Đức Phật và nàng
Tên gốc:
phụ Như Lai
phụ khanh
Tác giả:
Chương Xuân Di
Dịch giả: Lương Hiền
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên
, tôn giáo, lồng ghép lịch sử, HE
Độ dài: 2 tập – 100 chương
Lần đầu tôi viết về nam phụ..
Đọc xong truyện "Đức Phật và nàng" tôi rất muốn viết về chuyện tình của Ngải Tình và Rajiva nhưng sao cứ viết rồi xoá, rồi lại viết rồi lại xoá. Viết viết xoá xoá đó là vì tôi có cảm hứng nào để viết về chuyện tình họ hay ngài Rajiva, bởi Tiểu Xuân (Chương Xuân Di) lột tả hết con người ngài trong truyện. Mỗi hành động, lời của ngài đều được tả rất kĩ, rất chính xác, và đan xen trong đó là ngưỡng mộ nên lời của tác giả. Cho nên những gì tôi viết cho ngài cũng đều là thừa cả.
Người tôi muốn viết sắp đây chính là nam phụ - ngài chính là em trai Kumarjiva - tên là Pusyseda. Con người ấy để lại ấn tượng sâu sắc cho tôi đến mức ăn đây mà tôi nhớ đến hình ảnh ngài ôm Ngải Tình trước lúc ly biệt khiến tôi xúc động phải bỏ ăn mà lên đây viết vài dòng..
Con người ấy xa mẹ ngay từ khi con rất . Cậu tha thiết vòng tay ấm áp của mẹ biết bao nhiêu nhưng bà thể cho cậu vì bà là ni và được tham luyến hồng trần, được có những cảm xúc thương như người thường. Dần dần vòng tay ấy trở nên lạnh lẽo hơn và rồi bà còn ôm cậu nữa. Đối với , khi còn cậu hết mức kính trọng. Bản tính ham vui của cậu bộc lộ từ lúc nhó nên cậu rất hay rủ chơi củng mình, nhưng từ khi cậu xuất gia còn chơi với cậu nữa. Trong tâm trí cậu dần hình thành ác cảm, cay ghét đối với chùa, vì nơi đó chứa những con người máu lạnh, biết cười đùa là gì.
Chính vì những điều đó mà khi cậu gặp Ngải Tình cậu bị cuốn hút mạnh mẽ. có bản tính lương thiện, ôn hoà nên vòng tay ấy rất đỗi ấm áp. Vì thông minh, hoạt bát và thấu hiểu nên luôn chiều theo ý cậu, chơi trò chơi, dạy cậu học chữ Hán và còn hát cho cậu nghe. Tất cả những điều đó khiến cậu xúc động và nhớ mãi quên khi nhìn thấy hình vẽ của ở nơi ơ, do chính cậu vẽ khiến cậu tha thiết mong gặp đến nhường nào, và căm phẫn bao nhiêu khi biết có tình ý với Ngải Tình.
Tháng tháng năm năm nuôi dưỡng con người ấy trở nên bốc đồng và nóng nảy hơn hết nhưng cậu vẫn là người hết lòng vì người mình . Khi Ngải Tình buồn cậu luôn tìm cách để vui. Khi Ngải Tình bị nhiễm phóng xạ cậu ở bên và giúp vượt thời gian quay về đại. Bóng dáng đó khi phải tạm biệt người con mình độc biết bao. Bóng dáng của người thiếu niên hết lòng vì tình ấy tuyên thệ sống hạnh phúc.
Cậu làm Ngải Tình thất vọng khi lần thử 3 "vượt" thành công của Ngải Tình, khi gặp lại cậu - bấy giờ là quốc sư có vợ, có hai đứa con ngoan ngoãn, cậu sống rất hạnh phúc. Cậu dốc lòng bảo vệ, che chở cho khi ở bên Rajiva, khi bị người đời mắng nhiếc. Cậu làm tất cả, tất cả để được hạnh phúc. Và lần thứ 3 này khi Ngải Tình quay về đại cậu tiễn được vì khi đó Ngải Tình và Rajiva ở Guzang.
Tôi cứ đọc rồi cứ đọc, lúc đó tôi nhủ nếu tác giả để Pusyseda gặp lại Ngải Tình tôi "đánh" cho cuốn sách ấy bầm dập. Và tôi chẳng có dịp để "tẩn" cuốn sách vì lần vượt thời gian cuối cùng của Ngải Tình năm Rajiva 53 tuổi được gặp lại Pusyseda trước mấy ngày sắp .
Người đàn ông trung niên 50 tuổi ấy ôm vào lòng, người đàn ông ấy rằng, ngài luôn mong hạnh phúc..
Bạn hỏi tôi Pusyseda có đấu tranh vì tình ư? Có, người ấy đấu tranh bằng tất cả vì tình đó. Nhưng khi Ngải Tình bị thương và nhìn thấy tập giấy vẽ hình của Rajiva , ngài biết là mình thua, ngài thua ngay từ lúc ngài mười tuổi rồi.
Nhưng con người ấy khiến tôi nhớ mãi là kiên cường trong tình . Dù rất đau khổ nhưng ngài vẫn để Ngải Tình quay về đại, dù biết phải nhưng ngài cưới vợ người Hán có đôi mắt thanh khiết như Ngải Tình, dù cố kiềm nén nhưng ngài vẫn đôi lần mờ ám thổ lộ nỗi lòng mình khi lúc ấy ngài có vợ, dù và nhiều dù khác nữa nhưng có là gì đâu. Con người ấy vẫn kiên cường đến cùng, vẫn luôn mỉm cười trước mặt Ngải Tình, trả bằng mọi giá để Ngải Tình được ở bên Rajiva.
chẳng có nam phụ nào khiến tôi hơn nữa, cũng chẳng có nam phụ nào khiến tôi thổn thức như ngài nữa. Ngài là tất cả của chân lý: người cần ở bên người đó. người là mong người ấy được hạnh phúc.
...
Phong Du