từ giường ngồi dậy, Nguyễn Mộng người đầy mồ hôi, chiếc chăn mỏng rơi xuống người , cả người đểu ướt đẫm mổ hôi, đắp chăn lại, cái lạnh của mùa đông thật lợi hại.

      Quay đẩu nhìn tấm kiếng bàn trang điểm, trong đó là một gương mặt tái nhợt, phù thủng giống như người chết đuối lâu.

      Nơi này... Là sao vậy?

      phải chết rồi sao? Chết vì say rượu cùng sốc thuốc, còn nhớ ... Ấn tượng cuối cùng của trước khi chết là hình ảnh "Phòng cấp cứu",

      Nhưng mà tại vì sao lại ở chỗ này? !

      Tay run run bật đèn ngủ, Nguyễn Mộng trừng mắt nhìn hình ảnh trong gương: mập mạp, phù thũng, vàng vọt, bộ dạng chưa già đã yếu. Nhưng nhớ rất ràng, đây là bộ dáng lúc hai mươi ba tuổi! Kể từ sau khi nghiện thuốc đã còn béo mập như thế.

      Nhưng dù béo mập thì cũng có ai để ý đâu? Bộ dạng người ra người quỷ ra quỷ của , người đó cũng thèm liếc nhìn một cái. liều chết ly hôn, thành toàn cho hắn cùng người phụ nữ kia, hắn liền trở về nhà, cùng tình nhân sống vui vẻ bên ngoài, ngay cả con cũng đã có!

      Trong mắt mọi người, bọn họ là một nhà, chỉ có Nguyễn Mộng là vĩnh viễn bị ghét bỏ.

      Đứa nhỏ… Nói đến con thì cũng có một đứa. Lúc ban đầu mang thai, còn hồn nhiên cho rằng đứa trẻ có thể kéo tâm hắn về bên . Nhưng nam nhân đó chỉ con mà thương , thậm chí ngay cả con đều đối với người “Mẹ” là cũng thân thuộc.

      Nguyễn Mộng, cả đời này của mi đúng là đủ thất bại mà!

      mang dép lê, với tay mở ngọn đèn phòng ngủ mờ nhạt, dưới bộ áo ngủ vẫn là một thân thể mập mạp ngu ngốc, quả thật khó coi.

      Từ phòng tắm ra, mặt còn đọng lại những giọt nước lạnh như băng. Nguyễn Mộng liếc nhìn cái đồng hồ báo thức tinh xảo : Ngày 17 tháng 6.

      Cũng là ngày 17 tháng 6 của mười năm sau là thời gian tử vong. Nguyễn Mộng còn nhớ bản thân bay vật vờ ở trung xem nhà ba người bọn họ lẳng lặng nhìn chằm chằm di thể bản thân. , là nhà bốn người mới đúng, bởi vì con trai của cũng ở trong đó, hề rơi giọt nước mắt.

      Khi đó nghĩ: Nếu có thể sống lại lần tốt, tuyệt đối lựa chọn thi đại học B, cũng thể gặp được , thích , thương , điên cuồng theo đuổi , dùng hết thủ đoạn để gả cho ... Đem bản thân hại thành bộ dáng này, làm cho cha mẹ vì bản thân mà hổ thẹn, ngay cả cốt nhục duy nhất cũng xa cách.

      Nếu có thể sống lại....

      Nguyễn Mộng run run mở cửa phòng ngủ, người vẫn mặc áo ngủ rộng rãi. chậm rãi tới lui trong phòng, nhìn mọi thứ vừa xa lạ vừa quen thuộc. Đây là thời điểm cùng kết hôn được ba năm, khi đó người phụ nữ kia vẫn còn chưa xuất , cũng có mang thai, đối với ..... cũng có lạnh lùng như vậy.

      Nhìn phòng bếp vừa loạn vừa bẩn, lúc này tâm ý bắt đầu nguội lạnh. Mặc kệ trả giá thế nào, người đàn ông kia vĩnh viễn đều là mang nét mặt lãnh đạm, giống như chỉ là người qua đường. Vì thế, liền bắt đầu điên cuồng, cái gì cũng quản cái gì cũng cố gắng, thầm nghĩ làm bản thân tê liệt...

      Nguyễn Mộng dùng sức lắc đầu, đến cửa sổ phòng khách, kéo rèm cửa sổ! Ánh mặt trời chói mắt chiếu lên mặt của , giống như cho sinh mạng mới.

      nhắm mắt lại, nước mắt tự chủ chảy xuống.

      còn nhớ , ngồi bên bàn ăn, cầm dao nĩa ăn. cho tới bây giờ ăn cơm Trung, bởi vì người phụ nữ kia nhất là cơm Tây. luôn chìu theo , thậm chí ngay cả bản thân muốn gì nhất cũng quên . Trước kia, thời điểm dùng bữa luôn đứng bên, giống như người hầu. cố gợi chuyện để cùng nhưng chút cũng cần. lạnh, mệt mỏi, đói bụng, thư kí của còn làm tốt hơn .

      Cho nên, Nguyễn Mộng, kỳ thực chỉ là người qua đường bé mà thôi! Nhất là ở trong lòng .

      Từ hai mươi tuổi đến ba mươi ba tuổi, Nguyễn Mộng vẻn vẹn làm vợ mười ba năm. Trong đó, năm năm đầu sống chung với , năm năm sau, liền chuyển ra ngoài, hơn nữa còn muốn ly hôn với . Như vô số người vợ bị chồng phản bội, chết sống chịu ly hôn, nhưng có năng lực làm tổn thương đến ai? Người đàn bà kia có danh phận, nhưng lại quang minh chính đại nhận tôn trọng của mọi người mà là người vợ hợp pháp chỉ có thể ở trong góc khuất.

      che mặt, nước mắt theo khe hở chảy ra. ràng là người mập mạp, nhưng lại cuộn mình ở góc tường cách thê lương tuyệt vọng.

      Tại sao chết?

      Tại sao còn muốn sống thêm lần?

      Nguyễn Mộng biết đáp án, cũng có người cho đáp án. khóc lâu lâu, giống như là muốn đem nước mắt kiếp trước lần khóc hết. Qua lâu, lâu, mới đứng lên, hai chân tê cứng, nhưng trong lòng lại thoải mái hơn rất nhiều.

      Hết thảy phát sinh trước kia, giống như cơn ác mộng. Mà tại, ở lúc ác mộng bắt đầu, có thể lựa chọn cho ác mộng tiếp tục hoặc làm cho nó dừng lại.

      Nguyễn Mộng chọn vế sau.

      trở về phòng ngủ, tỉ mỉ chọn lựa trong tủ quần áo, tất cả đều bình thường, ở những năm cuối kiếp trước, ra sức quét thẻ của , mua đủ loại vật phẩm trang sức quần áo như tìm bồi thường từ .

      Chọn lấy cái váy đơn giản, kỳ thực thời điểm Nguyễn Mộng ở hai mươi ba tuổi thích mộc mạc, nhưng là tại... ba mươi ba tuổi, so với tại còn lớn hơn mấy tuổi, hiển nhiên còn bộ dáng lúc trẻ.

      Đem tóc cột lên, bốn giờ, dựa theo cuộc sống trước kia, lúc này... cần phải mua đồ ăn làm bữa tối.

      Bởi vì về nhà lúc năm giờ rưỡi.

      Trước mắt hết thảy đều rất quen thuộc nhưng cũng xa lạ. Từ khi dọn ra ngoài, Nguyễn Mộng liền còn mua đồ ăn. cho rằng bản thân cả đời đều thấy được cảnh tượng này nữa, cho rằng bản thân cả đời liền xong rồi.

      Đến khi ông trời cho sống thêm lần.
      vel.n2, levuong, Pe Mick19 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 2

       

      Cà chua đỏ đỏ, ớt xanh xanh, cà tím no đủ, từng bó cải thìa ngay ngắn chỉnh tề, rau cần sạch ......Lần đầu tiên Nguyễn Mộng cảm thấy rau dưa trông đẹp. cẩn thận chọn lựa, thái độ nghiêm túc cùng nhiệt tình.

      ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lại chọn chút thịt mới, sau đó thanh toán tiền, trở về nhà.

       Thời điểm đứng trước bãi đậu xe, trông thấy chiếc Audi quen thuộc. Trong lòng căng thẳng, trở lại? Nguyễn Mộng có chút luống cuống, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,mỉm cười mang theo cái giỏ đồ ăn vào thang máy. Càng tiếp cận cánh cửa kia, tim đập càng lúc càng nhanh.

      Tay run run nắm lấy chốt cửa rồi lại bỏ xuống, Nguyễn Mộng cắn môi, miệng đắng chát. Ngay lúc đưa tay lên cửa lại được mở ra từ bên trong.

      "..." Người đàn ông mở cửa cho cũng liếc nhìn cái, nhanh chóng xoay người, cảm thấy tim mình nhói đau chua xót. bao lâu có gặp qua ? Là bao lâu có cùng chung sống dưới mái nhà? Nguyễn Mộng ngây ngốc đứng ở cửa, nhìn cao lớn quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhàn nhạt nhìn : "Sao vào?"

      "... A." nhàng lên tiếng, cố sức mang giỏ thức ăn vào. tay bỗng dưng , đem giỏ mang ."... Cám ơn."

      nhìn cái, gật đầu, gì. Thời điểm cùng ở chung, đều rất ít mở miệng, Nguyễn Mộng luôn luôn tưởng thích chuyện, nhưng mà sau này làm nhìn đến cùng người đàn bà kia ở cùng nhau, mới hiểu , phải chuyện, mà là gặp được người hợp ý.

      Hiểu , hiểu , phải người có thể làm cho vui vẻ chuyện.

      , hiểu .

      Đem đồ ăn ngay ngắn chỉnh tề bỏ vào tủ lạnh, Nguyễn Mộng theo thói quen tìm thấy tạp dề, nhưng phát tạp dề bẩn ô uế. nhìn người đàn ông ngồi đọc báo tại phòng khách, nhanh chóng lướt qua trước mặt trở về phòng ngủ tìm bộ váy dài mặc lên rồi trở lại phòng bếp.

      ... lâu lâu có nấu qua. Tuy rằng tài nấu nướng càng ngày càng giỏi, nhưng từ khi rời ngôi nhà này, cũng thể tự tay làm bữa cơm cho ăn.

      Nhớ tới bản thân trước kia hồn nhiên ngây thơ, cho rằng bản thân gả cho là có thể cùng cùng nhau nấu cơm làm việc nhà, cho tới lúc chết cũng thể bỏ ý tưởng xa xỉ này, tại, cảm thấy trước đây mình có bao nhiêu ngu ngốc.

      lẳng lặng xắt ớt xanh, cà rốt, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống. Cơm chiều rất đơn giản, Nguyễn Mộng có khẩu vị, cũng chỉ làm phần cho .

      thường xuyên ăn salad cà rốt cùng sốt bít tết.

      Nguyễn Mộng cũng thường nấu những món như vậy, trước giờ chịu nếm thử món khác.

      "... Em ăn sao?" hỏi, tao nhã cầm lấy dao nĩa. Trong lòng có chút kinh ngạc, phải biết rằng trước đây, chỉ cần ở nấu cơm, nhất định phải kêu hỗ trợ, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng giúp .

      Nguyễn Mộng lắc lắc đầu, miễn cưỡng mỉm cười. ngồi ở chỗ kia, si ngốc nhìn người đàn ông đối diện hỏi tượng trưng câu cho có rồi bắt đầu dùng cơm. gặp , điên cuồng, đau khổ. Sau khi rời liền bắt đầu hút thuốc phiện, say rượu, đánh mất chính mình. tại nhìn thấy , vẫn bộ dáng đơn giản đó, nhưng sao tâm lại vô cùng đau đớn.

      vẫn , rất rất , đến mức thể kềm chế. Cho nên, mới làm cho bản thân đến tình trạng hôm nay.

      dùng xong bữa rất nhanh, dùng giấy lau khóe miệng sau đó đứng dậy về phía phòng ngủ. Nguyễn Mộng nhìn theo bóng lưng , miệng thốt nên lời. trước kia hiểu, cho nên luôn nhiều, thẳng đến trước khi chết cũng đều hiểu, nhưng ngay tại khắc khi bản thân chết , lại hiểu ra thích nghe.

      Yên lặng thu dọn phòng bếp, Nguyễn Mộng chậm rãi đem mọi thứ dọn dẹp sạch , mình ngồi cạnh cái bàn ngẩn người ở phòng bếp.

      Cho tới bây giờ, đều thể tin được bản thân lại chết.

      lại có thêm lần cơ hội.

      ... Điều này có thể sao?

      Nhưng mà nhìn thấy nét mặt lãnh đạm của , chân tay vẫn luống cuống như cũ, hơn ba mươi tuổi, ở thời điểm đối mặt , vẫn giống như đứa trẻ con.

      cho tới bây giờ cũng lo lắng cho , tựa như tại. ngồi ở nơi này hơn giờ, lại sớm tắm rửa đến thư phòng xem văn kiện. Nguyễn Mộng nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy chua xót, muốn khóc, cũng khóc được.

      ràng mới hai mươi ba tuổi, ràng có cơ hội làm lại lần nhưng đều là tuyệt vọng. Chỉ cần ở trước mặt , liền vĩnh viễn thể làm được vẻ mặt bình thản nhàng.

      Cởi bộ váy dài, Nguyễn Mộng chậm rãi vào phòng ngủ, tìm quần áo tắm rửa, vòi hoa sen chảy xuống dòng nước ấm nhưng cách nào làm ấm áp thân thể lạnh như băng của . người tầng tầng lớp lớp những lớp mỡ thừa, lại nhìn vào tấm kính bên trong, trông thấy người phụ nữ ngũ quan, đột nhiên đối với tự tin trước kia cảm thấy hiểu cùng buồn cười. dựa vào cái gì cho rằng tim thuộc về ? Lại dựa vào cái gì cho rằng bản thân gả cho , cả đời rời bỏ ?

      Cẩn thận lau sạch nước, Nguyễn Mộng nhàng mà than tiếng. Người béo, ngay cả làn da cũng thô ráp, lỗ chân lông thô to, dáng người đẹp, có nam nhân nào thích nữ nhân như vậy?

      Buổi tối có ăn cơm, thế nhưng cũng cảm thấy đói.

      Mặc vào áo ngủ, lại ngoài ý muốn phát nằm ở giường.

      Nguyễn Mộng có chút khẩn trương, loại cảm giác khó tả đối với . Nhưng Nguyễn Mộng đồng thời rất ràng, mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, cũng thuộc về . Kiếp này cầu khác, chỉ hy vọng bản thân có thể buông tay ở thời điểm cầu rời , cần liều mạng phản đối.

      Tắt đèn, Nguyễn Mộng tiến vào trong ổ chăn. Từ bên kia truyền lại nhiệt độ cơ thể của , Nguyễn Mộng nhắm mắt lại, bắt buộc bản thân vào giấc ngủ, cái gì đều cần nghĩ, nhưng lại rất mau từ bên phải ôm lấy . Nguyễn Mộng liền phát hoảng, theo bản năng bật đèn, lại bị ngăn trở: "... Cung Huyền?"

      Vệ Cung Huyền nhíu mày, lúc trước mặc kệ thích, cũng bỏ tật xấu kêu là "Huyền", hôm nay sao lại đổi tính? "Đừng bật đèn."

      Thanh trầm thấp từ tính như khàn khàn mê người, nhưng Nguyễn Mộng so bất luận kẻ nào đều ràng đây đều là giả. Hết thảy ấm áp, kỳ thực đều là chính ảo tưởng. mở đèn, chính là bởi vì muốn nhìn đến thân thể của thôi. Trong bóng đêm ôm , mới có thể ảo tưởng ôm người đàn bà kia.
      vel.n2, levuong, Vũ Thiên Di18 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 3


      Thế nhưng tại, thân là vợ của , phải thực nghĩa vụ của người vợ.

      ... Cư nhiên ghét bỏ. Nguyễn Mộng lặng lẽ nhắm mắt lại, có lẽ phải ghét bỏ, chỉ là cho tới bây giờ đều mà thôi. Trước kia Nguyễn Mộng hề tự giác, tại xong. Ba mươi ba tuổi thời điểm trở lại hai mươi ba tuổi, Nguyễn Mộng mới phát bản thân mình trước kia ngây thơ biết bao nhiêu. loại cảm giác tự ti mãnh liệt, mãnh liệt đến mức muốn đẩy người đàn ông người xuống.

      lâu, lâu có cùng thân cận qua như thế này. Kể từ lúc người phụ nữ kia trở về, còn chạm đến , cho dù chỉ là cái bắt tay.

      mất rất nhiều, nhưng có số thứ nhất định thuộc về , trong nháy mắt lúc Nguyễn Mộng chết mới hiểu ,chẳng hạn như Vệ Cung Huyền.

      Áo ngủ bị cởi ra, lộ ra thân thể mập mạp. Ưu điểm duy nhất mà hài lòng chính là làn da trắng. Tuy nhiên khi sờ lên da vẫn là cảm thấy hơi thô ráp, bởi vì cho tới bây giờ chưa từng chú ý đến việc bảo dưỡng làn da mình hơn nữa nguyên nhân chủ yếu lại là do làm việc nhà. Sau này Nguyễn Mộng mới hiểu, làm việc nhà cần cẩn thận cùng tỉ mỉ, mà Vệ Cung Huyền có thừa nhận là vợ hay , cùng với làm việc nhà hề có chút quan hệ nào. phải tốt, cũng phải quá xấu, mà là bởi vì phải người phụ nữ muốn.

      Đôi môi của Vệ Cung Huyền nóng, mềm, có đôi khi Nguyễn Mộng đều nhịn được phải suy nghĩ vì sao người đàn ông có đôi môi ấm nóng đó, lại lạnh lùng như vậy?

      Tay chạy ở khắp người , mơn trớn mỗi tấc da thịt. Vệ Cung Huyền cho tới bây giờ phải là người có tính nhẫn nại, thời điểm Nguyễn Mộng cùng ân ái cũng cảm giác được cao trào hoặc là hưng phấn. biết thời điểm cùng người phụ nữ kia ở cùng nhau là như thế nào, nhưng đối với ......Vệ Cung Huyền giống như là khối gỗ nóng lạnh, nếu phải bởi vì mẹ chồng muốn có cháu bồng, nếu phải bởi vì bọn họ kết hôn, nếu phải ngại phụ nữ bên ngoài dơ bẩn, có lẽ ngay cả chạm vào cũng cần.

      Ánh mắt dần mê ly nhìn trần nhà tối đen. còn nhớ thời đại học Vệ Cung Huyền được hoan nghênh thế nào, tất cả các đều thích , chỉ cần muốn, hoàn toàn có được mà tốn công sức. Khi đó Nguyễn Mộng cho rằng Vệ Cung Huyền là giữ mình trong sạch, sau này mới nghĩ thông suốt, chính là chờ đợi người phụ nữ trong lòng kia thôi.

      Khi Vệ Cung Huyền tiến vào bên trong thân thể , Nguyễn Mộng khỏi cảm thấy có chút đau nhức, nhịn được phải rên lên. Kiếp trước chỉ vì Vệ Cung Huyền mà sống, cần cha mẹ, cần đứa , cần bản thân. người nếu ngay cả bản thân cùng thân nhân cũng thương, làm sao có thể được người khác quý trọng?

      Thanh của vốn rất thanh thúy, nhưng từ lúc sống lại vẫn chưa gì, lúc này mở miệng, đừng là Vệ Cung Huyền, ngay cả bản thân Nguyễn Mộng cũng giật nảy mình. Thanh này, thanh này của ... Làm sao có thể như vậy? Làm sao có thể kiều như vậy?

      Nguyễn Mộng vội vàng che miệng, nhưng Vệ Cung Huyền vẫn nhanh chóng tiến vào, trong bóng đêm phát ra tiếng nước ràng khiến Vệ Cung Huyền kinh ngạc. Bọn họ phải lần đầu tiên, nhưng đây là lần đầu tiên Nguyễn Mộng ra nước nhiều như vậy. cúi đầu nhìn người phụ nữ phía dưới, thấy tận lực đè nén thanh , ma xui quỷ khiến : "Đừng chịu đựng, kêu lên ."

      Nguyễn Mộng liền phát hoảng, vừa định lên tiếng chất vấn, bàn tay che miệng bị Vệ Cung Huyền cầm xuống dưới. Theo hung hăng tiến vào, kêu tiếng, thanh khàn khàn mềm mại mà đáng , lại mang vẻ yếu ớt, quả thực có thể làm xương cốt nam nhân mềm nhũn. Nguyễn Mộng vội vàng cắn miệng, may mắn trong bóng đêm nhìn thấy mặt , bằng thấy mặt đỏ rực. Nhưng mà càng muốn kêu cảm giác lại càng mãnh liệt, Nguyễn Mộng thiếu chút nữa khóc, cho tới bây giờ biết cùng Vệ Cung Huyền ân ái cũng có thể có được khoái cảm như thế này. nỗ lực khép hai chân lại, muốn ngừng cảm giác xôn xao của mình, tuy nhiên thể điều khiển cơ thể mình, tiến vào lần liền nhịn được kêu tiếng, Vệ Cung Huyền như là mê muội, lực đạo càng lúc càng tăng, biết là Nguyễn Mộng hiểu lầm hay , nhưng lại cảm thấy... là cố ý.

      Tuy Nguyễn Mộng rất béo, nhưng Vệ Cung Huyền vẫn có thể thừa nhận sức nặng này. Vì thế lần đầu tiên sau ba năm thay đổi tư thế hoan ái, thắt lưng bị Vệ Cung Huyền nâng lên khiến Nguyễn Mộng phát hoảng, đổi vị trí cùng đem Nguyễn Mộng đặt ngồi lên bụng, ngón tay sờ soạng xuống phía dưới, dựa vào cảm giác mà tiến vào.

      Lúc này Nguyễn Mộng mới hai mươi ba tuổi, Vệ Cung Huyền lại rất ít cùng hoan ái, cho nên rất chặt, khác gì xử nữ, có lẽ cảm giác càng sâu hơn. Vệ Cung Huyền chỉ có ở thời điểm cần phát tiết mới chạm vào , có khúc dạo đầu, càng miễn bàn ôn nhu cùng tư thế biến hóa, cho nên thay đổi lần này, ngay cả chính đều cảm thấy có chút thể tin. phải người xem trọng dục vọng, nếu phải muốn, chút cũng cần. Nhưng lúc này đây là vượt quá phạm vi dự kiến. Cuối cùng —— cũng chỉ có thể đem bản thân lúc này của mình quy tội vì mê muội.

      Ngồi bụng , Nguyễn Mộng sợ hãi, nhịn được lấy tay đặt lên bả vai Vệ Cung Huyền nhưng lập tức liền lại thả xuống dưới. dám đem toàn bộ sức nặng đặt ở người , chỉ có thể lấy tay chống giường, nhưng như vậy hao lực quá lớn, Vệ Cung Huyền lại mạnh mẽ ra vào, thoáng chốc liền chịu nổi, cả người liền mềm nhũn ngã xuống.

      Vệ Cung Huyền theo bản năng lấy tay giữ lại, đem Nguyễn Mộng ôm vào trong lòng. Vốn thân hình rất to, chút đều giống như chim nép vào người, thậm chí sờ lên cảm giác cũng phải tốt đẹp, nhưng mà... lại bị ma quỷ ám ảnh đẩy ra, mà là tiếp tục bắt đầu chuyển động.

      Trong căn phòng tối, chỉ có tiếng nữ nhân kiều mị rên rỉ cùng tiếng thở dốc của nam nhân, còn có chỗ giao hợp ngừng phát ra tiếng nước.

      Đầu Nguyễn Mộng trống rỗng, mềm yếu ngã sang cạnh người Vệ Cung Huyền, dám đụng vào , mặt chậm rãi nghiêng vào gáy phun ra hơi thở mang theo nhàn nhạt hương vị sữa.

      chút cũng giống như người phụ nữ thành thục hai mươi ba tuổi... Vệ Cung Huyền nghĩ như vậy, hai tay lại sớm phủ lên ngực nhàng vuốt ve. tuy rằng béo, nhưng là những thứ lồi lõm cần có cũng thua kém, nhất là bộ ngực, tuy rằng có bật đèn xem qua, nhưng mà theo xúc cảm mà , tuyệt đối là đầy đặn có co dãn, hơn nữa tuyệt rủ xuống.

      Hai ngón tay thon dài nhàng vân vê hai đầu vú, Nguyễn Mộng bị tra tấn nhịn được rên rỉ, mà Vệ Cung Huyền nghe tiếng rên rỉ lại càng thêm hưng phấn.

      trước kia đều chỉ cần lần, nhưng tại, lần giống như đủ.
      levuong, Pe Mick, milktruyenky16 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 4

       



      Buổi sáng ngày thứ hai, Nguyễn Mộng dậy nổi. Lúc tỉnh lại Vệ Cung Huyền làm, trong nhà chỉ còn mình . Từ giường ngồi dậy, cảm thấy thắt lưng đau nhức, hai chân giống như đeo chì, ngay cả nhấc lên cũng được. Chân vừa mang dép lê, còn chưa kịp đứng lên, giữa hai chân liền trào ra dòng nước ấm, từ trong bắp đùi chảy xuống.

      Mặt Nguyễn Mộng đỏ lên, xem dấu vết để lại, nghĩ tới thời điểm bản thân mơ mơ màng màng, Vệ Cung Huyền giống như cầm khăn lông ướt lau hạ thân cho ...

      Lắc đầu, đem ý tưởng bao giờ có này dập tắt lần nữa. Chỉ bởi vì chút gần gũi, bởi vì ôn nhu trước nay chưa từng có, thế nhưng lại muốn mình rơi xuống vực sâu lối thoát này lần nữa! Sao đến giờ vẫn chưa chịu tỉnh ngộ? Vệ Cung Huyền chính là vực thẳm mà thể tìm lối ra cho mình!

      Nhanh chóng tắm rửa, Nguyễn Mộng thay đồ rồi ra ngoài. Thân thể của bản thân chính mình ràng nhất, béo, còn kém , thể chất chút cũng tốt. Hơn nữa... Có lẽ là bởi vì quá khứ, vẫn cảm thấy bản thân như mắc bệnh nặng.

      muốn bệnh viện, tình cảnh tử vong của kiếp trước luôn luôn quanh quẩn trong mộng của , thế nên Nguyễn Mộng liền chọn phòng khám trung y phổ thông bốc chút thuốc bắc trở về nhà.

      Thuốc bắc có mùi rất nặng, nhất là ở thời điểm uống vào, càng khổ thể . Nguyễn Mộng cố gắng nín thở nhưng mùi vị kia cứ xộc vào mũi, khiến cảm thấy khó chịu. Nhưng ngay cả chết cũng trải qua lần, thuốc bắc tại có thể làm khó sao? Nguyễn Mộng cảm thấy bản thân tràn đầy tư tin, nhanh chóng uống hết chén thuốc. Bác sĩ cảm thấy đắng có thể ăn khối đường phèn, nhưng đường cầm sẵn tay, Nguyễn Mộng lại có tâm tình để ăn.

      Đắng sao, dù sao so với chết vẫn tốt hơn.

      Lúc nấu thuốc luôn mở máy hút khói, cho nên mùi vị cũng nhiều lắm. Vừa vặn giữa trưa Vệ Cung Huyền cũng về, cả ngôi nhà chỉ có mà thôi. lúc sau Nguyễn Mộng cảm thấy có chút mệt, thu dọn xong liền lên giường ngủ. Đêm qua Vệ Cung Huyền bỗng dưng vô cùng mạnh mẽ, bị ép buộc đến nửa đêm mới ngủ, biết đối với thân thể của cũng có tính thú lớn như vậy. Từ kiếp trước cho tới bây giờ chưa từng phát sinh chuyện tương tự.

      Cảm thấy khuôn mặt có chút ngứa, nhưng thân thể còn mệt mỏi, theo bản năng muốn ngủ, liền lấy tay xua vật gây ngứa. Nhưng ngay cả tay tay chính mình cũng bị giữ lấy, Nguyễn Mộng sợ tới mức mở mắt ra, lại thấy chuyện có khả năng lại xuất vào lúc này."Mình nhất định là nằm mơ..." thào, lại lần nữa nhắm mắt lại, nhưng cổ bị cắn cắn cho , hết thảy này đều là .

      Nguyễn Mộng cảm thấy bản thân mình sắp điên rồi, dù sao chết cũng chết qua lần, cho dù điên cũng phải là thể xảy ra. Nhưng cảm giác thân thể bị cắn cắn là quá ràng, ràng đến mức cơn buồn ngủ lập tức tan thành mây khói.

      thích ngủ lõa thể, nhưng buổi sáng đem toàn bộ quần áo đều quăng vào máy giặt, thể thay đồ ngủ nên đành phải lấy cái áo sơmi cũ của Vệ Cung Huyền mặc vào. Nhưng tại Vệ Cung Huyền xuất trước mặt , lập tức ý thức được bản thân chính mặc quần áo của , lại nhìn đến nét mặt của , cả người lập tức co rúm lại theo quán tính, năng có chút lộn xộn: " Thực xin lỗi, em phải cố ý —— "

      hôn cổ Vệ Cung Huyền sửng sốt chút: " Em cái gì?" là hung thần ác sát sao? Trước kia nhìn thấy cũng thế này, mà là giống gấu thấy mật liều mạng quấn lấy. Hai ngày này xảy ra chuyện gì?

      "Em phải cố ý mặc quần áo của , em ——" đột nhiên ý thức được thích nghe bản thân lải nhải, Nguyễn Mộng lập tức im lặng, trong lòng vô cùng ảo não. đủ chán ghét , lại còn nhớ giáo huấn của kiếp trước.

      "... có việc gì." Vệ Cung Huyền đem mặt vùi vào ngực Nguyễn Mộng, rất nhanh đem áo sơmi người cởi xuống. Suốt buổi sáng hôm nay đều có tâm tư làm việc, trong đầu toàn là nghĩ tới tiếng kêu cùng thân thể của , giống như mê muội. Giữa trưa cũng có tâm trí dùng bữa, sau đó nghĩ lại, phải là người vợ cưới hỏi đàng hoàng sao? muốn , trực tiếp về nhà phải được sao? "Em mặc ."

      Đây là lần đầu tiên thể tập trung vào công việc, cũng là lần đầu tiên tan sở sớm. Tất cả chỉ vì .

      Nguyễn Mộng bị khác thường của Vệ Cung Huyền dọa sợ, lấy tay đặt lồng ngực , lòng bàn tay ở cơ bắp rắn chắc tản ra nhiệt độ nóng rực."Đợi, đợi chút —— bây giờ là ban ngày —— "

      "Ừm, biết." cúi đầu tiếng, trong giọng có chút ảo não, nếu có thể dừng lại trở về sớm.

      "Vậy, vậy còn ——" Nguyễn Mộng chân tay luống cuống che thân thể mình, ban ngày giống như buổi tối có thể cần nhìn đến dáng người, nhìn đến nhất định buồn nôn! Vệ Cung Huyền làm sao có thể chấp nhận cự tuyệt, bàn tay Nguyễn Mộng đặt ngực trở nên mềm nhũn. Cuối cùng Nguyễn Mộng chỉ có thể nhắm mắt lại, đem bản thân triệt để mở ra.

      Quả nhiên, Vệ Cung Huyền liền bất động.

      Kiếp trước cho tới bây giờ Nguyễn Mộng cũng vì mình béo mà cảm thấy tự ti, nhưng từ khi người phụ nữ kia xuất , mới biết được ra phụ nữ cũng có thể xinh đẹp đến như vậy, mà phải giống như mình, vừa béo lại vừa xấu, thịt béo mặt có thể đem ngũ quan tụ lại chỗ."Ô..." dám khóc, chỉ có thể nức nở ra tiếng, trong lòng đau đớn, đau đến mức chịu nổi.

      "Em khóc ?" Vệ Cung Huyền hỏi, thanh vẫn nhàn nhạt có chút cảm tình. Nguyễn Mộng nhắm mắt lại, trả lời , đầu nghiêng qua bên. Bởi vì ngủ trưa, rèm cửa sổ bị kéo lại, trong phòng tuy rằng thể so cùng bên ngoài, nhưng cũng có thể đem mọi thứ xem ràng. dưới thân mượt mà đầy đặn, chút cũng thấy mập mạp. xem, chỉ cảm thấy đầy óc mơ hồ, cổ họng khô khan, nhất thời càng thêm khát vọng.

      Nguyễn Mộng nức nở ra tiếng: "Đừng nhìn, đừng nhìn em — "

      "Vì sao nhìn?" hỏi lại, bàn tay nắm bên ngực nở nang mềm mại vuốt ve, Nguyễn Mộng mơ hồ mở mắt ra, trong mắt chứa đầy hình ảnh tuấn mỹ của Vệ Cung Huyền, mang theo cảm giác thực tế.

      cái gì cũng thể . hèn mọn, sợ hãi, tương lai của ... Cũng thể . Đối với người thương mình mà ra nguyên nhân sợ hãi, ngoại trừ tăng trò cười còn có thể đem lại cái gì tốt sao? Nguyễn Mộng lắc đầu, chuyện.

      Vệ Cung Huyền cũng có hỏi lại, vốn phải người có lòng hiếu kì nặng. Khó có được lần quan tâm nhưng cảm kích, còn chưa tính. Vẫn là nhanh chóng giải quyết, xong càng sớm, có thể sớm trở về công ty.
      vel.n2, levuong, Pe Mick23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :