ngủ được, tản mạn chút về cuốn sách mới đọc – Tình thứ 3.
Cuốn này nổi tiếng rồi, quá nhiều review, quá nhiều người khen, chỉ là muốn về nhân vật phụ với cái nhìn gọi là đa chiều cũng được, gọi là phiến diện cũng xong – Giang Tâm Dao.
Chẳng hiểu sao khi đọc hết câu chuyện, đọng lại trong đầu tôi nét nhất, ấn tượng nhất lại là cái tên này, mặc dù nhiều đất diễn, cũng phải lý do Giang Tâm Dao là người phụ nữ thâm sâu khó lường, kẻ cao tay nhất, cuối cùng là người có được Lâm Khải Chính. Tôi ấn tượng với con người này ở khía cạnh khác.
Tôi luôn thấy đối với phụ nữ, tình là thứ gì đó rất mỏng manh. Nó yếu ớt, thiếu ổn định, được dùng thử, có bảo hành, được kiểm định hay ghi hạn sử dụng. Rất có thể “mua về” dùng được, lại được “1 đổi 1 trong vòng 7 ngày”, có khi may lại có nguy cơ dùng hàng hết hạn sử dụng mà biết. như vậy có nghĩa là tôi phủ nhận đời này có tình . Có chứ, vẫn có, nhưng may rủi lắm, mong manh lắm, đắt giá lắm, còn những thứ từa tựa thế, fake 1, fake 2… rất nhiều, rất nhiều. Chỉ là chất lượng ra sao, dùng lâu mới biết.
khác với hôn nhân. là mức, hôn nhân là độ. là cảm giác, hôn nhân là cân nhắc mang tính ràng buộc. dễ, hôn nhân dễ.
Phụ nữ, muốn càng dễ. Muốn kết hôn lại là việc khác, phức tạp và rủi ro hơn đàn ông rất nhiều. Phụ như thế, phụ nữ có tiền càng thế. vấn đề luôn có hai mặt của nó, được và mất. Bạn thể giữ con săn sắt, lại muốn bắt cả con cá rô, cũng thể muốn lội xuống dò sông lại muốn ướt chân được. có tiền, 10 người đến với ta, có đến hơn nửa lòng. có tiền, 10 người đến với ta, số người lòng tỷ lệ nghịch với tài sản mà ta sở hữu. Điều này có ai dám phủ nhận?
Giang Tâm Dao là như thế. Hãy đặt mình vào hoàn cảnh của Giang Tâm Dao. Tôi nghe đầy rẫy những lời như “tôi bao giờ níu kéo người đàn ông mang trong mình hình bóng người phụ nữ khác”. Nhưng các bạn lại xét điều cốt lõi nhất, liệu Giang Tâm Dao có Lâm Khải Chính ? Chắc gì nhỉ?
có thể phân phát tiền cho tất cả ăn mày, bất kể giả, với lý do “gặp được cũng là cái duyên”, mua chút thuốc cảm vặt cho vị hôn phu cũng chẳng là gì. có thể tinh tường nhận ra mối quan hệ nhập nhằng của ông chồng tương lai với khác, cũng đủ bình tĩnh để dò xét đối phương. cao thâm của con người này thể phủ nhận được, lúc này đột nhiên lại thấy giống Bạch Nhạn trong Hoa hồng giấy, giai đoạn đó cũng là giai đoạn Bạch Nhạn chưa có tình cảm gì với Khang Kiếm, Giang Tâm Dao này cũng vậy thôi. Xét ở góc độ của thông minh hay xét ở góc độ của nhà kinh doanh, làm to chuyện ra đều đáng.
Lấy phép thử, giả dụ Giang Tâm Dao Lâm Khải Chính . đủ cao thâm để giấu nhẹm việc mình biết về mối quan hệ vụng trộm của vị hôn phu, đến khi hai người kia thực bị chia tách (bởi cái chết của Trâu Nguyệt), liệu ta có để Trâu Vũ yên ? ta có biền biệt Nam Phi với các dự án từ thiện liên miên ? đâu bạn ạ, bởi đặc tính lớn nhất của đàn bà khi đó là nghi ngờ và lo xa. Đàn bà càng thông minh bao nhiêu, càng thâm hiểm bao nhiêu, càng nghi ngờ, lo xa, càng tuyệt tình bấy nhiêu.
Thế nên, tôi cho rằng ta chẳng gì Lâm Khải Chính.
Vậy tại sao Giang Tâm Dao lại lấy Lâm Khải Chính? Chúng ta thử làm phép toán như thế này:
Dựa vào tiên đề về phụ nữ và phụ nữ có tiền , tính cách thẳng thắn Giang Tâm Dao có nhiều lựa chọn. Những người đến với ta vì tình , rất thấp, hầu như có. Tất nhiên Lâm Khải Chính lấy ta cũng chỉ vì tiền, nhưng trong cái đám vì tiền đó, ta là người nổi bật nhất.
Suy ra, đối với Giang Tâm Dao, Lâm Khải Chính phải lựa chọn hoàn hảo nhất, nhưng lại là lựa chọn tối ưu nhất trong thời điểm này. (Đấy là dựa góc độ thị trường, còn đánh giá góc độ tình cảm, phải câu thế này: Đối với người đàn ông mà mình , nếu trong tim ta có hình bóng người phụ nữ khác, dù ta tốt đến đâu, đẹp đến đâu cũng chỉ là món hàng hạng 2)
Tất nhiên, Giang Tâm Dao có thể chờ, chờ đến khi tìm ra tình đích thực của cuộc đời mình, nhưng lựa chọn này quá mạo hiểm. Hôn nhân cũng như chơi cổ phiếu thôi, phải biết tung ra lúc thị trường được giá nhất.
Xét góc độ hôn nhân. Giang Tâm Dao được phân tích như sau:
– Ưu điểm: Xinh đẹp, trẻ tuổi
– Nhược điểm: Quyền thế, giàu có
Mà cái ưu điểm (xinh đẹp, trẻ tuổi) này, bất hạnh thay lại lụi tàn theo thời gian, mà nhược điểm kia lại cứ trơ trơ ra đó (nếu chẳng may bất hạnh nó còn ngày càng bành trướng), thế nên là, chờ đợi để gặp được tình đích thực, đó là cuộc đặt cược trăm cái hại mới có cái lợi.
Hoặc cứ ví von như thế này. Có hai chiếc nút, nếu bấm nút thứ nhất chắc chắn được 500 triệu, bấm nút thứ hai hoặc có 100 triệu, hoặc có gì. (Nếu là mình, mình ăn thua với nút thứ hai). Nhưng nếu có hai chiếc nút, bấm nút thứ nhất được sống 50 tuổi, bấm nút thứ hai hoặc sống 100 tuổi, hoặc chết ngay lập tức, bạn chọn cái nào?
Là thế đó. Gần đây luôn có những suy nghĩ thường trực trong tôi, về , về hôn nhân, về được và mất. đời này ít lắm những tình thiên trường địa cửu, giống như bài hát gì gì đó, “tình đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau?” Đầy rẫy thế giới này là loại tình có hạn sử dụng. Sở dĩ “tình ” đó có thể mang đến cho hai con người gắn kết lại với nhau kia những thứ đại loại như bình yên, hạnh phúc… đó là bởi bọn họ từ bỏ việc theo đuổi cái gọi là “tình đích thực” rồi.
Quay lại với Tình thứ 3, những câu chuyện thế này gói gọn trong từ thích hay thích quá đơn giản. Theo tôi, để góp nhặt, để chiêm nghiệm dần thích hợp hơn. Cũng như Giang Tâm Dao, phải câu thích hay ghét, mà đó là hình tượng theo tôi trong hành trình sống, để soi vào mà suy nghĩ đắn đo. Và thứ tình đích thực giống như câu chuyện cổ tích, hoàng tử rồi lấy công chúa, nhưng có hai thứ nó cho bạn: Thứ nhất là làm sao để có được hạnh phúc, thứ hai là sau khi hoàng tử và công chúa kết hôn, cuộc sống của họ thế nào?
Thực ra vẫn phải , Giang Tâm Dao hề có hạnh phúc đích thực, nhưng thế nào mới là hạnh phúc đích thực đây? Làm người con đứng giữa chốn danh gia vọng tộc, kinh doanh và lợi ích như thế, thể lội ngược dòng cũng nên tự chọn xuôi dòng theo con đường riêng của mình. Gió có thể thổi bay tờ giấy lớn, nhưng thể thổi bay cánh bướm bé , bởi bản chất của cuộc sống là buông mình theo chiều gió, và người thông minh, luôn là người biết lựa hướng gió.
Giang Tâm Dao, đối với mình vẫn là người đáng thương, chỉ là bị tác giả làm cho lu mờ trước mối tình của Trâu Vũ và Lâm Khải Chính.
Xét ra so với cái mênh mông của vũ trụ nỗi buồn của hạt bụi có là chi?