1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sét đánh xuyên qua - Thục Khách ( c24) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      [​IMG]

      Tên tác phẩm: Sét đánh xuyên qua (tên gốc: Xuyên qua chi thiên lôi nhất bộ)

      Tác giả: Thục Khách

      Thể loại: Xuyên , giang hồ, sủng, hài.

      Convert: candy_heart (Tangthuvien)

      Edit: SHT team – Nguyệt, Lac Mad

      Beta: Nguyệt

      Nguồn edit: http://mynhancung.wordpress.com/tru...ai/xuyen-khong-set-danh-xuyen-qua-thuc-khach/


      ~~~~*~~~~*~~~~*~~~~*~~~~

      Truyện được post với đồng ý của nàng mynhancung, cám ơn nàng rất nhiều

      P/S: Tốc độ post truyện chậm hơn http://mynhancung.wordpress.com/tru...ai/xuyen-khong-set-danh-xuyen-qua-thuc-khach/ 5 chương.
      Văn án :

      “Lôi”* nghĩa là gì.

      (* sấm sét ấy ạ)

      Nghiêm khắc mà , lôi là loại tượng tự nhiên.

      Nhưng theo thời đại tiến bộ, ý ngĩa của lôi dần hướng theo văn hóa đại, lôi theo như cách hiểu nay chính là chỉ câu , tình huống thường ngày lại xảy đến hết sức đặc biệt mà xác suất ta gặp được cũng chỉ có ở tiểu thuyết hoặc phim truyền hình.

      Cái gì gọi là thiên lôi

      Mượn Baidu để giải thích: Chứng kiến việc nào đó khiến người ta sửng sốt, cũng giống như bị sét đánh vậy (cái này ta bê nguyên xi từ Baidu :3)

      Tác phẩm này xin dành tặng cho những người tha thiết tiểu thuyết xuyên .

      Vốn là truyện cũ hư cấu, nếu đủ phấn khích, mong mọi người rộng lòng tha thứ.

      Ngưỡng mộ danh tiếng Thiên Lôi Giáo* lâu, tôi tuy phải thực hâm hộ, cũng chỉ biết hai câu kinh điển củahọ, nhưng lại tình mến, nếu câu văn có vô ý mạo phạm, mong mọi người lượng giải* (*lượng giải: hiểu và bỏ qua; lượng thứ; thông cảm), hướng về phía Thiên Lôi Giáo xin tha thứ !

      Về phần tên truyện đúng là tôi đủ trình độ để nghĩ ra tên mới, mong mọi người có thể nghĩ cái tên hay hơn để thay đổi.

      Kỳ , tên truyện này vẫn chưa được thay, khụ.

      Đầu tiên xin cảm tạ độc giả từ trước đến nay luôn cố gắng ủng hộ tôi .

      Do cầu nghề nghiệp mà hai vị biên tập của Tấn Giang là Tô Tô cùng Lị Lị phi thường vô tội lại phải cùng tôi chỉnh sửa, hoàn thiện tác phẩm này, lúc này đây xin đặc biệt cảm ơn!

      Cảm tạ hai vị bằng hữu là Tô Tố và Chung Hoa Vô Diễm!

      Chúc mọi người đọc vui vẻ!

      Lại cường điệu: Đây là tác phẩm phi thường nghiên túc phi thường đứng đắn, bao hàm đầy đủ những triết lý học thuật, mang tính nghệ thuật cao (đầy chỉ là cái nhìn đầy tính tham khảo của riêng tôi), cũng có thể coi tác phẩm của tôi là ngu ngốc cũng được, có thể mắng chửi nhưng xin giữ lịch , giữ lại hình tượng quang huy*(*quang huy: chói lọi; rực rỡ) cho mạng Tấn Giang ( đọc đến đây bỗng dưng có tính hưởng , ngẫu nhiên có bối cảnh nhạc :) )

      (* chung là mạng lưới bạn bè ở Trung Quốc, chủ yếu hoạt động ở mạng văn học Tấn Giang, ai muốn tìm hiểu thêm mời vào đây ạ, mình gg đến đây chịu =.=” http://baike.baidu.com/view/1034298.htm)
      fujjko thích bài này.

    2. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 1
      Edit: Nguyệt


      Lôi Lôi bỗng dưng bị xuyên đến thôn , trợn mắt, đứng trước mặt là nhóm hương thân phụ lão

      *hương thân phụ lão: người già*

      đại thẩm khoảng bốn mươi tuổi ngồi ở mép giường, thấy nàng tỉnh lại liền vui sướng kêu lên: “Mau mau! Tỉnh rồi tỉnh rồi!”


      Đám đông nghe thấy tiếng gọi lớn mà vây quanh nàng:


      “Tỉnh?”


      “Thực tỉnh!”


      khoẻ mạnh bình thường tự dưng lại muốn chết ” đại thẩm thở dài, chợt thấy Lôi Lôi vẻ mặt mờ mịt, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, “Ngươi. . . . . . Ngươi nhận ra chúng ta?”


      Lôi lôi trấn tĩnh: “Đúng, nhận ra.”


      Đại thẩm dậm chân: “Cao như vậy mã ngã xuống dưới, chắc chắn là mất trí nhớ rồi !”


      Mọi người thương xót nhìn nàng.


      Mất trí nhớ? Lôi lôi thiếu chút nữa lại ngất xỉu lần hai. Nàng cực kỳ giận dữ, tâm trạng hỗn loạn, nửa vui nửa buồn, vui vì cuối cùng cũng được xuyên theo ý nguyện , buồn vì bị nhóm người hỗn đản kia giáng đạo sét tới nơi này rồi tự dưng thành người mất trí nhớ!


      Lão nương mất trí nhớ, lão nương muốn quay trở về ! Nàng tự tin mà mỉm cười: “ có, ta mất trí nhớ.”


      Mọi người choáng váng.


      Đại thẩm hoài nghi: “Vậy ngươi có nhớ mình tên gì ?”


      Lôi lôi : “Ta tên Lôi Lôi.”


      Đại thẩm lắc đầu: “Đứa này mất trí nhớ rồi , ngay cả tên chính mình cũng nhớ .”


      Phát màu da tay mình giống người khoẻ mạnh bình thường, vừa trắng nõn vừa mịn màng, móng tay nuôi dài, Lôi Lôi thế mới biết mình xuyên vào thân thể người khác, nhất thời tinh thần tỉnh táo, đối với thân phận mới có chút tò mò: “Vậy ta tên là gì ?”

      Đại thẩm mỉm cười hiền lành: “Nha đầu ngốc, ngươi đương nhiên tên là Xuân Hoa.”


      Lôi lôi thiếu chút nữa té xỉu: “Xuân Hoa!”


      “Đúng, ngươi tên Xuân Hoa, đến Cổ Ngôn thôn chúng ta mới được ba tháng, nương nhờ nhà họ hàng ở thành Tấn Giang , “. Đại thẩm tỉ mỉ khuyên giải nàng, “Tuổi còn trẻ , đường còn dài , yên lành lại muốn tự sát làm gì, may mà mắc vào cây ven núi, giờ tan xác rồi “


      Cổ ngôn thôn? Tấn giang thành?


      ”, Lôi Lôi đột nhiên cắt ngang lời nàng , kiên quyết , “Ta gọi là xuân hoa, ta tên Lôi Lôi.”


      Đại thẩm hoảng sợ : ” Lại còn mê sảng nữa !”


      thể tiếp nhận được chính mình là cái tên “Xuân hoa” này , Lôi Lôi thử thuyết phục nàng: ” Đại thẩm, là đấy, kỳ lúc ấy là ta cố ý lừa các ngươi . . . . . .”


      “Mau đỡ nàng nằm xuống, gọi đại phu bưng thuốc tới !”


      “Ta mất trí nhớ, ta !”


      “Ép nàng uống!”


      Nhìn thấy bát dược đen sì kia, Lôi Lôi luống cuống, nhạy dựng lên muốn chạy: ”Ta uống dược, ta thực phải là Xuân Hoa, vừa nãy là ta lừa các ngươi!”



      Đại thẩm kinh hô: “A ! Nhất định là đầu óc có vấn đề rồi! Mau, mau đè nàng lại!”


      Năm người đàn ông vạm vỡ xông lên đè Lôi Lôi, kéo nàng về giường.


      “Oa ——” Lôi Lôi hai mắt xám ngắt, kêu thảm thiết, “Lão nương mất trí nhớ! Có nghe hay ! Này này…”
      Last edited: 5/10/14

    3. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 2:
      Edit: Nguyệt

      Đại thẩm lấy đôi đũa kéo miệng nàng ra: “Các ngươi từng thấy Xuân Hoa lớn tiếng chuyện như vậy bao giờ chưa?”

      Mọi người lắc đầu.


      “Khẳng định là ngã đến hồ đồ rồi , đứa đáng thương.”


      Chén dược ùng ục trút xuống, đôi đũa rút ra, Lôi Lôi như muốn nôn , ỉu xìu gật đầu ngớt: “Đúng đúng, ta đột nhiên nhớ ra rồi, ta đúng là Xuân Hoa.”


      Mọi người buông nàng ra: “Sớm vậy có phải tốt hơn !”


      Đại thẩm xem sắc trời ngoài cửa, dặn dò hai đại nương : “Hôm nay trời cũng mau tối, hai người các ngươi ở lại đây thay phiên canh giữ nàng, nha đầu kia đáng thương .”


      Nghe tiếng bước chân xa, Lôi Lôi khóc ra nước mắt. Ta mất trí nhớ, con bà nó mấy tên biến thái kia, cư nhiên lại bịa ra vở kịch này!!!!!


      Năm 2008, tháng nào đó, đêm nào đó, trong gian phòng nào đó.


      Trước màn hình máy tính, người mệt mỏi duỗi thắt lưng, bên môi gợi lên chút miễn cưỡng , thích ý cười: “Muốn Tá Thi Hoàn Hồn, muốn sét cũng phải có sét , tiểu tử , cho ngươi nếm mùi đau khổ, ngươi còn biết lợi hại.” .

      ……………

      Tại văn phòng cũ nát, trước cửa treo tấm biển gỗ viết chữ sơn đỏ. Phòng khiến ánh sáng thể chiếu tới, để sát mắt vào mới thấy được dòng chữ nho : Tập Đoàn Xuyên Tấn Giang.


      “Chính là nơi này.” Lôi Lôi nhàng thở ra.


      Trong văn phòng, mỹ nữ tướng mạo thanh tú ngồi trước màn hình máy tính, hai mắt phát sáng.


      Lôi Lôi tò mò lên, bỗng thấy màn hình con vịt nướng bóng nhẫy! ngây người, mỹ nữ mạnh mẽ ngẩng đầu, nhìn hai mắt tỏa ánh sáng: “Này, vịt quay Bắc Kinh nhìn ngon chứ hả!” (phần này để ”” ”tôi” cho phù hợp văn cảnh nhé ^^)


      Lôi Lôi cười cười: “Cũng tệ lắm.”


      Mỹ nữ vừa lòng: “Nó là ngon nhất đó!”


      Lôi Lôi vội hỏi: “Cái này, tôi là đến phỏng vấn .”


      Mỹ nữ xem thường: “Phỏng vấn? Mặt mũi thế này mà đòi phỏng vấn?”


      Lôi Lôi ngập ngừng : “Nghe các vị tuyển nhân viên xuyên …”


      “Đương nhiên, ” .Mỹ nữ lập tức ho khan hai tiếng. Bỏ qua vịt nướng, ngồi thẳng, nghiêm túc mà gật đầu:”Đúng là gần đây chúng tôi tuyển nhân viên xuyên , hôm nay là ngày báo danh cuối cùng.”


      Lôi Lôi khẩn trương: “Tôi muốn tham gia!”


      “Đến phòng Nhân báo danh.”


      “Phòng Nhân ở đâu nhi?”


      “Ngay tại đây, ” Mỹ nữ mỉm cười, “Xin chào, tôi tên Tô Tố, nhân thuộc Tổng bộ.”


      Lôi Lôi lập tức bồi cười: “Tô tổng xin chào! Tôi là Lôi Lôi.” xong, liền nhìn sang bốn phía: “Như thế nào mà chỉ có mình ngài ở đây?”


      Tô Tố : “Bởi vì tôi là nhân thuộc Tổng bộ.”


      “Tôi biết.”


      “Kiêm nhân viên.”


      Lôi Lôi bắt đầu đổ mồ hôi, kinh nghi đánh giá bốn phía: “Nơi này mà cũng gọi là tập đoàn? Các có thể đưa tôi xuyên ?”


      “Trừ bỏ chúng tôi, thế giới này còn có ai có thể giúp hoàn thành giấc mộng xuyên !” Tô Tố kích động, đập bàn đứng dậy, bụi bay tứ phía , dọa Lôi Lôi lùi bước.

      “Đây là nghiên cứu trong hạng mục mới của chúng tôi, được những người có uy tín chứng nhận, sở hữu các trình tự được thiết kế tốt nhất, có đủ loại chuyên môn riêng biệt. Đăc biệt nhất, chúng tôi còn cho phép nhân viên tự do lựa chọn hình thức xuyên .” xong, hai mắt sáng ngời, chỉ vào cửa: “ xem , các ấy đều là người từng đăng ký ở đây, hôm nay còn tiếp tục đến thi tuyển.”


      Ba nữ tử vừa vừa cười đẩy cửa vào .


      Lôi Lôi có phần tin tưởng: “Còn muốn tuyển tiếp?”


      Tô Tố ngồi xuống, lấy lại phong độ, ý vị thâm trường mỉm cười: “Đương nhiên, người muốn tham gia nhiều lắm, cơ hội hữu hạn mà.”


      Lôi Lôi lập tức : “Tôi báo danh, tôi muốn xuyên , huyết thống văn* , gia nhập giang hồ.”

      * Huyết thống văn hay Huyết duyến ky bán là thể loại văn trong đam mĩ, bao gồm: phụ tử văn (父子文), huynh đệ văn (兄弟文), cậu cháu văn (舅姪文)… chung, người có quan hệ huyết thống (incest) *mình chưa đọc đam mĩ nên cái này chịu thôi , ai đọc chắc biết :))

    4. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 3
      Edit: Nguyệt


      “Để tôi kiểm tra xem, “. Tô Tố bỗng nhiên biến mất , sau bàn tiếp tân đồ đạc bay tán loạn. Hơn nửa ngày, Tố tố mới từ gầm bàn ngẩng đầu dậy, ” may, các loại hình khác đều đầy, chỉ còn mỗi loại “Lôi văn”*

      *Lôi văn: Từ chuyên dùng trong đam mĩ. Đại loại lôi văn là loại văn dở, làm người đọc khó chịu. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm vào đây nhé


      Sét đánh! Lôi Lôi né thoát chiếc giày da bay tới : “ có được , rất kinh dị!” (Ở đây tác giả dùng chữ ”Lôi” nhưng được hiểu theo nghĩa ”bị làm cho kinh hãi, hoảng sợ :3)


      “Bị sét đánh làm sao, hình thức này được rất nhiều người ưa chuộng đấy nhá, nhanh chân lên còn cơ hội đâu! ” Tô Tố hai tay chống bàn, kiên nhẫn giảng giải , “Chỉ cần đọc tên thấy vô cùng thích hợp rồi, Lôi Lôi a. chữ là sét , hai chữ vấn cứ là sét (*Lôi: sét, sấm). Có câu ‘ Lôi Lôi càng khỏe mạnh ’ (câu này chắc như kiểu khỏe mạnh, tiểu cường hay sao ấy ạ =D, ai biết chí dùm mình với ^^). Tiểu nương yên tâm, để sét đánh xuyên , tương lai quang minh rộng lớn.”


      Lôi Lôi từ đầu đến cuối chấp nhận nổi, cười cười: “Phiền xem, liệu còn cách nào hơn ?”


      Thoáng nhìn thấy ánh mát vô tội kia, Tô Tố thập phần bất đắc dĩ cúi người xuống, vô số đồ đạc hỗn tạp lại bị ném ra. Nửa ngày sau mới vui sướng ngẩng đầu lên: “Có, còn suất khác, xuyên qua cung đấu, ngược thân, có ?”


      Ngược thân? Lôi Lôi run rẩy, hỏi cẩn thận: “Ngược như thế nào? Có nặng hay ?”


      “Mười lăm cái tát.”


      “Cái này… thành vấn đề.”


      trăm roi cộng thêm ngược đãi.”


      “A, này… chết chứ?”


      Tô Tố đứng dậy,lộ ra ánh mắt bí hiểm: “ chết.”


      Lôi Lôi lau mồ hôi : “Vậy là tốt rồi.”


      Tô Tố tỉ mi nhìn lượt: “Còn muốn mang thai con nam chính, chịu cực hình 5 đao.”


      “Này…” Lôi Lôi cân nhắc hồi lâu, quyết định bỏ qua, chọn suất trước, cắn răng gật đầu, “ “sét đánh xuyên qua”!”


      Tô Tố kinh hãi: “Chỉnh như vậy, còn muốn ?”


      Lôi Lôi trầm mặc chút: “Tôi nghĩ tình hưống này đều là vạn bất đắc dĩ, các cũng phải cố ý .”


      “Mẹ ơi!” Tô Tố ngửa mặt lên trời thở dài, nhảy ra khỏi bàn tiếp tân, mở cửa đá Lôi Lôi vào, “Còn muốn !” .


      Phía sau cửa đánh “Ầm” tiếng. Lôi Lôi bị đá cái lảo đảo, ngẩng đầu, cảm thấy nơi này còn tối hơn so với phòng cũ. Trước mặt xuất tấm biển to ghi ba chữ “Phòng tài vụ”, bên tai có tiếng .


      có biện pháp, sét đánh sét đánh, thôi!

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      Chương 4:
      dit: Nguyệt
      Sang căn phòng khác, đập vào mắt xinh đẹp ngồi bàn làm việc lớn, ba lúc trước chuyện thấy Lôi Lôi tiến vào liền im bặt.


      Lôi Lôi đánh bạo lên: “Xin hỏi…”


      Mỹ nữ ngẩng đầu lên nhìn , dùng bút quấn quấn vài lọn tóc xoăn: “Tôi là nhân viên tài vụ trong Ban Giám đốc, kiêm kế toán cùng nhân viên thu chi. Tôi tên Chung Hoa Vô Diễm, có thể gọi tôi là Chung tổng.”


      Lôi Lôi vội đáp: “Chung tổng xin chào! Tôi tên Lôi Lôi.”


      Chung tổng xòe tay: “Đưa ra.”


      “Cái gì?”


      “Phí báo danh, mười chín nghìn tám trăm tệ .”


      Lôi Lôi sực nhớ, mở ví đưa thẻ tín dụng qua.


      Chung tổng nhíu mày: “ thể quét thẻ.”


      Cũng may Lôi Lôi sớm có chuẩn bị, mở ví đem ra vài xấp tiền: “Đây là hai vạn.”


      Chung tổng đếm lại tiền, khó xử: “Chúng tôi có tiền lẻ….”


      Lôi Lôi thở dài: “Quên .”


      Chung tổng vui vẻ : “Tiểu nương có triển vọng nha!”. xong cẩn thận xem xét Lôi Lôi :”Tướng mạo bình thường.”


      Lôi Lôi khẩn trương: “ được sao?”


      Chung tổng liếc mắt nhìn : “Sai, đây mới là phong cách nữ chính. có thấy ,hễ cứ là mĩ nữ toàn đóng vai phụ. Vậy nên chúng tôi ở đây phỏng vấn chủ yếu về mặt tính cách cùng năng lực; nếu muốn xinh đẹp, ta còn có thể đổi hồn mà.’’


      Lôi Lôi liên tục gật đầu.


      Chung tổng ngoắc ngoắc ba đứng bên cạnh: “Lại đây phỏng vấn !”


      Ba liền bước lại gần.


      Chung tổng đưa ra tầm chi phiếu: “Đây là mười vạn, các có ai muốn xuyên nữa ?”


      Ba vui vẻ : “Tôi!”


      Chung tổng vung bút lên: “Qua!”


      “Tiền đâu?”


      “Tôi có tiền này cho các à ?” Chung tổng tức giận, chỉ vào cửa bên cạnh.



      vào, tiếp tục phỏng vấn.”


      Ba ủ rũ vào.


      Nhìn thấy còn lại Lôi Lôi, chung tổng nhíu mày, huơ huơ chi phiếu: “Tiền này cho , có muốn từ bỏ ?”


      Lôi Lôi đầu tiên là vui sướng, sau đó lại lắc đầu: “Tôi muốn xuyên .”


      Rất nguyên tắc a! Chung tổng nhăn mặt, đưa ra tờ chi phiếu khác: “Đây là trăm vạn, thế nào?”


      Lôi Lôi lắc đầu: “.”


      Chung tổng thở dài, chưa từ bỏ ý định : “ trăm ngàn?”


      !” Có trăm ngàn, lão nương còn xuyên cái rắm ! *Nguyệt :Hựa hựa :)))*


      Té ra phải tham, chỉ là khẩu vị lớn hơn người khác thôi. Chung tổng sửng sốt nửa ngày, nhịn được tán thưởng: “Ảnh mắt tôi quả sai , nữ chủ xuyên thấy tiền sáng mắt, khẩu vị càng lớn càng tốt, rất có tương lai!”. Chung tổng mú bút viết chữ ‘Ưu’ (ưu tú) to, chỉ vào cửa : ” có thể tiếp tục vào phỏng vấn.”


      Lôi Lôi cấp bách: “Còn chi phiếu kia?”


      “Cho . “. Chung tổng mừng rỡ, “Chỉ có điều nó là giả .”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :