1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sợ cưới - Tân Di Chỉ (chương 137)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Sợ cưới

      Tác giả: Tân Di Chỉ

      Convert & edit: ngocthuybachdang

      Thể loại: đại, ngôn tình, người thứ ba, hơi ngược , HE

      Độ dài: 917 trang word...

      Tốc độ: 1-2 chương /1 tuần http://***************.com/images/smilies/icon_think.gif

      Giới thiệu vắn tắt:

      Người xưa thường nếu đàn ông đáng tin , heo cũng biết leo cây!

      Tôi lại tin tưởng chồng tôi Lục Tử Minh tuyệt đối tự tìm đường chết!

      Cho đến ngày dẫn người phụ nữ về nhà , muốn bỏ ai , tôi mới bừng tỉnh đại ngộ!

      hai người bọn họ gặp nhau quá muộn , chẳng lẽ gặp tôi là xui xẻo ?

      người thứ ba thân kiều thịt quý , chẳng lẽ vợ là da dày thịt béo hả ?

      Hai người hai người nhau lòng , được thôi , chị đây mỏi mắt mong chờ... ...

      Tôi Trình Mai Tây giỏi cả văn lẫn võ , bên ngoài có thể kiếm tiền về nhà có thể làm cơm, cũng tin thể trừng trị được các người !

      Nhưng là tại sao tâm... . . . . . Lại là đau?



      Mình chủ yếu thích thể loại xuyên , cổ đại, rất ít khi chọn thể loại đại để đọc và edit nhưng khi gặp được truyện này mình quyết định quay lại truyện đại . Cảm nhận khi đọc truyện này đó là nó rất " đời ", rất "".. nó đến mức như mình thấy thấp thoáng cuộc sống của mình trong đó. phải tất cả nhưng nó phản ánh mặt trái của cuộc sống đại khi những toan tính cơm áo , gạo tiền hay để thỏa mãn những nhu cầu của bản thân mà người ta sẵn sàng vất bỏ những giá trị cơ bản của cuộc sống.


      Nước mắt mình chảy khi đọc những đoạn dằn vặt nội tâm của nhân vật chính, băn khoăn nên giữ hay bỏ khi ấy quyết định chọn lối thoát cho cuộc sống của mình. Cảm thấy tức giận khi người chồng bạc bẽo, gia đình chồng vô tình...


      đây là chút cảm nghĩ của mình khi đọc truyện này , các bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện vì mình đảm bảo những ai có gia đình rồi mà đọc truyện này chắc chắn khóc...​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 4/10/15
      saoxoaycô gái bạch dương thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 : công tác về sớm , phát trong nhà có phụ nữ.




      Vào buổi chiều mùa đông , tài xế Tiểu Lý của tập đoàn thương mại Nam Thiên lái chiếc xe bám đầy bụi , từ từ tiến vào khu nhà của Phó giám đốc phòng tài vụ Trình Mai Tây , nhàng dừng xe dưới lầu, mới cẩn thận đánh thức Trình Mai Tây: " Trình , đến nhà rồi , mau tỉnh lại !"




      Trình Mai Tây từ từ mở mắt, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ bởi vì đường dài bôn ba, hơi có chút loạn, nhưng vẫn che giấu được dung mạo xinh đẹp . Trình Mai Tây nhìn ngoài cửa sổ, ánh nắng chiếu qua tán lá xanh mướt bên đường làm cho mệt nhọc vất cả của mấy ngày đường nhất thời biến mất hơn phân nửa, đáng lẽ ngày mai mới xong việc nhưng hôm nay tranh thủ làm xong về sớm , cảm giác về nhà tốt.




      Công việc thành công , ở nhà ôn nhu hiền huệ , vẫn là định nghĩa hoàn hảo của Trình Mai Tây về mình . cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay , đây là món quà kỉ niệm năm năm ngày cưới mà Lục Tử Minh tặng cho , kim chỉ giờ chỉ bốn giờ chiều, thời điểm hoàn hảo.Bây giờ về nhà làm cho Lục Tử Minh bữa ăn tối thịnh soạn. Vợ chồng son giống như Trình Mai Tây và Lục Tử Minh cũng coi là xa cách thắng tân hôn , tối nay phải bồi thường cho mới được , suy nghĩ tới đây mặt Trình Mai Tây khỏi lộ ra nụ cười đầy ngọt ngào .




      Trình Mai Tây quay đầu thản nhiên cười với Tiểu Lý , mà lái xe Tiểu Lý từng thấy qua khuôn mặt lạnh lùng tàn khốc của Trình Mai Tây , tự nhiên thấy nàng cũng có lúc ôn nhu như thế, khỏi lấy làm kinh hãi .Trình Mai Tây cũng để ý tới biểu cảm của Tiểu Lý , đơn giản căn dặn Tiểu Lý trở về nhà nghỉ ngơi, mở cửa xe, lấy đống đồ tây trang mua cho Lục Tử Minh và túi lớn túi mỹ phẩm từ cốp sau ra , Tiểu Lý đóng cửa xe rồi vào nhà.




      Trình Mai Tây xách theo đồ, liền vội vàng vào cửa chính , đứng đợi thang máy hai phút, thang máy tới, Trình Mai Tây xách theo đống đồ, vất vả đưa tay ra định bấm số tầng , bên cạnh thanh nên đeo kính ăn mặc kiểu Hip Hop thấy thế liền hỏi: "Tầng mấy ?"




      Trình Mai Tây vội "Đến tầng 17 ."




      Thanh niên kia nhấn sồ tầng giúp Trình Mai Tây , giống như có điều suy nghĩ liếc Trình Mai Tây cái, Trình Mai Tây lễ phép hướng về phía thanh nam gật đầu cái, thanh niên kia cũng cười cười, liền lại nghịch điện thoại trong tay .




      Đến tầng 17, Trình Mai Tây bước nhanh ra thang máy, hơn tuần lễ có về nhà, sớm đến giây đồng hồ cũng là tốt . Trình Mai Tây lấy chìa khóa từ trong túi xách ra mở cửa, lúc mở cửa lại phát kỳ quái , cửa có khóa trái . Trình Mai Tây cảm thấy rất kỳ quái, vào trong nhà , phát nơi bậc cửa lại có đôi giầy thể thao của nữ . Trình Mai Tây trong lòng lộp bộp , trong nháy mắt cảm thấy có dự cảm xấu .




      Trình Mai Tây cảm thấy máu xông lên não , tên khốn Lục Tử Minh, lá gan cũng quá lớn, mình mới mấy ngày, lại dẫn về nhà , ném đống đồ tới ghế sa lon, Trình Mai Tây để ý tới đổi giày, vọt vào phòng khách liền kêu to: "Lục Tử Minh, ra đây cho tôi !"




      Trình Mai Tây lớn tiếng kêu mà có kêu được Lục Tử Minh, ngược lại lại gọi ra mảnh mai , tóc dài, mắt to , nhìn dáng dấp, giống như ngủ .




      Trình Mai Tây đầu tiên là ngây ngẩn cả người, tiếp theo liền cả giận: " là ai, tại sao lại ở trong nhà tôi ? Ai cho tới? Lục Tử Minh chết nơi nào?"




      đứng ở trước mặt Trình Mai Tây , ngước mắt nhìn Trình Mai Tây: " Em tên là Cốc Thư Tuyết, em là học sinh của thầy Lục . Em bị bệnh, có ai chăm , thầy Lục bảo em đến ở tạm nhà thầy hai ngày . Thầy Lục đến trường , bảo em ở nhà nghỉ ngơi."





      Lục Tử Minh này , làm người trung thực, cho tới bây giờ vẫn là bộ dạng khiêm tốn . Bởi vì học sinh ngã bệnh nên mang về nhà, Trình Mai Tây dùng đầu ngón chân nghĩ , cũng biết đây là gạt người.





      Trình Mai Tây nghĩ lại, nếu là Lục Tử Minh để cho bé này ở trong nhà . Mình có hỏi này , cũng hỏi ra thứ gì . bằng hỏi Lục Tử Minh nghe thế nào, bỏ giày cao gót, lấy điện thoại di động ra liền gọi điện cho Lục Tử Minh .





      Điện thoại vừa thông suốt, giọng ôn nhu của Lục Tử Minh liền truyền tới: "Macy, rất nhớ em, ngày mai em về hả ?"





      Trình Mai Tây tâm tư vòng vo với Lục Tử Minh , cắt đứt lời của , húc đầu liền hỏi: " tinh dấu ở nhà là ai thế hả ?"





      Giọng Lục Tử Minh lộ ra sợ hãi: " Em về ? phải em bảo ngày mai mới về sao ? Thế nào về cũng gọi điện thoại tiếng , báo cho để đón em ?"





      Trình Mai Tây cười lạnh: " Nếu mai tôi mới về , rồi lại gọi điện báo trước cho làm sao có thể gặp được tinh mà giấu hả ?"





      Lục Tử Minh luôn miệng vội gọi: "Macy, Macy, em đừng vội , đừng làm gì ấy , đợi về giải thích ràng cho em . Macy, em đừng tắt máy , em hãy nghe !"





      Trình Mai Tây : " lập tức cút về đây cho tôi !" xong đợi Lục Tử Minh trả lời, liền tắt điện thoại.




      Trình Mai Tây liếc mắt nhìn Cốc Thư Tuyết cái , liền đem đồ vật cầm vào phòng ngủ.

      Chương 2 : Cần người chăm sóc




      Lục Tử Minh buông giáo án trong tay ra , vội vã tắt máy vi tính, buổi chiều còn có giờ lên lớp . Nhưng vào lúc này để ý tới , với lớp trưởng để cho học sinh tự học, cầm chìa khóa bàn lên liền chạy như bay xuống lầu.




      Vọt vào bãi đỗ xe , Lục Tử Minh lái chiếc xe BMW Z4, quẹo cua quá nhanh quệt vào vách tường . Nếu như bình thường, Lục Tử Minh nhất định phải xuống xe xem chút nhưng vào lúc này, biết hai người người phụ nữ ở nhà như thế nào . Lục Tử Minh bất chấp, lái xe rất nhanh còn vượt qua cả đèn đỏ .




      40 phút sau, Lục Tử Minh dừng ở lầu dưới . mở cửa xe lao ra, mặt rịn mồ hôi , lấy khăn giấy lau lung tung mấy cái, liền vọt tới cửa thang máy, càng nhanh thang máy càng đến, đợi vài phút mà dài giống như thế kỷ vậy.




      Thang máy vừa đến, Lục Tử Minh vừa sải bước vào thang máy, đụng luôn người trẻ tuổi từ bên trong ra . Lục Tử Minh vừa xin lỗi, vừa nhấn tầng lầu lên .



      tới tầng 17, Lục Tử Minh lao ra liền nhấn chuông cửa, mở cửa là Cốc Thư Tuyết, Lục Tử Minh thấp giọng hỏi: " Em có với ấy em là ai ?"



      Cốc Thư Tuyết thấp giọng : " Em với chị ấy em là học sinh của . Bởi vì bị bệnh ai chăm sóc , bảo em về nhà ở hai ngày ."




      Lục Tử Minh hỏi Trình Mai Tây ở đâu? Cốc Thư Tuyết chỉ xuống phòng tắm, Lục Tử Minh nhàng tới trước cửa phòng tắm , ôn nhu hỏi: "Macy, em tắm xong chưa ? Có cần lấy khăn tắm cho ?"




      Trình Mai Tây lạnh giọng trả lời: " cần, tôi lấy rồi."




      Lục Tử Minh thấy Trình Mai Tây muốn để ý đến , liền tới phòng khách ngồi vào ghế sa lon. Cốc Thư Tuyết rót chén nước đưa cho Lục Tử Minh rồi ngồi sát vào . Lục Tử Minh liếc mắt vào cửa phòng tắm, đoán chừng Trình Mai Tây sớm ra , nhận lấy nước uống ngụm rồi dặn dò Cốc Thư Tuyết: " Em nhớ được với Trình Mai Tây rằng em có thai . Nếu ấy hỏi, em em bị đau dạ dày cần điều trị ."



      Cốc Thư Tuyết khéo léo gật đầu: " Vâng , em , em em bị đau dạ dày ."




      Lục Tử Minh đưa tay vuốt tóc Cốc Thư Tuyết : "Ừ, nghe lời, em hãy với chị Macy là
      em bị đau dạ dày có ai chăm sóc . ấy là người tốt , cho em ở lại ."




      Cốc Thư Tuyết nhớ tới bộ dạng sư tử hống vừa rồi của Trình Mai Tây , liền có chút hoài nghi, nhưng mặt vẫn làm ra vẻ gì nghe nấy .




      Nghe được tiếng vang từ cửa phòng tắm , hai người vội vàng tách ra, Lục Tử Minh vội vàng đứng dậy nghênh đón, tìm máy sấy tóc giúp Trình Mai Tây sấy khô . Trình Mai Tây để cho Lục Tử Minh sấy , Lục Tử Minh kiên trì, Trình Mai tây liền mặc kệ . Cốc Thư Tuyết ngồi mình ghế salon ngoài phòng khách , trong lòng rất thoải mái, bất đắc dĩ thể lộ ra khó chịu , chỉ đành phải nghiến răng kèn kẹt .



      Trình Mai Tây sau đó liền đến phòng ngủ thay quần áo, Lục Tử Minh lại vào phòng ngủ, vừa vào phòng ngủ, Lục Tử Minh liền ôm lấy Trình Mai Tây, thuận tay cởi khăn tắm ra . tay liền nắm Trình Mai Tây, Trình Mai Tây dùng sức đẩy Lục Tử Minh nhưng Lục Tử Minh khí lực quá lớn, Trình Mai Tây còn cách nào liền mặc cho Lục Tử Minh cuồng hôn người mình .




      Phụ nữ tầm tuổi này giống như Trình Mai Tây , thân thể giống như đào chín , hơn tuần lễ bên ngoài, nội tâm cùng thân thể sớm đói khát. Lục Tử Minh chỉ hơi vuốt ve, Trình Mai Tây cả người liền mềm nhũn nhưng bên ngoài còn có tinh ngồi chờ . Trình Mai Tây cho dù có ham muốn , cũng hồ đồ vào lúc này .




      Trình Mai Tây lạnh lùng : "Biểu diễn xong chưa ? là đói khát tới mức độ vậy cơ à ?"



      Lục Tử Minh vốn cũng là ba phần chân tình, bảy phần biểu diễn, nghe Trình Mai Tây liền dừng lại , buông Trình Mai Tây ra để cho thay quần áo.

      Chương 3 : Sinh lòng nghi ngờ




      Thay quần áo xong, Trình Mai Tây ngồi xuống mép giường , Lục Tử Minh vội vàng để tay vòng lên vai Trình Mai Tây , ngồi xuống cạnh : " ấy là học sinh của khoa , ngày đó đau dạ dày bị té xỉu, bác sĩ thân thể cần phải điều trị , mà ở trong ký túc xá có ai chăm sóc , cho nên bảo ấy đến ở tạm hai ngày ."




      Trình Mai Tây : "Kỳ quái, nữ sinh ngã bệnh, đến nhà thầy giáo ở vài ngày? Sao tới nhà giáo mà ở ?"




      Lục Tử Minh cẩn thận trả lời : " Bên là viện Vật Lý ,làm gì có giáo , em cũng phải biết?"




      Trình Mai Tây cười lạnh tiếng: "Cũng phải , học viện các có giáo viên nữ , mà học sinh nữ lại ít, khó được có người thùy mị xinh đẹp như vậy , cũng coi làm bảo bối, bị bệnh cái là mang về trong nhà ở . Tôi tin hai người có gì. Nếu như có gì, tại sao ấy tới nhà người khác ở mà lại đến nhà của ở?"




      Lục Tử Minh : " là người như thế nào, em còn tin sao ?! có gì, thấy ấy bị bệnh có người chăm sóc , nghĩ vợ là người hiền lành tốt bụng , nhất định đồng ý làm như thế . Vợ của những thầy giáo khác cũng có hiền lành như em đâu !"




      Trình Mai Tây cười lạnh tiếng: "Tôi phải là hiền lành , mà là coi tôi là kẻ ngu. Tôi mới công tác mấy ngày, dẫn người khác về nhà . Nếu tôi năm chắc còn dẫn cả con riêng về nữa !"




      Lục Tử Minh cười cười : " Làm gì có chuyện đó , ấy là học sinh của , hai hai ngày trước ở trường học té xỉu. Học sinh đưa ấy đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra là viêm dạ dày cấp tính , mấu chốt là phải điều trị , mà ở trong ký túc xá cũng cách nào mà điều trị . thấy nhà mình còn phòng cho khách , có thể ở thoải mái hơn chút , chờ thân thể của ấy khôi phục chút , bảo ấy về ký túc xá ."




      Trình Mai Tây chất vấn: "Nếu là như vậy, vì sao với tôi qua điện thoại ?"




      Lục Tử Minh cầu khẩn nhiều lần: " Vợ , sao có thể qua điện thoại được , tính em nóng nảy, làm sao dám . Nếu với em , em còn lập tức làm ầm lên sao ?! định lúc đón em về luôn , ai mà biết em về sớm như vậy . Chẳng phải chưa kịp cho em sao!"




      Trình Mai Tây nửa tin nửa ngờ: "Hai người , có chuyện gì?




      Lục Tử Minh gật đầu liên tục: " có chuyện gì, quan hệ đơn thuần giữa thầy giáo và học sinh , chỉ vợ mà thôi , trong lòng mình em là đủ rồi, làm sao có thể chấp nhận những người khác nữa !"




      Trình Mai Tây nghe Lục Tử Minh kiên quyết, suy nghĩ chút mình mà có hỏi nữa cũng chưa chắc có thể hỏi ra cái gì tình, giọng liền hơi hòa hoãn: " ấy còn ở đây bao lâu ?"




      Lục Tử Minh bận rộn đáp: "Ở khoảng bốn năm ngày, bởi vì sắp đến kì thi , thi xong , ấy nghỉ về nhà , cũng chừng mười ngày ! Vợ , em đại nhân đại lượng, đồng ý . Nếu em đồng ý mà đuổi ấy , có vẻ em tốt , em chừa cho chút mặt mũi !"




      Trình Mai Tây liếc Lục Tử Minh cái: " đừng rót mật vào tai tôi , đừng có giở trò sau lưng tôi . Tôi mà bắt được hai người , tuyệt đối để yên đâu !"




      Lục Tử Minh gật đầu như giã tỏi: " Vợ vạn tuế vạn vạn tuế, em cứ yên tâm , em , tuyệt đối tuân chỉ!"




      xong liền ôm lấy Trình Mai Tây cuồng nhiệt , Trình Mai Tây băn khoăn trong nhà còn có người ngoài, nhưng ngăn cản hồi , cuối cùng cũng có ngăn cản được Lục Tử Minh tiến công. Lục Tử Minh quen thuộc hết những vị trí nhạy cảm thân thể của , mà mỗi tấc da thịt của Trình Mai Tây cũng nhiệt liệt hưởng ứng đụng chạm của Lục Tử Minh , tay đụng đến chỗ nào , như đổ thêm lửa , Trình Mai Tây tạm thời yên tâm bỏ qua hết tất cả hoài nghi để đắm chìm trong cuộc .

      Chương 4 : Giống như người ngoài




      Kích tình qua, hai người cùng ngủ. Trình Mai Tây tỉnh dậy, ngoài cửa sổ sắc trời tối, Lục Tử Minh vẫn còn trong mộng . Trình Mai Tây nhìn Lục Tử Minh nằm bên cạnh , người vẫn là người cũ nhưng Trình Mai Tây đột nhiên cảm thấy người quen trở nên có chút xa lạ. Trình Mai Tây lắc đầu cái, muốn thuyết phục mình tin tưởng Lục Tử Minh , nhưng trong lòng vẫn có chút bất an.




      Trình Mai Tây mặc quần áo, Lục Tử Minh tỉnh lại: "Macy, sao em ngủ nữa ?"




      Trình Mai Tây : " Bây giờ tôi phải dậy nấu cơm, phải học sinh xinh đẹp của cần điều trị thân thể sao !"




      Lục Tử Minh nghe Trình Mai Tây , hơi có áy náy: "Macy, vất vả em !"




      Nghe lời của Lục Tử Minh , Trình Mai Tây có cảm giác ngoài ý muốn. Trong ngày thường Lục Tử Minh luôn là bộ dạng cung kính lễ phép nhưng là, vì người ngoài mà Lục Tử Minh xin lỗi với mình . Giống như quan hệ của Cốc Thư Tuyết và Lục Tử Minh cũng có vẻ càng gần chút .




      Trình Mai Tây ra phòng ngủ, thấy Cốc Thư Tuyết vẫn còn ngồi ghế sa lon , Trình Mai Tây thầm nghĩ, chẳng lẽ mới vừa rồi hai người hoan ái cũng bị tinh này nghe . Chẳng qua suy nghĩ để cho ta nghe cũng tốt, cũng tiện quan sát phản ứng của ta , từ đó có thể phán đoán mức độ quan hệ với Lục Tử Minh .




      Trình Mai Tây miễn cưỡng nặn ra nụ cười: " Chị lớn hơn em , chị gọi em là bé Tuyết , tối nay em muốn ăn gì ?"




      Cốc Thư Tuyết mặt mỉm cười : " Chị Macy , em nghe thầy Lục chị nấu ăn rất ngon , em ăn gì cũng được !"




      Trình Mai Tây gật đầu: " Hôm nay về vội nên cũng mua thức ăn , chị nấu cháo gà cho e vậy . Dạ dày em tốt, ăn cháo nuôi dạ dày ."




      Cốc Thư Tuyết tiến lên ôm lấy cánh tay Trình Mai Tây : " Chị Macy , cám ơn chị quan tâm em . Chị rất giống chị em ."




      Trình Mai Tây cảm giác nửa thân thể bị Cốc Thư Tuyết ôm lấy có chút cứng ngắc, ngừng cái chớp mắt, liền rút tay ra khỏi tay Cốc Thư Tuyết , xoay người vào phòng bếp.




      Trong tủ lạnh có rất nhiều hoa quả mới , khác với trước đây khi Trình Mai Tây công tác về thường rỗng tuếch . Trình Mai Tây trong lòng trầm xuống, xem ra Lục Tử Minh là lòng chiếu cố Cốc Thư Tuyết, người lấy chồng giống nhau, ở nhà mình đều là mình toàn tâm toàn ý chiếu cố Lục Tử Minh, mà đổi với Cốc Thư Tuyết, Lục Tử Minh lại hết lòng chiếu cố.




      Trình Mai Tây tâm tư nguyên bản bị Lục Tử Minh dụ dỗ cho yên lòng chút , nay lại rối loạn lên, tức giận cũng chút được vào đâu , dùng nối cơm điện hầm cháo gà , lại xào rau . Sau đó liền gọi Lục Tử Minh cùng Cốc Thư Tuyết ra ăn cơm, hai người trước sau đến phòng ăn.




      mặt Trình Mai Tây còn nụ cười , trong lúc ăn cơm lời, Lục Tử Minh cầm cái muỗng lên múc cháo cho hai người , Trình Mai Tây né tránh , bảo hôm nay ngồi xe lâu , hơi mệt muốn ăn canh . Lục Tử Minh cũng nhiều lời, thuận thế đem cháo múc vào trong bát của Cốc Thư Tuyết , Cốc Thư Tuyết bận rộn khách khí : " Cám ơn thầy Lục , thầy cũng ăn nhiều chút !"




      Trong lòng Trình Mai Tây đối với hai người có nghi ngờ, lại để ý hai người chuyện cảm thấy giống như diễn , nhưng nếu hai người chỉ lấy thầy trò tương xứng, Trình Mai Tây cũng có gì để , cúi đầu ăn nửa bát cơm, no rồi, đứng dậy phòng khách.




      Còn lại hai người có ăn bao nhiêu liền buông bát , Cốc Thư Tuyết cướp rửa chén, Lục Tử Minh liền hô em là khách, mau nghỉ ngơi, liền tự mình rửa bát . Trình Mai Tây thân thể mệt mỏi, liền mặc cho Lục Tử Minh .




      Cốc Thư Tuyết đứng dậy pha trà hoa cúc , hai tay đưa cho Trình Mai Tây, Trình Mai Tây nhận lấy, có loại cảm giác kỳ quái, ràng là nhà mình, mà Cốc Thư Tuyết lại giống như chủ nhà , mà bản thân mình lại giống như là khách.




      Trình Mai Tây nhìn mấy đóa hoa chìm chìm nổi nổi trong nước , có loại cảm giác quái dị . Căn phòng này , là Lục Tử Minh dùng hết tiền gửi ngân hàng và tiền thưởng của mình để mua , Trình Mai Tây coi chừng căn nhà này như coi chừng mạng sống của mình , chưa từng để cho người khác tới đây ở qua . Hôm nay này lại giống như chủ nhà vào ở còn mình lại giống như người ngoài , Trình Mai Tây như nghẹn ở cổ họng, ra được cực kì khó chịu.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5 : ấy

      Lục Tử Minh rửa bát xong cũng ra phòng khách ngồi xuống, ba người ngồi ở ghế sa lon , cùng nhau xem chương trình hài của Chu Lập Ba ( danh hài nổi tiếng của Trung Quốc ). Hai người cười rũ rượi, chỉ có Lục Tử Minh mình im lặng , đến mười giờ rưỡi, Trình Mai Tây đứng dậy vào phòng ngủ , Lục Tử Minh cũng vội vàng vào theo.

      Ban ngày kiệt sức, đến buổi tối, hai người liền cởi quần áo rồi lên giường ngủ, Lục Tử Minh hỏi chuyện công tác của Trình Mai Tây lần này . Trình Mai Tây vốn có rất nhiều chuyện muốn với Lục Tử Minh nhưng vào lúc này lại cảm thấy gì cũng thích hợp, liền thản nhiên đáp lại câu : " có gì ." Lục Tử Minh cũng hỏi nữa, chỉ lật người ngủ, đến năm phút ngủ .

      Trình Mai Tây tâm nặng nề, nằm trằn trọc trở mình giường , lâu thể ngủ, chuyện Cốc Thư Tuyết ở nhờ , Lục Tử Minh đường đường chính chính , nhưng nữ sinh viên còn trẻ lại đẹp như vậy , cảm giác chuyện đơn giản như vẻ bề ngoài . Nhưng Lục Tử Minh kiên quyết thừa nhận, Trình Mai Tây lại chưa bắt được quả tang cũng tốt nhiều lời, Trình Mai Tây thể làm gì khác hơn là giả vờ tin, nhưng trong lòng vẫn có hàng trăm dấu hỏi .

      Lục Tử Minh ngủ ngáy làm cho Trình Mai Tây tâm phiền ý loạn, càng thể ngủ, đứng dậy mặc quần áo vào ra ban công, mở cửa sổ ra, hô hấp khí lạnh bên ngoài , cảm thấy phiền não trong lòng từ từ chút, liền đóng cửa sổ vào phòng ngủ.

      Lục Tử Minh thấy Trình Mai Tây đứng dậy ra ngoài, liền ngừng ngáy, mở mắt nhìn trần nhà, có chút nóng nảy nghĩ ngợi, đại não nhanh chóng tính toán, đột nhiên nghe tiếng Trình Mai Tây đẩy cửa vào , Lục Tử Minh nhanh chóng nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

      Trình Mai Tây cởi quần áo ra nằm xuống bên cạnh Lục Tử Minh , Lục Tử Minh giống như mới vừa bị thức tỉnh, hỏi Trình Mai Tây tại sao còn chưa ngủ, Trình Mai Tây mình vệ sinh, Lục Tử Minh đưa tay nắm lấy tay Trình Mai Tây , mau ngủ , ngày mai còn phải làm. Trình Mai Tây cắn chặt hàm răng kìm nén xúc động muốn hất tay ra , bình tĩnh ngủ . Hai người ngã đầu liền ngủ.

      Sáng sớm, Trình Mai Tây làm xong bữa sáng mới gọi Lục Tử Minh và Cốc Thư Tuyết rời giường, Cốc Thư Tuyết luông miệng khen ngon, còn Lục Tử Minh luôn miệng phụ họa: " phải thầy với em là chị Macy nấu nướng rất giỏi sao?"

      Cốc Thư Tuyết quay đầu làm nũng với Trình Mai Tây : " Chị Macy , chị nấu ngon thế , em chưa từng ăn món điểm tâm nào ngon như vậy !"

      Trình Mai Tây nhìn khuôn mặt ngây thơ tràn đầy tươi cười của Cốc Thư Tuyết , giống như có tâm cơ và mưu gì , trong nháy mắt Trình Mai Tây gần như tin tưởng trước mặt mình người vô tư trong sáng , đơn thuần tốt đẹp . Có lẽ Lục Tử Minh chẳng qua coi ấy như là em mình mà thôi , Trình Mai Tây cũng có chút hoài nghi có phải bản thân suy nghĩ quá nhiều rồi hay .

      Thay quần áo xong , Trình Mai Tây cầm túi xách của mình và túi công văn của Lục Tử Minh , đứng ở cửa chờ cùng làm . Lục Tử Minh thay xong giày cầm chìa khóa xe , hai người muốn ra cửa chợt thấy Cốc Thư Tuyết cầm vali quần áo của mình kéo ra ngoài lời từ biệt: " Chị Macy , chị tốt, giống như chị ruột của em vậy . Em xin lỗi vì gây phiền toái cho chị !"

      Trình Mai Tây có chút ngoài ý muốn: " bằng ở hai ngày nữa , chờ đến lúc nghỉ đông hãy . phải là em bị đau dạ dày sao ? Còn phải ở lại điều trị thêm hai ngày sao !"

      Cốc Thư Tuyết lắc đầu cái: "Cám ơn chị , em tốt hơn nhiều, em nên về ký túc xá ở . Em hạn chế ăn cay , uống nhiều canh ăn nhiều cháo là được."

      Thấy Cốc Thư Tuyết phải , Lục Tử Minh đưa tay đẩy mắt kính cái : " Thân thể em vẫn chưa hoàn toàn khôi phục , ở thêm vài ngày nữa hãy !"

      Cốc Thư Tuyết cúi đầu nhìn Lục Tử Minh: " Thầy Lục , em gây nhiều phiền toái cho thầy . Em tốt hơn nhiều, em vẫn là trở về ký túc xá ở."

      Lục Tử Minh hỏi Cốc Thư Tuyết: " Em xách theo vali nặng như vậy sao có thể về trường học được ?"

      Cốc Thư Tuyết giương mắt nhìn về phía Lục Tử Minh: " sao ạ , em xe buýt về là được, chỉ hai chuyến là đến trường ."

      Trình Mai Tây nhíu mày, quay đầu đối với Lục Tử Minh : " Hôm nay em phải ngân hàng . chở ấy , em tự lái xe mình ."

      Thấy Trình Mai Tây mở miệng, Lục Tử Minh vội vươn tay cầm lấy vali của Cốc Thư Tuyết : " Vậy em lên xe thầy , thầy đưa em về trường học."

      Trình Mai Tây chờ Lục Tử Minh cùng Cốc Thư Tuyết ra ngoài, quay đầu lại vào phòng khách dọn dẹp, căn phòng này vốn là chuẩn bị cho cha mẹ hai bên tới ở . Ai ngờ cha mẹ có ở lại, lại làm cho Cốc Thư Tuyết trước ở . Trình Mai Tây trong lòng có chút thoải mái, liền đem đồ dùng Cốc Thư Tuyết dùng qua đổi lại rồi ném vào máy giặt quần áo, xong xuôi mới cầm túi xách ra cửa.
      Chương 6 : Phát ngoài ý muốn

      Trình Mai Tây làm xong việc ở ngân hàng hơn mười hai giờ, ra ngoài liền tìm quán ăn để ăn cơm trưa , ăn xong nhìn đồng hồ thấy thời gian còn sớm , liền tới trung tâm thương mại gần đó . Trong lúc vô tình thấy được xe ô tô của Lục Tử Minh , nhìn đồng hồ mới gần giờ , liền vào quán cà phê đối diện ngồi xuống, ngồi tới gần hai giờ, vẫn thấy người tới lấy xe. Trình Mai Tây thể làm gì khác hơn là trả tiền rồi ra cửa gọi xe taxi đến công ty.

      Vừa đến công ty ngồi xuống, liền cắm đầu vào công việc , công tác hơn tuần , các phòng ban đều thi nhau cầm hóa đơn chứng từ đến để trình duyệt , bề bộn sứt đầu mẻ trán, cũng còn thời gian để ý chuyện khác rồi.

      Đợi đến khi xong xuôi hết mọi việc là năm giờ rưỡi chiều , lúc này Trình Mai Tây mới có thời gian gọi cho Lục Tử Minh hỏi buổi chiều có về nhà ăn cơm . Lúc Lục Tử Minh trả lời điện thoại giọng rất , giống thường ngày như là cãi nhau.Trình Mai Tây hỏi ở đâu, bảo hôm nay làm thêm bài luận văn nên về nhà ăn cơm.

      Trình Mai Tây cúp điện thoại, ánh mắt rơi vào chồng báo cáo dầy cộp bàn , gần tới cuối năm, công việc dồn đọng lại rất nhiều . Mặc dù cấp dưới cũng nhiều nhưng là mọi việc vẫn phải qua tay mình , huống chi Trình Mai Tây có cầu rất cao trong công việc , cấp dưới làm việc thường thường vào mắt nàng được , thường phải tự mình làm lại . Nếu Lục Tử Minh về nhà ăn cơm, bằng tranh thủ xử lý hết công việc trong tối nay. Nhìn Phó Giám Đốc Trình làm thêm giờ, tất cả nhân viên bộ phận tài vụ cũng tiện về trước, cũng phải ở lại làm cùng .

      Trình Mai Tây cảm giác có chút đói bụng, bả vai cũng có chút đau , ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài thấy trời tối mịt , giơ tay lên nhìn đồng hồ, qua tám giờ, mới đứng dậy tắt máy vi tính dọn dẹp sổ sách bàn .

      ra phòng làm việc, nhìn mọi người vẫn chịu khổ cắm mặt vào máy tính , Trình Mai Tây nghiêm mặt: " còn sớm, mọi người cũng về thôi!"

      Trình Mai Tây mới vừa ra cửa, Lâm Thiến đẩy mắt kính chảy xuống đến chóp mũi lên ,cười khổ với Tống Mai ngồi bàn bên cạnh : " Bà Trình này , thể lời ngon ngọt sao ? Chồng bà ấy chạy mới là lạ."

      Tống Mai chép miệng: "Ai phải đâu, biết ở nhà bà ấy có lạnh lùng khó tính như lúc làm việc nữa ? Có người phụ nữ như vậy ở nhà, chẳng khác nào có tổ tông ."

      Lâm Thiến gật đầu cái: " Chắc cũng vậy . Có người vợ như thế , chồng bà ấy cũng khổ !"

      Tống Mai luôn miệng phụ họa: " Đúng vậy . thôi, con cọp , chúng ta cũng thôi!"

      Hai người dọn dẹp xong cái bàn, cầm túi liền ra cửa, may nhờ Trình Mai Tây cho về sớm , còn kịp bắt xe buýt chuyến cuối , trễ phút nữa chỉ còn cách taxi về nhà.

      Trình Mai Tây gọi điện thoại cho Lục Tử Minh, còn có lúc nữa mới có thể về nhà, bảo về trước . Trình Mai Tây ra cửa liền vẫy chiếc taxi, lên xe địa chỉ cho tài xế xong , liền dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần . Tài xế mấy lần muốn tán gẫu với , lại bị lạnh lùng trả lời , tài xế cũng biết ý ngậm miệng, chỉ buồn bực lái xe.

      Vào cửa đổi giày, lại vào phòng ngủ thay quần áo , Trình Mai Tây mở TV , xem qua chút tin tức , mới vào phòng bếp tìm đồ ăn . người lười phải nấu cơm, đem đồ ăn ngày hôm qua ra hâm nóng liền xong bữa.

      Cơm nước xong, mang quần áo vừa áo tắm giặt rồi mang phơi , liền vùi người ghế sa lon xem ti vi , xem xong hai tập phim truyền hình, Lục Tử Minh mới về.

      Lục Tử Minh vào cửa thấy Trình Mai Tây xem ti vi, liền chạy tới ân cần hỏi thăm Trình Mai Tây: " Em ăn cơm chưa ? Hôm nay ăn gì?"

      Trình Mai Tây ánh mắt cũng chuyển, chỉ nhìn chằm chằm TV: "Ăn rồi , ăn cơm thừa ngày hôm qua ."

      Lục Tử Minh mặt trách cứ: "Tại sao lại ăn cơm thừa , phải vẫn bảo em đừng ăn cơm thừa sao ? Đối với thân thể tốt, thể chấp nhận được ."

      Trình Mai Tây nhanh chóng quay mặt sang: " hay nhỉ , có bao giờ quan tâm tôi ăn cái gì đâu , đều là tôi làm xong rồi mang tới tận tay cho ."

      Lục Tử Minh luôn miệng tự trách : "Là đúng, là đúng, sau này em cứ ngồi ghế sa lon xem ti vi. về nấu cơm, em muốn ăn món gì làm món đó!"

      Trình Mai Tây nhớ tới chuyện xe, liền hỏi: " Trưa hôm nay đâu vậy?"

      Lục Tử Minh chút để ý : " ở trường , buổi trưa ăn cơm xong nghỉ ngơi lúc rồi lại làm việc , còn có thể đâu được nữa !"

      Trình Mai Tây vừa nghe liền cả giận: " ở trường học, vậy ai chạy đến trung tâm thương mại ? phải , chẳng lẽ xe tự mọc chân ra chạy à ?"

      Lục Tử Minh vừa nghe cười: " Hồ Hạo Đình mượn xe chở bạn ."

      Trình Mai Tây nhìn chằm chằm mắt Lục Tử Minh : "Hồ Hạo Đình mượn ? phải ấy cũng có xe sao?"

      Lục Tử Minh giải thích: " cũng có xe, nhưng phải xe đẹp . sợ bạn mới quen chịu, cho nên mới mượn xe của . tin em cứ gọi điện thoại hỏi mà xem ."

      Nghe Lục Tử Minh , Trình Mai Tây nửa tin nửa ngờ nhưng cũng thể gọi điện thoại hỏi Hồ Hạo Đình . Nếu quả mượn , gọi điện hỏi lại thành chuyện bé xé ra to . chỉ làm mất mặt Lục Tử Minh lại ra vẻ mình bụng dạ hẹp hòi, đành im lặng , đứng dậy vào phòng vệ sinh rửa mặt.
      Last edited by a moderator: 11/6/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7: Lòng nghi ngờ hồi sinh



      Edit:ngocthuybachdang




      Sáng sớm ngày thứ hai, như thường ngày hai người sửa soạn xong ra cửa làm, Trình Mai Tây vừa mở cửa xe, liền nhìn thấy chiếc khăn quàng cổ nằm ghế ngồi , Trình Mai Tây cầm lên hỏi : "Đây là khăn của ai ?"




      Lục Tử Minh quay đầu : " Hả , chắc là của bạn Hồ Hạo Đình lqd , lát nữa hỏi rồi trả lại cho ấy ."




      Trình Mai Tây nghe Lục Tử Minh , xoay người để chiếc khăn vào ghế sau xe , rồi tựa người vào ghế nhắm mắt dưỡng thần. Chuyện sinh viên nữ ở nhờ , chuyện khăn quàng cổ, hỏi trong lòng Trình Mai Tây thoải mái, mà hỏi, Lục Tử Minh trả lời giọt nước lọt, kín kẽ, luôn kiểu như tin hay tùy , mà hỏi tới lại có vẻ mình hẹp hòi . muốn mang tiếng tin tưởng , cũng chỉ có thể im lặng.




      Trình Mai Tây thầm thở dài, biết hai người lúc nào trở nên tương kính như tân . Trước kia cũng phải như vậy, gặp phải phiền não trong công việc cũng với Lục Tử Minh , tính tình vội vàng xao động , nếu công việc bị áp lực cũng với Lục Tử Minh . Lục Tử Minh suy nghĩ cẩn thận lại chu toàn , phân tích những vấn đề gặp phải trong công việc . Mọi áp lực cũng biến mất .




      Lục Tử Minh cũng kể những chuyện thú vị mình gặp phải khi dạy cho nghe . Hai người ngồi ở ghế sa lon, hoặc là nằm ở giường câu được câu trò chuyện, tâm chút , đó cũng là loại hạnh phúc.




      Kể từ khi Trình Mai Tây lên chức phó giám đốc phòng tài vụ , làm thêm giờ cần phải , buổi tối về nhà muộn là chuyện thường, ăn cơm ra ngoài quán . Hai người chuyện nhiều nhất cũng chỉ giới hạn trong những câu , em về rồi hả ? ăn cơm chưa ? .




      Công ty của Trình Mai Tây nằm giữa trường học của Lục Tử Minh và khu nhà chung cư của hai người .Lúc mới vừa kết hôn hai người cùng nhau ngồi xe buýt hoặc tàu điện ngầm . Sau khi Trình Mai Tây lên làm phó giám đốc phòng tài vụ hai người cùng nhau thuê xe, rồi sau này mua xe . Mỗi sáng Lục Tử Minh đều đưa làm rồi mới đến trường .



      mặt Trình Mai Tây rất thản nhiên nhưng trong lòng vô cùng rối loạn , Lục Tử Minh luôn ra vẻ quang minh lỗi lạc , mang sinh viên nữ về nhà rồi lại để cho mình phát ra khăn quàng cổ , hỏi nhiều lại ra vẻ mình quá đa nghi . Nếu giống như , cũng thôi, nhưng nếu để cho phát ra dối nhất định cho đẹp mắt!




      "Macy, đến!" Đến công ty Trình Mai Tây , Lục Tử Minh giọng gọi Trình Mai Tây dậy . từ từ mở mắt, đánh ngáp hai cái , lấy gương từ trong túi xách ra sửa sang lại dung nhan mới mở cửa xuống xe bước nhanh vào công ty.




      Vào phòng làm việc, Trình Mai Tây liền cắm đầu vào công việc, ngày trước chỉ xử lý những chuyện khẩn cấp . Đến cuối năm phòng tài vụ phải quyết toán rồi còn làm dự toán cho năm tiếp theo , rồi rất nhiều chi tiết còn phải cùng Giám đốc phòng tài vụ thương lượng để cùng xử lý.





      Đoạn thời gian trước Giám đốc Quý Phương của phòng tài vụ có với công ty đa quốc gia muốn mời qua làm , ám hiệu có thể thuận lợi tiếp nhận vị trí này hay , ý kiến của chiếm tính quyết định .





      Giám đốc Quý Phương luôn tỏ thái độ bàng quan , việc lớn việc Trình Mai Tây đều phải gánh , rất nhiều chuyện vốn nên là Giám đốc Phương ra mặt giải quyết mà chịu làm nên cũng chỉ còn cách báo cáo lại với Tổng Giám Đốc . Có những chuyện Tổng Giám Đốc tiện ra mặt xử lý Trình Mai Tây cũng đành phải đứng ra làm mặt ác.




      sợ nhiều việc , chỉ là luôn làm như vậy Tổng Giám Đốc cho rằng Trình Mai Tây vượt quyền cấp , mà cấp dưới lại cho rằng Trình Mai Tây độc quyền nhiều chuyện, hai mặt được cám ơn, ngay cả Trình Mai Tây thông minh tháo vát, cũng cảm thấy tâm lực quá mệt mỏi, tiến thoái lưỡng nan.








      Chương 8: Những năm tháng yên tĩnh





      ngày công việc bề bộn chân chạm đất, đến lúc hết giờ làm việc, Trình Mai Tây gọi điện thoại cho Lục Tử Minh , nghe hôm nay Trình Mai Tây phải làm thêm , Lục Tử Minh rất kinh ngạc: " Hôm nay em phải làm thêm giờ à ? Cuối năm phải là nhiều việc sao?"




      " Em phải làm thêm giờ rất thất vọng sao?" Trình Mai Tây có chút vui.




      " Nào có , cao hứng còn kịp nữa là . Khi nào đến công ty gọi điện thoại em hãy xuống , đừng ra sớm kẻo lạnh ." Lục Tử Minh vội vàng lấy lòng.




      Trình Mai Tây cúp điện thoại liền từ từ dọn dẹp, từ trường của Lục Tử Minh tới đây cũng mất khoảng mười lăm phút . tính thời gian vừa tới liền ra ngoài.




      Trình Mai Tây đứng ở cửa công ty đợi mười mấy phút đồng hồ mới thấy xe của Lục Tử Minh từ từ chạy tới, Lục Tử Minh gọi điện thoại tới, bấm tắt máy rồi xông vào xe, tức giận : " Em chờ mười mấy phút đồng hồ rồi !"



      Lục Tử Minh rất ủy khuất: " phải bảo em đợi ở văn phòng . Khi nào đến gọi điện thoại cho em xuống sao!"




      " Từ trường đến đây cũng chỉ cần mười lăm phút, em căn thời gian xuống, ai biết đâu giờ này mới đến! Hại em chờ nửa ngày, sắp chết rét rồi đây !"




      " định , có học sinh có chuyện tìm , cho nên trễ mấy phút, sau này đừng ra ngoài đợi nữa. Khi nào đến em hãy xuống "





      Lục Tử Minh liên tiếp cười cười , mở máy sưởi trong xe , lại ân cần cài dây an toàn cho Trình Mai Tây . Lục Tử Minh biểu ôn nhu để cho Trình Mai Tây cũng nỡ tiếp tục phát tác.




      Trình Mai Tây nhìn ghế sau , thấy khăn quàng cổ liền hỏi : " trả lại khăn quàng cổ cho Hồ Hạo Đình rồi hả ?"




      "Ừ, trả rồi . Chắc là này coi trọng Hồ Hạo Đình , mới cố ý để lại khăn quàng cổ xe, tăng thêm cơ hội gặp mặt." Lục Tử Minh cười .




      Trình Mai Tây khẽ nhếch miệng : " Chắc vậy , xem ra bé này rất có tâm cơ."




      Hồ Hạo Đình và Lục Tử Minh đều là giảng viên ở Viện Vật Lý , hai người nghiên cứu đề tài gần giống nhau mà cá tính của hai người lại hoàn toàn trái ngược . Lục Tử Minh hướng nội, Hồ Hạo Đình hướng ngoại, hai người lại thành bạn tốt . Thuở Trình Mai Tây và Lục Tử Minh còn hẹn hò ba người thường cùng nhau ăn cơm và chơi, Trình Mai Tây thích tính cách ầm ĩ , trêu hoa ghẹo nguyệt của Hồ Hạo Đình , sợ dạy hư Lục Tử Minh .Sau khi kết hôn liền để cho Lục Tử Minh dần dần cách xa Hồ Hạo Đình.




      Về đến nhà , Trình Mai Tây vào phòng bếp nấu cơm, Lục Tử Minh có vào phòng khách xem phim như thường lệ , mà là vào phòng bếp, Trình Mai Tây muốn đeo tạp dề , Lục Tử Minh ý bảo xoay người lại rồi đeo hộ . Ngón tay Lục Tử Minh đụng phải eo Trình Mai Tây , thân thể như bị điện giật , lâu có đụng chạm để cho cảm nhận được ôn tình.




      " Em muốn làm món gì , để rửa cho !" Lục Tử Minh xắn tay áo lên , bắt đầu rửa rau .



      Trình Mai Tây lấy mấy thứ rau dưa trong tủ lạnh ra , lại lấy ít sườn trong ngăn đông để lên bàn . Hai người lâu ăn cơm tối ở nhà , quyết định làm món sườn xào chua ngọt sở trường .




      Trong lúc Lục Tử Minh rửa rau , Trình Mai Tây vo gạo cắm cơm , lại trần sườn , rồi nhanh nhẹn cắt thức ăn , tới giờ, bốn món ăn món canh liền lên bàn.




      Hai người ngồi ở trước bàn ăn, trong nháy mắt Trình Mai Tây có chút hoảng hốt, giống như trở lại thời kỳ mới cưới. Hai người về nhà cùng nhau nấu cơm ăn, Lục Tử Minh rửa rau, Trình Mai Tây nấu thức ăn, cơm nước xong Lục Tử Minh liền chủ động rửa chén, săn sóc để cho chạy bộ máy . Dọn dẹp xong , hai người cùng nhau xem phim truyền hình mà thích , hoặc là rúc vào nhau xem những bộ phim điện ảnh mới ra .




      Lục Tử Minh hơi ăn hai chén cơm, liên tiếp khen Trình Mai Tây làm cơm ngon , mỉm cười nhìn bộ dạng tham ăn của , gắp sườn bỏ vào trong chén của . Giờ khắc này, năm tháng yên bình , cuộc sống an ổn . Bọn họ là vợ chồng tương thân tương ái , trải qua ngọt ngào , tại ấm áp , chính là hướng về tương lại tốt đẹp .









      Chương 9 : Giả vờ công tác





      Cơm nước xong, hai người cùng nhau dọn dẹp , Trình Mai Tây muốn rửa chén, Lục Tử Minh đẩy ra khỏi phòng bếp, để cho nghỉ ngơi . Trình Mai Tây cũng nhún nhường , liền ra ban công chạy bộ.





      Trình Mai Tây vừa nghe nhạc vừa chạy bộ , thỉnh thoảng quay đầu nhìn Lục Tử Minh bận rộn trong bếp , nội tâm ướt át mà yên tĩnh . Trong phút chốc giống như trở lại mấy năm trước.




      Trình Mai Tây chạy bộ xong , tắm rồi ra ngoài , thấy Lục Tử Minh rửa chén xong, ngâm hai ly trà rồi để bàn , thấy ra ngoài, liền kêu tới . Sau khi ngồi xuống, Lục Tử Minh đưa tay kéo vai qua , Trình Mai Tây thuận theo tựa vào trong ngực Lục Tử Minh , Lục Tử Minh chuyển đến kênh phim truyện mà thích , hai người liền tựa sát vào nhau đắm chìm trong nội dung phim .




      Trình Mai Tây tựa vào trong ngực Lục Tử Minh , thỉnh thoảng cùng thảo luận những tình tiết trong phim . Đột nhiên điện thoại của Lục Tử Minh vang lên, Lục Tử Minh cầm lên nhìn thoáng qua , kiên nhẫn : " Nhầm rồi!" Liền để điện thoại di động xuống.




      Trình Mai Tây đưa mắt nhìn điện thoại di động: " Ai gọi thế ?"




      Lục Tử Minh chút để ý : " Gọi nhầm số ấy mà ."




      Qua vài phút , điện thoại của Lục Tử Minh lại đổ chuông , đợi Trình Mai Tây hỏi, Lục Tử Minh : "Phiền chết, trễ như này rồi còn nhắn tin vớ vẩn !"




      Khóe miệng Trình Mai Tây giật giật , muốn gì lại thôi , chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình TV , xem xong hai tập phim sắp tới mười giờ . Lục Tử Minh vào phòng vệ sinh rửa mặt, Trình Mai Tây đứng dậy vào phòng ngủ.




      Lúc Lục Tử Minh mở cửa vào, Trình Mai Tây ngủ thiếp , Lục Tử Minh nằm xuống bên cạnh Trình Mai Tây trong chốc lát, nghe thấy tiếng hít thở của từ từ trở nên vững vàng , liền cầm điện thoại rồi đứng dậy ra khỏi phòng ngủ.




      Trình Mai Tây từ từ mở mắt, nghiêng tai nghe Lục Tử Minh vào phòng vệ sinh . Mặc dù Lục Tử Minh cực lực đè thấp thanh nhưng trong phạm vi tám chin mét vuông mặc dù Trình Mai Tây nghe Lục Tử Minh gì lại có thể đoán được gọi điện thoại. Trình Mai Tây mấy lần muốn rời giường hỏi cho ràng nhưng rốt cục vẫn từ bỏ.




      Mười mấy phút đồng hồ sau, Lục Tử Minh rón rén đẩy cửa vào, Trình Mai Tây vẫn nhắm mắt và phát ra tiếng thở đều đều , Lục Tử Minh thở dài hơi , nhàng chui vào trong chăn.




      Trình Mai Tây lật người đưa lưng về phía Lục Tử Minh, cắn chặt môi dưới , trong lòng chết lặng . Nhiều lần muốn mở miệng hỏi Lục Tử Minh gọi điện cho ai nhưng biết hỏi cũng là vô ích vì tuyệt đối .




      Đối với hành động của Lục Tử Minh , bảo giả vờ như biết , thực phù hợp với cá tính và tác phong của . Nếu như làm đà điểu tự oán , lại chịu úy khuất mình như vậy . Trình Mai Tây tính toán, vẫn suy nghĩ đến hai ba giờ sáng , quyết định chủ ý, mới hỗn loạn ngủ . đêm yên giấc, vẫn bị những giấc mơ kỳ lạ quấn quanh .





      Rời giường sau, Trình Mai Tây rửa mặt chải đầu như thường ngày , rồi mới lôi va li ra chuẩn bị hành lý , Lục Tử Minh rất bất ngờ: " Em mới công tác về mà ? Tại sao giờ lại phải ?"




      Trình Mai Tây áy náy nhìn Lục Tử Minh: " Em mới vừa nhận được điện thoại của Tổng giám đốc , vốn là ông ấy phải mà lại có chuyện đột xuất nên cắt cử em . còn cách nào khác , vừa về hai ngày lại phải ."




      "Ai bảo vợ tài giỏi đây , nỡ xa em ." Lục Tử Minh ôm từ phía sau .




      Trình Mai Tây nhớ tới chuyện lúc tối , thân thể trong nháy mắt trở nên có chút cứng ngắc . cắn răng, cố gắng kiềm chế xúc động muốn đẩy Lục Tử Minh ra , mặc cho ôm lấy .




      Lục Tử Minh xách va li : " Em xe gì , đưa em !"




      " cần , lát nữa xe của công ty tới đón em . cứ làm , đừng tới muộn ." Trình Mai Tây từ chối.




      Lục Tử Minh kiên trì nữa, dặn dò Trình Mai Tây ở bên ngoài chú ý an toàn chú ý ăn uống, liền cầm chìa khóa xe ra cửa.
      Last edited by a moderator: 4/10/15

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 10: Bắt quả tang





      Lục Tử Minh rồi, Trình Mai Tây ngồi ở sofa, ánh mắt nhìn hư chừng nửa giờ, mới quay đầu cầm lấy di động gọi cho Giám đốc : " Giám đốc Quý , nhà em có chút việc , em muốn xin nghỉ ba ngày."





      "Cuối năm nhiều việc , em lại xin nghỉ , công việc nhiều như vậy làm sao bây giờ?" Trong giọng của Quý Phương lộ bất mãn.





      "Giám đốc Quý , trong nhà có chuyện , em phải xin nghỉ ." Ngữ khí của Trình Mai Tây mặc dù dịu nhưng thái độ lại rất kiên quyết.





      Quý Phương tuy rằng rất bất mãn, nhưng Trình Mai Tây dù sao cũng là phụ tá đắc lực của mà năng lực của cũng giỏi . Có rất nhiều việc Quý Phương cũng phải dựa vào , cuối cùng vẫn là đồng ý cho Trình Mai Tây nghỉ .





      Trình Mai Tây cúp điện thoại, liền đứng dậy xách vali ra khỏi cửa, ra đường vẫy chiếc taxi , sau khi lên xe , lái xe hỏi nàng: " Chị đến chỗ nào?"




      Trình Mai Tây có chút ngây người: "Tôi muốn tìm khách sạn , xem gần đây có khách sạn nào chở tôi đến là được ."



      Lái xe nhiều, lập tức chở Trình Mai Tây đến trung tâm thương mại mà lần trước phát xe của Lục Tử Minh : " Đến, lầu có khách sạn , phòng ốc cũng được ."





      Trình Mai Tây lấy va li từ cốp sau ra , ngẩng đầu nhìn lên , lần trước chỉ nhìn đến nơi đây có trung tâm thương mại , phát lầu còn có khách sạn, trong lòng Trình Mai Tây nhất thời trầm xuống.




      Vào thang máy, Trình Mai Tây dựa theo hướng dẫn bấm tới tầng năm , đến quầy lễ tân , cầu lấy phòng sát đường . Sau khi vào phòng , Trình Mai Tây buông va li ra liền nằm vật xuống giường . Đêm qua, gần như ngủ, trước tranh thủ ngủ bù .




      Trình Mai Tây vừa ngủ dậy, hơn mười hai giờ , bụng cũng có chút đói . với Lục Tử Minh là công tác , đương nhiên thể dễ dàng lộ diện, liền kêu đồ ăn mang vào trong phòng ăn.




      Cơm nước xong lại ở trong phòng vận động lát, Trình Mai Tây nhìn thời gian vừa tới , liền gọi điện thoại cho Lục Tử Minh báo tới nơi an toàn , trong điện thoại Lục Tử Minh hỏi han rất ân cần .Mặc dù trong lòng Trình Mai Tây có chút thoải mái, nhưng vì làm cho Lục Tử Minh hoài nghi, vẫn giả vờ ngọt ngào đáp lại .




      Cúp điện thoại, Trình Mai Tây lấy laptop ra tranh thủ xử lý công việc tồn đọng .Tuy rằng xin nghỉ phép , cũng thể hoàn toàn bỏ mặc. Xử lý xong ít chuyện khẩn cấp lại gọi điện thoại giao việc cho mấy nhân viên cấp dưới.





      Chờ Trình Mai Tây hết bận , nâng cổ tay nhìn xem thời gian, hơn năm giờ , cũng sắp đến lúc Lục Tử Minh tan tầm . liền thay bộ quần áo thể thao, giầy thể thao, đội mũ lưỡi trai, khoác ba lô rồi bước nhanh ra khỏi phòng, thang máy của khách sạn, lo lắng gặp được người quen, dọc theo đường đều cúi đầu bước nhanh .




      Xuống phòng ăn ở tầng bốn, tranh thủ ăn cơm rồi Trình Mai Tây liền bắt xe về nhà, vào cửa vừa thấy, Lục Tử Minh còn chưa có về , Trình Mai Tây liền đổi dép ngồi ở sofa chờ.



      Đợi sắp đến tám giờ , vẫn còn chưa thấy bóng dáng Lục Tử Minh , Trình Mai Tây giơ tay xem đồng hồ , kim giây từ từ quay vòng lại vòng . Mỗi vòng quay , lòng của càng co rút nhanh hơn, gần như ngừng thở rồi. Trình Mai Tây rốt cuộc ngồi yên, đứng dậy thay dép , quyết định đến trường của Lục Tử Minh để nhìn xem .



      Đến cổng Viện Vật Lý nơi Lục Tử Minh làm việc , vào phòng bảo vệ muốn tìm Lục Tử Minh, nhân viên bảo vệ rất nhiệt tình chỉ cho phòng làm việc của Lục Tử Minh , Trình Mai Tây lại cười cảm ơn .



      Hai vợ chồng họ bình thường vẫn cho nhau khoảng trời riêng , cả hai can thiệp vào cuộc sống riêng của từng người . Lần đầu tiên đến chỗ làm của Lục Tử Minh vẫn là ba năm trước . Nếu phải là nhân viên bảo vệ cho biết phòng làm việc của Lục Tử Minh ở đâu chính cũng biết .
      Last edited by a moderator: 4/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :