Sủng Phi Của Trẫm Là Hoàng Thượng - Thái Ất Tiểu Công Tử (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      [​IMG]

      Tác giả: Thái Ất Tiểu Công Tử
      Thể loại: Trọng Sinh
      Số chương: 124
      Nguồn convert: tangthuvien
      Editor: Sát tỷ

      Văn án:​

      Khi lấy lại ý thức nàng nhận ra mình trọng sinh người sủng phi của hoàng đế.
      Vậy tráo đổi linh hồn cho Hoàng thượng là chuyện quỷ mị gì?
      Mặc kệ , nàng trước tiên phải cùng đám oanh oanh yến yến của hậu cung đùa giỡn đùa giỡn thỏa thích... làm cho hoàng cung gà bay chó sủa.
      Nhưng mà, sủng phi như Hoàng thượng lại làm vẻ mặt phẫn hận nhìn nàng ai oán: “Thường Hi, ta chỉ cho ngươi sủng người!”
      “Ai, vì cái gì?” Nàng ngu ngơ nhìn hỏi.

      “Ta... Bởi vì, ta mới là sủng phi!”
      Last edited by a moderator: 21/1/16

    2. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      Chương 1:
      “Bình tĩnh.” Lý Ấu Trừng cố gắng bình tĩnh khuyên bạn mình, mắt nhìn cảnh vật hai bên lướtqua cực nhanh, khóe miệng khỏi co rúm, Thường Hi xe có phải trang ống phóng rốc-két , đây là chỗ xung yếu tốc độ sức hút của trái đất sao?
      “Ngươi bảo ta bình tĩnh là bình tĩnh thế nào!” Thường Hi bực mình, hung hãn nhấn ga mạnh hơn, Tống Tử Hiên tên vương bát đản này, bọn họ hôm qua mới vừa đính hôn, hôm nay biết xấu hổ cùng tiểu tam ở chổ làm ra cái chuyện đáng xấu hổ, thảo bùn mã, mông thượng hoa đào chí còn phóng đại chụp ảnh ở trung gian, nàng hôm nay đem Tống Tử Hiên cùng tiểu tam Bích Liên kia cho trận ra trò nàng mang họ Thường!
      “Bình tĩnh!” Lý Ấu Trừng cố gắng khuyên giải, nàng run run bắt tay vào làm thôi thôi rất nặng kính mắt, với tốc độ này nàng muốn nhìn thấy phía trước là gì cũng khó, nó cứ mù tịt vèo vèo lướt qua.
      “Ngươi bảo ta bình tĩnh như thế nào đây!” Thường Hi càng nghĩ càng tức, mặt đằng đằng sát khí nghe lọt lời khuyên giải của ai, tay lái xe càng vặn ga nhanh hơn!
      “Đèn đỏ!” Lý Ấu Trừng bất chợt thét lên tiếng, nhưng, qua vạch dừng.
      “Xe! Là xe!” Lý Ấu Trừng khó được thấy ràng, cũng là “Oanh” tiếng nổ, nháy mắt, thế giới ngã vào mảnh trong bóng đêm.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lot ho nhe, diem danh nao. Co oi chuong ngan qua

    4. Sát Tỷ Tỷ

      Sát Tỷ Tỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      363
      ☆Chương 2: Cuộc sống của sủng phi.
      Editor: Sát tỷ

      Haizzz... xuyên qua thời này thời gian bất tri bất giác cũng trôi qua được 3 năm, nàng thường hồi nhớ về những hình ảnh lúc trước, thế nên đại mi gian cũng nhuốn đậm vẻ u sầu, nàng xuyên đến triều đại có trong lịch sử này đồng nghĩa với việc ở thời đại của nàng, nàng chết!


      biết Ấu Trừng bây giờ thế nào?


      Chống cằm, nhìn bầu trời đêm ngắm ánh trăng thở dài.


      Tống Tử Hiên cái tên nam nhân thối tha, hại nàng thê thảm, chẳng qua nàng cũng là thiên kim nhà giàu, sâu gạo của xã hội, chết chết, có gì luyến tiếc, nhưng Ấu Trừng bạn của nàng lại đáng thương, biết bây giờ nàng ta thế nào rồi?


      Nàng sau khi tốt nghiệp nghiệp xong, xin vào công ty, vất vả phấn đấu mới lên chức vị trí chủ quản, vui mừng còn chưa kịp lại đụng phải xe thể thao mà xuyên qua, cũng biết là bị thương, chết, xuyên qua vẫn là trọng sinh ở thời khác.


      “Ai nha, hảo nương nương, người tại sao còn ngẩn người, Hoàng thượng vất vả mới cứu nương nương từ tay thần chết, bây giờ cho gọi người tới, người nhanh nhanh chuẩn bị!”


      Được rồi, kiếp trước nàng là tiểu thư gia tài bạc triệu, cuộc sống đều chỉ có thể dùng hai từ phóng túng để hình dung, kiếp này lại là sủng phi trươc mặt hoàng thượng, toàn bộ cuộc sống vẫn chỉ có thể dùng hai từ phóng túng để .


      Niệm Ấu, Niệm Trừng chạy nhanh tiến vào, các nàng lưỡng là bên người nàng đại cung nữ, cũng là nàng vào người này sau quan sát hồi lâu mới định ra đến, thuận tiện cho nàng nhóm ban thưởng tân tên, lấy kỉ niềm thương nhớ.


      Niệm Ấu cùng Niệm Trừng, người giúp nàng mặc quần áo, người giúp nàng vấn tóc, khóe miệng nàng nhếch lên nụ cười, chủ nhân khối thân thể năm nay 17 tuổi, tuổi lớn lắm lại có tướng mạo khuynh quốc khuynh thành, cổ tay trắng như tuyết, dáng người nõn nà phải chê, sờ sờ bộ ngực chính mình, hô, phình , linh lung khiến nam nhân điên đảo, quả là mĩ nhân hiếm thấy, nghĩ như thế nào như thế đó, bạch mặc lần này, ha ha!


      Niệm Ấu giúp nàng mặc váy trăm điểu vào, chậc chậc, đúng là nhất kiện vật phẩm xa xỉ, biết như thế nào xa xỉ ? Này váy, rút biết bao nhiêu lông chim quý hiếm mới làm thành, nghe thấy này bút tích liền đủ xa xỉ, đủ phô trương lãng phí, đúng phong cách hoàng gia, nàng đủ rêu rao khắp nơi diễu võ dương oai, nhìn lại này nhan sắc, vậy cũng là hoa cả mắt, nhìn trước mặt là loại nhan sắc, theo từ xa xem lại loại khác, dưới ánh mặt trời trình loại nhan sắc, ở bóng ma trung lại là loại khác, váy thượng lóe ra trăm điểu đồ án, quả thực là xảo đoạt thiên công, còn muốn tưởng là thuần thủ công chế tác, biết hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực.


      Ừ, loại quần áo hoa hoa lệ lệ này mà ở đại, thảm đỏ Oscar, tuyệt đối trở thành nữ minh tinh sáng chói nhất, chỉ đến giá trị thiết kế thôi, hề nghi ngờ là giá trời, khoác vai điểu mao, ở đại sớm diệt sạch, cũng chưa từng gặp qua loại điểu mao nhi chuyển sắc.


      Này sai, toàn bộ hậu cung chỉ có nàng là người sở hữu nó, vậy có xem là sủng phi của hậu cung ?


      Bất quá, Thường Hi điềm đạm cười lắc đầu, khinh miệt, này tính cái điểu thỉ, nàng còn có nhất kiện thiên hạ chích này nhất kiện đơn độc ti bích la lung váy, lũ kim vì tranh hoa điểu, tế như tơ phát, thần kỳ đến bất khả tư nghị bộ a, các đại , cam đoan là thế giới cấp kỳ tích.


      Chắc hẳn phải vậy, quả thực là làm cho cả hậu cung tỷ muội phát điên, tất cả đều hâm mộ, ghen tị, ánh mắt lúc nào cũng tràn đầy hận ý cháy rực, tự nhiên cũng thầm bày ra các loại chuyện đẩy nàng vào chỗ chết, có việc gì đưa cho nàng điểm tâm có độc, dưa và trái cây, cuống cái tới Ngự Hoa viên, vô số người hận thể ngáng chân đem nàng đẩy vào trong ao, chết đuối xong hết mọi chuyện, càng đừng cho nàng đưa tới quần áo, tùy tiện nhất kiện đều có thể lấy ra cái trăm tám mươi căn ngưu mao châm.


      Sủng phi tốt làm, huống chi Hoàng thượng là tuổi trẻ lực tráng sủng phi đâu! Làm hoàng đế, cái gì đều là tiếp theo , mấu chốt là có thể kéo dài suy, chất lượng tốt còn dùng bền, nếu , các tỷ muội ăn no, trong lời bất tri bất giác liền oán niệm sâu nặng thăng cấp thành thâm cung oán phụ.


      Đại mi nếu mây khói, mắt đẹp giống như Thần Lộ, chu thần lại điểm tự hồng, này tướng mạo có trang dung thời điểm quả thực kinh vì thiên địa linh khí chất bức người.


      Chẳng qua, ta biết khẩu vị Hoàng thượng bệ hạ, Thường Hi tự mình trang điểm, nung trang bị nàng xóa sạch, hảo vẽ thực, Hoàng thượng thích khẩu vị này, còn muốn có khí thế bức người, khóe mắt hơi hơi nhếch, nhất thời cả người mang khí chất cả vú lấp miệng em.


      Niệm Trừng quyệt miệng, trong ánh mắt tràn đầy thất vọng, nương nương ràng làm cho người ta hít thở thông, khí chất bức người, nương nương lại cố tình đem chính mình giả dạng thành như vậy, Hoàng thượng làm sao mà thích như vậy đâu! Toàn bộ hậu cung mọi người là tranh thủ tình cảm, riêng nương nương nhà mình lại hận thể đem Hoàng thượng hướng ngoài cửa thôi.


      Chỉ cần triệu kiến, mỗi ngày rất vui vẻ, nhưng vừa nghe Hoàng thượng triệu kiến, trước tiên lộ ra biểu tình phiền chết được, nương nương như vậy, căn bản chính là ứng phó Thánh thượng thôi!


      “Nương nương, đừng quên canh.” Tề ma ma cười đem thực hộp đặt ở trong tay của nàng.


      Liếc liếc mắt cái thực hộp, khóe miệng hơi hơi cắn câu, cần xem nàng đều biết là đảng sâm lộc tủy canh, bổ thận tráng dương, Tề ma ma ở nàng phía sau cười vẻ mặt vui mừng, nếu Hoàng thượng uống canh gì đó do nàng chuẩn bị, chắc chắn khóc vựng ở WC.


      Người ở Càn Nguyên điện tới đón nàng là Hỉ công công, bên người hoàng thượng, làm cho Lai Hỉ công công tự mình đến tiếp, coi như là sủng phi tượng trưng.


      Ra cửa cung xa, ánh mắt nàng hơi thoáng nhìn về phía Y Lan điện, vị chủ nhân này hội biết muốn cắn nát bao nhiêu khăn tay, khóe miệng châm chọc cười, vị kia chủ nhân nhưng là Hoàng thượng đầu quả tim làm thịt, hoàng đế bảo hộ vị kia chủ nhân thể, nàng đâu, chính là hoàng đế bệ hạ cấp hậu cung này đó các nữ nhân điên cuồng dựng thẳng lên đến bia ngắm, trưởng thành nguyệt tiếp thu tự đến các cung điện chút nào che giấu oán niệm công kích.

      có việc gì, chút lòng thành, các ngươi đều là tỷ môn năm đó còn lại , huống chi nàng tái thế làm người, trải qua trụ.

      Ai làm cho hoàng đế bệ hạ xem bọn toàn gia cũng thuận mắt, ai làm cho nàng có cái dã tâm bừng bừng công cao cái chủ nhà đâu? Đem nàng đứng lên đảm đương bia ngắm, vậy là vừa vừa vặn sao?


      “Nương nương cẩn thận.”


      Theo Lai Hỉ công công nhắc nhở, Thường Hi mại quá dưới chân cửa, vừa nhấc đầu liền nhìn thấy hoàng đế trẻ tuổi còn phê duyệt tấu chương.


      “Hoàng thượng, Thục phi nương nương đến.” Lai Hỉ công công .


      Thường Hi hai tay đặt ở bên hông, tư thái ngàn vạn hành lễ, giọng tế khí :“Nô tì tham kiến Hoàng thượng.”


      Nàng ngẩng đầu cũng có thể cảm giác được Hoàng thượng nghe được thanh của nàng khẽ nhíu mày, hé miệng cười, xem , đều chán ghét đến tình trạng này , bất quá, Thường Hi cười trộm, ở nhất thế, người nào nữu dám ở trước mặt nàng trang khang lấy điều, nàng sớm cái hồ tát trôi qua, nàng này giả vờ với thanh làm cho người nghe ghê tởm, bản thân trong lòng nản rất ràng.


      Hoàng thượng thích nàng, vừa lúc nàng cũng thích Hoàng thượng, lấy lòng cái gì, tất cả đều cần.

      “Miễn lễ.” Hoàng thượng buông lỏng lông mi, ánh mắt cũng rời khỏi quá tấu chương:“Mau tới giúp trẫm mài mực.”
      Ân, là giọt, mỗi lần nàng tới bằng thân phận sủng ái được đưa tới thị tẩm, cơ bản chính là mài mực làm việc, cần chính hoàng đế trẻ tuổi dân có thể ép buộc đến hơn nửa đêm, nàng phải ở bên hầu hạ hơn phân nửa đêm, đầu là mớ tư trang kim tước, trâm ngọc, mặc biết mấy tầng cung trang, vừa mỏi đầu lại mài mực đến xương sống, thắt lưng đau rã rời.


      Trở về kêu đau, Tề ma ma nét mặt già nua đều cười nở hoa.
      Im lặng, mài mực, nhàm chán, mệt rã rời, trong hoàng cung thú vị, sống về đêm vừa mới bắt đầu...


      Cũng biết qua bao lâu thời gian, nghĩ đến là mệt, ma ma bắt đầu ngủ gật, cung nhân là nhóm trải qua đặc thù huấn luyện , nàng cũng phải tỏ ra vẻ khối này thân thể này của chủ nhân vừa huấn luyện, sau khi kết thúc bị nàng thuận tay tiếp thu, sau, bà dì thân thiết của nàng vừa tới thăm mấy ngày hôm trước liền chịu được.



      Bất tri bất giác ngủ quên, chỉ là đột nhiên đỉnh đầu, ràng có thanh, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt hoàng đế giữ kín như bưng, giật khóe miệng, lại bị trở thành cố ý câu dẫn .


      khi như thế, ngươi cứ ra hết , cứ Thục phi thất lễ trước điện, cấm túc mười ngày nửa tháng để nàng ta có thể nhàn nhã rồi!



      Trong bụng nàng hừ hai tiếng, dù sao nàng ở trước mặt hoàng đế chính là loại người tục tằng khó chịu, lại hề giáo dưỡng còn kiêu ngạo, cũng thỉnh tội, ước gì hoàng đế vội vàng đem bọn họ nhất đại gia tử cho xử lý quên .

      Nhưng như thế nào nàng cũng được xưng sủng phi kém cỏi nhất, bất quá lãnh cung Độ Nhật nàng khảo sát qua, lãnh cung triều đại này coi như sạch , thức ăn cũng , như trong tiểu thuyết xuyên qua đến gặp cung đấu thê thảm.


      Nàng mãi miên man suy nghĩ, đột nhiên nghe được đỉnh đầu “Ca thứ” tiếng, nhà có người?


      Ý niệm bất tài lên trong đầu, hoàng đế tuổi trẻ đột nhiên nhảy lên, rút ra bên bảo kiếm, vung cánh tay hô lên:“Hộ giá!”


      Vừa xong, bóng đen rút kiếm đâm về phía hoàng đế, trong nháy mắt liền cùng hoàng đế dây dưa đánh nhau!


      Nàng liền sửng sốt đến ba giây, lập tức thét chói tai:“Có thích khách! Có thích khách!” Trốn mau, nàng chạy nhanh trốn, đừng chết bất đắc kì tử là được, bị kiếm xong đời nàng luôn!


      Này ai giúp nàng đỡ cả tấn trâm hoa cài tóc đầu, tay còn chật vật tha váy trăm điểu mặt đất, muốn tìm chổ trốn cho nhanh, ai biết hoàng đế cùng thích khách kia đánh nhau đao quang kiếm lóe sáng, còn cứ đường theo phía sau nàng mà đến gần!


      Mẹ tôi ơi, ăn mặc bó sát thế này, sao nàng chạy nhanh được.


      Thích khách đến chỉ người, thị vệ còn có tiến vào ngay mà ở ngoài điện cùng vài tên thích khách đánh nhau, đám thích khách này tuyệt đối là thuê với giá tiền cao, đám thân thủ bất phàm ra tay ngoan tuyệt!


      Ám vệ mai phục ở Càn Nguyên điện cũng chạy ra hộ giá, Thường Hi thở phì phò, mới phù chính chính mình hoa tấn, ngẩng đầu liền thấy phía sau hoàng đế ám vệ hướng kiếm vào hoàng đế !


      Nàng bị hoảng sợ hoa dung thất sắc, nghĩ nhiều, há mồm kêu lên:“Hoàng thượng cẩn thận!” Phía sau mọi người phải cảm thấy nàng hẳn là nghĩ nhiều chạy vội đến thay hoàng đế chắn kiếm, mà thực tế, có khả năng!


      Hộ giá cho hoàng đế tất nhiên mọi người đều cướp để làm, màng đến sinh mệnh, bảo vệ hoàng đến có bị sao.


      Đối với Thường Hi có nửa điểm tự giác hộ giá, có biện pháp, nàng cũng là người được nâng niu trong vòng tay mà lý lớn lên , huống chi sau hồi lưỡi kiếm ra từng chiêu chí mệnh, thể hy sinh cái tôi tối cao mà giác ngộ.


      Nào biết đâu rằng, hoàng đế bệ hạ tránh cũng thể tránh kiếm kia, chỉ là đột nhiên túm cánh tay của nàng, hướng bản thân vung ra phía sau!


      “Phốc xuy phốc xuy phốc xuy phốc xuy” Tứ thanh liên tục vang lên.


      Ai, là cái tứ thanh gì?
      Last edited: 26/1/16
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Tóc Xù9 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Sát Tỷ Tỷ bạn check lại c1 dùm mình, có 1 khúc xíu vậy bạn ??? Chèn link convert, và link facebook, mail bạn thường dùng nữa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :