1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại mang theo trang viên - Cơ Cửu (5/82+5NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Sống lại mang theo trang viên

      [​IMG]
      Tác giả: Cơ Cửu

      Thể loại: trùng sinh, đại, điền văn

      Nguồn raw: 520xs.com

      Nguồn convert: tangthuvien.vn

      Độ dài: 82 chương + 5 ngoại truyện

      Edit và beta: violet

      Bìa: Bạch Hoa

      Giới thiệu

      Lý Tư Tư là người sinh hoạt đơn điệu (1), cả ngày làm bạn với tiểu thuyết, đích là thặng nữ (2) chính hiệu, cuộc sống đơn điệu, nhàm chán "nhất thành bất biến" (3) bỗng nhiên bị thay đổi bởi vòng ngọc tay, trọng sinh (4) về thời thơ ấu (5), lại nếu nàng quay về nàng phải chết sao.

      Lần này chỉ được làm lại quãng thời gian thời thơ ấu mà còn được cái gian tuỳ thân (6), xoa tay muốn thay đổi vận mệnh của mình, vận mệnh của người nhà ngay lập tức, nhưng mà khi tỉnh táo lại mới phát mình đầu tư cổ phiếu, hai là hoá đá thành vàng (7) nên chỉ có thể nỗ lực phấn đấu trong cuộc sống mà thôi nhưng mà sau khi sống lại mới phát cuộc sống muôn màu muôn vẻ (8-) như vậy. ta cho ăn này tiểu tam (9), gì cơ, sao nàng lại là tiểu tam?...

      (*) Chú thích:

      (1) đơn điệu: đơn giản, nhàm chán

      (2) thặng nữ: ế

      (3) nhất thành bất biến: hình thành thay đổi được

      (4) trọng sinh: sống lại

      (5) thời thơ ấu: khi còn bé

      (6) gian tuỳ thân: gian mang theo bên người

      (7) hoá đá thành vàng ( nguyên văn là " điểm thạch thành kim"): có nghĩa là hoá hung thành cát, hoá dở thành hay

      (8-) muôn màu muôn vẻ: nhiều màu sắc

      (9) tiểu tam: chỉ người thứ ba xen vào chuyện tình hai người​
      Last edited: 16/6/15
      honglakmylien1961 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: gian dẫn nàng trọng sinh
      Lý Tư Tư từ khách sạn ra vào khoảng 11 giờ đêm, hôm nay là sinh nhật bạn đại học kiêm bạn tốt của , Sử Tịnh, bởi vì hôm nay phải cuối tuần nên chỉ có thể sau khi tan việc tới chúc mừng, Tư Tư biết uống rượu nên đến cuối cùng cả nhóm tụ tập chỉ còn mình tỉnh táo, đem bạn bè sắp xếp ổn thoả tốn rất nhiều sức lực của .

      khí ở thành phố S vào tháng 5 khá là dễ chịu, có chút cứng ngắc cúi người xuống chặn chiếc xe taxi. Trong bụng nghĩ ngày mai phải làm kịp bản thảo thiết kế, còn phải làm hai bản kế hoạch cho đề án ban đầu có chút mất hết hứng thú, làm thiết kế vô cùng mệt, tăng ca lại giống như uống nước sôi, Tư Tư thở dài, nhớ lại lúc hăng hái đăng kí nguyện vọng thi đại học, cho rằng cuối cùng mình cũng đạt được ước muốn trở thành có địa vị, có phong cách ở thời đại mới, nhưng mà cái giá phải trả quá lớn, cả ngày đều mệt mỏi như chó chết lè lưỡi, Tư Tư lắc đầu, có chút cảm giác mệt mỏi, lại nghĩ còn ít nhất nửa giờ mới tới nhà liền nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Bỗng nhiên, trận va đập mạnh mẽ, tiếng phanh xe chói tai cùng tiếng va đập truyền tới, chỉ cảm thấy thân thể như bị bắn ra và đè ép trong chớp mắt, thậm chí đau đớn còn chưa kịp truyền vào đại não ngất , trong khoảnh khắc cuối cùng chỉ nhớ hình ảnh, vòng ngọc tay nàng phát ra ánh sáng chói mắt.

      " Ngày mùng 8 tháng 5 năm 2010, tại giao lộ của đường XX của thành phố S xảy ra vụ tai nạn xe cộ, ba người chết, người bị thương, người chết có thân phận là ..."

      Thời gian dường như trôi qua rất lâu, cũng có thể chỉ là trong nháy mắt, khi Tư Tư tỉnh lại ngây ngốc chút, nàng trôi nổi ở vùng đồng cỏ có ánh mặt trời, bầu trời xanh thăm thẳm, là màu xanh dịu dàng, mặt đất có trang viên , ở giữa là căn nhà trúc rộng khoảng 200 mét vuông, phía trước có vài mảnh ruộng ngay ngắn, chỉnh tề, trong trang viên có hồ nước lớn, bốn phía trang viên là thảo nguyên rộng lớn, xa xa là dãy núi cao cao cùng với rừng rậm rậm rạp, phía sau dãy núi là biển cả bao la, mênh mông, xa xa tiếp giáp cùng với bầu trời.

      Bởi vì ở trạng thái trôi nổi nên sợ đến nỗi trái tim cũng run lên cái, cho rằng ngã xuống nhưng mà chỉ phiêu đãng chút thôi, lần này Tư Tư cuối cùng cũng phát vấn đề của bản thân, còn thân thể, hay cách khác là cơ thể của biến mất rồi, bây giờ trôi nổi như thế này, vì có hình dạng nên có định nghĩa, đại khái có thể gọi là ý thức hoặc linh hồn, nhớ tới bản thân chắc do tai nạn xe cộ nên ngỏm củ tỏi (1) rồi, chẳng lẽ bây giờ xuống Địa Phủ rồi ư?

      WoW, hoàn cảnh ở Địa Phủ tốt nha, nhìn xung quanh thấy ai bèn quyết định vào bên trong nhà trúc, dùng sức xuống phía dưới nhưng vẫn còn lơ lửng trung, mệt quá , linh hồn này thể chất kém quá, nàng lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Lần nữa tỉnh lại nàng còn lơ lửng trung nữa mà được ôm ngủ trong chăn, rất ấm áp, hương vị rất quen thuộc, đây là hương vị của mẹ , nhớ tới khi bé mẹ tư thế ngủ của con nhất định phải đẹp nên đôi khi mẹ ôm vào lòng ngủ, điều chỉnh tư thế ngủ của lại cho ngay ngắn, mẹ dùng cả tay và chân ôm lấy , mực ôm ngủ tới khi học lên tiểu học.

      hơi nghiêng đầu nhìn khuôn mặt mẹ ngủ bên cạnh, hô hấp đều đặn, mà ba bên kia vẫn ngáy khò khò, xoay đầu nhìn lên nóc phòng, trái tim vẫn đập thình thịch, hô hấp cũng trở nên hỗn loạn, sống lại rồi, trở lại khi còn bé, tuy nhiên biết là vào lúc mấy tuổi.

      Mẹ nằm bên cạnh bỗng nhiên nhàng cử động chút, vội vàng nhắm mắt lại, mẹ nhàng đứng dậy đánh thức ba , ba càu nhàu tiếng " Hôm nay tôi làm, lát nữa dậy."

      Cảm thấy ba trở mình rồi càu nhàu, tiếng bước chân của mẹ ra khỏi phòng, Tư Tư nhớ lại quan hệ của bố mẹ khi còn bé được tốt, hôn nhân của hai người họ bắt đầu cơ sở xem mắt, ba Lý Quảng Thanh vừa được phân công công tác ở nông trường, hài lòng với công việc này, ở nhà chưa từng có dáng vẻ vui vẻ, thường xuyên uống rượu đến say mèm rồi trở về nhà, ra ba rất có chân tài thực học (2) đấy, nhớ tới kiếp trước khi học trường cấp ba là ba bổ túc (3) cho môn toán, bình thường làm chuyện gì ba cũng tận tâm tận lực, chẳng qua là tính tình quá cố chấp, biết khéo léo đưa đẩy, cũng biết thể tài năng của mình, lúc còn ba được điều đến công tác ở chính quyền thành phố, tuy nhiên trước lúc chết ở kiếp trước vẫn chỉ là viên trợ lý.

      Mà mẹ , vẫn luôn là người mà sùng bái, mẹ dịu dàng, có tài, tính cách dứt khoát, đối xử với mọi người vô cùng tốt, nhớ tới lúc đó mẹ vấp phải phong trào cắt giảm công, nhân viên , tránh khỏi phải về nhà, về sau có xí nghiệp cần kế toán, rất nhiều người tiến cử mẹ , ông chủ xí nghiệp nghe ngóng xung quanh về nhân phẩm của mẹ , kết quả vô cùng hài lòng, vì vậy mẹ lại có công việc làm cho tới khi nghỉ hưu.

      Tư Tư nghe thấy tiếng mở cửa, là mẹ , mẹ gọi :

      " Tư tư, mau thức dậy, hôm nay con phải hẹn Tiểu Siêu cùng nhau chơi à."

      Mí mắt giật cái, vào lúc năm tuổi, Tiểu Siêu rời , vậy bây giờ nhiều nhất quá 5 tuổi.

      " Mẹ, Tư Tư đói bụng rồi." mở mắt, hai tay ôm cổ mẹ làm nũng, ánh mắt liếc tới lịch treo tường, vừa nhìn biết là sai rồi, quả nhiên là lúc 5 tuổi.

      Chu Khiết mặc quần áo cho , quýnh lên trốn " Mẹ, con tự mặc được mà." xong nịnh nọt lấy quần áo thay, Chu Khiết cười cười vỗ đầu rồi với ba :

      " Ông Lý, nhanh lên, lúc nữa ông đưa Tư Tư qua nhà Vương chơi ." Ba lau mặt rồi ừ tiếng.

      Ăn qua loa chút điểm tâm sáng, Tư Tư ngồi phía sau xe đạp của ba tới nhà chú Vương, Tư Tư cảm thấy mê muôi, nhớ lại khi trước nhìn thấy trang viên đó, xoạch miệng, mẹ có chuyện, vậy khẳng định đó phải là Địa Phủ. Cả ngày Tư Tư đều trong trạng thái thất thần, Tiểu Siêu còn để ý thất thần, ngồi trong sân đẩy đẩy ngọn cỏ non trước mặt, " Ai, trong tiểu thuyết phần lớn đều ghi bị đâm xe là có thể sống lại, bất quá là trực tiếp quay trở lại lúc ban đầu nhưng mà khoảng giữa nhìn thấy trang viên kia là chuyện gì xảy ra? nhớ khi đó vòng tay chắc chắn là sáng lên, có phải là vòng tay cứu , lẽ nào đó là vòng tay bên trong lãnh vực? Vòng tay bên trong lãnh vực..." Bỗng nhiên trong đầu Tư Tư xuất hình ảnh của trang viên kia.

      WoW, là a, đây chính là quan sát bên trong thân thể trong truyền thuyết sao, Tư Tư trợn tròn mắt nhìn, mạnh mẽ đè xuống tâm trạng kích động chờ tới tối về nhà rồi nghiên cứu, ở bên ngoài rất an toàn, đảo mắt lại nghiên cứu vòng ngọc ở tay, vòng tay này là quà cưới bà ngoại cho lúc trước, truyền qua nhiều đời như vậy, vào lúc đó lưu hành ngọc khí nên Tư Tư lấy ra đeo, tuy nhiên cho tới bây giờ vẫn chưa biết cái vòng ngọc này có gì huyền bí.

      Đau khổ chịu đựng tới tối mẹ tới đón, gẩy gẩy hai hạt cơm liền lấy cớ buồn ngủ vào phòng của mình, trằn trọc ở giường rất lâu cuối cùng cũng nghe thấy ba mẹ ngủ liền im lặng suy nghĩ về vòng tay và trang viên, sau đó cả người vèo cái biến mất ở giường.

      Tư Tư nhìn trang viên trước mặt mà kìm được "oa" lên tiếng, cảnh vật là đẹp a, gió vi vu, phong cảnh hợp lòng người, lại còn có mấy đám mây sương mù thổi qua, thoải mái, dễ chịu nhưng ẩm ướt, trang viên này đều được làm từ trúc, phía trước nhà trúc có vài miếng đất, bên trong có nhiều loại lương thực, rau quả, còn có rất nhiều cây cối biết tên, dựa hình dạng có thể thấy nó giống như là dược liệu.

      Bất quá vừa nhìn liền biết lâu có ai quản lý, quả hồng, dưa chuột , các loại rau quả đều ra quả rất nhiều, cây cỏ cũng có rất nhiều, Tư Tư kiễng chân lên, cố gắng đạp lên cây, chạy chậm tới nhà trúc ở phía trước. Căn nhà trúc này là căn nhà treo lơ lửng trung, dưới mặt đất dùng gỗ thô làm ba bậc cầu thang, mang lại cho nàng chút cảm giác đây là căn nhà kiểu Nhật truyền thống, toàn bộ căn nhà đều được làm bằng trúc, Tư Tư giẫm lên bậc thang vào bên trong, trước mặt là gian phòng rất lớn, bên trái là cái bàn học lớn, bàn bày cái giá bút, bên giá bút có vài cái bút lông, bên cạnh có cái nghiên mực rất độc đáo, còn có tờ giấy cùng vài quyển sách, đằng sau bàn học có cái giá sách mang phong cách cổ xưa, phía có các vật trang trí cùng sách vở, bên trái còn có đạo môn, xuyên qua bức rèm che có thể thấy trong phòng có loạt giá sách, phía bên phải gian phòng là chiếc đàn tranh, tường treo bức tranh sơn thuỷ, trong tranh là hình cung nữ thời cổ đại, bức tường bên phải trước cửa là bức bình phong tranh sơn thuỷ, đối diện gian phòng là cái cổng vòm hình tròn, về phía trước là hồ nước lớn, bên hồ nước là hành lang gấp khúc quanh co khúc khuỷu thông với phía trước.

      Tư Tư cất bước tiến vào, vòng qua phía bên phải bình phong tiến vào gian phòng thứ nhất, vừa vào liền phát căn phòng này rất nữ tính, ràng là khuê phòng của tiểu thư cổ đại, tườn trức màu xanh trầm tĩnh, rèm cửa màu hồng nhạt, cái bàn cùng sương giường đều mang phong cách cổ đại, sau khi quan sát xong rồi tiến vào gian phòng phía sau, gian phòng thứ hai rất ràng là phòng để quần áo, quần áo cổ đại các loại, giày, mũ, đồ trang sức bằng trân châu và ngọc được sắp xếp ngăn nắp, lấp lánh ánh sáng khác nhau, xinh đẹp a, Tư Tư nuốt nước miếng.

      Tiến vào gian phòng cuối cùng Tư Tư bỗng nhiên sững sờ, mạnh mẽ nuốt nước miếng, ở đây ràng đều là vàng bạc châu báu, hơn nữa tất cả đều là rương lớn đầy ắp đó, suốt năm rương đó! tới cái rương ở gần nhất duỗi tay ra bốc lên nắm trân châu to như lòng đỏ trứng, tròn tròn no đủ, màu sắc tinh khiết.

      Tư Tư lần lượt toàn bộ rương, cuối cùng ngất nga ngất ngây quay lại phòng ngủ, ngồi giường hơn nửa ngày mới trở lại bình thường, đột nhiên nhớ tới gian phòng bên trái liền xông tới, gian phòng thứ nhất bên trái quả nhiên đều là sách, loạt giá sách vươn thẳng tới nóc nhà, bên xếp đầy sách, lại đến gian phòng tiếp theo, gian phòng này là kho dược liệu, gọi nó là kho vì nó quá lớn, hơn nữa có rất nhiều dược liệu, gian phòng trong cùng là phòng thuốc, bàn bày rất nhiều thuốc pha chế sẵn, bán dược và bản thảo.
      Tư Tư tiện tay cầm lên quyển sách bên ghi là phương thuốc trị liệu bệnh tật, liên tiếp nhìn mấy quyển sách đều là phương thuốc chữa các chứng bệnh. Tư Tư để tờ giấy xuống, quay người sang xem đủ loại bình bình lọ lọ kệ, còn có cả mỹ dung dưỡng nhan đấy, Tư Tư vui vẻ cầm lên ước lượng, bên trong hình như là dược trấp (4), bất quá vì đề phòng nguy hiểm nàng vẫn đem chai thuốc để vào chỗ cũ, trời mới biết dược này quá hạn bảo đảm chất lượng được bao lâu rồi, bên trong phải xảy ra phản ứng hoá học rồi chứ.

      Tiểu tâm can của Tư Tư nhảy bịch bịch, nàng xoạch xoạch miệng, vậy cái gian này là của nàng ?! Vui vẻ tới bàn để sách, bên có bút ký, du ký , đồ đạc các loại, Tư Tư nghĩ thâm chắc những thứ này là chủ nhân trước đây của gian để lại, biết nàng thuộc triều đại nào đây. Tư Tư đứng dậy tới phía sau xem hồ nước, đứng hành gấp khúc xem bố cục phòng trúc, càng nhìn càng thích, hai bên đều là nhà kho, các loại cây trồng chín muồi được thu hoạch chất đống đầy ắp đó, sát với phòng bên cạnh hồ nước là vòng hành lang gấp khúc, muốn tới phía trước có thể vòng qua hoặc từ hành lang gấp khúc ở chính giữa tới, phía trước là phòng bếp lớn, bên trong có cái bàn rộng, bàn bày biện cái chiếu đệm dưới cái bàn thấp, mang đậm phong cách cổ đại, hồ ở bên nở đầy hoa sen, mấy cái lá sen lớn tản ra, leo tới cái bàn rộng, hoa sen thẳng tắp hé nở ngạo nghễ khoe sắc.

      WoW, Tư Tư đứng chiếc bàn rộng tán thưởng, rất thích nó , rồi lại chạy tới chạm cái này sờ sờ cái kia hành lang gấp khúc, bỗng nhiên nghĩ đến biết bây giờ là lúc nào rồi, cũng đừng ồn ào mất tích tốt.

      Nhoáng cái, thân mình ra khỏi gian, phát trong phòng vẫn là tối đen như mực liền yên tâm, mang theo đồng hồ báo thức ở đầu giường rồi xoay người tiến vào gian, lần này muốn xem tiếp gian ở phía sau, nghĩ tới thảo nguyên và rừng rậm xa xa kia bỗng nhiên phát mình thảo nguyên đều trước mắt nàng, Tư Tư vui vẻ, là rất thuận tiện a, quan sát các động, thực vật trong gian, còn có nhánh sông bên kia thảo nguyên và tôm cá ở bên trong, thầm bội phục chủ nhân trước đây của gian là cường hãn, đồ vật trong gian có thể thu thập được là rất nhiều, Tư Tư tiếp tục dò xét phát ra sâu trong mảnh rừng rậm là suối nước nóng.

      Cuối cùng là biển cả bao la kia, gần như chiếm nửa gian, dưới đáy gian đều là tro bụi, thấy lắm, cũng cảm giác được tồn tại của bất kỳ vật gì, Tư Tư bỏ qua nó, quay lại nghiên cứu động vật trong biển lớn, nghĩ tới lại có rất nhiều loài cá, ha ha, là tốt, ngẫm lại các món hải sản, Tư Tư là vô cùng hài lòng.

      Cuối cùng quay lại nhà trúc ở đằng trước, nhìn xem mảnh ruộng lớn, nghĩ tới nhiều cây trồng như vậy làm sao có thể thu hoạch hết a, thân thể của mình còn vẫn thể để mệt chết a, nếu nó có thể tự mình hái là tốt nhất, kết quả rau quả trước mắt từng đám bắt đầu tự ngắt lấy, wow, đây phải là nông trại vui vẻ ư, rau quả vừa thu vào biến mất tại chỗ, Tư Tư tranh thủ thời gian vào phòng chứa, phát tất cả rau quả đều ở bên trong, sau đó bắt đầu đem rau quả theo thứ tự cất , quay đầu lại nhìn tình hình sinh trưởng của dược liệu, thầm nghĩ càng lâu năm càng tốt.., bỏ vào nổi rồi. Sau đó lại vào phòng chứa tìm được hạt giống rau quả mình thích lần nữa gieo hạt lên, lúc này đột nhiên nhớ tới nàng vẫn luôn xem việc, những rau quả này hẳn là được trồng từ rất lâu rồi, nhưng vẫn mọc ở đầu cành bằng tư thế hoàn mỹ nhất mà hư thối, điều này lên gian có tác dụng bảo đảm tươi mới, như vậy thuốc ở bên trong phòng thuốc đều còn mới, wow! Thực là quá tốt rồi.

      Chỉnh lý gian xong Tưu Tư liền chạy vào phòng nằm xuống, bắt đầu nghĩ tới tương lai.

      Có thể nhà Tư Tư cho tới bây giờ đều giàu có, tiền lương của ba mẹ cũng phải là nhiều, bây giờ bản thân nàng sống lại rồi, vì tương lai cả nhà có cuộc sống hạnh phúc, thoát khỏi nghèo khó trở nên giàu có là nhất định phải làm. Khoảng hai năm nữa mẹ nghỉ việc rồi, trước đây Tư tư có dự định tìm kiếm cho mẹ nàng nghề tốt hơn để bà gây dựng nghiệp, bao giờ phải vì mấy trăm tiền lương mà toàn thân mệt mỏi, lại thêm bị bệnh nữa, công việc của ba bình thường vô cùng nhàn hạ, muốn làm thêm nghề tay trái cũng thành vấn đề, ba khinh thường thể chế nội bộ đó, thích a dua nịnh hót, vậy ra biển là tốt rồi.

      Về bản thân Tư Tư muốn cố gắng nhiều, kiếp trước nàng học tập bình thường, đại đa số tinh lực đều kính dâng cho tiểu thuyết, cuối cùng chỉ đõ được đại học hạng ba, tuy nhiên sau khi tốt nghiệp lăn lội ngoài xã hội coi như có vẻ vang chút ít, lại làm việc vô cùng mệt mỏi, kiếp này muốn thay đổi tất cả những điều này. Bất quá đến kiếm tiền gây dựng nghiệp là lại buồn, cổ phiếu nàng hiểu, kiếp trước xem quá nhiều tiểu thuyết, kiếp này muốn đạo văn(5) hai cái ngược lại là có thể, bất quá trình độ sáng tác của rất bình thường, lắc đầu, lại nhất định hoàn toàn rập khuôn, dựa theo thể loại, tình tiết cơ bản của tiểu thuyết kiếp trước có thể viết ra tác phẩm của mình, đáng tiếc bây giờ mới có năm tuổi, viết tiểu thuyết gì chứ, là quá kinh hãi rồi, chỉ có thể trù tính làm số sản phẩm , kiếm thêm chút khoản thu nhập thôi, nhưng mà bây giờ suy nghĩ như thế quá sớm, Tư Tư buồn rầu nhìn thân thể , bé của mình, vò đầu, suy cho cùng nên làm giàu như thế nào đây?

      Chú thích:

      (1) ngỏm củ tỏi: chết trôi chết nổi

      (2) chân tài thực học: có tài năng thực

      (3) bổ túc: bổ sung kiến thức

      (4) dược trấp: thuốc dạng nước

      (5) đạo văn: ăn cắp văn chương của người khác
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
      milktruyenkymylien1961 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Kỳ ngộ

      Tư Tư tiện tay cầm quả đào vừa lục ra cắn miếng, ừm...ăn là ngon a, nhiều nước vị ngon, ngẩn người nhìn chằm chằm vào quả đào, trong gian có nhiều thứ tốt như vậy nếu như có thể bán nhất định kiếm được số tiền, thế nhưng đứa bé bán đồ giống như rất thực tế, aizz, nàng buồn rầu đem quả đào trong tay ăn sạch, tiện tay ném hạt ra ngoài cửa sổ rơi mặt đất, vào lúc Tư Tư có chú ý, cái hạt đào kia hoàn thành xong quá trình nảy mầm, trở thành cây non.

      " Ôi, đau bụng quá." Tư Tư ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh, vào trong rồi Tư Tư thả lỏng cơ thể, thấy bên trong nhà xí toàn mùi tanh hôi, Tư Tư hồi lắc đầu, cảm thấy người dính dính cùng với mùi hôi, vén tay áo lên kiểm tra, bên da có lớp bẩn thỉu, toả ra mùi hôi thối, Tư Tư chẳng quan tâm cầm quần , trong lòng triệu hoán (1) suối nước nóng, bịch cái biến mất vào suối nước nóng, lưu loát rửa sạch tay, ngượng ngùng mang mông đít cũng rửa sạch , lại vừa rồi còn chưa kịp lau sạch nỗ đít đây này.

      Tẩy sạch thân cơ thể nhàng khoan khoái, sau đó Tư Tư đem quần áo ướt sũng vắt lên trúc ở bên ngoài nhà trúc rồi bò lên giường để chuẩn bị ngủ, dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, thân thể tinh lực có hạn, lăn qua lăn lại lúc lâu mệt mỏi.

      Đợi đến lúc Tư Tư ra lần nữa trời tờ mờ sáng, Tư Tư tính toán thời gian, phát thời gian trong gian cùng thời gian trong thực chênh lệch rất nhiều, giờ bên ngoài đại khái tương đương năm đến sáu giờ trong gian.

      lát sau Tư Tư nghe thấy tiếng động ở phòng bếp, vì vậy đứng dậy mặc quần áo tử tế, đem chăn xếp ngay ngắn ở giường, lúc Chu Khiết tiến vào nhìn thấy Tư Tư thận trọng vững vàng như vậy liền thương ôm cái: " Con ngoan, mau rửa mặt rồi ăn cơm ."

      Tư Tư cười ngây ngô: "Mẹ, những cái này đều là con tự làm đó."

      Mẹ vuốt đầu đáp lại: " Ừ, Tư Tư giỏi quá, nhanh rửa mặt , mẹ chuẩn bị điểm tâm cho con."

      Tư Tư cũng nghĩ ra hồi còn bé mình rốt cuộc có bao nhiêu ngốc nghếch, năm tuổi nên phô ra bộ dáng gì, lắc lắc mông theo mẹ ra cửa.

      Ăn qua loa điểm tâm, mẹ nàng đưa tới nhà trẻ , dụ dỗ rồi làm ở đơn vị ngay bên cạnh, lại khi đó mẹ là kế toán trong xưởng thực phẩm, khi đó Tư Tư thường xuyên tới ăn các loại bánh ngọt.

      Giáo viên ở nhà trẻ họ Thạch, hơn năm mươi tuổi, đối với trẻ con cực kỳ có kiên nhẫn, trong nhà trẻ có khoá gì học, cơ bản chỉ là chơi, buổi sáng vẽ tranh hoặc nghe kể chuyện, giữa trưa ngủ, buổi chiều tự do hoạt động. Tư Tư cảm thấy như vậy là quá lãng phí thời gian, nhớ đến lúc đó mình học tiểu học vẫn chỉ biết chơi đùa, bạn học cùng lớp đều loan truyền 'I love you' rồi mà Tư Tư đối với mấy cái này chút cũng hiểu.

      Giáo dục là phải từ lên a, Tư Tư cầm bút vẽ lung tung vào vở, để ý vẽ ra hình con thỏ trong phim hoạt hình, khẩn trương xé xuống nhét vào trong ngăn bàn.

      "Lý Tư Tư, cậu vẽ cái gì vây?" Lưu Lệ ở bên cạnh hỏi.

      Lưu Lệ là bạn chơi khi còn bé của Tư Tư, lớn lên rất đẹp, cũng rất thông minh, đáng tiếc trưởng thành quá sớm, sau khi tốt nghiệp trung học sống chung, kết hôn tới hai năm liền có con.

      " có vẽ cái gì, vẽ hỏng rồi, xé luôn rồi." Tư Tư mỉm cười.

      Lưu Lệ nháy mắt nhìn về phía Tư Tư: "Câu hôm nay so với trước kia có chút bất đồng, giống như trở nên đẹp mắt hơn."

      Tư Tư vuốt mặt, đoán chừng là do quả đào, buổi sáng soi gương cũng nhận thấy trắng hơn, đều trắng che ba xấu, so với mọi người hai ngày trước mới tham gia dạo ngoại ô đều phơi nắng thành đen trắng tương đối là nổi bật, " có a, buổi sáng tớ có soi gương nha,"

      Lưu lệ gật gật đầu: "À, kỳ nhìn kỹ cũng thấy có gì thay đổi lắm." Ngay sau đó, ngồi chỗ bên cạnh Tư Tư : "Buổi tối chúng ta đâu chơi, ra bờ sông có được ?"

      "Được thôi, thuận tiện có thể bắt nòng nọc." Tư Tư cũng muốn trở nên khó sống chung, hơn nữa về nhà cũng thể lập tức tiến vào gian, vậy chơi thôi.

      "Ừ, cái kia quyết định rồi nha, tớ gọi Vương Kiến Quốc cùng Chi Minh cùng."

      Buổi tối tan học Tư Tư chạy đến bên cạnh mẹ xin phép rồi cùng ba người khác chạy ra bờ sông , kỳ phụ huynh yên tâm bọn họ ra bờ sông là vì nhánh sông rất là , nước chảy róc rách, nước rất trong, nước chỉ mới qua cổ chân mà thôi.

      Mấy người líu ríu chơi tới trời tối rồi mới trở về nhà, đến cửa nhà Tư Tư, Chí Minh hướng về Tư Tư cười hì hì: "Tư Tư, ngày mai chúng ta tiếp nha."

      Tư Tư nhếch miệng: " , mẹ tớ bảo ngày mai nhà cậu cả."

      "À, vậy lần sau chúng ta lại ." Trẻ con biết che dấu cảm xúc, mặt đầy nét đơn.

      Tư Tư nở nụ cười tươi: "Tốt, bye bye, tớ về nhà trước đây."

      Cùng mọi người chuyện xong, Tư Tư quay người tiến vào của chính: "Mẹ, con trở về."

      "Ôi, đứa bé này, lớn lên đáng ." chú lạ mặt ngồi trong phòng khách.

      "Chú khoẻ." Tư Tư giòn giã đáp.

      "Ài, khoẻ." Chú lạ mặt với Chu Khiết: " lúc nữa ông Lý trở về, cùng ấy , muộn rồi tôi phải trở về đây."

      "Ăn cơm rồi , lâu lắm mới đến mà." Chu Khiết giữ lại.

      Chú đứng lên khoát khoát tay: " được, trẻ con đều trở về, tôi cũng phải tranh thủ thời gian về nhà." xong ra khỏi phòng.

      Chu Khiết mau chóng tiễn ra ngoài, trở về rồi chui vào phòng bếp, Tư Tư đảo mắt, theo vào trong bếp: "Mẹ, tiếng là gì vậy?"

      " Đó là ngôn ngữ của người ngoại quốc, giống như Hán ngữ của chúng ta, làm sao vậy?" Chu Khiết bên xào rau, bên chú ý chỗ Tư Tư đứng để tránh dẫm vào .

      "Trong lớp con có bạn chúng con sau này đến trường phải học cái này, mẹ, cái kia cùng với vẽ tranh có giống nhau ?" Tư Tư giả ngu hỏi.

      " Sau này tới trường phải học ngữ văn, toán học, còn có chương trình học khác, giống với vẽ tranh, Tư Tư muốn học sao?" Chu Khiết nghĩ có lẽ bây giờ là lúc giáo dục trẻ con vài kiến thức, bây giờ có thể tự mình đọc cổ tích Cách Lâm rồi, giáo dục cho chút toán học và tiếng hẳn là có thể được.

      "Học a, học a, con thích vẽ tranh, mỗi lần vẽ thầy giáo đều bắt vẽ cha mẹ a." Tư Tư đáp trong nháy mắt.

      Chu Khiết ngồi xổm xuống vặn cái mũi của : ", cơm nước xong xuôi mẹ dạy con."

      Buổi tối ba trở về, mẹ bàn cơm: " Vừa rồi đại ca Trương của đơn vị các đến rồi, các làm cái gì ruộng thí nghiệm, có thừa ruộng, hỏi có muốn trồng , có trong đơn vị đấy, chúng ta cần tiền thuê."

      " Chúng ta biết trồng trọt, có muốn cũng chăm sóc được tốt, được rồi đó."

      Lý Quảng Thanh trực tiếp phủ định, "Ngày mai với ấy."

      Tư Tư nghe mà vòng vo suy nghĩ, dịu dàng : "Ba, chúng ta trồng dưa dấu a, Tư Tư thích ăn dưa hấu."

      Lý Quảng Thanh cười sờ đầu Tư Tư: "Trồng nhiều như vậy con ăn hết sao?"

      "Ăn hết đem bán a, hằng năm đều có người bán dưa hấu đấy thôi." Tư Tư cắn đũa bộ dáng thèm ăn.

      Chu Khiết nhìn bộ dáng của Tư Tư, nghĩ nghĩ : "Muốn trồng dưa hấu cũng được, bằng chúng ta thuê người trồng, dù sao đất cũng mất tiền."

      Lý Quảng Thanh nghe tới cần tiền liền bị thuyết phục, cũng thế, dù sao cũng cần tiền đấy, thuê người trồng cũng mất bao nhiêu tiền, vì vậy ra quyết định trồng rồi, " Giống là dưa hấu? Vật kia có thể làm sao?"

      Chu Khiết lắc đầu, bà cũng hiểu a.

      "Trồng a, ba mẹ, mùa hè chúng ta có dưa hấu để ăn a, Tư Tư muốn ăn no căng bụng." Tư Tư bê bát tưởng tượng.

      Vì vậy, việc trồng trọt lớn được quyết định ngay tại thời diểm Tư Tư thèm ăn, Tư Tư nghĩ là đợi tới lúc trồng đem hạt giống đổi thành hạt giống trong gian, đem đất trong gian trộn lẫn với đất bên ngoài, đoán chừng có thể lớn vô cùng tốt.

      Buổi tối Tư Tư đợi ba mẹ ngủ xong rồi lách mình tiến vào trong gian, thấy ruộng ngày hôm qua trồng hôm nay cây non đều dài ra, đoán chừng ngày mai có kết quả, trở về phòng ngồi ở bàn sách túm tới chùm vải ăn, sờ sờ giấy bút bàn sách, đột nhiên có xúc động muốn học thư pháp, kỳ kiếp trước bởi vì học thiết kế, nàng học nhiều học ít cũng được coi là nửa người nghệ thuật, quốc hoạ vẫn coi là học qua đấy, chữ viết cũng coi như là có tiếp cận, bất quá thư pháp lại chưa từng học qua.

      là làm, cầm lấy nghiên mực bên cạnh cùng điều mực, rót chút nước, nghĩ đến trong tiểu thuyết ở kiếp trước ghi mài mực tay phải vững, phải chậm, khí lực phải đều đặn, thời gian dần trôi mùi mực chậm rãi phiêu đãng, dường như mang theo mùi thơm của sen, là dễ ngửi.

      Tư Tư biết bộ thư pháp tay nàng có bao nhiêu tinh quý, nếu phải đồ tốt người có được nó cũng đem nó vào trong gian.

      Nghiên đầy mực, ngồi ngay ngắn trước bàn sách, chọn bút có cỡ vừa phải, mở quyển sách bên cạnh ra rồi tiếp theo viết phỏng lại, Tư Tư biết chữ này là thể gì, chỉ cảm thấy kiểu chữ này thanh tú đẹp đẽ, trông rất đẹp mắt, vì vậy quyết định học theo bút pháp này.

      Mới viết ba chữ lớn cảm thấy cổ tay đau xót, Tư Tư buông bút quan sát chữ của mình, tuy cố gắng hết sức mô phỏng theo nhưng vẫn kém nhiều quá, Tư Tư cũng vội, thư pháp nếu có thể trong chốc lát nhất thời học được cũng gọi là thư pháp rồi, bóc quả vải ăn, nghỉ ngơi chút rồi lại tiếp tục luyện tập, luyện hai giờ rồi Tư Tư quyết định vẫn nên ra ngoài tản bộ tý, ngẩng đầu nhìn đàn tranh phía đối diên, ài, muốn học quá , trước kia lúc xem phim truyền hình chứng kiến mỹ nữ cổ đại gảy đàn tranh cảm thấy đẹp vô cùng, nhưng mà nàng hoàn toàn hiểu nhạc phổ, hi vọng sau này có cơ hội nhất định phải học .

      vòng quanh phòng chứa vòng, Tư Tư đột nhiên rất muốn ăn hắc tiêu ngưu liễu (2), vì vậy thuấn di (3) ít thịt bò vào phòng bếp, vừa lẩm bẩm hắc tiêu ngưu liễu a hắc tiêu ngưu liễu a...vừa tới phòng bếp, kết quả làm cho tròng mắt Tư Tư như muốn rớt ra khi đứng trước cửa phòng bếp, nồi, chén, muôi, chậu trong phòng bếp dường như có ý thức tự chủ tựa như làm cho nàng chút hắc tiêu ngưu liễu, lúc sau bàn toả ra mùi thơm mê người của đồ ăn đặt cạnh cửa sổ phòng bếp, Tư Thư thò tay lấy miếng cho vào miệng, mùi vị rất vừa phải, lần này có lộc ăn rồi, ha ha, trong nội tâm Tư Tư thầm, xem ra phòng bếp này chỉ biết làm đồ ăn cổ đại a.

      Vì vậy lại chọn cơm, bao lâu sau bàn xuất bát cơm, ăn uống no say, lắc lư trở về tiếp tục luyện tập, sau đó ngủ giấc tới sáng sớm rời khỏi gian, trong nội tâm Tư Tư cảm thán, cuộc sống như vậy là quá tốt đẹp rồi.

      Cuối tuần Lý Quảng Thanh mang mua hạt giống, khi đó thuận tiện mua hai quyển sách, Tư Tư chọn quyển toán học và tiếng , Lý Quảng Thanh thấy Tư Tư vẻ mặt nghiêm túc, vì vậy mua cho nàng máy ghi và băng từ tiếng .

      Kiếp trước trình độ tiếng của Tư Tư là tiếng cấp bốn, bất quá ném sang bên rồi, lần này nhất định phải học tốt. Buổi tối Chu Khiết dạy nàng toán học, tiếng bắt đầu từ nghe băng từ tiếng , Chu Khiết tìm Lý Quảng Thanh thương lượng có nên tìm giáo viên dạy tiếng , Lý Quảng Thanh nghe xong gật đầu : " Con bé thích học là chuyện tốt, dù phải đập nồi bán sắt cũng phải tạo điều kiện học tập cho nó."

      Cứ như vậy, buổi tối Tư Tư lại vào gian luyện tập thư pháp cộng thêm tiếng , ban ngày vẫn lăn lộn trong nhà trẻ, sau bữa cơm chiều mẹ nàng dạy nàng ngữ văn và toán học.

      Dưa hấu cũng trồng lên, hạt giống được đánh tráo bằng hạt giống trong gian, đất trong ruộng cũng được Tư Tư vụng trộm rắc đất trong gian lên, tại mọc vùng khả quan, vợ chồng Lý Quảng Thanh thương lượng đợi dưa dài ra để Lý Quảng Thanh buổi tối ra lấy.

      Gần hai tháng Tư Tư học xong chín mươi chín phép nhân, ngữ văn cũng học được rất nhiều chữ, hơn nữa đều trong ngày có thể nhớ kỹ, Chu Khiết vô cùng vui mừng, ngừng khen ngợi nàng thông minh.

      Tiếng cũng mời giáo viên dạy thêm, quả nhiên so với tự mình học càng thêm hệ thống, Tư Tư cũng tận lực thể xuất chúng chút, làm cho giáo viên mến, dạy dỗ càng thêm dụng tâm.

      Hôm nay đường tan học về nhà Tư Tư thấy hàng xóm, cười tủm tỉm tiến lên chào hỏi: " Trình Vĩ khoe."

      "A, Tư Tư, em về rồi à." Trình Vĩ quay đầu nhìn, ra là Tư Tư, "Chúng ta chuẩn bị bắt cá, em ?"

      Tư Tư lắc đầu: " , mẹ ở nhà chờ em đây này."

      cậu con trai đứng cùng Trịnh Vĩ hỏi: "Đợi em làm gì thế?"

      "Mẹ dạy em viết chữ." Tư Tư ngoan ngoãn đáp.

      Vậy có sao, em cùng chúng ta bắt cá a, còn có thể nướng cá ăn." Cậu bé dụ dỗ Tư Tư, Tư Tư lắc đầu.

      Trĩnh Vĩ nghic Tư Tư mới năm tuổi có thê học cái gì chứ: " ? Còn có tôm hùm , học cái kia làm gì, mỗi ngày học chán chết ."

      Tư Tư nhớ tới lúc này Trịnh Vĩ học lớp bốn, đột nhiên nghĩ cũng có thể nhảy lớp, trường cấp ba phải chăm chỉ học, về phần tiểu học loại này có thể lãng phí thời gian, vẫn là nhảy qua tốt hơn.

      Tư Tư thất thần lắc đầu, Trịnh Vĩ nhìn bộ dạng Tư Tư ngơ ngác mới gọi đồng bạn .

      Về đến nhà Tư Tư với mẹ: "Me, con muốn học lên tiểu học."

      "A, để sang năm nha." Mẹ đáp ứng ngay.

      "Mẹ, con muốn năm nay bắt đầu tới trường, con còn muốn học cùng với Trình Vĩ." Tư Tư giả ngu kiên trì.

      "Mẹ nở nụ cười: "Con ngốc, Trình Vĩ của con học tới lớp bốn rồi, cho dù năm nay con tới trường cũng thể cùng lớp với nó."

      Tư Tư chu môi: " mà. con chính là muốn cùng Trình Vĩ học cùng lớp, vì sao con thể học lên lớp bốn chứ?

      "Kiến thức tiểu học năm thứ tư con còn chưa có học, con phải học lớp trước, sau đó học lớp hai, lớp ba, lớp bốn, thể trực tiếp học lớp bốn luôn." Mẹ nàng giải thích.

      Tư Tư ưỡn bộ ngực : "Con làm được mà, tin mẹ cứ kiểm tra con ."

      " muốn học lớp bốn? Nhất định phải học cùng Trình Vĩ à?"

      " Học cùng với Trình Vĩ a, bọn họ vừa mới gọi con sông bắt cá đấy." Tư Tư tận lực biểu ngốc chút.

      Mẹ dùng ngón tay nhàng đẩy trán Tư Tư, "Được rồi, mẹ mượn sách, trở về kiểm tra con, xem con có thể cùng các học ." Rồi quay người ra khỏi phòng.

      Chu Khiết lắc đầu, con bé cái gì cũng nghĩ đơn giản quá, đợi lát nữa xem đề làm ra có lẽ yên tâm đọc sách rồi.
      Chú thích:

      (1) triệu hoán: kêu gọi, vẫy gọi

      (2) hắc tiêu ngưu liễu: tên món ăn, mình nghĩ là thịt bò hạt tiêu, biết có phải , bạn nào biết chỉ mình nha, tra google mà biết là món gì

      (3) thuấn di: di chuyển trong nháy mắt
      milktruyenkymylien1961 thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3: Tư Tư lên tiểu học

      Edit và beta:violet

      Lúc Chu Khiết trở lại cầm theo sách giáo khoa của Trình Vĩ, lật ra để kiểm tra Tư Tư, Tư Tư cẩn thận lời, còn phải làm bộ suy nghĩ, bất quá để có thể sớm đến trường cũng bất chấp ngạc nhiên của mẹ .

      Chu Khiết nhìn đầu củ cải trước mặt, trong lòng kinh ngạc, trong khoảng thời gian gần đây nàng dạy toán học và ngữ văn cho Tư Tư vào buổi tối, nàng thể thiên phú về học tập làm nàng ngạc nhiên, cái gì cũng lần là hoàn thành, năng lực giác ngộ cũng rất cao, nhưng mà bà biết Tư Tư học chương trình học lớp bốn khi nào, "Những cái này mẹ còn chưa có dạy cho con, con cho mẹ biết là con học ở đâu?"

      "Thầy Trương dạy đấy." Tư Tư sớm nghĩ kĩ lí do thoái thác rồi, thầy giáo Trương là giáo viên dạy thêm tiếng cho Tư Tư, con cái nhà ông ấy năm nay học năm nhất sơ trung, sách trong nhà đều ở giá sách, có đôi khi nghỉ ngơi Tư Tư tự mình lật sách xem, coi như vậy là học, Tư Tư cũng lo mẹ nàng tìm thầy Trương hỏi, "Me, con có thê học cùng với Trình Vĩ sao?"

      "Được rồi, tháng chín mẹ mang con đăng ký học, bất quá đến lúc đó Trịnh Vĩ của con học lên lớp năm rồi, con mới học lớp bốn thôi."

      Tư Tư chu môi: "Vì sao ấy học lớp năm rồi, Tư Tư còn phỉa học lớp bốn, Tư Tư muốn học lớp năm."

      "Chương trình học lớp năm con cũng học được?" Mẹ nàng hỏi.

      "Kỳ thực con xem sách lớp sáu rồi..." Tư Tư cuống quýt . Chu Khiết xoa trán im lặng.

      Buổi tối lúc Lý Quảng Thanh về mang theo hai quả dưa hấu lớn, Tu Tư theo muốn nhận lấy, Lý Quảng Thành sờ đầu Tư Tư: " vào nhà, dưa hấu con cầm được đâu?"

      Tư Tư lắc lư theo vào nhà, Chu Khiết bê thức ăn lên bàn nhìn thấy Lý Quảng Thanh liền : "Con của là vượt trội, vừa rồi em vừa kiểm tra chương trình học lớp bốn, con đều trả lời được, là tự mình đọc sách ở nhà thầy Trương đấy."

      Lý Quảng Thanh đem dưa hấu để ở góc bếp: "Dưa hấu trồng trong ruộng được rồi, đem hai trái về nếm thử trước." Quay người ôm lấy Tư Tư, "Tư Tư nhà chúng ta trở thành thần đồng rồi à? Để cho ba xem thần đồng là cái dạng gì nào?" T

      ư Tư cười khanh khách:"Ba, Tư Tư muốn ăn dưa hấu."

      "Ăn cơm xong rồi ăn." Chu Khiết ngồi xuống bày bát.

      Sau khi ăn cơm xong cắt dưa hấu, Chu Khiết cầm lên cắn miếng: "Ai, dưa hấu này là ngọt."

      Lý Quảng Thanh nghe xong cũng vội cắn miếng: " sai, dưa hấu này trái nào cũng đều lớn như vây, lớn lên tròn vo, sản lượng cũng nhiều."

      Tư Tư cũng nếm nếm, cũng được, mùi vị so với dưa hấu trong gian còn kém, nhưng mà so với dưa hấu bên ngoài bán ngọt hơn nhiều, cũng chín nhanh hơn so với dưa hấu đưa ra thị trường sớm nhất, nhất định có thể bán được giá tốt.

      Buổi tối Tư Tư lại vào trong gian học tập, còn phải đau khổ suy nghĩ làm thế nào kiếm ra tiền, vốn muốn trực tiếp bán rau quả trong gian, nhưng mà kể từ khi biết những rau quả này có công hiệu tẩy tuỷ, Tư Tư liền dám lấy ra, bằng rất đáng sợ a.

      Cũng biết ba mẹ ăn hết dưa hấu kia có hiệu quả hay . Lập tức nhìn thoáng qua ruộng đồng, nên thu thu, nên trồng trồng, lại từ phòng ngủ hái quả đào từ cây đào lần trước rồi trở về tiếp tục luyện tập thư pháp, trải qua thời gian dài luyện tập, tuy thư pháp thể so sánh với chủ nhân cũ của gian này, bất quá Tư Tư cũng luyện được bút pháp của riêng mình, chính mình cũng cảm thấy rất xuất sắc đấy.

      Bây giờ cứ có thời gian Tư Tư thò tay gẩy gẩy đàn tranh , đáng tiếc ra nhịp điệu gì cả, để làm ra tạp đơn giản là kéo kéo dây đàn, sờ sờ mép đàn.

      Sáng sớm thứ bảy vợ chồng Lý Quảng Thanh rời giường, bởi vì nhóm dưa hấu đầu tiên chín, chuẩn bị mang tới phiên chợ bán, cho nên phải vội, Tư Tư cũng muốn theo, Chu Khiết cũng lo lắng mình ở nhà liền mang cùng .

      Tư Tư ngồi ở máy kéo nhìn ba bày sạp dưa hấu: "Ba, Tư Tư muốn ăn dưa hấu."

      "Vừa sáng sớm ăn cái gì dưa hấu chứ, hơn nữa con cũng chỉ ăn miếng, để đó đến tối hư mất, về nhà rồi ăn." Lý Quảng Thanh đầu cũng ngẩng lên tiếp tục bày dưa hấu.

      "Ba, Tư Tư ăn miếng, còn lại ba cắt hết ra, mời các chú ăn a, vạn nhất bọn họ ăn thấy ngon nên mua dưa hấu chúng ta a." Tư Tư ngây thơ .

      Lý Quảng Thanh tưởng tượng gật đầu rồi cắt quả dưa hấu, đưa cho Tư Tư miếng, còn lại đều cắt thành miếng , bày ra bàn.

      Tư Tư gặm dưa hấu với vẻ mặt thích thú ngược lại hấp dẫn mấy bác , thấy mấy miếng dưa hấu được cắt mặt bàn hỏi: "Cho nếm thử?"

      Chu Khiết đáp: "Đương nhiên cho nếm thử, mấy chị nếm thử , khá ngọt đó."

      Mấy người nếm thử dưa hấu nhao nhao muốn mua, khoa trương dưa hấu này ăn ngon, đầu tiên , buôn bán đằng sau bắt đầu thuận lợi, giữa trưa cả nhà Lý Quảng Thanh đều tuỳ tiện ăn uống chợ, Buổi chiều vào lúc xe dưa hấu đều bán rồi, Lý Quảng Thanh mừng rỡ , dứt khoát sáng mai quay lại bán, để cho những người mua được ngày mai lại đến.

      Tuy bán dưa thể so với trồng trọt, nhưng mà vẫn làm Lý Quảng Thanh và Chu Khiết mệt muốn chết, ở bên ngoài mua ít đồ ăn để ăn, lái máy kéo mượn được về nhà, buổi tối kiểm tra tiền ràng buôn bán được lời ba trăm bảy mươi đồng, lần này rất tốt, so sánh với vật giá lúc đó đây là nguồn thu nhập , nếm được ngon ngọt, hai người thương lượng sang nem có nên trồng dưa hấu tiếp .

      Tư Tư cắn bánh rán mua ở bên ngoài im lặng lúc.

      Liên tục vài ngày dưa hấu được bán sạch trơn, cuối cùng Tư Tư thoát khỏi ngày ba bữa ăn bên ngoài, mặc dù nửa đêm có thể vào trong gian cải thiện thức ăn nhưng vẫn cảm thấy dạ dày khó chịu.

      bao lâu sau trường học bắt đầu nghỉ hè, Tư Tư sợ bản thân làm lãng phí thời gian vì vậy lập ra kế hoạch học tập, thời gian ban ngày chủ yếu cỗng hiến cho tiếng , dù sao toán học và ngữ văn có gì đáng nghiên cứu, chương trình học quá khó cũng dám trắng trợn lấy ra học. Bất quá thành quả kỳ nghỉ hè rất là đáng mừng đấy, thầy Trương dạy tiếng chỉ lần khích lệ Tư Tư ham học.

      Chín tháng trước Tư Tư kéo ba vào thành phố mua từ điển tiếng dày bịch, chuyên tâm ra sức học từ đơn.

      Vợ chồng Lý Quảng Thanh thấy con cái còn như vậy đau khổ liều mạng học tập ra sức bổ sung dinh dưỡng cho con, trước khi vào học Tư Tư phát thân thể mình trở nên tròn hơn, vẫn may là thân thể trẻ con tròn chút vẫn là đáng , bất quá thầm nhắc nhở bản thân tới thời kỳ phát dục thể lơ là, kiếp trước dáng người Tư Tư vô cùng đẹp, cao 1m65, nặng 94 ký, chỗ nên mập mập, chỗ nên gầy gầy, kỳ thực trong nội tâm Tư Tư nghĩ tốt nhất là cao 1m67, đáng tiếc

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Liên hoan sinh nhật Triệu Linh Ngọc

      Buổi sáng hôm nay lúc Tư Tư vào phòng học có cảm giác có người nhìn mình, kỳ mấy ngày nay đều có cảm giác này, giương mắt nhìn qua, phát học sinh nữ ngồi ở hàng thứ ba, tên là Triệu Linh Ngọc.

      Triệu Linh Ngọc liếc mắt nhìn , hừ tiếng.

      Tư Tư đương nhiên để ý tới, ngồi vào chỗ ngồi, Triệu Linh Ngọc thấy Tư Tư để ý tới mình tới trước mặt Phạm Di Giang : "Phạm Di Giang, buổi tối chúng ta cùng a."

      Phạm Di Giang ngâm thơ xong bỗng : "Cùng a, còn có Lý Tư Tư cùng Tào Văn."

      " nha, chúng ta cùng ." Triệu Linh Ngọc chu môi.

      Tư Tư lặng lẽ liếc mắt, nhìn nghiêng qua Phạm Di Giang, ra là nàng bị hoa đào của đứa bé đáng này liên luỵ.

      Phạm Di Giang a tiếng gì, nhìn về phía Tư Tư xin giúp đỡ, Tư Tư cười ha hả : "Phạm Di Giang, hôm nay cậu cùng với Triệu Linh Ngọc , tớ hẹn với Tào Văn nhà bạn ấy rồi." Phạm Di Giang nghe thấy hai người bọn họ chơi có phần của suy sụp. Tư Tư cười vỗ bả vai Phạm di Giang: "Ngày mai tớ mang cho cậu đồ ăn ngon."

      Phạm Di Giang lại đỏ bừng mặt gật đầu, Triệu Linh Ngọc thấy bọn họ chuyện gạt bỏ nàng sang bên mất hứng : "Chủ nhật là sinh nhật của tớ, hai người các bạn đều phải tới a, mẹ mua cho tớ cái bánh ngọt lớn đấy." Ngữ khí có chút khoe khoang.

      Phạm Di giang nhìn về phía Tư Tư, Tư Tư do dự : "Nhưng mà cuối tuần tớ còn phải học thêm."

      "Vậy sao nha, xin phép nghỉ a, hai người các bạn đều phải đến a." Triệu Linh Ngọc .

      "Tớ xin phép nghỉ thử xem." Tư Tư bất đắc dĩ .

      Sắp vào học rồi, bạn về trước ." Phạm Di Giang đuổi người.

      Triệu Linh Ngọc nhìn hành lang lên tiếng: "Cứ quyết định như vậy , chủ nhật tới nhà của tớ." xong quay người luôn.

      Tư Tư bất đắc dĩ nhíu mày, con rượu trong nhà, nếu như phải cần thiết thực thích liên quan tới, dù sao giả trang cũng mệt mỏi.

      Lúc khuya Tư Tư về nhà cùng chuyện phiếm với mẹ về việc cuối tuần muốn tới nhà bạn học, Chu Khiết rất vui vẻ gật đầu, áng chừng sợi len trong tay nên đan quần áo kiểu gì, Tư Tư thấy mẹ nàng loay hoay sợi len liền nghĩ đến trước đây khi thời tiết chuyển lạnh, mẹ nàng đều đan xong áo len cho nàng, Tư Tư suy nghĩ chút : "Mẹ chuẩn bị đan cho con à?"

      "Đúng vậy a, Tư Tư thích màu này sao?" Chu Khiết cầm sợi len cho Tư Tư xem.

      Đỏ thẫm đấy, Tư Tư nghĩ nên vẽ ra kiểu dáng quần áo kiếp trước để cho mẹ nàng đan, vì vậy cầm giấy bút rất nhanh phác hoạ ra áo len và tất phong cách , " Mẹ đan như thế này , con thích như thế này."

      Chu Khiết nhận lấy tờ giấy, hai mắt nhìn nghiên cứu phát cũng phải quá khó, hơn nữa nhìn rất đẹp, nhưng mà muốn đan đường kẻ phải chọn màu khác, "Còn rất đẹp mắt, cho mẹ biết cái đó con thấy ở đâu?"

      "Mẹ đan à? Có ở TV đấy." Tư Tư chớp chớp mắt nhìn mẹ nàng.

      "Ừ, mẹ đan, đan cho con bộ quần áo, ngày mai thuận tiện mua cho ba con, làm cho con cái váy như thế."

      Tư Tư ôm cổ Chu Khiết hôn nàng cái: "Me, mẹ tốt."

      Lý Quảng Thanh vào trong phòng nghe thấy liền hỏi: "Ba tốt sao?"

      Tư Tư a tiếng bổ nhào ngồi lên đùi ba nàng: "Ba cũng tốt." Kỳ thực Tư Tư sắp bị lộ giả trang rồi, tuy nhiên giả bộ nai tơ có thể làm được, nhưng mà phải làm buồn nôn như vậy thích ứng a thích ứng a.

      Buổi tối sau khi cả nhà đều ngủ hết, Tư Tư tiến vào gian, nhìn thấy cây trồng lại chín rất là bất đắc dĩ,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :