[review] nhật kí chạy trốn tình yêu_ nhân hải trung( sưu tầm)

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hienminh

      hienminh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      6
      TÁC PHẨM:nhật kí chạy trốn tình

      TÊN TÁC GIẢ:nhân hải trung

      NGƯỜI REVIEW:hoa ban

      LINK: https://hoabanland.wordpress.com/2013/10/08/nhat-ky-chay-tron-tinh-yeu-nhan-hai-trung/

      THỂ LOẠI:ngôn tình

      TÌNH TRẠNG: hoàn

      REVIEW:

      Hoa Ban
      [​IMG]


      Chào bạn đọc của hoabanland. Dạo này mình làm mọi người lần lượt “dài cổ” từ truyện sáng tác cho đến review rồi nhỉ? Thú gần đây mình thích đọc ngôn tình nữa, phần vì cuộc sống bộn rộn, phần vì có truyện hay đáng bỏ thời gian.

      Truyện hoàn dạo này quá kém, truyện edit chậm rì rì, truyện convert khó hiểu ngại xem. Kết luận: đọc được gì >_<

      Rỗi quá mình đành kiếm sách tài chính đọc còn thú vị hơn. Giải pháp khác là tìm truyện cũ. Và “Nhật ký chạy trốn tình ” chính là trường hợp may mắn thứ 2.

      sao nhỉ? Truyện xuất bản dĩ nhiên có cái hơn edit mà cũng đương nhiên có cái kém edit. Khách quan mà bộ này khá hay nhưng dễ quên, khá cảm xúc nhưng dễ nhòa.

      Truyện cũ rồi, có lẽ nhiều người đọc qua. Hoa Ban phải phật nghìn mắt nghìn tay, mình chẳng đọc nhiều đâu, chỉ là mình biết chọn lọc và hay review lại lưu trữ nên các bạn cảm giác mình như “bách khoa toàn thư ngôn tình”. Vui lòng đặt vấn đề khó hỏi Hoa Ban nhé, nhiều bạn cứ hay comment hỏi về truyện, hỏi mình có hay , hỏi mình phải tìm bộ này ở trang nào, hỏi mình truyện HE hay SE, hỏi… tùm lum tùm la T_T Oh my god, Hoa Ban làm sao đọc hết tất tần tật truyện , được edit/trans chứ??? Mọi người thắc mắc xin mời gõ cửa nhà bác Gồ, gõ cửa nhà mình mà hỏi vụ này chỉ có nước uống chút trà lạnh rồi tay trở về thôi nhé! Dĩ nhiên mình bất mãn bao giờ, luôn reply ôn hòa và tình với đọc giả nhưng xin mọi người đừng làm mình căng thẳng, hỏi ít vấn đề liên quan , mình trả lời comment nổi, đa tạ!

      Trở lại với vấn đề chính.

      Nhân Hải Trung là cây bút thiếu nổi trội. Văn của tác giả rất hay, thu phóng sảng khoái, lời lẽ có tâm, trách nhiệm cao với nhân vật và cốt truyện. Nhưng chưa đủ! Đường Thất có được nét ung dung pha lắng động của cổ thi, có hài hước pha tâm trạng của tân văn. Cố Mạn có nhàng thanh thoát của chất rượu lãng mạn, có mộng mơ ảo tưởng của tâm hồn thiếu nữ. Phỉ Ngã Tư Tồn có ánh hoàng hôn đượm buồn của ngày kết thúc, có nét bi kịch của bản ngã cuộc đời, có hy vọng chớp tắt của bình minh xa. Diệp Lạc Vô Tâm có nhiệt độ bỏng da của luyến ái, có nhiệt độ ôn hòa của tình tinh thần, có dằng vặt khắc khoải của mùi hoa túc ngây ngất… Bọn họ – dù ít hay nhiều – dù thường trực hay đôi khi – đều có nét gọi là “phong cách”. phải tất cả truyện của tác giả đều khiến bạn thích nhưng hầu hết chúng đều làm bạn nhớ đến tên người viết. Phong cách đôi khi là chuẩn mực mà nhiều cây bút mãi tìm. Có kẻ sáng tác hết đời cũng tìm thấy đâu là phong cách thống nhất trong tác phẩm.

      Nhân Hải Trung cũng có phong cách, đó lãng mạn giữa thực tế trơ trụi, là tình cố vùng vẫy thoát khỏi bộ mặt gồ ghề của cuộc đời. Giọng văn ấy dễ nhầm lẫn với Hoa Thanh Thần và cũng dễ bùi lấp giữa biết bao “hoa” khác. Đọc truyện của Nhân Hải Trung nhiều nhưng chẳng cuốn nào làm tôi thất vọng và cũng chưa cuốn làm làm tôi khắc sâu trong tâm. Tuy nhiên, khi lỡ chân bước vào câu truyện, tôi luôn muốn tới cùng, luôn đồng cảm và hài hòa với tâm trạng nhân vật… phải chăng cái hay của tác giả là ở chỗ này?

      “Nhật ký trốn chạy tình ” rốt cuộc là của ai? Là nhật ký của nàng Lăng Tiểu Manh hễ thấy là trốn hay nhật ký của nam chính Cố Chính Vinh phải đuổi bắt, chờ đợi và dày vò bởi giỏi chạy này? Tôi thích kiểu nữ chính yếu mềm như sợi bún, thích kiểu Thánh mẫu quá giả tạo, càng ưa kiểu thông minh tự đại. Tôi thích những dịu dàng nhưng sắc sảo, hiền lành nhưng khôn khéo. Họ luôn giữ cho mình nét mềm mại của phái đẹp và tự vệ của hoa hồng nhiều gai.

      [​IMG]

      Lăng Tiểu Manh trong câu truyện chưa đáp ứng được vị trí của nữ chính. hề thông minh, chỉ có chút tài hoa trong nghề nghiệp. quá sắc sảo, chỉ có chút hiểu biết của phụ nữ trưởng thành. cũng mạnh mẽ, chỉ cố gượng hoặc bỏ cuộc nếu thử thách phía trước quá cao. Tiểu Manh hoàn toàn là bình thường như bao người, đáng thương bởi đời còn lắm người khổ đau hơn. cũng đáng mến vì nhiều lúc khiến tôi thấy buồn bực. Lăng Tiểu Manh là nàng nữ chính nhạt nhòa, thế nhưng đôi lúc lại trỗi dậy bất ngờ. Có lẽ vì đây là cuốn nhật ký chạy trốn nên bản thân nhân vật cũng chạy trốn trước mắt người đọc.

      So với Tiểu Manh, Cố Chính Vinh phần nào ràng hơn. làm tôi thấy rung động bởi đôi dòng bộc bạch hiếm hoi. Cố Chính Vinh tương đối bí , nhiều, cũng muốn người khác hiểu nhiều. Lúc đem cảm xúc của mình bóc vỏ, đó là khi ở cùng cực hoang mang, cùng cực hạnh phúc hoặc cùng cực tuyệt vọng.

      Người ta hay : Phía sau người đàn ông thành đạt luôn có bóng dáng của người phụ nữ.

      Vậy phía sau người phụ nữ thành đạt là ai?

      Phía sau kiến trúc sư tài hoa Lăng Tiểu Manh là Cố Chính Vinh đóng vai ông trùm giấu mặt. nấp sau cánh gà, dàn dựng sân khấu lộng lẫy cho nàng công chúa. Rốt cuộc quan hệ giữa họ là gì? Sếp và nhân viên? Người bảo vệ và người được bảo vệ? Ân nhân và người chịu ơn? Hay người đàn ông giàu có và tình nhân bé ?

      Cố Chính Vinh là người đàn ông thành đạt và hoàn hảo. gia đình, người vợ xinh đẹp và cậu con trai đáng . Tiểu Manh là kẻ thứ ba xen vào cuộc tình đó, là “hồ ly” trong cái nhìn của người đời. Những cuộc hẹn hò bí mật trong quán người, những đêm im lặng ân ái trong tòa “kim ốc”, những phục tùng, hiền ngoan của chính là cái giá để trả cho tiền tài, địa vị và bảo vệ đem lại.

      Đàn ông giàu có nuôi tình nhân hiếm nhưng cũng mấy ai như Cố Chính Vinh. cho nhiều và đòi hỏi ít. đem những thứ xa vời lại gần tầm tay , cầu cực đơn giản: “Ở lại bên tôi!”. Lăng Tiểu Manh là người phụ nữ lạc lối, mối tình đầu mộng mơ tan vỡ cùng phản bội phũ phàng của Đổng Diệc Lỗi khiến dám tin vào tình nữa. Chính Vinh tốt với , Tiểu Manh biết chứ nhưng chưa từng nghĩ cùng đến hết đời. Rồi ngày nào đó, gặp thiếu nữ trẻ hơn, đẹp hơn, ngoan ngoãn nhu mì hơn… đó là lúc phải rời .

      Làm tình nhân danh phận, Lăng Tiểu Manh chấp nhận vì ân nghĩa hơn là lòng tham. Bởi vì khi đất trời này sụp đỗ hết, bàn tay lạnh lẽo của vươn ra. Khi túng quẫn chật vật nhất, đem hộp thức ăn nóng hổi dúi vào lòng . Ông chủ lớn chống lưng, để tài năng của bị thứ dơ bẩn làm mờ, để tỏa hết ánh sáng lẽ ra phải có.

      “Tôi giúp em thực mọi ước mơ… cho dù trong ấy chưa bao giờ có tôi…”

      ! Tất cả những gì làm là vì cái gì? Cho dù ở lại bên sao? !”

      đêm trời u, Cố Chính Vinh nhận ra đòi hỏi của mình với nàng tình nhân bé còn như trước. Giờ đây chỉ cầu ở bên mình, muốn trái tim của ở bên mình. Con người dường như bao giờ biết thỏa mãn với những gì có.

      “Tiểu Manh, giờ em tự do rồi…”

      đời có bao nhiêu phụ nữ mà Chính Vinh lại gặp phải . muốn nuôi chim trong lồng, thích con chim tự tự về, nấp sau lưng khi nó thấy nguy hiểm, bay về bên khi hoàng hôn buông xuống. Nếu thể huấn luyện ra người bạn tri kỷ như vậy, thà để nó bay .

      Bùi Gia Tề từng : ấy chạy nhanh lắm, tôi đuổi theo kịp

      Tiểu Manh là con chim nhát gan, chút động tĩnh cành lá khiến nó lập tức bay . Bùi Gia Tề đuổi kịp, vì nó luôn quay về trong tay áo Cố Chính Vinh.

      Nhật ký chạy trốn tình - cuối cùng cũng trốn nổi. câu chuyện mới, cũng đặc sắc, thích hợp cho ngày mưa với tâm trạng đa sầu đa cảm. phiên bản Cinderalla nhàng, đọc lướt rất nhanh nhưng đọc chậm rất “thấm” ^^

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :