[review] Một đêm ân sủng_ hậu đã(sưu tầm)

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hienminh

      hienminh Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      6
      TÁC PHẨM: đêm ân sủng

      TÊN TÁC GIẢ:hậu

      NGƯỜI REVIEW:hoa ban

      LINK: https://hoabanland.wordpress.com/2012/10/05/yeu-trong-yen-lang-hau-da/

      THỂ LOẠI:ngôn tình

      TÌNH TRẠNG: hoàn

      REVIEW:
      Hoa Ban
      [​IMG]


      Theo cảm nhận của mình truyện trong yên lặng mang dáng dấp của truyện ngắn tuy độ dài của nó ngắn chút nào. Với 10 chương tiêu chuẩn cho thể loại ngôn tình thông thường, trong yên lặng thực thành công về diễn đạt và nội dung.

      Đây là câu chuyện hàm súc, nội tâm và sâu lắng. Qua lời bộc bạch của nữ chính Hiểu Toàn, ta có thể cảm nhận được suy tư non nớt của trong tình , chân thành, mãnh liệt và cả bản lĩnh kiên cường xông về phía trước dù vẫn biết tương lai mù mịt. Câu chuyện diễn biến nhàng và ôn hòa. tạo những nút thắt gây cấn đến cực điểm nhưng xuyên suốt chiều dài câu chuyện, chưa lúc nào khiến người đọc ngừng cảm động, ngừng suy tư.

      Lấy đề tài là trẻ bình thường đem lòng người khuyết tật thể nghe và . Câu chuyện quá bi lụy, khắc khoải, cũng đề cập sâu sắc tới tự ti của chàng trai. Hậu xây dựng hình tượng của với tâm hồn lạc quan, cảm thông và luôn dạt dào tình thương. ấy cho rằng mình bất hạnh vì 2 lý do:

      Thứ nhất, chưa từng “mất” thứ gì, bởi lẽ từ lúc sinh ra có. Thế giới trước giờ vẫn chiềm trong im lặng, biết thanh là gì nên chưa từng thấy tiếc nuối. Đơn giản là chấp nhận và tìm cách dung hòa để có thể sống như người bình thường.

      Thứ hai, mặc dù khiếm khuyết như vậy nhưng gia đình đầy đủ ba mẹ. Hai người luôn thương và giúp đỡ . như những đứa trẻ trong nhi viện vì khuyết tật bẩm sinh mà bị người nhà bỏ rơi.

      Dựa vào hai chiếc phao vững chắc đó, can đảm bơi ra đại dương. Tâm hồn của , ngôn ngữ của dường như thể qua những bức vẽ. Hiểu Toàn cũng vì những bức tranh nhàng mà trong sáng, thanh tĩnh ấy nên đem lòng . giao thoa của hai tâm hồn từ ngôn ngữ mà từ sợi dây linh cảm kì lạ nào đó. được tác giả thể qua nhiều bộ mặt và tính nết nhưng cái nào cũng đáng , khiến bạn đọc phải bật cười.

      Tình của họ trong lành như con suối, nhàng như làn gió lay động và sáng sủa như ánh mặt trời. Cũng vấp phải những rào cản của cha mẹ Hiểu Toàn, cũng bị bàn bè khuyên ngăn nhưng ấy thừa nhận tình này và muốn sống hết đời với nó. ấy luôn có nổi niềm bâng khuâng, là người ngoài hành tinh dám bước vào thế giới của và mọi người hay và những người khác bước vào thế giới của ? Điều này cho thấy Hiểu Toàn xem trọng cái yên tĩnh trong thế giới sống, muốn biết cảm nhận của , muốn đồng cảm với đến nổi tự lấy bông gòn lấp lỗ tai, sống thử với im lặng tuyệt đối. Khi tháo ra, Hiểu Toàn bỗng rơi nước mắt hiểu rằng: ra thanh là cảm giác đơn như thế!

      Còn đối với nam chính, khi được hỏi cảm giác bị người ta tò mò dòm ngó, chỉ trỏ, chỉ thản nhiên cho rằng đây là phản ứng bình thường của con người. Thay vì tự ti, oánh trách về phân biệt đối xử, lại quay sang cảm thông cho tính tò mò của người khác.

      Hiểu Toàn hỏi: “ thanh là cảm giác thế nào?”

      đáp rằng: “Thế có thanh là cảm giác ra sao?”

      Cả hai đều thể trả lời vì họ căn bản cùng thế giới, cách nào khiến đối phương hiểu. Nhưng rồi, vào ngày ra , viết lại mẩu giấy rằng: “Em từng hỏi , nghe được thanh có cảm giác gì, lúc ấy có cảm giác gì. Còn ngay lúc này, có thể cho em, là cảm giác tan nát cõi lòng. Lúc này mới biết, việc khó khăn nhất cuộc đời nghe được tiếng khóc của em.”

      Câu chuyện nhàng mà lấy nước mắt của người đọc. Lời kể của rất chân thực và sâu lắng, xen lẫn có những triết lý tự rút ra, những bân khuân đầy trắc khiến người đọc cũng bùi ngùi nghĩ ngợi. Tác giả thậm chí chưa từng cho ấy cái tên nhưng ràng nhân vật này khắc sâu vào trái tim người đọc, dù tên cũng bao giờ nhầm lẫn.

      Tóm lại đây là câu chuyện hay, cảm đọc, hàm súc. Tuy kết thúc họ thế nào nhưng qua cách kể cho thấy chắc chắn hai người rồi hạnh phúc, cho dù con đường có lắm chong gai. Diễn đạt, hành văn tinh tế, có chiều sâu. Tóm lại là câu chuyện đáng đọc!

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :