[Review] Nương tử lười biếng của ác hán – Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khuongcamtu

      khuongcamtu New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      16
      Review by Tú Nô

      Nương tử lười biếng của ác hán - Tiếu Giai Nhân

      Lại nhai xong bộ khác của Tiếu Giai Nhân . Tớ đặc biệt thích truyện của tác giả này, nội dung thường rất lạ :)) hài hài sủng sủng, đọc xong tâm trạng cực thoải mái nha ☺️. Bộ tớ vừa ngâm xong tên là ” NƯƠNG TỬ LƯỜI BIẾNG CỦA ÁC HÁN ” . Nghe cái tên rất thường – rất kiểu truyện 10 chương nhạt toẹt, nhưng có cái tem Tiếu Giai Nhân bảo chứng nên mọi người cứ yên tâm nhảy hố nhá !!! Hố này siêu dễ thương, siêu đáng , siêu sủng, siêu sắc hí hí.

      Đây là câu chuyện tình thuở xa xưa của đôi thanh mai trúc mã cạnh nhà nhau, sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, lớn lên cùng nhau, nhau and HAPPY ENDING ❤️❤️❤️

      .

      .

      .

      .

      .

      .

      .

      .

      :))))))))))) đùa đấy :)))))) đúng là câu chuyện thanh mai trúc mã nhưng còn là câu chuyện tình oan gia của con lười và con sói – nghĩa đen luôn đó :)). Truyện kể là ở thế kỉ 21 rất hot những chương trình thực tế, nhất là chương trình về thế giới động vật . Tập đoàn Trần Thị thực chương trình đặc biệt chưa từng có ” Trò chơi săn thú “. Họ đưa lang vương từ địa giới cực lạnh đến rừng mưa nhiệt đới – nơi nắng nóng quanh năm và theo dõi quá trình sinh tồn của nó. Sói trắng từ từ cố gắng thích nghi với môi trường mới, nó nhuộm bộ lông trắng vào bùn đất, rình rập trong rừng cả ngày dài dù vô cùng mệt mỏi, đói khát … Rốt cuộc khi hoàng hôn đến sói trắng cũng phát được con mồi sống, đáng tiếc nó treo ngược cây và … ngủ . Chả biết nên sói ta may mắn hay đen đủi mà đụng trúng con lười. Thời gian dần dần trôi, sói trắng kiên nhẫn chờ đợi con lười nọ di chuyển … may sao trời phụ lòng sói :)))) cuối cùng lười ta cũng động . Lập tức sói ta vồ lên đè chặt con lười, chút chần chừ lập tức cắn cổ nó, nhưng chợt con lười bất động lại giãy ra, móng vuốt bổ về cổ sói trắng …… đồng quy vu tận !!!

      Ngày xửa ngày xưa trong thôn gần rừng, ở Tiêu gia và Thư gia có hai đứa bé chào đời cùng ngày cùng tháng cùng năm, bé trai tên Tiêu Lang bé tên Thư Lan. Hai đứa bé sinh ra đều mang theo trí nhớ kiếp trước nhất là khoảnh khắc sống chết cuối cùng – vâng đọc đến đoạn này chắc các bạn biết đây chính là câu chuyện về hai con THÚ TRỌNG SINH rồi :))))))))))) ( bạn nào chán người trọng sinh thử ngay thể loại mới này hihi ). Hai đứa bé từ từ lớn lên, học tập được cách làm người nhưng vẫn mang trong mình thú tính từ kiếp trước Thư Lan tiểu bạch, siêu lười, dễ dụ, hết ăn lại nằm, buồn ngủ bạ đâu ngủ đấy luôn. Tiêu Lang hiểu chuyện, hiểu cách sống với con người hơn nhưng cũng xoá nhoà được tính lang, phúc hắc, ít lại đặc biệt hung mãnh, thích núi rừng, chính là thợ săn tiềm tàng … Với Tiêu Lang có lẽ Thư Lan mãi mãi là muội muội đáng nũng nịu nhà Thư Gia nếu như năm 5 tuổi, phát ra hai dấu răng như vết bớt xương quai xanh khi tắm cho nàng … Khoảnh khắc cuối cùng trước khi chết ra, Tiêu Lang nhận ra, Thư Lan cũng nhận ra – nàng nhớ mãi ánh mắt hung ác thèm khát máu thịt của con quái vật đó . Máu thú ngập tràn hận thù bùng lên, Tiêu Lang đỏ mắt dìm đầu Thư Lan vào chậu nước – bất chấp tất cả muốn giết chết kẻ khiến mình phải chết … Nhưng bỗng thân dưới đau nhói :)))))))))))))))))) bị Thư Lan bóp a . Trong lúc còn ngơ ngác bóng hình nhắn trần truồng, thoăn thoắt chạy thẳng ra ngoài, vừa chạy vừa cầu cứu nương ( ai bảo lười lù đù :)) lúc cần cũng nhanh hơn thỏ ạ ) … Kể từ đây Thư Lan chính thức bước vào quãng đời đen tối .

      Cái mình thấy giỏi nhất ở nam chính chắc là ở khoản “diễn” :)) , dù bắt nạt hành hạ A Lan như thế nào trong mắt người lớn hai nhà vẫn luôn là A Lan sai, A Lan bướng :)))) (tuy phần lớn là do bạn lười ngốc nhưng cũng thể kể đến phúc hắc gian xảo của sói ta ). Cuộc sống khóc thầm trong sợ hãi của A Lan cứ kéo dài mãi cho đến năm nàng 10 tuổi, trong lần tức nước vỡ bờ do bị con sói kia bắt nạt mà nương lại đánh mông, A Lan bỏ nhà lên trấn để đến nhà cậu. đường , nàng gặp được đại ca ca cực kì tuấn tú dịu dàng :)) ( rể tương lai nè ), đại ca ca đưa nàng về nhà, bôi thuốc cho nàng, ôm nàng ngủ. Nhưng đến đêm Tiêu Lang tìm đến, chứng kiến cảnh đó khiến tức giận, giận nàng bỏ nhà , giận nàng gần gũi với nam nhân xa lạ ( thú tính bùng lên a :))))) ). Tiêu Lang vẫn nghĩ tức giận đơn giản vì cảm thấy đồ của mình bị xâm phạm cho đến khi ở nhà cậu Thư Lan, bắt gặp nụ cười ngọt ngào, giọng điệu nũng nịu gọi thằng bé hàng xóm là Nguyên Bảo ca ca của nàng … chơt phát , cũng muốn thấy nàng cười với mình như vậy, cũng muốn nàng hai mắt lúng liếng gọi tiếng ” Lang ca ca ” như hồi bé … chứ phải vẻ sợ hãi dè dặt như chuột thấy mèo, ánh mắt nhìn như sói đội lốt người của nàng bây giờ …. Và rồi con đường luyện thành trung khuyển … à quên trung sói :)))) của Tiêu Lang bắt đầu từ đây .

      Hí hí ra Tiêu Lang canh me chực ăn Thư Lan đúng từ thuở bé tý :)), chẳng qua lớn đổi cách ” ăn ” khác thôi . xực nàng đúng năm 13 tuổi :)))))))), sói đúng là sói, có hoá người vẫn là sắc lang . Về sau hai bạn này còn có đứa con trai đen thui như cha nó nhưng mà lại tên là Tiêu Bạch :)))))), khổ thân Tiêu đại tướng quân tương lai suốt ngày bị gọi là A Bạch :))) nghe như nương .

      Có vài lời giới thiệu thế thôi :)) nếu bạn tìm câu chuyện đáng , mưu, đủ chuẩn 3S, giọng văn hay nhảy hố nha So với các truyện khác của tác giả này truyện này ngắn lắm, có 73 chương thôi .

      Thêm thông báo là CHƯA HOÀN nha !!!
      JupiterGalileonhimxu thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :