1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống thêm một đời nhàn nhã - Thương Hải Thu Diệp (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Sống thêm đời nhàn nhã


      Tác giả: Thương Hải Thu Diệp

      Converter: Rich92

      Editor: Pepipupun​


      Giới thiệu:


      Nữ nhân Kha Tiểu Âu trải qua tang thương, ngoài ý muốn trọng sinh trở về lúc nàng 11 tuổi, mang theo trí nhớ từ đây nàng bắt đầu cuộc sống mới đầy phấn khích...


      Dùng dị năng gieo trồng ra các loại hương liệu tuyệt thế, chế tạo ra đời đồ ăn mỹ vị nhất thế gian.


      Tính kế nữ chủ phải cường hạng nhất, nhưng nàng có thực lực tuyệt đối,bọn kia mưu quỷ kế đối với nàng chỉ là hổ giấy mà thôi....



      Trả ơn, báo thù hết tất cả ân oán của kiếp trước, về sau ta chỉ cần nhàn nhã, tự tại cuộc sống của chính mình....


      *****************


      Nữ chủ độc lập, cũng rất cường đại, thích ngoạn tiểu tâm tư. Quyển sách phấn khích nhất là khi nữ chủ thành niên, có tình cảm nam nữ, có quan trường hủ bại, còn có rất nhiều... rất nhiều...



      Tác giả tự định nghĩa quyển sách này: Băng sơn, cán bộ cao cấp, tùy thân gian, đặc công sát thủ , làm ruộng.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Trở về 11 tuổi


      Trong lúc mơ mơ màng màng luôn luôn có người ở bên tai nàng kêu: "Uy uy, tỉnh tỉnh." Tiểu Âu nghe thấy được, nhưng mà mắt vẫn mở ra.


      Nghĩ đến chính mình được người ta cứu đưa vào bệnh viện, nghĩ rằng mình bị đứt tay, đứt chân gia tăng thêm gánh nặng cho gia đình, bằng cho mình lập tức chết , có thể còn có ít tiền bồi thường, lúc đó tiền thuốc men của phụ thân còn giải quyết được ít.


      Sau khi Tiểu Âu vất vả trợn mắt ra, lại phát trước mắt đứng người. Mộng à? Đây phải là bạn học có điểm nhược trí Ngô nhị ca ca hay sao?


      Ta đây là ở nơi nào? Bốn phía là lạnh lẽo, tay cảm giác như có người kéo, chân tự chủ mà bước theo rồi, Tiểu Âu tỉnh táo lại, lúc này đây mới có phản ứng, đây là ở trong nước, tại sao lại ở trong nước đây?


      Nhìn quanh bốn phía, bờ sông? Chuyện gì xảy ra? Cách đó xa có rất nhiều người bơi lội, nhìn xem xa xa, kia phải là phòng chứa máy bom nước cũ hay sao?


      Tiểu Âu lúc này mới nhớ đến, đây chính là mùa hè năm ấy, nàng 11 tuổi, cùng với đại tỷ và nhị tỷ rủ nhau ra bờ sông bơi lội, kết quả Tiểu Âu người chạy ra xa, cẩn thận bước vào nơi có hố sâu, hơn nữa dòng nước còn chảy xiết, thiếu chút nữa là chết đuối.


      Ngay tại khi Tiểu Âu vô lực giãy giụa, Ngô nhị ca này xuất ở trước mặt, đem Tiểu Âu chìm phía dưới kéo lên, cứu nàng mạng.


      Tuy rằng Ngô nhị ca có nhược trí chút, nhưng thân thể thực rất là cường tráng, khỏe mạnh, thường xuyên ra bờ sông vớt bèo, bắt cua ốc linh tinh về cho gà vịt ăn. Năm ấy Tiểu Âu sợ về nhà bị đánh , nên cũng dám lại chuyện mình xém chút nữa là chết đuối, mà Ngô ca ca lại càng biết huyên náo gì, cho nên chuyện này còn ai biết nữa.


      Ngô nhị ca đem Tiểu Âu kéo đến chỗ nước cạn liền tự tránh ra xa. Tiểu Âu đầu óc mê muội ngồi ngốc lăng nơi đó, trong đầu loạn loạn, chính mình về tới năm 11 tuổi, nhưng mà còn con đâu? Đem con lưu lại mình ở thế giới kia, trong lòng lập tức trống trơn, Tiểu Âu ngồi ở chỗ kia tự chủ được nước mắt cứ chảy xuống dưới.


      Thói quen buổi tối ôm con ngủ, mỗi đêm hát ru bé nghe, gãi lưng dỗ bé ngủ, nhưng tại đâu? Còn ai ở lại chiếu cố ?


      Chính mình về lại năm 11 tuổi, phụ thân khẳng định còn tại đây, nhưng điều này cũng làm cho nàng nóng ruột nóng gan nhớ đến con, nên như thế nào thích ứng tại, Tiểu Âu bây giờ còn có thời gian lo lắng.


      Thất hồn lạc phách, Kha Tiểu Âu lớn tiếng kêu hai tỷ đùa giỡn dưới sông trở về. Đại tỷ Kha Tiểu Yến cùng nhị tỷ Kha Tiểu Lỵ, nhìn đến 20 tuổi đại tỷ và 17 tuổi nhị tỷ, nghĩ đến các nàng về sau biến hóa, Tiểu Âu khóc, khóc kể chính mình suýt nữa là bị chết đuối, là được người khác cứu trở về, hai tỷ tỷ sắc mặt trắng xanh, biết hai nàng cũng là bị dọa đến, Tiểu Âu muốn thay quần áo nhanh để trở về nhà.



      Phụ thân của Tiểu Âu chính là quân nhân chuyển nghề, đầu tiên là đến xí nghiệp lớn của quốc gia nhậm chức, sau lại hưởng ứng đảng duy trì tam tuyến kiến thiết.


      Niên đại kia, rất nhiều công xưởng được xây dựng ở nơi hoang vắng, có nhà xưởng thông ra đường quốc lộ bên ngoài, nhưng lại có vòng tường vây rất dài, rất lớn vây cả khu nhà xưởng đứng lên, cũng có bảo vệ chuyên canh gác.


      Khi đó khu ký túc xá tất cả đều là tường đá xanh, ngói đen, đa số đều có hai lầu, sắp xếp loạt chỉnh tề, nhìn vào giống như doanh trại của quân đội.



      Khu ký túc xá bên trong có cửa hàng, có cửa hiệu cắt tóc,cũng có lễ đường, chợ rau. Nhưng mà chợ rau chỉ bán đồ ăn vào buổi sáng, đồ ăn đều là do những người trong công xưởng chuyên môn phụ trách mỗi ngày mười mấy km từ thị trấn kéo trở về.


      Còn có đơn độc căn tin, Tiểu Âu còn nhớ rất , khi nàng còn , có bộ đội còn đóng quân tại đây. Khi đó công xưởng còn tổ chức chiếu phim ngoài trời, gia gia đều sớm đem ghế ra chiếm chỗ ngồi thuận mắt, mà cách khu công xưởng xa thôn trấn gần đây nhất, nông dân cũng tập hợp lại xem phim, khi đến họ còn mang theo hạt dưa, năm phân tiền ly nước, hoặc là xu được bao lớn đồ ăn vặt linh tinh...

      Chương 2: Về nhà


      Xuất phát từ phòng máy bơm nước theo đường ruộng , lại dọc theo tuyến đường sắt khoảng mười phút, xuyên qua ngọn núi khoảng nửa giờ là đến nơi Tiểu Âu sinh sống.


      Sau khi về nhà, Tiểu Âu vẫn ngồi ngốc ở bên giường, suy nghĩ mơ màng vẫn chưa thông suốt, cho đến khi mẹ làm tan tầm trở về. Nhìn mẹ bước sang tuổi 40, lúc này Tiểu Âu khóc, cũng cho mẹ nghe chuyện buổi chiều nàng chìm trong nước. Đại tỷ nấu cháo xong, ở trong bếp chưng bánh bao.


      Bởi vì trong nhà đứa nhiều, tiền lương của ba mẹ cũng đủ dùng, cũng may đây là vùng núi hoang, chỉ cần ngươi có sức khỏe, chính mình khai hoang trồng trọt có thể trồng được đồ ăn.


      Cho nên hầu hết nhà nào cũng có vài khối đất trồng rau. Dựa vào các mương nước chạy dọc theo, nên vấn đề nước tưới cũng rất dễ dàng, cơ hồ nhà nào cũng trồng rất nhiều đồ ăn, muối chua mấy khạp ăn dần. Ngày nào bàn cơm cũng có mấy chén dưa chua.


      Ba ba làm vẫn chưa trở về, cha mẹ Tiểu Âu đều là đảng viên, mẹ nàng ở nhà máy công tác ở viện bảo dục, sau nàng còn có muội muội 8 tuổi và đệ đệ 6 tuổi.


      Bởi vì ban ngày bị dọa sợ, Tiểu Âu đợi lão ba tan tầm ngủ trước. Nhà Tiểu Âu mặc dù có ba phòng, nhưng nhà vệ sinh lại dùng chung. Phòng bếp chỉ là lấy mấy bó củi chặt ở núi dựng nên mà thành.


      Cũng phải là mỗi người được ngủ phòng riêng, đại tỷ ngủ cùng tiểu muội, nhị tỷ ngủ cùng Tiểu Âu, còn tiểu đệ vẫn ngủ chung phòng với ba mẹ.



      Nhà của Tiểu Âu thuộc dạng ở tập thể, toàn bộ dưới lầu có tất cả là 12 gia đình. Toàn bộ khu ký túc xá sai biệt lắm đều có chung vận mệnh. Chỉ có hai nhà Khâu gia và Lục gia là có tivi.


      Cả hai vợ chồng Lục gia đều công tác trong viện vệ sinh, người là viện trưởng, còn người kia là y tá. Mà Khâu gia chồng ở công xưởng làm chủ tịch hội, vợ ở bảo viện làm viện trưởng, chung cả hai vợ chồng đều là công nhân viên , thu vào cao.


      Hơn nữa hàng năm công xưởng còn phát quà tặng, chế độ lễ tết, ốm đau đều
      được lãnh đầy đủ. Gia đình có hai vợ chồng công nhân viên được lãnh hai phần.


      Xí nghiệp quốc doanh riêng gì thưởng lễ tết, hàng năm công hội cùng hậu cần còn cho người Sơn Đông mua táo và dưa hấu về phân phát. Thời điểm lúc đó dưa hấu to giống như là trái bí đao cở lớn, ăn vừa ngọt vừa cát, so với sau này bỏ thêm thuốc trừ sâu và hóa chất còn muốn ngon ngọt hơn.


      Mùa hè, đến giờ ăn cơm buổi chiều hầu hết mọi người lầu đều đem cơm ra ngoài hành lang ăn, bọn bưng bát lủi chạy ra ngoài cửa. Thời gian này đài truyền hình phát bộ phim nhiều tập "Nữ tướng bóng chuyền" , khi đến giờ phát sóng hai nhà có tivi đều chuyển tivi ra sân cho mọi người cùng xem. Có người ăn cơm trễ cũng bưng bát ra ngồi cạnh bên vừa ăn vừa xem.Ngày hôm sau trong trường học có đệ tử hát theo bài hát "Sét đánh giữa trời quang" ca khúc chủ đề của phim nữ tướng bóng chuyền.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :