1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sủng quan thiên hạ, đế hậu cường thế xuất hiện - Vi Tư Nhân (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Sủng quan thiên hạ, đế hậu cường thế xuất

      Tác giả: Vi Tư Nhân

      Editor: Ảnh sát,Dạ Lan Chi,Thùy Linh

      Lịch Post: Chưa


      [​IMG]

      Giới thiệu

      Đêm mười ba trăng sáng vằng vặc, trong yến tiệc tao nhã, dung nhan của nàng được khen là sáng trong, có thể so được cả với vầng trăng sáng lúc ấy, vì trong nhà xếp thứ mười ba nên mọi người gọi nàng là Thập Tam Nguyệt.

      Thân là đích nữ Tướng phủ, thân vẻ vang, thế nhưng vận mệnh lại có nhiều trắc trở.

      Kiếp trước, vì nghe theo sai phó của người mà nàng si mê, nàng tiến cung chỉ để giết . Máu đỏ sẫm dính đầy làn váy hoa lệ của nàng, thế nhưng lại oán cũng hận, "Kiếp này. . . trẫm cuối cùng cũng thua. . . Thua trong tay nàng, trẫm hối hận. . . Chỉ cầu kiếp sau nàng và ta thành người dưng. . ."

      Tay nàng dính đầy máu, máu đẫm sa trường, đổi lại chính là bị giết bằng thuốc độc cách tàn nhẫn.

      "Ngươi luôn luôn thông minh tuyệt đỉnh, thất khiếu nhanh nhạy (thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, miệng), sao chết đến nơi rồi mà vẫn còn giả ngu như thế? Trẫm sao có thể ngươi? Trẫm còn hận thể lột da tróc xương ngươi. Ngươi giết người trẫm nhất đời này, từ cái ngày Tố Tố chết , trẫm lúc nào nghĩ tới chuyện giết ngươi. Nhưng trẫm thể, trẫm vẫn phải giữ ngươi lại để ngươi thay trẫm giết Bách Lí Khuynh Càn, thay trẫm quét sạch những chướng ngại vật cản đường trẫm đăng đế, thay trẫm giành lấy thiên hạ!"

      Kiếp trước nàng nhất định là được chôn cất, mổ bụng xẻ bụng, nàng tận mắt thấy ngục tốt cắt mồm nàng, máu tươi chảy ròng, rất nhanh mặt đất thấm đầy máu.

      ". . . . . . . . . . Bách Lí Thanh Vân cũng là hài tử của ngươi mà. . . Ngươi cứu nó. . . Cứu. . . cứu nó. . . Ta van cầu ngươi. . . Van cầu ngươi cứu nó. . ."

      Điều mà nàng theo mưu cầu, bất quá cũng chỉ là người ấm áp có thể ở bên nàng trong chốn phồn hoa này.

      Cuối cùng thứ nàng đoạt được lại là vứt bỏ tàn nhẫn vô tình.

      Lần trùng sinh này, nàng biến thành lệ quỷ phục thù, những kẻ thiếu nợ nàng, những kẻ phụ nàng, nhất định phải hoàn trả cho nàng.

      Đương nhiên, nơi lửa đèn suy tàn, thủy chung luôn có người, cho dù có thân phận quốc quân (vua) cao quý, lại nguyện vì nàng khuynh tẫn thiên hạ, khước từ chốn phồn hoa.

      Tình cờ gặp gỡ chốn phồn hoa, nàng cuối cùng cũng đợi được người nguyện nắm tay nàng cùng song hành. . .
      Last edited: 8/10/16
      linhdiep17, thuytChris thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1: Vô cùng oán hận

      Edit:Thùy Linh

      Beta:Ảnh sát


      Tân Nguyệt năm thứ mười, hoàng đế Bắc quốc Bách Lí Khuynh Càn bị sủng phi ám sát, chết khi còn rất trẻ. Đệ đệ Vĩnh An (vương Bách Lí Thanh Vân kế vị, trừ loạn đảng, chấn triều cương, điện Kim Loan quân lâm thiên hạ!

      Lịch sử bốn năm tranh đoạt hoàng quyền ngừng biến động. Hoàng đế chính trực giữa thời kì thịnh niên (*) lại chết tay nữ nhân sủng ái nhất, nguyện ý vì nàng phế bỏ lục cung, nguyện ý đưa cả thiên hạ đến tay nàng.

      (*) Thịnh niên: để chỉ thời kỳ sung mãn đầy sức lực và nhiệt huyết

      Mà giờ phút này, Thập Tam Nguyệt - hung thủ giết đương kim Hoàng Thượng, bị tân đế sai người dùng thiết liên (dây sắt) khóa trụ xương bả vai, giam trong địa lao đen tối nhìn thấy ánh sáng mặt trời, tay chân rã rời vô lực, hiển nhiên là bị người cố ý chặt đứt. Phần bụng hơi nhô lên, lộ việc nàng có thai.

      Thiết tiên (roi bằng sắt) tẩm nước ớt quất lên người nàng, phát ra tiếng vang "ba ba". Thập Tam Nguyệt bất khuất cắn chặt môi, mặc cho máu tươi chảy đầm đìa cũng chịu phát ra tiếng thỉnh cầu.

      Thiết tiên liên tiếp đánh lên nàng, huyết nhục mơ hồ lộ da khiến người ta dám nhìn thẳng, ngoại y hoa quý thể nhìn ra màu sắc ban đầu nữa, toàn bộ đều nhiễm sắc đỏ. Tiếng la hét điên cuồng phát ra từ cổ họng: "Kêu Bách Lí Thanh Vân tới gặp ta! ! Ta phải gặp ! Ta phải gặp ! !" Thiết liên dao động tạo ra tiếng vang, lửa giận tràn đầy trong nàng lại thể phát tiết.

      "Muốn gặp Hoàng Thượng? Cũng tự nhìn lại xem thân phận của mình là gì! Ta nhổ vào! Ngươi tưởng ngươi vẫn còn là sủng phi hô mưa gọi gió như trước kia chắc?" Ngục tốt buông lời nhẫn tâm, tàn nhẫn đánh vỡ mộng đẹp của nàng, "Hôm nay là đại hôn của Hoàng Thượng, làm nào trở về gặp ngươi được! À, ngươi nhất định biết, đương kim hoàng hậu chính là tỷ tỷ Cố Phong Hoa của ngươi."

      thể nào, sao có thể như vậy! ràng , chỉ cần giết Bách Lí Khuynh Càn, khi lên được ngôi vị hoàng đế, lập nàng làm hậu. sao có thể lừa nàng? đâu, đâu…

      ngụm máu tươi phụt mạnh ra, Thập Tam Nguyệt tin nổi, bèn gào lên, ". . . . . . Ngươi lừa ta! sao có thể lấy đại tỷ? muốn thú (*) ta, muốn thú cùng ta. . . . . . Ngươi bậy. . . . . . bậy!"

      (*) Thú = kết hôn, lấy (vợ)

      Cửa lao phát ra thanh bị bóp méo nặng nề, bóng dáng màu vàng tiến tới, bóng dáng kia phát ra bạch quang chói mắt, thong thả tới chỗ nàng.

      Cho dù thấy khuôn mặt, nhưng nàng chỉ liếc mắt cái liền nhận ra là , vội vàng : “Thanh Vân, chàng rốt cục cũng tới rồi. Bọn chàng lấy đại tỷ, chàng sao có thể lấy đại tỷ chứ? Chàng ràng rằng muốn thú ta! Là bọn lừa ta có phải hay ?"

      Bách Lí Thanh Vân im lặng nhìn nữ nhân trước mắt lâm vào tình trạng điên cuồng, khuôn mặt tuấn mỹ sớm còn thâm tình như trước, mà chỉ còn vẻ hiểm ngoan độc hề ... che giấu: "Thập Tam Nguyệt, thông minh như ngươi, bị nhốt trong ngục năm ngày hẳn phải đoán ra được tất cả rồi chứ!? Tới lúc này rồi, trẫm cũng ngại phải giải thích ."

      Thập Tam Nguyệt nhíu mày, gương mặt trở nên sa sầm. Trước khi tới, nàng luôn tự lừa mình dối người, tự lừa gạt mình, tự an ủi mình, nàng vì làm nhiều như vậy, nàng như vậy, vô tình với nàng đâu.

      Bách Lí Thanh Vân đến gần nàng, đánh chưởng vào khuôn mặt của nàng, hài lòng nhìn máu tươi chảy bên khóe miệng nàng , nhếch môi, lộ ra ý cười lãnh khốc tàn nhẫn, “Ngươi luôn luôn thông minh tuyệt đỉnh, thất khiếu nhanh nhạy (thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, miệng), sao chết đến nơi rồi mà vẫn còn giả ngu như thế? Trẫm sao có thể ngươi? Trẫm còn hận thể lột da tróc xương ngươi. Ngươi giết người trẫm nhất đời này, từ cái ngày Tố Tố chết , trẫm lúc nào nghĩ tới chuyện giết ngươi. Nhưng trẫm thể, trẫm vẫn phải giữ ngươi lại để ngươi thay trẫm giết Bách Lí Khuynh Càn, thay trẫm quét sạch những chướng ngại vật cản đường trẫm đăng đế, thay trẫm giành lấy thiên hạ!”

      Cho dù là vào thời khắc bị nhốt, nàng mơ hồ cũng hiểu được mọi chuyện, nhưng là chính tai nghe thấy, vẫn khiến nàng tan nát cõi lòng thôi. Hận ý và đau đớn đồng thời dâng lên, lửa giận tràn ngập trong nàng như muốn phun trào ra, cuối cùng lại chỉ có thể bi thương mà rơi lệ.

      Từng ấy năm, nàng vì tính toán, vì vào sinh ra tử, vì mà vấy máu hoàng sa, vì vào cung ám sát, đến cuối cùng lại trở thành trò cười, trò cười cực lớn cho thiên hạ, mà trò cười này lại chính là nàng!

      "Bách Lí Thanh Vân, ngươi thực tàn nhẫn! ! Ta Thập Tam Nguyệt, cho dù phụ hết người trong thiên hạ, nhưng cũng đâu có phụ ngươi dù chỉ là nửa phần! !"


      Chương 2: Vô cùng oán hận (nhị)

      Edit:Thùy Linh

      Beta:Ảnh sát


      Bách Lí Thanh Vân cười lạnh, trong mắt mang theo nồng đậm hận ý, "Tàn nhẫn? Ngươi giết Tố Tố, hủy hai bàn tay của Phong Hoa. Hai nữ nhân trẫm đều bị hủy ở trong tay ngươi, ngươi xem ngươi có tàn nhẫn hả?"

      Thập Tam Nguyệt bật cười lớn, tiếng cười thê thảm đến rạn nứt, khiến người ta cảm thấy thương tâm. Trong mắt thế nhân Bạch Tố giống như bạch liên hoa (liên hoa: hoa sen). Nhưng kẻ giết mẫu thân nàng, sai người lăng nhục nha hoàn Thanh Y của nàng, nàng sao có thể để cho nàng ta được sống yên ổn cơ chứ?

      ”.

      "Cho nên, ngươi vừa đăng cơ liền nhịn được nữa mà hạ độc trong trà của ta, phế võ công của ta, cắt đứt gân tay và gân chân của ta, nhốt ta ở trong địa lao hắc ám này? Cho dù ngươi hận ta, nhưng đứa là vô tội. Con bé cũng là hài tử của ngươi mà!!" Thập Tam Nguyệt bi ai nhìn , nàng nam nhân này nhiều như vậy, nàng liều lĩnh giúp nam nhân này đoạt ngôi. Tuyệt vọng tràn ra, giờ khí lực để gào lên nàng cũng có .

      Bách Lí Thanh Vân khinh thường nhìn nàng, "Đứa ? Cũng chẳng biết là dã chủng của ai nữa. Trẫm nhất quyết nhận."

      Cửa đại lao lại mở, vài cung nhân khiêng trứ phượng giá tiến lại gần, nữ nhân ngồi phượng giá, thân cẩm y hoa phục nổi bật , đúng là đại tỷ của nàng - Cố Phong Hoa. Mặt của trứ được phủ tấm lót màu trắng xám mỏng được làm bằng vải gấm, bỉ giáp ( loại áo lót) đeo chiếc thắt lưng được làm bằng gấm thêu kim tuyến có hình hoa sen màu phấn, ôm trọn lấy dáng người kiều. Mặt dưới của trứ có đính trân châu hình mặt ngựa màu xanh da trời.

      "Nô tì tham kiến Hoàng Thượng."

      "Hoàng hậu miễn lễ, thân thể nàng tốt, hàn khí trong địa lao rất nặng, cẩn thận kẻo bị nhiễm lạnh." Bách Lí Thanh Vân ôn nhu nâng Cố Phong Hoa lên, ân cần .

      "Nô tì đa tạ Hoàng Thượng quan tâm."

      Thập Tam Nguyệt ôm hận nhìn màn này. Cố Phong Hoa, thân là đại tỷ của nàng, là trưởng nữ trong phủ, bề ngoài ôn uyển (dịu dàng, ôn hòa), ra lại là người lòng dạ độc ác, nàng ta bất mãn với thân phận đích nữ của nàng, cho luôn tìm mọi cách gây khó dễ cho nàng, từng bước cướp đoạt tất cả của nàng.

      Cái gọi là cừu nhân đụng mặt cực kì nóng mắt là thế này đây, Cố Phong Hoa lấy tư thái của người chiến thắng xuất trước mắt nàng , "Muội muội, giờ tỷ tỷ là đương kim hoàng hậu, phải muội nên vui thay cho ta sao?”

      Thập Tam Nguyệt thê lương nhắm hai mắt lại, muốn thấy cảnh này.

      Chính là, Cố Phong Hoa lại cho nàng như nguyện. Nàng ta muốn khiến Thập Tam Nguyệt ôm thống khổ mà chết, "Muội muội tốt, tất cả đều do ngươi tự tìm lấy. Nếu bệ hạ thừa nhận đứa này là long chủng, vậy nhất định chính là dã chủng . Vì bảo toàn huyết mạch Hoàng gia… Người đâu! Mổ bụng!

      Thập Tam Nguyệt chấn kinh trợn trừng hai mắt, ngục tốt nghe được mệnh lệnh liền cầm trong tay đao nhọn vào.

      Thập Tam Nguyệt vốn bị chặt đứt gân tay và gân chân liều mạng vùng vẫy, nhưng xích liên kiên cố lại ngăn trở đường lui của nàng . Lưỡi đao rạch y phục ra, đau đớn ập tới, nàng thống khổ kêu rên, "A. . . . . . Ta phải giết các ngươi. . . . . . A. . . . . . Hài tử của ta. . . . . ."

      Bụng bị mổ ra, nàng tận mắt thấy ngục tốt rạch đường lớn ở bụng nàng, máu tươi chảy ròng, mặt đất nhanh chóng thấm đẫm vũng máu đỏ tươi .

      " . . . . . . . . . . . . Bách Lí Thanh Vân, hài tử này cũng là của ngươi mà. . . . . . Ngươi cứu nó. . . . . . Cứu nó. . . . . . Ta van cầu ngươi. . . . . . Van cầu ngươi cứu nó. . . . . ."

      ai ngó ngàng tới tiếng kêu rên của nàng. Cố Phong Hoa cười ngoan, Bách Lí Thanh Vân lạnh mắt, ngục tốt canh cửa hoặc đồng tình hoặc vô tình. . . . . .

      Thập Tam Nguyệt, trăng sáng đêm mười ba?

      Đều là nữ tử cùng phủ, ngươi dựa vào cái gì lại được nhiều người quan tâm như vậy. đêm cung yến lại đoạt được tất cả phong hoa, được thái tử lúc đó là Bách Lí Khuynh Càn ra sức tán thưởng, dung nhan thanh khiết thoát tục, còn có thể so với trăng sáng khi ấy. Đứng hàng thứ mười ba trong nhà, được thế nhân gọi là Thập Tam Nguyệt! !

      Ngươi dựa vào cái gì!!

      Nhớ lại chuyện cũ, ngoan lệ trong mắt Cố Phong Hoa lại càng lớn.

      Cố Phong Hoa bình tĩnh nhìn đứa chưa thành hình bị lôi ra từ bụng của nàng, trong khi nàng vẫn còn thanh tỉnh. . . . . .

      Đợi cho tới khi tất cả mọi người rời , máu tươi trong người nàng cũng chỉ còn lại ít, đôi mắt vẫn mở to trợn trừng…
      Last edited: 8/10/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3: Lệ quỷ trùng sinh

      Edit:Ảnh sát



      Cố phong liên là tên của thập tam nguyệt


      Tâm đau đớn giống như bị giày xéo. Gương mặt như họa, dung nhan tuấn lãng ôn nhuận vô song, ý cười khe khẽ, tiếng đầy từ tính, người nam tử hoàn mỹ như thế…cuối cùng lại chết ở trong tay nàng.



      Thế nhưng, nàng lại vì Bách Lí Thanh Vân thèm đếm xỉa tới thâm tình của nàng, thèm đếm xỉa tới chân tình của nàng, giúp đoạt thiên hạ, bảo vệ tính mạng cho .



      Hết thảy, đều là nàng tự gieo gió gặt bão.



      Nữ tử nhẫn tâm như nàng, thế mà lại trao trọn mảnh thâm tình cho .



      Nhưng vì sao, kể cả khi sinh mạng tẫn cùng, vẫn nỡ trách nàng lấy câu?



      Vì sao, cho dù chết trong tay nàng, vẫn dùng ánh mắt thâm tình như vậy để nhìn nàng?



      Vì sao cho đến chết cũng mắng chửi nàng?



      Thế gian như ngập trong màu đỏ, màu máu phủ đầy trời, che lấp cả mặt trời.



      Cố Phong Liên đột nhiên mở hai mắt. Ánh nắng ấm áp chiếu lên người, mọi thứ cứ như trải qua được mấy kiếp. Nàng quen với những ngày sống trong địa lao mà nhìn thấy ánh mặt trời. Quang cảnh giờ, tựa hồ rất lâu rồi nàng chưa được nhìn thấy.



      Toàn thân như dần tan đau đớn, nỗi thống khổ hóa thành câu nỉ non.



      “Thập Tam tiểu thư, sao vậy? Có phải mơ thấy ác mộng ?” Thanh Y lo lắng tiến đến bên nàng.



      Cố Phong Liên nhìn Thanh Y bằng ánh mắt kì lạ. Chuyện này là sao? Thanh Y phải là bị Bạch Tố hại chết rồi sao?



      Cố Phong Liên sợ hãi nhìn bốn phía. Đây phải là thiên lao? Tấm bình phong khắc hình bông hoa lớn, chuông gió treo cân đối hai bên, hoa lan bé , đây là khuê phòng trong phủ của nàng?



      Nàng thể tin được, sờ sờ lên bụng bằng phẳng của mình, rồi lại nhìn gương mặt có chút non nớt của Thanh Y.



      Cố Phong Liên vọt người về phía bàn trang sức, nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương. Đường nét tinh tế, sắc xảo, đôi môi hơi mỏng chúm chím, màu môi giống như màu son sáng đẹp nhất thiên hạ, chiếc mũi cao mà thẳng, đôi mắt linh hoạt tựa như đan phượng được vẽ tỉ mỉ, mi tâm điểm hình hoa mai lóa mắt, chiính là dáng vẻ lúc nàng chưa gả . Đây là nàng của sáu năm trước, lúc này nàng vừa mới cập đế (chắc là kiểu đến tuổi lấy chồng), vừa tròn mười bốn tuổi.



      Cho nên, nàng…sống lại rồi ư?



      Trở về sáu năm trước, khi mọi chuyện vẫn chưa phát sinh.

      Kí ức tuôn trào như hồng thủy, tích tụ trong tâm. Ngay sau ngày cập đế, mẫu thân tỉ mỉ vẽ hoa mai cho nàng, vì tính chuyện hôn cho nàng mà phát sinh rất nhiều chuyện. Bà bị người xấu vu khống tội tư thông, sau đó bị người ta hạ độc trong thuốc mà chết.



      Nhớ lại chuyện cũ, trái tim của Cố Phong Liên thót lên cái, “Thanh Y, bây giờ là giờ nào?”



      “Sắp tới buổi trưa rồi”. Thanh Y có chút ưu tư nhìn biểu tình có chút kì quái của tiểu thư.



      Buổi trưa? phải là giờ đại nương uống thuốc sao? được, bi kịch lần như thế là đủ rồi, nàng thể trơ mắt đứng nhìn người mình quý chịu thống khổ mà chết ngay trước mắt mình…

      Nàng dùng khinh công phi thẳng ra ngoài.



      “Từ từ tiểu thư, ngươi muốn đâu?” Thanh Y lo lắng đuổi theo.



      Cố Phong Liên gần như là ngưng thở, chỉ mực phi thẳng tới Danh Uyển Các, rằng vọt thẳng vào, vừa đúng lúc tập nhân (là “tập nhân” chắc kiểu người làm ý) mới bưng thuốc vào, “Phu nhân, thuốc nấu xong rồi, nên uống thôi…”



      Cố Phong Liên nhìn thấy cảnh này liền bước lên đoạt lấy bát thuốc, cao giọng , “Mẫu thân, thuốc này thể uống!”



      Phượng Phỉ Phồn sửng sốt, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên, lập tức phản ứng lại, “Có độc sao?”



      Cố Phong Liên gật đầu, đổ nước thuốc xuống mặt đấy, bỗng nghe thấy tiếng “xèo xèo” vang lên, khói trắng tỏa ra.



      Phượng Phỉ Phồn bệch mặt, chỉ suýt nữa, suýt nữa thôi là bị chết oan rồi. Nếu Cố Thanh Liên đến kịp bây giờ mình chết rồi.



      “Là bà ta?” Sau hồi trầm mặc, Phượng Phỉ Phồn mới lên tiếng, ngữ điệu có chút run rẩy, chứng tỏ bà kinh sợ.



      “Trừ bỏ bà ta, ai lại có thể ngoan độc đến mức này. Chỉ là ngờ được, bà ta lại nóng lòng đến thế, quyền chường gia (quản lí nhà) bà ta có được, thế mà vẫn biết thỏa mãn!” Cố Phong Liên lạnh giọng. Kiếp trước nàng phòng bị, cho nên mới để thủ đoạn này của bà ta trót lọt. Người ra tay hạ độc chính là thiếp thị Tương Thị – nắm quyền chưởng gia trong Tương phủ. Tương Thị vốn là nha hoàn hồi môn của mẫu thân, thế nhưng lại quyến rũ nam nhân của tiểu thư nhà mình trong lúc tiểu thư có thai, cho nên được thăng chức. Năm mẫu thân sinh đẻ, Tương Thị cũng hạ sinh được trưởng tử, Phượng Phỉ Phồn lại sinh hạ tử thai. Tương phủ vì sợ tai tinh, cho nên vứt tử thai ở chỗ người.



      Sau này cha nạp thêm hai tiểu thiếp, nhưng ai có thể trở thành đối thủ của Tương Thị thủ đoạn độc ác. Bây giờ Tương Thị làm chưởng gia, người ngoài chỉ biết tới chủ mẫu là Tương Thị, chứ biết đến tồn tại của Phượng Phỉ Phồn. Cho dù Phượng Phỉ Phồn xuất thân từ hào môn, trước khi xuất giá cũng từng là tuyệt diễm kinh tài, có thế hào là “Nữ Gia Cát”.

      (*) Gia Cát: là họ kép hiếm gặp ở TQ.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      hy vọng truyện có tình tiết hợp lý, ko dài lê thê lết thêt a.
      Trâu thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay wa a

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :