1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại cải tạo vợ cám bã - Mặc Vũ Vũ (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      SỐNG LẠI CẢI TẠO VỢ CÁM BÃ

      Thể loại: Trùng sinh

      Tác giả: Mặc Vũ vũ

      Số chương: (...)

      Edit: hochi


      Giới thiệu

      Hai mươi lăm tuổi La Tiểu Nặc chưa từng nghĩ tới chuyện bất hạnh như vậy xảy ra với mình chỉ trong vòng ngày.

      Cha mẹ qua đời cùng lúc vì tai nạn giao thông.

      Người chồng luôn thương che chở mình luôn nghĩ ra trăm phương ngàn kế muốn có được tài sản nhà mình.

      Người bạn tốt nhất từ thuở của mình ra cũng sớm cùng ruột với chồng mình.

      Bọn họ còn hợp sức đuổi mình ra khỏi cửa nhà.

      La Tiểu Nặc chịu đả kích to lớn bạo phát hoàn toàn, hét lên câu: “Ông trời, ông còn có thể đối xử với tôi ác thế nào nữa”.

      Sau đó. . . . . .

      bị ông trời đùa giỡn xuyên . Đây, đây, đây chẳng phải có đạo trời sao!

      Xuyên cũng xuyên xa chút, lại xuyên về thời điểm mình mười tuổi.

      "Ha, như vậy, vậy tôi muốn cho các người biết:
      Vợ cám bã cũng phải là dễ khi dễ, các người thiếu nợ của tôi, tôi muốn các người trả lại từng chút từng chút”.


      ----------------

      Chương 1: Sấm sét giữa trời quang

      Edit: hochi


      La Tiểu Nặc năm nay hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp đại học danh tiếng, là con của La Nhất Kim người giàu nhất thành phố X, vừa tốt nghiệp kết hôn với bạn trai Đường Vĩ cũng là thanh mai trúc mã nhiều năm của , được cha mẹ thương và chồng che chở. Ngay cả La Tiểu Nặc cũng cảm kích ông trời đối với mình tốt. vẫn cho là những ngày hạnh phúc ấy kéo tiếp tục kéo dài mãi, nghĩ đến......

      Buổi tối, La Tiểu Nặc chán đến chết ngồi ở ghế salon xem ti vi, “Tuần lễ này Vĩ lại công tác, haizz…, mình là nhàm chán. Đúng rồi, mình lấy âu phục của ấy ra ủi cũng tốt”.. Vừa nghĩ tới đó La Tiểu Nặc phấn chấn chuẩn bị bắt tay vào làm. Lúc này, điện thoại trong phòng vang lên

      “Là ai vậy? Muộn thế này còn gọi điện thoại tới đây, chắc

      [​IMG]

      Chương 2: Hoạ vô đơn chí

      Edit: hochi


      "Cha mẹ, đừng bỏ lại Tiểu Nặc, con sợ.” giường bệnh gầy yếu, hai mắt nhắm chặt, tiếng thét mê sảng kinh hoàng, bác sĩ thương hại đứng ở bên, lắc đầu bất

      [​IMG]
      139, thuytly sắc thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4: Thời gian học sinh tiểu học bắt đầu

      Edit: hochi


      Lúc trong lòng La Tiểu Nặc xác lập được chí hướng vĩ đại cho mình, chợt phát ‘ah, tại sao vừa nãy đường vẫn còn rất nhiều học sinh mặc đồng phục học sinh giống nhau, nhưng bây giờ đều thấy. A!! Nguy rồi, lúc ra cửa bảy giờ, tại nhất định là tới trễ’. La Tiểu Nặc nghĩ đến điều này, vội vàng bước nhanh hơn, đây cũng phải là chuyện đùa, dđ.lqđ nhớ thời khoá biểu lớp đầu tiên là Tiếng đấy. giáo dạy Tiếng ở trong trí nhớ của hình như là người rất khó tính, vẫn là nên tới trễ tốt hơn.

      Quả nhiên, chân trước La Tiểu Nặc vừa mới bước vào cửa lớp học, sau lưng chuông vào học lập tức vang lên, vừa ngẩng đầu nhìn khuôn mặt gió táp mưa rào của giáo, lúng túng gãi đầu cười khan hai tiếng, lập tức muốn chạy vào lớp học.

      "Bạn học La Tiểu Nặc, chẳng lẽ cho em biết lúc vào tiết học muốn vào lớp học phải báo cáo trước sao?" giọng trầm vang lên.

      La Tiểu Nặc gì liếc mắt nhìn lên: " xin lỗi giáo, em quên rồi, báo cáo giáo, xin hỏi em có thể vào chưa?"

      "Vào ".

      La Tiểu Nặc vào lớp học, rồi lại ngây ngẩn cả người, , , quên mất chỗ ngồi của mình rồi. Đây, đây, phải làm sao bây giờ, trong lớp học chỗ có người ngồi cũng có vài tờ giấy rồi, ngay cả chỗ ngồi mình cũng nhớ, điều này cũng nổi.

      "La Tiểu Nặc, còn trở về chỗ ngồi của em nhanh lên". giáo tiếng có chút chán ghét nhìn La Tiểu Nặc . Đối với học trò tất cả các phương diện đều xuất sắc này, từ trước đến nay bà đều coi trọng.

      La Tiểu Nặc tìm kiếm trợ giúp chuyển ánh mắt nhìn những bạn học khác xem có quen mặt ai nhưng đều rất xa lạ, éc. . . . . . xem ra bạn học của hình như cũng thân thiện lắm, đều nhìn ánh mắt xin giúp đỡ của . ‘Nhân duyên của mình kém như vậy sao? Sầu thảm. Xem ra chỉ có thể thử cơ hội, chọn chỗ trống ngồi trước. Ah, bên phải cuối cùng cũng có chỗ trống, chỗ đó ngủ gà ngủ gật cũng tương đối dễ dàng, xác định là chỗ đó’. La Tiểu Nặc nghĩ thầm lập tức qua, đặt cặp sách ở ghế, lập tức nghe được chung quanh truyền đến hồi tiếng hít gió, xảy ra chuyện gì sao? dđ.lqđ phải chỗ ngồi của mình

      [​IMG]

      Chương 5: Thiếu niên ngồi cùng bàn

      Edit: hochi


      vất vả chịu đựng qua tiết học tiếng , La Tiểu Nặc gục xuống bàn chuẩn bị chợp mắt nghỉ ngơi chút. Bỗng nhiên cảm thấy trận khó hiểu, chỗ này xem ra phong thủy tốt lắm, Tiểu Nặc nhịn được quay mặt, lại cảm thấy như bị lang sói để mắt tới làm cho da đầu người ta run lên. Sao lại thế này, có để cho người ta ngủ giấc ngon hay . tức giận mở mắt ra đập vào mi mắt là đôi đồng tử đen thui giống như đầm sâu.

      "A......" La Tiểu Nặc đột nhiên đứng dậy rồi thất thanh giọng hô. Vỗ vỗ ngực, ra vị trí bên cạnh mình còn có bạn ngồi cùng bàn, sao lại nhận thấy chút nào vậy? La Tiểu Nặc híp mắt tìm tòi nghiên cứu cẩn thận người bạn ngồi cùng bàn với mình, khá lắm là thiếu niên phấn điêu ngọc mài, vẫn còn chưa thoát khỏi vẻ ngây thơ nhưng gương mặt khôi ngô tuấn tú, hơn nữa cặp mắt kia và tuổi của câu ta tương xứng, hình như có thể hấp dẫn người khác vào câu chuyện đen tối sâu xa, mặc dù phải tiểu chính thái*, nhưng dđ.lqđ thể cảm thán câu, đứa trẻ này sau khi lớn lên, sợ rằng lại là tai họa cho nước cho dân. ‘Kỳ lạ, sao mình chưa bao giờ nhớ lúc mình học tiểu học có bạn học đẹp trai như vậy nhỉ? Mặc dù có điểm quen mặt.’ La Tiểu Nặc thầm nghĩ. (tác giả gì ngửa mặt lên trời thở dài, cho tới bây giờ tôi cũng trông cậy vào

      [​IMG]
      139, Hale205, thuyt2 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6: Ước định đánh cuộc

      Edit: hochi


      Đường Vĩ, cậu ta tên Đường Vĩ. ràng La Tiểu Nặc nghe được trong đầu mình hình như có tiếng đứt "phăng" của dây cung. có thừa sức tìm tòi nghiên cứu tại sao vốn nên là lúc đầu mình và Đường Vĩ biết nhau sao lại xuất lúc mình học tiểu học, hai người đó từng lời ngon tiếng ngọt, thề non hẹn biển giống như phim ảnh từ từ ra trong đầu , mà chuyện xưa kết cục lại để cho khó

      [​IMG]

      Chương 7: trận chiến nổi tiếng (1)

      Edit: hochi


      vất vả mới chịu đựng qua buổi học, La Tiểu Nặc về đến nhà, mệt lả gieo người lên ghế sa lon. Cuộc sống học sinh này trải qua cũng phải dễ dàng nhỉ, vừa phải cẩn thận lo lắng sợ bị lộ, còn phải bị bọn nhóc học sinh tiểu học ức hiếp, hơn nữa cậu nhóc kia là kẻ mình ghét nhất, là phiền muộn quá. "Ôi......" La Tiểu Nặc khỏi phát ra tiếng thở dài.

      "Tiểu Nặc, sao thế, tuổi còn sao than thở thế? Lại đây, có tâm gì cứ cho cha." Cha La vừa vào cửa nhìn thấy con ủ rũ cúi đầu, thương hỏi.

      "Cha, người về rồi. có gì, chỉ là muốn thi thẳng lên cuộc thi của năm đầu trung học,

      [​IMG]
      thuytly sắc thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8: trận chiến nổi tiếng (2)

      Edit: hochi



      Rốt cuộc ngày thi lên năm nhất trung học tới, sau khi bạn học La Tiểu Nặc dễ dàng thông qua cuộc thi ngữ văn và văn, cũng vào lúc thi sắp xong môn toán học lại xảy ra vấn đề. ra là vốn có số điểm cơ sở, bài thi toán học làm đề phụ được 20 điểm. Trả lời vấn đáp, nếu trả lời đúng xem xét điểm phương thức tiến hành.

      Ôi, sinh viên tốt nghiệp bị tên trình độ tiểu học làm khó bởi đề phụ, có phải rất khó coi . chứng minh là rất khó coi. La Tiểu Nặc dưới tình huống trái lo phải nghĩ cũng ra kết quả, chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua bài 20 điểm này. Cũng chẳng có biện pháp nữa, học toán kém, cũng được, mình làm được, chắc là nhóc con rắm thối kia cũng làm được đâu. La Tiểu Nặc chỉ có thể cầu nguyện như vậy.

      Hôm nay là ngày quan trọng công bố thành tích rồi, sáng sớm La Tiểu Nặc cảm thấy tinh thần có phần tập trung, đây tuy nắm chắc, nhưng đáy lòng vẫn mơ hồ có chút lo lắng. Việc làm xong đề phụ làm cho đứng ngồi yên, sớm biết như thế ban đầu nên ôn tập tốt, nếu sinh viên tốt nghiệp đại học thi vượt qua học sinh tiểu học, vậy là đáng chê cười. Tinh thần La Tiểu Nặc thấp thỏm đến trường học. Quả nhiên, dđlqđ sáng sớm trong trường học là cảnh tượng đầu người trùng điệp, tất cả mọi người rất vội vã muốn biết thành tích của mình, tất nhiên cũng loại bỏ bộ phận những người hóng chuyện đặc biệt đến theo dõi trận đánh cuộc chấn động thời đến tột cùng kết quả như thế nào.

      La Tiểu Nặc vất vả chen đến trước bảng thành tích, vừa nhìn, ngất, đứng đầu, Đường Vĩ, đứng thứ hai, La Tiểu Nặc. Quả nhiên là ngày đó bỏ qua bài 20 điểm. Lần này phiền toái rồi. được, phải nhanh chóng rời . La Tiểu Nặc thừa dịp đám người bắt đầu di chuyển, len lén chạy ra ngoài. Ai, là sách lược sai lầm. La Tiểu Nặc đường ở phía sau trường học mặt buồn bực lẩm bẩm, vừa đá cục đá bên chân.

      "Cậu cũng cần chán nản quá, nếu như lên tiếng nhận thua, cùng lắm là ăn vạ thôi, dù sao tôi cũng chưa từng trông cậy vào loại người như cậu giữ đúng cam kết". giọng đáng ghét chui vào lỗ tai La Tiểu Nặc.

      La Tiểu Nặc nhìn chung quanh, đồ quỷ sứ đáng ghét kia ở đâu? Nhưng cũng có người, "Sao đến đâu cũng đều đụng dđlqđ phải cậu vậy, đồ quỷ sứ đáng ghét, La Tiểu Nặc tôi cho tới bây giờ đều làm được, đâu giống như vài người giấu đầu giấu đuôi tính là hùng hảo hán sao, cậu có bản lĩnh ra ngoài, chúng ta đấu ."

      "Ngây thơ, ai muốn đấu mình với cậu. Hừ, ngu ngốc". bóng dáng từ cây nhảy xuống bên cạnh La Tiểu Nặc, chính là Đường Vĩ.

      La Tiểu Nặc giận đến nghiến răng, hận thể nhào tới cắn cậu ta hai cái. lúc này trong trường học truyền thanh vang lên."Xin chú ý, xin chú ý, xin mời bạn La Tiểu Nặc lớp sáu năm hai sau khi nghe thấy loa nhanh chóng đến phòng hiệu trưởng".

      Phòng hiệu trưởng? Hai người chăm chú nhìn nhau cái, có chút hiểu, xảy ra chuyện gì sao? La Tiểu Nặc xoay người về phía phát ra tiếng loa.

      Vào phòng hiệu trưởng, chỉ thấy hiệu trưởng nghiêm trang đứng ở bên cạnh ông lão, mà vị kia thoạt nhìn là ông lão rất dễ gần ngồi chỗ của hiệu trưởng, khua bút viết gì đó. Hiệu trưởng ngẩng đầu nhìn thấy La Tiểu Nặc, khẽ mỉm cười, ngồi đối diện ông lão rồi : "Ông Hà, đứa bé kia tới". Ông lão kia mỉm cười ngẩng đầu nhìn cái, gật đầu cái. Hiệu trưởng cúi đầu bên tai ông lão câu gì đó, rồi đứng dậy ra ngoài. La Tiểu Nặc đứng ngơ ngác, biết có chuyện gì xảy ra.

      Ông lão buông bút tay xuống, tươi cười đứng lên với hai người: "Cháu chính là La Tiểu Nặc sao. đứa bé đáng . Ông là hiệu trưởng trung

      [​IMG]
      Hale205, thuytly sắc thích bài này.

    5. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      biết nam chính khi nào mới xuất nhỉ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :