1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      SỦNG PHI ĐƯỜNG

      [​IMG]
      Tác giả: Đinh Đông Nhất

      Thể loại: Trọng sinh, sủng vô đối.

      Số chương: 116c

      Editor: Ngân Nhi

      Tiến độ: 4 - 5c/1 tuần

      Văn Án

      Lâm Tam Tư sau giấc ngủ tỉnh lại, phát ra ba chuyện quan trọng sau:

      Cha mẹ nàng đúng ra phải được sống yên ổn khi về già lại bị nhốt vào đại lao.Trưởng tỷ là sủng phi ở hậu cung, vì bị hạ độc mà mất mạng.Lâm Tam Tư mang tâm trạng chờ gả lại phải làm nha hoàn hầu hạ thái tử!

      Kiếp này, nàng thề làm tốt ba chuyện đó là:

      Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, cứu người nhà ra ~

      Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, hạnh phúc bình an đời ~

      Ôm đặt đùi của thái tử điện hạ, sinh em bé sinh em bé sinh em bé ~

      Nam chính tuấn tú phúc hắc, nữ chính ngọt ngào đáng ~

      Mục lục
      C1C2.1 .2C3C4C5C6C7C8C9C10
      C11C12C13C14C15C16C17C18C19C20
      C21C22C23C24C25C26C27C28C29C30
      C31C32C33C34C35C36.1 .2C37C38C39C40
      C41C42C43C44C45C46C47C48C49C50
      C51C52C53C54C55C56C57C58C59C60
      C61.1 .2C62C63.1 .2C64C65C66C67C68C69C70
      C71C72C73C74C75C76C77C78C79C80
      C81C82C83C84C85C86C87C88C89C90
      C91C92C93C94C95C96C97C98C99C100
      C101C102C103C104C105C106C107C108
      C109C110C111C112C113C114C115C116


      EBOOK
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 26/2/17

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      SỦNG PHI ĐƯỜNG

      Chương 1: Mới gặp
      Edit:
      Beta: Ngân Nhi

      Nam Dạ quốc, tiết trời vào mùa hạ oi bức.Tại phòng y phục của Ninh Vương phủ.

      “Đại nương, người xem Tam Tư bị làm sao vậy? Từ sáng đến giờ thấy câu nào.”

      Tô Ngân Tú bê chậu quần áo vào phòng, thấy Lâm Tam Tư vẫn nằm ở giường khỏi cau mày, ở phòng y phục có hai mươi mấy người, nàng chơi thân nhất với Lâm Tam Tư, cho nên nàng cảm thấy rất khó hiểu với khác thường này của Lâm Tam Tư.

      Người được gọi đại nương chính là Tào nương làm việc trong Ninh Vương phủ, phụ trách trông nom phòng y phục. là trông nom, nhưng thực chất là giám sát.Các nương trong phòng này, có nửa là được mua về với giá rẻ, còn lại là những nữ quyến của tội thần, vì phải chịu tội chung với người nhà nên mới phải đến đây, vì đề phòng các nàng trốn thoát, nên phủ cố ý phân công Tào nương tới giám sát.

      Tào nương đưa mắt nhìn Lâm Tam Tư nằm ngay đơ giường, : “Sáng sớm Lưu công công phải là muốn tuyển chọn vài người trong các ngươi để tới phía đông làm việc sao? Chắc Tam Tư suy nghĩ đến chuyện này.”

      “Phía đông?”

      Tô Ngân Tú đặt cái chậu xuống đất, xoa tay chậc lưỡi : “Chuyện đó có gì mà cần suy nghĩ chứ! Cái vị sống ở phía đông kia cũng bị nhốt hai năm rồi, biết là có bị ngốc hay , lúc này nghe còn bị bệnh, ngay cả nhũ nương của cũng chăm sóc được, ai mà tình nguyện đến đó chứ? Với lại người kia có tiếng là lãnh khốc, giết người chớp mắt, nếu có khác nào chịu chết đâu!”

      “Ai mà nghĩ như thế chứ!” Tào nương theo thói quen cầm chiếc khăn màu xám nhàng phủi phủi ống tay áo, bộ quần áo màu tím than mặc nhiều năm sớm mất đẹp đẽ như ban đầu!

      Quản lý phòng y phục vốn giàu có, mà cũng có lí do để kiếm bạc, các nương vào đây, là nhà nghèo quá phải bán mình, hai là người nhà của tội thần, tiền của đều bị đoạt hết, vậy làm gì có gì để cho bà kiếm đây?

      Nhưng ngờ Lâm Tam Tư và Tô Ngân Tú lại có chút bạc nhét vào trong túi của bà, nên đương nhiên bà đối xử với hai nàng khác hẳn so với những người khác.

      Lâm Tam Tư nằm giường hơn nửa ngày mà bà cũng chỉ trích lấy câu!

      Tào nương cất khăn tay , mắt khẽ liếc nhìn Lâm Tam Tư. Bà biết Tam Tư tính toán cái gì, nhưng thực lòng bà muốn Tam Tư , bởi vì nếu thế mất trong hai khoản tiền rồi.Bà muốn trước khi ra phủ tích được chút bạc, với cả ra bà rất mến nha đầu Tam Tư kia! Tào nương thở dài, sâu xa :"Con người ấy à, có thể chăm lo cho bản thân là tốt lắm rồi, nào có tâm tư đâu mà quan tâm đến người khác chứ!”

      Lâm Tam Tư hai mắt vô hồn có sức sống nằm giường, Tô Ngân Tú cùng Tào nương chuyện, từng lời đứt quãng truyền vào tai nàng.

      Quả thực nàng cảm thấy khóc ra nước mắt, dùng sức nhéo vài cái vào đùi, cảm giác đau đớn chân cho nàng biết rằng toàn bộ chuyện này đều là ! phải nằm mơ!

      Kiếp trước nàng là nữ nhi của Lâm phủ, cha mẹ thương chiều chuộng nàng vô cùng, ca ca và tỷ tỷ cũng che chở nàng như bảo vật.

      Sau này tỷ tỷ vào cung, ca ca gia nhập quân doanh.Cuối cùng, biết vì sao mà tỷ tỷ lại tự sát, ca ca sung quân nơi biên cương, cha mẹ bị bắt vào đại lao, nàng cũng bị điều đến Ninh vương phủ làm nha hoàn!


      ngờ rằng, kiếp trước xuyên đến đây, bây giờ trời xui đất khiến thế nào mà nàng lại lần nữa được sống trong thân thể của Lâm Tam Tư, trở lại khoảng thời gian từ khi nàng mới bắt đầu ở trong phòng y phục!


      Lâm Tam Tư quả là dở khóc dở cười!


      Trong đầu đều là hình ảnh đệ đệ Tuyên Nhi phát sốt nằm trong lòng nàng, tháng trôi qua kể từ khi nàng bị đưa tới đây làm nha hoàn, Tuyên Nhi và cha mẹ bị giam ở đại lao, biết bây giờ bọn họ thế nào rồi?


      “Hoàng đế chiếu viết, thái tử Hoắc Dực vì có tội nên bị giam cầm trong phủ, có bệnh nặng, đặc biệt cầu người là nữ nhi của tội thần vào phủ hầu hạ thái tử!”


      Từng lời thái giám truyền vào tai Lâm Tam Tư, nàng ngồi bật dậy giường, bình tĩnh nhìn Tào nương, : “Đại nương, phiền người giúp ta với Lưu công công, rằng ta nguyện ý hầu hạ thái tử điện hạ.”


      Tào nương bất đắc dĩ thở dài, dù bà có muốn cũng thể ngăn cản được. “Ngươi nghĩ kĩ chưa? Đó phải là nơi người bình thường có thể sống được đâu!”


      Lâm Tam Tư mím chặt môi, ánh mắt kiên định đáp: “Đại nương, ta nghĩ kĩ rồi.”


      Tô Ngân Tú tới bên giường, giơ tay sờ trán Lâm Tam Tư, lo lắng : “Tam Tư, có phải ngươi ngủ nhiều quá nên hồ đồ rồi , tỷ muội chúng ta sống ở đây tốt hay sao? Có Tào đại nương chăm lo cho chúng ta, cần quan tâm chuyện ăn uống, ngươi còn muốn tới đó làm gì!Chẳng lẽ ngươi biết thái tử điện hạ sao? …”


      “Ta biết.” Lâm Tam Tư cắt lời Tô Ngân Tú, : “Ngân Tú, ta hề hồ đồ.”


      Sở dĩ Lâm Tam Tư đưa ra quyết định này là có hai nguyên nhân, thứ nhất là để cứu được đệ đệ Tuyên Nhi, thứ hai, nàng nhớ khi mình sống ở Ninh vương phủ năm Ninh vương lập mưu tạo phản, kết cục cũng phải chịu thất bại như thái tử năm đó, nhưng ta thảm hơn thái tử nhiều, hoàng thượng hề nể tình máu mủ chút nào mà muốn chém giết luôn! Về phần cuối cùng ai giành thắng lợi nàng chưa kịp biết, vì đường cùng đám nha hoàn nô tài chạy trốn nàng mất mạng do xe ngựa đâm vào vách đá, lúc tỉnh dậy phát mình lại quay trở lại nơi này rồi!


      Mà thời gian là năm trước, khi nàng mới vừa vào Ninh vương phủ.


      Nếu Ninh vương cuối cùng phải mất mạng, vậy nàng nên rời khỏi đây sớm, người thắng cuộc bất luận là Lương vương hay thái tử vẫn còn hơn là theo Ninh vương! Bởi vì bất luận nàng chọn người nào họ cũng nắm giữ 50% khả năng giúp nàng có thể cứu được người nhà! Nàng là người thân của tội thần, có bất kì chỗ dựa nào, nên chắc chắn thể vào Lương vương phủ được, lúc này tới phủ thái tử là con đường duy nhất, chưa đến việc có thể cứu được Tuyên Nhi, mà tương lai nếu thái tử có thể xưng bá thiên hạ, nhất định nể tình nàng trong lúc khó khăn chăm sóc mà bảo vệ cả nhà của nàng được bình an!


      Chuyện này trở thành lẽ sống của nàng, tuy sau khi xuyên nàng được sống trong cảnh giàu có ấm no, nhưng chỉ qua hai tháng ngắn ngủi là nàng nhìn thấu được hết lạnh lẽo và ấm áp của nhân gian, những kẻ thường ngày tới nịnh bợ cha nàng, giờ phút này có ai nguyện ý ra tay giúp đỡ? Thậm chí còn có kẻ lợi dụng lúc này mà bỏ đá xuống giếng, hận thể khiến cả nhà nàng cả đời vực dậy nổi! Bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào chính mình, tuyệt đối thể tin tưởng bất kì ai hết.


      “Ngân Tú, ta biết trong người ngươi vẫn còn chút bạc, sau khi ta , ngươi nhớ đừng tiêu bạc phung phí nữa nhé!” Cho dù tình cảm của hai người có tốt đẹp có những việc nàng vẫn nên cho Ngân Tú biết, thấy Tào nương chú ý, nàng giọng : “Ngươi nhớ phải giữ bạc lại, dùng nó để rời khỏi Ninh vương phủ, tìm người đáng tin để gả, bình an sống đời.”


      Tô Ngân Tú nghe Lâm Tam Tư , muốn hỏi lại thấy Tào nương tới, liền sang chuyện khác: “Tam Tư, nếu ngươi rồi sau này ta thể gặp ngươi nữa có đúng ?”


      Hai người sống cùng nhau thời gian ngắn, bây giờ bất chợt phải chia tay, đúng là có phần nỡ.Lâm Tam Tư trong lòng buồn bã, an ủi: “Ta hầu hạ thái tử chứ phải vào đại lao, sau này vẫn có cơ hội gặp nhau mà.”


      Thông báo vào phủ rất nhanh được truyền xuống, còn nhanh và đơn giản hơn cả tưởng tượng, Lâm Tam Tư chỉ kịp gấp hai bộ xiêm y, sau đó lập tức bị đưa lên xe ngựa rồi tới phủ thái tử, cuối cùng bị người ta xô mạnh vào, tiếng đóng cổng mạnh mẽ vang lên từ phía sau.

      Nhìn bụi cỏ cùng bức tường cao, mái ngói đỏ là bầu trời bao la, Lâm Tam Tư biết, nơi này chính là nơi mà nàng tiếp tục sống, có thể là năm, cũng có thể là lâu hơn thế.


      Nghĩ đến việc phải sống cùng vị thái tử Hoắc Dực tay dính đầy máu tươi, lãnh khốc vô tình, Lâm Tam Tư sợ đến run cả người.


      Tới đón Lâm Tam Tư là nhũ mẫu của thái tử, bà lão mắt mù, sau khi thái tử bị giam ở đây, nơi này chỉ có và bà sống nương tựa lẫn nhau.


      “Bà bà.”


      Lâm Tam Tư biết bà phải bị mù bẩm sinh, mà vì sau khi Hoắc Dực bị cấm túc, bà vì quá buồn mà khóc lóc suốt ngày, cuối cùng bị mù mắt, nhưng dù mắt bà nhìn thấy, nhưng đôi tai vẫn vô cùng nhạy.


      “Tới đây!” Dung bà bà chống gậy, gõ xuống đất hai cái, cười : “ cùng ta đến gặp thái tử điện hạ.”


      “Dạ!” Lâm Tam Tư đáp lời, bước lên hai bước muốn cầm tay đỡ bà.Dung bà bà nghe tiếng bước chân, nụ cười mặt lập tức ngưng lại, hơi nắm chặt cây gậy trong tay.


      “Bà bà, để ta đỡ người.”


      Lúc nghe thấy Lâm Tam Tư , Dung bà bà lại khôi phục nụ cười như ban đầu, run rẩy đưa tay ra cho Lâm Tam Tư dắt.


      Thái tử tên là Hoắc Dực, là vị hoàng tử thứ ba, cũng là người máu lạnh vô tình nhất, hai năm trước vì mưu phản nên bị nhốt trong phủ thái tử, các nữ quyến trong phủ bị đuổi hết, chỉ để lại bà lão sáu mươi tuổi.Hoàng thượng vì nể tấm chân tình với mẫu thân nên vẫn hủy bỏ ngôi vị thái tử của .


      Tháng trước Hoắc Dực bị bệnh, nhũ mẫu lớn tuổi, thể chăm sóc tốt cho được, đúng lúc đó đại hoàng tử Lương vương là người chịu trách nhiệm cai quản đất nước, muốn thể rộng rãi tốt bụng của mình, nên cố ý hạ chỉ đến Ninh vương phủ, phân phó người đến phủ thái tử để chiếu cố .


      Lâm Tam Tư theo nhũ mẫu tới Ngọc Lâm Uyển, qua chỗ rẽ của hành lang, từ xa nàng nhìn thấy người đứng dưới tán cây ngô đồng, người ấy quay lưng về phía hai người, y phục màu trắng, vóc dáng cao lớn, từ xa có thể nhận thấy cao ngạo và lạnh lùng của .


      Dường như cảm nhận được điều gì, Hoắc Dực bỗng nghiêng người nhìn về phía hai người, ánh mắt lạnh lẽo như sông băng, thấy chút hơi ấm nào.Lâm Tam Tư vừa nhìn run, nên lời là cảm giác gì.


      “Điện hạ, Lâm nương tới.” Dung bà bà hướng mặt về phía Hoắc Dực, tuy nhìn thấy gì, nhưng nét mặt bà vẫn rất dịu dàng hiền lành, lại quay ra khách khí : “Lâm nương, đây chính là thái tử điện hạ.”


      Lâm Tam Tư nghe xong, muốn quỳ xuống lại thấy quay người chỗ khác, tiếp tục quay lưng lại với hai người, tựa như hề nhận thấy tồn tại của bọn họ.


      “Bà bà…” Lâm Tam Tư có phần lúng túng, do dự chút rồi : “Ta có phải hành lễ với thái tử điện hạ ?” Dù sao nàng cũng hạ quyết tâm bám chân thái tử điện hạ rồi, bất luận thái độ của có lạnh lùng thế nào, tính tình có quái dị đến đâu nàng cũng phải bất chấp để đạt được mục đích của mình.


      Dung bà bà xua tay: “ cần đâu, nếu có chuyện cần điện hạ gọi ngươi, thôi, bà bà dẫn ngươi đến phòng bếp.”


      “Dạ, vâng ạ.” Lâm Tam Tư cũng kiên trì nữa, lúc theo bà bà vài bước lại nhịn được mà quay đầu nhìn Hoắc Dực, bóng dáng lạnh lùng cao ngạo kia hoàn toàn trùng khớp với hình ảnh trong trí nhớ của nàng, khiến cho nàng có phần hoảng sợ.


      Lâm Tam Tư từng nhìn thấy Hoắc Dực từ rất xa, đó là khi ở pháp trường, nàng chen chúc giữa đám người vây xem, qua khe hở, nàng thấy Hoắc Dực ngồi bàn xét xử, nét mặt vô cảm, ánh mắt khí thế bức người nhìn bên dưới, khiến cho cả pháp trường lập tức yên lặng như tờ.Mặt trời chiếu lên đỉnh đầu , làm nổi bật lên ánh mắt lạnh lùng chút nhiệt độ, cổ tay nhàng giơ lên, ra hiệu xử trảm!


      thái tử điện hạ hiên ngang dũng, ai bì nổi của năm đó, giờ lại phải sống đơn ở nơi này, hiểu tại sao, Lâm Tam Tư bỗng cảm thấy rất đau xót.


      Sau khi Dung bà bà dẫn Tam Tư vòng trong phủ xong trời tối, lúc Tam Tư dìu bà về phòng, bà : “Ngày mai ta phải rồi, tối nay ngươi hầu hạ thái tử ngủ , thừa dịp ta còn ở phủ, nếu còn điều gì hiểu ngươi nhớ hỏi luôn.”
      Last edited by a moderator: 19/2/17
      minhminhanhngoc, Miley, heoconchuayeu101 others thích bài này.

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      tiếp editor ới

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Nhảy hố mới:yoyo69:, hóng chương mới.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      hong hong wa di

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :