1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sư Phụ ! Đồ Nhi Tạo Phản - Thủy Lục Vô Trở

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Sư Phụ ! Đồ Nhi Tạo Phản



      Tác giả : Thủy Lục Vô Trở


      Editor : Lạc Tuyết


      Thể loại : Huyền Huyễn, Sủng, Nữ Cường Nam Cường




      Giới Thiệu :



      Người ta thu đồ đệ :


      Chịu được gian khổ, tính cách cứng cỏi, phẩm chất ưu việt.


      Hạo Uyên thượng thần thu đồ đệ :


      Hầm được canh cá, canh cá uống ngon, biết dùng lửa ma hầm canh cá.


      Đương nhiên, dung mạo đẹp càng tốt, ngẫu nhiên gặp mấy nữ nữ quỷ có thể giúp ngăn chặn, quả thực là tuyệt chiêu !


      Cho nên, thu cái đồ đệ.


      Lười đến ung thư giai đoạn cuối, biết hầm canh cá, dung mạo cực phẩm, là nữ nhân có thể giúp ngăn chặn hoa đào...


      P/s : Nữ chính hung thần ác sát, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật. Nam chính khí phách bao che, ai động đến đồ nhi , giết cả nhà !









      Chương 1 : Mới Gặp




      Buổi sáng, ánh mặt trời chiếu sâu xuống Ma giới, nương tầm mười sáu, mười bảy tuổi ngồi chiếc xe ba bánh, phía trước cũng có hi hổ thú chuyên dụng cho việc kéo xe mà thay bằng độc nhãn hắc cẩu. Xe ba bánh chậm rãi di chuyển lộ ra tấm lưới đánh cá bên trong chứa mấy kiện đồ đạc.


      " Tiểu Li, ngươi đây là...chuyển nhà ?" Trần gia đại tỷ hỏi.


      Tiểu Li gật gật đầu : " Ân, ta chuyển đến ở bên bờ sông."


      " Bờ sông ?" Trần gia đại tỷ tròn mắt, " Ý ngươi là bên bờ Tử Xuyên hà ?"


      Nàng tiếp tục gật đầu, vẻ mặt thản nhiên : " Đúng vậy."


      Tay Trần gia đại tỷ run run, thiếu chút nữa đánh rơi cái bánh trong tay : " Tiểu li, ngươi phải bị sao chứ ? Ngươi quên Hạo Uyên thượng thần sống ở bên bờ Tử Xuyên a ?"


      Tiểu Li lười biếng đảo đảo cặp mắt : " Đúng vậy, ở tại thượng du, ta ở hạ du, nước sống phạm nước giếng, có cái gì kỳ quái ?"


      " Tiểu Li a!" Trần gia đại tỷ thương hại : " Ngươi quên rồi sao, nghe Hạo Uyên thượng thần cực kỳ dữ tợn, bộ dạng xấu xí. Ở Ma giới đến cả trẻ con nghe thấy tên còn bị dọa sợ, người lại dám ở tại Tử Xuyên hà với sao ? Ngươi sợ à ?"


      Nàng chút để ý kéo kéo tay áo : " quan hệ, bộ dạng xấu, ta nhìn là được rồi. Còn có ta phải hài tử, ban đêm cũng khóc, ta sợ cái gì ?"


      Trần gia đại tỷ nhìn tiểu Li từ đến lớn, tuy rằng cảm thấy đứa này lười, bất quá dung mạo...chậc chậc ở Ma Giới chính là số số hai, cho nên nàng tiếp tục khuyên : " thể vậy, diện mạo hung ác trái tim càng đáng sợ. Bằng , tại sao Thiên giới lại đuổi xuống Ma giới ? Ngươi thực nên cùng thân cận, Ma giới chúng ta gan to như vậy cũng ai dám tới gần Tử Xuyên hà nửa bước !"


      Nàng gãi gãi đầu, thở dài : " Trần tỷ tỷ, ta cũng có biện pháp, ai bảo ta bình thường ta thích nhất là ăn cá nhưng tại mấy con sông ở Ma giới cơ hồ hết cá rồi. Ta chỉ có thể đến Tử Xuyên hà, cũng tại chỗ này quá xa Tử Xuyên hà, nếu mỗi ngày qua lại đánh cá chắc chắn mệt chết thế nên ta mới phải chuyển đến đó."


      " Ngươi là quyết định rồi ?" Trần gia đại tỷ bất đắc dĩ .


      Tiểu Li gật đầu : " Ân, quyết định..."


      " Được rồi, về sau cẩn thận chút." Trần gia đại tỷ xong, khóe mắt đều dâng lên tầng nước giống như lần này chia tay chính là vĩnh biệt.


      " Ân, Trần tỷ, ta cẩn thận." Nàng xong lại hạ mí mắt, chuẩn bị ngủ. Dù sao tốc độ của độc nhãn hắc cẩu này so với rùa còn muốn chậm hơn, phỏng chừng tới trời tối.


      Tiểu Li ngủ giấc sâu, thời điểm mở mắt phát trước mắt là dải sông màu bạc. Nàng đảo mắt tìm con chó kia nhưng thấy, nhúc nhích thân thể lấy ra cái lưới đánh cá cũ. Bên trong lưới là cái chảo, bộ bát đũa, còn có vài món quần áo. Tiểu li nàng trước giờ ngủ đều cần chăn, nàng nhìn xung quanh, chọn trúng thân sau đó kết ấn, bố trí cãi võng rồi nhảy lên đó, chuẩn bị ngủ.


      Bên bờ sông gió hiu hiu thổi, tiểu Li vừa mới khép mắt mở ra nhìn đạo lỗ hỏng mặt sông.


      Mắt nàng nhìn về phía trước, mặt sông lấp lánh ánh bạc, theo góc nhìn của nàng giống như dải ngân gấm. Kỳ lạ là bên còn có vô số đom đóm bay lượn, giống như ánh trắng lấp lánh kia từ mặt sông tỏa ra làm đẹp khắp thiên . Nàng chợt hoảng hốt, đom đóm, lúc nàng còn cùng ca ca nhìn thấy qua. Thời điểm đó bọn họ bị phong bế trong gian, giữamàn đêm tối tăm xuất vô số ánh sáng đom đóm...


      Ca ca...


      Nàng nhiều năm chưa gặp lại , tại ở nơi nào ? Có còn sống hay ?


      Nàng vĩnh viễn thể quên được khoảng thời gian ngày đêm ở cùng nhau kia. Khi đó nàng còn rất rất yếu, chính ca ca ở bên làm bạn với nàng.


      Nơi đó đơn điệu chán nản, thậm chỉ có nhiều lần phải nhịn đói, đến cả nước cũng có mà uống.


      lần, nàng nhịn khát liên tục bảy ngày, yếu hầu như hỏa thiêu, khó lòng chống đỡ...Ngay lúc thần thức nàng lâm vào hỗn độn, ca ca đột nhiên , tìm được nguồn nước. Khi đó nàng vô cùng kích động, vừa vặn bầu trời có trăng cùng sao, trước mắt chỉ mảnh tối đen. Ca ca mang theo nàng đến nơi, sau đó đem cái bát kề lên miệng nàng : " Tiểu li, uống , bất quá chỉ có bát, đừng lãng phí."


      Nàng uống ngụm, chỉ cảm thấy dính dính, hương vị là lạ. Vì thế nàng liền hỏi : " Ca ca, sao nước này lại khó uống như vậy ?"


      Dường như nở nụ cười : " Tiểu li, phỏng chừng ca ca tìm được là nước bẩn. Bất quá ngươi uống , nếu chết khát."


      Vì thế nàng mạnh dạn uống hết hơi. Sau đó, bọn họ đều được cứu.


      Mãi đến vài năm sau nàng nhớ tới hương vị kia mới biết được, cắt cổ tay cho nàng uống máu của !


      Nàng nháy mắt cái, đáy mắt ẩm ướt trong chốc lát liền vô tung, khôi phục lại biểu tình lạnh nhạt thường ngày.


      Mà đúng lúc này, đom đóm mặt sông biến mất. Tiểu Li ngồi võng nhìn xa xa liền thấy điểm màu bạc sông như phân ra, xuất bóng người đạp sóng bay lên. Trong đêm tối, hắc bào bị gió thổi tung bay phất phới. Nàng nhìn , y bào kia phải hoàn toàn màu đen, giống như giữa đêm đen xé xuống lóe lên tinh quang màu bạc, hơi thở mang theo luồng thần lực đáng sợ.


      Cho nên, người này chỉ có thể là người được Thiên giới phái xuống Ma giới, Hạo Uyên thượng thần.


      ngờ nàng vừa mới chuyển nhà có thể nhìn thấy người cùng nàng nước sông phạm nước giếng, Hạo Uyên thượng thần.


      Dù sao Tử Xuyên hà cũng phải của , nàng đây sợ. Hơn nữa đây là địa bàn Ma giới, Hạo Uyên thượng thần tới nơi này kỳ là xâm phạm địa bàn của nàng...Bất quá trước giờ nàng lười gây chuyện thị phi, vì thế nhanh chóng khép mắt, tiếp tục ngủ.


      Bên kia ám đầy hơi thở thần lực, gió nhàng thổi qua cây cổ thụ, mà nàng dường như đánh cờ với Chu Công.


      Gió vẫn thổi, bỗng nhiên có người đạp gió mà tới, đứng nhìn tiểu li xiêu xiêu vẹo vẹo nằm võng, mâu quang lộ vẻ sâu xa. Dưới áp lực bức người kia tiểu Li cuối cùng cũng mở mắt, nàng liếc cái, đúng là Hạo Uyên.


      Nhìn gần nàng mới hiểu được cái mọi người tương truyền cực kỳ dữ tơn, nhân thần phẫn uất là xuất phát từ nơi nào...Người trước mặt mang cái mặt nạ màu đen bao phủ hơn phân nửa khuôn mặt ngoại trừ cằm và trán. mặt nạ có nhiều rãnh nhăn nheo ngang dọc giống như rễ cây đan xen vào nhau có vài phần dữ tợn, vài phần tang thương. Thế nhưng mặt nạ che cằm và trán, chúng lộ ra trắng nõn bóng loáng, thoạt nhìn tuổi trẻ tinh thần phấn chấn hoàn toàn khác với phong cách cực đoan của chiếc mặt nạ.


      im lặng , nàng cũng chủ động mở miệng. Thậm chỉ nàng nhìn Hạo Uyên hồi lâu, mí mắt như muốn díp lại, hiển nhiên sắp ngủ.


      Đột nhiên lướt tới gần...Sau đó, Hạo Uyên mở miệng. Tiểu Li nhìn thấy biểu tình sâu dưới lớp mặt nạ kia, chỉ nghe thanh của mát lạnh mà thanh nhuần. giống như hương vị canh cá màu trắng mà nàng thích.


      : " Ngươi vừa mới chuyển tới ?"


      Nàng gật đầu, có thể tiết kiệm lời , nàng tuyệt đối mở miệng.


      Mâu quang dấy lên tinh quang : " Ngươi sợ ta ?"


      Nàng tiếp tục gật đầu. Có gì phải sợ, chắc chắn ăn Ma tộc. Chính là nàng lười phải giải thích, dù sao bọn họ cũng chưa chắc tính là hàng xóm.


      "Tốt lắm." Thanh nhàn nhạt mang theo sung sướng, giọng điệu chân đáng tin : " Vậy ngươi đừng ở nơi này."


      Ân ? Có ý tứ gì ? Cái này liên quan tới cái bụng của nàng a, tiểu li mở miệng : " Vậy ta phải ở đâu ?"


      "Theo ta ." Hạo Uyên lời ít ý nhiều, cũng giải thích trực tiếp vung bàn tay đem nàng cùng cả gốc rễ cây cổ thụ bay theo phía sau .


      Vì thế tiểu Li, cây cổ thụ, lưới cá, tất cả đều bay theo phía sau Hạo Uyên ngược dòng Tử Xuyên hà. Nàng nhìn mặt sông trải rộng ngân quang mà nàng lại ở chính giữa liền có chút thơ mộng.


      Giữa cảnh tượng mộng ảo kia, tiểu li khẽ híp mắt ngủ. Đến khi tỉnh dậy nàng thấy mình bị đưa đến Tử Xuyên hà thượng du. Đây là lần đầu tiên nàng đến nơi này, giữa đêm khuya trăng sáng treo mông lung, cực kỳ thơ mộng. Nàng như trước bất động ngồi cây cổ thụ, nhìn phía xa có thể thấy Tử Xuyên hà màu bạc trải dải, uốn lượn khắp núi non trùng điệp của Ma giới.


      Mà sau lưng nàng là nhà của Hạo Uyên. Nàng tưởng rằng Hạo Uyên là thượng thần tu vi cao thâm Thiên giới, hẳn màng danh lợi, chỗ ở phỏng chừng phải nhà gỗ là nhà tranh, nhưng ngờ nàng thực bị tòa lầu hoa lệ tinh xảo kia đâm cho mù mắt.


      Ách, tuy rằng nàng luôn ở tại Ma giới, kiến thức khó tránh khỏi nông cạn nhưng vẫn nhận ra tòa lầu của Hạo Uyên cho dù đặt ở trần gian cũng là vô giá, mà ngay tại Ma giới ...chính là đầu cơ trục lợi.


      Dù sao kia đều là của , đối với nàng có chút quan hệ nào cả. Nàng như trước vẫn ở tại chiếc võng nàng dùng ma khí bện nên. Bất luận như thế nào thượng du cũng tốt, hạ du cũng thế, chỉ cần dưới sông có cá lấp đầy bụng nàng ngày ba bữa, nghỉ ngơi ở đâu đối với nàng quan trọng.
      Hale205, MooniETrâu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2 : Thượng Thần Ngài Bao Nhiêu Niên Kỷ





      Ngày hôm sau, Tiểu Li vừa mở mắt thấy Hạo Uyên đứng dưới cây cổ thụ nhìn nàng.



      Cổ thụ này được đặt ở đỉnh núi, cách vài bước chính là vách núi sâu vạn trượng, Tiểu Li cảm thấy Hạo Uyên cũng có chút coi trọng nàng, nếu nàng xoay người rớt xuống chỉ sợ bị Tử Xuyên hà nuốt chửng đến cả xương cũng còn. Nàng từ cây nhảy xuống, ngẩn đầu nhìn , chờ chủ động mở miệng.



      hiển nhiên vẫn bình thản, thế nhưng mâu quang sâu xa nhìn về Hà Sơn của Ma Giới, tiếng nào.



      thôi, dù sao nhà nàng là do chuyển, tối hôm qua nàng còn chưa có ăn cơm, so với tu vi cao thâm có thể tích cốc của , nàng đành thở dài đánh cá.



      Vì thế Tiểu Li nhìn khoảng cách giữa nàng và mặt sông Tử Xuyên hà, bắt đầu kết ấn. Nàng tất nhiên ngốc tới mức tự mình động thủ bắt cá, người thông minh phải biết động não a. Nàng ở đỉnh núi mà Tử Xuyên hà chảy từ đỉnh núi xuống, nơi này hẳng có cá. Nàng nghĩ nghĩ rồi đem ma khí bện thành khe trượt, nàng theo khe trượt phi xuống, lấy lưới đánh cá.



      Nàng tính toán, dùng phương pháp này tuy tiêu hao ma khí nhưng mỗi lần đánh cá rồi dùng ma khí giữ tươi có thể ăn đủ trong vòng bốn ngày. So với trước kia mỗi ngày đều phải đánh bắt nàng liền thấy tốt hơn.



      Thế nên mới , thượng du tốt ! Nghĩ đến đây, Tiểu Li ngoéo môi cái.



      Nghĩ xong, nàng dùng ma khí bện thành khe trượt, theo dãy đỉnh núi bay vút xuống mặt sông Tử Xuyên hà. Nàng đứng cách mặt sông khoảng chừng thước, lưới đánh cá như mạn vũ hướng về phía mặt sông, thời điểm vớt lên có khoảng 8,9 con cửu vĩ ngư màu đỏ giãy dụa. Nàng gật đầu, ân, vừa vặn ăn trong bốn ngày. Trong bốn ngày này nàng còn phải dùng ma khí để giữ tươi chúng, quả thực lời mấy.



      Nàng thu lưới, theo khe trượt bấu vào đá mà leo lên, dĩ nhiên leo lên so với trượt xuống khó khăn gấp mấy lần. Thời điểm nàng trở lại cây đại thụ, Hạo Uyên như trước đứng nhìn về phía núi cao, nhúc nhích.



      Tiểu Li thèm để ý , trực tiếp ngồi bên nhóm lửa, chọn con cá ném vào nồi.



      Đương lúc này, kẻ vẫn trầm mặc, mang theo vẻ cao thâm mở miệng : " Cho thêm hai con cá."



      Có ý tứ gì, muốn ăn ? tu vi cao như vậy tự mình bắt cá còn đợi nàng nhóm xong lửa ma, nấu cơm xong, còn muốn ăn gấp hai lần nàng ? Tiểu Li xem như nghe thấy trực tiếp đậy nắp nồi.



      Hạo Uyên xuy tiếng, cái nắp nồi tự động bay lên, nước trong nồi bắn ra tứ phía, hai con cá từ cái sọt được bện bằng ma khí nhanh như chớp liền bay vào trong nồi. Nắp hạ xuống, từng động tác như mây trôi nước chảy, vô cùng lưu loát.



      Tiểu Li trợn mắt há mồm, vội vàng dùng ma khí bưng kín cái sọt của nàng.



      Hạo Uyên cười tiếng, nàng lại thấy cá trong sọt dường như biến mất mà trước mặt Hạo Uyên lại xuất cái vại xinh đẹp chứa 6 con cá màu đỏ bơi qua bơi lại.



      Tức chết nàng ! đây là ỷ vào tu vi cao thâm ức hiếp nàng sao ?



      Nàng muốn cướp cá trở về nhưng nghĩ, đánh nàng đánh lại, làm sao mà tranh ? Còn phải uổng thêm khí lực ! Vì thế nàng thu lại dáng vẻ bệ vệ tiếp tục ngồi canh nồi cá. Quả nhiên, Trần gia đại tỷ đúng, có những người cho dù ta phạm , vẫn ức hiếp ta.



      Giáo huấn, giáo huấn a!



      Nghĩ đến đây, Tiểu Li ngẩn đầu liếc Hạo Uyên cái, càng cảm thấy bên dưới chiếc mặt nạ xấu xí kia phỏng chừng là cái diện mạo vô cùng xấu xí.



      bao lâu, nắp nồi mở ra, hương thơm tỏa khắp bốn phía, Tiểu Li cho thêm gia vị nàng tự chế, đợi đến khi canh cá trở thành màu trắng liền thu lửa ma. Nàng quay lấy bát đũa, trở lại thấy canh cá trong nồi mất hai phần ba, mà Hạo Uyên thượng thần nghênh ngang rời .



      Nhẫn ! Tiểu Li ăn canh cá xong, làm cái thuật đem nồi và bát đũa rửa sạch, xoay người bay lên cây.



      Lúc này ánh nắng tươi sáng, lá cây cổ thụ lại thưa thớt nên võng của nàng cũng được che lại, dưới ánh nắng mặt trời vô cùng ấm áp. Nàng ngắt chiếc lá cây lớn che khuất tầm mắt, dưỡng thần.



      Nàng có thói quen ngày chỉ ăn hai bữa cơm, bởi vậy ngủ giấc mãi đến hoàng hôn mới tỉnh dậy.



      Tầm mắt hướng tới thiên , bầu trời nhiễm tầng mây đỏ, vạn dặm Hà Sơn trở nên phi thường tráng lệ...



      Chợt thấy sau ánh dương quang, Hạo Uyên phi thân bay lên, hôm nay mặc thân lam y, mang chiếc mặt nạ màu bạc, dĩ nhiên mặt nạ này so với chiếc màu đen kia xinh đẹp hơn nhiều. Mặt nạ màu bạc hình Phi Ưng, vẫn là che phân nửa khuôn mặt. Thế nhưng quần áo và mặc nạ cùng thay đổi khiến toàn thân toát ra loại hơi thở dị xuất trần khác hẳn với bộ mặt dữ tợn ban đầu.



      Bất quá như trước có tháo mặt nạ xuống, Tiểu Li tự động cho bằng phỏng chừng vì bộ dạng rất xấu.



      Thời điểm này xuất , chính là muốn ăn chực ! Nàng ngửa mặt lên trời thở dài, đời này vậy mà có kẻ có thể ăn chực của nàng, quả nhiên là thiên đạo luân hồi, xem ra nàng bị báo ứng a ! Chỉ là nàng thực đói bụng đành phải lủi thủi nhóm lửa, dùng lửa ma nấu nước trong nồi, mâu quang lạnh nhạt liếc nhìn Hạ Uyên.



      Cũng biết dùng biện pháp gì, Tiểu Li chỉ thấy hồng quang chợt lóe, ba con cá tươi mơn mởn bay vào trong nồi, tốc độ cực nhanh. Nàng chỉ kịp nhìn thấy tàn ảnh.



      Hai người ở chung chưa tới ngày nhưng lại rất ăn ý, Hạo Uyên vẫn mang vẻ mặt bí hiểm nhìn về phương xa, biết có phải xuất thần hồn ngao du Thái Hư rồi hay , chỉ thấy Tiểu Li vừa cho gia vị vào, đợi đến khi nắp nồi bật ra, vẫn có thể phản ứng được.



      Như trước trong nháy mắt hai phần ba cá trong nồi đều thấy còn Hạo Uyên xoay người rời , vạt áo phất phơ quay cuồng tựa như cánh hoa.



      Ăn xong cá, Tiểu Li lại tiếp tục ngủ.



      Vào thời điểm trăng lên tới đỉnh, nàng đột nhiên mở mắt.



      Ngày thường đồng tử nàng là màu đen vậy mà thời điểm này mắt nàng chuyển thành màu tím u tĩnh, tựa như đồng tử màu tím của hoàng tộc Ma giới, vô cùng cao quý. Ngũ quan nàng tinh xảo, thâm mâu lạnh lùng, ở giữa mi tâm còn có đạo tiên diễm thuần túy, giống như khảm viên bảo thạch màu tím, tăng thêm vài phần mị hoặc.



      Nàng nhảy xuống võng, đỉnh núi gió lớn, tóc đen như mực bay lên, tử mâu lóe sáng tựa như bên trong phát ra lửa ma, Đồng tử mị đảo qua tòa lầu của Hạo Uyên thượng thần, xác nhân có người phát ra nàng mới theo vách núi nhảy xuống.



      Gió như gào thét, nàng tùy tay kết ấn liền xuất đoạn gấm màu tím như có như nhàng nâng nàng lên, phiêu nhiêu giữa trung, linh động mềm mại mà cao quý lạ thường. Rất nhanh nàng đến dưới đáy vực, lắc mình cái liền biến mất.



      Ngày thứ hai, Hạo Uyên đến bên cây cổ thụ, thấy Tiểu Li còn ngủ, liếc nhìn mấy quả trái cây, trong nháy mắt quả đánh rơi vào mặt Tiểu Li lôi nàng tỉnh dậy. Tiểu Li có chút bất mãn, đảo mắt nhìn Hạo Uyên. Loại cây này đối với nàng quá quen thuộc, trái cây thực bao giờ chủ động rơi xuống. Cho nên, thượng thần tu vi cao thâm chẳng những là tên ăn chực còn là kẻ thích đem người đùa giỡn ?



      Nàng nhịn được, mở miệng hỏi : " Hạo Uyên thượng thần, ngài rốt cuộc bao nhiêu niên kỷ ?"



      Hạo Uyên ngờ nàng lại hỏi chuyện này, lạnh nhạt liếc nàng cái chừa cho nàng chút mặt mũi : " liên quan đến ngươi ?"



      Tiểu Li nén giận : " Ta đây ở hạ du cũng liên quan đến ngài, ngài dựa vào cái gì bắt ta chuyển nhà, còn ăn chực của ta ?"



      Ha ha, còn dám chuyện như vậy với ! Đáy mắt Hạo Uyên có chút nghiền ngẫm : " Ta thích! Ngươi tu vi thấp, ta muốn như thế nào người liền phải như thế đó !"



      Trời ạ, đây là thái độ của thượng thần tu vi cao thâm sao ? Tiểu Li tức giận đến mức ngực cũng phập phổng, thế nhưng vẫn có đạo lí, tu vi cao, chỉ sợ trừ bỏ Ma tôn đại nhân ra còn ai có thể đánh lại , hoặc là, Ma Tôn đại nhân chưa chắc thắng được, cho nên, đúng là do định đoạt !



      Tốt lắm ! Nàng nhịn ! Nàng tin, tương lai còn dài, trăm ngàn năm sau nàng vẫn thể vượt qua !



      Tiểu Li hạ mắt, thèm nhìn ...



      Lúc này trời đột nhiên xuất hoa quang, bóng người đạp mà tới, toàn thân mang theo khí tức tựa như Hạo Uyên thượng thần. Trong nháy mắt, hạ trước mặt Hạo Uyên, nở nụ cười. Nam tử trông có vẻ trẻ tuổi, tu vi xem chừng là thượng thần chi cảnh, mặt như xuất tầng sương mông lung làm nàng nhìn diện mạo của .



      " Hạo Uyên huynh, lâu gặp !" Người tới hướng Hạo Uyên chào hỏi, nhưng ánh mắt vẫn đặt người Tiểu Li : " Tiểu Ma nữ này ở đâu ra đây ?"



      Hảo Uyên thản nhiên liếc nàng cái, ánh mắt cùng giọng điệu đều là khinh thường : " Tùy tiện bắt được đường."



      Xi Ngạn hứng thú nhìn nàng : " Vận khí tồi, Tiểu ma nữ này khí tức tinh thuần, có thể bồi dưỡng được."



      Hạo Uyên gật gật đầu : " sai, đáng tiếc rất lười, còn phải quan sát thêm."



      Giờ khắc này Tiểu Li cảm thấy dường như mình bị tính kế nhưng cụ thể bị tính kế như thế nào, nàng lại biết.



      Sau đó hai người tựa hồ muốn ôn chuyện, Tiểu Li liếc nhịn bọn họ, xoay người về phía tòa lầu của Hạo Uyên. Nàng nhớ tới ánh mắt có hảo ý của , định thu hồi hành lí rời . Thế nhưng nàng bước khỏi thạch lâm chưa tới hai bước đột nhiên đụng vào vách tường trung, đem nàng vây trong đó.



      Bên tai nàng vang lên thanh của Hạo Uyên : " Tiểu ma nữ, ngươi cho đây là nơi nào, muốn đến đến muốn ?"



      Trời ạ, nàng khi nào muốn đến đây ? tự mình đưa nàng đến a !



      Tiểu Li khóc ra nước mắt đành phải đem lưới đánh cá treo lên cây lần nữa, vứt hành lí sang bên, cam chịu ngồi dựa vào cành cây cổ thụ.
      duyenktn1, TrâuHale205 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3 : Mãn Thiên Kỳ





      Hừ, hôm nay nàng ăn, cá cũng đánh, nàng cố gắng nhịn đói ba ngày, Hạo Uyên thấy nàng vô dụng hẳn là thả nàng thôi ? Nàng cũng phải đầu bếp a !



      Mãi cho đến hoàng hôn, Xi Ngạn mới từ Hạo Uyên phủ rời . Trước đó còn quên để lại cho Tiểu Li cái liếc mắt, trong ánh mắt đều là nghiền ngẫm, tò mò. Sau đó đạp bay , nháy mắt biến mất chỉ còn lại mấy đám tường vân nơi chân trời.



      Hạo Uyên thay đổi bạch y, phong độ đến trước mặt Tiểu Li, từ cao nhìn xuống : " Tiểu ma nữ, ngươi tên gì ?"



      Đứng dưới mái hiên, thể cúi đầu ! Nàng miễn cưỡng đáp : " Tiểu Li."



      Hạo Uyên cao thấp đánh giá nàng phen, thản nhiên : "Gầy." Dứt lời, ống tay áo mở ra, mấy con cá lúc trước Tiểu Li đánh nhàng lên, vẫn tươi mơn mởn.



      Ha ha, gầy ? Ý là nàng ngày ăn liền gầy ? Muốn nàng tiếp tục nấu ăn ? có cửa đâu !



      Tiểu li trả lời , hai người cứ đứng nhìn nhau. Áp lực trong khí càng lúc càng lớn, hô hấp của nàng có chút thoải mái. Bất quá Hạo Uyên là tới Ma Giới canh giữ, nàng chỉ cần làm ra chuyện trái với hiệp ước, chắc chắn thể động thủ với nàng.



      Cho nên, Tiểu Li sợ...



      Bất quá vì áp lực quá lớn, nàng miễn cưỡng đứng vững sau đó chớp chớp đôi mắt tỏ vẻ ngây thơ : " Hạo Uyên thượng thần, ngài bắt cá nuôi dưỡng là tốt, làm thượng thần nên từ bi nên sát sinh a !"



      Tốt lắm, còn dám giáo huấn ! Hạo Uyên nhíu mày, cũng biết làm động tác gì, cái nồi sắt chợt bay đến trước mặt nàng. Sau đó, Hạo Uyên xoay người rời .



      rời , Tiểu Li thèm để ý tới mấy thứ kia, dù sao hôm nay nàng quyết định liều mình nhẫn nại, nếu sau này chắc chắn bị ăn đến gắt gao !



      Thế nhưng, khi nàng định bay trở về cây cổ thụ để ngủ phát đỉnh đầu có vách tường chắn làm nàng thể nhúc nhích...Lẽ nào, nàng nấu ăn, liền như vậy giam nàng ? Tiểu Li ảo nào, nàng mặc dù lười nhưng rất thích sạch , bảo nàng ngủ dưới đất nàng tuyệt đối chịu được.



      Tiểu Li đấu tranh tư tưởng hồi, rốt cuộc thấy được phản kháng phí công. Lãng phí nhiều tinh lực đấu đá với chi bằng thức thời đem tôn thần này hầu hạ cho tốt... đúng, tu vi cao, nàng đánh cũng đánh lại thế nên chỉ có thể tùy định đoạt.



      Dĩ nhiên nếu muốn thoát khỏi hoàn cảnh này, biện pháp duy nhất chính là trở nên mạnh hơn !



      ngày được năm, mười năm, hoặc là trăm năm ! Dù sao nàng còn trẻ, mới có mười bảy tuổi, ở Ma giới xem như tiểu hài tử, thời gian còn dài, nàng tin vĩnh viễn đều bị chèn ép !



      Nghĩ đến đây, Tiểu Li lấy cá, kết giới vây lấy nàng chợt vỡ vụn, dường như Hạo Uyên có con mắt đặt ở nơi này.



      Canh cá trở nên trắng, đồ gia vị vừa vặn, Hạo Uyên lại tới. Bất quá lần này đem nàng đánh giá vài cái, trong mắt biểu hài lòng khiến nàng có cảm giác sởn da gà.



      Cũng biết Hạo Uyên lấy ở đâu ra nguyên bộ bàn ăn đặt bên dưới cây cổ thụ của Tiểu Li. đem hai phần canh cá đặt vào bát bạch ngọc, bát còn hoa văn thanh nhã, xinh đẹp. Canh cá màu trắng, cửu vĩ ngư màu đỏ, màu sắc càng nhìn càng hài hòa tựa như bất kỳ thứ bình thường nào đặt trước mặt đều tăng thêm mấy phần tao nhã.



      Sau đó Hạo Uyên ngồi chiếc ghế gỗ lim khắc hoa, vươn ngón tay thon dài xinh đẹp, tao nhã gỡ xương cá.



      Tiểu Li nhìn lại nhìn lại bản thân, cái bát gỗ, đôi đũa gỗ, thấy thế nào cũng đều quê mùa...



      Bất quá nàng đột nhiên liếc Hạo Uyên, đáy mắt ra tia nghiền ngẫm. ra nàng muốn xem đeo cái mặt nạ ăn cá bằng cách nào !



      Bên này Hạo Uyên gỡ cá xong, trước mặt là bát sứ men xanh điệp, bên chứa thịt trắng muốt phân với xương vô cùng ngay ngắn. Lúc này mới tự tay tháo mặt nạ xuống, thời điểm tháo mặt nạ còn cố ý vòng vo nhìn Tiểu Li cái, tựa hồ hiểu ý đồ của nàng.



      Hô hấp Tiểu Li càng lúc càng căng thẳng, vẫn nhìn chằm chằm, nhưng là...



      Mặt nạ gỡ xuống, mặt lại như xuất tầng hơi nước mờ áo, khoảng cách đến trượng nhưng khiến Tiểu Li cảm thấy dường như cách xa thiên sơn vạn thủy, thể nhìn thấy ràng...



      " Muốn nhìn ?" Hạo Uyên nhíu mày, " Đừng vội, về sau có cơ hội."



      Ý này có vẻ...Tiểu Li hung hăng nuốt xuống ngụm canh cá, trong lòng đem diện mạo Hạo Uyên hạ thấp thêm mấy phần. Che che đậy đậy, phải quái dị là gì ?



      Hạo Uyên ăn xong, thu lại cái bàn rồi đạo tiếp tục nhìn xa xăm. Tiểu Li ngồi võng nhìn bóng lưng của , cực kỳ hâm mộ. Xem ra muốn vượt qua trong vòng trăm năm rất khó...



      Ba ngày bình bình đạm đạm trôi qua, Tiểu Li vừa ngủ dậy chợt nghe Ma giới dùng triệu hồi truyền .



      Truyền này là từ Ma thành phát ra, triệu hồi lệnh cấp cao nhất, tất cả Ma tộc nghe được đều phải tới đó. Nàng xem tòa lầu của Hạo Uyên tựa hồ có động tĩnh, phỏng chừng sáng sớm rời cũng gọi nàng dậy nấu cá. Vì thế nàng liền làm cái vệ sinh thuật, đem bộ dáng sửa sang hoàn tất sau đó rời .



      Bởi vì triệu hồi phát ra trong vòng canh giờ phải có mặt, Tiểu Li dám ngồi xe ba bánh mà dùng ma vũ dốc toàn lực bay .



      Phía cổng thành cao vài chục trượng, trừ bỏ ma tướng bên ngoài còn có Hạo Uyên mang thân thần lực khí tức. Nguyên lai bởi vì nên mới có triệu hồi lệnh, dọc đường nàng vừa lo lắng vừa mệt nay thấy vậy liền đem Hạo Uyên nguyền rủa trăm ngàn lần.



      Tựa hồ cảm giác được chính mình bị tiểu ma nữ nguyền rủa, lãnh mâu giấu dưới lớp mặt nạ dữ tợn của đảo qua, vô cùng chuẩn xác nhìn về hướng Tiểu Li. Tâm can nàng run lên, còn muốn mắng thêm mấy câu nhưng lại dám...



      Mà đứng bên cạnh Hạo Uyên còn có mấy người phải thuộc Ma tộc, xem ra là đến từ Thiên giới. Hôm nay rốt cuojc là phát sinh chuyện gì ?



      canh giờ sau, bỗng nhiên từ thiên của Ma thành trút xuống trận mưa hoa, vài tiên tử cầm lãng hoa trong tay lập tức xuất vây quanh Hạo Uyên, tư thế giống như...rất thèm thuồng.



      Tiểu Li liếc nhìn đám người, đáy mắt chứa đựng khinh bỉ, nàng thực hoài nghi thẩm mỹ của đám tiên tử này...



      Tiếp theo gã tiên quan bên cạnh Hạo Uyên mở miệng, truyền khắp trăm dặm hà cương : " Chúc mừng Hạo Uyên thượng thần thực xong thiên kỳ, trở về Thiên giới."



      Ách ! Thiên kỳ ? Tâm trạng Tiểu Li bắt đầu nở hoa, xem ra lần này nàng thực thoát khỏi cái tên thượng thần ăn chực kia ?



      Nghe đồn Hạo Uyên thiên tư cực cao, sinh ra chưa đến hai ngàn năm được tấn chức thượng thần. Dựa theo quy củ Thiên giới, tân thượng thần đểu phải hạ giới trấn thủ ba mươi năm. Nay thiên kỳ trấn thủ mãn, quay về Thiên giới, về sau cũng thể tùy ý tới nơi này. Ma xem ra tân thượng thần chuẩn bị thay thế Hạo Uyên là cái vị nam tử hôm trước tới !



      Tiểu Li bắt đầu tính toán, trong chốc lát nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất trở về nơi nàng ở thu dọn đồ đạc rồi chuồn , cái khác có thể cần nhưng lưới đánh cá theo nàng từ tới nàng, nàng thể bỏ lại !



      Đúng lúc này tiên quan kia tiếp tục : " Dựa theo ước định của Ma giới và Thiên giới, Hạo Uyên thượng thần chọn ra trong số các vị ở đây tuyển ra người làm đồ đệ, nhập vào Thiên giới. Đây chính là cơ duyên..."



      Tiểu Li bĩu môi, kẻ nào làm đồ đệ chắc chắn xui tám kiếp, cơ duyên cái gì chứ ! Nàng xoay mặt nhìn Ma tộc chung quanh, nữ tử ai ai cũng mang vẻ mặt mâu thuẫn, vừa muốn được đào tạo nhưng lại sợ khuôn mặt quái dị của Hạo Uyên, còn các nam tử đều tràn đầy trông ngóng.



      Tiên quan vừa dứt lời, toàn bộ quảng trường như sôi trào. Hạo Uyên đảo mắt tựa như vị thượng giả đầy uy áp đem toàn bộ quảng trường trở nên tĩnh lặng.



      Tiểu Li đột nhiên ý thức được, trước kia Hạo Uyên khi dễ nàng đều dùng biện pháp rất ôn hòa. Lòng của nàng dâng lên chút sợ hãi, may mắn là lúc đó cùng bất hòa.



      Bất quá nàng còn chưa kịp thở phào nghe thấy tên của mình...



      Thanh Hạo Uyên đạm mạc : " Tiểu Li, từ nay về sau ngươi chính là đồ đệ của Hạo Uyên ta." câu ngắn gọn như trảm đinh chặt sắt, cho đương có thời gian lo lắng.



      Tiểu Li lẳng lặng ngẩn đầu lên, trong lòng còn cầu nguyện có kẻ trùng tên với mình. Thế nhưng nàng vừa ngẩn đầu thấy Hạo Uyên tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, nàng chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa bất tỉnh nhân .



      Cùng lúc đó vô số ánh mắt rơi vào người nàng, nam nhân Ma tộc hâm mộ, nữ nhân Ma tộc mang ánh mắt phức tạp.



      Còn có thiên thiên vạn vạn thanh nghị luận, tại sao lại điểm tên kẻ lười đến ung thư màn cuối ? Hạo Uyên thượng thần dựa vào cái gì lựa chọn nàng, chẳng lẽ nàng chủ động tiếp cận thượng thần ?



      Thậm chỉ, Trần gia đại tỷ còn thần bí hướng mọi người chung quanh , lúc trước Tiểu Li chủ động tới cùng ở với Hạo Uyên thượng thần a.



      Vì thế đại bộ phần đều sinh ánh mắt ra là thế. ít nữ tử suy nghĩ lát đối với Tiểu Li bội phục sát đất, tuy rằng cơ duyên tốt nhưng cùng với thượng thần có diện mạo dữ tợn như vậy phát sinh quan hệ, người thân mật tuyệt nhiên thể làm được.



      Quả nhiên có hi sinh mới có hồi báo !



      Bốn tiên tử bên cạnh Hạo Uyên chợt bay tới trước mặt Tiểu Li, cực kỳ hâm mộ : " Chúc mừng Tiểu Li nương ! Từ nay về sau, nương chính là đồ đệ của Hạo Uyên thượng thần ! Mời theo chúng ta !"

      iểu ma nữ, ngươi cho đây là nơi nào, muốn đến đến muốn ?"




      Trời ạ, nàng khi nào muốn đến đây ? tự mình đưa nàng đến a !



      Tiểu Li khóc ra nước mắt đành phải đem lưới đánh cá treo lên cây lần nữa, vứt hành lí sang bên, cam chịu ngồi dựa vào cành cây cổ thụ.
      Trâu thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4 : Gỡ Mặt Nạ



      Giờ phút này người xung quanh cái gì, Tiểu Li hoàn toàn nghe lọt. Tóm lại, lòng nàng tràn đầy bi thương, cuối cùng cũng hiểu thời điểm Xi Ngạn gặp nàng vẻ mặt đánh giá kia là có ý gì rồi...



      Sau đó, thượng thần chuẩn bị kế nhiệm tới, Hạo Uyên đưa lệnh bài cho Trầm Phất thượng thần rồi mang theo Tiểu Li bay tới Tử Xuyên hà. Dọc đường bốn tiên tử bay xung quang Hạo Uyên còn Tiểu Li bị Hạo Uyên khống chế bay phía sau , khó hiểu nhìn vẻ mặt háo sắc của bốn tiến tử kia.



      Nàng trầm mặc, thể thừa nhận, Hạo Uyên tu vi cao thâm nên tốc độ ngự rất nhanh. Vả lại Hạo Uyên giăng kết giới bốn phía nên đường bay đều có gió cát thổi vào.



      Bọn họ từ phía dưới bay lên thượng du là ngực dòng mà bay khiến trong ngực dâng lên loại cảm giác hào hùng. Bất quá nội tâm Tiểu Li lúc này uể oải, xem ra cho dù hai trăm năm sau nàng chưa chắc bằng được với Hạo Uyên.



      bao lâu sau bọn họ bay đến thượng nguồn Tử Xuyên hà, Hạo Uyên khống chế Tiểu Li hạ xuống sau đó trở về cung điện của chính mình, biết dùng biện pháp gì thoáng chốc thu cung điện vào lòng bàn tay.



      hạ mi nhìn lướt xung quanh, cuối cùng đem ánh mắt dừng người Tiểu Li : " Quá rách rưới ! Mang về thực mất mặt ta !"



      Mấy tiên nữ kia vội vàng : " Hạo Uyên thượng thần, xin ngài yên tâm. Chúng ta vừa vặn có bộ chuẩn bị cho Tiểu Li nương, bây giờ mang nàng tắm thay y phục."



      Vì thế bọn họ căn bản ai hỏi qua ý của Tiểu Li, nàng bị bốn vị tiên tử mang theo bay về phía mặt sông Tử Xuyên hà. Từ tới lớn, trừ bỏ còn bé ở cùng với ca ca nàng tựa hồ đều độc lai độc vãng. Bởi vậy khi bốn tiên tử muốn coi chừng giúp nàng tắm rửa, nàng lập tức cự tuyệt.



      Tắm rửa xong lại thay bộ thúy văn váy màu tím, Tiểu Li cúi đầu nhìn hình ảnh mình mặt sông, đưa tay đơn giản búi lên búi tóc. Sau đó xoay người với mấy tiên tử : " Bốn vị tiên tử, ta xong."



      Bốn vị tiên tử vừa thấy nàng, ánh mắt sáng ngời, hâm mộ : " Tiểu Li nương thực thua kém đệ nhất mỹ nhân của Thiên giới, trách được lại có thể nhận mến của Hạo Uyên thượng thần !"



      Tiểu Li thầm nghĩ, thà rằng bộ dáng nàng xấu. Đáng tiếc, lời này nàng dám , cắn cắn môi : " Bốn bị tiên tử, chuyến này ...ta biết sau này có còn hay cơ hội trở lại Ma giới, cho nên ta có thỉnh cầu , muốn bái biệt cha nương ta chút."



      Bốn vị tiên tử thấy trong đáy mắt Tiểu Li long lanh nước, tuy rằng sốt ruột trở về Thiên giới phục mệnh nhưng đành lòng cự tuyệt : " Được rồi, chúng ta đưa ngươi tới đó, bất quá thời gian có nhiều."



      Nàng cảm kích : " Đa tạ bốn vị tiên tử."



      Ở trước mặt nàng bất quá là sơn động bình thường ở Ma giới thế nhưng ánh mắt lại nồng đậm hoài niệm. Tiểu Li nhàng sờ bàn ghế đá đơn sơ, giọng : " Ca ca, ta phải rồi. Ta trở lại...



      Lẳng lặng đứng đó hồi lâu, đầu ngón tay nàng tụ đám lửa ma màu tím, lưu loát viết lên thạch bích : " Ca ca, ta ở Thiên giới chờ ngươi. Tiểu Li." Sau đó nàng hạ pháp quyết, chữ viết thạch bích liền hoàn toàn biến mất, khôi phục lại bộ dáng ban đầu. Nàng nhìn động phủ lần nữa rồi xoay người rời .



      Theo mỗi bước , chân nàng lóe ra tia sắc màu tím, ngay trước cửa động, mấy sợi ti đan thành võng. Mà sơn động phía sau nàng thoạt nhìn khác trước, màu canh hoa cả thoáng chốc tàn lụi.



      Trở lại Tử Xuyên hà, Hạo Uyên thản nhiên đánh giá Tiểu Li, giọng điệu bình thản : " tệ."



      Tiên quan tới bên cạnh Hạo Uyên, cung kính : " Hạo Uyên thượng thần, chúng ta hồi Thiên giới được chưa ?"



      Hạo Uyên gật gật đầu. Tiên quan lấy ra tòa tháp , niệm khẩu quyết, đỉnh của tiểu tháp liền xuất hoa quang, sau đó, thông đạo màu trắng mở ra...



      Mặc dù đứng khá xa Tiểu Li vẫn cảm giác được, thông đạo kia toát ra luồng tiên khí rất mãnh liệt, giống với tiên khí người Hạo Uyên.



      " Hạo Uyên thượng thần, mời !" Tiên quan bày ra tư thế dẫn đường.



      Hạo Uyên dẫn đầu bay lên quên chế Tiểu Li bay phía sau .



      Nàng nắm chặt lưới đánh cá, quay đầu nhìn Ma giới bên dưới.



      Bay được lúc, tiên quan râu bạc tựa hồ thích tán gẫu liền bắt đầu thấm thía : " Tiểu li nương, Thiên giới và Ma giới giống nhau, mọi chuyện đều có quy cũ. Ngày sau nương là đệ tử của Hạo Uyên thượng thần, trở về Thiên giới có nghĩ lễ bái sư, trước nhất phải học tôn sư trọng đạo, đừng phá hỏng quy cũ đánh mất thể diện của thượng thần. nương phải biết răng, Hạo Uyên thượng thần là chiến thần trẻ tuổi nhất Thiên giới, có rất nhiều người muốn bái nhập làm môn hạ của ngài, nương phải biết quý trọng cơ hội, cố gắng dụng công..."



      Ngay thời điểm tiên quan thao thao bất tuyệt, Tiểu Li thấy trước mắt sáng ngời, hơi thở Thiên giới ngày càng nồng đậm, rơi vào tầm mắt là dài màu xanh thẳm kéo dài vô tận. Bọn họ dừng trước bờ cát trắng nõn, sóng biển như muốn chạm vào hài của nàng.



      Tiểu Li lùi hai bước, đưa mắt nhìn xa xa. Biến trời màu bát ngát, lần đầu tiên nàng cảm thấy biển rộng, trong lòng kích động thôi, phiền muộn tích tụ dường như tiêu tán vài phần.



      Phía xa xa có cỗ loan giá 8 chiếc bay đến, trông rất phô trương. Nàng nhìn thoáng qua Hạo Uyên, chỉ thấy khí định thần nhàn, thâm ảo khôn lường đứng bên bờ, sóng biển như chạm vào lưu kim hài, bất quá, hài cũng có ẩm ướt.



      Nháy mắt loan giá đến trước mặt. Bấy giờ nàng mới nhìn cỗ xe đầu là do bốn con thanh điểu kéo, bảy cỗ phía sau nàng biết là tiên thú gì. Tiểu Li nhìn mấy con tiên thú kia, trông mặt mũi đều đều kiêu ngạo, bộ dáng ai bì nổi.



      Mấy chiếc xe này bên trong có người ?



      Đương lúc nàng suy nghĩ, hai gã người hầu bước xuống từ chiếc xe cuối cùng khom người với Hạo Uyên : " Cung nghênh Hạo Uyên thượng thần hồi phủ." Dứt lời, cái mành phía trước cỗ xe thứ nhất tự mở ra, tựa hồ chờ đợi Hạo Uyên "bãi giá hồi cung".



      Ha ha, đúng là khoe khoang !



      Tiểu Li định chọn cỗ xe chính giữa bất giác thân thể bị khống chễ bay đến toa xe Hạo Uyên ngồi. Nàng chao đảo ngồi xuống, vừa ổn định thân mình loan giá đột nhiên bay lên, Tiểu Li liền nhào vào lòng Hạo Uyên.



      Vừa nhấc đầu dậy nhìn thấy Hạo Uyên lấy mặt nạ xuống, khuôn mặt lộ ra.



      Tiểu Li sửng sốt.



      Thực xấu xí dữ tợn như thế gian đồn đại, thậm chỉ có thể là đẹp nhất trong số những người nàng từng gặp qua.



      Ngũ quan như điêu khắc vô cùng tinh xảo hoàn mỹ, mày kiếm tà tà, sống mũi thẳng đứng, cánh môi hồng nhạt, phượng mâu thâm thúy từ cao nhìn xuống, mang theo vài phần tự phụ, cao ngạo.



      " A, Biết đến Thiên giới phải dựa vào ta nên bây giờ nhào tới chủ động lấy lòng ?" Hạo Uyên mở miệng, giọng điệu vênh váo : " Đáng tiếc ta thích bộ dạng của ngươi."



      Tiểu Li giận đến run run, cái gì gọi là chủ động nhào tới ? là khi dễ người mà ! Thế nhưng nàng thể, hít sâu vài cái, nàng trở lại chỗ đối diện Hạo Uyên, cười : " Thượng thần, ngài yên tâm, ta là ma nữ an phận, có tư tưởng gì khác với ngài đâu !"



      " Cho dù ngươi an phận, lấy tu vi của ngươi có thể gây nên sóng gió gì ?" Hạo Uyên lần nữa đả kích.



      Nàng địa bàn của , cho nên phải nhịn ! Nhịn ! Nhịn !



      Nàng gật đầu : " Ngài rất đúng."
      duyenktn1, Hale205Trâu thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 5.1 : Chắn Hoa Đào






      " Thượng thần, người xem có phải bây giờ về phủ cử hành nghi thức bái sư cho Tiểu Li nương ?" Tiên quan cung kính hỏi.



      Hạo Uyên lướt qua bộ dáng ngoan ngoãn của Tiểu Li, lắc lắc đầu : " Ta thích mấy chuyện lễ nghi phiền thức nên nghi lễ kia liền miễn !"



      thích lễ nghi phiền phức ? Vậy hôm nay phô trương như thế là ý gì ? ràng chỉ ngỗi chiếc xe vậy mà cố tình sắp xếp tám chiếc tới đón. Trước cửa vào Mạch Xuyên Tinh Hải còn có hàng dài người đến đón...Tiểu Li oán thầm nhưng mặt cũng lộ ra biểu tình gì.



      Tiên quan gật đầu : " Nghi thức có thể làm giản lượt, bất quá kính trà thể thiếu a." xong tiếp chung tiên trà từ tay tiên tử rồi đưa cho Tiểu Li : " Tiểu Li nương, mai qua kính trà cho sư phụ ngươi."



      Tuy rằng nàng tình nguyên nhưng vẫn phải cúi đầu bưng trà qua, cung kính quỳ xuống : " Sư phụ, thỉnh uống trà."



      Hạo Uyên chút động tĩnh, đứng hồi lâu, ngay lúc Tiểu Li nghĩ đến muốn phẩy tay áo rời tay tiếp lấy chung trà. Hai ngón tay thon dài mở nắp trà, cỗ mùi hương thơm ngát dần tỏa ta. Cách màn hơi nước mỏng, Tiểu Li cảm thấy ngũ quan tinh xảo cao quý như tựa hồ nhiễm vài phần thần bí, xa xăm.



      Hạo Uyên uống ngụm tượng trưng, sau đó đem tách trà để bên, dùng giọng điệu trưởng bối với Tiểu Li : " Đứng lên ."



      Thời điểm Tiểu Li vừa đứng lên, lại bổ sung câu : " Trà này uống ngon bằng canh cá của ngươi."



      Trong nháy mắt, nàng như hiểu ra tại sao mình lại bị tuyển làm đồ đệ...Tục ngữ , muốn bắt tâm người nam nhân, đầu tiên phải bắt cài dạ dày. Mà nàng thực bất hạnh, bắt được cái dạ dày của Hạo Uyên, nếu nàng hầm canh cá uống dở chỉ sợ tại vẫn là tiểu ma nữ khoái hoạt, tiêu dao.



      Hơn nữa, xem bộ dạng Hạo Uyên chừng gần ba mươi năm ở Ma giới đều là tích cốc, mãi cho đến khi gặp nàng...



      Bất quá, hối hận muốn, Tiểu Li đành phải : " lúc nữa đồ nhi nhất định hầm canh cá ngon nhất, hiếu kính sư phụ."



      Trẻ dễ dạy ! Hạo Uyên hài lòng nhìn tiểu đồ đệ, cảm thấy chính mình chọn lầm người. Vì thế Hạo Uyên phát ra từ bi, cho phép nàng tiến vào cung điện của , tùy ý chọn gian làm chỗ ở.



      Đây là lần đầu tiên Tiểu Li bước vào cung điện của Hạo Uyên, trước này nàng đều ở chỗ đơn sơ này đối với xa hoa bên trong cung điện, liền cảm thấy bản thân như "ếch ngồi đáy giếng". Quá phô trương, quá lãng phí ! Có nhiều thứ nàng còn biết gọi là gì, vách tường khảm viên dạ minh châu to tướng để chiếu sáng, ngay cả ban ngày cũng có thể phát ra ánh sáng nhu hòa, mấy bức họa điêu được khắc tỉ mỉ vách tường, đường cong lẫn sắc thái đều tuyệt đẹp.



      Về phần đình đài lầu các bên trong, khó diễn tả bằng lời. Mà để Tiểu Li phỉ nhổ chính là sâu trong cung điện còn có tiếng nước chảy, nàng nhìn chút, hóa ra là ôn tuyền.



      Cũng biết Hạo Uyên đến cùng là duy trì ôn tuyền bắt cách nào, tóm lại, lúc này trời giăng đầy sương mù, bên cạnh là phượng hoa đỏ bừng, từng đóa hoa rơi xuống mãn trì, phiêu phiêu đãng đãng, trôi về phía hạ du.



      được lúc, Hạo Uyên chỉ vào loạt mái lưu ly cong cong, với Tiểu Li : " Đây là thư phòng và phòng ngủ của ta, trừ bỏ nơi này, những phòng khác cho ngươi tùy tiện chọn lựa."



      Đáy mắt nàng sáng lên, cần hỏi liền chọn gian phòng cách xa Hạo Uyên nhất.



      Hạo Uyên nhìn nàng, bất động thanh sắc : " Nghĩ kỹ ?"



      Tiểu Li hung hăng gật đầu.



      Hạo Uyên thản nhiên : " Ngươi có thể làm cá."



      Đột nhiên nàng nhớ tới chuyện mấu chốt : " Sư phụ, kia là nơi nào có thể bắt được cá ?"



      " Tự suy nghĩ." Hạo Uyên xong, khoát tay, ý bảo Tiểu Li có thể lui xuống.



      Tiểu Li bất đắc dĩ, đành phải trở lại gian phòng nàng vừa chọn xong, sau đó đem đồ đạc buông xuống, ngả lưng lên giường, đánh giá xung quanh phen. phải thừa nhận, đây là căn phòng hoa mỹ nhất mà nàng từng ở. , phải là lần đầu tiên nàng được ở căn phòng đúng nghĩa.



      Trước kia, nàng cùng ca ca rời khỏi nơi bị nhốt, sau đó liền ngụ tại sơn động mãi cho đến khi ca ca mất tích, để lại nàng nàng mình chờ tin tức của . Từ lúc đó, nàng ngay cả sơn động cũng ở mà ngụ tại cây. Nhoáng cái liền bảy, tám năm...



      Tiểu Li nhìn bài trí xa hoa trong phòng, vuốt đệm chăn mềm mại mang theo hương hoa, trong thoáng chốc, tim liền đập mạnh, cỗ cảm xúc dâng lên.
      duyenktn1Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :